Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0082

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0082: Đột nhiên bị ám toán
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Giang Trần lại quay đầu đối với Âu Dương Bình nói:

- Âu Dương Bình, lần này nhờ có ngươi báo tin. Ta nơi này dư hai khỏa Thanh Linh Châu, xem như thù lao cho ngươi.

Âu Dương Bình gãi gãi đầu:

- Cái này... Này làm sao không biết xấu hổ a?

- Nhận lấy đi!

Giang Trần nhướng mày.

- Hắc hắc, ta liền cung kính không bằng tuân mệnh?

Âu Dương Bình sợ hãi rụt rè, cong lưng, cẩn thận từng li từng tí đi tới, tiếp hai khỏa Thanh Linh Châu, trong miệng nói lời cảm tạ.

- Cảm ơn Giang Trần huynh.

Tuyên Bàn tử ôi một tiếng, kêu lên:

- Trần ca, xương bả vai của ta vẫn có chút đau, ngươi tới giúp ta nhìn xem, có phải rớt ra rồi hay không?

- Chút chuyện trật khớp như vậy, đáng giá ngạc nhiên sao? Tốt xấu ngươi cũng là sáu mạch chân khí, chút chuyện như vậy cũng làm không được?

- Hắc hắc, đây không phải là có Trần ca ở chỗ này sao?

Tuyên Bàn tử da mặt rất dầy.

- Mập mạp chết bầm.

Giang Trần ngoài miệng mắng chửi, nhưng vẫn đi tới. Giúp đỡ sờ tới bả vai của Tuyên Bàn tử.

Trong lúc đó, chín mạch chân khí trong cơ thể Giang Trần đột nhiên vận chuyển, bàn tay đưa tới hóa thành nắm đấm, ầm ầm một quyền, đánh tới ngực của Tuyên Bàn tử!

Tuyên Bàn tử "A nha" một tiếng, thân hình nhanh chóng thối lui, nhưng vẫn chậm nửa nhịp.

Phanh!

Một quyền ẩn chứa bốn khô bốn vinh huyền ảo, rắn rắn chắc chắc đánh trúng hắn.

Thân hình mập mạp của Tuyên Bàn tử hung hăng đâm vào nham bích, miệng phún huyết.

Cơ hồ trong nháy mắt Giang Trần động thủ, Hồ Khâu Nhạc ở bên cạnh cũng động, trong tay chẳng biết lúc nào nhiều hơn một thanh đoản kiếm, như độc xà đâm tới dưới xương sườn Giang Trần.

Một kiếm này, không có chút sức tưởng tượng nào, lại như độc xà công kích, trực chỉ chỗ hiểm.

Giang Trần hiển nhiên đến có chuẩn bị, một quyền đập trúng Tuyên Bàn tử, đồng thời tay kia nắm vô danh bảo đao, ngăn trở một kiếm kia.

Thân hình Giang Trần nhanh chóng thối lui, muốn hướng bên cạnh lách ra.

Ngay lúc này, trong bóng tối, một đạo lực lượng không hề có dấu hiệu, từ trong hư không nhanh chóng bắn tới.

Cung tiễn!

- Chân khí thành lưu, Chân khí đại sư?

Giang Trần chấn động, muốn tránh đi nhưng đã không kịp.

Mũi tên giống như sao băng kia, ầm ầm đánh trúng phần lưng của Giang Trần.

Phanh!

Một tiếng trầm đục, mũi tên này vô cùng sắc bén, lại mang theo một kích súc thế của Chân khí đại sư, vốn nên là một màn đâm thủng ngực mà qua, lại không có phát sinh.

Mũi tên kia đánh trúng phần lưng Giang Trần, lại kêu một tiếng trầm đục, chân khí cường đại trùng kích, thân hình Giang Trần bị oanh ra hơn mười thước, trùng trùng điệp điệp đâm vào nham bích.

- Ọe...

Một ngụm máu tươi phun ra.

