← Ch.0713 | Ch.0715 → |
Trong tầng thứ tư của Thánh Ung bảo khố, đám người Thánh Ung hoàng triều vừa xông vào, liền nhìn thấy một chiếc thiên thuyền cực lớn đang bay lượn trong không gian của tầng thứ tư, dáng vẻ bệ vệ ngất trời.
Chiếc thiên thuyền này nay hiện ra vẻ vô cùng rực rỡ, không còn thấy dáng vẻ rách nát trước đây nữa, trên thiên thuyền, bát đạo Công Đức Kim Luân dựng thẳng đứng, chư thiên tà phật, Hồng Liên Nghiệp Hoả, các lộ Ma vương, các giới Ma chủ, Đạo Đức kim văn. Công Đức kim văn đang ở bên trong kim luân chuyển động không ngừng.
Bên trong bát đạo kim luân, đang lơ lửng một cung điện nguy nga, tiên khuyết trùng trùng điệp điệp, mây trôi phiêu đãng, một miền tiên sơn niết bàn, lại có thiên hà mênh mông, Bàn Đào viên, Thiên Mã tràng, một cánh cổng Nam Thiên Môn cực lớn đứng vững phía trước thiên cung.
Đây là một loại cấm pháp mạnh mẽ vô cùng, ở trong bát đạo kim luân biến hoá ra viễn cổ thiên đình, thôi động Dao Trì thiên thuyền.
Còn thân thể của lịch đại hoàng đế Thánh Ung hoàng triều giờ phút này chỉ còn thừa lại duy nhất một tôn.
Thánh Ung hoàng triều từ thời khai quốc đến nay, có tất cả chín vị hoàng đế, đều là Vu Hoàng, Ung hoàng đến nay vẫn đang trị vì, còn vị hoàng đế khai quốc thì là một tôn Thánh Hoàng nên không để ở đây, mà được mai táng bên trong tổ mộ.
Nơi đây cung phụng thân thể của bảy vị tiên hoàng, không ngờ lại bị người đó chỉ trong chốc lát thu mất sáu tôn, khiến cho đám cao thủ Thánh Ung hoàng triều gấp gáp đuổi tới khoé mắt như muốn nứt ra.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Thánh Ung hoàng triều khai quốc gặp phải một đại kiếp như vậy, ngay cả thân thể của tổ tông đều bị người ta lấy đi, có thể nói là không còn mặt mũi nào.
Vu Hoàng cường mạnh vô địch, ngay cả là sau khi chết thì cũng không phải bất kỳ ai đều có thể dễ dàng tiếp cận mà thu lấy, tu vi cho dù là mạnh mẽ đến cảnh giới đỉnh cao Nhân Hoàng thì cũng không thể. Thậm chí Nhân Hoàng còn chưa bước đến trước thân thể Vu Hoàng đã bị đẩy lùi lại, cách thân thể Vu Hoàng càng ngày càng xa.
Muốn lấy được thân thể của Vu Hoàng, trừ khi có được tu vi đủ mạnh chống lại khí tức Vu Hoàng, hoặc là bảo vật như cấm bảo, thì mới không bị khí tức Vu Hoàng ảnh hưởng, như vậy mới có thể thành công.
Cũng tức là nói, Thánh chủ mang theo cấm bảo có khả năng thu được thân thể Vu Hoàng, còn nếu như không mang theo cấm bảo, những thánh chủ bình thường đều không làm gì được.
Mà chiếc Dao Trì thiên thuyền này chính là bảo vật còn mạnh mẽ hơn cả cấm bảo, mơ hồ đạt đến cấp bậc Thánh bảo, khí tức do tiên hoàng của Thánh Ung hoàng Triều tản mát ra đối với chiếc thiên thuyền này ảnh hưởng vô cùng nhỏ bé.
Chỉ thấy chiếc thiên thuyền này tự mình chạy thẳng đến bên cạnh tôn thân thể tiên hoàng cuối cùng, đột nhiên từ trên thuyền thò ra một bàn tay lớn, nhẹ nhàng chụp tới, liền đem được tôn thân thể tiên hoàng nhấc lên, thu vào bên trong.
"Thân thể của bảy vị tiên hoàng đều đã bị tên kia lấy rồi, tuyệt đối không thể để hắn chạy!"
"Hắn đang định đi xuống tầng tiếp theo rồi, tầng tiếp theo chính là chố để cấm bảo do chính lịch đại tiên hoàng Thánh Ung hoàng triều ta luyện chế, bất kể thế nào cũng không được để hắn xông vào."
