Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0370

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0370: Kế hoạch xoát điểm của Giang Trần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Đều cầm chắc?

Giang Trần giật mình.

- Trước hai mươi tên?

Thang Hồng rất khẳng định gật đầu:

- Cầm chắc, tới bây giờ, chưa nghe nói qua có ai thất thủ. Hơn nữa, trên cơ bản Tứ đại lĩnh vực này, hai mươi hạng khảo hạch, đều trong một ngày đến một ngày rưỡi hoàn thành. Nếu ai vượt qua hai ngày không hoàn thành, dù tính toán cầm 100 điểm tích lũy. Cũng sẽ không cảm thấy mình có bao nhiêu thành công. Bởi vì sẽ làm trễ nãi điểm tích lũy tiến giai phía sau.

Ngoại trừ điểm tích lũy trụ cột, là 100 điểm ổn định.

Điểm tích lũy tiến giai, mới là tồn tại phân biệt cấp độ của người khảo hạch ở Thiên Linh khu.

- Bây giờ ngươi có bao nhiêu điểm tích lũy?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Thang Hồng đỉnh đạc nói:

- Ta vừa vặn đủ 1560 điểm tích lũy. So với những biến thái kia, vẫn là chênh lệch không nhỏ a.

- Cao nhất là bao nhiêu?

Giang Trần vẫn muốn hiểu rõ vấn đề này, chỉ có điều một mực tìm không thấy người hỏi thích hợp. Không nghĩ tới, hôm nay lại ngoài ý muốn thu một tiểu đệ. Hơn nữa là chung thân tiểu đệ.

- Mấy cái cao nhất, bọn hắn tầm đó chênh lệch không lớn, vượt qua 2000 là khẳng định. Không biết đạt tới 3000 hay chưa.

Thang Hồng lắc đầu thở dài.

- Những người kia, đều hưởng thụ tài nguyên tối đa trong tông môn. Thang Hồng ta ở Bảo Thụ Tông, cũng coi như tồn tại Top 3, bất quá so với bọn họ, địa vị của ta ở trong tông môn rất xấu hổ, vẫn là mẹ không đau, cậu không yêu a.

Bảo Thụ Tông, vẫn là Tạ gia cùng Thiết gia tranh đấu gay gắt.

Thang Hồng là một thiên tài khác họ, ở trong tông môn không có chỗ dựa đặc biệt gì. Cho nên, hắn hưởng dụng tài nguyên, đích thật là không có ưu thế gì.

Hơn nữa, tính cách của hắn kiệt ngao bất tuần, bất kể là Tạ gia, hay Thiết gia, hắn đều không có đầu nhập vào.

Chính vì hắn hai đầu đều không theo, cho nên hai đầu đều không có nịnh nọt. Ở trong tông môn, với với thiên tài Tạ gia Thiết gia, tài nguyên của hắn đích thật là kém rất nhiều.

Bất quá dù vậy, Thang Hồng lại không có vì vậy mà ủ rũ, ngược lại càng thêm cố gắng, càng thêm điên cuồng tu luyện, học tập.

Cũng bởi vậy, tâm háo thắng, tính cách bướng bỉnh kia, đúc thành một khí chất bất khuất, Tâm lực như núi Thái Sơn sụp đổ trước mặt mà không thay đổi, mạnh hơn bất cứ đệ tử nào của Bảo Thụ Tông.

Giang Trần nghe đến mấy số liệu này, trong nội tâm cũng nghiêm nghị.

Không nghĩ tới, điểm tích lũy cao nhất, vậy mà đều vượt qua 2000. Xem ra, mình tới muộn, đích thật là cần bước đi nhanh, mới có thể vượt qua a.

Trước kia Giang Trần suy đoán điểm tích lũy của bọn hắn khẳng định đã qua một ngàn, hiện tại xem ra, vẫn là đánh giá thấp tốc độ đoạt điểm của bọn chúng a.

Thấy Giang Trần im lặng, Thang Hồng là gia hỏa chưa bao giờ biết an ủi người, không biết làm sao nói:

- Lão Đại, ngươi cũng đừng lo lắng. Dùng thiên phú tâm lực cùng thiên phú đan dược của ngươi, muốn xoát điểm cũng rất nhanh.

