← Ch.1498 | Ch.1500 → |
Trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Hạo Thiếu Quân, cười nói:
- Hạo đạo hữu thật là vận khí tốt.
- Giáo chủ cũng không kém.
Hạo Thiếu Quân khẽ mĩm cười nói:
- Bất quá giáo chủ không cần lo lắng, Hạo Thiên Kính đối với ta mà nói chẳng qua là bảo tạm dùng, tương lai ta cũng muốn Chứng Đế đắc đạo, sẽ không cả đời dùng kiện pháp bảo này. Cho nên, ngươi không cần lo lắng ta dùng bảo vật này tới dọa ngươi. Ta nếu cùng ngươi động thủ, tự nhiên phải bằng vào thực lực bản thân, quang minh chánh đại đem ngươi đánh phục, đánh cho ngươi tâm phục khẩu phục.
- Ngươi dùng cũng không sao.
Giang Nam cười ha ha nói:
- Dùng ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
Nụ cười trên mặt hai người đột nhiên biến mất, tàn bạo nhìn chằm chằm đối phương, Hạo Thiếu Quân đột nhiên cười nói:
- Giáo chủ, có rãnh rỗi đấu một chút, để cho ta nhìn ngươi trong khoảng thời gian này có tiến bộ hay không?
- Tốt.
Sắc mặt Giang Nam cũng giãn ra, cười tủm tỉm nói:
- Ta có thật lâu không có đánh qua ngươi, hiện tại suy nghĩ một chút tay lại ngứa.
Đám người Lộ Phong Trần, Linh Tuyết Thần Chủ một đầu mồ hôi lạnh, hai người này xem ra giống như là tri giao bạn tốt, nhưng chưa nói ra hai câu liền hỏa khí tương trùng, hận không thể đánh đập tàn nhẫn, không giống như là bằng hữu, phản phất giống như là lão đối đầu.
- Giáo chủ hôm nay danh tiếng lan truyền lớn, thực lực thẳng đuổi theo Thần Chủ, nếu dùng tới Thất Phách Đoạt Hồn Câu thần vật bực này, ngay cả Thần Chủ cũng có thể chém, Hạo Thiếu Quân này tên không nổi danh, nhưng dám cùng hắn chính diện gọi nhịp, chẳng lẽ cũng là một vị thiếu niên anh kiệt rất giỏi?
Mọi người trong lòng buồn bực, rối rít hướng Hạo Thiếu Quân nhìn lại, tinh tế đánh giá, không khỏi trong lòng cũng rùng mình.
Tu vi của Hạo Thiếu Quân đã đạt tới Chân Thần, nhưng pháp lực vô cùng hùng hậu, Đại Đạo đạo tắc ngưng trọng, mặc dù còn trẻ, nhưng có một loại trầm ổn, hơn nữa hắn mơ hồ toát ra một loại Đế uy, Đế uy này không phải là Hạo Thiên Kính Đế uy, mà là bản thân hắn toát ra Đế uy, phảng phất hắn trời sanh chính là Thần Đế!
Giang Nam tinh tế đánh giá Hạo Thiếu Quân, người khác chẳng biết tại sao Hạo Thiếu Quân sau khi trở thành Chân Thần trong cơ thể mơ hồ lộ ra Đế uy, mà hắn lại biết được nhất thanh nhị sở.
Đế uy này là trong Đế Hoàng Thần Thể tích chứa uy năng, thành tựu Chân Thần, tiềm lực của Đế Hoàng Thần Thể hoàn toàn mở phát ra, một cách tự nhiên sẽ sinh ra loại uy nghiêm như Thần Đế.
Hạo Thiên Thượng Tôn nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói:
- Sâm La Ma Đế đã lao đến, kính xin chư vị giúp tiểu đồ một tay, thúc dục Hạo Thiên Kính.
Lúc này mọi người lấy Hạo Thiếu Quân làm chủ, pháp lực đạo tắc của những người khác hết thảy quán chú trong Hạo Thiên Kính, chỉ thấy mặt Thần kính này từ từ chuyển động, mỗi chuyển động một lần, thể tích liền lớn một vòng, đợi đến vòng vo mấy ngàn lần, liền rộng lớn ba nghìn dặm.
Dần dần, có một tia ánh sáng từ trong tâm thần kính nổi lên, Đế uy mênh mông ở trong kính rung chuyển, tựa hồ có một Thần Đế bị bọn họ kinh động, chậm rãi thức tỉnh.
Lại phảng phất là trong thần kính có một tòa cơ khí cự đại mà phức tạp chậm rãi khởi động, đem tầng tầng năng lượng từ trong kính truyền lại đi ra ngoài.
Sâm La Ma Đế tứ tôn Ma Tôn phân thân cùng một Ma quân phân thân lúc này đã vọt tới phụ cận, thấy mặt gương sáng này, nhất tề tức giận mắng một tiếng, quay đầu liền đi.
Ông...
Một đạo thần quang đột nhiên từ trong gương sáng bắn nhanh ra, oanh một tiếng từ trung tâm tế đàn bắn ra ngoài tế đàn, thần quang huy hoàng như trụ, chiếu sáng hư không địa ngục vạn giới.
