← Ch.0654 | Ch.0656 → |
Giờ phút này trong lòng Hầu Nhân Vực không biết là đang nghĩ gì, hắn đã giấu diếm thực lực hơn trăm năm, thật cẩn thận không để người khác phát hiện, chờ mong một ngày nào đó bỗng nhiên nổi tiếng, chờ mong nhìn thấy gương mặt hoảng sợ của kẻ thù. Nay lại đột nhiên phát hiện, đối thủ so với hắn mạnh gấp vô số lần, hành động che dấu thực lực của mình, căn bản là một trò cười!
" Không có khả năng! Trong ngọc lầu tâm pháp do trời ban tặng, chính là Huyền Thiên Đại Đế cấm pháp, cấm pháp, đế cấp không thế nào bị Diệp Thiếu Bảo tiểu tử này vượt qua! "
Hắn vừa sợ vừa giận, ánh lửa ma quái trong mắt cháy hừng hực: " Ta có được huyết thống cao quý của người và ma, trăm ngàn lần hơn hắn, thời gian tu luyện dài hơn hắn, tư chất tốt hơn hắn, dựa vào cái gì mà ta không bằng hắn? "
" Ta là con cưng của trời, số phận thiên hạ vô song, được đến Thuần Dương linh mạch bậc chín, thậm chí cấm bảo không hoàn chỉnh, tu luyện Huyền Thiên Đại Đế cấm pháp, lại là ngũ hành chi thể, dựa vào cái gì mà ta không bằng hắn? "
" Ta không phục!" Hắn gầm lên, cuối cùng không giấu diếm nữa, đột nhiên hiện ra thân thể hoàng tộc Ma La, ngàn tay ngàn mắt ngàn chân. Ma nhãn mở to, từng đạo ánh sáng bện thành lưới, đem hư không chia cắt ra, lập tức ngàn cánh tay nhất tề đánh ra, ý đồ đánh vỡ một chưởng phong ấn của Diệp Húc, chạy khỏi nơi đây!
Giao đấu với Diệp Húc?
Trong lòng hắn xác thực có ý tưởng này, nhưng khi Diệp Húc vừa ra tay liền chấn áp tu vi của hắn, khiến hắn thậm chí ngay cả cấm bảo không trọn vẹn kia cũng không thể dùng được, bức hắn không thể không xuất toàn lực chạy trốn, trình độ chênh lệch thật sự quá lớn!
Nếu không trốn đi, một chưởng này của Diệp Húc chắc chắn lấy đi tính mệnh của hắn, không có nửa phân hàm hồ!
Ý chí bất khuất dâng lên trong lòng hắn, lúc trước Diệp Húc tẩu hỏa nhập ma ở Đại Đường cảnh nội, , hắn chỉ mượn một pho tượng pháp tướng phân ác thân, thậm chí không cần xuất toàn lực, đã bắt Diệp Húc mười mặt trời đều xuất hiện, gần như tự đốt mà chết. Hiện giờ hoàn cảnh biến đổi, Diệp Húc chỉ bằng một chưởng liền làm cho hắn cùng đường, khiến hắn không phục!
Nghìn tay hắn đánh ra, chỉ một thoáng đã đánh ra không biết bao nhiêu chiêu đem hư không chia cắt dập nát, chuẩn bị đánh vỡ hư không chạy trốn.
" Quả nhiên là hoàng tộc Ma La!"
Khúc Đình San và đám người thấy thế, mặt đều biến sắc. Hầu Nhân Vực chính là đệ tử thứ bảy của Ứng Tông Đạo, đã vào Hoàng Tuyền Ma Tông một trăm năm mươi năm, tiềm nhập ở bên trong Ma Tông, mà bọn họ không hề có chút nghi ngờ, giờ thấy được không khỏi làm cho bọn họ rùng mình.
Ma Hoàng phái đứa con của chính mình lẻn vào Hoàng Tuyền Ma Tông, hiển nhiên mưu đồ gây rối, nắm giữ tất cả tung tích của Ứng Tông Đạo và cao tầng Ma Tông, thậm chí báo cáo cho Ma Hoàng, để có khả năng một lưới dễ dàng bắt hết tất cả mọi người trong Ứng Tông Đạo!
Nếu Ứng Tông Đạo và cao tầng Ma Tông chết Hầu Nhân Vực sẽ trở thành người đảm nhiệm tông chủ, như vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!
Đến lúc đó, Hoàng Tuyền Ma Tông sẽ trở thành bàn đạp để đại quân của Ma Hoàng tiến quân xâm lược thế giới Vu Hoang, mà Hoàng Tuyền Ma Tông thì sẽ biến thành tội nhân của toàn bộ thế giới Vu Hoang!
