← Ch.2372 | Ch.2374 → |
Quái nhân đè nén nỗi lòng giật mình, chạy tới trước đuổi theo. Quái nhân đi mấy tháng sau cuối cùng đến mục đích. Giang Nam ngước lên nhìn, chín mươi chín sợi xích tinh cầu hỗn độn xuên qua một tịch diệt ma nhãn khổng lồ.
- Thiên Nguyên thần tổ!
Quái nhân dừng bước, ngước nhìn tịch diệt ma nhãn, mỉm cười nói:
- Chúc mừng thần tổ, hôm nay kiếp số của ngươi đã hết, ta đến mời thần tổ thoát kiếp!
Trong tịch diệt ma nhãn truyền đến chấn động kịch liệt, giọng Thiên Nguyên thần tổ tức giận vọng ra:
- Bất Không, trên người của ngươi cũng có hơi thở của Bất Không! Tổ cha nó, mới nãy có một tiểu quỷ gian manh truyền nhân của Bất Không chạy tới trêu đùa lão phu, bây giờ lại nhảy ra một truyền nhân khác đùa giỡn lão phu? Ngươi lại đây, lão phu muốn bóp ngươi thành nước!
Quái nhân kinh ngạc nói:
- Truyền nhân của Bất Không?
Quái nhân vội vàng suy tính, tim rớt cái bịch:
- Không ngờ Huyền Thiên giáo chủ cũng đến! Thiên Nguyên thần tổ, ta không chung nhóm với Huyền Thiên, ta thật sự đến cứu người thoát kiếp!
- Câm miệng lại!
Thiên Nguyên thần tổ nổi khùng lên:
- Trên người của ngươi có hơi thở của Bất Không! Không gạt ta được, lão phu phải bóp nát ngươi ra!
Quái nhân kia bất đắc dĩ, các tầng tiên quang quanh người rút đi lộ ra bộ mặt thật.
Quái nhân nói:
- Bây giờ thần tổ tin chưa?
Tịch diệt ma nhãn lăn tới trước mắt quái nhân, phập phềnh lên xuống quanh người gã mấy vòng.
Nửa ngày sau tịch diệt ma nhãn truyền ra giọng hoảng hốt và khó hiểu của Thiên Nguyên thần tổ:
- Thì ra là ngươi...
Quái nhân mỉm cười nói:
- Thần tổ không ngờ đúng không?
Thiên Nguyên thần tổ lẩm bẩm:
- Không ngờ, thật sự không ngờ.
Giang Nam lặn lội đường xa, tư xa thấy một tòa thánh thành nằm trong các tầng kiếp quang, sấm chớp mưa giong, mở ra thiên địa bảo vệ một phương bình an.
Giang Nam rung động:
- Rốt cuộc tìm đến một tòa thánh địa thật sự!
Giang Nam đến mảnh đất bỏ hoang đã lâu, đi qua Thiên Nguyên thần tổ, Đông A Đạo Nhân, tinh cầu quái lạ. Trên đường đi Giang Nam qua nhiều tuyệt cảnh, nhiều lần sinh tử, nhiều lần trải qua gian khổ nhấp nhô, bây giờ rốt cuộc thấy nhân loại còn sống nên tâm tình của hắn rất thoải mái.
- Với thực lực của ta xem như tồn tại đỉnh cao trong Tiên giới, nhưng tại mảnh đất bỏ hoang mấy lần suýt rơi vào tuyệt cảnh. Thật khó tưởng tượng người bị lưu đày đến đây làm sao sống sót.
Giang Nam bước tới trước, thầm nghĩ:
- Không nhiều thánh địa trong mảnh đất bỏ hoang, chúng nó nằm trong tầm khống chế của bá phủ. Không biết bá chủ thánh địa này là ai? Tiên giới đại sư huynh Thái Ất hay đám người dân bản xứ Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ? Hay tồn tại tiền sử Đạo Quân Mông Tốn?
Tòa thánh thành rất cổ xưa, trải qua tang thương, thành trì hoa lệ vô cùng, dùng kim loại đặc biệt sinh ra trong hỗn độn xây dựng lên. Chính giữa thánh thành có đại điện tím vàng làm bằng nguyên khối hỗn độn tử tim luyện, xa hoa tráng lệ.
Trong thành có một loại lực lượng siêu mạnh che chắn tịch diệt kiếp. Giang Nam cất bước đến gần thánh thành, mơ hồ cảm ứng lực lượng đó.
Lòng Giang Nam máy động:
- Đây là... Hơi thở tiên thiên bất diệt linh hèn gì, chỉ có tiên thiên bất diệt linh quang mới chống nổi kiếp uy. Nhưng tiên thiên bất diệt linh quang trong thánh thành chắc không phải tiên thiên pháp bảo hoàn chỉnh mà là loại tàn khuyết. Mặc dù có thể tự bảo vệ mình trong tịch diệt kiếp nhưng uy lực thua xa tiên thiên pháp bảo thật sự, lạ là tại sao nơi này có mảnh nhỏ tiên thiên pháp bảo?
