← Ch.0849 | Ch.0851 → |
Trung niên này, chính là một tên gian tế của Đan Hỏa Thành ở lại Lưu Ly Vương Thành. Một mực phục vụ cho Đan Hỏa Thành, tìm hiểu tin tức.
Lần này Đan Hỏa Thành dùng một phong mật tín ám toán Giang Trần, ở bọn hắn xem ra, là nhất định sẽ thành công. Cho nên, trước khi Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế đi, cố ý giao cho hắn, nhất định phải lưu ý hướng đi của Chân Đan Vương, có tin tức, liền báo cáo cho Đan Hỏa Thành.
Hiển nhiên, Đan Cực Đại Đế là ngồi đợi tin Chân Đan Vương chết.
Thế nhưng mà, nhiều ngày trôi qua như vậy, cũng không có truyền ra tin Chân Đan Vương chết. Thái Uyên các hết thảy như cũ. Nếu như Chân Đan Vương thật sự xảy ra chuyện, Thái Uyên các là không thể nào bình tĩnh như vậy.
Đừng nói Thái Uyên các, coi như là Khổng Tước Thánh Sơn từ trên xuống dưới, cũng tuyệt đối không có khả năng bình tĩnh như vậy.
Một Đan Vương có thể cải biến số mệnh của Khổng Tước Thánh Sơn, nếu như vô duyên vô cớ chết bất đắc kỳ tử, không nhấc lên sóng to gió lớn mới lạ.
Thế nhưng mà trước mắt Lưu Ly Vương Thành gió êm sóng lặng, hết thảy vô cùng bình thản. Đầu đường cuối ngõ, khắp nơi đều truyền lấy các loại tin đồn Chân Đan Vương đánh bại Đan Hỏa Thành.
- Chẳng lẽ, những mật tín kia, Chân Đan Vương căn bản không nhìn?
Trung niên này trăm mối vẫn không có cách giải, cuối cùng chỉ có thể giải thích như vậy.
- Có lẽ, gần đây Chân Đan Vương này bận quá, các loại xã giao quá nhiều. Còn không có thời gian xem những mật tín kia. Bằng không thì Đan Cực Đại Đế bệ hạ tự mình luyện chế độc tín, tiểu tử này không có khả năng không chết. Ân, ta không thể gấp, kiên nhẫn chờ đợi là được. Nói không chừng lần này hắn bế quan, thời điểm nhàm chán sẽ nhớ tới những mật tín kia. Một khi mở mật tín ra, vậy chính là tử kỳ của tiểu tử này đã đến. Thời điểm bế quan chết ở trong mật thất, đó là không còn gì tốt hơn rồi. Ha ha ha, đợi mọi người phát hiện hắn đã chết, muốn điều tra độ khó sẽ càng lớn.
Trung niên này tự mình an ủi.
Một trụ sở bí mật khác, là cứ điểm của Bất Diệt Thiên Đô tại Lưu Ly Vương Thành.
Nhiều Thánh Pháp Vương của Bất Diệt Thiên Đô, giờ phút này, đều tụ tập ở trong cứ điểm.
Có Kha Thánh Pháp Vương lần trước tìm Vương Đình đại phiệt đàm phán, cũng có Mục Thánh Pháp Vương lần trước ở Vạn Ấp Thành phong tỏa cửa thành.
Hai đại Thánh Pháp Vương này, ở Bất Diệt Thiên Đô, đều là tồn tại nhất đẳng. Địa vị so với Bất Diệt Thiên Đô tông chủ, cũng sẽ không chênh lệch quá xa.
Giờ khắc này, hai đại Thánh Pháp Vương hội tụ cùng một chỗ, còn có nhiều Pháp vương cấp thấp khác, như Cung Vô Cực chẳng hạn.
Khoảng chừng gần mười người, hội tụ ở trong cứ điểm.
Phụ trách tiếp đãi những Pháp vương này, là một mật thám mà Bất Diệt Thiên Đô xếp vào Lưu Ly Vương Thành. Người này ở Lưu Ly Vương Thành đã đồn trú vài chục năm, tất cả mọi người gọi hắn Bối Pháp Vương, trên thực tế, là một Pháp vương dự bị. Chỉ là lấy được tư cách Pháp vương, nhưng không có đạt được sắc phong chính thức.
Bất quá, dùng công lao những năm này hắn đóng quân ở Lưu Ly Vương Thành, tìm hiểu tin tức, được sắc phong chính thức là sự tình sớm muộn.
Chỉ bất quá bây giờ không thể bạo lộ, cho nên sự tình sắc phong, không có tiến hành mà thôi.
Đương nhiên, địa vị của Bối Pháp Vương này, so với hai Thánh Pháp Vương kia, chênh lệch vẫn có một đoạn. Cho nên, Bối Pháp Vương này ở trước mặt hai đại Thánh Pháp Vương, cũng là cực kỳ cung kính.
Đem ít việc gần đây phát sinh ở Lưu Ly Vương Thành, từ đầu chí cuối nói cho hai đại Thánh Pháp Vương.
