Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0633

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0633: Lời đồn từ thượng cổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Chắc chắc mười phần, việc này sau khi ta tiến vào trong Huyễn Ba sơn vài ngày đã biết rõ. Chỉ là trên người đang mang nhiệm vụ trọng đại cho nên không có nói ra. Ngày đó ta tiến vào trong Huyễn Ba sơn, Tam Tinh tông dẫn theo Đinh Đồng kia theo truy sát ta. Kẻ này kỳ thực chính là đệ tử mà Cửu Dương Thiên Tông phái tới sắp xếp trong Vạn Tượng Cương Vực. Cửu Dương Thiên Tông nhìn chằm chằm vào Vạn Tượng Cương Vực. Hơn nữa chuyện sắp xếp, bố cục không phải chỉ mấy năm trở lại đây mà đã sớm chuẩn bị từ trước.

Giang Trần biết rõ chuyện này trọng đại, không thể không bẩm báo cho Đan Trì cung chủ.

- Chúng ta đi vào trước rồi nói tiếp.

Tuy rằng trong lòng Đan Trì ngưng tọng, thế nhưng cũng không vì thế mà rối loạn. /

Trở lại Đan Trì biệt viện, Đan Trì lại hỏi kỹ càng mọi chuyện.

Giang Trần đem chuyện Đinh Đồng nói ra, cùng với một ít chứng cớ mà hắn nắm giữ, một năm một mười nói ra. Chuyện cho tới nước này, cho dù ngay cả chuyện Tào Tấn Giang Trần cũng không có dấu diếm.

- Ngươi nói Tào Tấn, chính là thanh niên có hai hàng lông mày màu lam sao?

Đan Trì nghe vậy lập tức biến sắc:

- Hắn... Hắn tiến vào cấm địa Huyễn Ba sơn?

- Cung chủ biết rõ người này sao?

Giang Trần nhớ rõ Tào Tấn đã từng nói hắn ta đã tới Đan Kiền cung, chẳng lẽ chuyện này là thực?

- Chẳng những biết rõ mà ta còn cùng kẻ này giao thủ qua. Thực lực kẻ này thâm bất khả trắc, ta miễn cưỡng tiếp được của hắn một chiêu. Nếu không phải có quý nhân tương trợ, ta cũng không ngăn được hắn ba chiêu.

Cuộc đời Đan Trì chưa từng phục qua ai, thế nhưng Tào Tấn kia, tới bây giờ khi Đan Trì nghĩ lại, trong lòng vẫn còn cảm giác lực bất tòng tâm.

Tuy rằng hiện tại hắn đã là cường giả Thánh Cảnh thất trọng.

Lập tức Đan Tì cũng đem chuyện Tào Tấn tới đây nháo sự nói ra một lần.

Người mặc áo choàng thần bí?

Trong đầu Giang Trần đột nhiên hiện lên một đạo thân ảnh xinh đẹp, trong lòng không khỏi rung động, chẳng lẽ là nàng?

Tuy rằng Giang Trần không có tận mắt nhìn thấy, thế nhưng ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là Hoàng Nhi cô nương thần thần bí bí kia.

Mặc dù Giang Trần có chút suy đoán, thế nhưng lại không có nói toạc ra.

Ngược lại Đan Trì nhìn chằm chằm vào Giang Trần, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Giang Trần, ngươi nói thanh niên lông mày màu lam kia tiến vào trong Huyễn Ba sơn, vậy thì... Vậy thì ngươi thế nào...

Giang Trần chỉ nói chuyện Tào Tấn tiến vào trong Huyễn Ba sơn, lại không nói chuyện Tào Tấn đã bị hắn chém giết, dù sao chuyện này nghe quá mức rợn người.

Đan Trì hiển nhiên là cảm thấy hiếu kỳ, dùng thực lực của thanh niên lông mày màu lam gọi là Tào Tấn kia, tiến vào Huyễn Ba sơn đuổi giết Giang Trần, Giang Trần vẫn còn có thể thong dong trốn ra sao?

Hơn nữa trận pháp cấm chế của Huyễn Ba sơn căn bản không mở ra được a.

Chuyện cho tới nước này Giang Trần cũng biết có một số việc không thể dấu diếm.

Lập tức Giang Trần đem chuyện truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái nói ra từ đầu chí cuối, chỉ là khi nói tới chuyện Tào Tấn, Giang Trần cũng không có nói là Tào Tấn bị hắn giết chết mà chỉ nói Tào Tấn xông nhầm vào trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, bị trận pháp giết chết.

Truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái cũng đã tới tay Giang Trần, việc này cũng không sợ Đan Trì cung chủ biết rõ.

