Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0625

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0625: Trận pháp trêu đùa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Trong khi nói chuyện, Tào Tấn triển khai pháp nhãn, bắt đầu điều tra bốn phía.

Hiển nhiên Tào Tấn cũng đã tu luyện qua Đồng thuật cười đại, trong đôi mắt có một đạo ánh sáng màu tím nhàn nhạt có uy áp kinh người tràn ra, không ngừng khuếch tán ra phía bên ngoài.

Mà Ngô mập mạp thì vô cùng phối hợp bắt đầu bố trí các thứ.

Chỉ là đột nhiên sắc mặt Ngô mập mạp biến đổi.

Lại nhìn bốn phía, hai người phát hiện ra, dưới chân, trước mặt, những địa phương mà trong tầm mắt hai người có thể nhìn thấy không ngờ lại là cát vàng đầy trời.

Tại sao lại như vậy?

Hai mắt Tào Tấn rung động một chút, thấp giọng hỏi:

- Lại là trận pháp sao?

Ngô mập mạp gật đầu, sắc mặt có chút áp lực nói:

- Thực sự là trận pháp, hơn nữa lại là trận pháp cực kỳ cao minh. Tào sư huynh, ta cảm giác chúng ta đã gây hấn với người trong Huyễn Ba sơn này. Trình độ của trận pháp này không phải là thứ mà người trong Vạn Tượng Cương Vực có thể bày ra được.

Lời này cũng khiến cho Tào Tấn sững sờ, hắn nói:

- Người trong Huyễn Ba sơn? Nơi này nào có người nào khác? Neuesn hư nơi này có người thì tất cả các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực còn dám đi vào sao?

Ngô mập mạp cũng không hiểu nổi:

- Ta cũng không biết tại sao ta có cảm giác trận pháp này vô cùng cao minh, thậm chí so với Cửu Dương Thiên Tông ta cũng không kém.

Tào Tấn cười lạnh nói:

- Huyễn Ba trận kia chúng ta cũng có thể phá vỡ ra một cái khe hở. Đây chính là một trận pháp nho nhỏ, có thể làm khó ta và ngươi hay sao?

Ngô mập mạp gật đầu nói:

- Lại dùng Liệt Trận thuật đi.

Liệt Trận thuật này chính là thần thông hi hữu. Cả Cửu Dương Thiên Tông ngay cả loại cao thủ như Tào Tấn cũng không biết. Cũng may vận khí của Ngô mập mạp vô cùng tốt, không biết đào từ nơi nào ra môn thần thông thượng cổ này.

Trong lúc hai người đang muốn bạo phát thì đột nhiên...

Trước mặt bọn họ có mấy mũi tên bắn tới.

Tào Tấn nhìn thấy mấy mũi tên này bắn tới không giận mà cười cười, tay áo khẽ phất một cái, nhanh chóng cuốn bốn mũi tên này vào trong tay.

Khóe miệng nhếch lên, trên mặt Tào Tấn lại xuất hiện vẻ thong dong, tự tin vốn có, hắn nói:

- Ngô sư đệ, ngươi thi triển Liệt Trận thuật, ta lược trận cho ngươi.

Hai người phân công rõ ràng.

- Vâng.

Ngô mập mạp không dám chậm trễ, một đạo phù văn từ trong tay hắn khuếch tán ra, trong quang mang, Ngô mập mạp tập trung rồi bổ một cái về phía trận pháp gần đó.

Sau một khắc...

Cảnh tượng trước mắt hai người bỗng nhiên biến đổi, cát vàng cuồn cuộn trước mắt hóa thành hư vô mà chuyển thành một biển lửa mênh mông, hai người phát hiện ra bản thân mình đang ở trong một đám nham thạch nóng bỏng vô biên.

Bên trong nham thạch nóng bỏng không ngừng có từng đạo hỏa long phóng ra, sóng nhiệt nóng bỏng như muốn thiêu đốt người ta khiến cho hô hấp hai người trở nên dồn dập.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Tào Tấn nhướng mày.

Ngô mập mạp cảm thấy vô cùng phiền muộn nói:

- Tào sư huynh, đây là hoạt trận, không phải là tử trận bên ngoài Huyễn Ba sơn, nếu như là tử trận, Liệt Trận thuật có tác dụng vô cùng lớn. Nhưng đây lại là họa trận có người thao túng, tùy thời biến trận, không có chút nắm chắc a.

Đối với trận pháp mà nói, hoạt trận vĩnh viễn so với tử trận có lực uy hiếp hơn, đây là đạo lý muôn thuở.

Chuyện xấu trong hoạt trận nhiều hơn, tùy thời có thể biến trận. Không ngừng biến trận khiến cho người ta căn bản không thấy rõ biên giới của trận pháp, khi đó làm sao có thể thi triển Liệt Trận thuật.

