← Ch.0444 | Ch.0446 → |
Đương nhiên, tất cả Tuần Tra Sứ này, đều dùng Tử sắc Tuần Sát Sứ cầm đầu.
Bào phục của hắn thêu một ngôi sao, rõ ràng là Thập cấp Tuần Sát Sứ. Tuần Sát Sứ cấp bậc này, ở Cửu Dương Thiên Tông, cũng là tồn tại nhất lưu, mặc kệ đi tới chỗ nào, đều được thế lực phía dưới tiếp đãi với quy cách cao nhất.
– Tả Lam, đem sự tình ngươi đi Bảo Thụ Tông, nói một lần a.
Ngữ khí của Tử sắc Tuần Sát Sứ đạm mạc, ánh mắt phóng tới Tả Lam.
Chỉ xem xét, Tả Lam liền cảm thấy như rơi vào hầm băng, rét thấu xương, nên không dám lãnh đạm, lập tức một năm một mười nói ra.
Ở trước mặt thủ lĩnh cường đại, Tả Lam tựa như một con cừu non đơn thuần, hoàn toàn nhìn không tới thái độ ngạo nghễ như ở Bảo Thụ Tông.
– Tiếng đàn thần bí, đánh nát uy áp của ngươi? Liên minh 16 nước, lúc nào tàng long ngọa hổ như vậy?
Thập cấp Tuần Sát Sứ kia hừ lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn mấy tông chủ của Tam Tinh tông.
Tam Tinh tông Đại Tông Chủ xấu hổ cười cười:
– Liên minh 16 nước, chỉ là hoang vắng chi địa, Tam Tinh tông ta cơ hồ chưa bao giờ chú ý qua, nên thật sự là không biết. Bất quá, căn cứ chúng ta lý giải, Võ Giả mạnh nhất của liên minh 16 nước, cũng không quá đáng là Nguyên cảnh tam trọng, ở Vạn Tượng Cương Vực, căn bản không lên được mặt bàn. Rất nhiều thế lực còn hô hào, xoá tên liên minh 16 nước ra khỏi Vạn Tượng Cương Vực a.
– Đã như thế, thiệp mời này là chuyện gì xảy ra? Đan Càn Cung muốn cùng Bảo Thụ Tông kết minh, lại là chuyện gì xảy ra? Ai có thể nói cho ta biết không?
Ngữ khí của Thập cấp Tuần Sát Sứ không vui, hiển nhiên cực kỳ bất mãn đối với năng lực làm việc của người phía dưới.
Cục diện bây giờ, khiến cho Cửu Dương Thiên Tông bố cục, bị ảnh hưởng rất lớn.
Tam Tinh Tông, ở Vạn Tượng Cương Vực, thuộc về thế lực mới, quật khởi đến bây giờ, cũng không quá đáng là mấy trăm năm. Ngắn ngủn mấy trăm năm, liền đưa thân tới thế lực nhất lưu.
Bí mật sau lưng, kỳ thật là Cửu Dương Thiên Tông bồi dưỡng.
Thế lực dưới cờ Cửu Dương Thiên Tông chi chít như sao, bốn phía nở hoa, Tam Tinh Tông này trên danh nghĩa là Tam Tinh Tông, kỳ thật chẳng qua là một đường khẩu của Cửu Dương Thiên Tông mà thôi.
Nếu không phải Tả Lam gãy cánh ở Bảo Thụ Tông, những sứ giả cao cấp này, căn bản sẽ không tới, càng sẽ không tụ tập ở Tam Tinh Tông.
Dù sao, Tam Tinh Tông là đường khẩu bí mật của Cửu Dương Thiên Tông, không phải bất đắc dĩ, Cửu Dương Thiên Tông là không hy vọng đường khẩu bí mật này bạo lộ.
Thập cấp Tuần Sát Sứ này đến từ tổng bộ Cửu Dương Thiên Tông, quyền cao chức trọng, nói không dễ nghe, một câu có thể quyết định Tam Tinh Tông tồn vong.