- Mẹ nó...
Trong kính quang, Sâm La Ma Đế hai Ma Tôn phân thân tránh né không kịp, ở trong kính quang bị bốc hơi lên, hóa thành hai cỗ xương khô.
- Ha hả, pháp bảo tốt.
Mọi người nhất tề than thở, nhưng ngay sau đó khổ mặt, uy năng của Hạo Thiên Kính thật sự quá lớn, nhưng tốc độ thôn phệ pháp lực cũng là vô cùng kinh người, bọn họ mười mấy Thần Chủ, tam đại Thần Tôn liên thủ thúc dục, cũng cảm giác được pháp lực giống như hồng thủy trút xuống, có chút không chịu nổi.
Kính quang quét ngang, hướng những Sâm La Ma Đế phân thân khác quét tới, nhưng vào lúc này, một thanh bảo tán bay lên, rõ ràng là Nguyên Chỉ Đại Tôn tế lên Hỗn Nguyên Thiên La Tán, đỡ Hạo Thiên Kính công kích, bảo vệ Sâm La Ma Đế phân thân.
Sâm La Ma Đế phân thân cùng hắn cùng nhau thúc dục Ma Đế chi bảo này, bị bức phải không ngừng lui về phía sau.
Mà vào lúc này, phụ cận bầu trời, Giang Tuyết cùng Hậu Thổ Phảng chiến đấu cũng đến kết thúc, Hậu Thổ Phảng mặc dù là Hậu Thổ Cổ Tiên huyết mạch, nhưng dù sao huyết mạch truyền thừa quá mức Cổ lão, huyết mạch không có thuần hậu như vậy, hơn nữa Giang Tuyết chứng qua một lần Đế, thực lực vượt xa Thần Quân Ma quân bình thường, rất nhanh liền phá Lục Đạo của hắn.
Hậu Thổ Phảng hộc máu, ánh mắt Giang Tuyết chớp động, đang muốn thừa thắng xông lên, đem người này đuổi giết, đột nhiên trong lòng rùng mình, chỉ thấy một chiếc chiến hạm to lớn phong cách cổ xưa ầm ầm phá vỡ hư không, từ hậu tâm nàng bóp áp mà đến.
Thuyền lớn kia che kín gần nửa bầu trời, hùng hổ mà đến, trên thuyền vô số xương khô, phần phật đứng lên, hóa thành một Ma Đế chi thân thuần túy do Ma cốt tạo thành, nghiêng thiên địa xu thế đánh tới, rõ ràng là một địa ngục Ma Đế tế lên Hoàng Đạo Cực Binh của mình, ý đồ đem Giang Tuyết mạt sát!
- Cốt Đế Chứng Đế Chi Bảo thật là kỳ lạ, rút đi một thân cũ cốt, luyện thành Hoàng Đạo Cực Binh.
Một tiếng cười to truyền đến, chỉ thấy kim chói, phật quang từ trên trời giáng xuống, một tiếng ầm vang quét ngang, hung hăng nện ở trên chiếc cốt thuyền này, là một cây Hàng Ma Xử, thể tích so sánh với cốt thuyền không nhỏ, chính là Cực Nhạc lão tổ xuất thủ cứu giúp.
Hai kiện Hoàng Đạo Cực Binh va chạm, uy năng bốn phía, đem Giang Tuyết cùng Hậu Thổ Phảng hết thảy đánh bay, Hậu Thổ Phảng lần nữa hộc máu, không nói một lời, quay đầu liền đi. Sắc mặt Giang Tuyết cũng trong lúc bất chợt trở nên tái nhợt, ngay sau đó khôi phục hồng nhuận, nhưng không có đuổi theo giết Hậu Thổ Phảng, mà là ẩn nặc hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Hai kiện Hoàng Đạo Cực Binh va chạm, ngay sau đó riêng phần mình ẩn nặc biến mất, ngoài ức trăm triệu dặm hư không lại truyền tới một tiếng va chạm kinh khủng, hai kiện Hoàng Đạo Cực Binh đánh vỡ hư không.
- Các vị đạo hữu, tiên phù đầy đủ dùng rồi.
Đột nhiên, thanh âm Đạo Vương truyền đến, vang dội thiên địa nói:
- Hôm nay, nên che lối đi thần tiên này thôi.
Lại có một thanh âm vang lên:
- Chính phải, chúng ta đã được đến đầy đủ tiên phù, dùng để đào tạo hậu bối dư dả, có thể che lối đi này.
Chín thủ chưởng từ bốn phương tám hướng bay tới, tiếp theo là cánh tay vô cùng thô to, từng bàn tay to ầm ầm xuyên phá Tiên quang, hung hăng đánh vào cái khe trên bầu trời.
Chín đại Bổ Thiên thần nhân hợp lực xuất thủ, che ở bầu trời là kinh khủng bực nào, chỉ nghe trong cái khe kia truyền đến một tiếng kêu đau đớn, vài giọt máu tươi từ trong cái khe chảy xuống, Tiên quang bốn phía, rơi xuống đến trên tế đàn.
← Ch. 1498 | Ch. 1500 → |