Tào Tấn tuy rằng không phải tông sư trận pháp, thế nhưng loại đạo lý này hắn lại hiểu. Hắn biết việc này không trách được Ngô mập mạp.

Hơn nữa hiện tại cũng không phải là lúc trách cứ đồng bạn.

Hắn lập tức gật đầu:

- Không cần nản lòng, chậm rãi tìm kiếm. Đối thủ không ngừng sử dụng trận pháp, chứng minh thực lực của hắn không bằng ta và ngươi. Mấy mũi tên vừa rồi cũng nói rõ điểm này.

- Tào sư huynh, ngươi yên tâm đi, trận pháp này tuy rằng mạnh, thế nhưng ta nhất định sẽ tìm ra biên giới của trận pháp. Chỉ cần để ta tìm ra quy luật của trận pháp thì cuối cùng ta cũng sẽ có biện pháp phá vỡ ra một khoảng không. Trừ phi trận pháp này có gia trì đặc thù, không có cách nào thi triển Liệt Trận thuật.

- Ngươi cẩn thận, ta lược trận cho ngươi, không cần lo lắng trận pháp này sẽ công kích ngươi.

Tào Tấn biết rõ trên phương diện trận pháp nhất đạo mình còn xa không bằng Ngô mập mạp, tự nhiên sẽ không tự mình chủ trương. Tuy rằng hắn không biết đạo phá trận, thế nhưng chuyện bảo vệ Ngô mập mạp không bị công kích lại vô cùng dễ dàng.

Trên thực tế Tào Tấn cảm thấy dùng uy lực của trận pháp này, coi như hắn không chống cự, nếu như cứ mạnh mẽ xông ra mà nói, cũng không sợ.

Nhưng mà Ngô mập mạp chỉ là cường giả Địa Thánh Cảnh, uy lực của trận pháp này không tổn thương được Tào Tấn, thế nhưng lại đủ giết chết Ngô mập mạp.

Tuy rằng giao tình của Tào Tấn với Ngô mập mạp không tính thâm hậu, nhưng thời điểm này Tào Tấn cũng không muốn lại có thêm một đồng bạn của mình bị chết.

Nếu như lại chết một đồng bạn mà nói, Tào Tấn hắn sẽ đơn độc. Tuy rằng hắn không sợ, thế nhưng trên phương diện tâm lý khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Nhất là đối thủ ẩn nấp này lại am hiểu trận pháp chi đạo. Giá trị sự tồn tại của Ngô mập mạp vô cùng rõ ràng.

Trên phương diện trận pháp nhất đạo Ngô mập mạp có thiên phú kinh người. Rất nhanh lại lần nữa tìm thấy biên giới của trận pháp.

- Tào sư huynh... bên này...

Ngô mập mạp lần nữa thi triển Liệt trận thuật, miệng quát nhẹ một tiếng:

- Phá cho ta.

Ba chữ vừa mới nói ra, trận pháp kia đột nhiên lại biến đổi.

Sau đó cảnh tượng trước mắt hai người lần nữa biến đổi, lại là cảnh tượng một thế giới băng tuyết. Ngàn dặm bị đóng băng, tuyết bay vạn dặm, hai người đột nhiên xuất hiện trong một thế giới băng tuyết.

- Con mẹ nó.

Ngô mập mạp không nhịn được mà mắng to một tiếng, thật vất vả mới tìm được biên giới trận pháp, hắn đang muốn phá trận thì đối phương lại biến trận.

- Tào sư huynh, đối phương đang cố ý trêu đùa chúng ta.

Ngô mập mạp tức giận nói, tuy rằng tu vi cùng với sự trầm ổn của hắn khá cao, thế nhưng liên tục bị đùa giỡn như vậy cũng nhịn không được có chút bực bội.

Ngược lại Tào Tấn chỉ lạnh lùng nói:

- Bĩnh tĩnh, hắn càng như vậy thì càng chứng minh hắn sợ chúng ta.

Ngô mập mạp nghĩ một lát, cảm thấy lời này vô cùng có đạo lý, hắn lập tức gật đầu nói:

- Ta lại nghiên cứu một chút về trận pháp vừa mới biến chuyển này.

Hắn đang muốn bước đi thì bỗng nhiên thế giới bị đóng băng ngàn dặm thoáng cái có vô số khối băng lơ lửng, hóa thành băng tùy phô thiên cái địa ầm ầm bắn về phía hai người.

Tào Tấn cười lạnh một tiếng, tay không ngừng khua, tạo thành một vòng phòng ngự hình tròn, nhanh chóng bao phủ bản thân hắn và Ngô mập mạp vào bên trong.

Phốc phốc phốc phốc.