Tổng đàn Hoàng Tuyền Ma Tông, Triều Công Thiều đứng ở trước của tông chủ đại điện, nhìn vọng ra nơi xa, không khỏi thở dài, cười khổ nói: " Lần này Thiếu Bảo phải chọc họa lớn rồi. Hầu Nhân Vực nếu chịu đựng không được khẳng định phải triệu tập Ma Hoàng phân thân. Nếu Ma Hoàng phái ra phân thân là nhất cấm phân thân, chất chứa một đạo đầy đủ cấm pháp, thì phải là di thiên đại họa! "
Lão chớp chớp mắt, đột nhiên quay đầu lại cười nói: " Tuy nhiên có Tông Đạo ngươi ở đây, đối phó Ma Hoàng cấm pháp phân thân, hẳn là không có quá lớn vấn đề? "
Bên trong tông chủ đại điện, một vị thiếu niên áo trắng chậm rãi đi ra, cùng Triều Công Thiều sóng vai đứng lại cười nói: " Đương nhiên là không thành vấn đề. Huống chi Ma Hoàng bị những việc khác cuốn lấy, không thể chân thân giáng lâm, chắc rằng Diệp sư đệ cũng biết tin tức này, bởi vậy mới không kiêng nể gì."
Ứng Tông Đạo mặt ra ý cười, phát ra hơi thở thâm thúy không thể đo lường. Quanh thân mơ hồ tràn ngập một hơi thở kỳ lạ, xen vào giữa vu hoàng, cổ tiên cùng Nhân Hoàng Thánh chủ, hơi mỉm cười nói: " Ta vốn giữ Hầu Nhân Vực chính là muốn nhìn một chút cấm pháp trong ngọc lầu của hắn ra sao. Tuy nhiên Thiếu Bảo phải diệt trừ hắn, những cái kia cũng sẽ mất theo hắn. Đáng tiếc, không có thể có được cuốn Huyền Thiên Đại Đế chân kinh này."
" Thật là đáng tiếc. Tuy nhiên nghe nói Huyền Thiên Đại Đế xuất thân từ Ma tộc, cấm pháp do ông ta khai sáng hẳn là không thích hợp cho vu sĩ nhân tộc ta tu luyện."
Triều Công Thiều gật đầu nói: " Tông Đạo tên thiên tài nhà ngươi trở về gấp, nhưng lại bỏ lỡ không ít sự tình đâu..."
" Buồn cười... Hầu sư điệt, nếu ta tự mình động thủ, ngươi còn có hy vọng chạy trốn sao? "
Diệp Húc khẽ mỉm cười hạ giọng nói: " Trung ương khoảng không..."
Lòng bàn tay Hắn triển khai Chư Thiên Thần vương Công Đức ấn đột nhiên lại nhiều thêm một đạo, bàn tay và hư không liên kết, huyết nhục dường như dung nhập vào trong hư không " Hằng cổ vĩnh tồn". Chỉ thấy hư không nát vụn tan tành, từ từ chuyển thành màu hồng nhạt, nhanh chóng ngưng tụ, khép lại thành một chỉnh thể!
Hắn đem loại hình phòng ngự của ấn pháp Bất Động Thần Vương ấn sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn, đem lực phòng ngự Bất Động Thần Vương ấn thêm vào trong hư không, lập tức tuyệt đường lui của Hầu Nhân Vực, khiến hắn căn bản không còn hy vọng gì chạy trốn!
Chư Thiên Thần vương Công Đức ở trong tay hắn diễn hóa được xuất thần nhập hóa, tùy tâm sử dụng. Hắn tư chất không cao, chỉ có tư chất bảy tầng ngọc lầu, nhưng lực lĩnh ngộ và sức sáng tạo của hắn lại cao đáng sợ, mỗi lần sử dụng Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn, hắn liền có thể lĩnh ngộ ra một loại ứng dụng kỹ xảo mới!
Đây là chỗ dũng mãnh thật sự của Diệp Húc!
Hầu Nhân Vực nhìn thấy bàn tay to của Diệp Húc tiếp tục nghiền đè xuống, mà chính mình cũng không có hy vọng chạy trốn, trong lòng không khỏi sinh ra tuyệt vọng, gương mặt dữ tợn, lạnh lùng nói: " Ma La Thiên! "
" Ma hoàng? " Yến Tư Nhiên mặt biến sắc, thất thanh nói.
Hoàng Tuyền Ma Tông và các cao thủ khác, sắc mặt cũng lập tức thay đổi. Ma Hoàng Ma La Thiên chính là một vị Vu Hoàng duy nhất của Hằng cổ Ma Vực, thế lực mạnh nhất, họ tên của y thậm chí là một cấm kỵ, nói ra miệng sẽ khiến cho Ma Hoàng cảm ứng!