Chân khí cường đại va chạm, mặc dù trên người Giang Trần có Thiên Tằm cự kình giáp hộ thể, không có bị mũi tên xuyên thấu, nhưng chân khí cường đại xuyên vào trong cơ thể, vẫn chấn lục phủ ngũ tạng của hắn thiếu chút nữa lệch vị.

Phun ra một ngụm máu tươi, tay phải Giang Trần bắt lấy vô danh bảo đao, chống đỡ đứng lên, Thiên Mục Thần Đồng khuếch trương cực hạn, điều tra bốn phía.

Những người trước mắt, Giang Trần ngược lại không lo lắng thế nào, cung tiễn núp trong bóng tối tập kích kia, mới là Giang Trần kiêng kỵ nhất.

Nếu lại bị cung tiễn thủ kia đánh trúng một lần nữa, dù không chết cũng sẽ trọng thương.

Mà trận doanh của đối phương, thậm chí có Chân khí đại sư!

- Các ngươi đến cùng là người nào?

Giang Trần ngữ khí bình tĩnh, nhưng lại không hề buông lỏng cảnh giác, Thiên Mục Thần Đồng liếc nhìn lại, khắp nơi đều là các loại quái thạch.

- Không được, tại đây có quá nhiều đồ vật chướng nhãn, còn phải dùng Thuận Phong Chi Nhĩ.

Thiên Mục Thần Đồng không cách nào phát hiện mục tiêu, Giang Trần lại lần nữa thi triển Thuận Phong Chi Nhĩ.

Thuận Phong Chi Nhĩ này, có thể nắm bắt bất luận một tia gió thổi cỏ lay nào trong phương viên mười dặm.

Phía đông, không có!

Phía tây, cũng không có!

Mặt phía nam, ngoại trừ thanh âm sinh vật dưới mặt đất quấy đầm lầy ra, cũng không có!

Mặt phía bắc, Giang Trần vãnh tai, cẩn thận lắng nghe, đã bắt đến một tiếng hít thở, áp chế đến cực hạn, nếu như không phải Thuận Phong Chi Nhĩ, căn bản là bắt không đến.

- Mặt phía bắc, có một Cung Tiễn Thủ cấp bậc Chân khí đại sư!

Giang Trần bắt đến vị trí đối thủ, trong nội tâm càng có chút ít ngọn nguồn rồi.

- Giang Trần, ngươi rất mạnh! Chỉ là một Cao giai Chân Khí cảnh, vậy mà có thể phát hiện sơ hở của chúng ta, không đơn giản, không đơn giản!

Người giả trang Âu Dương Bình kia, ném đi hai khỏa Thanh Linh Châu, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị:

- Đáng tiếc, hôm nay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Chết? Ta một cái đổi mấy người các ngươi, dù chết, cũng phải kéo mấy cái đệm lưng.

- Hừ, một quyền kia của ngươi, nhiều lắm là làm bị thương lão Tứ, muốn giết chết hắn, dùng tu vi Cao giai Chân Khí cảnh của ngươi, tuyệt đối làm không được!

- Thật sao? Vậy ngươi ngược lại là đánh giá cao năng lực bị đánh của đồng bạn mình rồi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Một quyền ẩn chứa huyền ảo của《 Khô Vinh Thần Quyền 》, dù đối phương là Chân khí đại sư, bị đánh trúng ngực, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Điểm tự tin này, Giang Trần vẫn phải có.

- Lão Tứ, ngươi như thế nào rồi?

Sát thủ giả trang Âu Dương Bình kia khàn giọng hỏi.

Sát thủ giả trang Tuyên Bàn tử kia, chỉ thấp giọng hừ hừ một câu, khí tức như có như không.

- Không cần hô, coi như là thần tiên hạ phàm, cũng không cứu được hắn.

Tên sát thủ giả Hồ Khâu Nhạc kia, cũng từ chỗ tối lướt ra, kêu lên:

- Lão Tam, chúng ta liên thủ công kích hắn, lão Đại, ngươi dùng cung tiễn tập trung, chơi chết tiểu tử này!

