← Ch.0988 | Ch.0990 → |
Sự hấp dẫn này không thể nghi ngờ là cực lớn.
Dưới tấm Lưu Ly bia thứu sáu đã có bốn người ngồi đó.
Theo thứ tự là bốn thiên tài bài danh top bốn trong Thiếu chủ bảng: Lý Kiến thành - nhất mạch của Tu La đại đế. Thiên tài kiếm đạo Chu Diễn của nhất mạch Khổng Tước đại đế, còn có Thủy Như Thiên của nhất mạch Niêm Hoa đại đế, cùng với Diệp Phiêu Linh của nhất mạch Thương Hải đại đế.
Tứ đại thiên tài này cũng là tứ đại cự đầu được công nhận của Thiếu chủ bảng.
Hiện tại danh tiếng của bọn họ tuyệt đối vượt quá Giang Trần.
Bởi vì sau khi bọn họ đột phá tấm Lưu Ly bia thứ năm, thời gian dừng lại cũng không dài, mà tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu.
Theo khí thế kia, dường như áp đảo những người khác.
Mà giữa bốn người này hiển nhiên cũng tranh đấu với nhau, tranh đấu gay gắt, ai cũng không muốn bị đá ra đầu tiên trong va chạm giữa các thiên tài với nhau.
Nhìn thấy Giang Trần xuất hiện, tứ đại thiên tài này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Hiện tại ở sâu trong lòng bọn họ đã coi Giang Trần là một thiên tài có cùng cấp bậc với bọn họ.
Thế nhưng nhìn thấy Cơ Tam công tử bên người Giang Trần, trong lòng tứ đại thiên tài đều cảm thấy trào phúng. Bọn họ không biết Cơ Tam công tử có tư cách khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu này hay không?
Nhưng mà nghĩ tới việc Cơ Tam công tử ở khu thứ ba trong Thiếu chủ bảng, thời gian còn lại ở trong Lưu Ly vương tháp cũng không nhiều lắm, mạo hiểm đánh cược một lần cũng là chuyện có thể hiểu được.
Dù sao nếu như lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ sáu, cũng nhận được thời gian tăng phúc tới nửa năm.
- Cơ huynh, cố gắng chuyên tâm, chăm chú tìm hiểu.
Giang Trần nhắc nhở Cơ Tam công tử.
Nội dung tấm Lưu Ly bia thứ sáu, thoạt nhìn vô cùng đơn giản, không ngờ lại là một quyển thư pháp. Quyển thư pháp này tổng cộng có hơn hai trăm chữ.
Nhưng mà hơn hai trăm chữ này, mỗi một chữ dường như đều ẩn chứa ý cảnh kỳ quái nào đó. Lẫn vào cùng một chỗ càng tạo thành một loại ý cảnh khó hiểu, mê hoặc.
Mà người tìm hiểu cần phải lĩnh ngộ ý cảnh bên trong quyển thư pháp này, đi vào trong loại ý cảnh này đem chân ý võ học bên trong quyển thư pháp này lĩnh ngộ ra.
Không thể không nói, tấm Lưu Ly bia này so với mỗi một tấm Lư Ly bia trước đó đều bất đồng. Nhưng không thể nghi ngờ, độ khó lại tăng lên rất nhiều.
Đồ vật như thư pháp bản thân nó đã mơ hồ, mà lại đem chân ý võ học dung nhập vào trong thư pháp, không thể nghi ngờ là một loại hành động mới lạ.
Giang Trần tinh tế quan sát, từng chữ này giống như lập tức sống lại, nhẹ nhàng nhảy múa giống như người vậy. Mỗi một chữ đều có một loại ý tứ hàm súc đặc biệt, khiến cho người ta cảm thấy vòng vo vô cùng.
