← Ch.2551 | Ch.2553 → |
Huyền Đô Thiên Quân gật đầu, nói:
- Ta không biết nhiều về Đạo Quân điện, nghe nói hai vị ân sư và Đạo Quân điện có hiệp ước, tồn tại Đạo Quân điện không được bước ra Đạo Quân điện, đi vào Tiên giới. Bây giờ tồn tại Đạo Quân điện đi ra là phá vỡ hiệp ước với hai vị ân sư, Tiên giới gặp nguy hiểm. Tồn tại cường đại như vậy vô địch thế gian, Tiên giới...
Huyền Đô Thiên Quân thở ra, lắc đầu.
Ngọc Kinh Thiên Quân nhìn Càn Nguyên Tiên Đế, hỏi:
- Bệ hạ, tiên hậu nương nương và thái tử điện hạ đi nghênh tiếp người đó, bệ hạ có biết tin không?
Càn Nguyên Tiên Đế nhẹ gật đầu:
- Mới nhận được bọn họ truyền âm, bảo người đến là điện chủ Đạo Quân điện, Vô Cực Thiên Tôn.
- Điện chủ Đạo Quân điện!?
Ngọc Kinh Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân, Thái Nhất Thiên Quân cùng hút ngụm khí lạnh. Bọn họ cứ nghĩ là Đạo Quân trong Đạo Quân điện đến, ai ngờ là điện chủ.
Đạo Quân ra từ Đạo Quân điện dù là người bình thường nhất cũng đã vô địch trên đời huống chi là điện chủ?
Đẳng cấp điện chủ là cao thủ mạnh nhất các thời đại, viên mãn Đạo Quân, ai đánh lại nổi?
- Nhưng Vô Cực điện chủ đã chuyển thế.
Càn Nguyên Tiên Đế nói:
- Đã chuyển thế thì sẽ không quá mạnh, cùng lắm là Thiên Quân, không thể nào thành tựu Đạo Quân. Bây giờ Tiên giới chưa có cơ hội thành tựu Đạo Quân.
Tiên giới hiện tại chưa viên mãn, ba ngàn đại đạo chưa hoàn thiện, ba ngàn tiên châu chưa xuất hiện hết, hỗn độn chưa mở ra, người chuyển thế chưa chứng Đạo Quân được.
- Nếu người này không Tu luyện tiên đạo thì vẫn có thể chứng Đạo Quân.
Thái Nhất Thiên Quân cười khẩy nói:
- Cứ cho rằng người đó là Thiên Quân thì ai đấu lại nổi?
Mấy người trầm mặc.
Thái Nhất Thiên Quân khẽ thở dài:
- Tồn tại mạnh nhất lịch sử, cảnh giới Thiên Quân đủ càn quét quần hùng. Bây giờ ai ngăn nổi? Ai có thể ngăn lại?
Càn Nguyên Tiên Đế, Ngọc Kinh Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân lòng cay đắng, thấy bất lực.
- Tiên giới sẽ rơi vào tay vật khổng lồ đó, mặc cho người đó quay vòng vòng sao?
***
Đám người Khổ Hạnh Thiên Tôn, Vạn Chú Đạo Quân đã theo Vô Cực thư đồng đến biên giới Tiên giới, chưa kịp đi ra vách tường chợt nghe tiếng nổ đinh tai. Vách tường Tiên giới bỗng thủng lỗ, đạo uy bất diệt cuồn cuộn dâng lên xông vào Tiên giới. Nổ nát các ngôi sao.
Trong sóng đạo uy bất diệt, một thân hình cao to bị đạo uy bất diệt đánh trúng, cực kỳ chật vật rớt vào Tiên giới. Một vuốt rồng vô cùng to lớn thò vào Tiên giới đạp người khổng lồ, đạp người đó phun vòi máu.
Người khổng lồ không vừa, nhanh chóng chìm xuống. Người khổng lồ đụng vỡ các ngôi sao, né thoát vuốt rồng đè ép, định bay đi trốn.
Lúc này một bóng người bay tới, tay nâng chuông to, lấy chuông làm lục lạc đập mạnh vào đầu người khổng lồ.
Đinh!
Tiếng chuông vang vọng chấn động thần hồn, đạo quả, có thể chút sát thần hồn.
Người khổng lồ không sợ, thần hồn không bị tổn thương. Nhưng bóng người kia quá mạnh cộng với uy lực chuông to, gõ đầu người khổng lồ u một cục.
- Huyền Thiên giáo chủ!
Vạn Chú Đạo Quân hét thất thanh:
- Chú Đạo thiên đàn! Vuốt to mới rồi là của con rồng to tồi tệ vô sỉ kia!
Quả nhiên, một con rồng to khổng lồ xông vào Tiên giới, người khổng lồ chưa kịp trống đã bị con rồng ngồi đè xuống.
Vô Cực thư đồng hét chói tai:
- Thiên Tôn đại nhân!
Người khổng lồ đó là Vô Cực Thiên Tôn, gã bị con rồng to hoang dại ngồi đè người. Vô Cực Thiên Tôn bò ra ngoài, thoáng nhìn các Đạo Quân tiền sử chuyển thế đứng xem thì vừa kinh vừa giận rồi lại không biết làm sao. Vô Cực Thiên Tôn cảm thấy mình cả đời anh minh thần võ, tung hoành vô địch các thời đại bị phá hỏng trong một chốc.