Cũng không phải Giang Trần lo lắng, mà là trù tính đi kiếm điểm tích lũy như thế nào mới ổn thỏa.

- Thang Hồng, nói như vậy, trong điểm tích lũy tiến giai, cái cách gì kiếm điểm tích lũy nhanh nhất không?

- Nếu như thực lực cường hoành, sức chiến đấu kinh người, vậy thì khiêu chiến những võ giả khác. Mỗi lần thắng đều có hai mươi điểm tích lũy, thua trừ hai mươi điểm tích lũy. Mấy gia hỏa sức chiến đấu bài danh trước kia, mỗi ngày đều đi khiêu chiến người khác. Cho nên tốc độ xoát điểm tích lũy của bọn hắn rất nhanh.

Hiển nhiên Thang Hồng cũng nếm qua thiệt thòi như vậy, tức giận bất bình mắng:

- Mẹ. Những gia súc này, không phải ỷ vào tài nguyên nhiều, bảo vật nhiều, tu vi hơi vượt lên đầu một chút sao. Lại dựa vào cái này nghiền áp người khác, cuồng xoát điểm tích lũy, thật không biết xấu hổ.

Đã có loại ưu thế này, bọn hắn tự nhiên sẽ lợi dụng. Giang Trần đối với cái này cũng không kinh ngạc.

Lại hỏi:

- Vậy xin nhiệm vụ thông thường, độ khó bao nhiêu?

Thang Hồng nghĩ nghĩ, nói ra:

- Nhiệm vụ nhất cấp, độ khó tương đương với chúng ta khảo hạch trụ cột. Nhưng mà không nhất định, phải xem vận khí.

- Nhị cấp, độ khó tăng lên gấp đôi. Lại hướng lên, sẽ tăng lên mấy lần.

- Khó như vậy?

Giang Trần giật mình, độ khó liên tục gấp bội, cái này không tầm thường.

Thang Hồng gật đầu:

- Phải, nếu không khó, đoán chừng những gia hỏa biến thái kia đã sớm xoát đến ba bốn ngàn điểm, thậm chí càng nhiều.

- Xin nhiệm vụ thông thường, có phân các loại lĩnh vực sao? Ví dụ như khảo hạch trụ cột vậy?

Giang Trần hỏi.

- Đương nhiên là có rồi. Khảo hạch này chính là vì đào móc thiên tài. Chỉ cần ngươi ở lĩnh vực nào đó đặc biệt lợi hại, ngươi có thể không ngừng khiêu chiến lĩnh vực kia. Đương nhiên, vì phòng ngừa ác ý xoát điểm, nên vẫn có chút hạn chế.

Thang Hồng tham gia hai kỳ khảo hạch, đối với quy tắc, từng chi tiết đều phi thường quen thuộc.

- Có hạn chế gì?

Giang Trần nghe nói có phân lĩnh vực, trong nội tâm cũng chấn động.

- Nói thí dụ như, ngươi mạnh ở lĩnh vực đan dược. Ngươi có thể xin nhiệm vụ lĩnh vực đan dược. Nhưng mà, cấp bậc nhiệm vụ, chỉ có thể mỗi ngày đề thăng một cấp. Ví dụ như hôm nay ngươi xin nhất cấp, ngày mai chỉ có thể xin nhị cấp, ngày sau xin tam cấp. Đến ngũ cấp, lại phải trở lại nhất cấp, không thể liên tục xin nhiệm vụ ngũ cấp. Hơn nữa, nếu như ngươi liên tục xin nhiệm vụ lĩnh vực này, một khi thất bại, trong mười ngày không thể xin lại.

- Mười ngày? Không phải không hoàn thành nhiệm vụ, năm ngày không thể xin sao?

- Năm ngày là dưới tình huống bình thường. Nếu như ngươi liên tục xin nhiệm vụ trong một lĩnh vực, cái kia chính là mười ngày không thể xin. Hơn nữa là không thể xin nhiệm vụ ở tất cả lĩnh vực. Trong lúc này, ngươi muốn lợi nhuận điểm tích lũy, chỉ có thể khiêu chiến những võ giả khác.

