← Ch.0985 | Ch.0987 → |
Về phần những người bài danh top đầu, cơ hồ đều lựa chọn tiếp tục khiêu chiến Lưu Ly bia.
Hiển nhiên mọi người đều bị tin tức của lục cung truyền thừa hấp dẫn, kích thích. Đều là thiên tài trong Thiếu chủ bảng, ai sẽ cảm thấy mình chênh lệch so với người khác a. Nhất là trong top mười, cả đám đều cảm giác mình là thiêu kiêu chi tử, đều cảm giác mình có tiềm lực vô cùng.
Nói không chừng bản thân mình chính là thiên tài ứng với đại thế thiên địa mà sinh ra a.
Thế giới võ đạo, bất kỳ một thiên tài nào đều không thiếu tự tin. Hơn nữa thế giới võ đạo đều có các cơ duyên. Không tới cuối cùng, dù ai cũng không có cách nào cam đoan mình có phải là người cười cuối cùng kia không.
Vẫn là câu nói kia, béo trước không được coi là béo, béo sau mới có thể áp đảo.
Hiện tại bài danh còn chưa tiến vào top ba, thậm chí bài danh còn chưa tiến vào top năm cũng không coi vào đâu. Lịch sử Thần uyên đại lục có rất nhiều thiên tài, ngay từ đầu thanh danh cũng không hiển lộ, rất nhiều thiên tài đỉnh cấp đều hậu phát chế nhân, biểu hiện ra quang mang sau đó.
Thiên tài chính thức thuận buồm xuôi gió đi tới đỉnh phong không có được mấy người.
Cho nên những thiên tài này, cho dù những thiên tài bài danh không cao lắm, cũng không bị ảnh hưởng tới sự tự tin trong lòng bọn họ.
Lưu Ly quảng trường rộng lớn, đi tới tấm Lưu Ly bia thứ tư, Giang Trần và Cơ Tam công tử nhanh chóng tìm được vị trí ngồi xuống.
Những thiên tài khác cũng nhao nhao tìm được vị trí của mình.
- Xem ra các n gươi đều có lựa chọn của mình rồi. Thiên tài dưới tấm Lưu Ly bia thứ tư, ta chỉ có thể nói các ngươi đã có một lựa chọn thông minh. Nhưng cũng là một lựa chọn có nguy cơ và cơ hội cùng tồn tại. Sau mười lăm ngày, trong các ngươi nhất định sẽ có người trong các ngươi bị đá ra ngoài. Nhưng mà nhất định sẽ có người thành công lưu lại. Nhớ kỹ, tìm hiểu Lưu Ly bia, không được túm năm tụm ba, không được câu thông thần thức. Nói ngắn lại, chỉ nên dựa vào thiên phú và ngộ tính của bản thân mình. Một khi ăn gian trực tiếp bị đá ra ngoài.
Những thiên tài cùng mạch đang muốn tụ tập, bù đắp thiếu sót của nhau nghe vậy trong lòng đều thầm cười khổ. Xem ra trong Lưu Ly vương tháp, mỗi một chi tiết đều tỉ mỉ, cực kỳ chặt chẽ, tuyệt đối không có cơ hội ăn gian.
Chuyện này cũng không khiến cho Giang Trần cảm thấy bất ngờ, nếu như có thể ăn gian ở Lưu Ly bia mà nói, một người lĩnh ngộ hoàn toàn có thể khiến cho những người khác hoàn toàn có thể cùng lĩnh ngộ.
Vậy thì khảo hạch cũng mất đi ý nghĩa.
Hắn ném ánh mắt cổ vũ về phía Cơ Tam công tử, Giang Trần tập trung tư tưởng, bắt đầu chuẩn bị.
Căn cứ vào sự lý giải của hắn về ba tấm Lưu Ly bia trước đó, tấm Lưu Ly bia này sẽ vô cùng khó, độ khó tăng lên, chỉ là dù vậy Giang Trần cũng có tự tin có thể ứng phó được.
Tập trung tư tưởng suy nghĩ, chờ đợi hình ảnh trên tấm Lưu Ly bia thứ tư này xuất hiện.
Hiện trường lặng ngắt như tờ, ai cũng rất tự giác, không có phá hư bầu không khí hiện trường. Cũng không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào với mọi người.
bởi vì tâm lý của mọi người đều hiểu rõ, loại trường hợp này nếu như ai quấy rối, cho dù không bị Lưu Ly vương tháp đá ra, cũng sẽ bị nước miếng của những người khác dìm chết. Sau khi đi ra ngoài nhất định sẽ không có gì tốt đẹp.
Cả đám tập trung nhìn vào hình ảnh trên tấm Lưu Ly bia thứ tư.
