← Ch.0072 | Ch.0074 → |
Mười ngày này, Giang Trần ý định hảo hảo lợi dụng.
Thứ nhất, Giang Hãn Lĩnh địa xuất hiện biến cố như Tử Kinh bộ, cần phải có thời gian để tiêu hóa.
Thứ hai, Giang Trần cũng không muốn sống uổng mười ngày này, ý định ở Giang Hãn Lĩnh hảo hảo tu luyện một phen.
Một tấc thời gian một tấc vàng, đối với Giang Trần mà nói, sau khi chuyển sinh, mỗi một phút mỗi một giây đều vô cùng trân quý.
Ở trong mười ngày thời gian, mỗi ngày Giang Trần không ngừng kiên trì, rất có quy luật. Bất quá, mỗi một ngày, Giang Trần đều dùng một ít thời gian đi ra, xử lý sự tình lãnh địa, nghe một ít tình báo từ Tử Kinh bộ truyền lại.
Cái sọt này là hắn chọc, phải làm tốt sự tình giải quyết hậu quả. Nếu không ảnh hưởng đại cục, dao động căn cơ Giang gia thống trị, kia không phải Giang Trần muốn nhìn thấy.
Cũng may, Kinh gia xưa nay ngang ngược kiêu ngạo, quả thật làm cho bọn hắn mất đi rất nhiều nhân tâm. Sau khi tiêu diệt Kinh gia, Giang Hãn Lĩnh khắp nơi phản ứng bình tĩnh, vậy mà không có xuất hiện bất kỳ bắn ngược.
- Tiểu Vũ, hi vọng ngươi có thể nhân cơ hội lần này, thành thục lên a.
Giang Trần ở sâu trong nội tâm mong mỏi, hắn so với ai khác đều tinh tường, nếu như tương lai Giang Hãn Lĩnh tiếp tục do Giang gia cầm giữ, như vậy Giang Vũ là người nối nghiệp Giang Hãn Hầu tương lai.
Giang Trần hắn chí hướng rộng lớn, là quả quyết không có khả năng vì một tấm Chư Hầu Lệnh, mà buông tha cho truy cầu võ đạo.
Mười ngày thời gian, bình tĩnh đi qua.
- Thời gian, quả nhiên là qua nhanh a. Mười ngày này, bình tĩnh mà nhanh chóng trôi qua. Mặc dù ta không có đột phá chín mạch chân khí, nhưng đã có đủ điều kiện trùng kích chín mạch chân khí rồi. Không biết, tám người bọn hắn thành quả như thế nào?
Tám người này, không có cô phụ Giang Trần kỳ vọng, thông qua mười ngày cố gắng, quả nhiên toàn bộ tấn chức.
Trong đó Tiết Đồng đột phá sớm nhất, ở ngày thứ tư liền đột phá.
Ôn Tử Kỳ cùng Quách Tiến, bỏ ra sáu ngày thời gian.
Kiều gia huynh đệ là ngày thứ bảy đột phá.
Ba người khác, phân biệt ở ngày thứ tám, ngày thứ chín nhao nhao đột phá!
- Rất tốt, các ngươi không để cho ta thất vọng.
Giang Trần gật gật đầu.
- Nhiệm vụ này của ta, chẳng những chiêu mộ tám thân vệ, còn phải thông qua một lần khảo nghiệm. Cái khảo nghiệm này, tất nhiên là phương diện võ đạo. Hôm nay mỗi người các ngươi đều là bảy mạch chân khí, theo lý thuyết ứng đối khảo nghiệm là không có vấn đề. Nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, ta còn phải căn cứ đặc điểm của các ngươi, truyền thụ cho các ngươi một ít vũ kỹ, còn phải truyền thụ một bộ công thủ trận pháp. Để các ngươi thời điểm lâm địch, không đến mức từng người tự chiến, có thể phát huy ra sức chiến đấu quần thể kinh người.
Giang Trần trong khoảng thời gian này, ở chuyện an bài tám gã thân vệ như thế nào, là tốn không ít tâm tư.
