← Ch.0767 | Ch.0769 → |
Hiển nhiên Đế Tuệ không truyền thụ Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn cho Xích Uyên Ma Tôn. Vu pháp mà y sử dụng chính là Xích Đế Ma Thủ do y tự khai sáng ra, uy lực tuy kém Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn, nhưng dù sao cũng là vu pháp cấp Thánh Hoàng, cương mãnh bá đạo.
Xích Uyên Ma Tôn sắc mặt ngưng trọng, Diệp Húc giải quyết được tình huống hóc búa này thật ngoài dự liệu của y. Nếu là Vu Hoàng bình thường, Ma Môn y vừa ra cái là có thể dễ dàng nghiền chết. Nhưng thực lực Diệp Húc kia lại có thể đè y xuống rồi đánh, khiến y mất hết mặt mũi.
Điều khiến y kinh ngạc chính là chất lượng cấm pháp của Diệp Húc, thật sự cao đến đáng sợ. Uy lực của cấm văn gần như tương xứng với đạo văn đạo ngân của Thánh Hoàng, khiến cho tất cả sự khinh thường của y mất hết, mà coi Diệp Húc thành một đối thủ chân chính.
Diệp Húc lật tay một cái, một đại phật to lớn như núi đột nhiên xuất hiện, đúng là Tu Di ấn, đối chiến Xích Đế Ma Thủ. Hai luồng năng lượng tuyệt cường này bùng nổ khiến cho hư không tan chảy, Xích Đế Ma giới trực tiếp vỡ mất một khối lớn.
Diệp Húc thét lớn một tiếng, hắn bị Xích Đế Ma Thủ chấn cho bắn lên cao, thân thể ầm ầm đánh vỡ hư không, bay ra khỏi Xích Đế Ma giới, rơi vào trong không gian vô biên của nơi vô cực.
"Ta có Công Đức Kim Luân Luyện Bảo diệu quyết của Đế Tuệ, tuy không phải là hoàn chỉnh nhưng lại có thể khiến ta nhanh chóng khôi phục tu vi, lấy công đức vô lượng của mình thôi động đủ loại vu pháp."
Xích Uyên Ma Tôn bước nhanh tới, từng bước từng bước ra khỏi Xích Đế Ma giới đi đến cạnh Diệp Húc, lại một chưởng đánh xuống, nhe răng cười nói: "Công pháp Đế Tuệ sớm muộn gì cũng đến tay, còn cả Công Đức Kim Luân và Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn của hắn nữa! Nhưng trước đó, ta phải moi ra bí mật nhỏ của ngươi đã!"
Đương!
Trước người Diệp Húc hiện lên một chiếc chuông lưu ly, chuông lớn cong cong chấn động chống lại Xích Đế Ma Thủ. Nhưng Lưu Ly ấn lập tức vỡ nát, còn bàn tay kia thì tiếp tục ép tới.
Xích Uyên Ma Tôn cười to, toàn lực thúc giục Xích Đế Ma thủ: "Hai người các ngươi quả là phúc tinh của Ma Tôn ta. Giết các ngươi, đoạt lấy bí mật của các ngươi rồi, lão tử vấn đỉnh Thần Vương, vấn đỉnh Đế Quân là điều dễ dàng! Thậm chí tương lai, lão tử còn có thể trở thành Thiên Đế, Xích Uyên Đại Đế!"
Ngọc lâu đột nhiên tới, trấn trụ toàn thân Diệp Húc. Xích Đế Ma Thủ rầm một tiếng đánh lên ngọc lâu, chỉ thấy ngọc lâu rung lên một cái liền triệt tiêu luồng lực lượng này.
"Chư Phật Thập Phương Thế Giới ấn!"
Diệp Húc quát lớn, thân hình động một cái, lập tức mười loại ấn pháp cùng đánh ra. Vô số thế giới như Trung Ương Phật tổ, Lưu Ly chung, Phật châu, Mộc Ngư, bảo tháp, bình ngọc, đài sen, tất cả đều quay xung quanh Trung Ương Phật tổ. Trung Ương Phật tổ như một vị cổ Phật ngồi trên hoa sen, tay cầm chín thế giới khác, cùng sát phạt Xích Uyên Ma Tôn.