Lúc này, trên Lưu Ly bia xuất hiện một trận pháp, chính xác là một khốn trận.
- Mỗi người các ngươi đều nhìn thấy trận pháp này. hiện tại coi như các ngươi bị nhốt trong trận pháp này, các ngươi phải dùng thần thức của mình diễn luyện phương pháp phá trận. Trong vòng mười lăm ngày có thể thành công phá trận, coi như đã lĩnh ngộ được tấm Lưu Ly bia thứ tư.
Lần này, độ khó quả nhiên đã tăng lên rất nhiều.
Dùng thần thức diễn luyện trận pháp, cũng không tính gì là chuyện kỳ lạ. Kỳ lạ là trận pháp này rất nhiều người chợt nhìn vào căn bản không có bất luận đầu mối gì, đây mới là chỗ khó nhất của nó.
Giang Trần nhìn vào trận pháp này, tâm tình bình tĩnh vô cùng. Hắn đối với trận pháp cũng coi như là đại hành gia. Trận pháp này, trong Bách trận ky yếu Giang Trần tuy rằng chưa có xem qua, thế nhưng rất nhiều trận pháp, ở phương diện áo nghĩa trận pháp ít nhiều đều có chút giống nhau.
Quan trọng nhất chính là, Giang Trần học tập bách trận ky yếu, kết hợp với một ít tri thức trận pháp kiếp trước, khiến cho hắn biết thế nào là phá giải trận pháp.
Như thế nào là đọc trận pháp, phân tích trận pháp, phá giải trận pháp, những thứ này kỳ thực đều có học vấn cả.
Đương nhiên nếu như thực lực ngươi đủ mạnh mẽ, ngươi đối mặt với trận pháp có thể dùng lực lượng phá trận, dùng các loại bảo vật nghịch thiên phá trận.
Thế nhưng mà hiện tại thông qua thần thức mô phỏng, phá vỡ trận pháp. Yêu cầu chính là n gươi phải lĩnh ngộ được trận pháp này, sau đó tìm được cách phá giải chính xác.
Mà cách phá giải này phải là phương thức phá trận chính xác, mà không phải là dùng lực lượng phá trận, dùng bảo vật phá trận. Loại phương thức phá trận như vậy ở cửa ải này hiển nhiên không được tính là thông qua.
Bởi vì hạch tâm của cửa này chính là khảo hạch nhận thức trận pháp, khảo hạch tri thức của võ giả đối với trận pháp. Nói trắng ra chính là khảo nghiệm trụ cột trận pháp.
Thiên tài đỉnh cấp chính thức là có thể đối mặt với mọi loại tình huống đột nhiên xảy ra, đối mặt với các loại cục diện.
Khốn trận, tự nhiên là con đường mà thiên tài quật khơi. Tất sẽ gặp phải một ít tình huống. Một võ giả, nếu như đối với trận pháp hoàn toàn không biết gì cả, vậy trên con đường phát triển của hắn, hắn tuyệt đối không tới được vị trí đỉnh tiêm.
Trên con đường võ đạo, không có khả năng vĩnh viễn không bị trận pháp vây khốn.
Giang Trần tin tế quan sát trận pháp này, cẩn thận thăm dò, chậm rãi, hắn đã nắm được một ít đầu mối. Trận pháp này kỳ thực cũng không tính là quá phức tạp.
Luận phẩm cấp mà nói, đây là trận pháp Địa cấp, đối ứng với cấp bậc thiên tài Hoàng cảnh.
Nhưng mà đây là dùng thần thức diễn phá trận pháp, bản thân không gặp bất kỳ nguy cơ nào, hơn nữa còn có thời gian mười lăm ngày phá trận, cho nên vẫn nằm trong phạm vi có thể khống chế của những thiếu chủ trong THiếu chủ bảng này.
Ước chừng một giờ sau, Giang Trần đã đem cơ hồ tất cả manh mối tìm hiểu rõ, bắt đầu tìm phương pháp phá trận. Sau một phen diễn luyện, phương pháp phá trận hoàn mỹ đã hiện lên trong đầu Giang Trần.
Lần này, Giang Trần không có che dấu gì mà trực tiếp đem phương pháp phá trận của mình thông qua thần thức rót vào trong tấm Lưu Ly bia kia.
Trong Lưu Ly bia xuất hiện một đạo âm thanh.
- Kẻ thứ nhất phá trận, thành công.
Đột nhiên trên Lưu Ly bia lần nữa xuất hiện màu xanh khiến hco người ta hoa mắt kia.
- Võ giả số tám, thành công phá trận, ra khỏi hàng.
Lưu Ly bia không ngờ có thể trực tiếp nói ra số hiệu của võ giả phá trận, trực tiếp chỉ Giang Trần đi ra khỏi hàng.
