← Ch.1099 | Ch.1101 → |
- Đến đến, để ta giới thiệu một chút. Cố huynh đệ, ta trước giới thiệu cho ngươi thoáng một phát. Vị này chính là Vô Song Đại Đế đại danh đỉnh đỉnh, một trong mấy nhân vật khiêng đỉnh của tán tu giới.
- Vô Song Đại Đế?
Cố Tâm Đường quá sợ hãi.
- Đại Đế tiền bối?
Chứng kiến bộ dạng của Cố Tâm Đường hơi có chút thất thố, Tỉnh tam gia cũng sớm có sở liệu, cười nói:
- Huynh đệ nói không sai, là Vô Song tiền bối. Bất quá Vô Song tiền bối không có giá đỡ gì, rất dễ thân cận. Đúng rồi, vị này là đạo lữ của Vô Song tiền bối, Vận phu nhân.
Cố Tâm Đường thật lâu mới trì hoãn lại, vội vàng thi lễ:
- Vãn bối bái kiến Vô Song Đại Đế, Vận phu nhân.
Vô Song Đại Đế cười nhạt một tiếng:
- Không cần đa lễ, lão phu một kẻ tán tu, không câu nệ những tục lễ này.
- Cố huynh đệ, vị này là Thiệu công tử, còn có vị này, là Long công tử. Tuổi còn trẻ, đều là nhất đẳng thiên tài. Phóng tới Thượng Bát Vực chúng ta, tuyệt đối là thiên tài cao cấp nhất.
- Nhị vị quả nhiên rất trẻ tuổi, tuổi trẻ tài cao a.
Cố Tâm Đường chứng kiến Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền đều rất trẻ, nhưng mà tu vi khí độ lại rất bất phàm, trong lòng cũng cảm thấy giật mình.
- Cố huynh niên phú chính thịnh, cũng đã là đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, ngày khác tiền đồ cũng là bất khả hạn lượng.
Giang Trần cũng thở dài.
Đây không phải nịnh nọt, Cố Tâm Đường này hoàn toàn chính xác cũng coi là nhân vật số má.
Mọi người giới thiệu xong, Tỉnh tam gia mới mời mọi người ngồi xuống, uống mấy tuần tửu, Tỉnh tam gia nhìn qua Cố Tâm Đường, mở miệng nói:
- Cố huynh đệ, ta cũng không quanh co lòng vòng. Kỳ thật lần này mời ngươi tới, là có một vấn đề phi thường nghiêm túc muốn hỏi ngươi.
Cố Tâm Đường hơi sững sờ:
- Tam gia mời nói.
- Ngươi có nhớ rõ, mấy tháng trước, Vẫn Thiên Hội đã từng áp giải qua một người đến Nguyệt Thần Giáo? Là ngươi tiếp nhận không?
Cố Tâm Đường nghe vậy, lông mày ngưng tụ:
- Có việc này. Tam gia, người nọ nghe ngóng bí văn của Nguyệt Thần Giáo, bị Vẫn Thiên Hội cầm xuống. Lúc ấy đúng lúc ta đang trực, cho nên ta tiếp nhận.
- Người nọ đâu?
Tỉnh tam gia trầm giọng hỏi.
Cố Tâm Đường sững sờ:
- Người? Ta cũng không biết. Lúc đầu ta phân phó thủ hạ đánh hắn vào trong hắc lao của Nguyệt Thần Giáo.
- Cái gì?
Tỉnh tam gia nghe vậy, sắc mặt kịch biến. Hắc lao của Nguyệt Thần Giáo, đây là một chỗ cực kì khủng bố a...
Nhưng Cố Tâm Đường lại không hiểu ra sao. Hắn không rõ tại sao Tỉnh tam gia lại bỗng nhiên kích động như vậy, tại sao lại để bụng một việc nhỏ như thế.
Hắn còn nhớ rõ, đây chẳng qua là một Nguyên cảnh tiểu võ giả mà thôi. Sau khi Cố Tâm Đường tiếp nhận, thậm chí không hỏi đến, liền sai thủ hạ đi xử lý.
