Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0706

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0706: Đưa cho Hoàng Nhi một cọc tạo hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Hai người đối chọi gay gắt, đến bước này, hiển nhiên bọn họ chỉ còn tranh giành khí phách mà thôi.

Ngay lúc này bên ngoài không ngừng có người tới bẩm báo:

- Cung đại nhân, đám tán tu nhao nhao lao ra ngoài. Hơn mười vạn tán tu ít nhất đã mất đi hai phần ba.

- Cung đại nhân, những người chúng ta giám thị, ít nhất mất đi hơn phân nửa.

Tin tức xấu không ngừng truyền tới, biểu hiện trên mặt Cung Vô Cực ngày càng khó coi. Lần này không đơn thuần là bị đùa nghịch, hơn nữa bị đùa giỡn tới triệt để.

Trong lúc đó, trong đầu Cung Vô Cực hiện lên một khuôn mặt.

Giang Trần.

Tuy rằng hắn không biết người đưa kiếm là ai, nhưng trước tiên hắn đã nghĩ tới Giang Trần. Dịch dung thành đệ tử Xích Đỉnh trung vực, xoay vòng vòng Triệu Năng kia. Sau đó đưa thanh kiếm tai họa này tới, tự mình giao tới tay hắn, dẫn phát tới đoạn huyết án này.

Trong lúc nhất thời Cung Vô Cực cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, một ngụm máu tươi cơ hồ thiếu chút nữa nhịn không được mà muốn phun ra.

Không hề nghi ngờ, hắn đã bị Giang Trần âm hiểm chém một đao.

Hắn không thèm để ý tới Hác trưởng lão phía đối diện, trực tiếp mang theo tinh nhuệ của Bất Diệt Thiên Đô đi ra n goài.

- Những người bị giám thị trọng điểm đã thoát ra ng oài chừng bao nhiêu người?

Khuôn mặt Cung Vô Cực đen lên, hỏi:

- Đại nhân, hai đội ngũ trong số tán tu mà chúng ta khoanh vùng, tổng cộng có hơn bốn trăm, số người chạy ra ngoài hơn hai trăm. Nhưng mà có hơn một trăm đã bị chúng ta đuổi kịp. Còn lại hơn trăm người, tuy rằng đi xa, thế nhưng đại bộ phận cũng đã phái người đuổi theo.

Mặt Cung Vô Cực đen lên:

- Đi về phía Lưu Ly vương thành có mấy người?

- Có bảy người.

Cung Vô Cực gật đầu:

- Trọng điểm truy tung bảy người này, bất luận bắt được một người nào đều đưa tới trước mặt bổn tọa. Nếu như gặp phải kẻ chống cự hoặc biến mất thì càng phải trọng điểm báo cáo.

- Toàn thể đội ngũ, đều hướng về phía Lưu Ly vương thành, nhanh đuổi theo cho ta.

Cung Vô Cực là người cầm được cũng buông được, giờ phút này sự nghi ngờ chủ yếu của hắn là ở trên người Giang Trần.

Ân oán với Cửu Dương Thiên Tông không thể không tạm thời buông xuống.

Hắn có một dự cảm vô cùng mạnh, Giang Trần nhất định đã tới THái A thành, hơn nữa kiếm kia nhất định là Giang Trần đưa tới. Nghĩ tới đây trong lòng Cung Vô Cực giận dữ.

Đã không chỉ một lần bị Giang Trần trêu đùa, chuyện này khiến cho tôn nghiêm Hoàng cảnh của Cung Vô Cực cảm thấy bị mạo phạm vô cùng sâu.

Trong bảy người đi về phía Lưu Ly vương thành kia nhất định có Giang Trần.

Cung Vô Cực cơ hồ mười phần khẳng định điểm này.

- Giang Trần, lần này để xem ngươi trốn thế nào. Ngươi tự cho mình là thông minh, thế nhưng lại không biết, bị Bất Diệt ấn ký của Bất Diệt Thiên Đô ta đánh xuống, ngươi muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay ta sao? Nằm mơ.

