← Ch.0805 | Ch.0807 → |
Chỉ là, trên mặt của Khổng thống lĩnh, căn bản không có loại khó chịu nổi như Vương Đình phiệt chủ mong muốn, ngược lại biểu lộ phát lạnh, quát:
- Ta nhìn Vương Đình đại phiệt ngươi, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a! Đến lúc này, còn ý định gian ngoan mất linh, liều chết ngoan cố chống lại sao?
Lời nói này, lại để cho Vương Đình phiệt chủ không hiểu thấu. Khổng thống lĩnh ngươi đến cùng có hiểu quy củ hay không? Rốt cuộc là lực lượng nơi nào đến a?
Ta chưa thấy quan tài không rơi lệ?
Lời này từ đâu nói lên?
Trong nội tâm Vương Đình phiệt chủ cũng nghĩ đến, có phải sự tình hợp tác cùng Bất Diệt Thiên Đô, bị Khổng Tước vệ biết hay không? Thế nhưng mà, dù việc này bị người biết rõ, vậy cũng không sao cả a. Cái này cũng không phải sự tình trái pháp luật gì. Đan dược hợp tác, thiên kinh địa nghĩa.
Chỉ có điều, trước kia Vương Đình đại phiệt không muốn tiết lộ chuyện này, vì chính là cho Lưu Ly Vương Thành một loại ảo giác, để cho mọi người cho rằng Vạn Thọ Đan này là Vương Đình đại phiệt luyện chế mà thôi.
Loại sự tình này mặc dù có chút tư tâm, nhưng cũng không coi là cái gì, chớ nói chi là trái pháp luật.
- Khổng thống lĩnh, ta không biết ngươi đến cùng nói cái gì? Vương Đình đại phiệt ta đỉnh thiên lập địa, đi chính, ngồi thẳng, không có gì không dám thừa nhận. Nếu như Khổng thống lĩnh định dùng uy phong của Khổng Tước vệ đến chấn nhiếp Vương gia ta, náo cái oan tình án giả, ở dưới vô số ánh mắt, tất cả mọi người xem được a.
Vương Đình phiệt chủ này, vẫn còn kéo thế.
Khổng thống lĩnh u ám cười cười, bỗng nhiên gật gật đầu:
- Rất tốt, nói như vậy, ngươi đã không có ý định quý trọng cơ hội cuối cùng. Rất tốt, vậy thì đừng trách Bổn thống lĩnh không có cho ngươi cơ hội. Người tới, bắt Vương gia phụ tử, phong cấm Thái Uyên lâu, nếu như có phản kháng, giết chết bất luận tội!
Liên tục hai lần giết chết bất luận tội, cấp bậc xung đột này, thoáng cái liền tăng lên.
Lời vừa nói ra, sắc mặt của Vương Đình phiệt chủ phụ tử đại biến. Nhất là Vương Đằng, càng kêu lên:
- Làm cái gì a? Đây là ỷ thế hiếp người sao?
Khổng thống lĩnh lạnh lùng cười cười:
- Ỷ thế hiếp người, đây không phải Vương Đình đại phiệt các ngươi am hiểu nhất sao?
Nói xong, ánh mắt của Khổng thống lĩnh đảo qua đám phiệt chủ khác tham dự thịnh hội hôm nay:
- Chư vị, các ngươi là ý định đứng ngoài quan sát? Hay là có ý định cùng làm việc xấu?
Những phiệt chủ kia đều là người dưới trướng Tu La Đại Đế, cùng Vương Đình đại phiệt là bằng hữu. Cũng không có khả năng trơ mắt nhìn Vương Đình đại phiệt bị bắt, mà một câu cũng không nói.
Dù không phản kháng, cũng phải nói vài lời.
