Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0963

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0963: Ngự Phong Chi Dực
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Tám pho tượng này ở trong tay Thương Bình Vương, càng không có phát huy bao nhiêu tác dụng. Giang Trần lợi dụng trận bàn, điều khiển tám pho tượng, tuy bỏ ra cái giá không nhỏ, nhưng giờ khắc này sử dụng, lại để Giang Trần cảm thấy rất thuận buồm xuôi gió.

Trận pháp hình thành, phần lớn công kích liền bị tám pho tượng dùng Bát Hoang Nhiếp Linh Trận hóa giải hơn một nửa.

Bởi vậy, áp lực của Giang Trần lập tức nhẹ đi rất nhiều.

Thiên Mục Thần Đồng cùng Tà Ác Kim Nhãn triển khai đến trạng thái tốt nhất, Giang Trần trừng mắt, bắt đầu sưu tầm bốn phía.

Hắn biết, tuy không thấy bóng người Trang Mẫn này, nhưng nhất định là lợi dụng Thủy nguyên lực che mắt, để mình lấy một loại hình thức trong suốt như Thủy nguyên lực, ẩn núp ở một nơi nào đó.

Loại đối thủ này, xác thực là rất khó chơi.

Bất quá, Tà Ác Kim Nhãn tìm tòi đối thủ, còn chưa bao giờ thất thủ qua.

Hai mắt Giang Trần định lại:

- Trang Mẫn, giấu đầu lòi đuôi, ngươi ngay cả đệ đệ của mình cũng không bằng a.

Ngữ khí của Giang Trần, không chút lưu tình châm chọc.

Trang Mẫn xác thực là tu luyện một môn ảo ảnh, dựa vào Thủy nguyên lực che mắt, ẩn giấu thân hình vào trong màn nước.

Trang Mẫn vốn nghĩ thông qua kiếm khí mưa bụi công kích Giang Trần, sau đó hắn sẽ nỗ lực tới gần, dùng đại thần thông một lần trấn áp Chân Đan Vương.

Lại không nghĩ rằng, Chân Đan Vương này dĩ nhiên cường đại như thế, ngay cả kiếm khí mưa bụi cũng không thể phá tan phòng ngự, trái lại bị hắn phát hiện hành tung.

Hai mắt cùng Giang Trần đối mặt, đột nhiên Trang Mẫn cảm giác toàn thân ngưng lại, mơ hồ trong lúc đó, trong lòng có một trận kích động không tên, phảng phất sâu trong linh hồn bị một loại sức mạnh thần kỳ nào đó lôi cuốn, thiếu chút nữa để tâm thần của hắn thất thủ.

Trang Mẫn cũng thầm giật mình, trong lòng mắng thầm:

- Chân Đan Vương này cũng thật là biến thái. Thiên tài Thánh Cảnh bình thường, đừng nói chỉ là Thánh Cảnh, cho dù là nửa bước Hoàng Cảnh, ở dưới màn nước lao tù cùng kiếm khí mưa bụi của ta công kích, cũng tất sẽ nuốt hận. Hắn chỉ là Thánh Cảnh bảy, tám trọng, lông cũng chưa chắc dài đủ, lại có thực lực như vậy?

Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần, theo tu vi cảnh giới của hắn tăng lên, uy năng cũng không ngừng mở rộng. Vừa nãy cái nhìn kia, thiếu chút nữa khiến tâm thần của Trang Mẫn thất thủ.

Bất quá, Giang Trần cũng không có hy vọng xa vời cái nhìn này có thể chế ngự Trang Mẫn, hắn muốn chỉ là đối thủ chần chờ trong nháy mắt.

Trang Mẫn chỉ chần chờ trong nháy mắt, tám pho tượng của Giang Trần đã nhảy vào vòng chiến, bao quanh Trang Mẫn.

Bát Hoang Nhiếp Linh Trận, hình thức công kích khởi động.

Tám pho tượng khí thế hùng hổ, điên cuồng hướng Trang Mẫn khởi xướng tiến công mãnh liệt.