Cung Vô Cực nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt âm trầm vọt về phía Lưu Ly vương thành, trong ánh mắt tràn ngập sát ý lạnh thấu xương.

Liên tục thất bại, liên tục bị Giang Trần đùa giỡn, khiến cho Cung Vô Cực triệt để giận dữ.

Bên Cửu Dương Thiên Tông, Hác trưởng lão cũng mang theo rất nhiều tinh nhuệ, trở lại khách điếm mà đám người này đặt chân.

Khuôn mặt Hác trưởng lão đen lại, cười lạnh nói:

- Cứ như vậy mà đi sao? Làm sao có thể? Nhưng mà thù của Tào Tấn, hơn phân nửa không có quan hệ với Bất Diệt Thiên Đô.

- Thực sự không có quan hệ với bọn họ sao?

Tất cả người của Cửu Dương Thiên Tông đều giật mình không nhỏ.

Hác trưởng lão cau mày nói:

- Người Bất Diệt Thiên Đô hiện tại như thế nào rồi?

- Bọn chúng lén lén lút lút, dường như có đầu mối gì đó, bộ dáng giống như đã tính trước. Chẳng lẽ có tin tức Giang Trần?

Hác trưởng lão gật gật đầu nói:

- Mặc kệ như thế nào, cứ nhìn chằm chằm vào bọn họ. Bổn tọa hoài nghi, cái chết của Tào Tấn nói không chừng cũng có quan hệ với Giang Trần.

- Ồ?

Mọi người nghe vậy đều chấn động không thôi. Hiển nhiên tin tức này hiện tại tất cả mọi người còn chưa có tiêu hóa nổi.

Tên tuổi Giang Trần, những ngày này bọn họ cũng đã nghe thấy rất nhiều.

Giang Trần bị vây trong Huyễn Ba sơn, lại thần bí xuất hiện trong Vạn Tượng đại điển. Vạn Tượng đại điển bị Xích Đỉnh trung vực phong tỏa, Giang Trần lại thong dong rời khỏi đó. Sau đó còn trở lại Đan Kiền Cung, hung hăng chơi Cung Vô Cực một chầu, đem cháu trai mà Cung Vô Cực yêu quý nhất giết chết.

Không thể không nói, Giang Trần một lần lại một lần biểu hiện như vậy khiến cho những đệ tử tông môn nhất phẩm này cũng phải cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Phải biết rằng lúc này Giang Trần vẫn chỉ là một tiểu nhân vật trong liên minh thập lục quốc mà thôi. Nếu như không phải tất cả mọi người bởi vì Giang Trần giết Long Cư tuyết, tất cả mọi người căn bản sẽ không biết tới tiểu tử này.

Cũng bởi vì Giang Trần ban đầu ở liên minh thập lục quốc giết chết Long Cư tuyết, phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông ở liên minh thập lục quốc. Mọi người lúc đó mới lờ mờ biết rõ người này.

Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng hơn không phải là Giang Trần phá hư bố cục của Cửu Dương Thiên Tông trong liên minh thập lục quốc. Mà Giang Trần giết Long Cư Tuyết, là lô đỉnh tu luyện mà Ung Hành Vân sư huynh, thiên tài bài danh thứ ba trong thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông.

Ngay cả chuyện tốt của Ung Hành Vân cũng dám phá hỏng, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho mọi người nhớ kỹ Giang Trần.

Không ngờ tới, vài năm sau, tốc độ phát triển của Giang Trần lại nhanh như vậy, ngay cả Tào Tấn, một trong thập đại chân truyền cũng có thể chết ở trong tay Giang Trần.

Chuyện này dù thế nào cũng cảm thấy vô cùng khoa trương.

