Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0486

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0486: Cùng Long nhảy múa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Giang Trần thấy một kích thành công, căn bản không chần chờ, thân thể nhoáng một cái, triệu tập Kim Tinh chi lực cường đại lần nữa, xa xa một chỉ, hóa thành một đạo lưu tinh, bắn về phía Vệ Vô Đạo.

Bạo Tinh chỉ.

Đây là một chỉ mạnh nhất của Giang Trần, dung hợp Kim Tinh chi lực, triệu hoán Nguyên Từ Kim Sơn, ngưng tụ ra "Ngân Hà Bạo Tinh chỉ".

Một chiêu này, ở trong tay Thượng Cổ đại năng thi triển, lực phá hoại mạnh, nghe nói có thể nát bấy nhật nguyệt tinh thần.

Oanh...

Lực lượng bạo tạc kia, bắn trúng thân hình cứng rắn của Vệ Vô Đạo, liền ầm ầm nổ tung. Công kích ngưng tụ vô số Kim Tinh chi lực, oanh phá Vệ Vô Đạo thành mảnh nhỏ, ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp thoát ra, liền nổ thành tro bụi.

Giang Trần chứng kiến một kích kia, cũng âm thầm tắc luỡi.

Uy lực của Ngân Hà Bạo Tinh chỉ này, viễn siêu tưởng tượng của hắn a.

Vệ Vô Đạo vừa chết, Giang Trần cũng thở dài một hơi. Lúc này đây, hắn cơ hồ đem tất cả lực lượng, tất cả át chủ bài cũng đã hiện ra.

Dù vậy, cũng là bởi vì Vệ Vô Đạo trọng thương, nếu không, dù hắn dùng tất cả thần thông, chỉ sợ cũng không làm gì được Thánh đạo nhị trọng.

Trận chiến này, Giang Trần tuyệt đối là đi hiểm đánh cược một lần. Liên tục vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên, Mộng Thần Chi Mộc, Tà Ác Kim Nhãn cùng với Ngân Hà Bạo Tinh chỉ, ... Lúc này mới may mắn tiêu diệt Vệ Vô Đạo.

Trận chiến đấu này, tuy hoàn thành ở trong khoảnh khắc, nhưng mà Giang Trần có một loại cảm giác mệt mỏi như đại chiến ba ngày ba đêm.

Mệt mỏi, cơ hồ là hư thoát.

Con Chân Long kia, mắt thấy toàn bộ trận chiến, cũng kinh ngạc đến ngây người. Lúc trước Giang Trần bắn ra ba mũi tên, nó quả thực tuyệt vọng.

Nhưng mà, chiến cuộc sau đó, lại bỗng nhiên quay ngược, đến cuối cùng, người thiếu niên hắn nhìn không tốt kia, vậy mà đuổi giết Vệ Vô Đạo không ai bì nổi.

Tuy thực lực của Vệ Vô Đạo không được nó nhìn trong mắt, nhưng mà, cái kia cuối cùng là cường giả Thánh đạo nhị trọng, dù bị thương, đó cũng là tồn tại không thể khinh thường.

Thiếu niên này, chỉ là Tiểu Nguyên cảnh, lại có sức chiến đấu như vậy, còn có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp kia, làm cho nó thấy mà da đầu sợ hãi.

Trong lúc nhất thời, tâm tình của Chân Long rất phức tạp, cũng không biết nên cao hứng hay nên phiền muộn.

Vệ Vô Đạo treo, giải dược Tỏa Linh Chân Nhất Tán của hắn, nhất định sẽ rơi vào trong tay thiếu niên kia. Bởi vậy, đối với Chân Long này mà nói, chẳng khác gì là cửa trước cự lang, cửa sau tiến hổ.

Trong lúc nhất thời, tràng diện lộ ra có chút áp lực.

Chân Long kia ngược lại có chút thiếu kiên nhẫn, liếc qua Giang Trần khoanh chân ngồi ở trên thềm đá, khàn giọng hỏi:

- Thiếu niên, ngươi ý định đối phó ta như thế nào?