Cũng may phòng ngự của Trang Mẫn thật không tệ, mặc cho tám pho tượng công kích như chó điên, hắn lại bất động, hoàn toàn nhìn không ra chút vất vả.

Chỉ thấy mười ngón tay của Trang Mẫn này chụm lại, tay trái tay phải phất ra, bốn đạo thủy châu hóa thành bong bóng, trực tiếp hóa thành cái lồng, chụp vào tám pho tượng.

Trang Mẫn này, dĩ nhiên định dùng màn nước lao tù kiềm chế tám pho tượng.

Giang Trần thấy thế, khóe miệng cười cười.

Chỉ cần đối phương dùng là thần thông Thủy thuộc tính, Giang Trần căn bản sẽ không nhìn. Trước đó hắn bị màn nước lao tù nhốt lại, dựa vào không phải tu vi bản thân, mà là Long Tiểu Huyền ở trong bóng tối xuất thủ.

Long Tiểu Huyền bây giờ, ẩn giới tàng hình, ở trên người Giang Trần ẩn náu phi thường bí mật, ngay cả bảy Đại Đế cũng không cảm ứng được sự tồn tại của nó.

Huống chi, tuy bọn họ có thể thoáng bắt được chút khí tức Long Tộc, nhưng bọn họ vẫn cho rằng, đây là trên người Giang Trần phát ra.

Bởi vì lúc trước Giang Trần chiến đấu, đã biểu hiện ra rất nhiều Chân Long đại thần thông. Nói thí dụ như Long ngâm, Thôn Phệ...

Long ngâm là thần thông Giang Trần học được thật sự. Còn Thôn Phệ thần thông, mặc kệ Giang Trần từ phương diện nào mà nói, tạm thời đều không có điều kiện tu luyện.

Tám màn nước, phảng phất trong vô hình bị từng bàn tay lớn xé ra, biến mất không thấy hình bóng.

Điều này làm cho Trang Mẫn kia có chút hoảng sợ, sở trường nhất, cũng tự hào nhất của hắn chính là thần thông Thủy thuộc tính, hơn nữa thần thông Thủy thuộc tính kẽ hở cực nhỏ, tuy lực sát thương không quá mạnh, nhưng trường thi đối địch, đối thủ cũng rất khó công phá.

Nhưng mà hôm nay quá tà môn rồi.

Chân Đan Vương này, đối phó thần thông Thủy thuộc tính của mình, thật giống như trời sinh khắc chế. Dù mình hòa vào lực lượng lĩnh vực mạnh mẽ của Hoàng Cảnh, cũng không làm nên chuyện gì.

- Chân Đan Vương này, đến cùng yêu nghiệt cỡ nào a? Lực lượng lĩnh vực của ta, tuy rằng không phải đặc biệt mạnh, nhưng dung hợp vào trong màn nước lao tù, cũng là làm ít mà hiệu quả nhiều. Tại sao tiểu tử này giống như ăn bánh, dễ dàng liền có thể phá tan lực lượng lĩnh vực của ta? Lẽ nào lực lượng lĩnh vực của ta, không vững chắc như thế? Không đỡ nổi một đòn như thế?

Trang Mẫn có chút lo lắng, xưa nay hắn giao thủ với thiên tài khác, lực lượng lĩnh vực Thủy thuộc tính này rõ ràng là dùng rất tốt.

Dù cho rất nhiều thiên tài xếp hạng khá cao hơn hắn, cũng không cách nào công phá phòng ngự vững chãi kia.

Nhưng mà tại sao Chân Đan Vương này, lại giống như dễ dàng liền có thể nghiền ép thần thông Thủy thuộc tính của mình?

Tiếp tục như vậy là không thể được.

Sở dĩ cường giả Hoàng Cảnh mạnh, có ưu thế áp đảo Thánh Cảnh, khác nhau căn bản nhất chính là ở nắm giữ lực lượng lĩnh vực Hoàng Cảnh.

Nếu như lực lượng lĩnh vực không phát huy ra tác dụng đáng có, vậy trận chiến này của mình liền xong.

Trang Mẫn không tin tà, tuy cảm thấy chuyện này khắp nơi lộ ra quỷ dị, nhưng hắn vẫn không cam lòng.

