Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0220

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0220: Nguy cơ không hề có dấu hiệu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Nhưng mà, Đường Long vẫn hơi có chút xấu hổ.

Hắn xách lễ vật đến, kỳ thật cũng không đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng mà người ta hồi lễ, lại đều là đan dược nhất đẳng, có Thần Tú Tạo Hóa Đan chữa thương, có Thương Hải Đan khôi phục chân khí.

Những thứ tốt này, đều là tồn tại mà Đường Long mua không nổi.

Một Long Nha vệ, thường xuyên ra ngoài phá án, chém chém giết giết là khó tránh khỏi, bị thương đổ máu là chuyện thường xảy ra, những đan dược này, có thể nói đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

- Lão Đường, về sau không có việc gì thì thường đến một chút. Bất quá ngươi cũng đừng mang cái gì đó. Bằng không thì Thiếu chủ không cho ngươi vào cửa.

Tiết Đồng tiễn Đường Long ra ngoài cửa, đi tới hai con đường, lúc này mới trở về.

Còn không có về trong nhà, bỗng nhiên bên tai Tiết Đồng khẽ động, quát:

- Người nào? Lăn ra đây.

Đồng thời thân hình như cá bơi, nhảy vào một góc phòng bên cạnh, nắm Huyết Sát cung trong tay, hai mắt như chim ưng, sưu tầm bốn phía.

- Ngươi là Tiết Đồng?

Đột nhiên, sau lưng Tiết Đồng, không hề dấu hiệu vang lên một thanh âm u ám.

Tiết Đồng chấn động, mình tu luyện Thuận Phong Chi Nhĩ, đối với nắm bắt thanh âm, có thể nói là so với người bình thường mạnh hơn vài lần.

Thế nhưng mà lúc này, hắn lại không phát hiện sau lưng có người.

Thân thể nghiêng một cái, Huyết Sát cung thuận tay quét qua.

Ba...

Cánh tay chấn đến nhức mỏi, Huyết Sát cung bị một bàn tay khô gầy bắt lấy.

Mặc Tiết Đồng hắn kéo như thế nào, thúc dục chân khí toàn thân đến mức tận cùng, vậy mà như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không cách nào rung chuyển đối phương mảy may.

- Đừng uổng phí khí lực.

Thanh âm âm trầm kia thản nhiên nói.

- Phí công giãy dụa.

Trên tay có chút dùng sức, Huyết Sát cung giống như bị Liệt Hỏa nướng, thoáng cái cực nóng, nướng đến bàn tay Tiết Đồng xì xì xì thiêu đốt.

Bàn tay buông lỏng, tay trái thành quyền đập tới đối phương. Đây đã là công kích gần như vật lộn.

Ba...

Trong bóng tối, không biết như thế nào xuất hiện một nhánh cây bình thường, trực tiếp đập vào trên mu bàn tay Tiết Đồng.

Chỉ nghe két sát một tiếng.

Sau một khắc, cả cánh tay Tiết Đồng như bị điện giật, muốn ngã xuống mặt đất.

- Ngã a.

Thanh âm kia đạm mạc, tay nắm Huyết Sát cung, tùy ý ở trên người Tiết Đồng điểm một cái, liền điểm ngã Tiết Đồng.

- Mang đi.

Trong đêm tối, toát ra vài thân ảnh âm trầm, bỏ Tiết Đồng vào một cái bao vải, trực tiếp khiêng lên vai, mấy cái lên xuống, liền biến mất trong bóng đêm.

Mấy người này, từ công kích, đến bắt người, cơ hồ là công tác liên tục, mấy hơi thở tầm đó liền hoàn thành. Quả thực là thần không biết, quỷ không hay a.

Giang Trần vốn đã tiến vào mật thất, nhưng hắn tu luyện Thất Khiếu Thông Linh, bỗng nhiên dâng lên chút bất an.

- Ân? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?

Giang Trần nhảy dựng lên, lướt ra phía ngoài, đi tới đầu ngõ.