Giang Trần sững sờ, lập tức nở nụ cười:

- Ta nói rồi, ta là bằng hữu của Long tộc, tại sao phải đối phó ngươi?

Chân Long kia nghiêng đầu một cái, trừng to mắt, nhanh như chớp nhìn Giang Trần. Hiển nhiên là phân biệt xem Giang Trần nói có phải gạt người hay không.

Bàn tay Giang Trần quán một cái:

- Đây là giải dược của Tỏa Linh Chân Nhất Tán, ta đã lấy được.

Chân Long kia chấn động, vừa rồi nó dùng thần thức quét một vòng, cũng không tìm được giải dược trong hài cốt của Vệ Vô Đạo.

Lại không nghĩ rằng, quả nhiên là bị thiếu niên này lấy đi.

- Ngươi là lấy được như thế nào?

Giang Trần cười mà không nói, hắn có nhiều Băng Hỏa Yêu Liên như vậy, đều là tay chân của hắn, muốn lấy cái gì đó, còn không phải lấy đồ trong túi?

- Được rồi...

Chân Long kia thở dài một hơi.

- Vô luận nói như thế nào, ngươi so với lão ác ôn kia tốt hơn rất nhiều. Ngươi ý định như thế nào đây?

Giang Trần cười nói:

- Ta chỉ có hai yêu cầu.

- Yêu cầu gì?

Chân Long kia đột nhiên lộ ra một tia cảnh giác.

- Đừng nói với ta, ngươi muốn nô dịch ta, cái này là không thể nào, Long tộc cao quý, tuyệt không làm nô dịch cho người.

Chân Long này tựa hồ rất cảnh giác, một ngụm đem lời nói chết.

Giang Trần rất hiểu Long tộc, thậm chí so với con Chân Long này còn rõ hơn. Long tộc hoàn toàn chính xác cao quý, là quý tộc trong Vạn Thú.

Nhưng mà, tại thời đại Thái Cổ, Long tộc nô dịch cho người, lại không ít.

Coi như là Thiên Đế phụ thân kiếp trước, Long liễn khi đi ra ngoài, đó cũng là chín đầu Ngũ Trảo Kim Long kéo xe. Ở đó không có thuyết pháp gọi là Long tộc nô dịch cho người gì.

Cường giả vi tôn, bất luận chủng tộc gì, cũng khó trốn khỏi cái vòng lẩn quẩn kia.

Bất quá, Giang Trần tự hỏi, thực lực của mình, muốn để con Chân Long này dễ bảo, hiển nhiên là không thực tế.

Lập tức mỉm cười:

- Thực lực của ngươi mạnh hơn ta nhiều, nô dịch ngươi, ta không có yêu cầu xa vời như vậy. Bất quá, ta có ý định ký kết khế ước với ngươi, khế ước minh hữu. Cái này là yêu cầu thứ nhất.

- Khế ước minh hữu?

Chân Long này nháy mắt, bộ dạng như có điều suy nghĩ, một lát sau, mới khẽ gật đầu.

- Nếu như chỉ là minh hữu, bản Thánh có thể cân nhắc thoáng một phát. Bất quá, ngươi không thể ép ta làm cái này làm cái kia. Bằng không thì ta sẽ đổi ý.

Giang Trần cười nói:

- Nếu là minh hữu, ta tự nhiên sẽ không nô dịch ngươi. Bất quá, ngươi cũng đừng tưởng rằng, cùng ngươi ký kết khế ước, thuần túy là chiếm tiện nghi của ngươi. Nói thật, tuy ngươi là Long tộc chính thống, nhưng mà, ngươi thức tỉnh huyết mạch, lại chưa tới 1% của Thái Cổ Long tộc. Nếu ta có thể giúp ngươi thức tỉnh huyết mạch thì sao? Có thể truyền thụ cho ngươi Thần Thông Long Tộc thì sao? Có thể làm cho ngươi Phi Thiên Độn Địa, phong Hoàng xưng Đế, Hóa Hình làm người, hô phong hoán vũ, thậm chí Phá Toái Hư Không, phi thăng Thiên Đạo thì sao?

