← Ch.1003 | Ch.1005 → |
Nếu luân hồi được sửa chữa, lục đạo vận chuyển, Nguyên Thủy Thiên Vương, Tổ Thần, các đời Thiên Đế và những nhân vật chứng đạo của thế giới Tiên đình cổ đại xa xưa cùng nhau sống lại! Đó tất sẽ là một tình hình vô cùng khủng bố.
Trận chiến tranh chính thống giữa Tổ Thần và Nguyên Thủy Thiên Vương sẽ kéo dài thêm. Nguyên Thủy Thiên Vương cầm đầu cổ tiên và Tổ Thần dẫn đầu vu đạo sẽ tiếp tục tranh chấp. Những cường giả cấp bậc này chắc chắn sẽ đánh cho trời sụp đất nứt,
"Vì sao những người như Tổ Thần và Nguyên Thủy Thiên Vương lại cho rằng bọn họ chắc chắn sẽ tụ hồn sống lại, phục sinh từ trong cái chết?"
Diệp Húc nhíu chặt mày. Nay quy tắc thiên địa chính là bất cứ cường giả nào chết đi, thần hồn sẽ về với trời đất, hóa thành nguyên thần của các vu sĩ đời sau.
Những người hùng mạnh như Tổ Thần à Nguyên Thủy Thiên Vương, chết rồi cũng hồn về trời đất, nguyên thần phân giải thành vô số mảnh nhỏ, nuôi dưỡng vu sĩ đời sau, đào tạo ra một thế hệ cường giả mới.
Theo lý mà nói, chuyện tụ tàn hồn lại kia là hoàn toàn không thể làm được. Nhưng các cao thủ tuyệt thế như Tổ Thần và Nguyên Thủy Thiên Vương ai cũng để lại hậu thủ, chờ đợi sống lại rồi tranh đoạt thiên địa chính thống, chắc chắn không phải là bắn một mũi tên không đích. Có lẽ hơn phân nửa là bọn họ đã dự liệu được gì đó, nhận định mình có thể sống lại, đem tranh đấu giữa bọn họ lan đến đời sau.
So với hai vị cường giả tuyệt thế này, hậu thủ mà Đế Khốc chuẩn bị, bố trí hơn chục vạn năm, để lại Đế Tuệ tranh đoạt Thiên Đế vị, thật đúng là không ra sao.
"Trừ phi..."
Diệp Húc đột nhiên nghĩ tới một khả năng, rùng mình một cái rồi lẩm bẩm: "Trừ phi có người chữa được lục đạo, làm cho lục đạo phục hồi vận chuyển, bọn họ mới có thể sống lại..."
Diệp Húc biết khá sâu về công dụng của Lục Đạo Luân Hồi, biết nếu món bảo vật này hoàn toàn khôi phục thì sẽ gây ra thiên địa dị biến, làm cho người chết sống lại.
Công dụng của Lục Đạo Luân Hồi chính là đưa hết hồn phách vô chủ trong thiên hạ vào trong lục đạo, làm cho thiên địa chúng sinh, hồn phách tất cả đều do lục đạo thống ngự. Nếu lục đạo khôi phục vận chuyển, sẽ tụ tàn hồn cho Tổ Thần, Nguyên Thủy Thiên Vương cùng các vị Thiên Đế đã chết già, cường giả chứng đạo, với các cường giả chứng đạo cổ xưa như Ngọc Hoàng Đại Đế, Tây Thiên Phật Tổ, khôi phục thần hồn cho bọn họ.
"Đến lúc đó, phải có bao nhiêu người chết thì mới có thể để cho những lão quái vật đó sống lại đây..."
Diệp Húc ngơ ngác nhìn về tấm Thiên cung này. Nơi đây các ngôi mộ nhiều không đếm xuể, nghĩ tới chủ nhân các ngôi mộ này đều muốn sống lại là đã cảm thấy khủng bố.
Thần hồn của những lão quái vật như Tổ Thần hay Nguyên Thủy Thiên Vương đều đã hóa thành nguyên thần của người khác. Nếu lục đạo tụ tàn hồn cho bọn họ thì sẽ trực tiếp rút đi nguyên thần của những người ia, những người đó chắc chắn sẽ phải chết!"