Cho nên, tuy ngữ khí của hắn nặng, nhưng đám tông chủ của Tam Tinh Tông, lại rất dễ bảo, không ai dám biểu hiện ra mất hứng ở trên mặt.
Đại Tông Chủ kia cười nói:
– Phong đại nhân bớt giận, Đan Càn Cung không biết tự lượng sức mình, lại dám đối kháng Thiên Tông, là tự mình muốn chết. Theo ý kiến của thuộc hạ, Đan Càn Cung này đã tìm chết, sao không thành toàn bọn hắn? Thiên Tông phái thêm chút cường giả đến, một lần hành động trấn áp Đan Càn Cung, cũng đúng lúc ngả bài ở Vạn Tượng Cương Vực. Diệt Đan Càn Cung, giết gà dọa khỉ, nhìn xem tông môn khác còn dám làm càn không?
Thập cấp Tuần Sát Sứ kia cười lạnh nói:
– Giết gà dọa khỉ? Ngươi cho rằng Đan Càn Cung là gà vịt mặc người chém giết sao? Đan Càn Cung kia dám làm như vậy, sau lưng của hắn không có chỗ dựa sao?
Tam Tinh Tông Đại Tông Chủ này đề nghị, hoặc nhiều hoặc ít có chút tư tâm, trấn áp Đan Càn Cung, Tam Tinh Tông triệt để đứng ra, trở thành người phát ngôn của Cửu Dương Thiên Tông ở Vạn Tượng Cương Vực. Bởi vậy, Tam Tinh Tông ở Vạn Tượng Cương Vực, nhất định là thế lực mạnh nhất, có thể hoành hành Vạn Tượng Cương Vực.
Cái này đối với Tam Tinh Tông phát triển mà nói, tuyệt đối là một đại kỳ ngộ.
Chỉ có điều, hắn đề nghị, lại bị Thập cấp Tuần Sát Sứ kia bác bỏ.
Động Đan Càn Cung, không phải Cửu Dương Thiên Tông làm không được, nhưng mà sẽ liên lụy đến thế lực sau lưng Đan Càn Cung, rất có thể sẽ gây ra hỗn chiến.
Tuy hiện tại Thiên Tông kịch liệt khuếch trương, nhưng không tất yếu bởi vì liên minh 16 nước, liền động đao thương, gây thù hằn bốn phía.
– Thu thập tất cả tư liệu về Đan Càn Cung, còn có tư liệu của Bảo Thụ Tông, trong vòng 3 ngày giao cho ta. Sự tình kết minh, phải phá hủy. Coi như là Đan Càn Cung, cũng tuyệt đối không được. Tuy bố cục ở 16 quốc không phải đặc biệt trọng yếu, nhưng thượng cấp lại rất xem trọng. Nếu như làm không xong việc này, chúng ta đều có thể bị trừng phạt.
Thập cấp Tuần Sát Sứ này nói xong, liền phẩy tay áo bỏ đi.
Hiển nhiên, hiện tại hắn rất bất mãn. Bất kể là Tam Tinh Tông hay Tả Lam, đối với năng lực làm việc của những người này, hắn đều rất bất mãn.
Tam Tinh Tông với tư cách thế lực lớn của Vạn Tượng Cương Vực, nhưng lực ảnh hưởng lại quá yếu. Làm cho sự tình đã xảy ra, Tam Tinh Tông cơ hồ không có quyền can thiệp gì.
Bốn đại tông môn của liên minh 16 nước, Tam Tinh Tông ngay cả một nhà cũng không có lôi kéo, không thể không nói, Tam Tinh Tông ở trên chuyện này, làm quá thất bại.
Tất cả thế lực lớn ở Vạn Tượng Cương Vực, đối với Đan Càn Cung quyết định, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trên thực tế, ở trong Đan Càn Cung, người dị nghị cũng không ít.
Giờ phút này, trong Đan Càn Cung, Cung chủ Đan Càn Cung đang mật hội cùng hai trưởng lão.
Hai người này đều là lãnh tụ của trưởng lão đoàn, một người là Thủ tịch trưởng lão, một cái từng là Thủ tịch trưởng lão, hôm nay là Thái Thượng trưởng lão.