Giang Trần dùng Long ngữ nói ra lời này, mỗi một câu, đều như ma chú, đụng chạm lấy thần kinh của nó.

- Ngươi nói cái gì?

- Ta chỉ nói một lần.

Giang Trần cười nói.

- Ngươi là Long tộc chính thống, nhưng bất đắc dĩ ở Thần Uyên Đại Lục, chiếm giữ nơi hẻo lánh. Trước khi thực lực đại thành, là không dám hiện thế. Ta biết rõ ngươi sợ cái gì, ngươi sợ những cường giả phong Hoàng xưng Đế kia, sẽ nô dịch ngươi. Nếu không, dùng tu vi Thánh đạo đỉnh cao của ngươi, là không có khả năng ở Vạn Tượng Cương Vực không người nào biết.

Chân Long kia im lặng, nó thật sự là Long tộc chính thống. Cũng không biết trải qua bao nhiêu năm thai nghén, sau khi nó từ trong một quả trứng rồng thức tỉnh, liền một mực ở trong Mộc Linh tuyền.

Nó đối với ngoại giới, là hoàn toàn không biết gì cả. Chỉ từ trong trí nhớ truyền thừa, đối với thế giới này biết rõ vài tin tức vụn vặt.

Ở trong Mộc Linh tuyền mấy trăm năm, nó cường đại, nhưng một tấc cũng không rời nơi đây; Nó tịch mịch, lại không có đồng bạn có thể kể ra; Nó cô độc, lại tìm không thấy đồng loại có thể nương tựa lẫn nhau.

Cũng may, theo tu vi không ngừng đề thăng, truyền thừa trí nhớ không ngừng thức tỉnh, nó đạt được tin tức cũng càng ngày càng nhiều.

Nhưng mà dù vậy, nó vẫn không dám ly khai Mộc Linh tuyền.

Bởi vì, nó từ trong truyền thừa trí nhớ biết rõ, cái thế giới này có rất nhiều ngoại tộc, có rất nhiều người thực lực hơn xa nó.

*****

Những người này có một yêu thích cộng đồng, là nô dịch Long tộc.

Bắt hậu duệ Long tộc trở thành tọa kỵ, khế ước thú của mình, cái này ở trong các tộc, là một sự tình rất mốt.

Mà nó là Long tộc chính thống, một khi xuất hiện, chỉ sợ càng được hoan nghênh.

Cho nên, nó đối với ngoại giới là tràn ngập hướng tới, lại lo lắng vừa đi ra ngoài liền bị người săn. Loại mâu thuẫn này, khiến nó không dám cách Mộc Linh tuyền nửa bước.

Giờ phút này, tâm tư kia hoàn toàn bị Giang Trần nói toạc ra, trong lúc nhất thời, nó không phản bác được.

- Thiếu niên, ngươi nói những thứ này, nghe rất lợi hại. Bất quá, ta làm sao biết không phải ngươi đang gạt ta?

Chân Long này tính cảnh giác rất mạnh.

- Bây giờ sinh tử của ngươi hoàn toàn nắm giữ trong tay ta, ta không cần phải lừa ngươi. Hơn nữa, Giang Trần ta làm người, chú ý tin tưởng lẫn nhau. Nơi này có một quyển Long tộc pháp quyết, ngươi trước quan sát a.

Nói xong, Giang Trần thúc dục thần thức, truyền tới một quyển Long tộc pháp quyết.

- Ân?

Thần thức của Chân Long kia tiếp xúc với đạo pháp quyết này, liền phát giác, cái này thật đúng là một quyển pháp quyết chỉ có Long tộc mới có thể tu luyện.

Giang Trần cười nói:

- Ta còn có Long tộc Hóa Hình pháp quyết. Dùng tu vi của ngươi, sớm có thể Hóa Hình rồi. Nhưng trong truyền thừa trí nhớ của ngươi, nhất định không có Hóa Hình pháp quyết, có phải thế không?