- Tiểu tử này nhất định có bảo vật nghịch thiên gì đó, trời sinh khắc chế thần thông Thủy thuộc tính của ta. Bằng không, lấy thực lực Thánh Cảnh của hắn, làm sao có thể phá lĩnh vực Hoàng Cảnh của ta?

Thiên tài Hoàng Cảnh tầng một, lĩnh vực Hoàng Cảnh chưa chắc có bao nhiêu vững chắc, thế nhưng có lực lượng lĩnh vực, tuyệt đối mạnh hơn thiên tài không có lực lượng lĩnh vực rất nhiều.

Trang Mẫn liên tục triển khai màn nước, nhưng vẫn bị sức mạnh thần kỳ xé rách nhiều lần.

Trong lúc nhất thời, Trang Mẫn lòng như lửa đốt.

Hắn còn có một lá bài tẩy chưa dùng. Hắn nguyên bản định dùng chiêu này khiêu chiến lên trên. Nhưng mà chuyện đến nước này, nếu như không dùng lá bài tẩy kia, mình ngay cả cửa ải này cũng chưa chắc qua được.

Trang Mẫn do dự không có kéo dài quá lâu, bởi vì tám pho tượng công kích càng ngày càng tinh diệu, uy thế của Bát Hoang Nhiếp Linh Trận, cũng không ngừng phát huy ra.

Trang Mẫn ở sau khi màn nước sóng gợn mất đi hiệu quả phòng ngự, chỉ có thể dựa vào thân pháp tránh né. Thế nhưng dựa vào thân pháp đến đấu pháp, hiển nhiên là chịu thiệt.

Dù sao, con rối có tám, mà hắn chỉ có một người.

Đơn quyền khó địch tứ thủ, đây là đạo lý thô thiển nhất của thế giới võ đạo.

Liên tục bị pho tượng bắn trúng, cũng may cảnh giới nhục thân của Trang Mẫn so với nửa bước Hoàng Cảnh mạnh hơn rất nhiều, tuy bị đánh trúng, nhưng không có thương tổn trí mạng.

*****

Bất quá, hắn so với ai khác càng rõ ràng. Nếu như lại do dự xuống, mình sớm muộn gì cũng sẽ bị dây dưa đến chết.

- Mặc kệ, trước qua cửa ải này lại nói.

Trang Mẫn bị bức ép đến một bước này, hiển nhiên cũng ra ngoài dự liệu của hắn. Hắn vốn cho rằng, dựa vào lĩnh vực Hoàng Cảnh của mình, có thể ung dung nghiền ép đối thủ.

Lại không nghĩ rằng, cuối cùng bị nghiền ép, dĩ nhiên là mình

Dưới đài, Trang Tiệp cũng xem trợn mắt ngoác mồm, nhìn Thương Hải Đại Đế, không nhịn được hỏi:

- Bệ hạ, Chân Đan Vương này... Hắn... Hắn có phải là có bảo vật nghịch thiên gì dối trá không? Lực lượng lĩnh vực của huynh trưởng ta, cũng giữ không nổi hắn?

Thương Hải Đại Đế lạnh lùng nói:

- Thế giới Võ đạo, thiên tài luôn có các loại cơ duyên. Mặc kệ có phải hắn có bảo vật nghịch thiên gì hay không, võ đài tỷ thí, cuối cùng xem vẫn là kết quả.

Ý tứ hiển nhiên là có chút bất mãn.

Bất quá, Thương Hải Đại Đế cũng biết, không phải Trang Mẫn không có bản lãnh, cũng không phải Trang Mẫn phát huy không tốt. Mà là một đối thủ như vậy, thực sự quá khó mà tin nổi.

Nếu như Trang Mẫn cũng bị Chân Đan Vương này đánh bại, vậy dưới trướng Thương Hải Đại Đế hắn, liền thật thành nhân tài thưa thớt. Cũng may thiên tài thứ nhất của hắn vẫn còn ở đó.

Tên thiên tài này, coi như mạnh cỡ Trang Mẫn, cũng không thể không cúi đầu ở trước mặt người này.