Dù sao, sự tình của một võ giả Nguyên cảnh, hắn đường đường là đội trường Chấp Pháp của Lãnh Nguyệt Hình đường, hoàn toàn chính xác không cần phải tự thân xuất mã.
- Tam gia, sao bỗng nhiên ngươi lại hỏi chuyện này?
Cố Tâm Đường nhịn không được hỏi.
Sắc mặt của Tỉnh tam gia trắng bệch, vụng trộm liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên là muốn nhìn xem giờ phút này Giang Trần là cái thái độ gì.
Giang Trần chau mày:
- Cố đội trưởng, hắc lao kia đến cùng là địa phương nào?
Cố Tâm Đường cũng không có đa tưởng:
- Hắc lao là địa phương Nguyệt Thần Giáo ta giam giữ phạm nhân.
- Nói như vậy, người nọ nhốt vào hắc lao, có khả năng còn sống không?
Trong mắt Giang Trần đột nhiên hiện ra một tia kỳ vọng.
Tỉnh tam gia liên tục hướng Cố Tâm Đường nháy mắt. Nhưng Cố Tâm Đường lại không có đa tưởng, cười khổ nói:
- Hắc lao kia, ngày nào không chết trên mười người tám người? Tiến vào hắc lao, cái kia chính là để cho bọn hắn tự sinh tự diệt. Tại hắc lao, không ai có thể sống quá mấy tháng. Có thể ở trong hắc lao sống quá mấy tháng, bọn hắn liền có thể một mực ở chỗ đó sống sót. Bởi vì đó là một địa phương thập phần Nguyên Thủy dã man, cơ hồ có thể nói là người ăn người.
Giang Trần nghe vậy, biểu lộ lập tức đen lại.
- Thiệu công tử, chẳng lẽ các ngươi nhận thức người kia?
Cố Tâm Đường cuối cùng không ngốc, nhìn biểu lộ của Tỉnh tam gia cùng Giang Trần, hắn tựa hồ đoán được chút gì đó.
Chuyện này, muốn nói trách Cố Tâm Đường, cũng không trách được. Dù sao hắn chỉ là thực hiện công vụ mà thôi. Ném vào hắc lao, không có trực tiếp chém chết, đã tính toán Cố Tâm Đường hạ thủ lưu tình rồi.
Tỉnh tam gia thở dài:
- Cố huynh đệ, ngươi cứ việc nói thẳng a, hiện tại người nọ có bao nhiêu hy vọng còn sống?
- Hi vọng không lớn.
Cố Tâm Đường chi tiết nói.
- Tính toán ta nhờ ngươi, ta sẽ đi hắc lao ngay bây giờ, nhìn xem có thể tìm được hắn không. Chỉ cần ngươi giúp ta làm thỏa đáng chuyện này, Tỉnh lão tam ta thiếu nợ ngươi một cái thiên đại nhân tình.
Tỉnh tam gia thập phần nghiêm túc nói, biết rõ sự tình Giang Trần không tiện mở miệng, hắn liền trực tiếp nhận lấy.
Mặc dù Giang Trần biết Tỉnh tam gia đây là giả bộ, cố ý làm cho hắn xem. Thế nhưng mà hắn đúng là có chút cảm kích.
Mặc kệ Tỉnh lão tam này hỗn đản đến cỡ nào, lúc trước đắc tội qua hắn như thế nào, nhưng mà hôm nay tư thái của người ta đã đủ thấp, đủ hữu hảo rồi.
Dưới loại tình hình này, Giang Trần cũng không thể nào là ý chí sắt đá.