- Như vậy a.

Giang Trần cười khổ, đối với chuyện này coi như đã minh bạch.

Thang Hồng cười hắc hắc nói:

- Bất quá, nếu như khiêu chiến những võ giả khác thất bại, đồng dạng trong vòng năm ngày không có tư cách khiêu chiến.

Quy tắc này, Giang Trần ngược lại biết đến.

Vì phòng ngừa ác ý xoát điểm, quy tắc này coi như hợp lý.

Nếu không có những quy tắc này ước thúc, chỉ sợ những cuồng nhân xoát điểm kia sẽ càng hung ác.

Giang Trần cẩn thận tính một cái, nếu như mỗi ngày đều hoàn thành một nhiệm vụ Nhị cấp, tăng thêm điểm trụ cột, kia ít nhất cũng là gần bốn ngàn điểm.

Lệnh cấm năm ngày mười ngày kia, ở trình độ nhất định, cũng làm cho Võ Giả khảo hạch càng thêm công bình.

- Lão Đại, không phải ngươi muốn cuồng xoát điểm tích lũy ở lĩnh vực đan dược chứ?

Đột nhiên Thang Hồng nhớ ra cái gì đó.

- Ngươi cứ nói đi?

Giang Trần khoan thai cười cười.

Thang Hồng nhếch miệng cười to:

- Tốt, ta tuyệt đối ủng hộ.

Giang Trần hoàn toàn chính xác có ý nghĩ kia. Mình vừa tới nơi này, đã xa xa rớt lại phía sau. Nếu như làm từng bước, có trời mới biết lúc nào mới có thể đuổi theo.

Cho nên, phải dùng tốc độ điên cuồng nhất đi xoát điểm. Dù đuổi không kịp, chậm rãi tiếp cận cũng tốt.

Ba tháng đầu này, ít nhất phải cam đoan mình không bị loại bỏ. Nếu điểm tích lũy ở mười mấy tên cuối cùng, vậy sẽ phải về Địa Linh khu, đây là sự tình Giang Trần tuyệt đối không muốn chứng kiến.

*****

- Bất quá lão Đại, ngươi cần phải cẩn thận a. Ta ở Đan Dược Khu từng có dã tâm như vậy, cũng từng thử qua. Hoàn thành Nhất cấp đi khiêu chiến Nhị cấp, hoàn thành Nhị cấp khiêu chiến Tam cấp. Kết quả ta bại ở nhiệm vụ Tam cấp. Phiền muộn a, khá tốt, chỉ phạt năm ngày không thể xin nhiệm vụ.

Thang Hồng nhớ tới tao ngộ bi thảm của mình, nhịn không được nhắc nhở Giang Trần.

- Không phải phạt mười ngày sao?

Thang Hồng cười hắc hắc nói:

- Phạt mười ngày, là liên tục hoàn thành năm lần nhiệm vụ ở cùng một lĩnh vực. Ta mới ba lượt, không có đạt tới tiêu chuẩn phạt mười ngày. Bằng không thì càng thảm.

Hai người lại hàn huyên một hồi, không thể không nói, Thang Hồng cùng Giang Trần rất hợp ý. Trò chuyện một lúc, lại có cảm giác mới quen đã thân.

Tính cách của Thang Hồng bướng bỉnh, chưa bao giờ phục người khác. Ở trong tông môn, tính cách cũng độc lai độc vãng. Không phải hắn không thể kết giao người, mà là hắn hoàn toàn không quen nhìn loại diễn xuất trong Bảo Thụ Tông kia. Hai đại gia tộc bảo trì Bảo Thụ Tông, suốt ngày chỉ biết nội đấu, cái này căn bản không phải sinh hoạt mà Thang Hồng muốn.

- Lão Đại, ngày mai chúng ta đi lĩnh vực tổng hợp a.

Trước khi chia tay, Thang Hồng quơ quơ bàn tay khổng lồ, đi đến chỗ ở của mình.