Đương nhiên, giai đoạn này, Giang Trần sẽ không quá cấp tiến, truyền thụ bọn hắn công pháp nghịch thiên. Hắn chọn lựa công pháp, đều là căn cứ đặc điểm riêng phần mình, tuyển ra mấy bộ công pháp vũ kỹ ở Đông Phương Vương Quốc có thể tính toán đỉnh tiêm, nhưng sẽ không vượt ra ngoài phạm vi tiếp nhận của Đông Phương Vương Quốc.
Tuy là thân vệ, nhưng Giang Trần cũng không muốn nuông chiều cho hư. Thứ nhất, tu luyện võ đạo không thể một bước lên trời; thứ hai, không để cho bọn hắn Vũ Kỹ Công Pháp nghịch thiên, cũng là bảo hộ đối với bọn hắn.
Đương nhiên, ở phương diện lựa chọn chiến trận, Giang Trần lựa chọn rất kỹ.
Trận pháp tám vị nhất thể, Giang Trần lựa chọn một môn trận pháp tương đối cao thâm.
- Bộ 《 Bát Hoang Nhiếp Linh Trận 》này, là chiến trận tám vị nhất thể, có thể công có thể thủ. Lúc đối địch, chiêu thức đa dạng, công thủ tầm đó, càng là biến hóa khó dò. Nếu các ngươi có thể lĩnh ngộ sáu bảy thành, dùng tu vi trước mắt của các ngươi, mặc dù là mấy Chân khí đại sư, cũng mơ tưởng phá trận. Đối thủ cùng cấp, dù hàng trăm, các ngươi cũng có thể thong dong ứng đối.
- Mấy Chân khí đại sư? Tám cái chống lại trăm cao thủ đồng cấp?
Kiều Sơn mắt to nhấp nháy, lại lần nữa chấn kinh rồi.
- Kiều Sơn, ngươi đừng cả kinh hoài như vậy. Tiểu Hầu gia dám nói như thế, khẳng định có lý do của hắn.
Thông qua chuyện định vị chân khí yếu huyệt này, tám gã thân vệ đã đầy đủ nhận thức đến Giang Trần cường đại thần bí.
- Hắc hắc, ta là bị dọa sợ a. Cùng mấy Chân khí đại sư đối kháng, nghe một chút cũng khiến người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào a.
- Cái này chỉ là dưới tình huống các ngươi lĩnh ngộ sáu bảy thành, nếu có thể lĩnh ngộ tám phần, chém giết Chân khí đại sư, cũng không phải không có khả năng; nếu có thể lĩnh ngộ chín thành, giết Chân khí đại sư, như giết cẩu.
Giang Trần nói như vậy, kỳ thật vẫn có chút bảo thủ.
- Cái kia... Cái kia nếu lĩnh ngộ mười thành thì sao?
Kiều Sơn ấp a ấp úng hỏi.
- Mười thành?
Giang Trần nở nụ cười.
- Nói như vậy, nếu tám người các ngươi có thể lĩnh ngộ mười thành, ở cảnh nội Đông Phương Vương Quốc, ngoại trừ Linh Đạo cường giả, các ngươi đã vô địch rồi. Nếu như ngày sau các ngươi có thể tiến vào cảnh giới Chân khí đại sư, coi như là cường giả mới vào Linh Đạo, sợ rằng cũng phải đối với các ngươi nhượng bộ lui binh!
- Linh Đạo cường giả, nhượng bộ lui binh?
Đầu lưỡi của Kiều Sơn sắp rớt ra rồi, trong mắt lóe ra thần thái bộc trực, hận không thể lập tức tu tập môn trận pháp kia, sau đó tìm Linh Đạo cường giả nghiệm chứng một phen!
- Kiều Sơn, ngươi lại thiếu kiên nhẫn rồi. Tiểu Hầu gia nói là, mỗi người chúng ta đều phải vào Chân khí đại sư, cũng lĩnh ngộ toàn bộ trận pháp này, mới có tư cách cùng Linh Đạo cường giả chiến một trận.
Quách Tiến kịp thời giội nước lã.