Thế nhưng mà trải qua một hồi đại chiến như vậy. Hác trưởng lão có lẽ sẽ không tùy tiện bìa đặt chuyện như vậy. Dùng tính của Hác trưởng lão, tuyệt đối không thề hàm hồ kết luận như vậy.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau.

- Hác trưởng lão, Giang Trần kia nghe nói bất quá chỉ là Thánh Cảnh sơ kỳ. Mặc dù có chút kỳ ngộ, có lẽ còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn.

- Đúng vậy a. Tào Tấn đã là bán bộ Hoàng cảnh, ở trong thập đại chân truyền tuy rằng chỉ xếp thứ chín. Nhưng một thân tu vi, cho dù là cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ, cũng chưa chắc đã thắng được hắn.

Tất cả mọi người đều ngươi một câu, ta một câu.

Ngụ ý rất rõ ràng, tuy rằng Giang Trần yêu nghiệt, thế nhưng có lẽ còn không tạo thành uy hiếp với Tào Tấn. Coi như là cả Vạn Tượng Cương Vực, người có thể giết chết Tào Tấn, bọn họ cảm thấy căn bản không có lấy một người.

Hác trưởng lão thở dài:

- Dưới trạng thái thông thường, ta cũng tin Giang Trần này còn xa không phải là đối thủ của Tào Tấn. Nhưng mà căn cứ vào điều tra mới nhất của tông môn. Tào Tấn đã từng đi qua Đan Kiền Cung một lần, khi đó từng nếm qua thiệt thòi. Về sau hắn ta tìm được Đan Vương nhị phẩm Thì Trinh, còn có thiên tài trận pháp Ngô Hằng. Trải qua vô số manh mối, tông môn đã kết luận được bọn chúng đi Huyễn Ba sơn.

*****

Mà khi đó trong Huyễn Ba sơn chỉ có một người còn sống là Giang Trần. Cho dù không phải là Giang Trần giết chết Tào Tấn thì cũng nhất định là Giang Trần lợi dụng cấm chế gì đó trong Huyễn Ba sơn giết chết Tào Tấn. Kết hợp với chuyện hôm nay, Bất Diệt Thiên Đô cũng đuổi giết Giang Trần, lại vừa vặn có người đưa Phúc Hải kiếm của Tào Tấn tới trước mặt Cung Vô Cực, mục đích là muốn khơi mào cho hai tông ta sống mái với nhau. Người sau lưng này đã vô cùng rõ, ít nhất có chín thành là Giang Trần.

Chân tướng chuyện này mặc dù Hác trưởng lão không có tận mắt nhìn thấy. Nhưng nhiều manh mối như vậy, cơ hồ đều chỉ vào người Giang Trần. Hơn nữa bất luận một đầu manh mối gì đều không có điểm nào vô lý cả.

Tính ra, danh tự của Giang Trần hiện lên rõ mồn một từ vô số manh mối.

Mọi người nghe thấy Hác trưởng lão phân tích như vậy, mặt đen lên, không có ai phản bác được.

- Không thể tưởng tưởng được, súc sinh Giang Trần này lại giảo hoạt như vậy.

- Ài, thiên tài như Tào Tấn, cuối cùng quá liều lĩnh, đáng tiếc a.

- Tiểu tặc Giang Trần này đáng giận như vậy. Hác trưởng lão, chúng ta cũng không thể khinh xuất như hắn.

Hác trưởng lão cười lạnh nói:

- Khinh xuất? Làm sao có thể khinh xuất được? Mục tiêu lần này của chúng ta là gì?

Mọi người như bừng tỉnh sau cơn mê, đúng vậy a. Mục tiêu lần này là cái gì?

Không phải là vì đục nước béo cò sao? Không phải muốn bắt những thiên tài tiến vào Vạn Tượng cực cảnh của Vạn Tượng Cương Vực kia sao?

Mà Giang Trần này không thể nghi ngờ đã trở thành mục tiêu số một.

Vốn mục tiêu của bọn họ có vô cùng nhiều, nói ví dụ như Hạng Tần và Nhạc Bạch Trạch của Đại Thánh đường.