- Thư pháp thành võ học, từ xưa đã có. Loại chuyện phong nhã này dường như rất được hoan nghênh. Nhưng mà chân chính dựa vào thư pháp đạt tới đỉnh phong võ học, kỳ thực không nhiều lắm. Thậm chí là không có. Bộ võ học thư pháp này không biết xuất phát từ trong tay người nào, thoạt nhìn dường như rất bất phàm.
Giang Trần nhìn kỹ một lát, bỗng nhiên nhướng mày:
- Những chữ này thoạt nhìn dường như không phải dùng bút viết, mà giống như dùng kiếm làm bút, mô phỏng ý cảnh của bút. Bằng không mà nói, những chữ này tại sao lại có mũi nhọn như vậy?
Kiếp trước Giang Trần cũng được chứng kiến rất nhiều võ học thư pháp, tác phẩm thư pháp sắc bén như vậy kỳ thực cũng không nhiều lắm.
- Xem ra cửa ải này quả nhiên vô cùng khó. Nếu như chỉ đơn thuần cân nhắc ý cảnh thư pháp, khó tránh khỏi việc không nắm được tới chân ý võ học trong thư pháp. Phải dùng tâm tình của kiếm khách, thay vào trong bộ thư pháp này, coi là ý cảnh trong kiếm pháp thì mới có thể tham ngộ.
Trải qua một phen quan sát, Giang Trần tự đưa ra phán đoán.
Cũng chỉ có Giang Trần có nhãn lực, kiến thức rộng rãi mới có thể quan sát không bao lâu lập tức nhận ra được mấu chốt của vấn đề.
Như tứ đại thiên tài kia, bọn họ đã ngồi dưới tấm Lưu Ly bia thứ sáu này cũng đã được một đoạn thời gian. Ngay từ đầu bọn họ đều chăm chú vào ý cảnh trong thư pháp, thế nhưng lại không tìm thấy đầu mối một chút nào.
Cho dù là thiên tài cấp thiếu chủ kiệt xuất nhất Lưu Ly vương thành, khi không tìm thấy đầu mối cũng không có cách nào.
Nhưng mà theo thời gian chuyển dời, bọn họ cũng chậm rãi nắm chắc được một ít địa phương vi diệu, từ bản thân thư pháp phát hiện ra chân ý kiếm đạo. Cho nên tìm hiểu thư pháp từ góc độ kiếm pháp dường như lại có chút đầu mối mơ hồ.
Một khi có phát hiện này, mạch suy nghĩ của bọn họ thoáng cái trở nên thông thuận.
Hiện tại nhìn thấy Giang Trần và Cơ Tam công tử gia nhập, trong lòng tứ đại thiên tài này cũng không khỏi cảm thấy buồn cười. Trong lòng còn đang tính toán, hai gia hỏa này liệu có thể thoát ra khỏi thành kiến thư pháp bình thường, chuyển mạch suy nghĩ sang kiếm đạo hay không?
Giang Trần dựa vào kiến thức cường đại của mình, cũng không mất phương hướng trên phương diện thư pháp, rất nhanh đã đi vào quỹ tích chính xác trên đường kiếm đạo.
Bản thân Cơ Tam công tử kỳ thực vô cùng ưa thích thư pháp, nhưng mà từ góc độ thư pháp xem ra, hắn đã thử qua rất nhiều biện pháp, thế nhưng thủy chung không có tìm thấy một chút đầu mối nào.
Cơ Tam công tử không phải là người bảo thủ, mấy thời thần sau, khi thủy chung không tìm thấy đầu mối, trực giác nói hco hắn biết, nhất định mình phải thay đổi lối suy nghĩ của mình.
Huyết mạch tăng cường, khiến cho trong thần thức của hắn dần dần thức tỉnh một ít trí nhớ truyền thừa, tuy rằng những trí nhớ này còn không tính là cụ thể, thế nhưng trong lúc vô hình khiến cho ngộ tính và sạch suy nghĩ của hắn đều rõ ràng hơn rất nhiều.