Vô số băng trùy đâm vào trong vòng phòng ngự, chỉ đâm sâm được vào một thước rồi rốt cục không có cách nào tiến vào thêm được nữa.

*****

- Phá cho ta.

Tào Tấn dang hai tay ra, khí lưu cuồng bạo ầm ầm tản ra, trực tiếp thôn phệ vô số băng trùy kia. Vô số băng trùy ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số vụn băng, thi nhau rơi xuống đất.

- Tào sư huynh, thủ đoạn không tồi.

Ngô mập mạp tán thưởng.

Tào Tấn khoát tay nói:

- Ngươi lại tiếp tục phá trận đi.

Trong chỗ tốt, Giang Trần âm thầm thao túng U Cổ Thất Sát trận, trong lòng cũng phiền muộn cực kỳ. Trận bàn U Cổ Thất Sát trận ở trong tay hắn, tuy rằng Giang Trần toàn lực thúc dục, thế nhưng cuối cùng vẫn vướng mắc thực lực của bản thân, chỉ có thể mô phỏng ra cấp bậc thấp nhất của U Cổ Thất Sát trận.

Mà cấp bậc này của U Cổ Thất Sát trận muốn vây khốn, giết mập mạp kia còn có vài phần cơ hội, nhưng mà muốn đối phó với thanh niên có hai hàng lông mày màu lam kia mà nói, hiển nhiên còn c hưa đủ.

- Thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này chẳng lẽ chính là Ung Hành Vân trong miệng Đinh ĐồnG? Nếu không phải là đệ tử chân truyền tuyệt đối không có thủ đoạn như vậy được.

Tuy rằng Giang Trần phiền muộn, thế nhưng cũng không nản lòng. Lúc trước hắn dùng trận bàn của Tiểu Vô tương trận, thao túng Tiểu Vô tương trận, thành công giết một người trong đó.

HÔm nay lập lại chiêu cũ, lại dùng trận pháp, dưới tình huống đối phương có chuẩn bị, hiển nhiên rất khó có hiệu quả.

Tuy rằng không thể lần nữa giết địch, thế nhưng Giang Trần lại không nản lòng. Hắn dùng trận pháp này chỉ là để thăm dò thủ đoạn của đối phương, đạt tới mục tiêu biết người biết mình mà thôi.

- Trong hai người này thì thanh niên có hàng lông mày màu lam là người mạnh nhất, mập mạp kia là tông sư trận pháp. Chỉ cần tìm cơ hội tách rồi giết mập mạp kia thì thanh niên có hai hàng lông mày màu lam sẽ chỉ còn một mình. KHi đó sẽ dễ đối phó hơn một chút.

Giang Trần cũng biết, nếu như hai người này tách ra, tuyệt đối sẽ dễ đối phó hơn rất nhiều. Thế nhưng hai người này lại ở cùng một chỗ, uy lực của trận pháp sẽ giảm đi rất nhiều.

Đương nhiên, U Cổ Thất Sát trận này mặc dù Giang Trần có trận pháp thế nhưng chỉ có thể thúc dục cấp bậc đơn giản nhất.

Mà Trận bàn của U Cổ Thất Sát trận này vốn có ba cấp độ. Dù sao Giang Trần cũng vừa mới đạt được trận bàn, thời gian thao luyện không dài, rất khó thúc dục ra trận pháp tầng thứ hai.

- Ài, nếu như có thể thúc dục U Cổ Thất Sát trận cấp bậc trung đẳng kia, đối phó với hai người này sẽ nắm chắc hơn rất nhiều. Nếu như có thể thúc dục cấp độ cao nhất, tuyệt đối có thể miểu sát hai người này.

U Cổ Thất Sát trận cấp bậc cao nhất, Giang Trần cũng biết hiện tại chỉ là nằm mơ mà thôi. Trước khi thực lực của hắn không đạt tới Thiên Thánh Cảnh thì đừng mong thúc dục được nó.

Hơn nữa, cấp bậc cao nhất của U Cổ Thất Sát trận, số linh thạch cần thiết cũng kinh người.

Theo Giang Trần không ngừng biến trận, mỗi một lần khi mập mạp kia sắp đọng thủ đều bị Giang Trần biến trận làm đảo loạn.

Chuyện này khiến cho Ngô mập mạp tức giận kêu to, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì.

Nhưng mà Giang Trần cũng biết, nếu cứ tiếp tục như vậy lại không phải là biện pháp. U Cố Thất Sát trận có bảy lần biến hóa, nếu như biến hóa tuần hoàn, đối phương sẽ dễ dàng bắt được hạch tâm trận pháp, đối thủ có được Liệt Trận thuật, muốn từ trận pháp cấp bậc này mở lấy một lối đi vẫn có hy vọng.