Hiện giờ Hầu Nhân Vực cao giọng hô lên tên Ma Hoàng, có thể khẳng định Ma Hoàng có thể cảm ứng được đứa con của chính mình đang gặp nguy hiểm. Phân thân giáng lâm, khi đó chỉ sợ đó là một hồi đại khủng bố!
Già La Minh Tôn sắc mặt vàng như đất, miệng lầm bà lầm bầm, cuống quít thu thập quan tài, khiêng trên vai chuẩn bị chạy trốn. Tu Đề Minh Tôn và Bảo Hiền Minh Tôn gần như mềm nhũn trên mặt đất, không biết làm sao.
" Ê bọ cạp, ngươi định làm gì? " Hao Thiên Khuyển hiếu kỳ hỏi.
" Đương nhiên là có thể chạy rất xa, liền chạy rất xa!
Già La Minh Tôn rùng mình, nói thầm: " Lúc trước Diệp lão đệ vì cứu ta đã kêu tên Ma Hoàng kia, gặp hắn một lần, đã bị hắn nhớ mặt. Hiện giờ tiểu hầu tử cũng kêu một câu, Ma Hoàng trong chớp mắt sẽ đáp lại ngay. Tên kia bụng dạ hẹp hòi, nói không chừng lại muốn trị tội lão tử, lão tử vẫn là cứ tránh đầu sóng ngọn gió cái đã rồi sau sẽ hay!"
" Không nghĩa khí! Hừ!" Hạo Thiên Khuyển cả giận nói, dứt lời nhảy lên trên quan tài.
" Tử cẩu, ngươi làm cái gì? " Già La Minh Tôn buồn bực vạn phần.
" Ma Hoàng lợi hại như vậy, ngươi không dẫn ta đi? Thật không nghĩa khí! " Con chó này đúng lý hợp tình nói.
Diệp Húc bịt tai không thèm nghe, bàn tay to tiếp tục hạ xuống, Hầu Nhân Vực bị hắn ép tới hộc máu.
Hắn cười lạnh nói: " Ma Hoàng? Chỉ là một phân thân mà thôi, cũng không phải cấm pháp phân thân, có gì mà phải sợ hãi? Cho dù là Ma Hoàng cấm pháp phân thân giáng lâm, cũng không làm gì được Hoàng Tuyền Ma Tông ta!"
Phân ác thân có rất nhiều loại thần niệm phân thân, pháp tướng phân thân, địa tướng phân thân, thiên tướng phân thân, bất tử phân thân. Hùng mạnh nhất đó là cấm pháp phân thân.
Tuy nhiên Diệp Húc có thể khẳng định, Ma Hoàng tuyệt đối sẽ không trực tiếp chân thân giáng lâm, nhiều nhất là cấm pháp phân thân giáng lâm đến Hoàng Tuyền Ma Tông. Tuy nhiên nghe nói Ma Hoàng bị các chuyện khác cuốn lấy, cho nên ngay cả cấm pháp phân thân e rằng cũng không thể đến được.
Hiện giờ, Diệp Húc liên kết với cung chủ Hàn Nguyệt cung cùng với đám người Triều Công Thiều, thậm chí có thể tiêu diệt thượng cổ Vu Hoàng cấm pháp phân thân, cho nên đối với việc này hắn căn bản không để ở trong lòng.
Đột nhiên, trên không trung Hoàng Tuyền Ma Tông, hư không rung động kịch liệt, giống như sóng văn bình thường, từng đường sóng lăn tăn trong không gian tỏa ra bốn hướng, hơi thở Vu Hoàng vô cùng trầm trọng, trong không gian rung động truyền đến.
Hơi thở, áp lực nặng nề, điên cuồng, hoang dã nóng nảy, sung mãn làm cho người ta thấy rõ ý định giết chóc, phảng phất như thể là một ma thần hủy diệt từ trong hư không, giáng lâm đến Hoàng Tuyền Ma Tông, giết sạch tất cả!
Hư không vỡ ra, một tròng mắt phạm vi tới hơn mười dặm từ không trung nhô ra, chậm rãi trương mở, bên trong con mắt ma này truyền tới một thanh âm nặng nề: " Ai dám ở trước mặt ta giết con ta? "
Con mắt ma tiếp tục nhô ra, phía sau con mắt là một bàn tay to vươn ra.
" Ma Hoàng quả nhiên bị người khác cuốn lấy, chỉ phái tới một pho tượng thần niệm phân thân."