Cố Tâm Đường suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Tam gia, người nọ vốn là xúc phạm cấm kị của Nguyệt Thần Giáo, nghe ngóng sự tình Từ Mộng Nữ Thần, cái này ở Nguyệt Thần Giáo là tuyệt đối không cho phép. Bất quá Tam gia ngươi đã mở miệng, huynh đệ ta vô luận như thế nào cũng phải bán chút mặt mũi. Hiện tại ta trở về thăm dò. Chỉ cần người nọ còn sống, ta nhất định mang người đi ra
Cố Tâm Đường không phải người ngu, hắn cũng thấy rõ tình thế. Nếu như lúc này hắn cự tuyệt, cái kia chính là trực tiếp đắc tội Tỉnh tam gia.
Đắc tội Tỉnh tam gia thì cũng thôi, còn có thể đắc tội tất cả mọi người ở hiện trường.
Đắc tội những người khác không sao, nhưng mà Vô Song Đại Đế, hắn vô luận như thế nào cũng không dám đắc tội.
Đắc tội một Đại Đế, vạn nhất người ta giận dữ, trực tiếp giết hắn, kia chỉ là sự tình nhấc tay.
Diệt hắn, một đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, dù là Nguyệt Thần Giáo cũng chưa chắc sẽ báo thù cho hắn. Dù sao, Nguyệt Thần Giáo cũng không muốn cùng một tán tu Đại Đế triệt để trở mặt.
Tỉnh tam gia do dự một chút, bỗng nhiên trong mắt hiện lên một tia tinh mang, nói:
- Cố huynh đệ, ở đây không có người ngoài. Ta cũng không nói hai lời. Lần này ngươi đi, có thể mang Thiệu huynh đệ cùng Vô Song tiền bối hay không?
- À?
Cố Tâm Đường sững sờ, mang ngoại nhân tiến vào hắc lao của Nguyệt Thần Giáo? Đây chính là sự tình phạm vào kiêng kị a. Trong lúc nhất thời, hắn cũng có chút hoài nghi, những người này thật là hướng về phía võ giả Nguyên cảnh kia đến sao? Không phải là vì cường giả khác bị giam giữ trong hắc lao chứ?
Bằng không thì chỉ là một Nguyên cảnh, có thể làm Vô Song Đại Đế tự thân xuất mã sao?
*****
Nghĩ tới đây, Cố Tâm Đường chần chờ không nói. Hiển nhiên, yêu cầu này thật sự có chút nghe rợn cả người, hắn một thời ba khắc là không dám tùy tiện nhận lời.
Tỉnh lão tam cau mày nói:
- Cố huynh đệ, năng lực của ngươi, ta một mực rất thưởng thức. Thế nhưng mà vì cái gì qua nhiều năm như vậy, ngươi lại chỉ có thể làm đội trưởng?
Cố Tâm Đường đắng chát cười cười:
- Tam gia, Cố mỗ không có căn cơ, bối cảnh gì. Có thể làm đến Hình đường đội trưởng, đã rất thỏa mãn.
- Nhưng lấy tài hoa của ngươi, tuyệt đối không chỉ là một đội trưởng. Ngươi thiếu là cái gì? Phách lực? Hay nhân mạch?
Tỉnh lão tam tiếp tục khua môi múa mép, tiếp tục cổ động:
- Hiện tại là lúc khảo nghiệm phách lực của ngươi. Kỳ ngộ cũng ở ngay trước mặt ngươi.
Cố Tâm Đường cười khổ, cái gọi là kỳ ngộ, cũng không phải hắn nhìn không ra. Nếu như có thể nịnh nọt Vô Song Đại Đế, kết giao Vô Song Đại Đế, đối với Cố Tâm Đường hắn tự nhiên là một đại vốn liếng.
Thế nhưng mà, chuyện này cũng không dễ xử lý như vậy. Không nói trước bọn hắn có phải thật tìm võ giả Nguyên cảnh kia hay không. Coi như là tìm võ giả Nguyên cảnh kia, dùng Cố Tâm Đường suy đoán, khả năng người nọ chết so với khả năng còn sống là lớn hơn gấp bội.
Một khi chuyện này không có làm tốt, nhân tình không chiếm được, còn có thể đắc tội nhóm người này.