Thân ảnh Giang Trần nhoáng một cái, liền vọt đến dưới một nham bích khác, thân hình tựa vào nham bích, vừa vặn tránh được phạm vi công kích của Cung Tiễn Thủ kia.

- Tiểu tử, đừng lẩn trốn nữa, chúng ta ba đánh một, ngươi cũng trốn không thoát.

Sát thủ giả trang Âu Dương Bình kia, nhe răng cười nói.

- Ba đánh một? Ngươi xác định ngươi còn có sức chiến đấu?

Giang Trần khinh thường cười nói.

- Có ý tứ gì?

- Không tốt, lão Tam, vừa rồi ngươi tiếp Thanh Linh Châu của hắn, chỉ sợ có độc. Căn cứ cố chủ tình báo, tiểu tử này có lẽ am hiểu dụng độc!

Sát thủ giả trang Hồ Khâu Nhạc kia, chính là lão Nhị, lập tức lên tiếng nhắc nhở sát thủ giả trang Âu Dương Bình.

Giang Trần thừa dịp bọn hắn bối rối trong nháy mắt, thân ảnh lần nữa lướt trên, như là U Linh, tránh vào trong bóng tối, mấy cái lên xuống, liền biến mất vô tung.

- Không tốt, tiểu tử này muốn chạy trốn!

Tuy Giang Trần bỏ chạy, lại không đi xa. Thứ nhất, những người này trêu chọc hắn, Giang Trần hắn là tuyệt đối sẽ không đơn giản bỏ qua.

Thứ hai, bọn hắn giả trang Tuyên Bàn tử cùng Hồ Khâu Nhạc, lại để cho Giang Trần ẩn ẩn có chút bận tâm, không biết Tuyên Bàn tử cùng Hồ Khâu Nhạc giờ phút này phải chăng an toàn, hay là đã bị mấy gia hỏa này giết?

- Nhìn thân thủ của mấy người này, tất nhiên là sát thủ bị qua huấn luyện chuyên nghiệp. Chỉ là, cửa vào vô tận địa quật này, không phải đã bị phong tỏa sao? Mấy gia hỏa này, là hỗn vào như thế nào?

*****

Giang Trần nào biết đâu rằng, bốn sát thủ này, đều là Long Đằng Hầu hao số tiền lớn thuê. Bọn hắn sớm đã tập trung vào bốn chư hầu truyền nhân làm mục tiêu, ở ngày đầu tiên xuất phát, liền âm thầm tiêu diệt bốn chư hầu truyền nhân này, sau đó bọn hắn ngụy trang thành bốn chư hầu truyền nhân kia, trà trộn vào vô tận địa quật.

Mà hết thảy chuyện này, đều là Long Đằng Hầu an bài, là thủ bút của Long Đằng Hầu!

Vốn, bọn hắn lợi dụng một ít thủ đoạn đặc thù, phối hợp Long gia huynh muội, đem kiếm điểu ở tầng không gian thứ nhất cùng tầng thứ hai, đều hấp dẫn đến tầng không gian thứ ba.

Chính là vì dụ dỗ Giang Trần đến tầng thứ ba, cũng chính là địa phương bọn họ bố cục.

Tiếc rằng năng lực săn giết của Giang Trần cao siêu, mặc dù bọn hắn dùng những thủ đoạn này, Giang Trần vẫn săn giết được đầy đủ Thanh Linh Châu.

Thậm chí, Giang Trần còn không cần tiến vào nơi bọn hắn bố cục, cũng có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ ly khai.

Cho nên, bọn hắn bắt đầu chấp hành kế hoạch hai, là giả trang Tuyên Bàn tử cùng Hồ Khâu Nhạc, ý định diễn khổ nhục kế, thừa dịp Giang Trần xem xét thương thế cho Tuyên Bàn tử, khởi xướng tập kích bất ngờ.

Chỉ là, bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, vậy mà Giang Trần có thể xem thấu bọn hắn! Đây cũng là ngoài dự liệu của bọn họ.

