← Ch.0774 | Ch.0776 → |
Cho nên mặc kệ Vương Đằng bên này có nguyện ý hay không, nội dung khảo hạch trong ván thứ nhất này sẽ không sửa đổi.
Hàn Trúc Đan Vương truyền âm khuyên nhủ:
- Thiếu phiệt chủ, để cho Vinh Đan Vương toàn lực ứng phó đi. Vạn Thọ đan hắn không biết luyện chế, hai loại đan dược khác hắn lại biết luyện chế. Nắm chặt thời gian, đem hai loại đan dược kia luyện chế ra. Chân Đan Vương này cũng không nhất định có thể luyện chế ra hết. Phần thắng của chúng ta vẫn có. Nếu cứ như vậy từ bỏ, không đánh cuộc đã tự thua, chẳng phải rất đáng tiếc sao?
CUối cùng Vương Đằng cũng không có mất đi lý trí, mặc dù đối với việc Hàn Trúc Đan Vương trước khi lâm trận lui bước bất mãn, thế nhưng hắn cũng biết đề nghị của đối phương là đúng.
Cho tới nước này, Vương Đằng cũng chỉ có thể chờ mong tên Đan Vương chó má của Vi gia cũng có một loại đan dược không thể luyện chế ra. Khi đó bọn họ còn có hy vọng chiến thắng cửa ải này.
Hiện tại có chín trọng tài giám sát, muốn ăn gian tự nhiên không có bất kỳ khả năng nào.
Dục Đan Vương nói:
- Song phương thi đấu, nhanh chóng chuẩn bị tài liệu. Thời gian có hạn, không nên lãng phí thời gian.
Giang Trần tự nhiên không cần phải chuẩn bị tài liệu gì cả. Những đan dược này đều do hắn luyện chế. Tài liệu tự nhiên đều ở trên người hắn cả.
Bạo Hổ đan, Bán Bộ Chi tiên đan, còn có Thất Vân Chân Long đan, ba loại đan dược này đều do Giang Trần chọn lựa kỹ, định mang ra làm đan dược chủ đạo trong Thái Uyên các.
Nếu như không phải Thái Uyên lâu gây rối loạn, Giang Trần hoàn toàn có lòng tin, bằng vào ba loại đan dược này, muốn thâm nhập vào trong thị trường đan dược của Lưu Ly vương thành tuyệt đối có khả năng. Mà còn đạt được một vị trí nhất định trong phố Thần Nông này.
Nào có nghĩ tới nửa đường xuất hiện một Vương Đình đại phiệt, trực tiếp quấy rầy kế hoạch của Giang Trần hắn. Lúc này mới làm cho Giang Trần không thể nào nhịn được nữa, không thể không ra tay phản kích.
- Cho tới nước này, nhất định đã kết xuống tử thù với Vương Đình đại phiệt. Đánh cuộc ngày hôm nay nhất định phải thắng. Phải đem Thái Uyên lâu này đánh sụp.
Giang Trần cũng hiểu rõ, chỉ có bản thân hắn thắng lần đánh cuộc này, THái Uyên các mới có thể thuận lợi khai trương.
Về phần kết thù kết oán với Vương Đình đại phiệt, những chuyện này tạm thời không thể nào cân nhắc được nhiều như vậy. Dù sao Vi gia và Vương Đình đại phiệt nhất định không thể nào chung sống được hòa bình với nhau.
Chỉ cần Vương Đình đại phiệt không khai trương được cửa hàng ở phía đối diện, hôm nay khí thế bị chèn ép. Coi như là Vương Đình đại phiệt, dưới tình huống mặt mũi bị hao tổn, trong lúc nhất thời ba khắc muốn khôi phục nguyên khí cũng rất khó.
Nghĩ tới đây, Giang Trần không hề do dự.
Ba loại đan dược này đều do Giang Trần thông qua thủ đoạn Quỷ Đan lưu luyện chế ra, đều có phong cách riêng.