Cho nên phải vận dụng bước tiếp theo của kế hoạch.

Giang Trần là người kiên quyết, biết rõ U Cổ Thất Sát trận không trói được đối phương, cho nên lập tức quyết định vận dụng kế hoạch tiếp theo.

Vô luận là thế nào, trước tiên phải tiêu diệt một người trong hai kẻ đó.

Đây là mục tiêu tác chiến của Giang Trần.

Ngô mập mạp bỗng nhiên nhếch miệng cười:

- Tào sư huynh, đối phương biến trận đã tiến vào trạng thái tuần hoàn, chuyện này chứng minh trận pháp này đã không còn gì nguy hiểm nữa.

Tào Tấn nghe vậy vui vẻ nói:

- Vậy sao? Ngô sư đệ, bây giờ lúc đệ phát uy rồi.

Ngô mập mạp phấn chấn tinh thần, hắn kiêng kỵ trận pháp này là bởi vì trận pháp này biến hóa nhanh, biến hóa nhiều, hơn nữa mỗi một lần biến trận đều có sát cơ.

Chuyện này khiến cho Ngô mập mạp có cảm giác cố hết sức, nhưng mà trận pháp này tuy rằng mạnh, tuy rằng phức tạp, thế nhưng bản thân cấp bậc của trận pháp lại không cao.

Ngô mập mạp rất rõ ràng, thực lực của bản thân người bày trận này có lẽ không tính là mạnh mẽ. Nếu như thực lực người bày trận mạnh mẽ hơn, dùng trận pháp thần diệu như vậy, muốn vây khốn chết hai người bọn họ cũng không phải là không có hy vọng.

Ngay khi Ngô mập mạp dồn hết sức định dùng Liệt Trận thuật, trận pháp bỗng nhiên được thu lại.

Sưu...

Cảnh tượng trước mặt hai người lại khôi phục như lúc ban đầu.

Ảo giác của trận pháp biến mất không còn tung tích. Hai người vẫn như cũ đứng ở bên cạnh con đường. Bốn phía là một mảnh rừng rậm liên miên, chung quanh con đường là cỏ dại.

Sắc mặt Ngô mập mạp âm trầm bất định, nhìn bốn phía một lát rồi cau mày nói:

- Tào sư huynh, ta đang nghĩ tại sao tiểu tử này lại biến hóa trận pháp nhanh như vậy, xem ra cũng không phải là trận pháp tông sư gì nha.

- Tại sao lại nói như vậy?

Tào Tấn có chút khó hiểu nói.

- Chung quanh nơi này cũng không có tàn tích bày trận. Nếu như là một trận pháp cường đại thì bốn phía chắc chắc sẽ có một ít dấu vết về trận pháp. Còn có linh lực cường đại sót lại. Thế nhưng chung quanh nơi này căn bản không có gì.

- Ý ngươi là?

Tào Tấn dường như đột nhiên nhớ tới cái gì đó, sắc mặt khẽ động.

- Tiểu tử này nhất định là vận khí cứt chó, nhặt được trận bàn cường đại, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không quá hiểu về nó. Cho nên cấp bậc trận pháp sau khi mô phỏng cũng không cao cho lắm.

Nói tới đây trong mắt Ngô mập mạp toát lên vẻ tham lam.

Đối với một trận pháp tông sư mà nói, trận bàn thậm chí so với linh dược Thiên cấp còn có lực hấp dẫn hơn nhiều.

Dùng kinh nghiệm về trận pháp của Ngô mập mạp, tại sao hắn lại không nhìn ra. Trận pháp này không phải là trận pháp được bố trí theo cách thủ công mà là dựa vào trận bàn để mô phỏng ra trận pháp.

Trận pháp bố trí theo cách thủ công cần có thời gian, cần trận kỳ, tuy rằng có dựng trận cơ, thế nhưng tuyệt đối bốn phía sẽ có dấu vết khi bày trận để lại.

Hơn nữa sau khi trận pháp bị nghiền nát, chắc chắc sẽ còn có một ít phù văn trập pháp còn sót lại đang tiêu tán trong hư không.

Thế nhưng mà tất cả chuyện này Ngô mập mạp đều không cảm nhận được.

Điều này nói rõ casci gì? Nói rõ người bày trận này cũng không phải dựa vào thủ đoạn trận pháp cường đại mà bố trí trận pháp vừa rồi mà hắn ta chỉ dùng trận bàn mô phỏng ra trận pháp vây khốn hai người bọn hắn mà thôi.

Trận pháp mô phỏng từ trận bàn có không ít ưu thế, nói thí dụ như đơn giản, mau chóng, thu phát tự nhiên.

Thế nhưng mà dùng trận bàn bày trận, bản thân người đó chưa hẳn là trận pháp tông sư.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)