Phải biết rằng, sát thủ Truy Mệnh Ám Môn bọn hắn, mỗi một cái đều là cao thủ dịch dung, cho dù dịch dung nhân vật mập mạp như Tuyên Bàn tử, cũng là rất sống động.

Kỳ thật, ngay từ đầu Giang Trần căn bản không có hoài nghi đây là một cái bẫy.

Thời điểm Âu Dương Bình giả dẫn đường, Giang Trần chỉ hơi cảm thấy có chút kỳ quái, Âu Dương Bình này chỉ là sáu mạch chân khí, vậy mà có thể đuổi kịp bộ pháp của Giang Trần hắn.

Điểm kỳ quái này, ở trong nội tâm Giang Trần để lại một chút phiền phức khó chịu, lại không để cho Giang Trần sinh ra hoài nghi.

Chính thức để cho Giang Trần phát hiện sơ hở, là Tuyên Bàn tử giả nói một câu, hắn tự xưng sáu mạch chân khí.

Phải biết rằng, trước khi tiến vào địa quật, Tuyên Bàn tử còn cao hứng bừng bừng đến nói cho Giang Trần, hắn đột phá đến bảy mạch chân khí.

Chuyện này, Giang Trần ký ức hãy còn mới mẻ.

Chỉ là, sự tình đột phá này, phát sinh ở đêm trước tiến vào địa quật, Tuyên Bàn tử giả lại làm thế nào biết?

Chỉ một câu nói kia, Giang Trần chỉ là hoài nghi, cũng có khả năng là Tuyên Bàn tử bị thương, nói sai mà thôi.

Thế nhưng mà, sau đó Giang Trần lại thăm dò một câu "tốt xấu gì ngươi cũng là sáu mạch chân khí, chút chuyện như vậy cũng làm không được sao?"

Giang Trần lại một lần nữa cường điệu sáu mạch chân khí, thử dò xét.

Tuyên Bàn tử giả lại một lần nữa không có phản bác, không có uốn nắn.

Liên tục hai lần, lại phối hợp Thiên Mục Thần Đồng của Giang Trần, rốt cục cũng phát hiện người giả cùng bản tôn, đúng là có chút chi tiết bất đồng.

Những chi tiết bất đồng này, rất nhiều đều bị vô tận Hắc Ám che dấu mất. Thế nhưng mà Giang Trần có được Thiên Mục Thần Đồng, lại thấy rõ ràng.

Hơn nữa sơ hở trên ngôn ngữ, làm cho Giang Trần khám phá đây là một cái bẫy.

Cho nên, Giang Trần tương kế tựu kế, âm thầm bôi độc lên hai khỏa Thanh Linh Châu, sau đó lại mượn xem xét thương thế cho Tuyên Bàn tử, đối với sát thủ giả trang Tuyên Bàn tử, phát ra một kích trí mạng.

Liên tục vài bước tính toán, đều dùng gạt bỏ sức chiến đấu của đối phương làm mục tiêu.

Bởi như vậy, một quyền đánh chết lão Tứ giả trang Tuyên Bàn tử, dụng độc cho lão Tam giả trang Âu Dương Bình rơi đài.

Kể từ đó, bốn tên sát thủ, liền chỉ còn lại lão Đại mai phục ở chỗ tối, cùng với lão Nhị giả trang Hồ Khâu Nhạc.

- Ha ha, ta quả nhiên là ngây thơ, vậy mà cho rằng Long Đằng Hầu sẽ không ở chỗ này đối phó ta! Không nghĩ tới, Long gia này vì đối phó ta, thật không ngờ làm ra thủ bút lớn như vậy. Thật đúng là để mắt Giang mỗ ta a.

Trong đầu Giang Trần cũng trào lên sát ý. Một lần một lần, Long Đằng Hầu này đã không ngừng lướt qua điểm mấu chốt của hắn.

- Lão Đại, tiểu tử này tà môn a. Một quyền đánh chết lão Tứ, dụng độc vậy mà độc chết lão Tam.