Hắn dung hợp mười ấn pháp kia thành một ấn pháp mới, uy lực tăng lên mấy chục lần. Chỉ thấy cả bầu trời đều là đạo văn đạo ngân, phủ kín những hoa văn kỳ lạ, hà quang Phật quang chiếu rọi, Phật âm vang lên từng trận như muốn độ hóa thế nhân.
Xích Uyên Ma Tôn sắc mặt trầm xuống, Diệp Húc không bị y đánh như dự liệu mà còn dư lực để phản kích. Bộ ấn pháp tổ hợp này ngưng tụ mười ấn pháp thành một chỉnh thể, lực uy hiếp y lại tăng lên. Hơn nữa Chư Thiên Thập Phương Thế Giới ấn có chứa Phật quang kia, lại có xu thế ăn mòn Công Đức Kim Luân của y.
Trong Chư Thiên Thập Phương Thế Giới ấn có đạo văn đạo ngân do Bát Công Đức thủy hình thành, có thể ăn mòn công đức của y, làm cho chín Công Đức Kim Luân dị động, tựa như sắp tan chảy trong mười ấn pháp kia, tẩy đi cả một thân nghiệp quả của y.
"Tốc chiến tốc thắng!"
Xích Uyên Ma Tôn khẽ động tâm niệm, Xích Đế Ma Môn đột nhiên hoành giữa không trung, càng lúc càng lớn. Ma Môn tích máu rồi vọt tới Chư Phật Thập Phương Thế Giới ấn, lập tức nghiền nát mười loại ấn pháp này. Phật quang tiêu tan, đài sen vỡ nát, từng món pháp khí nứt vỡ, Phật tổ chết thảm dưới môn!
"Chư Phật Thập Phương Thế Giới cái gì chứ? Ở trước mặt Ma Tôn đều là gà đất chó sành mà thôi!"
Xích Uyên Ma Tôn quát lớn, thúc giục Ma Môn nghiền đè tới Diệp Húc, nhe răng cười nói: "Tây Hoàng Công, lão đã chơi chán rồi, giờ ta lập tức đưa ngươi quy thiên!"
Ông! Ông! Ông!
Bên trong chín đạo Công Đức Kim Luân sau đầu y đều dâng lên một tòa đạo môn, cùng áp thời không, cho Diệp Húc vô cùng áp lực!
Một tòa Xích Đế Ma Môn đã khiến cho Diệp Húc ở trong nguy hiểm cực lớn, nếu bị Ma Môn nghiền ép, dù là hắn cũng phải thân tử đạo tiêu.
Xích Uyên Ma Tôn toàn lực ra tay, gắng đánh chết Diệp Húc chỉ trong một chiêu. Mười đạo môn đều xuất hiện, thanh thế và uy lực thật lớn, làm cho người ta cảm thấy không thể chống lại.
May là bọn họ đang giao thủ trong nơi vô cực, nếu là Xích Đế Ma giới, e là trăm triệu dặm hư không sẽ bị mười Ma Môn này đánh cho dập nát chỉ trong chớp mắt.
"Di La Thiên Địa Tháp, ngọc lâu, trấn áp thân thể!"
Tinh quang chợt lóe lên trong mắt Diệp Húc, đột nhiên một tòa bảo tháp và ngọc lâu bay lên, hà quang vạn đạo, khí thành ngàn điều, từ trong lâu tháp buông xuống Hồng Mông tử khí. Một lâu một tháp càng lúc càng nhỏ lại, rồi dung nhập vào cơ thể Diệp Húc. Một thoáng sau Hồng Mông tử khí ào ra, vờn quanh Diệp Húc, hình thành cấm văn độc đáo của Bàn Vương Khai Thiên Kinh, giống như ngàn vạn thế giới đang vờn quanh, khiến lực phòng ngự của hắn tăng lên mấy lần!
Ngọc lâu nhập vào cơ thể khiến Diệp Húc cảm thấy pháp lực tăng vọt lên. Hắn đã đưa vào trong ngọc lâu một đạo cấm pháp phân thân, nếu là người khác, tu luyện nhiều loại cấm pháp, cho dù đưa cấm bảo vào trong cơ thể thì tu vi thực lực cũng sẽ không tăng lên mấy, chỉ tăng lên được vài thành.