Trước khi nhìn Giang Trần luyện chế ra Tam Sinh đan, mọi người cũng không cảm thấy có gì là kỳ lạ.
Khác với Giang Trần bên này, Vinh Đan Vương bên kia hiển nhiên trong lòng lúc này vẫn còn lưu lại một bóng đen. Dù sao Vạn Thọ đan hắn ta không luyện chế ra được.
Vạn Thọ đan luyện chế không ra được. Phần thắng ván này của hắn cực kỳ bé nhỏ. Điểm này trong lòng Vinh Đan Vương biết rõ.
Vương Đằng nhìn thấy Vinh Đan Vương như vậy, nhịn không được lần nữa truyền âm, nói:
- Vinh Đan Vương, không nên phân tâm. Cho dù ván này không thắng nổi, sau đó còn có hai ván nữa. Còn có hai cơ hội. Ngươi chịu chết như vậy chính là tội nhân của Vương Đình đại phiệt.
Toàn thân Vinh Đan Vương chấn động, mồ hôi lạnh ứa ra, không dám nghĩ ngợi lung tung. Cố gắng tập trung tinh lực, toàn lực bắt đầu ứng phó với việc luyện chế.
Nhưng mà ván này Vinh Đan Vương quả thực không có bất kỳ phần thắng nào.
Giờ phút này Giang Trần đã hoàn toàn đắm chìm trong ý cảnh của bản thân hắn, khống hỏa, làm nóng dược đỉnh, luyện đan.
Cả quá trình có thể nói là hành vân lưu thủy, liên tục trôi chảy.
Thủ đoạn thành thạo như vậy, kỹ nghệ khiến cho người ta kinh diễm như thế quả nhiên khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường cảm thấy mở rộng tầm mắt.
Thần kỹ.
Mỗi người đều nghe nói Quỷ đan lưu rất lợi hại, nhưng mà đại biểu Quỷ đan lưu chân chính bọn họ cũng chưa từng thấy qua được mấy người.
Hiện tại Giang Trần chứng minh với thế nhân rằng Quỷ đan lưu tuyệt đối không chỉ có hư danh.
Sở dĩ Quỷ đan lưu có thể được nhiều người ủng hộ như vậy, tuyệt đối có đạo lý của nó. Quỷ đan lưu tuyệt đối không phải là bàng môn tà đạo như nhiều người dèm pha.
Bất kể là người không phải fan hâm mộ cuồng nhiệt của Quỷ đan lưu thì lúc này, kể cả những người này, không có ai đi chú ý xem Vinh Đan Vương đang làm gì.
Lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt lên trên người Giang Trần.
Fan hâm hộ cuồng nhiệt của Quỷ đan lưu lúc này tự nhiên cảm thấy thể xác và tinh thần vui sướng. Hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này.
Mà những người trung lập thì sợ hãi thán phục thủ đoạn và kỹ xảo của Quỷ đan lưu. Tuyệt đối là bàn tay của quỷ thần, làm cho người ta cảm thấy đã mắt.
Thậm chí là những người vốn phản đối Quỷ đan lưu kia, nhìn thấy kỹ xảo như vậy cũng á khẩu không nói lên lời. Rất muốn tìm một chút kẽ hở để công kích một chút, thế nhưng bọn họ lại phát hiện ra mình không thể nào chê vào đâu được.
Đan đạo như biển, hải nạp bách xuyên.
Lưu phái luyện đan rất nhiều, nhưng Quỷ đan lưu vì sao lại có thể hấp dẫn nhiều người trung thành, nhiệt huyết như vậy. Hiện tại vưa thấy, mọi người rốt cuộc cũng biết được nguyên nhân.
Rất nhiều người đứng xem chung quanh trong lòng kích động không thôi. Nhất là những người hâm mộ cuồng nhiệt Quỷ đan lưu, hận không thể quỳ bái Giang Trần.