Long tộc là một trong các Thái Cổ Hoàng tộc, huyết thống cao quý, địa vị cao siêu, Giang Trần tự nhiên nghiên cứu rất nhiều. Chỉ là mấy bộ Long tộc pháp quyết, hắn tùy tiện tìm xem liền có thể lấy ra một đống lớn.

Nhất là Chân Long này, so với Chư Thiên Long tộc tiền thế, nó vẫn thuộc về một con ấu Long, ngay cả thức tỉnh sơ bộ cũng không tính, nhiều lắm chỉ có thể coi là nửa bước thức tỉnh.

Lừa gạt một con ấu Long, Giang Trần tự nhiên có rất nhiều thủ đoạn.

- Hóa Hình Thuật quyết?

Chân Long kia con mắt sáng ngời.

- Ngươi nói là thật?

Vừa nghĩ tới Hóa Hình Thuật quyết, Chân Long này liền có chút không bình tĩnh rồi. Nếu có Hóa Hình Thuật quyết, nó có thể Hóa Hình thành người, bởi vậy, liền có thể tung hoành Tứ Hải, đi ra ngoài cũng không cần lo lắng bị người vây đuổi săn giết.

Giang Trần khoan thai cười cười:

- Ngươi không tin cũng được. Vừa rồi pháp quyết Long tộc kia, không có vấn đề a?

- Thiếu niên, ngươi rốt cuộc có địa vị gì? Căn cứ truyền thừa trí nhớ của ta, Võ Giả tu vi như ngươi, không nên hiểu được nhiều như vậy.

Vấn đề này, Giang Trần lại không có trực tiếp trả lời, mà là cười nói:

- Có lẽ ngươi là Chân Long huyết thống duy nhất của Vạn Tượng Cương Vực. Mà ta, cũng là người duy nhất của Vạn Tượng Cương Vực hiểu được Long ngữ. Thậm chí, toàn bộ Thần Uyên Đại Lục, ta cũng là đặc thù nhất.

Không biết tại sao, đầu Chân Long này nghe Giang Trần nói xong, lại như có điều suy nghĩ. Trực giác của Long tộc nói cho nó biết, tựa hồ thiếu niên này, không phải khoác lác a.

- Sự tình kết minh, có thể đáp ứng. Ngươi nói điều kiện thứ hai đi.

Ngữ khí của đầu Chân Long này có chút xốp xuống.

- Điều kiện thứ hai, là Mộc Linh tuyền này rồi. Đây là địa bàn của ngươi, ta muốn mượn linh lực của nó, tẩy lễ bản thể thoáng một phát.

- Cái này không thành vấn đề.

Chân Long kia cũng thoải mái.

- Mộc Linh tuyền này, Linh lực cuồn cuộn không dứt, có công năng tinh lọc tự nhiên. Dù trăm ngàn người tẩy lễ, qua một thời gian ngắn, nó vẫn sẽ khôi phục Linh lực. Nếu như ngươi ưa thích, mang Mộc Linh tuyền này đi, ta cũng không có ý kiến.

- Mang đi?

Giang Trần hiếu kỳ.

- Làm sao mang đi?

Hắn thật đúng là không có loại pháp bảo nuốt giang nạp sông kia, có thể trực tiếp hút Mộc Linh tuyền đi.

Chân Long kia cười hắc hắc nói:

- Trao đổi a, ngươi cho ta Hóa Hình Thuật quyết, ta giúp ngươi mang Mộc Linh tuyền đi.

Giang Trần thú vị nói:

- Vậy khế ước minh hữu thì sao?

- Tâm tư của ngươi không tính xấu, khế ước minh hữu, ta có thể đáp ứng ngươi. Thậm chí, ta còn có thể cho ngươi một ít Long tinh. Nếu tất yếu, thậm chí có thể tiễn đưa một ít Long Huyết. Bất quá, ta nghe nói nhân loại các ngươi rất giảo hoạt, thường xuyên làm ra sự tình phản bội minh hữu. Cho nên, muốn làm minh hữu, có thể, nhưng nhất định phải lập Thiên Địa thệ ước, không thể phản bội lẫn nhau.

