← Ch.0355 | Ch.0357 → |
Mà Võ Giả thế tục kia, liên tục để cho Thủy Nguyệt Đại Sư kinh ngạc. Hiển nhiên cũng thoáng cái kéo Thủy Nguyệt Đại Sư từ trên thần đàn cao cao tại thượng xuống, làm cho nàng ở trong nội tâm đám võ giả, lộ ra không phải uy không thể đỡ như vậy rồi.
Một khi quyền uy bị nghi vấn, sụp đổ sẽ rất nhanh.
Có thể nói, quyền uy của Thủy Nguyệt Đại Sư, là bị Giang Trần chậm rãi phá hủy.
Giờ phút này, cả người Thủy Nguyệt Đại Sư triệt để lạnh xuống.
Dò xét Hải Thiên, sớm đã không có sinh cơ.
- A...
Đột nhiên Thủy Nguyệt Đại Sư ngửa mặt lên trời hét lớn, tầng tầng băng sương sáng tắt huyễn động trên mặt nàng, ở quanh thân nàng, từng đạo băng sương màu trắng, bằng tốc độ kinh người, kịch liệt lan tràn ra bốn phương tám hướng.
- Nghiệt súc, tổn thương hai đệ tử của ta, một chết một phế, tốt, tốt, tốt!
Thủy Nguyệt Đại Sư cắn chặt hai hàm răng, tức giận ngập trời, theo khí tức của nàng bành trướng, cách hư không cuốn thẳng tới Giang Trần.
- Đại sư, ngươi muốn làm gì?
Giám khảo khác sợ hãi, bọn hắn phát hiện, Thủy Nguyệt Đại Sư đã có khuynh hướng bạo tẩu. Xin nhờ, ngươi dầu gì cũng là người phụ trách, chẳng lẻ muốn ra tay đối phó người khảo hạch?
Dù sao giám khảo khác cũng không phải bùn nặn, nhìn thấy Thủy Nguyệt Đại Sư như thế, đều nhao nhao nhảy ra ngoài, ngăn cản Thủy Nguyệt Đại Sư.
- Mấy người các ngươi muốn ngăn ta?
Trên mặt Thủy Nguyệt Đại Sư có một tầng băng sương.
- Đại sư, tuy ngươi là người phụ trách, nhưng nếu vi phạm quy tắc, chúng ta tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.
Giám khảo khác đều nhao nhao mở miệng.
Nói đùa gì vậy, ngươi thao túng trận đấu đã rất vô sỉ rồi. Hôm nay còn muốn động thủ đối phó người khảo hạch? Cái này nếu để cho ngươi thực hiện được, Địa Linh khu này khảo hạch, không thành thiên đại chê cười sao?
- Cút ngay!
Thủy Nguyệt Đại Sư khẽ quát một tiếng, lại thúc giục khí thế lần nữa.
- Đại sư, quay đầu là bờ, tỉnh ngộ a!
- Thao túng trận đấu, bỏ qua quy tắc, còn muốn công nhiên đả thương người, đây là coi trời bằng vung. Mấy người chúng ta, tất bẩm báo các lão tổ một chút.
- Đúng, nhất định phải vạch tội nàng. Như vậy xuống dưới, Địa Linh khu nhất định trở thành chê cười.
Thủy Nguyệt Đại Sư cười lạnh liên tục:
- Vạch tội? Các ngươi cho rằng, bổn tọa sẽ sợ các ngươi vạch tội? Vạch tội thì như thế nào? Các ngươi cho rằng bổn tọa thèm thân phận người phụ trách Địa Linh khu này sao?
- Tránh ra cho ta! Nếu không, đừng trách bổn tọa vô tình.
Thủy Nguyệt Đại Sư giận dữ trùng thiên, xem bộ dáng là triệt để bạo tẩu rồi.
Mấy giám khảo khác liếc nhìn nhau, biểu lộ đều rất dứt khoát.
Ngay lúc này, Võ Giả bốn phía cũng đều chen chúc đến, không ngừng hội tụ tới.
- Ngươi muốn động thủ, có bản lĩnh đều giết chúng ta đi!
- Đúng, Địa Linh khu này không phải địa phương ngươi một tay che trời, ngươi cho rằng, giết người, có thể ngăn chặn người trong thiên hạ chỉ trích sao?
- Mọi người cùng nhau liên danh vạch tội nàng!
- Đúng, nữ nhân bá đạo này, một mực thiên hướng Tử Dương Tông, loại người này, cũng xứng làm người phụ trách? Ta nhẫn nàng đã không phải một ngày hay hai ngày rồi!
Tình cảm quần chúng dâng cao, trên mặt cả đám Võ Giả, đều tràn ngập phẫn nộ, tràn ngập cảm xúc bộc phát.
Giang Trần hiển nhiên cũng không ngờ, tràng diện sẽ phát triển đến loại tình trạng như vậy. Trong nội tâm thầm than, lão bà này quả nhiên là người người oán trách.
Ta cho rằng một Võ Giả thế tục như ta, đã đủ bị người bài xích.
Cùng nàng so sánh, ta quả thực là thiên sứ a.