Ngược lại chuyện Long Tiểu Huyền và Tào Tấn bị hắn giết, bí mật này không thể nói toạc ra. Dù sao huyết mạch chân long có quan hệ trọng đại.

Về phần chuyện truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, Giang Trần suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy nói cho Đan Trì cung chủ cũng không có việc gì.

Giang Trần nói xong lại làm cho sắc mặt Đan Trì cung chủ ngưng trọng, im lặng một lúc lâu.

Một lúc lâu Đan Trì cung chủ mới thở dài rồi thì thào nói:

- Hóa ra tin đồn từ thời thượng cổ, không ngờ Đan Tiêu cổ phái là có thật.

- Tin đồn thượng cổ?

Giang Trần kinh ngạc, lúc trước hắn trà trộn vào trong Vạn Tượng Cương Vực, chưa từng nghe nói qua tin đồn thượng cổ gì đó. Ở trong điển tịch của Đan Kiền cung cũng không có ghi lại.

Giờ phút này nghe Đan Trì cung chủ thì thào nói vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút tò mò.

Hắn đối với lịch sử của Thần Uyên đại lục cảm thấy vô cùng có hứng thú. Hắn có cảm giác, Thần Uyên đại lục này nhìn như không có chút quan hệ nào với kiếp trước, thế nhưng chung quy vẫn có một loại cảm giác như gần như xa.

Chỉ là dùng tình báo và tư liệu mà hắn biết được hiện tại hoàn toàn không có cách nào kết hợp mọi chuyện lại một chỗ.

Cho nên bây giờ hắn nghe thấy câu tin đồn thượng cổ, không nhịn được mà muốn làm cho rõ.

- Giang Trần, ngươi có còn nhớ không? Khi Đan Kiền cung và Bảo Thụ tông kết minh, Vạn Tượng Cương Vực đại loạn, thậm chí cả Thần Uyên đại lục cũng phải nghênh đón một thời đại hỗn loạn sao?

Tự nhiên Giang Trần nhớ rõ, lúc ấy Đan Trì từng đề cập tới đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, cũng ký thác hy vọng rất lớn đối với hắn.

Lúc ấy Đan Trì từng nói, hắn từng suy diễn qua vô số lần về tương lai của Vạn Tượng Cương Vực, thế nhưng Giang Trần chính là một dị số mà hắn không có cách nào suy diễn được.

Lúc ấy Đan Trì nói rõ, Giang Trần có khả năng là người duy nhất có thể phá được thế cục này.

- Cung chủ, tất cả chuyện này có liên quan thế nào tới lời đồn từ thời thượng cổ?

Giang Trần càng quan tâm tới lời đồn thượng cổ kia hơn.

- Giang Trần, lời đồn thượng cổ kia ta cũng không biết nhiều lắm. Chẳng qua là năm đó khi ta du ngoạn Bát vực từng nghe được một ít lời đồn vụn vặt.

- Tương truyền thời đại thượng cổ, tông môn mọc lên san sát như rừng trên Thần Uyên đjai lục. Cường giả như mây, một ít tông môn thượng cổ cường đại có rất nhiều cường giả siêu việt phong hào Đại Đế.

Đan Trì cung chủ cũng không biết cường giả siêu việt phong hào Đại Đế nên gọi là thế nào.

Giang Trần bổ sung, nói:

- Là cường giả Thiên Vị.

- CƯờng giả Thiên Vị?

Hai mắt Đan Trì cung chủ sáng ngời, nói:

- Giang Trần, làm sao ngươi biết được?

- Ta từ trong một ít tư liệu của Đan Tiêu cổ phái mà biết được.

Kỳ thực Giang Trần đã sớm biết rõ, trong trí nhớ kiếp trước, phân chia cảnh giới võ đạo ở các vị diện phàm tục không giống nhua. Thế nhưng sau khi đột phá phàm tục đỉnh phong, phá toái hư không đạt được Thiên vị tán thành, đều thống nhất gọi là cường giả Thiên Vị.

- Cường giả Thiên Vị, cường giả Thiên Vị...

Đan Trì cung chủ thì thào nói vài câu, trong giọng nói cũng có chút mong ước.

- Thời kỳ thượng cổ đó, cường giả Thiên Vị hoành hành, cường đại hơn xa Thần Uyên đại lục hiện tại. Thần Uyên đại lục khi đó hắn là thời đại cuối cùng của Thần Uyên đại lục. Thế nhưng mà sau khi vận đổi sao dời, quỹ đạo thác loạn, cho nên trong Thần Uyên đại lục xuất hiện khu vực truyền tống tới vị diện khác. Kể từ đó rất nhiều dị tộc cường đại hơn thông qua khu vực truyền tống kia, đều chạy tới xâm lấn Thần Uyên đại lục.