Nhìn qua những dòng chữ kia, trong lòng Cơ Tam công tử đột nhiên giật thót:
- Những chữ này thoạt nhìn thoăn thoát, thế nhưng lại vô cùng sắc bén. Nếu nói là viết chữ còn không bằng nói là điêu khắc. Chẳng lẽ đây không phải là dùng bút vẽ? Mà là dùng vũ khí điêu khắc ra?
Một khi trong đầu Cơ Tam công tử xuất hiện linh cảm, năng lực mà hắn có thể đào móc vô cùng mạnh. Rất nhanh hắn đã đem mạch suy nghĩ của mình chuyển lên kiếm đạo.
Trong lòng lập tức vui vẻ, đồng thời càng thêm xác minh, càng phát hiện ra quả nhiên đây là một bộ kiếm kỹ. Thư pháp chỉ là thứ đồ vật bên ngoài mê hoặc người ta mà thôi.
- Ha hah, quả là thế, quả là thế.
Cơ Tam công tử mừng rỡ trong lòng, có phát hiện này, quả thực khiến cho hắn kích động không thôi.
Hắn nhịn không được liếc mắt nhìn phía Giang Trần, cùng lúc đó ánh mắt tràn ngập trí tuệ của Giang Trần vừa vặn bắn về phía hắn.
Bốn mắt hai người đối diện, trong lòng Cơ Tam công tử cả kinh:
- Xem ra quả nhiên Giang Trần huynh đệ đã phát hiện ra sự huyền bí của tấm Lưu Ly bia thứ sáu này. Chậc chậc, ngộ tính này quả thực quá cường hãn. Nếu như ta không có máu chân long của hắn, ngộ tính và nhận thức của ta tuyệt đối không có rõ ràng như vậy.
*****
Nghĩ tới đây, sự bội phuc của Cơ Tam công tử đối với Giang Trần lại tăng lên một tầng.
Bộ kiếm pháp này có kiếm ý cực kỳ phong phú, hơn nữa thiên biến vạn hóa. Mỗi một chữ đều ẩn chứa một chiêu kiếm ý cực kỳ thâm ảo.
Hơn hai trăm chữ, hơn hai trăm chiêu kiếm kỹ, mỗi một chữ đều tràn ngập sự thần kỹ, liên hợp lại một chỗ tạo thành một bộ kiếm kỹ vô cùng hoàn mỹ.
Loại biến hóa tiết tấu này, biến hóa kiếm ý, chợt nhìn qua cảm thấy cực kỳ khô cứng, thế nhưng cẩn thận quan sát, lại phát hiện ra loại biến đổi kiếm ý này là một loại ý cảnh cực kỳ cao minh trong kiếm đạo.
Cho dù là Giang Trần, khi quan sát cũng cực kỳ bội phục với bộ kiếm ý này.
- Khó trách thời hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ sáu là một tháng. Bộ kiếm kỹ phức tạp này, nếu như muốn thông hiểu, quả thực không dễ dàng.
Nếu như Giang Trần không có trí nhớ kiếp trước, dùng thiên phú của cả đời hắn, đừng nói lĩnh ngộ bộ kiếm kỹ này, lĩnh ngộ một phần ba chỉ sợ cũng khó khăn.
- Nếu như đổi lại là một thiên tài Tân Tinh bảng tới tham ngộ bộ kiếm kỹ này, chỉ sợ trong một tháng không tìm hiểu được tới một nửa. Những thiên tài trong Thiên tài bảng có lẽ có thể tìm hiểu được một nửa. Cho dù là những thiên tài bị đào thải của Thiếu chủ bảng, có lẽ tối đa cũng tìm hiểu được hai phần ba.
Cũng chính bởi vì độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ sáu vô cùng kinh người, cho nên giờ phút này tứ đại thiên tài kia, mỗi một người đều giành giật từng gây, căn bản không có thời gian chú ý tới những người khác.