Long tộc là chủng tộc cao ngạo, một khi lập khế ước, là tuyệt đối không phản bội.

Nhưng mà, nhân loại lại bất đồng. Nhân loại vì lợi ích, người thân nhất cũng có thể phản bội.

Long tinh cùng Long Huyết, đối với người khác mà nói, bất luận cái gì, đều là tồn tại vô cùng quý giá. Nhưng đối với một con Chân Long mà nói, Long tinh chỉ là vật kết tinh bài tiết của nó; Long Huyết tuy cũng trân quý, nhưng đối với quái vật khổng lồ này mà nói, ra chút máu cũng không coi vào đâu nha.

Long tộc một thân là bảo, cái này không phải nói khoác ra.

Giang Trần nghe vậy, nở nụ cười hớn hở:

- Tốt, ngươi đã sảng khoái như vậy, nếu như ta lại tính toán chi li, ngược lại không có ý tứ rồi. Cứ như vậy a.

Nói xong, một người một rồng, ở bên bờ Mộc Linh tuyền, lập Thiên Địa thệ ước, định ra khế ước minh hữu.

Tựa hồ Chân Long kia đối với Giang Trần cảm nhận cũng không tệ, ở trên chi tiết, cũng không có tính toán quá chi li. Hai người kết minh, ngược lại là hoàn thành vui sướng.

Kết minh hoàn tất, Giang Trần ném giải dược qua:

- Giải dược này, uống là được. Nhớ kỹ, đừng có gấp, bài trừ tất cả độc tố, nếu không hậu hoạn vô cùng.

Sau khi ký kết minh ước, không khí liền trở nên đặc biệt hữu hảo.

Chân Long trừ độc hoàn tất, Giang Trần còn cố ý dùng thân phận Đan Dược Sư, giúp nó dò xét thoáng một phát, xác định đã thanh lý độc nguyên hoàn tất, lúc này mới bỏ qua.

Giang Trần cũng không che giấu, truyền cho Chân Long một quyển《 Long tộc Hóa Hình bí quyết 》.

- Hóa Hình bí quyết này, tu luyện cũng không dễ dàng. Không phải một sớm một chiều là được. Bất quá, Hóa Hình bí quyết này là quyển trụ cột, có quan hệ tới thần thông bản thân của Long tộc các ngươi. Chân Long nhất tộc, có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể ẩn, đại thì hưng vân thổ vụ, tiểu thì ẩn giới tàng hình. Ngươi muốn tung hoành Tứ Hải, trước phải nắm giữ quyển sách trụ cột này, tu luyện ra thủ đoạn của Long tộc.

Giang Trần muốn thuần phục Chân Long, cũng không cần ra nhiều tiểu thông minh, hắn muốn thu phục Chân Long, liền dùng thủ đoạn chân thật đến thuần phục nó.

Quả nhiên, sau khi truyền cho Chân Long quyển《 Long tộc Hóa Hình bí quyết 》, Chân Long bội phục Giang Trần, rõ ràng tăng lên rất nhiều.

- Thiếu niên, xem ra cùng ngươi kết minh, cũng không phải một chuyện xấu a.

Long tộc trời sinh kiêu ngạo, không biết khoa trương người. Một khi khoa trương người, là phát ra từ đáy lòng.

- Ngươi đã sảng khoái như vậy, đệ tử Long tộc như ta, cũng sẽ không lừa ngươi. Mộc Linh tuyền này, ngươi muốn mang đi, trước dời Thái Nhất Ngọc Đằng kia. Thái Nhất Ngọc Đằng này, mới là căn nguyên của Mộc Linh Tuyền. Ngươi lấy Thái Nhất Ngọc Đằng, ta giúp ngươi hút thanh tuyền đi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)