Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1112

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1112: Nan đề của Nguyệt Thần Giáo
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thái độ của gia tộc nhà A Lê đối với Cố Tâm Đường, vốn là có chút do dự. Ở gia tộc của A Lê xem ra, tuy Cố Tâm Đường ưu tú, nhưng không có chỗ dựa gì, tại Nguyệt Thần Giáo không có căn cơ. Đây là hoàn cảnh xấu cực lớn để về sau hắn phát triển.

Mà Tôn Nguyên tuy khốn kiếp, nhưng chỗ dựa của thằng này rất cứng, thế lực gia tộc khổng lồ, tại Nguyệt Thần Giáo, tương lai có lẽ sẽ càng có tiền đồ.

Thế nhưng mà, sau khi A Lê mang tin tức của Vô Song Đại Đế về nhà, tất cả ý kiến phản đối liền biến mất toàn bộ.

Nhao nhao cảm thấy Cố Tâm Đường hết sức ưu tú, các phương diện đều có thể nói hoàn mỹ. Mà cái gọi là không có chỗ dựa, cũng không tồn tại nữa.

Có một Đại Đế làm chỗ dựa, cái này còn gọi chỗ dựa không ngạnh sao?

Tuy Đại Đế này không phải Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo. Nhưng mà cả Nguyệt Thần Giáo, có mấy vị Đại Đế? Chẳng lẽ Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo, còn có thể không cho Vô Song Đại Đế mặt mũi?

Thái độ của gia tộc A Lê rõ ràng, chuyện này liền dễ làm nhiều hơn.

Mà gia tộc của Tỉnh lão tam, vốn đối với giao tình giữa Tỉnh lão tam cùng Cố Tâm Đường cũng không phải đặc biệt để ý. Bất quá kể từ khi biết Vô Song Đại Đế cho Cố Tâm Đường chỗ dựa, đều nhao nhao gọi Tỉnh lão tam về, hảo hảo giáo huấn một chầu, bảo hắn chú ý đoạn giao tình cùng Cố Tâm Đường.

Bởi vậy có thể thấy được, cho dù Vô Song Đại Đế là tán tu, nhưng lực ảnh hưởng lại cực kỳ lớn.

Dù hắn không phải Đại Đế của Nguyệt Thần Giáo, nhưng thế lực khắp nơi của Nguyệt Thần Giáo, vẫn không khỏi phải chịu ảnh hưởng.

Bởi như vậy, lễ thành hôn của Cố Tâm Đường cùng A Lê, vốn cho là khách nhân không nhiều lắm, thoáng cái lại nhiều hơn rất nhiều người.

Những người này, bình thường cùng Cố Tâm Đường chỉ là sơ giao, lúc này đều nhao nhao chạy tới chúc mừng.

Cái này để cho Cố Tâm Đường đã cảm thấy kỳ quái, lại cảm khái.

Vô Song Đại Đế hiển nhiên không phải tâm huyết dâng trào, hắn thưởng thức Cố Tâm Đường, đồng thời cũng là bởi vì chứng kiến cảm tình giữa Cố Tâm Đường cùng A Lê.

Từ trên người bọn họ, thấy được bóng dáng của mình cùng Vận phu nhân năm đó.

Lúc trước thời điểm Vô Song Đại Đế truy cầu Vận phu nhân, cũng bị thế lực của Vận phu nhân nhìn không tốt, đối mặt Đan Cực Đại Đế hoành đao đoạt ái. Cơ hồ là từng cái chi tiết, đều giống như hai người Cố Tâm Đường.

Cho nên, Vô Song Đại Đế đối với hôn sự của Cố Tâm Đường, mới có thể để ý như vậy.

Ở trên người Cố Tâm Đường, Vô Song Đại Đế có một loại cảm giác đồng bệnh tương liên.

Bởi như vậy, nghi thức thành hôn của Cố Tâm Đường cùng A Lê, tự nhiên lộ ra dị thường náo nhiệt, rất nhiều trưởng lão của Nguyệt Thần Giáo, cũng nhao nhao đến đây cổ động.

Tự nhiên, đây không phải mặt mũi của Cố Tâm Đường cùng A Lê lớn bao nhiêu, mà là mặt mũi của Vô Song Đại Đế.

Trận nghi thức long trọng này, ở trong vô cùng náo nhiệt chấm dứt. Hạnh phúc nhất không ai qua được Cố Tâm Đường cùng A Lê rồi.

Lúc bọn hắn tổ chức nghi thức thành hôn, Vô Song Đại Đế cùng đạo lữ Vận phu nhân tuyên bố, nhận Cố Tâm Đường làm nghĩa tử.

Quyết định này, ngay cả Giang Trần cũng cảm giác có chút ngoài ý muốn, dù sao lúc trước hắn cũng không có nghe Vô Song Đại Đế lộ ra tiếng gió.

Giang Trần biết, nhất định là Vô Song Đại Đế từ trên người Cố Tâm Đường, thấy được bóng dáng của mình năm đó, đây là một loại cộng minh trên tình cảm.

Cố Tâm Đường trở thành nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, cái này nhìn như một chi tiết đơn giản. Nhưng lại hướng ra phía ngoài thả đi một tín hiệu mãnh liệt.

Cũng là cảnh cáo Tôn Nguyên kia, không cần thăm dò chặn ngang một gạch. Nếu không, là gây khó dễ Vô Song Đại Đế hắn.

Không thể không nói, Cố Tâm Đường vốn ở Nguyệt Thần Giáo không có tiếng tăm gì, thoáng cái thành nhân vật đứng đầu của Nguyệt Thần Giáo. Vốn mọi người đối với hắn nhìn không quá tốt, cũng thoáng cái cải biến cảm nhận.