"Thánh Ung bệ hạ và chiến hoàng, pháp hoàng tại sao vẫn chưa đến? Nếu như bọn họ còn không đến nhanh, e rằng của cải Thánh Ung hoàng triều ta tích luỹ trong tám vạn năm đều sẽ bị tên kia vơ vét hết!"
...
Trong ánh mắt tuyện vọng của đám người bên dưới, Dao Trì thiên thuyền tự mình xông xuống tầng thứ năm của Thánh Ung bảo khố, với tốc độ của bọn họ, cơ bản không cách nào đuổi kịp chiếc thiên thuyền thượng đạt cửu thiên, hạ du thập địa này.
"Thánh Ung bệ hạ và chiến hoàng, pháp hoàng còn chưa đến thì còn ai có thể đuổi kịp chiếc thiên thuyền kia đây?"
Trong lòng bọn họ vừa sợ hãi vừa tức giận, đồng thời cũng cảm thấy được sự tuyệt vọng cùng bất lực sâu bên trong. Bọn họ mặc dù là lực lượng vô cùng cường mạnh của Thánh Ung hoàng triều, nhưng Dao Trì thiên thuyền một khi xuất hiện liền không có ai có thể đuổi kịp.
Có điều bọn họ lại không biết, Thánh Ung bảo khố sở dĩ là nơi cất trữ của cải của Thánh Ung hoàng triều tám vạn năm nay, là bởi vì nơi này chính là một bí cảnh do mảnh vỡ của thiên giới hình thành, vì thế không gian nơi đây vô cùng vững chắc.
Hoàng đế khai quốc của Thánh Ung hoàng triều khi đó lo lắng nếu như trong kẻ địch có Vu Hoàng, trực tiếp xé rách hư không, tiến vào bảo khố, thì chẳng phải của cải bên trong đều sẽ rơi vào tay hắn hay sao, vì thế đã gia cố bên ngoài bí cảnh, từ bên ngoài cơ bản không thể trực tiếp tiến vào nơi đây, cho dù là Vu Hoàng, cũng không có cách nào xé rách hư không, trực tiếp xông vào trong bảo khố.
Hành động này từ đó là ngăn chặn hoàn toàn khả năng các Vu Hoàng khác lấy trộm bảo vật bên trong bảo khố, có điều cũng vì thế mà cản trở luôn cả Ung hoàng, Chiến hoàng và Pháp hoàng trực tiếp từ bên ngoài đến đây.
Bên trong thế giới Vu Hoang, cũng có tình huống tương tự, ví dụ Hoàng Tuyền Ma Tông cũng tìm kiếm một bí cảnh, lợi dụng bí cảnh bảo vệ thân thể của lịch đại tông chủ.
Các thánh địa khác, cũng có phương pháp bảo tồn di thể lịch đại Thánh chủ của riêng mình, nếu không chẳng may có bất kỳ người nào tiến vào bí cảnh, thì há không phải là toàn bộ di thể của tổ sư đều bị đánh cắp, khiến thiên hạ đại loạn sao?
Diệp Húc vừa mới tiến vào tầng thứ năm liền cảm thấy khí tức cấm bảo vô cũng nặng nề ập xuống, trong không gian của tầng năm Thánh Ung bảo khố, đang lơ lửng từng bộ cấm bảo to như những toà đại lực đại châu, chấn rung mỗi một bộ cấm bảo tản phát ra đều vượt xa Vạn Long bảo ấn do Bàn Thiên Nhi tế luyện.
Cảnh tượng này hùng vĩ bao la vô cùng, so với thân thể Vu Hoàng còn khiến người ta rung động hơn gấp nhiều lần.
"Hơn mười bộ cấm bảo..."
Già La Minh Tôn và Hao Thiên khuyển ánh mắt trợn trừng, nước bọt chảy ròng ròng, cứ như là thác lũ, nhìn chằm chằm vào những cấm bảo đó, thất thanh nói: "Hoàng đế của Thánh Ung hoàng triều, đều là những luyện bảo sư sao? Không ngờ lại luyện chế ra nhiều cấm bảo như vậy..."
Diệp Húc cũng không khỏi kích động, mười bộ cấm bảo này uy năng mỗi một bộ đều mãnh mẽ cực điểm, vượt xa Vạn Long bảo ấn, có điều Thánh Ung hoàng triều hẳn là không chỉ có bấy nhiêu cấm bảo đây, có lẽ vẫn có có những bộ khác đang nằm trong tay trọng thần trong triều hoặc là trong tay ba vị Vu Hoàng Thánh Ung.