Dùng khứu giác của Cố Tâm Đường, hiển nhiên biết được hậu quả khi đắc tội nhóm người này sẽ rất nghiêm trọng. Dù hắn là người của Nguyệt Thần Giáo, chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì.
Giang Trần hít sâu một hơi:
- Cố đội trưởng, chuyện này ngươi chỉ là theo lẽ công bằng làm việc. Chúng ta rất cảm kích ngươi lúc ấy không có tại chỗ diệt sát người nọ. Mặc kệ người nọ sống hay chết, chỉ cần ngươi dẫn chúng ta vào hắc lao, liền tính toán là một thiên đại nhân tình.
Vô Song Đại Đế cũng gật đầu:
- Tựa như Tỉnh lão tam nói, ngươi cần phải có phách lực của mình.
Cố Tâm Đường đích thật là người có bản lĩnh, nhưng bởi vì thượng diện không có người, không có chỗ dựa, cho nên hắn ở thời khắc mấu chốt, sẽ lo trước lo sau, thiếu một ít phách lực lôi lệ phong hành.
Lúc này, đối với hắn hiển nhiên là đại khảo nghiệm.
Cân nhắc thật lâu, Cố Tâm Đường mới cắn răng:
- Tốt, theo ý của các ngươi. Ta mang bọn ngươi tiến vào hắc lao, bất quá trước khi các ngươi đi vào, phải cải trang thoáng một phát. Bằng không thì ngoại nhân là tuyệt đối không thể tiến vào Cấm khu của Nguyệt Thần Giáo. Còn nữa, ta phải bảo đảm các ngươi là hướng về phía võ giả Nguyên cảnh kia. Nếu không... Ta vô luận như thế nào cũng không thể đáp ứng các ngươi.
- Cái này ngươi yên tâm, ta dùng Tâm Ma thề, tuyệt đối chỉ hướng về phía một người kia. Tuyệt đối sẽ không gây nhiễu loạn gì cho ngươi.
Giang Trần đáp ứng.
Tỉnh lão tam cũng cổ vũ:
- Cố huynh đệ, Thiệu công tử cùng Vô Song tiền bối đều là người nhất ngôn cửu đỉnh, ngươi có thể không tin Tỉnh lão tam ta, nhưng nhất định phải tin bọn hắn.
Cố Tâm Đường than nhẹ một tiếng:
- Ta tin bọn hắn, cũng tin Tam gia. Bất quá việc này liên quan trọng đại, hết thảy còn phải cẩn thận không một chút phân tâm. Bằng không mà nói, sẽ mang đến vô cùng phiền toái. Bị những đội trưởng khác biết rõ, nhất định sẽ tố cáo ta. Thậm chí còn sẽ liên lụy Tam gia ngươi.
Vô Song Đại Đế cười nhạt nói:
- Nếu như để người khác biết rõ, Mạch Vô Song ta cũng không cần làm người rồi.
Đường đường cường giả Đại Đế, nếu như chút sự tình ấy cũng làm không xong, cái kia cũng không tránh khỏi quá mất mặt xấu hổ.
- Việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta liền xuất phát. Cố đội trưởng, ngươi nói cải trang như thế nào.
Giang Trần một chút thời gian cũng không muốn trì hoãn.
Trì hoãn nhiều một giây đồng hồ, phụ thân Giang Phong sẽ hơn một phần nguy hiểm.
Dựa theo Cố Tâm Đường yêu cầu, Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế đều cải trang một phen, cải trang thành thủ hạ của Cố Tâm Đường, cũng là hữu mô hữu dạng.
Về phần hai thủ hạ nguyên lai của Cố Tâm Đường, trước an bài bọn hắn ở lại chỗ của Tỉnh lão tam.
- Long huynh, Vận phu nhân cũng ở nơi đây, có chuyện gì, nhờ ngươi chiếu khán một chút.
Trước khi Giang Trần đi, dặn dò Long Tiểu Huyền.
Kỳ thật Long Tiểu Huyền vẫn có chút khó chịu. Loại sự tình này, kỳ thật hắn cũng rất muốn tham dự. Thế nhưng mà Cố Tâm Đường chỉ có hai danh ngạch.
