← Ch.2397 | Ch.2399 → |
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần hợp thể công kích, mặc dù tu vi kém xa lúc trước nhưng trạng thái Giang Nam kỳ lạ, không thể phát huy thực lực vốn có. Giang Nam bị đánh liên tục thụt lùi, bị tương.
May mắn dược lực bảo thụ thánh dược siêu kinh người. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần tạo vết thương trí mạng cho Giang Nam nhưng nhanh chóng bị thánh dược chữa khỏi, không làm gì hắn được.
Chẳng những thế, công kích của Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần rơi vào người Giang Nam, lực lượng khủng bố chấn động ngược lại giảm bớt áp lực từ bảo thụ thánh dược, giảm đi nguy hiểm dược lực thánh dược nổ, giúp đỡ hắn luyện hóa thánh dược bảo thụ.
Thật ra báu vật như thánh dược tiền sử khi luyện hóa cần hết sức cẩn thận, không thể dùng trực tiếp mà phải dùng pháp lực bao bọc, luyện hóa từ từ. Trực tiếp nuốt như Giang Nam chắc chắn sẽ bị trướng nổ, thân chết đạo tiêu.
Muốn hoàn toàn luyện hóa một gốc tiền sử thánh dược pải mất mấy chục, trăm vạn năm, không dễ làm được. Như Viên Không Tiên Quân luyện hóa trăm vạn năm mới hấp thu hết dược lực của thánh dược, thành tựu Tiên Quân
Giang Nam trực tiếp nuốt thì thánh dược không còn là thánh dược, nó trở thành chất độc trí mạng.
Chỉ có sức mạnh cường đại, thần kinh thô, đạo quả kiên cườngdẻo dai, nguyên thần biến thái như Giang Nam mới chịu nổi dược lực bảo thụ thánh dược trùng kích. Dù vậy Giang Nam mệt lả người, bị động chịu đòn.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần huơ lưỡi hái chém xuống, đao aláp lánh kề cổ Giang Nam. Nhưng đao quang xẹt qua, đầu Giang Nam còn trên cổ hắn, đó là vì dược hiệu bảo thụ thánh dược quá mạnh, lưỡi hái cắt đứt cổ, máu thịt nhanh chóng dính liền, không để lại chút vết trầy.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần tức giận hét lên, một chưởng ấn ngực Giang Nam. Lồng ngực Giang Nam hõm xuống rồi lại phình lên đánh bật bàn tay.
Công kích của Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần như bão tố cấp mười rơi vào người Giang Nam, hắn không hề thấy đau mà còn cảm giác rất sung sướng. So với thánh dược bạo phát trùng kích thì công kích của Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần như đang xoa bóp giảm áp lực giúp Giang Nam.
Giang Nam cười to bảo:
- Hai vị đạo hữu, các ngươi chỉ có chút năng lực đó sao?
Giang Nam định phát ra thần thông thì pháp lực tan vỡ, không có chút uy lực nào. Giang Nam rất lúng túng.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần tức giận gầm rú, bỗng nhiên tách ra.
Ngân Đồng Cổ Thần lao hướng Ma Thiên Tiên Quân, lạnh lùng cười:
- Không giết ngươi được thì giết Ma Thiên trước!
Giờ phút này, Ma Thiên Tiên Quân đã hôn mê, nằm sải lai dưới đất, không có sức đỡ đòn. Giang Nam định chạy tới cứu nhưng bị Kim Đồng Cổ Thần bám chặt, hắn không cách nào sử dụng pháp lực thần thông, không thể lấy pháp bảo ra. Giang Nam nóng ruột nóng gan.
Bỗng nhiên tiếng rồng ngâm cao vút du dương vang lên, một cái bóng khổng lồ lao tới đập mạnh vào người Ngân Đồng Cổ Thần, gã bị đụng bay đi.
Ngân Đồng Cổ Thần ở giữa không trung bị đuôi rồng quét trúng bay ra khỏi cánh cửa, rớt cái bịch.
Kim Đồng Cổ Thần vừa kinh vừa giận:
- Nhị đệ!
Kim Đồng Cổ Thần vội quay lại nhìn. Một con rồng to toàn thân bao phủ trong hỗn độn thương mang, khí thế cực kỳ bá đạo, là Linh Lung đạo đồng. Bây giờ đạo đồng nhỏ yếu sở hữu huyết mạch vô cùng tinh thuần, gần với Hỗn Độn Long Tổ, sắp đột phá thành tựu Tiên Quân.
Thực lực của Linh Lung đạo đồng mới đến đẳng cấp Tiên Quân, nhưng Ngân Đồng Cổ Thần vốn bị thương, hơn nữa Linh Lung đạo đồng đánh lén nên gã bị thương nặng.