- Nhị vị đại nhân, hiện tại, Vạn Thọ Đan đã trở thành vật chỉ Khổng Tước Thánh Sơn mới có. Ngay cả Đại Đế khác của Lưu Ly Vương Thành, cũng không có quyền luyện chế. Lúc này, Khổng Tước Thánh Sơn là quyết tâm ăn sạch.
Bối Pháp Vương kia nói.
Kha Thánh Pháp Vương hừ lạnh một tiếng:
- Cũng không biết Khổng Tước Thánh Sơn này, đến cùng là từ đâu lấy được đan phương Vạn Thọ Đan?
Nói đến đan phương Vạn Thọ Đan, những người Bất Diệt Thiên Đô này, liền cảm thấy vô cùng biệt khuất. Bọn hắn làm nhiều như vậy, trả giá nhiều như vậy, đến cuối cùng, Vạn Thọ Đan lại rơi xuống trong tay Khổng Tước Thánh Sơn. Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn tân tân khổ khổ ép hỏi ra đan phương, cuối cùng lại là kết quả không có quyền luyện chế.
Đây cũng không phải Khổng Tước Thánh Sơn đơn phương tuyên bố, mà là tất cả đan đạo cự phách của Nhân loại cương vực cộng đồng phát biểu.
Mặc dù Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn, cũng không dám đối nghịch cùng đan đạo cự phách của cả Nhân loại cương vực.
Hơn nữa, hiện tại khắp thiên hạ đều biết, Vạn Thọ Đan là của Khổng Tước Thánh Sơn. Mặc dù Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn luyện chế, cũng không có nơi tiêu thụ, ai cũng không có khả năng tiếp nhận.
Lén luyện chế một ít, thông qua con đường dưới mặt đất, mặc dù có ít người to gan lớn mật dám tiêu thụ, nhưng vạn nhất bị điều tra ra, liền phải đối mặt với lửa giận của toàn bộ Lưu Ly Vương Thành.
Loại sự tình này, ai cũng không muốn mạo hiểm. Khổng Tước Đại Đế, kia là một trong mấy Đại Đế đỉnh cấp của Nhân loại cương vực a.
Đắc tội Khổng Tước Đại Đế, cái kia không thể nghi ngờ là muốn chết.
Dù là tông chủ của Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn, cũng không dám trêu chọc Khổng Tước Đại Đế.
Mục Thánh Pháp Vương lại đạm mạc nói:
- Vạn Thọ Đan ném đi thì ném đi. Có thể khiến cho Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành đấu chết, ném đi cũng không có sao. Dù không có rơi xuống trong tay Khổng Tước Thánh Sơn, sớm muộn gì cũng sẽ bị Đan Hỏa Thành chiếm lấy. Thứ này, chúng ta có được, cũng sẽ không lâu dài. Ta nghe tin tức bên tông môn nói, Thi Dương Thư Đan Vương đi Đan Hỏa Thành cầu kiến Đan Cực Đại Đế. Sau khi hiến Đan phương ra, liền bị Đan Hỏa Thành chiếm đoạt. Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế, căn bản không có ý định hợp tác với Bất Diệt Thiên Đô, đơn phương muốn chiếm lấy. Chỉ tiếc, bọn hắn tính tới tính lui, cuối cùng lại không đấu thắng Khổng Tước Thánh Sơn. Ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo. Cái này gọi là đáng đời.
Bất Diệt Thiên Đô thống hận Lưu Ly Vương Thành, ngược lại không bằng thống hận Đan Hỏa Thành.
Dù sao Lưu Ly Vương Thành không có từ trong tay bọn họ trực tiếp cường đoạt.
Mà Đan Hỏa Thành, sau khi đạt được đan phương, liền trực tiếp trở mặt không nhận nợ. Loại diễn xuất này, Bất Diệt Thiên Đô với tư cách Nhất phẩm tông môn, tự nhiên là không tiếp thu được.
Cũng may, cám ơn trời đất, cuối cùng Đan Hỏa Thành lại thua Khổng Tước Thánh Sơn. Cũng không được Vạn Thọ Đan. Tuy Bất Diệt Thiên Đô cũng không thể luyện chế, nhưng không có rơi xuống trong tay Đan Hỏa Thành, nội tâm Bất Diệt Thiên Đô cũng thở phào nhẹ nhỏm.
Cho ngươi đoạt, cho ngươi chiếm lấy, kết quả là, còn không phải Đan Hỏa Thành ngươi mất mặt xấu hổ?
Nghe Mục Thánh Pháp Vương nói, tất cả mọi người lộ ra thần sắc chấp nhận. Hiển nhiên, sự tình Đan Hỏa Thành Đan Cực Đại Đế ác ý chiếm lấy đan phương Vạn Thọ Đan, Thi Dương Thư Đan Vương truyền trở về, mọi người liền biết rồi. Đối với Đan Hỏa Thành bá đạo, Bất Diệt Thiên Đô cũng cảm thấy bất mãn.
← Ch. 0849 | Ch. 0851 → |