Nhưng Diệp Húc lại chỉ tu luyện một môn cấm pháp, cố gắng đạt tới tinh thuần. Ngọc lâu nhập thể khiến tu vi hắn tăng gấp bội, phòng ngự cũng tăng gấp bội!
Rầm!
Xích Đế Ma Môn ầm ầm đánh tới, vô số đạo văn đạo ngân thoáng chốc đánh lên Hồng Mông tử khí bên ngoài cơ thể Diệp Húc, mấy tiếng xùy xùy vang lên, nhưng lại chẳng thể mở ra được Hồng Mông tử khí.
Keng!
Diệp Húc đánh ra một quyền, lập tức đánh cho Xích Đế Ma Môn nhanh chóng lao tới chín tòa Công Đức môn kia, đụng vào nhau rồi phát ra những tiếng nổ ầm ầm.
Hắn đi nhanh về phía trước, lại đánh ra từng quyền, hóa thành một đám thế giới, liên tục đánh tới Xích Đế Ma Môn và chín tòa Công Đức môn.
Mười tòa đạo môn này ầm ầm bay ngược ra sau, lao tới Xích Uyên Ma Tôn.
"Xích Uyên, ta vốn không định giết ngươi, nhưng ngươi lại tự mình tìm chết, không thể oán ta được!"
Diệp Húc lấn đến, lại một quyền đánh lên mặt Xích Uyên Ma Tôn. Lập tức khiến cho vị Thánh Hoàng này rụng cả răng nanh, khuôn mặt biến hình, bay ngược ra sau.
"Ma Môn nhập thể!"
Xích Uyên Ma Tôn quát lớn, mười đạo môn ong ong vang lên rồi bay vào cơ thể y, trấn áp thân thể. Quanh thân y loáng thoáng những đạo văn đạo ngân của mười tòa đạo môn, bảo vệ toàn thân.
"Ngũ Phương Thế Giới Ngũ Đế ấn!"
Diệp Húc không nói thêm gì nữa mà lại bước nhanh đến, hai tay triển khai ra năm loại ấn pháp Chúc Dung ấn, Cộng Công ấn, Thiếu Hạo ấn, Cú Mang ấn, Hậu Thổ ấn cùng bay ra, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tương khắc tương sinh, uy lực lớn không hề thua Chư Phật Thập Phương Thế Giới ấn. Chúng đánh xuyên qua đạo văn đạo ngân quanh thân Xích Uyên Ma Tôn, lại đánh ba.
"Thập Phương U Minh Diêm La ấn!"
Hắn lại tiếp tục bước tới, tổ hợp ấn pháp Thập Phương Thế Giới Hằng Cổ Ma Vực lại một chỗ, đánh cho Xích Uyên Ma Tôn toàn thân rạn nứt, miệng phun máu tươi, lảo đảo lui ra sau.
"Thiên Địa Âm Dương Cửu Sát ấn!"
"Địa Thủy Phong Hỏa Tứ Nguyên ấn!"
"Bát Phương Ma Giới Ma Đế ấn!"
...
Diệp Húc càng đánh lại càng hăng, dùng ra đủ mọi loại ấn pháp, uy lực càng lúc càng lớn, đánh đến thỏa thích. Những đạo văn đạo ngân hắn vốn không hiểu này hóa thành những loại đạo lý kỳ lạ, lưu động trong tâm hắn, làm cho hắn ở trong trạng thái như ngộ mà không phải ngộ.
Xích Uyên Ma Tôn kinh sợ dị thường, Diệp Húc liên tục đánh ra nhiều ấn pháp lại có thể đè y ra đánh, đánh cho y không thể đáp trả, chỉ có thể cố chống chịu những công kích này.
Diệp Húc lấy ngọc lâu và Di La Thiên Địa Tháp trấn áp thân thể, hai món cấm bảo này gia trì khiến thân thể hắn mạnh mẽ vô cùng, còn hơn cả thân thể Thánh Hoàng của y, làm cho y chật vật không chịu nổi.
