← Ch.2512 | Ch.2514 → |
Dường như nữ Đạo Quân biết Giang Nam khó hiểu, lên tiếng:
- Người trong Đạo Quân điện đều đang tọa quan, định giải quyết một số vấn đề quấn quýt bọn họ thật lâu. Vài người ngồi mấy chục ức năm không ra, bên ngoài qua mấy thời đại bọn họ mới xuất quan một lần.
Giang Nam giật mình kêu lên:
- Bế quan mấy thời đại? Mấy trăm ức năm toan bế quan? Hèn gì chỗ này đìu hiu như thế.
- Tu luyện đến trình độ như bọn họ thì mọi thứ trần thế rất khó gây hứng thú. Mấy thời đại, mấy trăm ức năm có gì ghê gớm? Nếu ngươi ở lại Đạo Quân điện tránh kiếp, tương lai sẽ từ từ thói quen kiểu tọa quan này.
Nữ Đạo Quân dẫn Giang Nam đi qua một hành lang dài, tiếng phành phạch tuyền ra. Một đống sách mọc cánh bay tới bay lui định đột phá hành lang dài bay ra ngoài. Một số sách đang tụng kinh, nói từ ngữ cao thâm khó dò, kinh ý thâm ảo khó hiểu.
Có thư phát ra uy lực khủng bố công kích sách khác.
- Đây là tâm đắc bọn họ để lại, đã thành yêu. Có một số đột phá phong ấn tự chạy ra khỏi các.
Nữ Đạo Quân nhìn Giang Nam từ trên xuống dưới, nghiêng đầu ngẫm nghĩ.
Nữ Đạo Quân lắc đầu, nói:
- Ngươi chưa đủ chắc khỏe, không thể nghiên cứu pháp môn câu sâu trong Đạo Quân điện. Thư các tận cùng hành lang này miễn cưỡng thích hợp ngươi. Nhưng dù ngươi đọc hết tâm đắc Đạo Quân cũng không thể độ qua kiếp số, nhưng nếu ngươi tham ngộ hết điển tàng Đạo Quân sẽ thêm một phần cơ hội sống.
Nữ Đạo Quân trầm ngâm nói:
- Chờ ngươi ra khỏi thư các có thể nghiên cứu pháp môn cao sâu hơn, khi đó ta dẫn ngươi đi Thông Thiên các.
- Ta chưa đủ chắc khỏe?
Tuy Giang Nam đã thói quen nhưng nghe nữ Đạo Quân nói câu đó thì hơi bất mãn. Nói cảnh giới Giang Nam thấp thì thôi, còn về chắc khỏe, Giang giáo chủ đi đường trai u thịt bắp.
- Cẩn thận chút, đừng chết ở bên trong, vì ta sẽ không đi cứu ngươi.
Nữ Đạo Quân mặt không biểu tình thân thiết nói:
- Nếu ngươi chết cũng không liên quan gì ta, người đó không thể trách móc ta. Bởi vì ta đã cho ngươi cơ hội, là tại ngươi yếu bị thư yêu giải quyết.
Giang Nam hít một hơi thật sâu, cười nói:
- Chỉ là vài cuốn thư yếu mà có thể lấy mạng của ta? Vị tỷ tỷ này yên tâm đi, chờ ta đi ra sẽ tìm tỷ tỷ cùng đi Thông Thiên các tham ngộ.
- Tỷ tỷ? Xưng hô thế tục. Nơi này là Đạo Quân điện, không phải thế tục.
Nữ Đạo Quân nghiêng đầu ngẫm nghĩ, xoay người rời đi, nói:
- Đạo hiệu của ta là Thiên Phi Đạo Tôn, ngươi gọi Thiên Phi là được.
Giang Nam sửng sốt, kinh ngạc nói:
- Thiên Phi Đạo Tôn? Thiên Phi của ai?
Nữ Đạo Quân tên Thiên Phi tức là phi tử của người khác, là loại người nào có tư cách thành hôn, nạp một Đạo Quân làm phi tử?
Giang Nam bước vào hành lang dài, trong hành lang có phong ấn nhưng là loại đơn, chỉ phong sách thành tinh, sẽ không phong ấn nhân loại.
- Đạo có đạo tái, thiên sơ, làm đạo...
Tiếng tụng kinh truyền đến, vài cuốn sách đập cánh, bìa sách mọc con mắt tò mò nhìn Giang Nam. Trang sách lật, tiếng tụng kinh văng vẳng.
tâm đắc cảm ngộ của Đạo Quân chắc có thể giúp ta hoàn thiện Nguyên Thủy đại đạo.
Nọng lửa cháy trong ngực Giang Nam, hắn nhìn cuốn sách bay tới bay lui trong hành lang dài, thầm nghĩ:
- Dung nhập trí tuệ những Đạo Quân tiền sử vào Nguyên Thủy đại đạo, vậy Nguyên Thủy đại đạo của ta sẽ trưởng thành đến mức nào?
Giang Nam vươn tay chộp một quyển sách yêu. Thư yêu kêu lên, tiếng tụng kinh bỗng chốc dồn dập, đại thần thông vô cùng khủng bố bay ra khỏi trang sách đánh vào người Giang Nam.