Tỷ như cỗ Hoàng Kim chiến xa đã rơi vào tay Già La Minh Tôn kia, chính là một trong số đó.
Có điều bất luận là Hoàng Kim chiến xa hay là Vạn Long bảo ấn, đều là những bộ cấm bảo uy năng tương đối yếu, còn lâu mới mạnh bằng những bộ cấm bảo trước mắt này.
Đây quả thực là thứ tốt, tuỳ tiện lấy ra một bộ đều có thể sánh ngang với cấm bảo trong các thánh địa lâu đời ở thế giới Vu Hoang.
Vù vù!
Đột nhiên khí tức của một bộ cấm bảo trong số đó trở nên nồng đậm gấp không biết bao nhiêu lần, đây chính là do bộ cấm bảo này trong lúc sống lại tản phát ra. Loại tốc độ phục hồi này e rằng là do có một luồng pháp lực tuyệt cường bất chợt truyền vào bên trong.
Cơ hồ trong cùng khoảnh khắc đó, lại có hai bộ cấm bảo khác tiếp tục phục sinh, uy năng cuồn cuộn long trời lở đất thật khiến cho người kinh hãi.
"Ung Hoàng, Chiến hoàng, Pháp hoàng cuối cùng cũng tới rồi."
Diệp Húc trong lòng cả kinh, ánh mắt quét đến những cấm bảo khác, lập tức nhìn cũng không thèm nhìn, thình lình thôi động Dao Trì thiên thuyền, gào thét xuyên qua mười mấy bộ cấm bảo này, trực tiếp xông thẳng xuống tầng tiếp theo của Thánh Ung bảo khố.
Cấm bảo tuy tốt nhưng cũng phải còn mạng thì mới lấy được, hiện giờ ba vị đại Vu Hoàng đã đến, từ xa thôi động ba bộ cấm bảo, nếu như ba bộ cấm bảo này hoàn toàn phục hồi, thì cho dù là có Dao Trì thiên thuyền, Diệp Húc cũng khó mà rút lui toàn thân. Do đó hắn quyết định từ bỏ ý định lấy chỗ cấm bảo này, trực tiếp xuống tầng tiếp theo, né tránh công kích của ba bộ đại cấm bảo này.
"Ngươi thật to gan!"
Một âm thanh uy nghiêm vang vọng đột nhiên từ tâng thứ nhất của Thánh Ung bảo khố truyền đến, kèm theo sự phẫn nộ cùng cực. Chủ nhân của giọng nói này tốc độ cực nhanh, nói hết một câu liền đã đến tầng thứ hai, một khắc sau lại xuống đến tầng thứ ba, âm thanh truyền đến tai đám người Diệp Húc và Phượng Yên Nhu rõ ràng vô cùng.
"Ngươi giết chết một đứa con trai một đứa con gái của trẫm xong lại còn dám lưu lại thế giới Huyền U của ta, thậm chí còn gan to mật lớn xông vào Thánh Ung bảo khố, định đem của cải Thánh Ung hoàng triều tích cóp tám vạn năm nay cướp đoạt bằng hết, quả thật không thể không nói, gan của ngươi to lớn hơn người."
Âm thanh này đã tiến đến tầng thứ tư, hướng Diệp Húc cuồn cuộn truyền đến, lạnh giọng nói: "Trong số những người mà trẫm từng gặp qua, chỉ có ngươi to gan làm loạn, có điều cũng là tự tìm đường chết. Số bảo vật mà ngươi ăn vào, trẫm sẽ khiến ngươi phải nhổ ra từng cái một, thậm chí còn nhiều hơn số ngươi đã cướp đoạt!"
Ầm ầm!
Một bộ cấm bảo trong đó phục hồi trước tiên, vô số cấm văn trong chớp mắt bao phủ toàn bộ tầng thứ năm, cấm văn cuồng bạo lưu loạn chỉ trong chốc lát phá vỡ tất cả hư không, trực tiếp lao thẳng vào Dao Trì thiên thuyền.
Hai bộ cấm bảo còn lại tốc độ hồi phục chậm hơn, nhưng cũng lập tức khởi động, lực lượng huỷ diệt cơ hồ trong chớp mắt tăng lên gấp bội.
Luồng lực lượng này, còn khủng bố hơn cả cảnh tượng khi Đế Tuệ độ nhân kiếp hàng nghàn cấm bảo cùng nhau oanh kích xuống, cho dù là cường nhân như Ứng Tông Đạo trực diện đối kháng, chỉ sợ rằng cũng không cản nổi một chiêu.