Từng đạo ấn pháp kia đánh lên người y, không ngừng xóa đi đạo văn đạo ngân của y, xóa đi tu vi y, khắc trong tâm y. Đủ loại đạo văn đạo ngân huyền ảo khó giải tạo thành thiên địa đại đạo làm cho y kinh sợ, làm cho y kính phục, làm cho y e ngại, làm cho y phải chịu thua.
Diệp Húc chính là muốn dùng Tam Thiên Thế Giới đại thủ ấn đánh cho y phả run sợ, đánh cho y phải kính sợ trời, sợ đất, sợ chính hắn, làm cho y thần phục ở trước thiên địa đại đạo, cúi đầu chờ giết trước mặt mình.
"Đáng tiếc, thánh bảo của ta đã bị Tây Hoàng Mẫu hủy trong hà quang, nếu không thì đã không phải chật vật như vậy. Xem ra chỉ đành phải dùng con bài chưa lật!"
Xích Uyên Ma Tôn hộc máu không ngừng, sắc mặt trở nên âm trầm. Một đạo hà quang đột nhiên xuất hiện, cuồn cuộn bay tới Diệp Húc.
"Tây Hoàng Công, đạo hà quang này chính là thánh bảo mà Ma Tôn ta khổ cực thu thập rồi luyện chế thành, chính là để đối phó tên tiểu quỷ Đế Tuệ kia, nay ta dùng để đối phó nhà ngươi!"
Hà quang chấn động đánh nát từng đạo Đại thủ ấn, công phá phòng ngự của Diệp Húc, xóa đi cấm văn quanh thân hắn, thậm chí còn mở ra Hồng Mông tử khí, cắt lên thân thể hắn.
Tiếng đinh đinh vang lên không dứt, hà quang như một con độc long đại mãng quay xung quanh Diệp Húc, chấn động không ngớt, tính tiêu diệt hắn, cắt hắn thành bùn.
Rầm!
Trong thân thể Diệp Húc đột nhiên bay ra một tòa bảo tháp, sau đó một tòa ngọc lâu hiện ra, cùng chống lại đạo hà quang này.
Đạo hà quanh này chính là vĩ lực hình thành khi thế giới va chạm trong nơi vô cực. Xích Uyên Ma Tôn luyện nó thành một món binh khí kỳ lạ, giống như thực mà không phải thực, như trống rỗng lại không hề trống rỗng, làm cho người ta không thể đoán chừng. Dù là thân thể và phòng ngự của Diệp Húc cũng không chống được, chỉ cảm thấy tu vi giảm mạnh.
Nếu không phải lực phòng ngự của Di La Thiên Địa Tháp và ngọc lâu quá mạnh mẽ, chỉ sợ hắn ngay cả một chiêu cũng không chống lại được, bị đạo hà quang này cắt nát.
Cho tới lúc này, có thể nói là hai người đã dùng hết con bài tẩy của mình, không hề giữ lại thứ gì.
Chẳng những Xích Uyên Ma Tôn đánh vất vả, Diệp Húc cũng phát huy vượt qua bình thường, dùng hết tu vi và thực lực.
Trận chiến này của bọn họ vượt qua cả nơi vô cực, đi ngang qua không biết bao nhiêu thế giới, kinh động không biết bao nhiêu cao thủ. Hơi thở hai người kinh thiên động địa, làm cho người ta cảm thấy như Hồng Mông Ma thần giáng lâm, dù là Vu Hoàng cũng nơm nớp lo sợ, không dám đến xem.
"Đại Hắc Thiên, ngươi còn muốn bám lấy trẫm bao lâu nữa? Trẫm đã nói rồi, Xích Uyên Ma Tôn không ở nơi đây. Sở dĩ y khiêu chiến ngươi ở đây chẳng qua là muốn ngươi và trẫm đánh nhau thôi!"
Cùng lúc đó, trong Nguyên Dương đại thế giới, Đế Tuệ và Hắc Thiên Ma Tôn đã chiến đấu tới mức không thể tách ra.
Rầm!
Dư ba chiến đấu của Diệp Húc và Xích Uyên Ma Tôn rốt cuộc kinh động đến Nguyên Dương thế giới. Đại Hắc Thiên vội vã thu tay lại, nghi ngờ gãi gãi đầu, nói: "Chẳng lẽ ta đánh nhầm người rồi..."
← Ch. 0767 | Ch. 0769 → |