Những người này vốn vẫn luôn hâm mộ cuồng nhiệt Quỷ đan lưu, bọn họ cũng cố gắng nghiên cứu Quỷ đan lưu. Chỉ là nhãn hiệu của Quỷ đan lưu thì dễ dán vào người, thế nhưng chính thức muốn đi vào cánh cửa Quỷ đan lưu lại rất khó.
Hiện tại trên thị trường có rất nhiều tác phẩm của Quỷ đan lưu, đan sư Quỷ đan lưu kỳ thực đại đa số chỉ là treo đầu dê bán thịt chó mà thôi.
Bọn họ chỉ dùng chiêu bài Quỷ đan lưu, trên thực tế chỉ biết được một chút da lông, thậm chí còn có một ít là rắm chó.
Người được gọi là Quỷ đan lưu chính thức thì lại cơ hồ không có.
Gần mấy trăm năm qua, Quỷ đan lưu này có rất nhiều kẻ lẫn lộn, thế nhưng chính thức có thể khiến cho mọi người tin phục, làm cho tất cả mọi người không thể không thừa nhận và quỳ bái nhân vật có tính đại biểu của Quỷ đan lưu này thì cơ hồ không có lấy một người.
Hiện tại Giang Trần xuất hiện, lấp đầy chỗ trống này.
Những người hâm mộ Quỷ đan lưu thoáng cái phát hiện ra, nhân vật đại biểu của Quỷ đan lưu rốt cuộc cũng xuất hiện trên mặt nước.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Vốn, quá trình thi đấu đã rất buồn tẻ. Tất cả mọi người càng thêm chờ mong kết quả thi đấu.
Thế nhưng mà giờ phút này mọi người lại vô cùng hưởng thụ quá trình thi đấu này. Mọi người chỉ hận thời gian không thể chậm đi hơn một chút. Có thể để cho bọn họ nhìn rõ, nhìn kỹ quá trình luyện chế của đan sư Quỷ đan lưu chính thức.
*****
Chính xác là kỹ xảo của Giang Trần chinh phục rất nhiều người.
Tuy rằng ba loại đan dược này ở phương diện đẳng cấp quả thực không xuất chúng, cũng không coi là đan dược đỉnh cấp gì.
Thế nhưng mà thủ đoạn và kỹ xảo của đan sư Quỷ đan lưu lại vô cùng chân thật.
Trong mắt mọi người, chỉ bằng điểm này, Chân Đan Vương của Vi gia này có lẽ không bằng một Đan Vương đỉnh cấp, thế nhưng tuyệt đối có thể được xưng tụng là một đại tông sư đan dược.
Tông sư là cái gì?
Tông sư chính là đại biểu kiệt xuất nhất của một lưu phái. Chỉ cần đại biểu này được lưu phái của bản thân hắn tán thành, mà bản thân hắn cũng được những người khác tán thành, vậy thì chính là tông sư.
Thời gian khoái hoạt luôn luôn ngắn. Tốc độ Giang Trần luyện chế ra ba loại đan dược hiển nhiên so với trong tưởng tượng của mọi người còn nhanh hơn rất nhiều.
Trước thời gian hạn định chừng một phút đồng hồ, Giang Trần liền đem ba loại đan dược mới luyện chế ra đưa tới trước mặt chín vị trọng tài.
Mà giờ khắc này Vinh Đan Vương vẫn đang ở trong quá trình kết thúc luyện chế loại đan dược thứ hai.
Đám người Dục Đan Vương tiếp nhận đan dược, kiểm nghiệm độ xác thực, xác định đan dược này mới luyện chế ra, đối với thành phẩm luyện chế ra cũng khen không dứt miệng.
Lại nhìn về phía Vinh đ v, thắng bại đã không cần phải nói tới nữa.
Tuy rằng Vương Đằng đã sớm suy đoán tới một màn này, thế nhưng ngực vẫn có cảm giác giống như bị búa tạ đập vào, sắc mặt âm trầm bất định.