Những nhân vật như Đế Quân, khi thân thể chết đi, thần hồn sẽ phân ra thành tròn một triệu miếng, thành mấy triệu vu sĩ. Mà những nhân vật như Nguyên Thủy Thiên Vương hay Tổ Thần kia, thần hồn lại càng phân chia ra nhiều hơn.
Mà những vị chí tôn thời viễn cổ xa xưa như Ngọc Hoàng Đại Đế, Tây Thiên Phật Tổ thì nhiều đếm không xuể. Những người chứng đạo không biết có bao nhiêu, có lẽ chúng sinh trong trời đất này chết đi hơn nửa mới có thể khiến cho bọn họ sống lại.
Diệp Húc từng lấy được một bản kim thư trong Phương Trượng tiên sơn, bên trong có ghi lại kết cục của những nhân vật chứng đạo thời xa xưa kia. Ngọc Đế, Phật Tổ, Đạo Tổ lão quân đều phải thỏa hiệp với trời, hóa đạo mà đi, đem thần hồn của mình tan vào trong trời đất, tạo nên hàng tỉ chúng sinh.
Cảnh hùng vĩ bao la đó sẽ rất có khả năng đảo ngược lại. Khi lục đạo khôi phục, hàng tỉ chúng sinh sẽ chết, tiếp đó là khiến cho các nhân vật kia sống lại.
Những nhân vật này bố cục sâu xa, chỉ sợ khi đó cùng với hậu thủ mà Nguyên Thủy Thiên Vương để lại, chờ đợi người khác chữa trị lục đạo là sẽ tới tranh đoạt thiên địa chính thống.
"Trận chiến tranh chính thống cực kỳ tán khốc, vô số chúng sinh chết đi sẽ mở màn trận chiến tranh giành chính thống giữa vu và tiên! Mà cái chết của vô số chúng tiên kia chỉ là mở màn thôi... Nhưng điều kiện tiên quyết là phải phục hồi Lục Đạo Luân Hồi như cũ!"
Diệp Húc không nhịn được rùng mình một cái. Nếu quả thật cảnh tượng đó xảy ra, chỉ sợ người thân của hắn, bằng hữu của hắn sẽ chết đi không biết bao nhiêu. Ngay cả nguyên thần của Tô Kiều Kiều cũng sẽ thoát đi, trở thành Cộng Công Đại Đế, làm cho Cộng Công Đại Đế sống lại.
Bàn Vương Khai Thiên Kinh của hắn nếu muốn đại thành thì phải luyện chế Lục Đạo Luân Hồi. Chẳng lẽ trận chiến tranh chính thống giữa vu và tiên là do hắn khơi ra?
Chẳng lẽ người thân, bằng hữu của mình và hàng tỉ vạn chúng sinh sẽ phải chết trong tay hắn sao?
"Ngoài ta ra, những người khác đều muốn theo đuổi trường sinh. Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương nhất định sẽ lấy đi mảnh vỡ Lục Đạo Luân Hồi và Nguyên Thủy Thiên Vương sưu tập!"
Diệp Húc lập tức vươn người đứng dậy, đi đến chỗ sâu trong Thiên cung: "Phần lớn mảnh vỡ Lục Đạo Luân Hồi đều ở trong kho báu của Nguyên Thủy Thiên Vương. So với nó rơi vào tay người khác, chi bằng rơi vào tay ta thì tốt hơn!" -
Lục Đạo Luân Hồi cũng không phải chỉ có mình Diệp Húc mới có thể phục hồi như cũ. Từ xưa đến nay có không biết bao nhiêu người trí tuệ thông thiên cũng định sửa chữa Luân Hồi, tái hiện lục đạo, làm cho mình trường sinh bất tử, sống đến đời thứ hai, thứ ba thậm chí là nhiều hơn lâu hơn.
Tỷ như Luân Hồi Pháp Vương luyện chế ra một Lục Đạo Luân Hồi, chỉ là mảnh vỡ Luân Hồi mà ông ta có đươc quá ít, chỉ một khối nên tác dụng không lớn.
Một vị Phật Đế của Đại Tây Thiên cũng từng có được một khối lớn, luyện chế hành Bảo Liên Phong Thần Lục Đạo bia, trở thành chứng đạo chi bảo. Ngoài ra còn có đủ loại tâm pháp liên quan đến Lục Đạo Luân Hồi lưu truyền trên đời.
