Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0822

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0822: Đan Hỏa Thành khiêu khích
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Thần thức Khổng Tước Đại Đế quét qua, tin tức của đạo thần phù kia, liền rơi vào thần trí của hắn.

Vừa quét qua, biểu lộ của Khổng Tước Đại Đế lại thoáng cái âm trầm xuống.

Mọi người thấy biểu lộ của Khổng Tước Đại Đế, trong nội tâm lộp bộp thoáng một phát, trong lòng đều không tự chủ được tim đập mạnh một cú.

Qua nhiều năm như vậy, tin tức có thể làm cho sắc mặt của Khổng Tước Đại Đế bệ hạ phải biến đổi, đã rất ít.

Như vậy, tin tức đột nhiên đến kia, nhất định không phải tin tức bình thường!

Khổng Tước thịnh hội chấm dứt, chư phiệt ly khai.

Bàn Long phiệt chủ cùng Giang Trần, lại bị điểm danh lưu lại. Những người khác, cho dù là Cơ tam công tử, cũng không có tư cách lưu lại.

Một màn này, làm cho các phiệt chủ đều trăm mối vẫn không có cách giải.

Lúc nào, Chân Đan Vương bỗng nhiên xuất hiện kia, địa vị trở nên trọng yếu hơn bọn hắn?

Bàn Long phiệt chủ lưu lại, mọi người miễn cưỡng còn có thể hiểu được. Dù sao người ta là đệ nhất phiệt phiệt chủ.

Thế nhưng mà, Chân Đan Vương này, dù đã nhận được cơ duyên của Đại Đế bệ hạ, địa vị cũng không có khả năng đột nhiên tăng mạnh như thế a?

Như thế nào địa vị thoáng cái tăng vọt? So với bọn hắn còn trọng yếu hơn?

Tuy khó hiểu, nhưng ý chỉ của Đại Đế bệ hạ, là không người nào dám vi phạm, cũng không có ai dám sinh lòng oán hận. Qua nhiều năm như vậy, mọi người đối với Khổng Tước Đại Đế là phi thường hiểu rõ.

Biết rõ Đại Đế bệ hạ làm từng quyết định, đều sẽ không vô duyên vô cớ.

Hiện tại để cho bọn hắn ly khai, là nhất định có nguyên nhân để cho bọn hắn ly khai. Để cho Chân Đan Vương kia lưu lại, thì nhất định có đạo lý để cho hắn lưu lại.

Chỉ là, mọi người vẫn còn có chút hiếu kỳ, đến cùng truyền thức thần phù kia có nội dung gì? Lại làm cho bệ hạ cũng biến sắc?

Người rời đi, một bụng nghi vấn.

Người lưu lại, đồng dạng là một bụng nghi vấn.

Ánh mắt của Khổng Tước Đại Đế sâu xa, mang theo vài phần mỉm cười lạnh nhạt, nhìn Giang Trần:

- Chân Đan Vương, chuyện phiền toái lại tới nữa.

Chuyện phiền toái? Giang Trần khẽ giật mình, chuyện phiền toái đến rồi, ngươi nói với ta làm gì? Chẳng lẽ Khổng Tước Thánh Sơn ngươi phiền toái, Giang Trần ta còn có thể thay ngươi giải quyết sao?

Bàn Long phiệt chủ cũng rất hiếu kỳ, bất quá Khổng Tước Đại Đế nói như vậy, hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Tứ đại Hoàng giả khác, tuy cũng hồ nghi bất định, nhưng không nói gì thêm. Chỉ là có chút kỳ quái nhìn Giang Trần. Hiển nhiên, bọn hắn cũng muốn biết, đến cùng Chân Đan Vương này có chỗ hơn người gì, lại làm cho bệ hạ coi trọng hắn như thế? Hơn nữa tin tức bỗng nhiên truyền đến kia, cùng hắn lại có quan hệ gì?

- Bệ hạ, xin thứ cho tiểu tử ngu dốt.

Giang Trần cười khổ nói.