Hai người này, đại biểu cho ý chí của trưởng lão đoàn.
Đan Càn Cung cung chủ, bận trường bào màu xanh nhạt, dáng người thon dài, mặt như quan ngọc, khuôn mặt như hài nhi, lại trời sinh một đôi mắt xếch, tướng mạo cực kỳ nhu hòa, để cho người liếc nhìn, liền cảm giác như là một nữ tử.
Nhưng mắt xếch trợn hợp tầm đó, lại lóe ra tinh mang, cho người một loại cảm giác thâm thúy như tinh thần.
Người này, chính là Đan Càn Cung cung chủ Đan Trì.
Cũng là đệ nhất cường giả không hề tranh luận của Đan Càn Cung, cho dù là những lão quái lánh đời không ra kia, ở phương diện tu vi võ đạo, không thừa nhận cũng không được, thiên phú võ đạo của Đan Trì, chính là đứng đầu Đan Càn Cung.
Mà cho tới hôm nay, niên kỷ của Đan Trì cũng không quá đáng vừa qua một trăm.
Dùng cái tuổi này của hắn, rất nhiều Võ Giả trong Vạn Tượng Cương Vực, vẫn còn ở tầng giữa dốc sức làm, đau khổ truy cầu một cơ hội Thượng vị.
Mà Đan Trì, đã khống chế Đan Càn Cung hơn bốn mươi năm.
Nói cách khác, lúc Đan Trì khống chế Đan Càn Cung, chỉ khoảng 50 tuổi.
Cái tuổi này, trong thế giới võ đạo, đối lập thế giới phàm nhân, nhiều lắm chỉ có thể coi là nhi đồng mà thôi.
Thế nhưng mà, Đan Trì ở tuổi đó, liền chấp chưởng Đan Càn Cung, đủ thấy thiên phú cùng tài tình của hắn.
Giờ phút này, con mắt của Đan Trì hơi híp, mặc cho hai trưởng lão tận tình khuyên bảo, nước bọt bay tứ tung, hắn cũng chỉ mỉm cười.
*****
Thẳng đến lúc hai Đại trưởng lão nói khô miệng, Đan Trì mới mở mắt ra, trong tươi cười, mang theo một loại thong dong như nắm trí châu.
– Trường Phong trưởng lão, Kim Cốc trưởng lão, các ngươi nói, bổn tọa tự nhiên đều cân nhắc qua. Chuyện kết minh, bổn tọa cũng là nghĩ sâu tính kỹ. Nếu nhị vị trưởng lão không muốn đi, vừa vặn ở lại Đan Càn Cung trấn thủ. Bổn tọa tự mình dẫn đội tiến về Bảo Thụ Tông kết minh.
Đan Trì này, đối với hai Đại trưởng lão hỏi, cũng không giải thích cái gì, mà trực tiếp nói cho bọn hắn biết, sự tình kết minh, ta đã định rồi.
Các ngươi có thể tiếp nhận thì tiếp nhận, không tiếp nhận cũng phải tiếp nhận.
Những lời này, đủ thấy khí khái cùng lực khống chế của Đan Trì.
Hai trưởng lão liếc nhau, đều bất đắc dĩ đến cực điểm.
– Cung chủ, Cửu Dương Thiên Tông sẽ không vô duyên vô cớ vừa ý liên minh 16 nước. Chỉ là Bảo Thụ Tông, thật sự không có giá trị gì, chúng ta sao lại mạo hiểm đắc tội Cửu Dương Thiên Tông. Ngươi nói là vì Giang Trần, số mệnh hư vô mờ mịt, há có thể phục chúng?
Kim Cốc trưởng lão vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục khuyên nhủ.
Đan Trì cười nhạt một tiếng:
– Phục chúng? Người làm đại sự, không cần lo trước lo sau? Chờ ngươi thuyết phục mọi người xong, sớm đã bị người khác nhanh chân đến trước. Đan Trì ta làm việc, đều có chủ trương, đều có phách lực. Không đi nịnh nọt tất cả mọi người, cũng không cần phải thuyết phục tất cả mọi người.