Chỉ có nắm luân hồi trong tay, Diệp Húc mới có thể chắc chắn là chống lại được Nguyên Thủy Thiên Vương và Chư Thiên Đại Đế. Không chỉ như vậy, những mảnh vỡ Luân Hồi đó còn liên quan đến mối quan hệ giữa hắn và vị cấm kỵ kia. Hắn bắt buộc phải có được!
"Mảnh vỡ Luân Hồi trong kho báu của Nguyên Thủy Thiên Vương chỉ có thể rơi vào tay ta! Ai cướp của ta, ta giết kẻ đó!"
Không lâu sau, Diệp Húc đi qua Thiên cung này một vòng, nhưng không tìm được mộ của Nguyên Thủy Thiên Vương, cũng không tìm thấy kho báu của Nguyên Thủy Thiên Vương đâu cả, hắn không khỏi nôn nóng bất an.
"Luân Hồi Thiên Môn! Cảm ứng Lục Đạo!"
Ầm!
Lục Đạo Luân Hồi trong Luân Hồi Thiên Môn sau lưng hắn lập tức chuyển động ầm ầm, Lục Đạo lực tràn ngập. Diệp Húc khoanh chân ngồi xuống, cẩn thận cảm ứng dao động của Lục Đạo.
Lục Đạo Luân Hồi của hắn rách nát, chỉ là đại đạo được suy diễn ra từ hình ảnh Lục Đạo Luân Hồi trong ngọc lâu. Hình ảnh này là cảnh tượng kho báu của Nguyên Thủy Thiên Vương. Có thể nói, Lục Đạo Luân Hồi của Diệp Húc và mảnh vỡ Luân Hồi trong kho báu giống hệt nhau, có chung hơi thở.
"Tìm được rồi!"
Sau một lúc lâu, Diệp Húc đột nhiên mở mắt, thần quang bắn tứ phía. Hắn nhìn về phía xa xa, nơi đó chính là trung tâm tinh vực rộng lớn vô tận. Một tòa tháp cao ba mươi ba tầng lẳng lặng đứng trên nguyên điểm, từng tiếng chuông trầm bổng truyền ra từ nơi này.
"Kho báu của Nguyên Thủy Thiên Vương chính là ở trong Di La Thiên Địa Tháp! Nam Hoa Đế Quân có thể đi vào, ta tất cũng có thể vào!"
Diệp Húc tỉnh táo lại. Nếu hắn muốn tìm được mảnh vỡ Lục Đạo Luân Hồi thì sẽ xung đột với đám người Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương.
Hắn bắt buộc phải có những mảnh vỡ Lục Đạo Luân Hồi kia, nhưng ba người này cũng không dễ chọc. Mỗi một người đều cực kỳ hùng mạnh, là kình địch của hắn. Thậm chí bọn họ còn mạnh mẽ hơn cả Diệp Húc.
Hắn đi thẳng đến trước Di La Thiên Địa Tháp, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy tòa tháp này trông càng thêm to lớn. Ở trước Di La Thiên Địa Tháp, có những món chứng đạo chi bảo tản ra rung động kinh người, Thế Phật Kim Chung của Đại Thế Tôn, Vạn Tượng Bảo Tràng của Ma Thần Hoàng, Thiên Đế tam bảo của Thiên Hậu nương nương, uy lực nở rộ, cực kỳ hùng mạnh.
Ngoài ra còn có hai món chứng đạo chi bảo Hồng Mông kim bảng, Bất Chu Sơn ấn nắm trong tay Ly Hận Thiên Chủ, Vĩnh Hằng Đế Quân và Đại Nhật Đế Quân, liên tục bị bọn họ thúc giục.
Không chỉ như vậy, Đại Thế Tôn mà Ma Thần Hoàng đều tự đem thi thể những Phật đế và Ma đế tế lên. Kim thân đại Phật hơi thở tường hòa, Phật quang khôn cùng. Mà từng tôn Ma đế lại hiện rõ sự bá đạo, ma tính sâu nặng. Mỗi một tôn Ma đế Phật đế đều đã gần chứng đạo, hoặc là đã chứng đạo rồi.