*****
Giang Trần cũng không chối, đứng dậy, liếc mắt nhìn Cơ Tam công tử, lưu lại ánh mắt cổ vũ rồi rời khỏi tấm Lưu Ly bia thứ tư.
Bởi vậy khiến cho hiện trường có chút hỗn loạn.
Lúc này mới trôi qua bao lâu chứ?
Ba thời thần còn chưa qua a. Chân thiếu chủ này không ngờ lại lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ tư? Chẳng lẽ trước đây hắn từng chứng kiến loại trận pháp này sao?
Rất nhiều người ở đây đều không tiếp nhận được sự thực này, kể cả mấy thiên tài cao cấp nhất. Nhìn thấy tốc độ quá quan của Giang Trần mạnh mẽ như vậy, khiến cho trong lòng bọn họ bị kích thích, khó tránh khỏi có chút sóng gió trong lòng.
Ngược lại, Cơ Tam công tử nhìn thấy Giang Trần mạnh mẽ như vậy trong lòng cảm thấy phấn chấn. Đạo ánh mắt cổ vũ trước khi rời khỏi của Giang Trần khiến cho hắn càng thêm tin tưởng.
Mấy nhà vui mấy nhà buồn, rốt cuộc đều là thiên tài trong Thiếu chủ bảng, sau khi trong lòng có chút chấn động, đều khống chế được cảm xúc trong lòng, tiếp tục lĩnh ngộ.
- Không phải chứ? Hắn lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ tư? Lại là số tám? Lại là Chân thiếu chủ?
- Lúc này mới qua bao lâu a? Ba thời thần? Tấm Lưu Ly bia thứ tư này không làm khó được hắn? Khổng Tước đại đế, Khổng Tước thánh sơn của đạo huynh quả thực đã đào được quái thai a.
Không thể không nói, bảy đại đế bị tốc độ đột phá của Giang Trần làm cho khiếp sợ. Kể cả Khổng Tước đại đế cũng bị tốc độ nghịch thiên của Giang Trần chấn trụ.
Khổng Tước đại đế cười khổ nói:
- Các ngươi đừng nhìn ta, tấm Lưu Ly bia thứ tư này, nội dung bên trong nhất định hắn đã từng tiếp xúc qua. Bằng không mà nói không có khả năng có tốc độ như vậy.
Khổng Tước đại đế chỉ có thể giải thích như vậy. Về phần người khác tin hay không, hắn cũng không thể gượng ép.
Nhưng mà biểu hiện của những người khác hiện tại là tin lời giải thích này.
Dù sao trừ giải thích này ra, muốn tìm giải thích khác cũng không thông a. Muốn nói thiên phú hắn cao? Cao hơn những người khác? Nhưng cũng không có cao tới như vậy a?
Cùng là thiên tài cấp bậc thiếu chủ trong Lưu Ly vương tháp, không có khả năng chênh lệch lớn tới như vậy.
Dù sao thiên tài cấp bậc thiếu chủ của Lưu Ly vương tháp, ở trên bát vực cũng là tồn tại nhất lưu.
- Chân thiếu chủ này, hắn sẽ khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm sao? Nếu như nhớ không nhầm khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm có được thêm thời gian ba tháng nha.
- Tấm Lưu Ly bia thứ sáu có thể tăng lên nửa năm.
- Ta nhớ, tổng cộng có chín tấm Lưu Ly bia. Nếu như lĩnh ngộ toàn bộ, thời gina tăng lên có tới sáu bảy năm. Hơn nữa thêm thời gian của bản thân hắn là hai năm, há không phải có thể ngây ngốc trong đó mười năm, tám năm hay sao?
- Tấm Lưu Ly bia thứ chín? Nói dễ vậy sao? Mấy ngàn năm nay, cao nhất, bất quá cũng chỉ tìm hiểu tới tấm Lưu Ly bia thứ tám.
- Đúng vậy, hơn nữa tấm Lưu Ly bia thứ tám kia cũng không được tìm hiểu thành công. Chỉ là đó lại là chuyện năm ngàn năm trước.
- Ta nhớ rõ khi đó Khổng Tước đạo huynh dường như cũng tìm hiểu tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, hơn nữa chỉ lĩnh ngộ kém một đường a.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn qua Khổng Tước đại đế.
Khổng Tước đại đế nhẹ nhàng cười nói:
- Quả thực năm đó ta tuổi trẻ khí thịnh, một lần hành động cũng bởi vì không biết khống chế tiết tấu. Nếu như tiết tấu chậm hơn chút, có lẽ có hi vọng vọt tới tấm Lưu Ly bia thứ tám. Đáng tiếc a, còn thiếu một tia.