Người này, chính là Thương Hải Đại Đế tạm định người nối nghiệp, thiếu chủ trong thiếu chủ chân chính, tên là Diệp Phiêu Linh. Người này, ở trong toàn bộ Thiếu chủ bảng cũng là tồn tại năm vị trí đầu

Là thiên tài hàng đầu chân chính trong Thiếu chủ bảng, là minh tinh trong vô số minh tinh.

- Phiêu Linh, ngươi xem trận chiến này của Trang Mẫn ra sao?

Thương Hải Đại Đế không nhịn được muốn khảo thí Diệp Phiêu Linh.

- Phần thắng nhiều lắm còn lại ba phần mười.

Khí chất của Diệp Phiêu Linh cao lạnh, trong lời nói, không mang theo chút ân tình vị, phảng phất hắn nói không phải đồng môn sư huynh đệ, mà là một người đi đường phổ thông.

- Cái gì? Nhiều lắm còn lại ba phần mười?

Trang Tiệp nghe xong lời này, có chút không cao hứng.

- Diệp sư huynh, ngươi không phải đùa giỡn chứ?

Diệp Phiêu Linh lãnh đạm nở nụ cười, nhưng ngay cả đầu cũng chẳng muốn xoay một hồi, không thèm nhìn Trang Tiệp.

Thấy Diệp Phiêu Linh khinh bỉ như vậy, Trang Tiệp hết sức buồn bực. Bất quá hắn biết tính khí của Đại sư huynh này, coi như mình có bất mãn, cũng tuyệt đối không dám phát tác ở trước mặt Đại sư huynh.

Chỉ có thể phẫn nộ câm miệng, không nói thêm gì nữa. Bất quá trong lòng là một vạn cái không phục. Ở trong lòng Trang Tiệp hắn, ca ca là thiên tài Hoàng Cảnh, là thiên tài đỉnh cấp chân chính.

Thiên chi kiêu tử như vậy, làm sao có khả năng thất bại? Làm sao có khả năng phần thắng không tới ba phần mười? Hắn không phục, hắn cảm thấy Diệp Phiêu Linh tuyệt đối là trường chí khí người khác, diệt uy phong nhà mình.

Thậm chí, hắn cảm thấy Diệp Phiêu Linh là sợ huynh trưởng mình vượt qua hắn, nên cố ý nói như vậy, chèn ép tinh thần của ca ca.

Nhưng mà, nhìn tình cảnh bị động của Trang Mẫn, trong lòng Trang Tiệp cũng cảm giác khó chịu. Hắn vẫn cảm thấy ca ca báo thù cho hắn là sự tình rất dễ dàng.

Bây giờ nhìn lại, mình vẫn là quá ngây thơ. Nhìn qua, ca ca cũng rơi vào trong khổ chiến a.

- Tên Chân Đan Vương biến thái này, đến cùng ăn đan dược biến thái gì chứ? Một Thiên Thánh Cảnh, dĩ nhiên đối kháng cường giả Hoàng Cảnh? Hắn có tài cán gì?

Mặc kệ Trang Tiệp không tình nguyện cỡ nào, nhưng chiến cuộc ở giữa sân, xác thực là Giang Trần chiếm thượng phong.

Giờ khắc này, đạo tâm của Trang Mẫn đã quyết.

Hai tay rung lên, đột nhiên, ở quanh người hắn bốc lên phù văn lít nha lít nhít, sau một khắc, quần áo ở sau lưng hắn vỡ ra.

Bắp thịt sau lưng phồng lên. Một lát sau, bắp thịt nhô lên cao kia trực tiếp phá tan, dĩ nhiên hóa thành hai cánh chim rộng lớn.

- Ngự Phong Chi Dực?

Bốn phía nhất thời truyền ra tiếng kinh ngạc.

- Trang Mẫn dĩ nhiên luyện ra Ngự Phong Chi Dực? Chà chà, xem ra Phong Linh Chi Thể của hắn, tư chất so với đệ đệ của hắn còn cao hơn a.