Nhưng mà hiện tại Hác trưởng lão phát hiện ra, Giang Trần mới hẳn là mục tiêu số mọt.

Bởi vì nằm vùng mà Cửu Dương Thiên Tông bọn họ sắp xếp trong Đan Kiền Cung, sau khi tiến vào Vạn Tượng Cương Vực cũng không có tin tức gì.

Căn cứ vào tình báo mà bọn họ sưu tầm, Quân Mặc Bạch, quân cờ nằm vùng của bọn họ sắp xếp vào trong Đan Kiền Cung sau khi tiến vào Vạn Tượng cực cảnh căn bản không có đi ra. Mấy tông môn trong Xích Đỉnh trung vực vây công Vạn Tượng cực cảnh, phong tỏa lối ra Vạn Tượng cực cảnh, quả thực đã bắt được một đám thiên tài từ bên trong đi ra.

Thế nhưng mà trong đám tù binh kia cũng không có Quân Mặc Bạch. Quân Mặc Bạch với tư cách là quân cờ của Cửu Dương Thiên Tông, trên người có rất nhiều át chủ bài, hoàn toàn có thể đào thoát.

Hơn nữa sau đó đám tù binh kia cũng được người ta đào thoát. Căn cứ v ào phỏng đoán, người cứu đi đám thiên tài kia hơn phân nửa là Giang Trần.

Nếu như Quân Mặc Bạch ở trong đám tù binh kia, nhất định sẽ nghĩ biện pháp liên hệ với Cửu Dương Thiên Tông.

Nhưng mà Quân Mặc Bạch lại không có một chút tin tức nào.

Rất hiển nhiên, Quân Mặc Bạch đã vẫn lạc trong Vạn Tượng cực cảnh.

Quân Mặc Bạch ôm nhiệm vụ đặc thù tiến vào trong Vạn Tượng cực cảnh, nếu như không phát hiện được đầu mối gì thì tuyệt đối không đến mức làm ra tranh đấu vô vị.

Như vậy sao Quân Mặc Bạch lại vẫn lạc như vậy?

Hác trưởng lão phỏng đoán, Quân Mặc Bạch rất có thể đã phát hiện ra manh mối gì đó. Nếu như manh mối này thực sự có quan hệ với truyền thừa của Phi Vũ đại đế, vậy thì chuyện này phức tạp rồi.

Rốt cuộc Quân Mặc Bạch vẫn lạc trong tay ai?

Cao tầng Cửu Dương Thiên Tông đã từng suy diễn qua. Bọn họ cảm thấy, chỉ có Hạng Tần và Nhạc Bạch Trạch của Đại Thánh đường mới có thực lực chém giết Quân Mặc Bạch. Đương nhiên, Giang Trần cũng là một trong những người bị hiềm nghi.

Dù sao, lúc trước Giang Trần ở trong luận võ của Vạn Tượng đại điện đã có thực lực áp chế Hạng Tần một đầu.

Vốn Giang Trần chỉ là một trong những người hiềm nghi.

Thế nhưng sau khi xảy ra chuyện này, Hác trưởng lão cũng xếp Giang Trần vào người hiềm nghi số một, mục tiêu đuổi bắt thứ nhất.

Mặc kệ trong Vạn Tượng cực cảnh thực sự có truyền thừa của Phi Vũ đại đế hay không, Hác trưởng lão đều cảm thấy, Giang Trần này nhất định phải bắt được.

- Chư vị, có nhiệm vụ mới. Toàn lực đuổi bắt Giang Trần. Tuyệt đối không thể để cho Giang Trần rơi vào trong tay Bất Diệt Thiên Đô.

Hác trưởng lão nghĩ tới đây, lập tức hạ mệnh lệnh.

- Nhớ kỹ, không tiếc bất kỳ giá nào, phải bắt sống được Giang Trần.