Giang Nam bị hất văng lên cao, rớt ra ngoài hành lang.
- Sơ sẩy quá.
Khóe môi Giang Nam tràn máu, chậm rãi đứng dậy.
Thư yêu công kích tương đương với Thiên Quân dốc sức đánh ra một kích. Trong tình huống không đề phòng Giang Nam bị vết thương khá nặng.
Lực phòng ngự của Giang Nam rất kinh người nhưng khi đối diện Thiên Quân hắn không dám lơ là chút nào. Mỗi lần đối kháng với đẳng cấp Thiên Quân là Giang Nam sẽ dốc hết sức ra.
Đối diện quyển thư yếu thì Giang Nam lơ là, không ngờ sứ bộc phát của thư yêu hung mãnh như thế, mạnh mẽ ngang ngửa với Thiên Quân.
- Sơ sẩy, sơ sẩy quá.
Giang Nam đứng dậy, Nguyên Thủy đại đạo chạy một vòng, vết thương lành lại hết. Giang Nam bước nhanh vào hành lang dài, cười khẽ.
- Ta vốn nghĩ Đạo Quân tự viết cảm ngộ ẩn chứa uy lực Đạo Quân biến thành thư yêu thì cảm ngộ sẽ chuyển thành thần thông. Bây giờ ta sẽ không lơ là nữa!
Các thư yêu mặc dù tqua thời gian xa xưa nhưng không thể phát huy ra thần thông có uy lực đẳng cấp Đạo Quân, nếu không mỗi quyển sách tương đương với một Đạo Quân.
Dù vậy các thư yêu tương đương một Thiên Quân, đương nhiên không mạnh bằng đám Thiên Quân ở Tiên giới.
Bởi vì các Thiên Quân như Càn Nguyên Tiên Đế, Huyền Đô Thiên Quân tu luyện từng bước một mới có thành tựu hôm nay. Những thư yêu chỉ nhờ vào Đạo Quân để lại cảm ngộ phát huy ra thần thông Đạo Quân.
Thần thông biến đổi, năng lực chịu đả kích, sức kéo dài, so sánh thì thư yêu thua xa Thiên Quân thật sự.
Giang Nam lại đi vào hành lang, thư yêu vừa rồi thấy hắn lại đến thì hét chói tai. Thư yêu như nữ nhân, trang sách lật rào rào, chữ trên giấy tỏa ánh sáng rực rỡ. Lại một thần thông đánh hướng Giang Nam.
Thần thông này cực kỳ sắc bén như kiếm chém xuống. Giang Nam hừ mạnh, đầu ngón tay bắn ra kiếm quang, dùng kiếm đối kiếm. Hai kiếm va chạm, năm ngón tay Giang Nam xòe ra, đại đạo đan xen như nguyên đỉnh lơ lửng trong lòng bàn tay hắn bắn ra từng đợt ráng màu quấn thư yêu kéo vào trong đỉnh.
Thư yêu kinh kêu, quanh quyển sách tràn ngập các đại đạo đánh bật ráng màu. Lúc này một bàn tay khác của Giang Nam nhanh như chớp xuyên qua đại đạo bao bọc thư yêu bắt lấy đôi cánh.
Thư yêu vùng vẫy, giãy dụa nhưng không thoát khỏi.
Giang Nam mừng rỡ:
- Vật nhỏ, rốt cuộc bắt được ngươi.
Giang Nam tóm chặt thư yêu, giở một trang, đọc lướt qua cảm ngộ Đạo Quân.
Thư yêu phát ra tiếng nữ nhân hét chói tai:
- Dê xồm, ngươi vén váy của ta... Đừng, sàm sỡ!
Mặt Giang Nam đỏ hồng, buồn bực nói:
- Ta chỉ muốn xem chữ trên giấy...
Thư yêu la hét:
- Ngươi muốn làm gì? Dừng tay, người ta bị nhìn thấy hết rồi! Sàm sỡ, cứu mạng, bắt cóc dân nữ!
Giang Nam đột nhiên cảm giác có sát khí, sát khí đậm đặc vô cùng. Giang Nam vụt ngẩng đầu, tất cả thư yêu trong hành lang dài cùng nhìn hướng hắn, ánh mắt giận dữ, hung tợn.
- A... Các vị...
Giang Nam đã lật hai trang sách, thấy các thư yêu hùng hổ tức giận thì lúng túng.
Giang Nam ấp úng nói:
- Ta thật sự chỉ xem nội dung quyển sách...
Thư yêu bị Giang Nam cầm trong tay vươn hai tay ra che sách, vừa xấu hổ vừa tức giận nói:
- Hắn vén váy người ta còn động tay động chân, làm hành động phi lễ, hắn sờ người ta...
Trong hành lang dài vang tiếng chấn động đinh tai nhưc sóc. Giang Nam như sao băng bay ra hành lang dài, đập mạnh vào vách tường đối diện, mặt xám mày tro đứng lên.
← Ch. 2512 | Ch. 2514 → |