*****

Nói tới đây Đan Trì cung chủ cười khổ một cái, nói:

- Tuy rằng quỹ đạo vận hành chỉ thác loạn có một năm, thế nhưng lại có vô số dị tộc xâm nhập. Những dị tộc cường đại này xâm lấn, điên cuồng chiến tranh với những thế lực bản địa. Ý đồ của bọn họ là chiếm đóng Thần Uyên đại lục, muốn nô dịch sinh linh trong Thần Uyên đại lục. Trận chiến này không biết kéo dài bao nhiêu năm tháng. Thậm chí cũng không có ai biết kết quả cuối cùng thế nào. Dường như sau trận chiến ấy, đoạn lịch sử kia triệt để bị chôn vùi. Cho tới bây giờ đoạn lịch sử kia vẫn trống, không có bất kỳ ghi chép nào, giống như đã bị đứt gãy.

Đan Trì cung chủ thở dài, nói tiếp:

- Đương nhiên những thứ này ta cũng chỉ n ghe đồn. Rốt cuộc có phải là tin tức chân thật hay không ta cũng không có cách nào kiểm chứng. Địa vị của Vạn Tượng Cương Vực quá thấp, căn bản không tìm được bất kỳ manh mối có giá trị nào.

Tuy rằng tin tức Đan Trì biết được ít tới đáng thương, thế nhưng Giang Trần nghe tới đây lại biết, hẳn là thực.

Bởi vì cùng với ghi chép của Đan Tiêu cổ phái, những tin tức rời rạc của Đan Trì cung chủ lại có chút ăn khớp.

Trên thạch bích của Đan Tiêu cổ phái vẫn còn sót lại những ghi chép kia, đều đề cập tới cường địch bên ngoài tới xâm lấn.

Mà cường địch bên ngoài có lẽ chính là dị tộc mà Đan Trì cung chủ từng nói.

- Cung chủ, những dị tộc xâm lấn này hẳn là Ma tộc thượng cổ đúng không?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Đan Trì gật đầu nói:

- Đúng vậy, sau thời kỳ thượng cổ, đối với những dị tộc xâm lấn kia chúng ta gọi chung là Ma tộc thượng cổ. Trên thực tế những người xâm lấn kia không chỉ có một chủng tộc, chỉ có gọi chung bọn chúng là Ma tộc mà thôi.

Giang Trần còn nhớ rõ, cách gọi Ma tộc đã từng xuất hiện trong Vạn Tượng Cương Vực, còn không chỉ có một lần.

Thậm chí liên minh thập lục quốc còn luôn bị cho rằng chính là biên giới của nơi phong ma.

Chỉ là loại tin đồn này không được kiểm chứng bao giờ.

- Giang Trần, ngươi phát hiện ra truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, đủ để chứng minh ngươi là người có đại khí vận. CHỉ là chuyện này ngươi nhất định phải giữ bí mật, bổn tọa cũng không hy vọng ngươi để cho người thứ ba biết rõ. Việc này quan hệ trọng đại, nói không chừng cấm địa của Đan Tiêu cổ phái chính là một tấm phù bảo hộ của Đan Kiền cung chúng ta.

Đan Trì đối với tin tức của Đan Tiêu cổ phái vừa vui sướng vừa kinh ngạc.

- Cung chủ, bố cục của Cửu Dương Thiên Tông liệu có liên quan tới những tông môn thượng cổ này không?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

Đan Trì nghĩ một lát rồi nói:

- Loại cấm địa cấp bậc như Huyễn Ba sơn, trên Thần Uyên đại lục đếm không xuể, trên Bát vực so với Huyễn Ba sơn thì di chỉ còn nhiều hơn. Ngươi nghĩ mà xem, ngươi ở trong liên minh thập lục quốc kia cũng có di chỉ viễn cổ. Có thể thấy được di chỉ từ thời thượng cổ lưu lại rất nhiều. Bọn họ nào có biết rằng trong một di chỉ thượng cổ nào đó sẽ có truyền thừa tông môn cơ chứ.

Giang Trần ngẫm lại cũng thấy đúng, ban đầu ở Thiên Quế vương quốc có một Mê Cảnh thu liệp, ở đó hắn cũng đã nhận được truyền thừa của Băng Hỏa yêu liên.

Ở nơi thí luyện của liên minh thập lục quốc, hắn lại đạt được Nguyên Từ Kim sơn.

Lại nói, đây đều là những nơi lạc hậu.

Ở loại địa phương nhỏ bé như vậy mà có thể nhặt được bảo bối như vậy, có thể thấy được di chỉ thượng cổ trên Thần Uyên đại lục quả thực quá nhiều.

Đương nhiên, loại bảo vật như Băng Hỏa yêu liên, Nguyên Từ Kim sơn, nếu không phải Giang Trần là tồn tại đặc thù, người bình thường rất khó đạt được nó.