- Hắc hắc, Chân khí đại sư, chúng ta là khẳng định có thể vào! Nhưng mà Linh Đạo cường giả trong truyền thuyết, ta còn chưa thấy qua a. Thúc thúc ta địa vị cao như vậy, ở vương đô lăn lộn nhiều năm, giống như hắn cũng chưa từng thấy qua Linh Đạo cường giả a.
Cũng khó trách Kiều Sơn hưng phấn như vậy, Linh Đạo cường giả, đối với Vương Quốc thế tục mà nói, căn bản là đồng đẳng với Thần Thoại, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết.
Toàn bộ Đông Phương Vương Quốc, mặc dù có tin đồn nói Đông Phương Vương Quốc có Linh Đạo cường giả, thế nhưng mà, Linh Đạo cường giả đến cùng là bộ dáng gì, lại không có mấy người được chứng kiến.
Cho nên, trong nội tâm tất cả võ đạo thiếu niên của Vương Quốc, Linh Đạo cường giả, cái kia đều là tồn tại trong truyền thuyết, như là đồ đằng.
Thử nghĩ thoáng một phát, có thể cùng Linh Đạo cường giả chiến một trận, cái kia là hấp dẫn bực nào? Vinh quang hạng gì? Cũng khó trách Kiều Sơn thất thố như thế rồi.
Linh Đạo cường giả, ở trong mắt Võ Giả thế tục, đây tuyệt đối là tồn tại cấp bậc Thần Thoại.
- Tu tập Trận pháp, không phải một sớm một chiều. Các ngươi việc cấp bách nhất là tu luyện chân khí, tu luyện vũ kỹ. Quách Tiến, chuyên chú Đao Đạo; Kiều gia huynh đệ, các ngươi một cái dùng búa, một cái dùng đồng côn, đều là binh khí nặng, đại khai đại hạp; Ôn Tử Kỳ, Kha Mục cùng Tất Vân, các ngươi dùng kiếm. Nhưng Kiếm Chi Nhất Đạo bác đại tinh thâm, các ngươi riêng phần mình đi, đều là đường đi bất đồng; Thẩm Nhất Phàm dùng thương, bá đạo trực tiếp, đi là con đường cương mãnh; Tiết Đồng, ngươi không giống bọn hắn, vũ kỹ còn không có định hình.
*****
Sắc mặt Tiết Đồng buồn bã, tuy hắn là biểu đệ của Giang Trần Tiểu Hầu gia, thế nhưng mà hắn từ nhỏ không có cha mẹ, sống nhờ nhà mẹ đẻ mẫu thân, từ nhỏ bị anh em bà con khi dễ, ở trong khe hẹp sinh tồn. Có thể đem chân khí tu luyện tới sáu mạch, đã rất không dễ dàng.
Về phần vũ kỹ, Ứng Lam bộ Lam thị nhất tộc kia, căn bản không có chuẩn bị cho hắn. Thậm chí nói, Lam thị nhất tộc hữu ý vô ý, còn chèn ép Tiết Đồng.
Không muốn Tiết Đồng danh tiếng quá thịnh, áp qua Lam thị đệ tử. Dù sao, Tiết Đồng cũng là thân thích Hầu phủ, vạn nhất thiên phú của hắn quá mạnh mẽ, bị Hầu phủ đề bạt, ngày sau chẳng phải là sẽ áp chế Lam thị nhất tộc?
Căn cứ vào những nguyên nhân này, Tiết Đồng ở Lam thị nhất tộc sinh tồn phi thường gian nan. Cho nên, vũ kỹ của hắn là rất qua loa.
- Tiết Đồng, ngươi thích cái gì? Hoặc là nói, ngươi đối với vũ khí gì có cảm giác nhất?
- Ta thích ám khí, chính xác nhất là thích cung tiễn.
- Cung tiễn?
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, ở trong tám người này, thật đúng là thiếu một người giỏi về tập kích bất ngờ. Tiết Đồng thiên phú võ đạo cao nhất, nếu chuyên chú ở tập kích bất ngờ chi đạo, là một không tệ lựa chọn.