- Vạn Chú, ngươi đến vừa lúc!
Giang Nam trông thấy Vạn Chú Đạo Quân, vui vẻ cười nói:
- Nào, ngươi đến vận chuyển Vạn Chú Thiên Chung đi, chúng ta cùng nhau giết tên này!
Mặt Vạn Chú Đạo Quân xám xịt, hét to:
- Tên đó là ai?
- Vô Cực Thiên Tôn, điện chủ Đạo Quân điện!
Giang Nam ném chuông đè Vô Cực Thiên Tôn xuống, cười nói:
- Đây là chuông của ngươi, ta sử dụng không thuận tay. Nếu ngươi vận dụng nó thì giết hắn dễ như chơi.
- Tía nó, Huyền Thiên!
Vạn Chú Đạo Quân muốn khóc, la lên:
- Ngươi làm ơn đừng nói là chuông của ta!
Đám người Khổ Hạnh Thiên Tôn, Vạn Vật Đạo Tổ, Thần Mẫu Đạo Quân ngơ ngác nhìn, không nói nên lời. Trong Hỗn Độn thiên quốc, Linh Nữ, Đại Diễn Cổ Thần, Ma Kha Thiên Quân, Thiên Nguyên thần tổ, La Ma Cổ Thần. Trong tầng hư không thứ bảy, Càn Nguyên Tiên Đế, Thái Nhất Thiên Quân, Ngọc Kinh Thiên Quân, Huyền Đô Thiên Quân cũng thấy cảnh tượng đó. Tập thể hóa đá.
Trong đế cung, Càn Nguyên Tiên Đế lẩm bẩm:
- Vị này thật sự là tuyệt đại đạo Quân ra từ Đạo Quân điện sao?
- Thoạt trông không mạnh gì mấy.
Thái Nhất Thiên Quân khó hiểu hỏi:
- Dù chuyển thế thì điện chủ Đạo Quân điện vô địch tung hoành mười bảy thời đại không nên bị người đánh tơi bời như thế. Hơn nữa bị Huyền Thiên giáo chủ đành thì...
Các tay trùm Hỗn Độn thiên quốc cũng rất thắc mắc. Vô Cực Thiên Tôn biểu hiện quá kém, lần đầu tiên xuất hiện trong Tiên giới chưa kịp bảo hiện sức mạnh đã bị Giang Nam và con rồng hoang dánh bầm dập, cái này khác xa với Đạo Quân điện nghe đồn cao cao tại thượng, sừng sững tận cùng thời gian và không gian, huống chi Vô Cực Thiên Tôn còn là điện chủ Đạo Quân điện?
- Tên này kêu đồng tử đi mời các vị Đạo Quân tiền sử chắc sẽ không vì để bọn họ thấy mình bị đánh bầm dập đi?
Thiên Nguyên thần tổ nhỏ giọng nói:
- Chẳng lẽ hắn biết mình tạo áp lực quá lớn cho các Đạo Quân chuyển thế, cố ý để Huyền Thiên đánh tơi bời trước mặt mọi người, bỏ đi bóng ma trong lòng Đạo Quân chuyển thế?
Ma Kha Thiên Quân, Linh Nữ không biết nên nói cái gì. Tư duy của Thiên Nguyên thần tổ đúng là lạ lùng, đi cho rằng Vô Cực Thiên Tôn cố ý bị đánh.
Nhưng biểu hiện của Vô Cực Thiên Tôn thật sự khiến người thất vọng, nhìn sao cũng không như danh xứng với thực, rất uổng với tiếng tăm lừng lẫy của gã.
Vô Cực Thiên Tôn tức hộc máu, cảm giác nhục nhã này mãnh liệt hơn gã bị nhốt suốt đời gấp trăm lần. Nhưng Vô Cực Thiên Tôn đành bó tay, lòng bất lực không cứu vãn lại được.
Vô Cực Thiên Tôn kêu Vô Cực thư đồng mời mấy Đạo Quân chuyển thế đến để phô trươngp hong độ điện chủ Đạo Quân điện ra, nhân tiện lộ chút tài năng chấn nhiếp quần hùng, để quần hùng làm việc cho mình.
Nhưng Vô Cực Thiên Tôn không ngờ chưa kịp lộ ra phô trương và phong độ ngược lại anh danh suốt đời tan biến, bị con rồng hoang và Giang Nam đánh bầm dập trước mặt mọi người.
Bị đánh mặt mũi sưng thì thôi, quan trọng hơn con rồng hoang đạp lên Vô Cực Thiên Tôn trước mắt bao người, mông ngồi lên người gã. Nỗi nhục nhã này không thể kể xiết.
Tức giận nhất là bị con rồng to đánh thì thôi, dù gì nó là tiên thiên linh bảo, Vô Cực Thiên Tôn từng thấy nó, biết thực lực của nó thế nào. Nhưng bị Giang Nam đánh túi bụi, Vô Cực Thiên Tôn không chịu nổi sự thật đó.
Giang Nam là ai?
← Ch. 2551 | Ch. 2553 → |