← Ch.2400 | Ch.2402 → |
Không ngờ hơn mười ức năm qua đi, tồn tại vô cùng cổ xưa này đến Hỗn Độn thiên quốc.
Các Cổ Thần trong Hỗn Độn thiên quốc hò reo, chúc mừng tin vui này. Nhưng cũng có nhiều người thầm lo âu. Năm xưa Thiên Nguyên thần tổ chống lại, phản đối Bất Không Đạo Nhân dữ dội nhất, pahrn đối Đế và Tôn, Bất Không liên minh. Thiên Nguyên thần tổ từng ám sát Bất Không Đạo Nhân.
Thiên Nguyên thần tổ đầy dã tâm, có ý định thay thế Bất Không Đạo Nhân, ham mê quyền lực. Nếu không phải thế Thiên Nguyên thần tổ đã chẳng bị trấn áp trong mảnh đất bỏ hoang.
Thiên Nguyên thần tổ trở về, Hỗn Độn thiên quốc sẽ nghênh đón động đất dữ dội.
Quả nhiên không lâu sau Thiên Nguyên thần tổ buộc các Cổ Thần nổi tiếng từ lâu nghe theo lão, dần khống chế quyền to trong Hỗn Độn thiên quốc. Thiên Nguyên thần tổ tự mình đi bắt La Ma Cổ Thần.
La Ma Cổ Thần là người không đầu nhưng cũng thuộc ba lãnh thụ Hỗn Độn Cổ Thần, càng là chủ thần cai quản trận pháp thời đại Bất Không, tạo nghệ trận pháp thiên hạ vô song nên dĩ nhiên sẽ không chịu thua Thiên Nguyên thần tổ.
Hai phe địa chiến gần như đánh nát Hỗn Độn thiên quốc, huyết vũ tận thế La Ma Cổ Thần thua rút về tế đàn Linh trong mảnh đất bỏ hoang.
- Ngươi nghĩ Linh sẽ bảo vệ được mình sao? La Ma, hôm nay ta sẽ luyện hóa ngươi!
Thiên Nguyên thần tổ mạnh mẽ xông vào, leo lên tế đàn. Đột nhiên tế đàn tỏa ánh sáng chói lòa, Linh biến thành một thần nữ bước ra ừ ánh sáng tím huơ pháp trượng đẩy lùi Thiên Nguyên thần tổ, làm lão tay trắng quay về.
Mãi khi Hỗn Độn thiên quốc đến đấu một trận dữ dội với Thiên Nguyên thần tổ, hai phe không phân thắng bại thì lão mới thu tay về, không làm quá nữa.
Trong mảnh đất bỏ hoang, một chiếc thuyền lớn đột nhiên tạm dừng, tránh thoát một luồng kiếp quang xẹt qua. Kiếp quang phô thiên cái địa tuôn ra, nơi kiếp quang xẹt qua mọi thứ bị hủy.
Linh Lung đạo đồng ngoái đầu nhìn Giang Nam đang khổ sở luyện hóa dược lực bảo thụ thánh dược.
- Sao nhiều năm đã qua mà lão gia còn bế quan?
Linh Lung đạo đồng lẩm bẩm:
- Phụ thân, chúng ta đi đã lâu mà không thấy một bóng người, có khi nào trong mảnh đất bỏ hoang chỉ còn lại chúng ta không?
Ma Thiên Tiên Quân nhìn xung quanh, mảnh đất bỏ hoang trống trơn, chỉ có kiếp quang, tịch diệt ma nhãn lơ lửng, không nghe thấy thanh âm nào khác, không thấy bóng người, hoang vắng tĩnh lặng. Ma Thiên Tiên Quân nhíu chặt mày.
Bọn họ trôi dạt trong mảnh đất bỏ hoang đã mấy chục năm, chẳng những không đụng phải đám người Đại Diễn Cổ Thần, , thậm chí không thấy dân bản xứ, sinh linh trong mảnh đất bỏ hoang, rất lạ lùng.
Không chỉ thế, Ma Thiên Tiên Quân điều khiển thuyền báu tới chỗ bọn họ tiến vào mảnh đất bỏ hoang, tịch diệt ma nhãn nhốt Thiên Nguyên thần tổ không cánh mà bay, chín mươi chín sợi xích tinh cầu hỗn độn gãy vụn. Hiển nhiên Thiên Nguyên thần tổ đã thoát khỏi trấn áp.
Quan trọng nhất là Thiên Nguyên thần tổ chế tạo ra vòng xoáy đi thông mảnh đất bỏ hoang cũng biến mất, nơi này chỉ còn lại dư âm tịch diệt kiếp. Ma Thiên Tiên Quân nhìn ra được có người dùng thủ đoan kinh thiên động địa mượn lực lượng hủy diệt của các kiếp số tịch diệt kiếp hao mòn trấn áp của Bất Không Đạo Nhân, giúp đỡ Thiên Nguyên thần tổ trốn đi.
Ma Thiên Tiên Quân lẩm bẩm:
- Người này là ai? Thủ đoan như thế rất hiếm thấy.
Hiện giờ Giang Nam đang dốc hết sức luyện hóa dược lực bảo thụ thánh dược. Đôi khi pháp lực toàn thân nổ, đôi khi pháp lực như đại dương mênh mông, sâu không lường được. Có khi Giang Nam tỉnh áo nghe phụ tử Ma Thiên Tiên Quân nói vài câu, đôi khi chìm vào mơ hồ, gọi cỡ nào cũng không nghe thấy.