Tình hình phát triển tới một bước này, cho dù hắn không muốn thừa nhận, thế nhưng hiện tại bọn hắn đã ở trong cục diện bất lợi. Tuyệt đối là Vương Đình đại phiệt, Thái Uyên lâu của hắn đang đứng trước nguy cơ thua.
Bởi vì Thái Uyên các bên kia đã có lợi thế, thắng trận đầu tiên.
Đối phương chỉ cần thắng trong ván kế tiếp, cả lần đánh cuộc này, người cười cuối cùng sẽ là Thái Uyên các, Vi gia, Bàn Long đại phiệt.
Mà hắn mưu tính lâu như vậy, bày ra Thái Uyên lâu như vậy, sẽ trở thành trò cười, sẽ trở thành sản nghiệp của đối phương.
Mà Vương Đình đại phiệt hắn, cũng trở thành đá đặt chân cho Thái Uyên các quật khởi, còn có thể trở thành trò cười, đề tài nói chuyện từ đầu đường cuối ngõ.
Với tư cách là trọng tài, Dục Đan Vương không thèm chú ý tới tâm tình của Vương Đằng, vui vẻ mười phần tuyên bố:
- Cửa thứ ba, ván thứ nhất, Thái Uyên các thắng.
Câu nói không có bất kỳ vẻ thiên vị nào thế nhưng lại giống như một lưỡi đao sắc bén trực tiếp đâm vào ngực Vương Đằng, khiến cho hắn quả thực có xúc động muốn giết người.
Dục Đan Vương cười cười, ánh mắt ôn hòa, mang theo vài phần ý tứ thăm dò nhìn qua Giang Trần:
- Chân Đan Vương, lão phu có một yêu cầu quá đáng.
- Dục Đan Vương cứ nói, đừng ngại.
Giang Trần không có giả vờ ngưu bức, người ta khách khí với hắn, tự nhiên Giang Trần hắn cũng không có lý do gì mà giả vờ, làm cao.
- Những đan dược này quả thực là quỷ thủ thần công, khiến cho lão phu cảm thấy bội phục thật sâu. Không biết lão phu có vinh hạnh được tặng một khỏa. Sau khi trở về lão phu sẽ quan sát, vuốt ve một chút.
Giang Trần cười nói:
- Lão nhân gia đã hỏi, không dám chối từ.
Hắn vừa luyện chế ba lò, mỗi một lò đều có vài khỏa. Hắn lập tức xuất ra chín khỏa, mỗi một trọng tài hắn đều chiếu cố.
Bất kể như thế nào, bất luận một khỏa đan dược nào đều có giá cả xa xỉ. Tùy tiện đưa ra chín khỏa, có thể thấy được vị Đan Vương trẻ tuổi của Vi gia này quả thực không phải là người bình thường.
Hành động của Giang Trần như vậy khiến cho đám người đứng xem bên ngoài không có cảm thấy là hối lộ trọng tài. Dù sao đây chỉ là trao đổi hữu hảo giữa các Đan Vương mà thôi.
Nếu như là đút lót, nhất định sẽ không tới mức mượn một khỏa như vậy. Hơn nữa không thể ngang nhiên đút lót như thế.
Nhưng mà Vương Đằng lại không cảm thấy như vậy, hắn cười lạnh nói:
- Chư vị đại nhân, tiểu tử này ngang nhiên tặng đan dược, chuyện này dường như có chút không ổn a.
Dục Đan Vương dường như đã sớm đoán được Vương Đằng sẽ nói như vậy. Dục Đan Vương cười nhạt một tiếng, ném ra một chiếc nhẫn trữ vật, nói:
- Chân Đan Vương, tiền chín khỏa đan dược này lão phu xuất ra. Mua bán công bằng, tránh để cho người khác nắm được đằng chuôi.
Mặt Vương Đằng lập tức xanh lại.