- Thật đáng sợ, hai huynh đệ đều là loại thể chất đặc thù này. Nhưng thiên phú của Trang Mẫn tựa hồ còn cao hơn Trang Tiệp rất nhiều a.

- Ngự Phong Chi Dực, không chỉ tốc độ nhanh như chớp giật, còn có thể cắt rời hư không, dẫn ra hư không loạn lưu, hình thành loạn lưu phong bạo.

- Loạn lưu phong bạo vô cùng khủng bố, loạn lưu phong bạo mạnh mẽ, thậm chí có thể trực tiếp kéo người vào trong không gian bão táp tối tăm.

Cái gọi là hư không loạn lưu, kỳ thực chính là bão táp trong khoảng cách thời không. Thời không trong lúc đó, bình thường không có khoảng cách gì. Thế nhưng cấu tạo của hư không lại hết sức kỳ lạ.

Đại năng mạnh mẽ, chuyển núi đảo hải, trích tinh hái nguyệt cũng là bình thường, phá rách hư không, trực tiếp vượt qua hư không, tiến vào vị diện khác.

Loại phá rách hư không này, thường thường sẽ bắn ra hư không loạn lưu đáng sợ.

Ngự Phong Chi Dực của Trang Mẫn, chính là thượng cổ truyền thừa một loại huyết thống Phong thuộc tính thần bí nào đó, có người nói là đến từ huyết mạch Thần thú đỉnh cấp nào đó ở thượng cổ.

Đây là một bí mật của Trang Mẫn, cũng là lá bài tẩy của hắn.

Nghe được tiếng kinh hô ở chung quanh, Giang Trần liền biết, Ngự Phong Chi Dực này không đơn giản. Trên thực tế, cũng không phải Giang Trần chưa từng nghe nói qua Ngự Phong Chi Dực.

Cũng biết đại thể Ngự Phong Chi Dực này uy lực ra sao.

Đương nhiên, này không có nghĩa là Giang Trần sẽ sợ Ngự Phong Chi Dực. Long từ phong vân, trên người Giang Trần có huyết thống Long Tộc, mưa gió to lớn hơn nữa, hắn cũng không sợ.

So tốc độ? Giang Trần không sợ.

So uy năng, Giang Trần đồng dạng không sợ.

Xèo...

Hư không xẹt qua một đạo tàn ảnh, thân hình Trang Mẫn đã nhảy ra vòng vây của tám pho tượng. Tốc độ như thế, ngay cả Bát Hoang Nhiếp Linh Trận cũng khốn không được, tuyệt đối là vượt qua tốc độ cực hạn bình thường.

Giang Trần thấy thế, lòng cũng ngứa ngáy. Muốn nói tới cánh, mình cũng luyện hóa một bộ, là Phi Vũ Thần Sí của Phi Vũ Đại Đế. Chỉ tiếc, hiện tại mình không thể kiêu căng triển khai.

Bất quá, cũng còn tốt mình có Kim Thiền Chi Dực. Tuy Kim Thiền Chi Dực không có khí thế như vậy, tốc độ cũng không tính quá khuếch đại, nhưng thắng ở xê dịch nhẹ nhàng.

Vì lẽ đó, Giang Trần đối mặt Ngự Phong Chi Dực hung hăng, lại vô cùng bình tĩnh.

- So tốc độ sao?

Giang Trần thúc dục Kim Thiền Chi Dực, cũng bắn về phía hư không, Phi Vũ kính nấp trong tay áo, đối với hư không một hồi loạn chiếu.

Uy năng của Phi Vũ kính, hoàn toàn chính xác kinh người. Cho dù là Trang Mẫn có được Ngự Phong Chi Dực, bị Phi Vũ kính chiếu trúng, tốc độ cũng giảm bớt đi nhiều.

- Tại sao có thể như vậy?

Trang Mẫn ở dưới tốc độ cực hạn, đột nhiên thân thể trầm xuống, phảng phất bị một đạo lực lượng vô hình lôi kéo, tốc độ lập tức giảm nhiều.

Sắc mặt của Trang Mẫn trầm xuống, nhìn về phía Giang Trần. Hắn muốn nhìn một chút, đến cùng đối phương là làm được như thế nào?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)