- Ngươi dâng ra Vạn Thọ Đan, hôm nay lại có thuyết pháp mới rồi. Đan Hỏa Thành kia, gần đây truyền lưu lấy một cách nói, nói Vạn Thọ Đan là đan dược của Đan Hỏa Thành bọn hắn. Nói Vạn Thọ Đan của Lưu Ly Vương Thành ta, là đạo văn sáng ý của bọn hắn. Hôm nay, tin tức này đã bí mật lan tràn khắp Đan Hỏa Thành. Tuy còn không có công khai tuyên bố, nhưng mà đã lửa sém lông mày rồi.

Đan Hỏa Thành?

Giang Trần đối với ba chữ Đan Hỏa Thành kia, cũng không xa lạ gì.

Mộc Cao Kỳ cùng Vân Niết trưởng lão, là bị người buôn bán đến Đan Hỏa Thành.

Lúc ấy Cơ tam công tử vụng trộm chộp Tư Khấu gia tộc Vạn Khôi Các Lý chưởng quỹ tới, Giang Trần từ trong miệng Lý chưởng quỹ nạy ra Mộc Cao Kỳ hạ lạc, cũng thuận tiện hiểu được Đan Hỏa Thành.

Nếu như nói Thượng Bát Vực còn có thế lực gì để cho Lưu Ly Vương Thành cũng cảm thấy kiêng kị, cái kia chính là Đan Hỏa Thành!

Thực lực tuyệt đối của Đan Hỏa Thành, chưa hẳn mạnh hơn Lưu Ly Vương Thành.

Nhưng mà Đan Hỏa Thành ở phương diện đan dược, lại mạnh hơn Lưu Ly Vương Thành rất nhiều.

Tại Thượng Bát Vực, thậm chí sinh ý đan dược cả Nhân loại, Đan Hỏa Thành cơ hồ chiếm cứ bảy thành lợi ích, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất cự đầu Đan dược giới.

Thế lực đan dược dưới trướng Đan Hỏa Thành vô số, ở các vực, đều xây rất nhiều chi nhánh cùng phân hội. Cơ hồ là địa phương có thế lực đan dược, thì có bóng dáng của Đan Hỏa Thành.

Lưu Ly Vương Thành là ngoại lệ.

Sinh ý đan dược của Lưu Ly Vương Thành, cơ hồ là Lưu Ly Vương Thành tự mình cầm giữ. Mà đan dược các vực quanh thân Lưu Ly Vương Thành, cũng là Lưu Ly Vương Thành cầm giữ.

Mà ngoại trừ vài chỗ quanh thân Lưu Ly Vương Thành, địa vực còn lại khác, sinh ý đan dược trên cơ bản đều bị Đan Hỏa Thành lũng đoạn.

Trừ một tí địa phương nhỏ bé, tiểu thế lực, Đan Hỏa Thành không có hứng thú. Bằng không mà nói, chỉ cần là địa phương Đan Hỏa Thành cảm thấy hứng thú, sẽ rất khó thoát khỏi bóng dáng của Đan Hỏa Thành.

Có thể nói, luận lực ảnh hưởng phương diện đan dược, Đan Hỏa Thành tuyệt đối viễn siêu Lưu Ly Vương Thành.

Lực ảnh hưởng cùng thị trường đan dược của Lưu Ly Vương Thành tại Nhân loại cương vực, nhiều lắm là chiếm cứ một hai thành. Đan Hỏa Thành lại ít nhất bảy thành.

Chênh lệch này, là phi thường rõ ràng.

Phương diện Lưu Ly Vương Thành, cũng làm rất nhiều cố gắng, cũng nuôi dưỡng rất nhiều Đan Vương, nuôi dưỡng rất nhiều thiên tài Đan sư, thế nhưng so sánh với Đan Hỏa Thành căn cơ thâm hậu, chênh lệch là không cách nào rút ngắn.

Cho nên, nghe được ba chữ "Đan Hỏa Thành" kia, Tứ đại Hoàng giả cũng tốt, Bàn Long phiệt chủ cũng tốt, đều biến sắc.

- Đan Hỏa Thành?

Vân Trung Minh Hoàng kia nhướng mày.

- Đan Hỏa Thành này là xem không được Lưu Ly Vương Thành chúng ta hơi có chút khởi sắc sao? Có chút manh mối, muốn đi ra chèn ép?