Trong lòng hắn thầm hận, chỉ cảm thấy mọi việc hôm nay dường như không thuận lợi. Giống như cả Lưu Ly vương thành, cả phố Thần Nông đều gây khó dễ cho Vương Đình đại phiệt hắn vậy.
Mấy tên trọng tài này xưa nay đều là người trung lập, cũng không có trở mặt với Vương gia hắn. Tại sao hôm nay đều giống như có cừu oán với Vương Đình đại phiệt hắn vậy?
Hắn nào đâu biết rằng những trọng tài trung lập này quả thực từng bước, từng bước bị hành động và ngôn ngữ của hắn chọc giận.
Cơ Tam công tử nhìn thấy Vương Đằng thất thố như vậy, ung dung cười nói:
- Vương Đằng, mỗi một lần đều là ngươi nói nhiều lời nhất. Nhắc tới phong độ khi đánh cược, đường đường là đệ tử đại phiệt, thế nhưng nên qua học Vi gia một chút đi. Ngươi xem Vi gia người ta luôn bảo trì bình thản ra sao a.
Người vây xem chung quanh nghe vậy đều cười lớn.
Quả thực phụ tử Vi gia đều không nói lời nào. So sánh với hai người này, ngược lại là Vương Đằng hắn nhảy nhót, mở miệng nhiều nhất.
Cơ hồ mỗi một cửa ải, mỗi một ván, hắn đều nói không hết lời.
So sánh với phụ tử Vi gia, dường như Vương Đình đại phiệt hắn thiếu phong độ.
- Thiếu phiệt chủ, bình tĩnh.
Hàn Trúc Đan Vương truyền âm khuyên nhủ.
Gia chủ Đồng Tiên Uy của Đồng gia cũng âm thầm truyền âm:
- Thiếu phiệt chủ, không nên trúng quỷ kế của đối phương. Bọn họ cố ý chọc giận chúng ta, làm cho chúng ta phập phồng không yên. Làm ảnh hưởng tới việc Vinh phát uy. Kế tiếp còn có hai ván, chỉ cần phát huy bình thường là được. Vinh Đan Vương là Đan Vương lục cấp, còn không đấu lại một Đan Vương nhị cấp sao? Tiểu tử này bất quá chỉ có vận khí tốt mà thôi. Chỉ chiếm một chút ưu thế về thủ đoạn của Quỷ đan lưu mà thôi.
Vương Đằng nghe vậy cũng thầm giật mình, cố gắng làm cho minh bình tĩnh lại.
Tình thế tới nước này, hắn cũng không còn đường lui.
Mấy vị trọng tài tụ tập lại một chỗ, thương lượng trong chốc lát, nói nhỏ một hồi lâu, rốt cuộc cũng thương lượng ra phương pháp thi đấu trong ván kế tiếp.
Dục Đan Vương nói:
- Cửa thứ ba, ván thứ hai. Trải qua chín vị trọng tài chúng ta thương nghị, quyết định mỗi một người xuất ra một loại đan dược, tổng cộng có chín loại đan dược. Mỗi một loại đan dược một người một khỏa, đưa tới tay Đan Vương tham gia thi đấu. Có tất cả chín khỏa. Mà việc các ngươi cần làm đó là trong thời gian quy định, phân giải những đan dược này, đem nguyên dược liệu trong đan dược viết ra. Trong thời gian quy định, người viết ra được số lượng dược liệu nhiều hơn, người đó sẽ thắng.
Vinh Đan Vương nghe vậy tinh thần lập tức chấn động.
Ván đầu tiên trong cửa thứ hai trước đó là dùng linh dược liệu tổ hợp đan phương. Ván này vốn Vinh Đan Vương cho rằng mình tất thắng. Dù sao thứ hắn ưa thích làm nhất chính là phân giải đan phương, tổ hợp đan phương.
← Ch. 0774 | Ch. 0776 → |