Ngôn ngữ bá khí mười phần, phát huy vô cùng tinh tế.
– Cung chủ, ngươi đây là chuyên quyền độc đoán a, có khả năng dẫn Đan Càn Cung vào vũng bùn, không thể tự thoát ra được. Nói không khách khí một chút, đắc tội Cửu Dương Thiên Tông, thậm chí Đan Càn Cung ta có khả năng thịt nát xương tan.
Đương nhiệm Thủ tịch trưởng lão, Trường Phong trưởng lão cũng thở phì phì nói.
Đan Trì cũng không tức giận, mỉm cười:
– Trường Phong trưởng lão nói đúng, bổn tọa đích thật là chuyên quyền độc đoán. Đan Càn Cung muốn ta làm đương gia, chuyện này tự nhiên do ta định đoạt. Nếu như cảm thấy Đan Trì ta không thích hợp ngồi ở vị trí cung chủ, mọi người có thể tố cáo ta. Chỉ cần mọi người cảm thấy Đan Trì ta không xứng ở vị trí này, ta lập tức đập bờ mông rời đi, tuyệt không dây dưa dài dòng.
Trường Phong cùng Kim Cốc Nhị lão đều im lặng.
Trên thực tế, Đan Trì thượng vị vài chục năm, lôi lệ phong hành, mỗi khi làm một sự kiện, thường thường đều có tranh luận rất lớn.
Thế nhưng mà, tổng thể mà nói, vài chục năm qua, Đan Càn Cung lại tiến bộ rất lớn. Hơn nữa lực ngưng tụ cùng lực ảnh hưởng của tông môn, rõ ràng tăng lên rất nhiều.
Dĩ vãng, Đan Càn Cung ở phương diện đan dược, nổi tiếng Vạn Tượng Cương Vực, nhưng lực ảnh hưởng ở Vạn Tượng Cương Vực, so với thế lực nhất lưu khác, lại kém rất nhiều.
Sau khi Đan Trì lên đài, đại lực bồi dưỡng thiên tài võ đạo. Đan Trì cho rằng, Đan Càn Cung có ưu thế đan dược, nên lợi dụng tốt ưu thế này, toàn lực phát triển lực lượng võ đạo.
Trong thế giới võ đạo, ưu thế đan dược, là ưu thế gián tiếp.
Chỉ có lực lượng võ đạo, mới là ưu thế trực tiếp nhất.
Vài chục năm, Đan Trì tận sức đào móc thiên tài võ đạo, bồi dưỡng lực lượng võ đạo. Vài chục năm xuống, không thể không thừa nhận, thu hoạch rất lớn.
Tuy ở lực lượng võ đạo, Đan Càn Cung cùng thế lực nhất lưu khác, vẫn còn có chút chênh lệch, nhưng chênh lệch đã rút ngắn rất nhiều.
Cho nên, Đan Trì nắm quyền vài chục năm, đã rất được đệ tử Đan Càn Cung ủng hộ. Muốn nói vạch tội hắn, quả thực là chê cười.
Dùng nhân khí của Đan Trì ở Đan Càn Cung, ai dám nói vạch tội hắn, cái kia chính là tự mình tìm không thoải mái, sẽ bị tông môn phun nước miếng chết đuối.
Trường Phong trưởng lão và Kim Cốc trưởng lão đều rất rõ ràng điểm này, cho nên, bọn hắn chỉ có thể bí mật khuyên bảo Đan Trì, tuyệt không có khả năng đi cổ động mọi người đến vạch tội. Đây tuyệt đối là tự đòi mất mặt.
Bọn hắn cũng không phải là vì phản đối nên đến, mà là đứng trên lập trường lão luyện thành thục của bọn hắn, cảm thấy Đan Càn Cung vì một Võ Giả trẻ tuổi ở 16 quốc, mà làm ra thanh thế lớn như vậy, cùng Bảo Thụ Tông kết minh, đây quả thực là tự hạ giá trị con người.
Bảo Thụ Tông là tông môn gì? Miễn cưỡng xem như Thất phẩm tông môn.