- Khổng thống lĩnh, Khổng Tước vệ chấp pháp, chúng ta vốn bất tiện lắm miệng. Chỉ là, phàm là chấp pháp, dù sao cũng phải có một chương trình. Vương phiệt phụ tử, đến cùng sai ở đâu, cũng phải cho cái minh bạch a! Bằng không thì, kẻ dưới sao phục tùng? Chúng ta những phiệt chủ này, đều là hảo hữu của Vương phiệt, há có thể không minh bạch, để các ngươi mang Vương phiệt phụ tử đi?
- Đúng vậy, chấp pháp dù sao cũng phải có pháp để theo a.
Khổng thống lĩnh biết những người này là bằng hữu của Vương Đình đại phiệt, lạnh lùng cười cười:
- Chư vị, ta khuyên các ngươi vẫn là ít dính việc này thì tốt hơn. Vạn nhất bất cẩn, đem mình hãm vào. Vậy thì tính không ra rồi. Cuối cùng một câu, mời thối lui. Nếu không lui, coi là đồng đảng, bắt hết.
Những đại phiệt kia, thật không nghĩ tới Khổng thống lĩnh mạnh mẽ như vậy, trong lúc nhất thời, đều là hai mặt nhìn nhau.
Bọn hắn dám vì Vương Đình đại phiệt nói vài lời công đạo, không có nghĩa là bọn hắn thật sự dám đối kháng Khổng Tước vệ. Khổng Tước vệ đại biểu Khổng Tước Đại Đế.
Nếu như bọn hắn dám đắc tội Khổng Tước Đại Đế, nói không chừng Khổng Tước Đại Đế dưới sự giận dữ, máu chảy thành sông, từng bước từng bước có thể trực tiếp đập bọn họ thành thịt nát.
Đừng nhìn bọn hắn ở Lưu Ly Vương Thành dạng chó hình người, đại phiệt uy nghiêm, đó là dọa người phía dưới mà thôi.
Ở trước mặt Đại Đế, nhất là trước mặt Khổng Tước Đại Đế, cái kia chỉ là con sâu cái kiến.
Khổng Tước Đại Đế, được xưng cường giả có thể độc đương ba Đại Đế. Đừng nói bọn hắn những cường giả Hoàng cảnh này, coi như là Đại Đế khác, cũng không dám đối kháng lão nhân gia ông ta.
Vương Đình phiệt chủ nghe vậy, cũng cười ha hả:
- Hảo hảo hảo, Khổng Tước vệ, quả nhiên uy phong sát khí. Các vị đồng đạo, bản phiệt không cầu các ngươi vì ta đắc tội Khổng Tước vệ. Chỉ cầu các ngươi đi trước mặt Tu La bệ hạ, thay ta báo oan một tiếng, để cho bệ hạ vì ta làm chủ.
Vương Đình phiệt chủ đồng dạng biết rõ, Khổng Tước vệ chấp pháp, không thể phản kháng.
Nếu quả thật phản kháng, Khổng Tước vệ thực có can đảm giết không tha. Đây tuyệt đối không phải nói mà thôi. Cho nên, hắn căn bản không có ý định phản kháng.
Hiện tại hắn càng thêm xác định, đây là người của Khổng Tước Đại Đế, cố ý đi ra buồn nôn Vương Đình đại phiệt bọn hắn. Vì chính là trả thù sự tình Vi gia phụ tử bị bắt.
Chỉ là, Vi gia phụ tử bị bắt, bên Tu La vệ kia là có "chứng cớ".
Mà bây giờ những Khổng Tước vệ này, lại không có bất kỳ chứng cớ nào, trực tiếp bắt người.
Giờ phút này, Vương Đình phiệt chủ chẳng những không sợ hãi, ngược lại có chút vui vẻ. Thầm nghĩ:
- Ngươi bắt a, bắt ta đi, nhìn ngươi xong việc như thế nào. Chẳng lẽ còn có thể tiên trảm hậu tấu? Nếu dám làm như vậy, dù Khổng Tước Đại Đế, cũng gánh không được áp lực khắp nơi!