- Mặt khác, dọc lộ tuyến đi Lưu Ly vương thành, điều động tất cả lực lượng có thể điều động được. Phải toàn lực bắt Giang Trần. Lúc quan trọng, dù có vạch mặt với Bất Diệt Thiên Đô, cũng sẽ không hối tiếc.

Hác trưởng lão là thủ lĩnh có cấp bậc cao nhất trong lần xuất hành này, lời hắn nói chính là khuôn vàng thước ngọc.

Ngay lúc này có người tới báo:

- Hác trưởng lão, Cung Vô Cực tự thân xuất mã, mang theo một số lớn nhân mãn, đuổi theo phía Tây Bắc.

Hác trưởng lão cả kinh, nhanh chóng hạ lệnh:

- Lập tức xuất phát.

Bọn họ tuy rằng không có manh mối truy tìm Giang Trần, nhưng đã có biện pháp khác, đã có người Bất Diệt Thiên Đô đuổi trước, bọn họ chỉ cần theo chân là được.

CHỉ cần theo sát Cung Vô Cực, nhất định là đúng.

...

Trên đường đi, Hoàng Nhi có chút kinh ngạc. Bởi vì tốc độ của Giang Trần rất chậm, thậm chí tốc độ còn chưa bằng nửa bình thường.

Nhìn thế nào cũng giống như căn bản hai người bọn họ căn bản không phải đang trốn tránh đuổi giết. Mà đang giống như đi du ngoạn non sông vậy.

Trời chiều phủ xuống, Giang Trần tìm được một địa điểm tương đối yên tĩnh, lại lập lại chiêu cũ, thâm nhập vào dưới lòng đất.

Nhưng mà lúc này Giang Trần lại triệu hồi ra tiểu Kim Thiền.

- Trần ca ca, có chuyện gì sao?

Tiểu Kim THiền gần đây vô cùng thoải mái, từ khi tiến vào Mộc Linh chi tuyền tẩy lể, huyết mạch của nó tăng lên vô cùng nhanh, tiến bộ thần tốc.

Giang Trần cười hắc hắc:

- Tiểu Thiền à, ta lại muốn mượn một giọt máu của đệ.

Giang Trần vốn đang định chờ tiểu Kim Thiền cò kè mặc cả với hắn. Nào biết được tiểu Kim Thiền không nghiêm túc một chút nào, chỉ cười hì hì nói:

- Trần ca ca, chỉ cần là huynh mở miệng, Kim Thiền đều cho ngươi.

Giang Trần hơi sững sờ, hắn phát hiện ra, ngữ khí và thần thái của tiểu Kim Thiền càng ngày càng sinh động, càng ngày càng giống như nhân loại.

Chẳng lẽ tiểu Kim Thiền này sắp biến ảo thành hình người sao?

- Hì hì, Trần ca ca, Kim Thiền đã tiến vào Thánh Cảnh, nhưng mà Kim Thiền định tu luyện thêm một đoạn thời gian ngắn nữa mới thử biến hóa. Ừ, cho huynh một giọt máu này.

Tiểu Kim Thiền đã giao dịch qua với Giang Trần mấy lần, từ đầu hay cò kè mặc cả. Thế nhưng mà sau khi trải qua Mộc Linh Chi tuyền tẩy lễ như lần trước, tiểu Kim Thiền đã nhận Giang Trần làm chủ, quan hệ giữa hai người thoáng cái trở nên thân mật.

Tiểu gia hỏa này hiển nhiên cũng biết, tộc đàn của nó phải dựa vào ngọn núi lớn, cường đại mới có thể còn sống. Mà Giang Trần, không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất.

Giang Trần thu được máu của Kim Thiền, đang muốn nói thêm một hai câu, thế nhưng tiểu Kim Thiền lại nói:

- Trần ca ca, ta muốn tu luyện. Đợi sau khi biến hóa, ta lại tới nói chuyện với huynh.

Nói xong, tiểu gia hỏa trực tiếp lóe lên rồi biến mất.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)