Nhưng mà ý đồ của Cửu Dương Thiên Tông là gì mà dã tâm của bọn họ với Vạn Tượng Cương Vực lại lớn như vậy, điểm này Giang Trần không rõ cho lắm.

- Giang Trần, xem ra Cửu Dương Thiên Tông nhất định muốn thu Vạn Tượng Cương Vực vào trong túi. Ngay cả loại tông môn như Tam Tinh tông cũng bị bọn chúng điều khiển. Ta lo lắng, lần này bọn họ sẽ có âm mưu gì đó trên Vạn Tượng đại điển. Cho nên lần Vạn Tượng đại điển lần này rất có thể sẽ là một bước ngoặc của Vạn Tượng Cương Vực.

- Cung chủ, người cũng cảm thấy như vậy sao?

Giang Trần rất kinh ngạc, sở dĩ hắn gấp gáp rời khỏi Huyễn Ba sơn cũng là bởi vì hắn có một trực giác cường đại về việc sắp xảy ra.

Hắn cảm giác, cảm thấy, lần này trong Vạn Tượng đại điển sẽ có đại sự xảy ra, hắn còn tưởng rằng đây là trực giác của một mình hắn, không ngờ Đan Trì cung chủ cũng nghĩ như vậy.

Ánh mắt Đan Trì cung chủ tràn ngập vẻ ngưng trọng, nói:

- KHông đơn thuần chỉ ta cảm thấy như vậy, chỉ sợ đám người cự đầu trong Vạn Tượng Cương Vực, chỉ cần là người hơi có chút mẫn cảm sẽ đều có cùng dự cảm như vậy. Ta đoán, tất cả các tông môn đều có ý định của riêng mình. Ta lo lắng, dưới sự cường thế của Cửu Dương Thiên Tông, rất nhiều tông môn sẽ lựa chọn thỏa hiệp, đến lúc đó Đan Kiền cung chúng ta sẽ đơn cô thế cô.

Loại chuyện này chưa hẳn sẽ không xảy ra.

Đương nhiên Giang Trần lại cảm thấy, cho dù tất cả tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực muốn thỏa hiệp, chưa chắc Cửu Dương Thiên Tông đã chấp nhận.

Thứ khiến cho Cửu Dương Thiên Tông vừa ý chính là mảnh địa bàn này mà không phải thế lực trong Vạn Tượng Cương Vực. Dù sao các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, ngay cả Đại thánh đường cường đại nhất đối với Cửu Dương Thiên Tông cũng không là gì.

Thêm một trăm Đại thánh đường đứng cùng một chỗ vẫn kém Cửu Dương Thiên Tông.

- Tông chủ đã có kế sách gì ứng phó hay chưa?

Giang Trần cũng biết Đan Trì có hùng tâm tráng chí, nhưng mà đối mặt với quái vật khổng lồ như Cửu Dương Thiên Tông. Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù Đan Trì cung chủ có tâm trí thông thiên cũng vô dụng.

- Giang Trần, tâm tư và khát vọng của ta có lẽ ngươi đã sớm biết rõ. Nhưng mà vương đồ cũng không phải tranh giành được trong một sớm một chiều. Nếu như thực sự không thể làm được, ta sẽ không ngốc tới mức cầm trứng gà đi va chạm với hòn đá. Biện pháp tốt nhất là không được thì xé lẻ, chia thành tốp nhỏ. Một trăm năm, một trăm năm không được thì năm trăm năm... Chỉ cần hương khói của Đan Kiền cung không mất thì phải khôi phục lại cố thổ, một ngày nào đó nhất định phải nhất thống Vạn Tượng Cương Vực.

Trong mắt Đan Trì tràn ngập quang mang kiên định. Loại quang mang này tràn ngập sự kiên quyết, trí tuệ.

Hiển nhiên muốn Đan Trì quỳ gối đầu nhập Cửu Dương Thiên Tông, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý. Một khi đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông, tinh thần tông môn sẽ bị đứt đoạn.

Một tông môn có thể giải tán, chỉ cần tinh thần không bị dập tắt thì tông môn này sẽ không tính là bị biến mất.

Mà cũng cùng một tông môn, mặc dù không có bị diệt, nhưng nếu như ngọn lửa tinh thần truyền thừa bị dập tắt, vậy thì cho dù có tồn tại cũng không khác gì bị diệt tuyệt là bao.

Truyền thừa tông môn không phải nhìn sơn môn ngươi có bị hủy hay không, nhìn vào ngươi có bao nhiêu môn nhân đệ tử mà là nhìn vào ngọn lửa tinh thần trong tông môn có bị dập tắt hay không.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)