Tiên thiên pháp bảo có thể chống đỡ tịch diệt kiếp, đây là thứ mọi người đều biết. Đế và Tôn, Bất Không sáng tạo ba vũ trụ không lớn bằng Tiên giới, cương vực không bằng tam giới. Mảnh đất bỏ hoang chỉ là vật thí nghiệm của ba người nên tịch diệt kiếp không khủng bố như kiếp số hủy diệt một thời đại.
Tiên thiên bất diệt linh quang đúng là có thể bảo vệ một mảnh đất tránh cho bị hủy trong kiếp.
Làm Giang Nam tò mò là tại sao chỗ này có mảnh nhỏ tiên thiên pháp bảo hình thành tiên thiên bất diệt linh quang.
Giang Nam động ý niệm, hắn biến thân Đông A Đạo Nhân đi hướng thánh thành.
Càng đến gần thánh thành Giang Nam càng cảm ứng tiên thiên bất diệt linh quang mãnh liệt hơn. Tòa thánh thành bày ra các tầng cấm chế chống đỡ tịch diệt kiếp trùng kích, Giang Nam dễ dàng vượt qua các cấm chế này.
Giang Nam tinh thông luyện thiên đại trận, bản thân là cao thủ phá trận phá cấm, hắn giỏi về âm thầm xuyên qua các tầng cấm chế. Lực lượng chủ yếu của cấm chế thánh thành này là phòng ngừa tịch diệt kiếp, đi vào trong thành không khó khăn với Giang Nam.
Rất nhanh Giang Nam đi vào phạm vi uy lực thánh thành bao phủ, nhấc chân vào trong.
Hư không nơi này khá ổn định, không giống bên ngoài đụng vào liền vỡ. Giang Nam đánh giá bốn phía. Giữa hư không có các thời không, cùng loại với đại thiên thời không của Tiên giới, tương đương các thế giới hoàn chỉnh. Có trời trăng sao, núi sông ao nước biển cả, hàng ức sinh linh sống trong đó.
Nó là thế giới cường giả có pháp lực lớn sáng tạo giữa hư không, lơ lửng quanh thánh thành. Nhìn số lượng các thế giới thì thấy trong thánh thành có bao nhiêu cao thủ.
Tim Giang Nam đập nhanh:
- Tổng cộng hai mươi bảy thế giới, xem ra trong thánh thành có hai mươi bảy Tiên Vương hay Tiên Quân bị lưu đày.
Cường giả đẳng cấp Tiên Vương, Tiên Quân nhiều đến hai mươi bảy người, mảnh đất bỏ hoang đúng là nơi ngọa hổ tàng long. Tiên giới phát triển đến nay mới có hai, ba trăm Tiên Vương, hai, ba chục Tiên Quân. Trong thánh thành lại có hai mươi bảy Tiên Vương hay Tiên Quân tồn tại, không đơn giản chút nào.
- Chỉ có thể nói năm xưa Đế và Tôn, Bất Không lưu đày nhiều người có thực lực. Trong thời đại Hỗn Độn Cổ Thần có lẽ không chỉ tộc Hỗn Độn Cổ Thần sinh hoạt trong hỗn độn mà còn thế lực khác.
Lòng Giang Nam khát khao, hắn rất muốn đi thời đại đó nhìn xem, kiến thức điểm kỳ diệu của thời đại Cổ Thần. Đó chắc là một thời đại huy hoàng, nhiều chủng tộc, sinh linh kỳ diệu sống trong hỗn độn.
Tiếc rằng thời đại Hỗn Độn Cổ Thần đã một đi không trở lại, Giang Nam không có duyên trải qua.
Giang Nam cảm ứng kỹ, thầm hiểu ra:
- Sinh linh trong hai mươi bảy thế giới có huyết mạch tinh thuần, chắc là hậu đại cường giả trong thánh thành sinh sản, hình thành hệ thống thế gia khổng lồ.
Cho ta một nữ nhân, ta có thể sáng tạo một chủng tộc, câu nói đùa đó thực hiện tại đây. Cường giả bị nhốt trong mảnh đất bỏ hoang thời gian quá lâu, đừng nói tử tôn sinh sản đời đời không dứt, chỉ tính các cường giả tự mình sinh nhi tử, có một thê tử, qua tám ức năm ít nhất sinh ra mấy ức nhi nữ.
- Hưm, biến thái vậy sao?
Thần thức của Giang Nam thăm dò một thế giới, quét sơ qua thấy sinh linh có lực lượng huyết mạch đời đầu nhiều cỡ mấy chục ức.
Điều này chứng minh chủ nhân thế giới này không biết có bao nhiêu nữ nhân, yêu thích mỗi ngày có lẽ là nằm trên người nữ nhân chế tạo sinh mệnh.
Giang Nam lẩm bẩm:
- Ngựa giống lớn chưa từng thấy.
Giang Nam quét qua thế giới, không phát hiện hơi thở của Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế, thần thức quét hướng các thế giới khác trong thánh thành
← Ch. 2372 | Ch. 2374 → |