Cũng may Diệp Húc thấy sớm thời cơ, trong khoảnh khắc ba bộ cấm bảo hoàn toàn phục hồi đã thôi động thiên thuyền, xông vào tầng thứ sáu, né tránh được một kích của ba một cấm bảo.
Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển thấy tình hình như vậy, bị doạ đến mức đứng ngây tại chỗ, mãi không dám nhúc nhích, cũng không khỏi chân tay phát tê, nghiến chặt răng, cười lạnh nói: "Không vào hang hổ làm sao bắt được hổ? Cho dù là ba vị Vu Hoàng đã đến rồi, thì ta nhổ răng cọp, đua tốc độ với bọn chúng, xem xem hai tầng cuối cùng của Thánh Ung bảo khố rốt cuộc có bảo vật gì."
Sau khi ba bộ cấm bảo phát ra một kích, cấm văn mãi vẫn chưa thể bình ổn, đột nhiên chỉ thấy ba tôn thân ảnh chân đạp lên vô số cấm văn, nối tiếp nhau đi đến, tốc độ cực nhanh, một bước mười vạn dặm, phù quang lược ảnh, một khắc sau liền đến cổng tầng thứ sáu của bảo khố.
Lúc này bất luận là Chiến hoàng, Pháp hoàng hay Ung Hoàng sắc mặt đều rất khó coi.
Ba người bọn họ hao phí tu vi để thôi động Thánh Ung Hỗn Thiên Nghi, suy tính chỗ ở của Diệp Húc, lại không ngờ rằng Diệp Húc đã ở bên trong chỗ ở của chính bọn họ, cướp bóc bảo khố quý giá của hoàng triều.
Đến khi các cao thủ Thánh Ung hoàng triều hô hoán bọn họ, thì bọn họ cũng đã dựa vào Hỗn Thiên Nghi tìm được vị trí của Diệp Húc, từ trên Hỗn Thiên Nghi nhìn thấy Diệp Húc đang vơ vét trắng trợn bảo vật bên trong bảo khố. -
Ung Hoàng lúc ấy giận dữ vô cùng, một ngụm máu Vu Hoàng phun ra, hai mắt trợn trừng, chảy cả kim huyết, giận đến mức gần như phát cuồng.
Có điều khi bọn họ đuổi đến nơi, Diệp Húc đã đem bốn tầng vơ vét trống không, cũng may rất nhiều bảo vật ở tầng thứ năm vẫn chưa bị hắn đoạt được, đám người Ung Hoàng không dám chậm trễ, lập tức mỗi người thôi động một bộ cấm bảo, khiến cấm bảo hồi sinh, vây giết Diệp Húc.
Nhưng khiến bọn họ không ngờ được chính là, Diệp Húc cư nhiên lại cảnh giác, quyết đoán đến vậy, bỏ qua các cấm bảo khác, trực tiếp xuống thẳng tầng thứ sáu, phá hỏng tính toán của bọn họ.
"Thánh Ung bảo khố ta có tất cả bảy tầng, tầng thứ bảy chính là tầng cuối, không còn bất kỳ đường đi nào nữa, hắn trốn không thoát đâu." Ung Hoàng điềm nhiên nói, sát khí đằng đằng hướng tầng sáu đi xuống.
Chỉ thấy chỗ mà hắn đến, đủ loại cấm bảo trong tầng thứ năm đều bắt đầu khôi phục, theo thân hình hắn mà chuyển động, uy năng hơn mười bộ cấm bảo hoàn toàn phát ra, uy lực đè sập thời không.
Chỉ có Vu Hoàng mới có thể dễ dàng đem mười bộ cấm bảo đồng thời hồi phục, phát huy ra uy năng khủng khiếp đến như vậy.
"Tên kia đã chạy trốn đến tầng sáu, hơn nữa còn có Dao Trì thiên thuyền bộ dị bảo kia, e rằng bí cảnh này không ngăn nổi hắn." Pháp hoàng thần sắc lo lắng, nhắc nhở nói.
"Hắn trốn không thoát!"
Ung Hoàng ánh mắt sát khí bắn ra bốn phía, cười lạnh nói: "Tên này tham lam đến mức đáng sợ, nhất định sẽ không bỏ qua bảo vật ở mấy tầng khác. Nhưng hắn không biết, chỉ cần hắn dám bước vào tầng thứ bảy thì sẽ chỉ có một con đường chết, bất kỳ ai cũng không cứu được... Không, tầng thứ sáu sẽ là chỗ chôn thây hắn!"
← Ch. 0713 | Ch. 0715 → |