- Dược lực bảo thụ thánh dược thật kinh người, trong một lúc Huyền Thiên giáo chủ sẽ không xuất quan.
Ma Thiên Tiên Quân đánh giá kỹ Giang Nam, càng xem càng giật mình. Khi pháp lực của Giang Nam ở thời kỳ đỉnh cao vượt qua cả tu vi của Ma Thiên Tiên Quân, mỗi lần pháp lực đến đỉnh cao là hắn sẽ trùng kích cảnh giới Tiên Quân. Nhưng căn cơ của Giang Nam quá vững chắc, vách ngăn cảnh giới này vô cùng cứng rắn, khó đột phá hơn người khác.
Giang Nam vất vả trùng kích vách tường cảnh giới Tiên Quân, có dược lực thánh dược tiền sử khổng lồ chống đỡ vẫn không thể phá tan vách ngăn mà chỉ khiến nó hơi thả lỏng.
Ma Thiên Tiên Quân cảm thán rằng:
- Nếu giáo chủ chứng đạo Tiên Quân sẽ có thành tựu lớn hơn ta nhiều, nhưng giáo chủ muốn đột phá cũng khó hơn ta.
Ma Thiên Tiên Quân và Giang Nam xưa nay hãy cãi nhau, từng đánh nhau nhưng cũng anh hùng tích anh hùng. Thấy Giang Nam có thành tựu kinh người, trong lòng Ma Thiên Tiên Quân vừa mừng vừa lo cho Giang Nam.
Ma Thiên Tiên Quân nhìn ra được con đường Giang Nam đi không là tiên đạo, không phải đường Cổ Thần, đây là con đường hoàn toàn mới. Trên con đường này không ai làm bạn đi bên Giang Nam, không có người giao lưu. Con đường khó khăn, gian nan nguy hiểm chỉ một mình Giang Nam nếm trải.
Ma Thiên Tiên Quân hỏi Linh Lung đạo đồng dạy công pháp của Hỗn Độn Long Tổ. Linh Lung đạo đồng được Long Tổ thái tức đại pháp bản hoàn chỉnh, dĩ nhiên sẽ không giấu diếm phụ thân, ngược lại dốc hết sức ra dạy. Hai phụ tử nghiên cứu nửa ngày công pháp xứng là đẳng cấp Đạo Quân, thu hoạch vô cùng lớn lao.
- Linh Lung, tu vi của ngươi tiến bộ quá nhanh, mới mấy trăm năm đã sắp thành tựu Tiên Quân, e rằng điều này không tốt cho ngươi.
Ma Thiên Tiên Quân trầm giọng nói:
- Ngươi không thể đột phá, phải ức chế cảnh giới, củng cố cảnh giới lại. Đặt nền mỗi cảnh giới mấy trăm, mấy ngàn năm mới củng cố căn cơ được.
Linh Lung đạo đồng khó hiểu hỏi:
- Phụ thân, chẳng phải tu vi càng mạnh, cảnh giới càng cao thì càng tốt sao?
Ma Thiên Tiên Quân lắc đầu, nói:
- Bây giờ ngươi tương đương với xây lâu đài cát, không chịu nổi gió táp sóng xô. Hiện tại ngươi giữ vững lâu đài lâu dài, nhưng tương lai nếu tiến thêm một bước thì sẽ sụp đổ tan vỡ. Hoặc suy sụp trong tay mình, hoặc bị hủy vì người khác. Ngươi
Linh Lung đạo đồng kinh hoàng.
Chốc lát sau Giang Nam tỉnh lại, thả phu phụ Càn Khôn lão tổ ra. Trong mấy chục năm qua Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế được nhiều ích lợi. Giang Nam dùng bảo thụ thánh dược, dược lực tràn ngập không gian tử phủ, Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế phun nuốt toàn là dược lực cực kỳ tinh khiết nên thực lực tu vi tăng vọt.
Giang Nam lấy mảnh đạo quả Hỗn Độn Long Tổ ra, nói:
- Tuy tinh hao mảnh đạo quả này có hơn một nửa biến thành thánh dược tiền sử nhưng còn lại một phần cũng không nhỏ. Các người hãy cầm lấy luyện hóa đi, và cả chiếc Tịch Trọng6 này có một nửa dấu ấn đại đạo của Tiên Đế. Các người hãy nghiên cứu thuyền báu, chờ lần sau ta tỉnh lại chúng ta sẽ tìm đường rời đi.
Nói xong Giang Nam lại chìm trong hôn mê.
Bốn người nhìn nhau, đànhn ogòi xuống nghiên cứu hai chiếc thuyền báu, hấp thu mảnh đạo quả Hỗn Độn Long Tổ.
Chớp mắt ba mươi năm trôi qua, Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng, Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế đều có thu hoạch, có lớn có nhỏ.
- Lần này giáo chủ bế quan không biết khi nào sẽ tỉnh lại.
Bỉ Ngạn Nữ Đế cười nói:
- Hay chúng ta đi dạo một vòn? Phu phụ chúng ta làm quan trong triều Tổ Cừ nghe nói mảnh đất bỏ hoang có nhiều mảnh đất bí ẩn chưa bị tịch diệt kiếp hủy diệt.
← Ch. 2400 | Ch. 2402 → |