Vương Đình phiệt chủ nghĩ tới đây, trong lòng ngược lại ổn rồi, tiếp tục khoe mã nói:
- Còn có các vị khách quý hôm nay đến, Vương mỗ cám ơn các ngươi quang lâm. Hôm nay phát sinh hết thảy, đúng sai, tin tưởng trong nội tâm các ngươi đã có kết luận. Có ít người cho là mình có thể một tay che trời! Mười phần sai. Vương mỗ ta không thẹn với lương tâm, dù hôm nay bọn hắn bắt ta, hôm sau cũng phải nguyên vẹn đưa ta về!
Lẽ thẳng khí hùng, trịch địa hữu thanh.
Vương Đình phiệt chủ này, thật đúng là rất biết diễn.
Thông qua hắn diễn thuyết, người xem náo nhiệt ở hiện trường, trong lúc nhất thời, ngược lại có không ít người trung lập cảm thấy Khổng Tước vệ có chút bá đạo.
Lần này, có lẽ Vương gia là thật sự bị trả đũa rồi. Không nói Vi gia phụ tử là chuyện gì xảy ra, nhưng Khổng Tước vệ làm, hiện tại xem ra, là làm có chút không hay.
Rất nhiều người ở hiện trường, đều là nghĩ như vậy.
Nhưng Khổng thống lĩnh vẫn lơ đễnh, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh, nhìn thủ hạ dán giấy niêm phong.
Thậm chí, có mấy Khổng Tước vệ trực tiếp tháo chiêu bài của Thái Uyên lâu xuống, nện nát bấy, một chút tình cảm cũng không lưu.
Dứt khoát, lưu loát, bá đạo, lãnh khốc.
Chứng kiến chiêu bài bị người nện thành phấn vụn, trong nội tâm Vương Đình phiệt chủ tích huyết, nhưng đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm cười lạnh:
- Các ngươi càng hung hăng càn quấy, ta xem về sau xong việc như thế nào!
Làm xong hết thảy, ánh mắt của Khổng thống lĩnh nhàn nhạt, quét về phía trận doanh bên Vương gia:
- Thái Uyên lâu này Đan Vương đăng ký, có mấy cái?
*****
Những Đan Vương Vương gia kia, đều có chút sợ hãi rụt rè.
Bất quá, Khổng thống lĩnh hiển nhiên đã sớm điều tra tốt, con mắt sớm tập trung vào bọn hắn, cả đám đều bị vô tình tóm đi ra.
Tu La vệ Thống Lĩnh kia cười lạnh nói:
- Họ Khổng, ngươi bây giờ là thống khoái. Ta nhìn ngươi trở về xong việc như thế nào! Giam đại phiệt, lá gan của ngươi so với Tứ đại Hoàng giả dưới trướng Khổng Tước Đại Đế còn lớn hơn a.
Khổng thống lĩnh cười nhạt một tiếng:
- Như thế nào? Hẳn là ngươi cũng muốn cùng bọn hắn đi Khổng Tước Thánh Sơn ngồi một chút?
Tu La Vệ Thống lĩnh kia căn cứ nguyên tắc "không ăn thiệt thòi trước mắt", lại không có ngạnh đỉnh, chỉ cười lạnh không nói.
Khổng thống lĩnh làm xong hết thảy, lúc này mới hướng bốn phía ôm quyền:
- Chư vị, trong các ngươi, có lẽ có người sẽ cảm thấy, lần này Khổng Tước vệ chúng ta có chút càn rỡ thô lỗ, có chút ỷ thế hiếp người, đúng hay không?
- Bất quá, nếu như các ngươi biết rõ giờ phút này chúng ta phẫn nộ, khẳng định các ngươi sẽ không nghĩ như vậy. Càng sẽ không cảm thấy Vương gia phụ tử có bao nhiêu oan uổng.
Khổng thống lĩnh nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng nhìn qua Vương Đình phiệt chủ:
- Vương phiệt chủ, ta hỏi ngươi đan phương Vạn Thọ Đan từ đâu mà đến, ngươi nói không nên lời! Vậy hãy để cho Khổng mỗ đến nói cho mọi người, đan phương Vạn Thọ Đan của ngươi là từ đâu đến!
- Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?
Vương Đình phiệt chủ cười lạnh một tiếng.
Khổng thống lĩnh lớn tiếng nói:
- Đan phương Vạn Thọ Đan, vốn là đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn ta, Vương Đình phiệt chủ này không biết dùng thủ đoạn gì, trộm cướp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn. Vậy mà mặt dạn mày dày thành lập Thái Uyên lâu, công nhiên bán ra Vạn Thọ Đan! Mọi người nói, Vương Đình đại phiệt này, có đáng chết hay không!
Cái gì?
Lời vừa nói ra, quả nhiên là như sóng to gió lớn, tất cả mọi người ở hiện trường chấn kinh rồi.
Đan phương Vạn Thọ Đan, là của Khổng Tước Thánh Sơn?
Đan phương của Vương Đình đại phiệt, là từ Khổng Tước Thánh Sơn trộm đến sao?
Cái này... Cái này khó trách Khổng Tước vệ sẽ huy động nhân lực, đại động can qua như vậy rồi.
Lá gan của Vương Đình đại phiệt cũng quá lớn a? Lại dám trộm cắp Khổng Tước Thánh Sơn?
Trong lúc nhất thời, những quần chúng vốn là chán ghét Vương Đình đại phiệt kia, đều lớn tiếng ồn ào.
- Thì ra là thế, cái này khó trách. Bắt tốt, thối không biết xấu hổ!
- Đúng, bắt tốt! Đường đường đại phiệt, vậy mà đi trộm cắp. Đây quả thực có nhục nhã nhặn rồi!
- Ta vẫn nói, Khổng Tước vệ đại công vô tư, làm sao có thể vô duyên vô cớ chèn ép Vương Đình đại phiệt? Hết thảy đều là có nguyên nhân!
Hiện trường, càng ngày càng nhiều người đứng ra chỉ trích Vương Đình đại phiệt. Hiển nhiên, Vương Đình đại phiệt gần đây danh tiếng không tốt, hơn nữa vừa rồi định giá cao như vậy, càng làm cho rất nhiều người khó chịu.
Mà so sánh xuống dưới, Khổng Tước vệ thần bí, nhưng lại công chính, đại biểu cho đỉnh phong của Lưu Ly Vương Thành. Một mực được mọi người kính yêu.
Cả hai tầm đó, mọi người tự nhiên vô ý thức tin tưởng Khổng Tước vệ.
Chẳng lẽ, đường đường Khổng Tước vệ, còn có thể oan uổng Vương Đình đại phiệt ngươi?
Nói sau, loại sự tình này, nếu như không có chứng cớ vô cùng xác thực, người ta không có khả năng nói lời thề son sắt như vậy.
Đầu của Vương Đình phiệt chủ nổ vang từng đợt, hiển nhiên cũng bị Khổng thống lĩnh nói thẫn thờ. Bất quá, hắn lập tức khôi phục tỉnh táo.
Cười ha hả:
- Chê cười, chê cười! Đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn? Khổng thống lĩnh, ngươi thật đúng là dám nói? Không nói trước Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi phòng thủ sâm nghiêm, Vương mỗ ta lấy chút bổn sự ấy, đi vào được sao? Nói sau, lúc nào Khổng Tước Thánh Sơn ngươi, lại có Vạn Thọ Đan? Đan dược trọng yếu như vậy, nếu Khổng Tước Thánh Sơn các ngươi quả thật có, sẽ không lấy ra mở rộng?
Không thể không nói, Vương Đình phiệt chủ rất biết bắt trọng điểm, thắng được một ít ủng hộ.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều bắn về phía Khổng thống lĩnh. Hiển nhiên là muốn nghe Khổng thống lĩnh có chứng cứ gì.