Nhưng, những thứ này ở trước mặt Di La Thiên Địa Tháp lại có vẻ cực kỳ nhỏ bé. Đám chứng đạo chi bảo Hồng Mông Kim Bảng, Thế Phật Kim Chung có uy lực tương đương với một đạo Thiên giới đại đạo uy, một khi thi triển thì có thể bao phủ không gian vô cùng vô tận, gắn cả Thiên giới vào dưới vu bảo.
Nhưng so với món chứng đạo chi bảo mạnh nhất trong lịch sử Di La Thiên Địa Tháp này, những bảo vật kia còn kém xa.
Diệp Húc nhìn thấy đám người Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương vẫn chưa đến gần Di La Thiên Địa Tháp, mà đứng ở xa xa, tự tế lên những Thiên Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương, định dùng cảm ứng giữa Thiên Đế hóa thân và Di La Thiên Địa Tháp để cướp đoạt bảo vật này.
Nhưng dù bọn họ có thúc giục thế nào thì cũng chẳng thể thu được Di La Thiên Địa Tháp.
Đám người Đại Thế Tôn, Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương nhíu chặt mày lại. Bọn họ vốn cho là chỉ cần có được Thiên Đế hóa thân của Nguyên Thủy Thiên Vương là có thể thoải mái thu tháp, nhưng không ngờ chẳng cách nào lay động được tòa bảo tháp này.
"Ngọc Hư Đế Quân cũng tới rồi."
Đại Thế Tôn thoáng thấy Diệp Húc, cười ha ha nói: "Đế Quân nhất định thu hoạch phong phú trong mộ Thanh Đế chứ nhỉ?"
Ma Thần Hoàng và Thiên Hậu nương nương cũng nhìn về phía Diệp Húc. Diệp Húc thì cười tủm tỉm đáp: "Nhờ phúc, nhờ phúc! Tiểu đệ suýt nữa thì bị Tam Hoa hóa thân của Thanh Đế đánh chết."
Thiên Hậu nương nương nhìn một chút rồi đột nhiên cười khach khách, nói: "Ngọc Hư Đế Quân, ngài có được truyền thừa của Nguyên Thủy Thiên Vương, tinh thông Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển. Xem ra Di La Thiên Địa Tháp nhất định là sẽ rơi vào tay ngài rồi."
Đại Thế Tôn và Ma Thần Hoàng đều giật mình, cảnh giác nhìn Diệp Húc. Từng tòa chứng đạo chi bảo và thân thể Ma đế Phật đế phóng hơi thở ra, cuồng dã bá đạo.
Diệp Húc rùng mình một cái, như cười như không liếc Thiên Hậu rồi cười ha ha nói: "Nếu ta tinh thông Di La Thiên Nguyên Thủy bảo quyển thì đã sớm lấy đi Di La Thiên Địa Tháp, trấn chết các vị luôn rồi."
Đại Thế Tôn và Ma Thần Hoàng hạ hơi thở xuống. Ma Thần Hoàng thản nhiên nói: "Xin hỏi Ngọc Hư Đế Quân có cách đi vào Di La Thiên Địa Tháp không?"
Diệp Húc chớp mắt, cười nói: "Tiểu đệ tuy bất tài, nhưng với thứ này thì cũng biết một hai."
"Nếu Ngọc Hư Đế Quân biết cách thu Di La Thiên Địa Tháp, không ngại thì cứ nói rõ ra."
Đại Thế Tôn cười ha ha, nói: "Lúc này kẻ rải ra thứ mô phỏng Di La Thiên Địa Tháp kia chưa hiện thân. Địch trong tối ta ngoài sáng! Mong Đế hãy bỏ qua hiềm khích trước kia, cho chúng ta biết với."
Cố xông vào Di La Thiên Địa Tháp thì sẽ bị món chứng đạo chi bảo này công kích. Ba người bọn họ cũng không chắc có thể bình an đi vào bên trong.
Ba vị cường giả cấp Thiên Quân này hạ quyết tâm. Nếu Diệp Húc không nói, ba người bọn họ sẽ liên kết bắt hắn lại, luyện hóa hắn rồi sưu hồn tác phách.
← Ch. 1003 | Ch. 1005 → |