- Đây quả thực là khinh người quá đáng! Bệ hạ, việc này, chúng ta không thể để cho bọn hắn khi dễ như vậy.

Trấn Tuế Minh Hoàng là người tính tình nóng nảy.

Ngược lại là Dã Hồ Minh Hoàng, trong mắt lóe ra hào quang trí tuệ, ánh mắt bắn về phía Giang Trần:

- Chân Đan Vương, lúc trước ngươi dâng ra Vạn Thọ Đan, lệnh sư có nói qua, Vạn Thọ Đan này, thiên hạ có bao nhiêu thế lực biết luyện chế hay không?

Ánh mắt của người khác, cũng đều tò mò nhìn sang Giang Trần.

Giang Trần ngược lại vô cùng bình tĩnh, khẩu khí kiên định:

- Sư tôn ta chính miệng nói qua, Vạn Thọ Đan, là bí mật độc nhất vô nhị, tại Nhân loại cương vực, không có khả năng có người khác biết luyện chế.

- Lệnh sư xác định như vậy?

- Hắn có phải xác định như vậy hay không ta không biết, nhưng thầy của ta ta rất rõ ràng. Ta không tin, Nhân loại cương vực có cường giả đan đạo nào, có thể ở phương diện này sánh vai với hắn. Cho nên, đối với lão nhân gia ông ta, ta là tin tưởng không nghi ngờ.

Giang Trần tự nhiên không thể nói, Vạn Thọ Đan này là đồ vật từ Chư Thiên vị diện truyền đến, Thần Uyên Đại Lục không có khả năng có người biết luyện chế.

Nhưng mà, hắn dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ đến, Đan Hỏa Thành kia đi ra chặn ngang một cước, nhất định là Bất Diệt Thiên Đô giở trò quỷ.

Bất Diệt Thiên Đô nhìn thấy Lưu Ly Vương Thành tuyên bố bản quyền Vạn Thọ Đan, trong nội tâm biết rõ đấu không lại Lưu Ly Vương Thành, dứt khoát một không làm, hai không ngớt, ngược lại đi hợp tác với Đan Hỏa Thành.

*****

Tuy việc này Giang Trần không có tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn cơ hồ có thể xác định, sự thật là như thế.

Cái này như tận mắt nhìn thấy, căn bản không cần hoài nghi.

Mọi người thấy Giang Trần khẳng định như vậy, thái độ đều không giống nhau.

Khổng Tước Đại Đế tự nhiên đối với Giang Trần không chút nghi ngờ. Bàn Long phiệt chủ cũng thập phần vững tin.

Mà Vân Trung Minh Hoàng cũng không quá hoài nghi.

Ba Minh Hoàng khác, thì hoặc nhiều hoặc ít có chút hoài nghi, cảm thấy Chân Đan Vương này, có lẽ có chút nói quá sự thật rồi.

Có lẽ, Vạn Thọ Đan này không phải bí mật độc nhất vô nhị, có lẽ Đan Hỏa Thành từ chỗ nào chứng kiến đan phương Vạn Thọ Đan, cũng nói không chừng.

Giang Trần thấy ánh mắt mấy Minh Hoàng kia, tựa hồ mang theo vài phần hồ nghi, nội tâm tự nhiên có chút mất hứng, nhàn nhạt mở miệng nói:

- Vạn Thọ Đan là bí mật độc nhất vô nhị, đây là không thể nghi ngờ. Bất quá nếu như chư vị tiền bối cảm thấy không dám cùng Đan Hỏa Thành cạnh tranh, muốn vứt bỏ Vạn Thọ Đan, vãn bối cũng không thể nói gì hơn.

Dừng một chút, ngữ khí của Giang Trần kiên định:

- Bất quá, là đồ đạc của ta, người khác muốn chiếm lấy, cũng chiếm không đi. Mặc dù hiện tại bọn hắn cường thế chiếm lấy, một ngày kia, ta cũng sẽ để cho bọn hắn cả vốn lẫn lời nhổ ra!