Khổng thống lĩnh không chút hoang mang, tựa hồ đã sớm liệu đến Vương Đình phiệt chủ sẽ có những lời nói xạo này.
- Chư vị, Khổng Tước vệ ta làm việc, nếu như không có chứng cớ xác thực, tuyệt đối sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Chúng ta dám bắt Vương gia phụ tử, thì đại biểu chúng ta có đầy đủ chứng cứ.
Ngữ khí của Khổng thống lĩnh lạnh nhạt:
- Đan phương Vạn Thọ Đan này, đã nghiên cứu ra rất nhiều năm, chỉ có điều, đan phương này, một mực còn trong luận chứng. Nhóm Đan Vương của Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, còn không có nắm chắc xác định đan phương này phải chăng có tác dụng phụ. Cho nên, một mực không có đẩy nó ra tạo phúc mọi người. Lại không nghĩ rằng, sẽ bị bọn đạo chích trộm cắp đan phương, dùng một đan phương không có trải qua nghiêm mật luận chứng đến luyện chế Vạn Thọ Đan, điên cuồng vơ vét của cải! Loại hành vi này, quả thực là phát rồ!
Cái gì?
Vạn Thọ Đan, còn không có thông qua nghiệm chứng, có tác dụng phụ hay không cũng không biết?
Trong lúc nhất thời, mọi người càng thêm tin tưởng Khổng thống lĩnh. Nếu như không có việc này, như thế nào sẽ biên được chân thật như vậy?
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh:
- Khổng thống lĩnh, ngươi đừng ngậm máu phun người. Muốn dùng chiêu này vu oan ta, không có tác dụng.
Khổng thống lĩnh cũng không để ý tới hắn, mà tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ta có thể minh xác nói cho mọi người, Vạn Thọ Đan này, tuy khó có thể luyện chế, nhưng nếu quả thật đẩy ra thị trường, giá bán của nó, nhiều lắm là hai trăm vạn Thánh Linh Thạch, tuyệt đối không có khả năng bán được 1000 vạn Thánh Linh Thạch!
Lại một tin tức nặng cân phóng ra, lần này, hiện trường càng thêm ồn ào.
- Hai trăm vạn? Trời ạ, Vương Đình đại phiệt này là đoạt tiền sao? Vừa rồi vậy mà nói bán 1000 vạn!
- Vô sỉ, trộm đến đan phương, chẳng những không hạ giá, còn muốn trở mình gấp năm sáu lần. Đây quả thực là vô sỉ!
- Hơn nữa còn là đan phương không có nghiệm chứng qua, đây là lấy tánh mạng người khác làm trò đùa a.
- Quá vô lương rồi! Loại người này, còn xứng ngồi trên đại phiệt vị? Sớm nên chém đầu, giết cả nhà tịch thu tài sản!
Những người này, đối với Vương Đình đại phiệt đã sớm bất mãn, giờ phút này làm sao không thừa cơ ồn ào? Huống chi, tại đây rõ ràng hỗn tạp lấy rất nhiều người của Bàn Long đại phiệt, thậm chí là người Vi gia.
Vào lúc này, những người kia đứng ra châm ngòi thổi gió, cũng là sự tình bình thường.
Vương Đình phiệt chủ chỉ cười lạnh, chuyện cho tới bây giờ, hắn như thế nào không rõ? Khổng Tước vệ này là muốn làm hắn, vu oan hãm hại hắn.
Chỉ là, cái tội danh này, Vương Đình phiệt chủ tự hỏi, căn bản thành lập không được.
Khổng Tước vệ ngươi khoác lác thổi xé trời, đan phương Vạn Thọ Đan này, Khổng Tước Thánh Sơn ngươi có sao?
Cho nên, Vương Đình phiệt chủ không chút hoang mang.
Dù Khổng Tước vệ muốn chèn ép hắn, cũng phải lấy ra chứng cớ nguyên vẹn. Bằng không thì như thế nào ngăn chặn miệng thế nhân.
← Ch. 0805 | Ch. 0807 → |