Giang Trần nhìn cự hán lưng hùm vai gấu kia, trên mặt lộ ra dáng tươi cười:

- Thằng này cái đầu lớn, nhưng tâm tư lại đơn thuần, ngay thẳng vô tư. Người như vậy, ở trong tông môn, có thể hỗn đến một bước này, xem ra thuần túy là dựa vào thiên phú cùng tâm tính.

Ở thế giới võ đạo, đơn thuần ngay thẳng chưa hẳn là chuyện xấu. Không có nhiều lục đục, ngược lại càng có thể chuyên chú tu luyện võ đạo.

Bởi vì loại người này tâm tư đơn thuần, nhận thức chết lý, đủ sự dẻo dai, kiên trì không ngừng. Thường thường loại người này, có thể bắn ra tiềm lực rất mạnh.

Đương nhiên, thiếu khuyết năng lực tranh đấu, hoàn cảnh xấu trên nhiều khía cạnh cũng rõ ràng. Trừ khi thiên phú của hắn có thể nghiền áp hết thảy thiên tài. Nếu không, thiên tài cùng cấp bậc, hắn thường thường sẽ bị người xa lánh, biên giới hóa, không chiếm được trình độ coi trọng lớn nhất, hưởng thụ không đến tài nguyên tốt nhất.

Tông môn cũng là có suy tính, bồi dưỡng một thiên tài kiệt ngao bất tuần, không bằng bồi dưỡng một thiên tài đồng cấp bậc nghe lời nói ngọt.

Trở lại chỗ ở, Giang Trần suy nghĩ chuyện ngày hôm nay một lần.

- Như vậy xem ra, hoàn toàn khảo hạch trụ cột là chắc chắn. Thang Hồng nói rất đúng, đối với thiên tài thiên phú cường đại mà nói, 100 điểm khảo hạch trụ cột này, cơ hồ tương đương với tiễn đưa. Khó trách bọn hắn sẽ nói đoạt điểm tích lũy. Đoạt không phải điểm tích lũy, mà là thời gian.

Độ khó của khảo hạch trụ cột này đã bình thường, như vậy nên hoàn thành trong thời gian nhanh nhất. Để tránh ảnh hưởng kiếm điểm tích lũy tiến giai đằng sau.

Theo như Thang Hồng nói, xin nhiệm vụ lấy điểm tích lũy tiến giai, độ khó không nhỏ.

Độ khó nhiệm vụ Nhất cấp, liền tương đương với khảo hạch trụ cột. Giang Trần ngẫm lại khảo hạch lĩnh vực võ đạo của mình, đối chiến tên giám khảo kia.

Đây chính là Tiên cảnh lục trọng a.

Nếu như độ khó nhiệm vụ tiến giai lớn như vậy, muốn xoát điểm tích lũy, phương diện võ đạo là không có lợi nhất.

Cũng không phải Giang Trần e ngại khiêu chiến, mà là hắn hiện tại, nhất định phải biết tính toán, mau chóng xoát điểm tích lũy, để cho điểm tích lũy của mình tăng lên.

Nếu như xin nhiệm vụ võ đạo, độ khó Nhất cấp liền có thể so với Tiên cảnh lục trọng. Như vậy Nhị cấp cùng Tam cấp, càng không cần phải nói.

Tuy Giang Trần không sợ, nhưng cái này rõ ràng không có lợi.

Tốn hao nhiều khí lực như vậy, còn có phong hiểm, không bằng đi Đan Dược Khu xoát điểm tích lũy.

Nhiệm vụ tiến giai này, mỗi ngày chỉ có thể xin một lần.

Mỗi ngày chỉ có một cơ hội, đương nhiên phải lựa chọn có nắm chắc nhất, cũng dùng sức ít nhất.

Mà bây giờ, Giang Trần có nắm chắc nhất, đương nhiên là lĩnh vực đan dược.

- Ân, không suy nghĩ nhiều như vậy. Ngày mai trước hoàn thành lĩnh vực tổng hợp, cầm đủ 100 điểm tích lũy rồi nói sau.