Duy chỉ có Giang Trần, mang theo trí nhớ kiếp trước, làm cho trên phương diện tìm hiểu võ đạo có được ưu thế tuyệt đối mà người khác không có cách nào có được.
Mỗi một chữ giống như một mặt của bức tranh vậy, có một tiên nhân múa kiếm, hình tượng vô cùng sinh động đang hiện lên trong đầu Giang Trần.
Sau đó từng chữ, từng chữ lại nối liền vào một chỗ.
- Kiếm thuật nhất đạo chú ý kiếm thế hành vân lưu thủy. Bộ kiếm kỹ này cũng giống như vậy, chỉ là kiếm ý của bộ kiếm kỹ này có mức độ hoán đổi vô cùng lớn. Không phải đại hành gia kiếm đạo, căn bản không có cách nào khống chế được biên độ biến hóa kiếm ý lớn như vậy.
Cái này rất giống như đường núi gập ghềnh, lúc cao lúc lại đột nhiên thấp, mỗi một bước đều không biết bước tiếp theo sẽ xảy ra biến hóa gì.
Kiếm ý biến hóa căn bản vượt quá sức tưởng tượng bình thường. Có thể vượt qua quỹ tích rồi lại trở về với quỹ tích ban đầu, vô cùng hợp lý.
- Bộ kiếm kỹ này thật là bất phàm. Dùng đối địch tuyệt đối có thẻ khiến cho địch nhân dục sinh dục tử.
Giang Trần chăm chú tìm hiểu bộ kiếm kỹ này, nhận thức đối với bộ kiếm kỹ này cũng không ngừng sâu thêm, tâm tình bội phục cũng không ngừng đề thăng.
Trước khi Giang Trần tới tấm Lưu Ly bia thứ sáu này, tứ đại thiên tài đã tìm hiểu được một đoạn thời gian ngắn.
Nhưng mà tốc độ tìm hiểu của Giang Trần hiển nhiên vô cùng nghịch thiên. Ba ngày sau, tiến độ của hắn trên cơ bản đã vượt qua tứ đại thiên tài.
Mười ngày sau, lĩnh ngộ của Giang Trần đối với bộ kiếm kỹ này đã tiến vào công đoạn kết thúc.
Mười lăm ngày sau, Lý Kiến Thành là người đầu tiên đứng dậy, hắn lĩnh ngộ thành công.
Đối với Giang Trần mà nói, đây là ngày thứ mười lăm, đối với Lỹ Kiến thành mà nói, cũng là ngày thứ hai mươi sáu.
Thời hạn một tháng hắn phí mất hai mươi sáu ngày đã có thể lĩnh ngộ, tìm hiểu bộ kiếm kỹ cổ quái này thành công. Không thể không nói kiến thức của Lý Kiến Thành này vô cùng kinh người.
Người thứ hai hoàn thành là Chu Diễn. Cơ hồ hắn hoàn thành cùng lúc với Lý Kiến Thành, cũng hoàn toàn tìm hiểu, thành công tấn cấp.
Vốn cho rằng người hoàn thành thứ ba là Thủy Như Thiên, thiên tài thuộc nhất mạch Niêm Hoa đại đế, nhưng mà ai cũng không ngờ tới, sau khi Chu Diễn hoàn thành tìm hiểu bộ kiếm ý này được nửa cảnh giờ thì Giang Trần cũng hoàn thành lĩnh ngộ.
Nhìn thấy Giang Trần đứng dậy khỏi tấm Lưu Ly bia thứ sáu, mà tấm Lưu Ly bia kia màu xanh thuần, ánh mắt Lý Kiến Thành lập tức trở nên phức tạp vô cùng.
Mà vẻ mặt Chu Diễn cũng kinh ngạc nhìn qua Giang Trần đang rời khỏi Lưu Ly bia, vẻ mặt khiếp sợ không thôi.