- Tốt, trở lại vương đô, ta sẽ vì ngươi thu mua một bộ trường cung. Kể từ hôm nay, ngươi bắt đầu tu luyện cung tiễn.
- Tất Vân, ta nghe nói ngươi ưa thích nghiên cứu dụng độc chi đạo. Phương diện này, ngươi cũng có thể dùng chút tâm tư. Các ngươi là thân vệ của ta, các loại thủ đoạn, cũng phải có chỗ đọc lướt qua. Kỹ nhiều không áp thân. Kỹ năng càng nhiều, sở trường càng nhiều, ngày sau tiền vốn để các ngươi bảo vệ tánh mạng sẽ càng nhiều.
Tám người đều nhao nhao gật đầu, cảm thấy lời này của Tiểu Hầu gia rất có đạo lý.
Võ đạo tu luyện, kỹ năng nhiều, thủ đoạn nhiều, là nhiều một phần bảo đảm. Dù sao, thế giới võ đạo phong vân biến hoá kỳ lạ, nhiều khi, cũng không nhất định thực lực mạnh có thể cười đến cuối cùng.
Thời điểm Giang Trần huấn luyện tám gã thân vệ, Giang Đồng đến cửa bái phỏng, hơn nữa thập phần cấp bách.
- Tam thúc, chuyện gì lo lắng như thế?
- Trần Nhi, vừa rồi từ Tử Kinh bộ đưa đến cấp báo, còn đâm ba cây lông vũ, đại biểu tình báo khẩn cấp cấp bậc cao nhất.
- Tình báo gì?
- Trong thư không nói, chỉ nói Tử Kinh bộ đã xảy ra một sự tình quỷ dị, mời Tiểu Hầu gia cần phải tiến đến chủ trì đại cục!
- Thư tín có lừa dối không?
Giang Trần hỏi.
- Không có lừa dối, thư tín này có ám hiệu bí mật của Giang gia ta, chữ viết cũng là bút tích của Tiểu Vũ.
Đã xảy ra đại sự, trong thư lại không thể nói rõ.
Bộ hạ tạo phản? Đây không có khả năng, dư nghiệt của Tử Kinh bộ đều đã diệt trừ. Các bộ khác tạm thời tìm không thấy lý do tạo phản.
Hơn nữa, nếu là bộ khác tạo phản, cũng không phải từ Tử Kinh bộ truyền tình báo khẩn cấp trở lại.
Gặp cường địch xâm lấn?
Cũng không giống, nếu như là cường địch xâm lấn, ở trong thư tín không cần phải giữ bí mật.
- Đã như vậy, ta lập tức khởi hành, trước giữa trưa có thể đuổi tới a.
Giang Trần không phải người không quả quyết, lập tức triệu tập bộ hạ, chuẩn bị khoái mã, lập tức lên đường.
Tại Giang Hãn Lĩnh địa, Giang Trần là không sợ có âm mưu gì. Hơn nữa từ trên thư tín xem ra, chắc là Tử Kinh bộ xảy ra biến hóa dị thường gì đó, hơn nữa là biến hóa phải giữ bí mật.
Nếu không, Giang Vũ ở trong thư tín hoàn toàn có thể nói rõ.
Ra roi thúc ngựa, một đường chạy như bay. Trước giữa trưa, Giang Trần liền tiến nhập Tử Kinh bộ.
- Ca, ngươi đã đến rồi.
Giang Vũ nhìn thấy Giang Trần, như là nhìn thấy cứu tinh, đón Giang Trần vào trong mật thất.
- Tiểu Vũ, đến cùng có chuyện gì?
Giang Trần nhíu mày hỏi.
- Ca, việc lạ, thiên đại việc lạ. Ta đã hạ lệnh phong tỏa tin tức. Giờ phút này, ngay cả những tộc lão trong tộc kia, ngoại trừ Khê lão, người khác vẫn chưa hay biết gì. Ta không dám công bố.
- A?
Giang Trần thấy Giang Vũ thận trọng như vậy, trong lòng rất hiếu kỳ.