Đây tuyệt đối không phải Giang Trần ăn nói lung tung, huênh hoang.

Vạn Thọ Đan bị người lợi dụng đến, lợi dụng đi, Giang Trần đã phi thường chán ghét.

Bất Diệt Thiên Đô, Vương Đình đại phiệt, hôm nay là Đan Hỏa Thành. Đều đem Vạn Thọ Đan trở thành công cụ, hô phong hoán vũ.

Giang Trần làm sao có thể không tức giận?

Thấy khẩu khí của Giang Trần như vậy, ba Minh Hoàng có chút hoài nghi kia đều ngạc nhiên, thậm chí trên mặt lộ ra một chút tức giận.

Mặc kệ tiểu tử ngươi được bệ hạ thưởng thức ra sao, nhưng mà ở trước mặt tiền bối, lại dám nói ẩu nói tả như thế?

Bất quá Giang Trần nói ra, hiển nhiên không có ý định thu hồi lại.

Chắp tay nói với Khổng Tước Đại Đế:

- Bệ hạ, Vạn Thọ Đan này, lúc trước lão sư của ta ở Vạn Tượng Cương Vực, từng chỉ điểm qua Đan Càn Cung cung chủ. Đan Càn Cung nghiền nát, đan phương Vạn Thọ Đan bị Bất Diệt Thiên Đô cướp đi. Hôm nay, cái gọi là Vạn Thọ Đan của Đan Hỏa Thành, đơn giản là Bất Diệt Thiên Đô dâng ra mà thôi. Bất Diệt Thiên Đô thấy Khổng Tước Thánh Sơn tuyên bố Vạn Thọ Đan có chủ quyền, biết rõ đối kháng không lại Lưu Ly Vương Thành, cho nên lui mà cầu tiến, ôm lấy đùi của Đan Hỏa Thành. Mà Đan Hỏa Thành ở thế giới đan đạo, gần đây nói một không hai. Bọn hắn bá quyền, không dung khiêu chiến. Gặp Lưu Ly Vương Thành có được Vạn Thọ Đan, bọn hắn không khẩn trương mới là lạ!

Lời vừa nói ra, trên mặt Tứ đại Hoàng giả còn có chút giận dữ, giờ phút này đã từ từ biến mất, mà chuyển biến thành khiếp sợ, bừng tỉnh đại ngộ.

Chi tiết này, trước kia bọn hắn không ngờ tới.

Chỉ lo hoài nghi Chân Đan Vương này, lại không nghĩ rằng Đan Hỏa Thành dụng tâm hiểm ác!

Khổng Tước Thánh Sơn đã nhận được Vạn Thọ Đan, thật sự là cơ hội mở ra tay chân, nhanh chóng khuếch trương. Đan Hỏa Thành với tư cách đan đạo bá chủ, làm sao có thể ngồi nhìn Lưu Ly Vương Thành bọn hắn bởi vì Vạn Thọ Đan mà quật khởi?

Làm sao có thể cho phép bá quyền của mình ở lĩnh vực đan đạo, lọt vào Lưu Ly Vương Thành khiêu chiến nghiêm trọng?

Khổng Tước Đại Đế có chút thưởng thức gật đầu, trên thực tế, nguyên nhân này, Khổng Tước Đại Đế lòng dạ biết rõ, chỉ là, hắn không nghĩ tới, tuy địa vị của Giang Trần không cao, nhưng tầm mắt lại cao như vậy, vậy mà có thể lập tức hiểu rõ cong cong thẳng thẳng trong này, từ trên đại cục, nhìn ra hạch tâm vấn đề.

Vốn cũng rất thưởng thức thiên phú của Giang Trần, hôm nay nhìn thấy Giang Trần nhìn rõ đại cục như vậy, càng làm cho Khổng Tước Đại Đế thưởng thức Giang Trần tiếp tục bão táp.

Mỉm cười, Khổng Tước Đại Đế mang theo dáng tươi cười thăm dò hỏi:

- Nếu như thế, Chân Đan Vương ngươi có kế sách ứng đối gì không?

Giang Trần biết rõ đây là Khổng Tước Đại Đế thăm dò mình, lập tức suy tư một lát, lại nói:

- Có thượng trung hạ ba sách.