Thiên tài như bọn họ mất trọn vẹn hai mươi sáu ngày mới hoàn thành lĩnh ngộ bộ kiếm ý này. Chân thiếu chủ này tới chậm hơn bọn họ mười ngày, vậy mà hiện tại cơ hồ hoàn thành cùng với bọn họ?
Ngộ tính võ đạo của Chân thiếu chủ này rốt cuộc đáng sợ tới cỡ nào?
- Chân sư huynh, ngươi... Trước đó đó ngươi đã từng gặp qua bộ tâm pháp này hay sao?
Chu Diễn tiến lên, nhịn không được tò mò hỏi.
Giang Trần cười cười:
- Ta không chứng kiến qua bộ tâm pháp này, thế nhưng ta cũng từng chứng kiến qua một bộ đao pháp, cũng dung nhập vào trong thư pháp. Tên là thư pháp, kỳ thực là đao pháp. Cho nên ngay từ đầu ta đã không coi hai trăm chữ này là thư pháp. Sau khi tìm hiểu ta lập tức đoán được, đây là một bộ kiếm kỹ. Chỉ là bộ kiếm kỹ này đặc biệt hơn một chút.
Chu Diễn nghe vậy cũng há hốc mồm không nói nên lời, hắn trừ việc bội phục ra cũng không có thể nói gì được.
Bọn họ từ mạch suy nghĩ thư pháp sang kiếm kỹ cũng mất ba bốn ngày. Thế nhưng mà Chân sư huynh này, người ta căn bản không tốn thời gian ở chỗ đó a, không tốn thời gian cho mạch suy nghĩ sai lầm.
Không nói ngộ tính, chỉ cần bằng vào nhãn lực và kiến thức hư vậy, đã khiến cho chân truyền dòng chính của Khổng Tước thánh sơn như hắn đều cảm thấy tự ti mặc cảm.
Mà Lý Kiến Thành gần đây tự cho là đúng, cảm thấy lão tử đệ nhất thiên hạ lúc này vẻ mặt cũng ngưng trọng nhìn qua Giang Trần, ánh mắt phức tạp cực kỳ.
Lý Kiến Thành được người ta gọi là thái tử, trước khi Giang Trần xuất hiện, sau khi Phiền thiếu chủ chết, là thiên tài số một trong Thiếu chủ bảng được công nhận.
Bất kể là Chu Diễn hay là Thủy Như Thiên, căn bản không có tư cách đi khiêu chiến địa vị lão đại của hắn.
Thế nhưng mà lần này hắn cảm giác được một nguy cơ thật sâu, có một loại nguy cơ, cảm giác vị trí lão đại tùy thời không giữ được.
Ánh mắt hắn phức tạp nhìn qua Giang Trần, Lý Kiến Thành không thể không thừa nhận ở sâu trong lòng mình, Chân thiếu chủ này quả thực có tư cách khiến cho hắn coi trọng mười phần.
Thậm chí trên nhiều khía cạnh, Chân thiếu chủ này có được tư chất vượt qua Lý Kiến Thành hắn.
Những suy nghĩ này khiến cho trong lòng Lý Kiến Thành cực kỳ mất hứng, cảm giác lãnh địa của mình bị xâm phạm, cảm thấy địa vị của mình bị khiêu chiến.
Nhìn qua Chu Diễn đang cười cười nói nói với Giang Trần, đột nhiên hắn có một loại cảm giác nguy cơ. Bởi vì hắn nhìn ra một chút manh mối, nhìn ra Chu Diễn dường như có ý định thỏa hiệp với Chân thiếu chủ.
Chuyện này đương nhiên không phải là thứ mà Lý Kiến Thành muốn nhìn thấy. Hắn hy vọng nhìn thấy Chân thiếu chủ và Chu Diễn tranh phong, hy vọng Khổng Tước thánh sơn bọn họ đấu tranh nội bộ, tốt nhất là nội chiến.
← Ch. 0988 | Ch. 0990 → |