Mà Đan Càn Cung, bây giờ là Tứ phẩm tông môn.
Chênh lệch cách xa như thế, Đan Càn Cung rõ ràng chủ động đi kết minh với Bảo Thụ Tông, còn chạy đến địa bàn Bảo Thụ Tông tổ chức nghi thức kết minh.
Đan Trì này quyết định, quả thực là mất mặt xấu hổ.
Mất mặt xấu hổ cũng thôi, còn mạo hiểm đắc tội Cửu Dương Thiên Tông.
Mà làm hết thảy, chỉ vì một Võ Giả thiên tài?
Thiên tài xuất thân liên minh 16 nước, có thể có thiên phú cỡ nào? Đáng giá gây chiến như vậy sao?
Nhị lão nhìn rất không tốt, trong ấn tượng của bọn hắn, liên minh 16 nước là thâm sơn cùng cốc, loại địa phương ấy, con mắt của bọn hắn cũng sẽ không nhìn, chớ nói chi là mời chào người ở chỗ đó.
Nếu như loại địa phương kia có thiên tài, vậy sao liên minh 16 nước đến nay vẫn ở trạng thái nửa chết nửa sống?
Thế giới Võ đạo, không phải dễ dàng sinh ra thiên tài như vậy.
Loại tư duy cùng thành kiến thâm căn cố đế, làm cho hai vị trưởng lão đối với Đan Trì quyết định, hoàn toàn không cách nào tiếp nhận.
Đan Càn Cung là Tứ phẩm tông môn, tông môn cao quý nhất Vạn Tượng Cương Vực, lại hạ mình, đi kết minh với Bảo Thụ Tông ở địa phương nhỏ bé, đây quả thực là mất mặt xấu hổ.
Nhị lão lớn tuổi, kiến thức nhiều, thành kiến ở phương diện này càng rất khó thay đổi.
– Nhị vị trưởng lão, Đan Trì ta chấp chưởng Đan Càn Cung nhiều năm như vậy, mặc dù phương thức làm việc có chút bá đạo, nhưng lúc nào làm quyết định bất lợi với Đan Càn Cung? Giang Trần này, có thể chém giết Tiên Thiên thân thể, xuất thân tiểu quốc thế tục, lại có thể nghiền áp Tuần Sát Sứ của Cửu Dương Thiên Tông. Thiên phú bực này, phóng nhãn toàn bộ Vạn Tượng Cương Vực, có thể có mấy người?
Đan Trì vốn không muốn giải thích, nhưng Nhị lão ở tông môn có lực ảnh hưởng rất lớn, chỉ phải kiên nhẫn giải thích hai câu, lập tức vươn người đứng dậy:
– Nói đến thế thôi, nếu Nhị lão không quen nhìn, qua mười năm hai mươi năm, lại đến xem quyết định hôm nay của ta, phải chăng chính xác hay không.
Đan Trì nói xong, khoát tay, ý bảo tiễn khách.
Nhị lão thở ngắn thở dài, đi ra mật thất của Đan Trì.
Đan Trì nhìn Nhị lão rời đi, khóe miệng tràn ra nụ cười tự tin:
– Nhà có một lão, như có một bảo. Nhưng nhị lão nhà này, lại chuyên môn làm trái ý ta. Bất quá, tâm tư của bọn hắn lại tốt. Chỉ là, có một số việc, lại không thể nói tỉ mỉ.
Đan Trì mỉm cười, nhớ tới lão giả thần bí đoạn thời gian trước tới chơi kia, nghĩ đến lão giả thần bí này, trong nội tâm Đan Trì liền dâng lên từng đợt kích động.
Lão giả kia chỉ tùy ý lộ một tay với hắn, liền triệt để trấn trụ Đan Trì.
Cũng chính là vị lão giả kia, nói cho hắn biết Bảo Thụ Tông có một Giang Trần, để cho hắn lưu ý thoáng một phát, thời điểm thích hợp chú ý một chút, tuyệt đối không thể để cho Giang Trần xuất hiện ngoài ý muốn gì.
← Ch. 0444 | Ch. 0446 → |