Giang Trần nhất định là phải đi. Tuy Long Tiểu Huyền tự đại, cũng không cảm thấy mình đã lợi hại hơn Vô Song Đại Đế. Cho nên tuy trong nội tâm mất hứng, lại không có kháng nghị cái gì.
Tổng bộ của Nguyệt Thần Giáo, cũng không ở trong Sương Nguyệt Thành, mà nằm ngoài Phiêu Miểu chi địa, người bình thường không có tọa độ tông môn, thì ngay cả cửa vào cũng tìm không thấy.
Với tư cách người của Nguyệt Thần Giáo, Cố Tâm Đường tự nhiên không gặp phải loại vấn đề này. Mang theo Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế, liên tục trải qua vài cửa khẩu, mới tính toán tiến nhập sơn môn của Nguyệt Thần Giáo.
Trên đường đi, Vô Song Đại Đế áp chế toàn bộ khí tức, biểu hiện ra ngoài là một võ giả bình thường.
Hắn không dám lộ ra dấu hiệu Đế Cảnh chút nào, bởi vì đây đã là tiến vào khu vực hạch tâm của Nguyệt Thần Giáo. Một khi khí tức Đế Cảnh của mình bị cường giả Nguyệt Thần Giáo cảm ứng được, tất sẽ đưa tới oanh động, tạo thành hiểu lầm không tất yếu. Dù sao, tự tiện xông vào địa bàn của người khác, đây là bất luận tông môn nào cũng kiêng kị.
Hắc lao, ở sơn môn Nguyệt Thần Giáo là một nơi cực kỳ xa xôi hẻo lánh.
Xưa nay, Cố Tâm Đường thường xuyên được an bài ở chỗ này trông coi hắc lao. Với tư cách thực lực bài danh Top 3 trong các đội trưởng của Lãnh Nguyệt Hình đường, Cố Tâm Đường đích thật là bị người xa lánh chèn ép rồi. Bằng không thì dùng thực lực cùng địa vị của hắn, quả quyết không nên phái đến trông giữ hắc lao.
Dù sao, đây là một sự tình khổ sai, cũng không có chất béo có thể kiếm.
Tuy hôm nay không đến phiên Cố Tâm Đường trực, nhưng mà Khán Thủ giả hắc lao biết thân phận của Cố Tâm Đường, nhìn thấy hắn mang thủ hạ đến, cũng không có quá ngoài ý muốn.
Sau khi hô đúng khẩu lệnh, Cố Tâm Đường liền thông qua phòng ngự bên ngoài.
- Đây là quan khẩu bên ngoài, bên trong còn có một đạo quan khẩu. Đạo quan khẩu kia, kiểm tra cực kỳ nghiêm mật. Coi như là ta, không phải thời gian đang trực, cũng phải bị kiểm tra.
Cố Tâm Đường truyền âm cho Giang Trần cùng Vô Song Đại Đế, ý bảo bọn hắn phải phối hợp thoáng một phát.
Xuyên qua quan khẩu bên ngoài, không bao lâu liền đến nội bộ hắc lao, đạo quan khẩu này, rõ ràng nghiêm mật hơn rất nhiều.
Rất nhiều cường giả ở chỗ này qua lại băn khoăn, trận pháp phòng ngự hiện đầy từng nơi hẻo lánh, làm cho nơi này lộ ra cực kỳ không dễ tiếp cận.
- Cố đội trưởng? Sao ngươi lại tới đây?
Nhìn thấy Cố Tâm Đường dẫn người đến, một gã đội trưởng phụ trách trực ban cũng sững sờ.
Thực lực địa vị của đội trường này ở Lãnh Nguyệt Hình đường, còn xa xa không bằng Cố Tâm Đường, cũng là nhân vật biên giới hóa. Nhìn thấy Cố Tâm Đường đến, hơi có chút kinh ngạc.
← Ch. 1099 | Ch. 1101 → |