- Không tốt, là Tiết Đồng.

Thần thức của Giang Trần cực kỳ nhạy cảm, thoáng cái liền bắt đến khí tức của Tiết Đồng, là ở chỗ này hư không tiêu thất.

Giang Trần bỗng nhiên nhảy ra, cũng kinh động đến vài tên thân vệ khác, đều nhao nhao chạy tới.

- Thiếu chủ, xảy ra chuyện gì?

- Ân? Tại đây tựa hồ có dấu vết đánh nhau.

Sắc mặt Giang Trần âm trầm, ánh mắt lành lạnh nhìn qua cảnh đêm, ngữ khí băng hàn:

- Tiết Đồng bị người bắt đi rồi.

- A? Ai to gan như vậy?

- Ở cửa phủ đệ Giang gia ta bắt người? Cái này cũng quá kiêu ngạo rồi.

- Thiếu chủ, đối thủ là ai?

Giang Trần lắc đầu:

- Tạm thời không biết, bất quá đối thủ này, phi thường giảo hoạt, hơn nữa cực kỳ am hiểu che giấu khí tức. Rõ ràng đánh nhau phát sinh tức thì, chờ ta đi ra, đã tìm không thấy bất luận khí tức gì.

- Mạnh như vậy?

Giang Trần gật gật đầu, đối đầu đích thật rất mạnh, Giang Trần hắn tu luyện Thất Khiếu Thông Linh, thất giác vô cùng linh mẫn, muốn trong thời gian ngắn, để cho Thất Khiếu Thông Linh của hắn cũng không thể chuẩn xác bắt đến hướng đi, đây tuyệt đối không phải Võ Giả bình thường có thể làm được.

Hơn nữa, Tiết Đồng là Chân Khí cảnh đỉnh phong, địch nhân có thể lưu loát bắt lấy hắn, hơn nữa không để cho hắn phát ra cầu cứu, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của địch nhân này, cũng phi thường đáng sợ, tuyệt đối là cường giả Tiên cảnh.

- Thiếu chủ, nơi hẻo lánh này, tựa hồ có một lạp hoàn.

Ôn Tử Kỳ cẩn thận, vậy mà phát hiện một cái lạp hoàn trong góc.

- Đừng có dùng tay nhặt.

Giang Trần vội vàng nhắc nhở.

Tiến lên, mang bao tay tị độc, bóp nát lạp hoàn kia, là một tờ giấy:

- Giang Trần, nếu như ngươi mở ra tờ giấy này không trúng độc mà chết, vậy tiếp tục xem a. Trước bắt một thủ hạ của ngươi tế cờ, bước tiếp theo, Giang gia ngươi có một cái tính toán một cái, đều phải chết.

- Cái này, vậy mà thật sự có độc.

Mấy người khác đều là lòng còn sợ hãi.

Cũng may Thiếu chủ cẩn thận, bằng không thì một khi Ôn Tử Kỳ dùng tay lấy lạp hoàn, rất có thể sẽ trúng độc mà chết.

- Địch nhân này, cực kỳ giảo hoạt, đây quả thực là từng bước đều có tính toán.

Khóe miệng Giang Trần có chút nhăn, không thể không thừa nhận, lần này gặp phải địch nhân, cùng lúc trước hắn gặp, hoàn toàn bất đồng.

Trước kia gặp được đối thủ, hoặc là cao ngạo như đệ tử tông môn, hoặc ngang ngược như đệ tử quyền quý, những người này, tuy cũng có thủ đoạn âm hiểm, nhưng mà không có một cái nào, có thể tính toán đáng sợ như vậy.

- Về trước nói sau.

Giang Trần biết việc này rất khó giải quyết. Nếu như địch nhân đao thật thương thật giết đến tận cửa, Giang Trần một chút cũng không sợ, nhưng mà loại đối thủ đến vô ảnh, đi vô tung này, thỉnh thoảng đánh lén ngươi thoáng một phát, đây mới là đáng sợ nhất.

Ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, loại cảm giác này, giống như quyền chủ động đều ở trong bàn tay đối phương, bọn hắn có thể làm, chỉ là đề phòng.

Sau khi vào phòng, Giang Trần phát cho mỗi người chút đan dược giải độc:

- Những đan dược này, các ngươi mang trên người, địch nhân dám tới một lần, sẽ có lần thứ hai. Minh đao minh thương, cái này dễ phòng bị. Chỉ sợ bọn chúng một mực áp dụng loại thủ đoạn này, vậy thì không dễ phòng bị rồi.

Ngay cả Chân Khí cảnh đỉnh phong như Tiết Đồng, cũng bị đối đầu bắt đi, vài tên thân vệ còn lại, tự nhiên không dám xem thường.

Ngay cả huynh đệ Kiều Sơn Kiều Xuyên, cũng thần kỳ không có nói cái gì.

- Con mẹ nó, đến cùng là hỗn đản nào? Thiếu chủ, có phải dư nghiệt của Đại vương tử Diệp Đại hay không?

- Đại vương tử? Thế lực của hắn sớm đã tẩy sạch. Ta xem rất có thể là người Càn Lam Bắc Cung.

Nói lên Càn Lam Bắc Cung, lập tức đưa tới phần lớn người cộng minh.

Ngẫm lại cừu hận của bọn hắn cùng Càn Lam Bắc Cung, Càn Lam Bắc Cung đến trả thù gây chuyện, đó là giải thích hợp lý nhất rồi.

Thế nhưng mà, tựa hồ đệ tử Càn Lam Bắc Cung, cũng không có loại phong cách chu đáo chặt chẽ này a.

Phong cách của Càn Lam Bắc Cung là bụng dạ thẳng thắn, cản đường cướp bóc.

Đi lộ tuyến kỳ quỷ, đây không phải những đệ tử Càn Lam Bắc Cung kia có thể làm.

*****

- Chẳng lẽ, là đệ tử Bảo Thụ Tông? Bởi vì thiếu chủ chống đối Thiết trưởng lão, nên hắn phái người đến gây khó dễ cho Thiếu chủ?

Nói lên đệ tử tông môn, biểu lộ của mấy thân vệ đều một mảnh ngưng trọng.

Nếu thật là đệ tử tông môn tới tìm thù, bọn hắn những thân vệ này, ở phương diện thực lực là không giúp đỡ được gì.

Hôm nay thiếu đi Tiết Đồng, ngay cả Bát Hoang Nhiếp Linh Trận cũng không bày được.

- Thiếu chủ, muốn thông tri Long Nha vệ hay không?

Quách Tiến nghĩ kế.

- Đúng, chuyện này, nhất định phải làm lớn, nhất định phải để cho Diệp Dung Thái tử biết. Đây là vương đô, địa bàn của Diệp gia bọn hắn, lại có loại thế lực che dấu này tồn tại, còn công nhiên ở trước cửa Nhị phẩm quý tộc hành hung bắt người.

Thẩm Nhất Phàm nói.

Giang Trần gật gật đầu:

- Việc này, chúng ta nhân thủ có hạn, muốn điều tra, cuối cùng còn phải mượn nhờ lực lượng của Thái tử cùng Long Nha vệ.

Thái tử Diệp Dung, vốn đã chuẩn bị đi ngủ, nghe nói Giang gia xảy ra chuyện, đội trưởng thân vệ Giang gia Tiết Đồng, vậy mà ở trước cửa nhà bị người bắt.

Tin tức này, phá vỡ vương đô bình tĩnh. Tin tức tựa như có chân, rất nhanh liền lan tràn đến toàn bộ vương đô.

Điền Thiệu dẫn đầu quân thứ ba Long Nha vệ, tự mình tiếp nhận bản án này, bắt đầu triển khai lùng bắt.

