← Ch.0837 | Ch.0839 → |
Theo thời gian trôi qua, Giang Trần đã triệt để tiến vào trạng thái, tiến vào cảnh giới vật ngã lưỡng vong.
Trong lúc nhất thời, hiện trường im ắng, các con mắt đều nhìn chằm chằm vào hai Đan Vương, cảm thụ được không khí áp lực của cuộc so tài này, không khí cực kỳ ngưng trọng.
Tất cả trọng tài được mời, giờ phút này cũng đã thay đổi thái độ trước kia. Trước kia bọn hắn đều cảm thấy, bên Lưu Ly Vương Thành tuyệt đối không có phần thắng, phái Chân Đan Vương ra chỉ sợ là lên chơi.
Hiện tại, ai cũng đã nhìn ra, Chân Đan Vương này, tuyệt đối không phải đi lên chơi. Thậm chí, mỗi một bước của Chân Đan Vương này, đều có bố trí cùng chuẩn bị tỉ mỉ, mỗi ra một yêu cầu, đều là hợp tình hợp lý, để cho Kê Lang Đan Vương không cách nào trốn tránh.
Bởi vậy, trọng tài rốt cục ý thức được, cuộc tỷ thí này, chỉ sợ sẽ không như bọn hắn suy đoán, là hoàn toàn thiên về một bên.
Ít nhất từ trước mắt đến xem, bên Kê Lang Đan Vương, là không có lấy được bất kỳ ưu thế nào.
Tuy Chân Đan Vương kia tuổi trẻ, nhưng người ta căn bản không luống cuống.
Dưới mắt Chân Đan Vương cùng Kê Lang Đan Vương đều ở khu vực của mình, tiến vào trạng thái luyện chế khẩn trương.
Tất cả trọng tài cũng có thể chứng kiến trạng thái luyện chế của hai người này.
Thần sắc của Kê Lang Đan Vương ngưng trọng, thoạt nhìn phi thường cẩn thận.
Mà Chân Đan Vương vật ngã lưỡng vong, như si mê như say sưa, nhìn về phía trên như là hưởng thụ quá trình này.
Đến cùng ai cao ai thấp, bây giờ nhìn, căn bản nhìn không ra.
- Bệ hạ, lần này xem ra Lưu Ly Vương Thành chuẩn bị đầy đủ. Tựa hồ chúng ta có chút xem thường bọn hắn a.
Một gã tâm phúc truyền âm cho Đan Cực Đại Đế.
Hiện tại tâm tình của Đan Cực Đại Đế cũng không khá lắm. Hắn cũng ý thức được, tuy bọn hắn vì Vạn Thọ Đan làm chuẩn bị hoàn thiện, đã không chê vào đâu được.
Thế nhưng mà so sánh Lưu Ly Vương Thành Khổng Tước Thánh Sơn, hiển nhiên vẫn có chênh lệch rất lớn.
Hiện tại thậm chí Đan Cực Đại Đế cũng có chút hoài nghi:
- Chẳng lẽ Vạn Thọ Đan này, thật là nguyên sang của Khổng Tước Thánh Sơn? Bằng không mà nói, vì sao Chân Đan Vương kia lại có lực lượng như vậy, luôn mồm nói đổi một loại đan phương đến luyện chế? Chẳng lẽ Vạn Thọ Đan, thật sự có rất nhiều loại đan phương có thể luyện chế?
Ngay từ đầu, Đan Cực Đại Đế căn bản không tin thuyết pháp này. Thế nhưng mà theo thời cuộc phát triển, ở sâu trong nội tâm hắn, đã nhận ra một tia dị thường.
Nếu như nói Chân Đan Vương của Lưu Ly Vương Thành là cố ý lừa gạt, phô trương thanh thế, vậy tâm lý tố chất cũng quá tốt đi, năng lực ngụy trang cũng quá mạnh rồi.
Ít nhất, Đan Cực Đại Đế hoàn toàn không có nhìn ra đây là cố ý phô trương thanh thế.
Nếu là phô trương thanh thế, bản thân không có lực lượng, ngoài mạnh trong yếu, hoặc nhiều hoặc ít có thể nhìn ra một chút sơ hở.
Đan Cực Đại Đế ở trên người Giang Trần, lại một điểm sơ hở cũng không có phát giác được.
- Lưu Ly Vương Thành đến cùng là từ đâu tìm được một Đan Vương tuổi trẻ như vậy? Không nói hắn có phải phô trương thanh thế hay không. Coi như phải, niên kỷ nhẹ như vậy, đã có tâm lý tố chất thế kia. Kẻ này, tuyệt đối không phải bình thường.
Bất tri bất giác, nội tâm Đan Cực Đại Đế đã không ngừng xem trọng Giang Trần.
Bên Khổng Tước Thánh Sơn, những người vốn nhìn không tốt Giang Trần, giờ phút này cũng ẩn ẩn cảm giác được, Chân Đan Vương mà bọn hắn một mực nhìn không tốt kia, tựa hồ là có thực học, tuyệt không phải lấy lòng mọi người.