- A?

Khổng Tước Đại Đế nhịn không được cười lên.

- Bổn đế một sách vẫn chưa hoàn thiện, ngươi lại có ba sách?

- Hạ sách, là cùng Đan Hỏa Thành bính, nắm tay người nào lớn, thì lời nói người đó có trọng lượng. Thực lực của Lưu Ly Vương Thành không thua Đan Hỏa Thành. Nhưng mà luận lực ảnh hưởng đan đạo, qua nhiều năm như vậy, lực ảnh hưởng của Đan Hỏa Thành hiển nhiên càng sâu xa. Cho nên, đây là hạ sách!

- Về phần trung sách, chính là chẳng quan tâm. Bọn hắn bán của bọn hắn, chúng ta bán của chúng ta, mọi người dùng chất lượng đan dược nói chuyện. Chỉ cần chất lượng đan dược của chúng ta không kém bọn hắn, dù bọn hắn kêu gào, cũng không làm nên chuyện gì. Dù sao loại sự tình này, ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, ai cũng phân biệt không rõ. Nếu như Đan Hỏa Thành bọn hắn thật sự có Vạn Thọ Đan, sao sớm không lấy ra? Cho nên, thuyết pháp của bọn hắn, kỳ thật cũng là chân đứng không vững.

Mọi người nghe vậy, đều kìm lòng không được gật đầu, kể cả ba Hoàng giả trước kia có chút hoài nghi Giang Trần, cũng cảm thấy Chân Đan Vương này phân tích rất có đạo lý.

Khổng Tước Đại Đế có nhiều ý tứ hàm xúc cười cười:

- Vậy thượng sách thì sao?

Tất cả mọi người vãnh tai, ánh mắt tha thiết nhìn chằm chằm Giang Trần, chờ hắn nói ra thượng sách.

- Thượng sách, tự nhiên là ở trên kỹ thuật triệt để đánh bại bọn hắn, để cho bọn hắn thua không lời nào để nói. Chỗ tốt lớn nhất của việc này, là dao động địa vị bá chủ của Đan Hỏa Thành ở đan dược giới. Dù loại cục diện này sẽ không thoáng cái chấm dứt, nhưng ít ra có thể dao động căn cơ của bọn hắn! Ta tin tưởng, quái vật khổng lồ như Lưu Ly Vương Thành, cũng không muốn ở lĩnh vực đan đạo, bị Đan Hỏa Thành ép tới không thể động đậy, không hề có tính tình a?

Không thể không nói, Giang Trần nói, mang theo tính cổ động rất mạnh, lực kích động rất mạnh.

Nếu không phải thực lực đan đạo không đủ, không đủ để cùng Đan Hỏa Thành quyết tranh hơn thua, Lưu Ly Vương Thành ai nguyện ý chứng kiến loại cục diện này?

Thậm chí cả Nhân loại cương vực, kỳ thật cũng không hy vọng chứng kiến cục diện Đan Hỏa Thành một nhà độc đại. Dù sao, loại cục diện này đối với người tiêu thụ mà nói, là phi thường bất lợi.

Đan Hỏa Thành lũng đoạn bảy thành đan đạo, cái kia đều là thành lập trên cơ sở bóc lột.

Đan Hỏa Thành xuất phẩm đan dược, trình độ so với đan dược cùng loại cao hơn không ít. Đan Hỏa Thành thông qua đủ loại con đường, chèn ép đối thủ cạnh tranh, làm cho đối thủ cạnh tranh căn bản tìm không ra con đường tồn tại.

Mặc dù là quái vật khổng lồ như Lưu Ly Vương Thành, cũng chỉ có thể ở Lưu Ly Vương Thành, cùng mấy vực quanh thân, cam đoan mình không bị đan dược của Đan Hỏa Thành xâm nhập.

Về phần địa phương khác, trên cơ bản đều là thiên hạ của Đan Hỏa Thành.

Sinh ý đan dược của Lưu Ly Vương Thành, đối với Lưu Ly Vương Thành mà nói, cũng là một thu nhập trọng yếu, cũng là mạch máu.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)