Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1060

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1060: Đấu giá hội mời
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Kể cả những biểu hiện của các Tổng lôi chủ kia, đều hai năm rõ mười trình lên.

Thân phận Giang Trần, Cao Phó điện chủ của Tịnh Phần điện bởi vì đã phát ra lời thề, cho nên cũng không tiết lộ ra ngoài. Nhưng mà về biểu hiện của Giang Trần, Cao Phó điện chủ lại cường điệu lên một chút.

Nhất là sau khi vấn đề của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông được giải quyết, Cao Phó điện chủ càng đem tin tức này nhanh chóng báo lên tất cả các thế lực đại đế.

Trong lúc nhất thời, cái tên Thiệu Uyên lạ lẫm này trong lúc vô hình trở thành tiêu điểm sau lưng các thế lực Đế cấp của Đan Hỏa thành.

Vô số người trong Đan Hỏa thành đều cảm thấy kỳ quái, Thiệu Uyên này rốt cuộc có địa vị gì? Không ngờ lại có thể giải quyết vấn đề tám trăm năm qua không ai giải quyết được?

Đương nhiên, về phần nội dung cụ thể của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông kia, người không có tham dự qua Thưởng Kim lôi đài đều không biết được nội dung.

Cho dù người đã tham dự, biết rõ nội dung bên trong cũng không thể tiết lộ.

Nhưng mà cho dù không biết nội dung của vấn đề kia. Thế nhưng vấn đề mà tám trăm năm liền không thể giải quyết, nhất định là vấn đề vô cùng khó có được.

Cho nên cái tên Thiệu Uyên dùng xu thế không thể ngăn cản trở thành tiêu điểm của Đan Hỏa thành.

Đan Hỏa thành là một địa phương không tồi. Bởi vì Thiệu Uyên cường thế xuất hiện, rất nhiều thế lực cơ hồ nhanh chóng vươn cành ô liu ra, mời chào Giang Trần.

Nhưng mà không thể nghi ngờ, những thế lực này đều không công mà lui.

Mà rất nhiều thế lực thông qua Tịnh Phần điện, muốn nghe ngóng, muốn thông qua quan hệ với Tịnh Phần điện lôi kéo Giang Trần. Nhưng mà Tịnh Phần điền đều không có ngoại lệ mà nói cho bọn họ, nói không nên si tâm vọng tưởng. Thiệu Uyên này chắc chắn sẽ không gia nhập bất kỳ thế lực nào trong Đan Hỏa thành.

Thanh Phượng Đan Vương sau khi Thưởng Kim lôi đài chấm dứt, tìm tới Giang Trần, nghe ngóng chuyện vấn đề của Hạ Vũ Thiên Kiếm tông kia.

Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục từ Giang Trần. Thanh Phượng Đan Vương im lặng thật lâu, cuối cùng cười khổ.

Ngẫm lại ban đầu mình còn từng khinh bỉ qua người trẻ tuổi này. Cảm thấy hắn tham dự tuyển chọn Tổng lôi chủ đan đạo là khinh nhờn với đan đạo.

Hiện tại ngẫm lại, Thanh Phượng Đan Vương cũng cảm thấy xấu hổ.

- Thiệu huynh đệ, lão phu hổ thẹn. Hiện tại lão phu đã biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. lão phu gần đây đều tự cho là đúng, cảm thấy bài danh trước ba mươi sáu của danh nhân đường ngàn năm của Đan Hỏa thành là việc đáng tự hào. Thế nhưng so với tiểu huynh đệ mà nói, lão phu quả thực đã sai, sai lầm rất lớn a.

Thanh Phượng Đan Vương này tuy rằng tính cách cổ quái, thế nhưng hắn ta có ưu điểm, đó là đối với người mạnh hơn mình là phục tùng tuyệt đối. Cũng biết sai rồi thay đổi.

- Thanh Phượng Đan Vương nói quá lời rồi. Kỳ thực tiểu tử có thể may mắn hoàn thành vấn đề này kỳ thực là gia sư từng đề cập một ít vấn đề đan phương với tiêu tử. Đan phương này vừa vặn cũng là một trong những đan phương mà ân sư của tiểu tử năm đó đưa cho tiểu tử nghiên cứu trọng điểm.

Giang Trần chỉ có thể giải thích như vậy mà thôi.

Dù sao loại chuyện trùng hợp này tuy rằng thoạt nhìn không quá chân thật, thế nhưng lại có sức thuyết phục nhất.

Dù sao hắn còn trẻ, nếu như khoa trương quá mức mà nói, người khác sẽ không tin. Nói trùng hợp học qua, khiến cho trong lòng người ta cũng dễ tiếp nhận hơn một chút.