Diệp Húc ngẩng đầu liếc liếc mắt một cái, bàn tay vẫn đè lên đầu Hầu Nhân Vực ép cho tới xương thịt tấc tấc nứt nẻ, hộc máu không ngừng, hạ giọng nói: " Kiều Kiều, giao cho nàng."
Tô Kiều Kiều nghe tiếng gật đầu. Nàng tế khởi Thương Nguyệt thần châu, chỉ thấy một vòng trăng sáng đột nhiên bay lên không, hướng về phía con mắt ma bay tới. Bên trong vòng trăng sáng, biển rộng sinh giọt, một con rùa lớn từ ngoài hải dương xa xôi bơi đến.
Răng rắc!
Thần quy thăm dò, há mồm ra mà nuốt, đem con mắt ma phạm vi hơn mười dặm kia cắn vỡ rồi nuốt vào bụng. :
Bùm!
Hầu Nhân Vực bị một chưởng của Diệp Húc đập vụn, cả thiên địa pháp tướng và nguyên thần tất cả đều tan nát, xương cốt cũng không còn.
Hai tên cặn bã Già La minh tôn và Hao Thiên Khuyển đang muốn chạy trốn, thấy cảnh tượng này đều trừng mắt cứng lưỡi. Già La minh tôn vừa sợ lại ngạc nhiên, cộng thêm mừng rỡ, cười ha ha nói: " Ma Hoàng tiểu tử này, thì ra kém cỏi như thế! Lão tử sớm đã rất ghét ngươi, không ngờ gặp lão tử, làm hại lão tử bị nhốt ở Bàn Hoàng Lăng hơn ba trăm năm! Giết nó đi, giết nó đi."
" Hừ! Già La, lại là ngươi cùng ta đối nghịch!"
Trong hư không truyền đến một tiếng gầm giận dữ, không gian kịch liệt run rẩy run rẩy, dường như không thể chịu đựng năng lượng to lớn phun trào. Nnhưng thấy Hoàng Tuyền Ma Tông Thập Vạn Đại Sơn trên không, từng đạo hư không dậy sóng cuồn cuộn, một con mắt ma từ trong hư không chui ra, tiếp theo là một bàn tay to trong đó vươn ra, toàn bộ tròng mắt là sinh trưởng ở bên trong lòng bàn tay to, trông thật khủng bố!
Ngàn tay ngàn mắt, cách xa hai đại thế giới, hàng tỉ ngàn dặm lộ trình, rất xa mà đến, giáng lâm Vu Hoang thế giới!
Sau khi bàn tay ma nhãn xuất hiện, lập tức là thân thể cao lớn từ trong hư không mà ra, không biết là bao nhiêu đôi chân cũng từ trong hư không bước đến.
Đây đã không phải là một đạo thần niệm phân thân, mà là cấm pháp phân ác thân. Ma Hoàng đã thực sự nổi giận, không ngờ tính toán ra một đạo cấm pháp phân thân, trực tiếp giáng lâm đến thế giới Vu Hoang!
" Già La Minh Tôn, lần trước ngươi chơi khăm của ta một đạo phân thân, hiện giờ lại giết con ta, ngươi giỏi lắm! Hôm nay cấm pháp phân thân của ta giáng lâm, ngươi phải chết không có chỗ chôn."
" Chuyện này không liên quan đến ta..."
Già La Minh Tôn nghe cái thanh âm này, mặt sắc xám xịt, chính mình cấp chính mình một miệng, vẻ mặt cầu xin, khiêng quan tài chạy trốn.
Thân hình Ma Hoàng, đã lộ ra hơn phân nửa từ trong hư không, Diệp Húc cũng khó có thể chịu đựng áp lực. Hung quang trong mắt chớp động, hắn cố gắng đem tầng thứ năm ngọc lầu mời Phách Hạ lão tổ đang tĩnh dưỡng ra đối phó với Ma Hoàng cấm pháp phân thân. Lại vào lúc này, phía trên tổng đàn Hoàng Tuyền Ma Tông, một bàn tay tuyết trắng nhẹ nhàng vươn ra, đặt bên trên thân hình Ma Hoàng.
Tôn cấm pháp phân thân của Ma Hoàng này giống như bị đóng đinh tại chỗ, rống giận giãy dụa, trước sau không thể hoàn toàn giáng lâm đến thế giới Vu Hoang!
" Ứng Tông Đạo." Hắn đình chỉ giãy dụa, trầm giọng nói.
" Đúng là Ứng mỗ."
Ứng Tông Đạo thu tay về, thiếu niên quần áo trắng theo tổng đàn đi ra, mỉm cười nói: " Kính chào Ma Hoàng bệ hạ..."
← Ch. 0654 | Ch. 0656 → |