Ngày hôm nay, Giang Trần hoàn thành ba lĩnh vực khảo hạch trụ cột, theo thứ tự là võ đạo, Tâm lực cùng đan dược, tổng cộng 15 tiểu hạng mục, lấy được 75 điểm.

Còn lại lĩnh vực tổng hợp, có 25 điểm.

Dùng độ khó như ngày hôm nay, 25 điểm còn lại, có lẽ có thể cầm ổn.

Đã có kế hoạch, Giang Trần liền không hề đa tưởng, khoanh chân mà ngồi, tiếp tục tu luyện.

Ở Bất Diệt Linh Sơn tu luyện hơn nửa năm, đến Thiên Linh khu, cảnh giới Linh Hải của Giang Trần, đã ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá.

Hắn cảm giác được, mình đã đến cực hạn của Tiên cảnh tứ trọng, chỉ cần một cơ hội, liền có thể đột phá.

Cho nên, Giang Trần phi thường cố gắng, hi vọng nhất cổ tác khí, thuận lợi tiến vào Tiên cảnh ngũ trọng.

- Hiện tại toàn bộ Thiên Linh khu, có lẽ Tiên cảnh tứ trọng là dòng độc đinh rồi. Những người khác, đại bộ phận đều là Tiên cảnh ngũ trọng, còn có một số nhỏ Tiên cảnh lục trọng. Thiên Linh cảnh, có lẽ cũng có, chỉ có điều trước mắt ta còn chưa chứng kiến.

Võ Giả ở Thiên Linh khu, không giống địa phương khác. Mọi người không cần mỗi ngày tụ tập ở phụ cận lôi đài tỷ võ, địa phương mỗi ngày qua lại không giống, không có gặp mặt là rất bình thường.

Mấu chốt nhất là, những thiên tài đỉnh cấp của Thiên Linh khu kia, cả đám đều yêu quý mặt mũi, cảm giác thân phận mình cao siêu, rất ít lộ diện.

Phảng phất loại cố ý trang thần bí này rất tốt, hoặc là lo lắng lộ diện nhiều lần, sẽ bị nhìn thấu át chủ bài.

Tóm lại, ở Thiên Linh khu, người càng đỉnh cấp, càng xuất quỷ nhập thần.

Giang Trần khổ luyện, một đêm rèn luyện Linh Hải, cảm giác điểm tới hạn đột phá, đã càng ngày càng tiếp cận, chỉ chờ bạo phát mà thôi.

- Ân, xem ra, muốn kích hoạt điểm bộc phát, cần một cơ duyên đặc thù a. Ta cũng không nên gấp, đây là sự tình nước chảy thành sông

Ngày hôm sau đến, Giang Trần cũng không uể oải, ngược lại tràn đầy ý chí chiến đấu.

Vừa mở mắt không lâu, Thang Hồng liền tìm tới, mời hắn cùng đi lĩnh vực tổng hợp.

Cự hán này bề ngoài hào phóng không bị trói buộc, xem ra rất nhận đồng Giang Trần rồi.

Hai người kết bạn, đi đến khu khảo hạch tổng hợp.

Khảo hạch lĩnh vực tổng hợp, có đủ loại, nhưng mà trăm sông đổ về một biển, bất luận hạng nào, đều không có ly khai võ đạo.

Chính như Thang Hồng nói, khảo hạch trụ cột là đưa điểm, độ khó chính xác không lớn.

Nội dung khảo hạch mà Giang Trần rút ra, đều không tính khó, liên quan đến các phương diện trận pháp cùng luyện khí, Giang Trần quen việc dễ làm, nắm hai mươi lăm điểm tích lũy kia tới tay.

Không hề nghi ngờ, Thang Hồng cũng không có gặp được bao nhiêu khó khăn.

Hai người gặp nhau ở bên ngoài đại sảnh, Thang Hồng nhếch miệng cười nói:

- Đi Đan Dược Khu?

- Đi a, tại sao không đi?

Giang Trần cười ha ha.

Thang Hồng ở hai lĩnh vực Tâm lực cùng đan dược, đều có một ít nắm chắc. Nhưng so sánh xuống dưới, hắn cảm thấy đan dược có nắm chắc nhất.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)