Giống như những Đan Vương cường đại của Lưu Ly vương thành kia vậy, Thanh Phượng Đan Vương đối với ân sư trong miệng Giang Trần cũng sùng bái không thôi.

Lúc này Vô Song đại đế cũng đi tới, cười ha hả nói:

- Tiểu huynh đệ, lão phu đã nghe nói qua, ngươi là vương bài cửa Thưởng Kim lôi đài lần này a.

Giang Trần cười nói:

- Vận khí tốt, đánh bậy đánh bạ trúng mà thôi.

- Một lần có thể nói là vận khí, hai lần cũng có thể là vận khí. Thế nhưng ba lượt bốn lần, không chỉ đơn giản là hai chữ vận khí có thể giải thích được.

Vô Song đại đế cười nói.

- Nói đúng, nếu như chỉ là vận khí, ngươi không có khả năng đứng đầu tuyển chọn lĩnh vực đan đạo, cũng không có khả năng đứng đầu lĩnh vực tổng hợp. Ngươi có thể lấy được những thành tích này, tuyệt đối không phải là dựa vào vận khí, mà là dùng nội tình và thực lực chân thực.

Thanh Phượng Đan Vương nghiêm túc nói.

Vương Học Thông đại sư cũng góp lời:

- Thiệu huynh đệ, lão Vương ta quả thực có xúc động muốn bái ngươi làm sư phụ. Ài, chỗ ta có rất nhiều vấn đề về trận pháp, Thiệu huynh đệ, nếu như ngươi không chê, chúng ta luận bàn một phen, nói không chừng còn có thể giúp nhau tiến bộ a.

Vô Song đại đế cười mắng:

- Lão tiểu tử ngươi hết hy vọng đi. Thời gian của Thiệu huynh đệ lão phu đã đặt trước rồi.

Vương Học Thông đau khổ kêu lớn:

- Vô Song đại đế, ngươi cũng không thể bá đạo như vậy a. Hu hu, lão Vương ta bị những nan đề trận pháp này làm cho mê hoặc không thông. Sớm muộn gì cũng phát nghẹn mà chết.

- Đừng có khóc lóc trước mặt lão phu, vô dụng thôi.

Vô Song đại đế hớn hở nói, hắn biết rõ Vương Học Thông đang giả vờ.

Trong lúc đang nói giỡn, Cao Phó điện chủ đi tới:

- Chư vị, đấu giá hội ngày mai chư vị muốn tham dự hay không? Lần đấu giá hội này Tịnh Phần điện chúng ta thu được không ít vật tốt đấu giá. Nếu như chư vị muốn tham gia, nhất định sẽ càng khiến cho đấu giá hội lần này càng thêm náo nhiệt.

Cao Phó điện chủ trực tiếp yêu cầu mọi người.

Vô Song đại đế thì sao cũng được, ánh mắt hắn quét qua người Giang Trần. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu như Giang Trần muốn tham gia, hắn sẽ đi cùng một chút.

Nếu như Giang Trần không tham gia, VÔ Song đại đế cũng sớm mời hắn rời khỏi Đan Hỏa thành đi tới Tà Nguyệt thượng vực.

Thanh Phượng Đan Vương có chút hứng thú, hắn tham dự Thưởng Kim lôi đài lần này, tiền tài thu được nhiều vô số kể, nhưng mà sau khi phát hiện ra thiên tài đan đạo nghịch thiên như Giang Trần, tâm linh già nua không ngừng bị đả kích. Càng ý thức được mình chưa đủ cường đại, cho nên lúc này Thanh Phượng Đan Vương chỉ muốn trở về bế quan, khổ tu.

Vương Học Thông nở nụ cười quái dị, nhìn qua Giang Trần:

- Ta nghe theo Thiệu huynh đệ, Thiệu huynh đệ tham gia, lão Vương ta cũng tham gia.

Cao Phó điện chủ âm thầm cảm thấy kỳ quái, ba đại tiền bối này từ bao giờ lại để ý tới cảm nhận của người trẻ tuổi kia như vậy? Thoạt nhìn giống như quay xung quay người trẻ tuổi kia vậy.

Cao Phó điện chủ không khỏi bội phục mị lực của Giang Trần, ba đại cao nhân này trước đó khó mời tới cỡ nào chứ? Cao Phó điện chủ so với ai khác đều cảm nhận vô cùng rõ ràng.

Có thể mời được ba đại cao nhân này, quả thực không dễ dàng. Điều này cũng khiến cho cấp bậc của Thưởng Kim lôi đài không ngừng đề thăng.

Ba đại cao nhân khó mời như vậy, giờ phút này thậm chí lại có xu thế quay chung quanh người trẻ tuổi kia, chuyện này bảo sao không khiến cho Cao phó điện chủ giật mình cơ chứ?