Giang Trần chứng kiến tràng diện phát triển như vậy, trong nội tâm cũng rất cao hứng. Hắn không phải loại người nhìn có chút hả hê, nhưng khi thấy Thủy Nguyệt Đại Sư bị mọi người thảo phạt, hắn lại hưng phấn không hiểu.
Hắn cũng biết, nữ nhân này bá đạo, công nhiên phá hư quy tắc, đây là sự tình dễ dàng gây ra công phẫn.
Lúc này, hắn là người trong cuộc, hiển nhiên đã không trọng yếu.
Cục diện bây giờ, đã phát triển đến mọi người công nhiên thảo phạt người phụ trách rồi.
- Bàn Thạch huynh, thấy không? Cái này là tiếng hô của quần chúng. Nữ nhân này quá bá đạo, cuối cùng khiến cho nhiều người tức giận.
- Đúng vậy, chọn nàng làm người phụ trách, đây tuyệt đối là nét bút hỏng.
Lục Tiểu Bàn cùng Lưu Văn Thải đều ở bên cạnh chỉ trỏ, loại cục diện này, bọn hắn cũng thích nghe ngóng. Người xem náo nhiệt, cho tới bây giờ là không chê chuyện lớn.
Nhất là nhìn Tử Dương Tông náo nhiệt, càng sẽ như vậy. Bốn đại tông môn, Tử Dương Tông gần đây hoành hành ngang ngược, một mực tự cho mình là đứng đầu liên minh 16 nước.
Loại cục diện này, cũng không phải ngày một ngày hai hình thành.
Tường ngã mọi người đẩy!
Mặc dù là người xem náo nhiệt, lúc này cũng nhịn không được tới đẩy vài cái. Dù sao, bọn hắn đối với Thủy Nguyệt Đại Sư là nhịn đủ rồi.
Thủy Nguyệt Đại Sư cũng không ngờ, thế cục lại đột nhiên biến chuyển như vậy. Nàng luôn cảm giác hài lòng, vẫn cho rằng mình là Nữ Thần trong lòng người khảo hạch.
Lại không nghĩ rằng, bỗng nhiên tầm đó, mình lại thành cái đích cho mọi người chỉ trích!
Trong vô số tiếng thảo phạt, loại xưng hô như "lão bà" này, càng làm cho đầu óc nàng phát mộng!
Ta? Lão bà?
Đây đối với Thủy Nguyệt Đại Sư cực độ tự kỷ, tự cho là đúng, đối với dung mạo khí chất của mình cực độ tự tin mà nói, xưng hô thế này, quả thực so với giết nàng còn khó chịu hơn!
Bình tĩnh mà xem xét, tuy Thủy Nguyệt Đại Sư thành danh hơn 100 năm, tuổi chân thật đã vượt qua hai trăm.
Thế nhưng mà, dung mạo của nàng, đích xác bảo dưỡng vô cùng tốt. Bây giờ nhìn lên, bộ dạng chỉ là hơn ba mươi tuổi, hơn nữa cấp bậc như nàng, cơ năng thân thể rất mạnh, để cho thân thể của nàng so với người trẻ tuổi, cũng không có bản chất khác nhau.
Cho nên, bề ngoài Thủy Nguyệt Đại Sư giống như lạnh lùng, một bộ ung dung quý phái. Trên thực tế, nội tâm của nàng vẫn khát vọng được người trẻ tuổi chú ý, thậm chí khát vọng được người trẻ tuổi ái mộ.
Thậm chí, ở trong đệ tử nàng thu nhận, phần lớn đều là nam đệ tử.
Chỉ là, loại tâm tính này của nàng, một mực không muốn người biết mà thôi.
Giờ phút này, nghe được loại đánh giá "lão bà" kia, nàng cơ hồ tức giận đến toàn thân phát run, thét dài một tiếng, mặt mày đột nhiên vô cùng dữ tợn, như người đàn bà chanh chua chửi đổng quát:
- Các ngươi muốn tạo phản sao?
Thanh âm này như lôi đình vạn quân, cuồn cuộn đẩy ra phía ngoài, khí thế vô hình mãnh liệt đánh tới, chấn đến đám võ giả đứng bất ổn, toàn thân phát lạnh.
Khoan hãy nói, một khi Thủy Nguyệt Đại Sư này tức giận, dùng tu vi của nàng, còn là phi thường đáng sợ.
Thế nhưng mà, Võ Giả khảo hạch ở đây có vài trăm người, ngoại trừ đệ tử Tử Dương Tông, cũng có ba bốn trăm người, những người này, có ai là ăn chay sao?
Gặp Thủy Nguyệt Đại Sư muốn dựa vào man lực trấn áp, cả đám càng căm phẫn, nhao nhao kêu lên.
- Muốn dùng vũ lực trấn áp sao?
- Nàng một người, muốn ngăn mấy trăm Võ Giả chúng ta?
- Mọi người đi cáo nàng! Không bãi miễn nữ nhân này, chúng ta liền bỏ thi đấu!
- Đúng, đi vạch tội nàng, cáo nàng! Để nàng tiếp tục chủ trì khảo hạch, chúng ta liền không cần đánh nữa. Về sau trực tiếp từ trong Tử Dương Tông bọn hắn chọn người là được.
← Ch. 0355 | Ch. 0357 → |