Thái tử điện hạ càng từ chỗ quốc quân, lấy được ý chỉ toàn thành giới nghiêm, hạ lệnh đóng tất cả cửa thành, bất luận mặt đất hay không trung, chỉ cho vào, không cho ra.

Trong lúc nhất thời, Thiên Quế Vương Quốc báo giông bão sắp đến, cục diện vốn là bình tĩnh, lại một lần nữa bị đánh phá.

Diệp Dung Thái tử giận dữ, không đơn thuần là bởi vì quý phủ Giang Trần gặp chuyện không may; cũng không đơn thuần là bởi vì Tiết Đồng từng theo hắn tham gia Mê Cảnh Thu Liệp, có tình bạn cũ; mà vì hắn vốn cho rằng thế cục vương đô đã ở trong khống chế, lại không nghĩ rằng, còn ẩn núp lỗ thủng cùng nguy cơ trí mạng như thế.

Hôm nay bọn hắn có thể ở cửa Giang gia bắt Tiết Đồng, ngày mai, những người này có lẽ có thể đến Đông cung bắt Diệp Dung hắn đi.

Tuy Đông cung đề phòng sâm nghiêm, nhưng Diệp Dung không nghĩ rằng, thực lực của Giang Trần, sẽ ngay cả cửa nhà cũng thủ không tốt.

Địch nhân này, nhất định là phi thường cường đại, cũng phi thường đáng sợ.

Ngay cả Diệp thái phó, sau khi đạt được tin tức kinh người này, Diệp lão gia tử cũng cảm thấy kinh ngạc, không khỏi cảm thán:

- Lúc này ngay cả lão phu cũng nhìn lầm, còn tưởng rằng thế cục vương đô đã yên ổn, lại không nghĩ rằng, rõ ràng còn dấu nguy cơ như thế. Tiểu Đan, lúc này đây, thật không đơn giản.

Đan Phi cau mi:

- Lão gia tử, có phải dư đảng vương tử nào, tro tàn lại cháy hay không?

Lão gia tử lắc đầu:

- Dư đảng hạch tâm chính thức, hoặc bị giết, hoặc đầu hàng. Cái thế giới này rất sự thật, không có mấy người sẽ vì vương tử chết đi mà tuẫn tiết gì đó. Nói sau, bọn người Diệp Đại cũng không có mị lực lớn như vậy. Cái đối đầu này, nhất định là cừu gia của Giang Trần.

- Có phải là Càn Lam Bắc Cung hay không?

Đan Phi lại nghĩ tới một đối tượng hoài nghi.

- Tiểu Đan, đừng đoán mò. Trước khi chân tướng không có bị đào móc, tất cả khả năng đều không thể bài trừ. Lúc này, lão phu ngược lại muốn nhìn, Giang Trần ứng đối như thế nào?

Diệp lão gia tử cười ha ha.

Tuy Thái tử điện hạ cùng Long Nha vệ đã hành động, nhưng mà Giang Trần cũng không có đem hi vọng ký thác lên người bọn hắn, mà tự mình bắt đầu khẩn cấp bố trí.

Hắn biết rõ, lúc này đây khiêu chiến, có lẽ so với lúc trước càng thêm gian nan.

Sau khi Diệp Dung được định làm Thái tử, khống chế Long Nha vệ thoáng cái tăng lên rất nhiều, những Long Nha vệ khuynh hướng hắn, rất nhiều người đã nhận được vị trí trọng yếu.

Dùng Điền Thiệu làm thí dụ, lúc trước từ một vị đại đội trưởng, liên tục đề bạt, hôm nay đã thành Chính đô thống khống chế một quân.

Mà bọn người Tân Vô Đạo và Luật Vô Kỵ, cùng Diệp Đại đi tương đối gần, tuy chức vị không biến hóa, nhưng gần đây rõ ràng điệu thấp rất nhiều, danh tiếng bị những đô thống mới thượng vị như Điền Thiệu đoạt qua.