*****

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Giang Trần cũng không giấu diếm ý định:

- Ta muốn tham dự đấu giá hội.

Hai mắt Vương Học Thông sáng ngời:

- Vậy thì tham gia a. Lão Vương ta vừa vặn cũng muốn tham dự náo nhiệt.

Vô Song đại đế cười nói:

- Bao nhiêu năm rồi lão phu chưa từng tham dự đấu giá hội nào. Lần đấu giá hội này không biết có thứ tốt gì lọt vào trong mắt bổn đế hay không?

Cao Phó điện chủ cười khổ nói:

- Người là tiền bối Đế cấp. Đồ vật muốn lọt vào trong mắt của người quả thực vô cùng khó tìm a.

Thanh Phượng Đan Vương muốn rời khỏi, thấy Giang Trần cũng tham dự, cho nên cũng hào hứng

- Thiệu huynh đệ đã muốn tham dự, lão phu cũng tới góp vui một chút vậy. Lão phu có chút hiếu kỳ, loại thiên tài có thiên phú như Thiệu huynh đệ, chỉ là một đấu giá hội liệu có bảo bối gì có thể lọt vào trong mắt hắn cơ chứ?

Cao Phó điện chủ nghe ba đại cao nhân mở miệng đáp ứng, cũng đại hỉ, nói:

- Có mấy vị tham dự, cấp độ của đấu giá hội lại tăng lên một bậc. Cao mỗ ở đây đa tạ chư vị.

- Muốn cảm tạ thì nên cảm tạ Thiệu huynh đệ.

Vương Học Thông đại sư cười hắc hắc:

- Dù sao lão Vương ta cũng chỉ theo chân Thiệu huynh đệ mà thôi.

Vô Song đại đế tuy rằng chỉ cười mà không nói, thế nhưng hiển nhiên cũng có ý tứ như vậy.

Tổng đà Trích Tinh bang.

Bang chủ Trích Tinh bang và một đám phụ tá đều ngồi đó.

Trong đó còn có một tồn tại khiến cho người ta càng thêm chú ý hơn. Đó chính là nữ tiểu nhị Khả Khả cô nương của Tinh Thần phường.

- Khả Khả, những ngày qua ngươi bái phỏng tên kia, có thu hoạch gì không?

Bang chủ Cái Tông Lâm của Trích Tinh bang nhìn về phía Khả Khả cô nương rồi hỏi.

Thanh âm trong vắt của Khả Khả cô nương vang vọng:

- Hắn... Hắn vẫn muốn mua. Thế nhưng đối với cái giá mà chúng ta đưa ra rất bất mãn.

Cái Tông Lâm cười hắc hắc, vô cùng quái dị:

- Các ngươi không biết rồi, theo như tình báo mới nhất mà ta vừa nhận được. Nói ra có lẽ các ngươi sẽ giật mình. Tiểu tử này gọi là Thiệu Uyên, tham dự Thưởng Kim lôi đài của Tịnh Phần điện, một mình chống đỡ hai Tổng lôi đài, cuối cùng trở thành vương bài của Thưởng Kim lôi đài lần này. Giải quyết một vấn đề đan đạo tám trăm năm không giải quyết được. Hiện tại, hơn phân nửa thế lực Đan Hỏa thành đều muốn lôi kéo hắn.

Tiếu tổng quan của Tinh Thần phường kia nghe vậy cũng thở dài:

- Nhìn người không thể nhìn bề ng oài a. Lúc trước thuộc hạ quả thực đã nhìn lầm người này.

Cái Tông Lâm khoát tay nói: - Bây giờ nói tới những chuyện này cũng vô dụng. Lần đấu giá hội này chúng ta phải bán Mộc đại sư khỏi tay. Tất cả thế lực lớn mặt dù đều cảm thấy hứng thú với Mộc đại sư, thế nhưng khẩu vị của bọn họ đều quá lớn. Thậm chí còn chỉ muốn xuất ra chút lợi nhỏ, đã muốn áp bách chúng ta phải bán ra Mộc đại sư. Loại sinh ý không có lãi này, Trích Tinh bang chúng ta tuyệt đối không thể tiếp nhận. Đấu giá, ai ra cao hơn thì bán cho người đó.

- Đúng, hy vọng Thiệu Uyên tổng lôi chủ này sẽ tham dự. Danh tiếng của hắn hiện tại cực thịnh, đã có tư cách đấu giá cùng với tất cả các thế lực lớn. Ta cảm thấy bán cho hắn chưa hẳn đã là chuyện xấu. Chung quy so với những thế lực trong Đan Hỏa thành này, hắn còn vừa mắt hơn một chút.

Tiếu tổng quản phân tích.