- Vững vàng, hắn bị chân khí của ta kích thương, đi không được bao xa. Nhớ kỹ, đề phòng tiểu tử này dụng độc!

- Hừ, lão Tam là bị hắn ám toán. Biết rõ hắn am hiểu dụng độc, ta như thế nào lại đến?

Lão Nhị giả trang Hồ Khâu Nhạc kia, ngữ khí tràn đầy hận ý.

Trước kia, là địch ở trong tối, Giang Trần ở ngoài sáng.

Nhưng mà hiện tại, lại biến thành Giang Trần ở trong tối, địch ở ngoài sáng.

Giang Trần mở ra《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, cố gắng đem tâm tình điều chỉnh đến cấp độ giếng nước yên tĩnh, thậm chí ngay cả hô hấp cũng thu liễm.

Dù vậy, trong lòng bàn tay Giang Trần vẫn có chút đổ mồ hôi.

- Lần này, nếu không phải đối phương nói một câu lộ ra sơ hở, giờ phút này chỉ sợ ta sớm đã là một cỗ thi thể rồi.

Giang Trần lòng còn sợ hãi.

Rất hiển nhiên, lần này Long Đằng Hầu là bỏ hết cả tiền vốn, vậy mà thỉnh động bốn sát thủ Chân khí đại sư.

Dù đối phương không dùng khổ nhục kế, nếu như bốn Chân khí đại sư vây quanh hắn, chí ít có bảy tám phần hi vọng có thể chém giết hắn.

- Muốn trách, thì trách những sát thủ này quá cẩn thận, quá cầu ổn rồi.

Giang Trần đứng ở trên góc độ của đối phương, cũng có thể hiểu được.

Dù sao, tại đây không phải ngoại giới, là vô tận địa quật, Hắc Ám vô tận, bốn phương thông suốt, địa hình phức tạp.

Một khi vây giết thất bại, để cho đối tượng vây giết đào tẩu, ở trong vô tận địa quật muốn lùng bắt, độ khó là phi thường lớn.

Đối phương quá cầu ổn, lại để cho Giang Trần tìm được đường sống trong chỗ chết.

Bất quá Giang Trần cũng không có buông lỏng cảnh giác, bốn sát thủ Chân khí đại sư, bị hắn dùng kế xóa hai cái, nhưng mà còn lại hai cái, một cái am hiểu cận thân chém giết, một cái am hiểu đánh lén. Xem ra, thực lực so với hai người chết kia còn mạnh hơn một điểm.

Hôm nay Giang Trần là chín mạch chân khí, phối hợp Vũ Kỹ Công Pháp cường đại của bản thân, cùng một Chân khí đại sư chính diện đối kháng, cũng không rơi vào hạ phong.

Nhưng mà đồng thời đối phó hai cái, hơn nữa đều là sát thủ lãnh huyết, đối với Giang Trần mà nói, kia là thập phần nguy hiểm.

Cận thân chém giết, Giang Trần có lẽ không sợ, nhưng mà Cung Tiễn Thủ kia, lại để cho người khó lòng phòng bị.

Vừa rồi mũi tên kia, nếu như không có giáp da bảo hộ, chỉ sợ Giang Trần sớm đã phơi thây tại chỗ. Dù vậy, chân khí cường đại trùng kíchs, như trước để cho hắn mang theo ba phần thương thế.

Giang Trần khẽ tựa vào nham bích, Thuận Phong Chi Nhĩ cũng tăng lên tới cực hạn.

Trên nham bích có thanh âm nước nhỏ giọt, trong đầm lầy thì có thanh âm bong bóng bốc lên, thanh âm các loại sinh vật dưới mặt đất, các loại thanh âm rất nhỏ, nhiều tiếng lọt vào tai.

Hưu!

Một tiếng xé gió cường đại, không có bất kỳ dấu hiệu, bỗng nhiên hướng vị trí của Giang Trần, cường thế đánh úp lại.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)