Hỗn độn cự long hú dài, hồng lô bay lên ao máu. Ao đã khô cạn nhưng uy lực hồng lô càng bóng cháy, uy thế kinh thiên động địa, đây là báu vật Thiên Quân.
- Hỗn độn thần lô của Hỗn Độn Long Tổ?
Kim Đồng Cổ Thần tim đập nhanh, lao ra khỏi cánh cửa ngay. Thực lực tu vi của Linh Lung đạo đồng không đáng lọt vào mắt Kim Đồng Cổ Thần, nhưng hỗn độn thần lô của Hỗn Độn Long Tổ mạnh mẽ đáng sợ, gã buộc lòng phải trốn đi.
Linh Lung đạo đồng truy sát ra ngoài cửa. Hai Cổ Thần lao ra túi da Hỗn Độn Long Tổ, bay ra ngoài.
Giang Nam ngồi xếp bằng, gọi Linh Lung đạo đồng lại:
- Linh Lung, quay về!
Giang Nam trầm giọng nói:
- Nhóm Đại Diễn Cổ Thần mặc kệ ai thắng chúng ta đều chết, không thể ở lại đây lâu, hãy mang chúng ta đi ngay!
Linh Lung đạo đồng cõng Giang Nam, Ma Thiên Tiên Quân dậy, bay ra ngoài. Bên ngoài thì Đại Diễn Cổ Thần, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân, Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ vẫn đang đánh nhau túi bụi.
Sáu người này là cường giả nổi bật, đỉnh cao nhất đương thời. Ác chiến liên tục đánh không gian nơi này thành tuyệt cảnh. Ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ hơi yếu, nhưng bọn họ điều khiển hai chiếc thuyền báu, hợp sức với nhau đủ đối kháng cùng đám người Đại Diễn Cổ Thần, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân.
Đại Diễn Cổ Thần, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân không nương tau nữa, cuộc chém giết kinh tâm động phách biết mấy.
Sáu cường giả tuyệt thế mỗi người mình đầy vết thương nhưng vẫn ung dung bình tĩnh. Bỗng Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần bay ra khỏi đại điện, hét to:
- Đại Diễn thủ lĩnh! Có biến! Hỗn Độn Long Tổ bị người ăn chỉ còn lại cái xác rỗng, Đạo Quân khác cũng bị ăn. Long Tổ truyền thừa và hỗn độn thần binh của Long Tổ bị phụ tử Ma Thiên chiếm. Có đạo quả, thánh dược Long Tổ bị Huyền Thiên giáo chủ cướp đi. Chúng ta vô dụng không phải đối thủ của bọn họ!
Đại Diễn Cổ Thần vội ngoái đầu nhìn, lòng máy động biến thành hỗn độn khổng tước vỗ cánh bay lên, ánh sáng rực rỡ đẩy lùi đám người.
Ánh sáng thu về, Đại Diễn Cổ Thần trầm giọng nói:
- Các vị đạo hữu còn muốn đnhá không? Chúng ta tranh chấp chỉ vì kho báu Long Tổ, bây giờ kho báu đã rơi vào tay người khác...
Thái Nhất Tiên Quân rụt tay về, mỉm cười nói:
- Nói đúng, không cần đấu tiếp nữa. Đạo huynh, mới rồi hai vị đạo hữu bảo Huyền Thiên giáo chủ cướp đạo quả, thánh dược Long Tổ. Huyền Thiên giáo chủ là ai? Tại sao mới rồi không thấy hắn?
Đại Diễn Cổ Thần định trả lời thì bỗng biến sắc mặt. Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân cùng lao vào Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần. Đại Diễn Cổ Thần quát to công kích Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân để cứu viện hai Cổ Thần.
Lúc này ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ cũng công kích Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần.
Đại Diễn Cổ Thần tức giận hừ mạnh:
- Các ngươi làm vậy là sao?
Đại Diễn Cổ Thần vất vả chống đỡ, lạnh lùng hỏi:
- Các vị đạo hữu, kho báu Long Tổ đã rơi vào tay người khác...
- Long Tổ có là gì?
Mông Tốn Đạo Chủ lạnh lùng cười:
- Chỉ là một Thiên Quân, ta không để kho báu trong lòng. Ta chỉ muốn Kim Đồng, Ngân Đồng để rời khỏi mảnh đất bỏ hoang!
- Đúng vậy!
Thái Nhất Tiên Quân cười nói:
- Ta có truyền thừa công pháp Tiên Đế Tiên Tôn, truyền thừa của Long Tổ không lọt vào mắt ta. Chỉ có cách rời khỏi mảnh đất bỏ hoang mới khiến ta động lòng.
Thái Nhất Tiên Quân chưa nói xong bỗng con rồng to bay ra khỏi đại điện, lưng cõng hai người lướt qua.
← Ch. 2397 | Ch. 2399 → |