Những đại đế khác cũng biết việc này, nhưng mà trong lòng lại bội phục vô cùng. Bởi vì mấy người bọn họ, thành tích khiêu chiến Lưu Ly bia cũng không bằng Khổng Tước đại đế.
Cao nhất cũng chỉ là Tu La đại đế và Niêm Hoa đại đế, đã từng tới tấm Lưu Ly bia thứ sáu. Đáng tiếc còn không có tìm hiểu thành công.
- Đúng rồi, các ngươi nói xem Chân thiếu chủ này có thể tới tấm Lưu Ly bia thứ mấy?
Trấn Nhạc đại đế kia bỗng nhiên đưa ra vấn đề này.
Vấn đề này cũng câu dẫn ra hứng thú thảo luận của mọi người.
- Khổng Tước đạo huynh, kẻ này là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn của các ngươi, dùng sự phỏng đoán của đạo huynh về hắn, hắn có thể đi tới tấm Lưu Ly bia thứ mấy?
Người đặt vấn đề là Thương Hải đại đế.
Khổng Tước đại đế cười nhạt một tiếng, nói:
- Loại chuyện này không dễ dự đoán, cũng phải nhìn xem hắn có biết khống chế tiết tấu hay không. Hiện tại hắn đã đột phá tấm Lưu Ly bia thứ tư, hơn nữa so với chúng ta lúc trước còn nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chuyện này chứng minh hắn ít nhất có thể khiêu chiến tấm thứ bảy, thậm chí là có tiềm lực khiêu chiến tấm thứ tám. Đương nhiên có thể đi tới một bước kia hay không, phải nhìn xem hắn có biết điều chỉnh tiết tấu hay không, trù tính hợp lý hay không.
Khổng Tước đại đế làm sao không hiểu, Thương Hải đại đế kia nhìn như bình thản hỏi, thế nhưng thật ra trong lòng lại suy nghĩ khác.
Nếu như Khổng Tước đại đế có đánh giá thấp, tất sẽ khiến cho mọi người cảm thấy Chân Đan Vương bình thường như vậy tại sao hắn còn lập Chân Đan Vương làm thiếu chủ.
Nếu như hắn nói quá lạc quan, vạn nhất chút nữa Giang Trần ngã ngựa, hoặc là bị đá ra ngoài, khó tránh khỏi sẽ bị người ta âm thầm cười nhạo, cảm thấy hắn nói chuyện giật gân quá sớm.
Cho nên Khổng Tước đại đế nói lời này cũng không có nói quá, mà hắn thực sự cầu thị, cẩn thận suy xét rồi nói.
Thương Hải đại đế nghe vậy lại cười nói:
- Xem ra Khổng Tước đạo huynh vô cùng lạc quan với Chân thiếu chủ này. Cũng có thể nói Khổng Tước đạo huynh cảm thấy thiên phú và tiềm lực của kẻ này là tồn tại mạnh nhất năm ngàn năm qua a.
Khổng Tước đại đế mỉm cười nói:
- Thương Hải lão đệ, ngươi rất biết kết luận a. Có thể đột phá tới tấm Lưu Ly bia thứ tám hay không còn có đủ loại nhân tố, cho dù là ai cũng không tính trước được. Vậy lão đệ thử tính xem thiếu chủ Diệp Phiêu Linh dưới trướng lão đệ có thể đi tới tòa Lưu Ly bia thứ mấy?
Nếu như Khổng Tước đại đế phát giận với Thương Hải đại đế, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ta cảm thấy lòng dạ hẹp hòi. Thế nhưng mà những lời này của Thương Hải đại đế quả thực rất có tư tâm, rõ ràng muốn gây khó dễ cho Khổng Tước đại đế.
Khổng Tước đại đế là người như thế nào chứ, chỉ cần hai ba câu có thể đả kích ngược lại, khiến cho Thương Hải đại đế á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy a. Ngươi có thể đoán trước được thành tính của người dưới trướng mình sao? Thành tích của thiên tài dưới trướng ngươi lại hông đi quan tâm, đối với thiên tài của Khổng Tước thánh sơn lại cắn chặt không nhả, có ý tứ gì?
Niêm Hoa đại đế luôn im lặng không nói, bỗng nhiên lên tiếng:
- Khổng Tước đạo huynh, ngươi nói tiết tấu, cách nói này vô cùng mới lạ, mong đạo huynh giải thích nghi hoặc chúng ta.
Khổng Tước đại đế biết rõ Niêm Hoa đại đế không có ác ý, cũng biết kỳ thực hắn muốn hiểu rõ vấn đề này.
← Ch. 0985 | Ch. 0987 → |