Mà ngay cả Đại tổng quản Thượng Quan Dực, cũng không thể không nhìn vào loại cục diện này, ở trên việc an bài Long Nha vệ, đối với bọn người Điền Thiệu ưu ái rất nhiều.

- Trần thiếu, nơi này là 30 khối Minh Bài phi hành, Kim Dực Kiếm Điểu ngươi mang đến, phối hợp Minh Bài phi hành này, có thể tùy ý phi hành tại vương đô, ngoại trừ Vương Cung cấm địa không được tới gần ra, địa phương khác không bị hạn chế

Điền Thiệu cho Giang Trần một đống Minh Bài phi hành.

- Lão Điền, lần này ngươi khổ cực.

Điền Thiệu khoát tay áo:

- Trần thiếu, mấy ngày nay, chúng ta đối với các thế lực dưới mặt đất, hắc bang... trong vương đô, tiến hành một lần điều tra. Nhưng mà, cơ bản có thể xác định, việc này cùng thế lực dưới mặt đất vương đô không có quan hệ gì.

Bất kỳ một quốc gia nào, đều tồn tại các loại thế lực dưới mặt đất, hoặc là hắc bang, lưu manh du côn, hoặc các loại xã đoàn bang phái.

Loại thế lực này tồn tại, ở trên trình độ nhất định, là có đạo lý riêng.

Bất quá, loại thế lực này rất thông minh, sẽ không đối nghịch cùng tổ chức chính thức, càng không có khả năng cùng Long Nha vệ đối nghịch.

- Trên cơ bản, có thể bài trừ những thế lực dưới mặt đất vương đô rồi.

Điền Thiệu phân tích.

- Trên thực tế, những thế lực dưới mặt đất này, cũng không có khả năng khiêu khích Trần thiếu. Năng lực tình báo của thế lực dưới mặt đất rất mạnh, bọn hắn khẳng định biết rõ khiêu khích Trần thiếu, sẽ có hậu quả như thế nào.

Giang Trần khẽ gật đầu, nhưng biểu hiện trên mặt lại lộ ra vẻ thâm bất khả trắc.

- Trần thiếu, hiện tại vương đô đã giới nghiêm, đối đầu nhất định không ra được. Long Nha vệ chúng ta, đã bắt đầu trải thảm truy tìm. Tin tưởng, qua không được bao lâu sẽ có tin tức.

Điền Thiệu thấy sắc mặt Giang Trần tối tăm phiền muộn, chỉ phải an ủi.

Chuyện này, Điền Thiệu hắn đã hết toàn lực. Nhưng sự tình lúc này, lộ ra quá quỷ dị, Điền Thiệu trong lúc nhất thời, cũng không có cách nào làm rõ đầu mối.

Hơn nữa, dù sao Điền Thiệu hắn chỉ là đô thống một quân, toàn bộ Long Nha vệ, có trọn vẹn thập đại quân. Điền Thiệu hắn không phải tổng quản, có rất nhiều chuyện làm không được chu đáo.

Ví dụ như Long Nha vệ điều tra, một quân Long Nha vệ khác ở trong quá trình điều tra, hơi chút buông lỏng, thì có thể xuất hiện lỗ thủng.

Long Nha vệ, dù sao không phải Điền Thiệu hắn định đoạt, hắn có thể khống chế đội ngũ của mình, nhưng không cách nào vượt mặt đội ngũ khác.

Đội ngũ khác nghiêm khắc, hay thư giãn, Điền Thiệu hắn rất khó quản được.

- Lão Điền, sự tình giới nghiêm, không nên kéo quá lâu. Tối đa một ngày, một ngày sau, ngươi xin ý kiến điều tra bình thường, giải trừ giới nghiêm.

- Trần thiếu, ngươi đừng lo lắng, Thái tử điện hạ có thể gánh được áp lực.

Điền Thiệu cho rằng Giang Trần lo lắng Diệp Dung Thái tử chịu không được áp lực.

- Theo như ta nói xử lý, chỉ một ngày.

- Trần thiếu, ngươi...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)