Ít nhất, mọi người nhìn ra được, Kê Lang Đan Vương kia là tuyệt đối đem hết toàn lực rồi.
Có thể làm cho Kê Lang Đan Vương toàn lực ứng phó, ít nhất ở Khổng Tước Thánh Sơn, là tìm không thấy người thứ hai.
Cho nên, kể cả Tứ đại Hoàng giả ở bên trong, tất cả người bên Khổng Tước Thánh Sơn, đều thu hồi bi quan trước kia, ẩn ẩn sinh ra một tia chờ mong.
- Có lẽ, Chân Đan Vương thần bí này, thật có thể vì Lưu Ly Vương Thành mang đến một chút kinh hỉ?
Phụ tử Vi gia, ở nơi này địa vị quá thấp, đứng sau lưng Bàn Long phiệt chủ, tuy nơm nớp lo sợ, nhưng trong lòng lại dâng lên cảm giác vô cùng tự hào.
Mặc kệ như thế nào, Chân Đan Vương đại biểu Lưu Ly Vương Thành cùng Đan Hỏa Thành chiến một trận, đây là sự thật.
Mà Chân Đan Vương, là khách khanh Đan Vương của Vi gia bọn hắn, là Vi gia bọn hắn dẫn vào Lưu Ly Vương Thành.
Hôm nay có thể đến hiện trường xem cuộc chiến, trong các thế gia, Vi gia bọn hắn là độc nhất. Chỉ từ điểm vinh dự ấy, liền đủ để Vi gia hưởng trăm năm số mệnh rồi.
Vài tên Đại Đế Lưu Ly Vương Thành được mời mà đến khác, đồng dạng cũng thầm cảm thấy kinh ngạc. Những ngày này, tại Lưu Ly Vương Thành cũng nghe qua tên tuổi của Chân Đan Vương.
Bất quá, những sự tình Giang Trần làm kia, ở trong mắt Đại Đế, cũng không gì hơn cái này, không tính là kinh thiên động địa gì.
Dù sao, Giang Trần làm những chuyện kia, ở giữa đại phiệt thế gia tranh đấu, tuy oanh động khá lớn, nhưng đều là đồ vật mánh lới chiếm đa số.
Mà Giang Trần ở trong đổ đấu lần đó, chiến thắng đối thủ, cuối cùng chỉ là một Lục phẩm Đan Vương mà thôi.
Lục phẩm Đan Vương, tự nhiên không vào được pháp nhãn của Đại Đế.
Cho nên, mấy Đại Đế khác, đối với Khổng Tước Đại Đế phái Giang Trần ra xuất chiến, vẫn cảm thấy rất khó hiểu.
Thế nhưng mà, sự thật lại nói cho bọn hắn biết, ánh mắt của Khổng Tước Đại Đế chính là độc như vậy, so với bọn hắn càng thấy xa.
Thời gian, từng phút từng giây đi qua.
Song phương dự thi cũng tập trung tinh thần, không dám có chút phân tâm.
Luyện chế Vạn Thọ Đan, kỳ thật rất hao tổn tâm thần.
Từ đặc thù đan dược đến xem, Vạn Thọ Đan chính là loại đan dược chậm rãi ngao chế ra.
Lần thứ nhất Giang Trần ở Huyễn Ba Sơn đan đấu, luyện chế Vạn Thọ Đan hao phí rất nhiều tâm huyết, hao phí rất nhiều thời gian, hao phí rất nhiều tinh lực.
Bất quá Giang Trần khi đó, bất kể là thực lực đan đạo, hay là cảnh giới Võ Đạo, đều xa xa không bằng hiện tại, nhất là cảnh giới thần thức, cùng hiện tại lại càng không phải là một cấp độ.
Lúc trước, hắn chẳng qua là Địa Nguyên cảnh mà thôi. Mà hôm nay, Giang Trần lại tăng lên một đại bậc thang, chính là võ giả Địa Thánh cảnh.
Đại bậc thang này, là bay vọt thực chất.
Cho nên, lúc trước luyện chế Vạn Thọ Đan, Giang Trần còn có chút khó. Nhưng mà hiện tại luyện chế Vạn Thọ Đan, lại thành thạo rồi.
Luyện chế Vạn Thọ Đan, hoàn toàn chính xác cực kỳ rườm rà, từng cái chi tiết, đều phải nắm giữ phi thường tinh diệu. Nhất là khâu hội tụ Linh lực cuối cùng, càng là mấu chốt trong cả quá trình luyện chế.
Mà giờ khắc này, Giang Trần đã chạy tới một bước kia.
Chín đạo thủ quyết, chín đạo Linh lực, bị Giang Trần thành thạo dẫn lại với nhau.
Chín đạo Linh lực dẫn lại với nhau, cũng không có nghĩa là quá trình luyện chế đã xong.
Linh lực dẫn tới cùng một chỗ, lúc này, là thời khắc mấu chốt khảo nghiệm trình độ Đan sư. Linh lực dung hợp tốt xấu, đây là mấu chốt phẩm chất thành đan của Vạn Thọ Đan.
← Ch. 0837 | Ch. 0839 → |