Cái Tông Lâm cũng vô cùng đồng tình với suy nghĩ này, nhưng mà một gã trưởng lão của Trích Tinh bang lúc này lại nói:

- Bang chủ, thuộc hạ vẫn cảm thấy, đấu giá hội này là phúc hay là họa còn chưa đoán được. Nhiều thế lực ngấp nghé Mộc đại sư như vậy, nếu như cuối cùng bán cho người ngoài. Ta sợ rằng Trích Tinh bang chúng ta về sau sẽ trở thành tấm bia cho mọi người chỉ trích.

Người có cùng quan điểm này trong nội bộ Trích Tinh bang cũng có một đám.

Cái Tông Lâm cau mày nói:

- Đan Hỏa thành có quy củ của Đan Hỏa thành. Nếu như bọn họ quả thực có hứng thú với Mộc đại sư, nên xuất ra thành ý của mình. Muốn dựa vào việc đàn áp Trích Tinh bang chúng ta, ta là người thứ nhất không đồng ý.

- Đúng, không thể đồng ý.

- Đấu giá hội là công bằng nhất, ai ra giá cao thì bán cho người đó. Không có thực lực và phách lực, không chiếm được cũng là đáng đời.

Hiển nhiên, người ủng hộ Cái Tông Lâm cũng không ít.

Cuối cùng vẫn là Cái Tông Lâm quyết đoná, vẫn là quyết định đem Mộc đại sư đẩy lên đấu giá hội, người trả giá cao là được. Tuy rằng làm như vậy có khả năng sẽ đắc tội một ít thế lực. Nhưng mà Trích Tinh bang rất rõ ràng, không quản bọn họ lựa chọn thế nào, cuối cùng đều phải đắc tội một ít thế lực.

Muốn làm được mọi mặt toàn mỹ, không đắc tội với thế lực nào, đây là chuyện cơ hồ không có khả năng. Dù sao thiên tài Tiên Thiên Mộc linh chi thể chỉ có một mà thôi.

Bán cho nhà nào, cuối cùng đều đắc tội với một ít thế lực còn lại. Khả năng còn đắc tội lớn hơn.

Dùng phương pháp đấu giá bán đi, cho dù đắc tội, cũng không phải là vấn đề của Trích Tinh bang bọn họ. Ai bảo đám người kia không ra giá nổi a?

Lần này Tịnh Phần điện tổ chức Thưởng Kim lôi đài, quy cách tăng lên cực cao. Cũng hấp dẫn vô số ánh mắt. Trong lúc vô hình cũng mang tới nhân khí cực cao cho đấu giá hội kia.

Mà Tịnh Phần điện cũng mượn cơ hội lần này, cố gắng tuyên truyền mấy Tổng lôi chủ trọng yếu của Thưởng Kim lôi đài cũng tham dự đấu giá hội, chuyện này không thể nghi ngờ lại tăng lên một số lượng nhân khí rất lớn cho đấu giá hội.

SO với lúc trước khi tham dự Thưởng Kim lôi đài không có tiếng tăm gì, thân phận và địa vị của Giang Trần hiện tại không thể nghi ngờ theo nước lên thì thuyền lên, tăng lên rất nhiều.

Lúc trước khi hắn tới Tịnh Phần điện báo danh bị nghi hoặc, hiện tại hắn lại thành Tổng lôi chủ có thể ngồi ngang hàng với ba vị đại tiền bối.

Tầng thân phận này, đã có vầng sáng sau lưng tầng thân phận này, làm cho ai cũng không dám khinh thị hắn.

Quan trọng nhất là số tài phú kiếm được từ Thưởng Kim lôi đài cũng khiến cho hắn trở thành một trong những quý nhân được hoan nghênh nhất đấu giá hội.

Dù sao sức mua và tài lực của hắn cũng không cần phải nghiệm chứng cái gì.

Một lần tham dự Thưởng Kim lôi đài đạt được khoản tài phú hơn hai mươi ức vạn, coi như là những thổ hào của Đan Hỏa thành kia cũng chưa chắc có thể có mấy người vượt qua hắn.

Cho nên Giang Trần và ba vị đại tiền bối được an bài ở khu khách quý.

Khu khách quý có hai ba mươi chỗ ngồi, lúc này toàn bộ đã đầy người.

Hơn nữa nhìn điệu bộ này, dường như khu khách quý tùy thời còn có khả năng tăng lên chỗ ngồi. Cũng may Tịnh Phần điện này chuẩn bị đầy đủ. Khu khách quý rất rộng rãi, cũng có thể ứng phó các loại cục diện.

Tuy rằng Lâm Yến Vũ cũng tham dự, thế nhưng bây giờ hắn chỉ có thể ở khu vực bình thường mà thôi.

Mỗi một người trong khu khách quý đều cần xét duyện nghiêm khắc, không có đạt tới cấp độ nhất định, căn bản không tiến được vào khu vực này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)