- Ca, ngày hôm qua chạng vạng tối, Dược Đồng chúng ta theo như quy củ, đi Linh Dược thổ địa tưới nước. Thế nhưng mà, Linh Dược ở trong Linh Địa kia, lại đột nhiên... thành thục!
- Thành thục? Còn bỗng nhiên?
- Cũng không thể nói bỗng nhiên tầm đó. Vốn là, chu kỳ thành thục của những Linh Dược kia, còn có nửa năm. Cách thành thục, ít nhất còn hơn một tháng. Thế nhưng mà ngày hôm qua, những Linh Dược này, vậy mà thoáng cái liền thành thục. Hơn nữa Linh lực đầy đủ, luận tư chất, vậy mà so với trước kia tăng lên một bậc!
Cái này quả nhiên là quái sự!
Đào tạo Linh Dược, so với thu hoạch bình thường càng chú ý, tuyệt không có khả năng xuất hiện kỳ tích một đêm thành thục.
Thế nhưng mà, việc lạ như vậy, lại hết lần này tới lần khác đã xảy ra.
- Mang ta đi nhìn xem.
Giang Trần không thấy hiện trường, là không tốt kết luận cái gì.
Giang Vũ không có nửa câu nói ngoa, khi Giang Trần chứng kiến đám Linh Dược kia, xác thực đã thành thục, hơn nữa tản ra Linh khí nồng đậm, so với Linh Dược thành thục trước, tư chất quả nhiên cao hơn một bậc.
Lông mày Giang Trần nhíu lại, loại sự tình này, hắn lại trăm mối vẫn không có cách giải.
Dùng tri thức Linh Dược phong phú kiếp trước của hắn, trong lúc nhất thời vậy mà không biết giải đáp như thế nào.
Cách Linh Địa này hai ba dặm, cũng gieo trồng Linh Dược, lại còn ở vào kỳ trẻ trung, cách thành thục ít nhất còn cần hai tháng.
Thế nhưng mà, hai bên Linh Dược này là cùng loại, cũng gieo cùng một thời gian. Thậm chí ngay cả phương thức, quá trình đào tạo, ... cũng hoàn toàn nhất trí.
- Thu thập vài phần linh nhưỡng cho ta, ta kiểm tra thổ nhưỡng một chút.
Giang Trần là đại hành gia Linh Dược, đầu tiên nghĩ đến, hẳn là vấn đề thổ nhưỡng đột biến.
Thế nhưng mà, thu thập mấy túi thổ nhưỡng đến, sau khi khảo thí, phát hiện thổ nhưỡng không có gì khác nhau, cơ hồ là cùng chất.
- Chẳng lẽ có người ác ý quấy rối, ở khu vực này dùng Linh bàn?
Giang Trần nghĩ tới điểm này, bất quá lại lập tức bác bỏ loại.
Đào tạo Linh Dược, đều có quy luật. Linh bàn, có thể khiến Linh Dược lớn lên rất nhanh, rút ngắn chu kỳ phát triển, nhưng không có khả năng trong vòng một đêm, để cho Linh Dược thành thục.
Nếu muốn để cho Linh Dược trong vòng một đêm thành thục, lượng Linh bàn cần có kia, tuyệt đối là vượt qua giá trị bản thân Linh Dược này gấp 10 lần, gấp trăm lần.
Loại chuyện nhàm chán này, quả quyết không có người làm.
- Hoặc là nói, có Võ Giả cường đại đi ngang qua, mang theo Linh khí cường đại, để lộ ra Linh lực, trong lúc vô tình để cho một mảnh linh nhưỡng này được lợi?
Loại khả năng này, cũng cực kỳ bé nhỏ.
Trước không nói Vương Quốc thế tục này, có khả năng xuất hiện cường giả cấp bậc đó không. Coi như là có cường giả cấp bậc này trải qua, Linh lực cường đại, tất có dấu vết mà lần theo. Không có khả năng chỉ có khu vực này được lợi, địa phương khác một điểm biến hóa cũng không có.
- Chẳng lẽ là cường giả lánh đời nào đó đang đùa dai?
Giang Trần thậm chí nghĩ tới khả năng hoang đường như vậy.
← Ch. 0072 | Ch. 0074 → |