Có đôi khi, vận mệnh là kỳ diệu như vậy, một chi tiết biến hóa, sẽ khiến cả cuộc đời ngươi xuất hiện biến hóa.

Vốn dùng thân phận cùng địa vị của Cố Tâm Đường, ở Nguyệt Thần Giáo đã không có không gian bay lên gì. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì gia tộc A Lê không coi trọng Cố Tâm Đường.

Thế nhưng mà, sau khi trở thành nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, loại cục diện này nhất định sẽ đổi mới trên phạm vi lớn.

Ai cũng phải cân nhắc đến, sau lưng Cố Tâm Đường có một Đại Đế nghĩa phụ. Nhân vật như vậy, đặt ở Nguyệt Thần Giáo, là ai cũng không thể bỏ qua.

Ngoại trừ giáo chủ ra, là không ai dám khi dễ hắn.

Cái gì gọi là nước lên thì thuyền lên, cái này là nước lên thì thuyền lên. Đây là ví dụ tươi sáng rõ nét nhất.

Sau khi nghi thức kết thúc, Vô Song Đại Đế cũng trở nên công việc lu bù lên, những trưởng lão trình diện tham gia nghi thức của Nguyệt Thần Giáo kia, đều nhao nhao mời Vô Song Đại Đế, các loại thiết yến khoản đãi vô số.

Cái thứ nhất mời, là gia tộc của Tỉnh tam gia. Lão tổ gia tộc của Tỉnh tam gia, nghe nói quá trình Tỉnh tam gia cùng bọn người Vô Song Đại Đế hóa thù thành bạn, cũng vạn phần giật mình. Sau khi giáo huấn Tỉnh lão tam một chầu, liền lệnh cưỡng chế hắn vô luận như thế nào cũng phải mời Vô Song Đại Đế cùng Thiệu công tử đến dự tiệc.

Loại tán tu Đại Đế như Vô Song Đại Đế này, đó là bất luận kẻ nào cũng muốn lôi kéo.

Loại mời này, Vô Song Đại Đế cũng không cự tuyệt. Giang Trần vốn không thích loại xã giao này, bất quá vì nghe ngóng tin tức mẫu thân, hắn vẫn nhịn tham gia không ít hoạt động.

Bận rộn vài ngày, cuối cùng ứng phó xong những xã giao kia. Bên Tỉnh tam gia, lại lần nữa thần thần bí bí tìm Giang Trần.

- Thiệu công tử, Tỉnh mỗ muốn hỏi một câu, ban đầu ở Đan Hỏa Thành, vị Thiệu công tử tham gia tiền thưởng lôi đài kia, có lẽ chính là ngươi a?

Tỉnh tam gia cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Là ta, sao hỏi như vậy?

Giang Trần hơi sững sờ.

Ngữ khí của Tỉnh tam gia thập phần thần bí nói:

- Ta chỉ là muốn xác định thoáng một phát, nghe nói lúc trước có một nhiệm vụ Vương cấp, là nhiệm vụ phương diện đan dược đã tám trăm năm không được giải quyết, cuối cùng bị Thiệu công tử ngươi giải quyết?

- Phải.

Giang Trần cũng không phủ nhận.

Tỉnh tam gia gật gật đầu, sau một lúc lâu mới thấp giọng nói:

- Thiệu công tử, vừa rồi Tỉnh gia lão tổ nói với ta một sự kiện. Nói Nguyệt Thần Giáo ta gần đây mời rất nhiều Đan Vương của Đan Hỏa Thành. Giống như gặp phải nan đề khó giải gì. Đã vận dụng quan hệ tư nhân của các cao tầng Nguyệt Thần Giáo, tìm kiếm cường giả phương diện đan dược khắp nơi.

Giang Trần nghe vậy, trong lòng khẽ động:

- Bọn hắn tìm kiếm cường giả đan dược làm chi?

Tỉnh tam gia lắc đầu:

- Cụ thể làm cái gì, ta lại không rõ lắm. Bất quá theo ta được biết, chuyện này phi thường trọng yếu, ngay cả ba vị giáo chủ cũng bị kinh động. Hơn nữa là hạ tử lệnh, phải trong ba tháng tìm được Đan Vương có thể giải quyết vấn đề.

*****

Giang Trần trầm tư một lát, lại hỏi:

- Đã mời người nào?

- Đan Vương của Tà Nguyệt Thượng Vực chúng ta, trình độ cao nhất đều ở Nguyệt Thần Giáo. Hiển nhiên bọn họ là làm không được rồi. Bằng không thì sẽ không mời người bên ngoài. Ta nghe nói, giống như mời một đám Đan Vương của Đan Hỏa Thành. Ngay cả Kê Lang Đan Vương cũng được mời, còn có Thanh Phượng Đan Vương, Cổ Nguyệt Đan Vương, Thiên Nhai Đan Vương...

Những Đan Vương này, đều là Đan Vương tiếng tăm lừng lẫy của Đan Hỏa Thành, là Đan Vương đỉnh cấp chuẩn Đan Đế.

Những tên này, Giang Trần tự nhiên cũng biết. Kê Lang Đan Vương là đối thủ cũ của hắn, ban đầu ở Lưu Ly Vương Thành Khổng Tước Thánh Sơn bị hắn nghiền áp qua.

Có thể nói, cái tên tuổi Chân Đan Vương của Giang Trần, là giẫm Kê Lang Đan Vương thượng vị. Cho nên Giang Trần muốn không có ấn tượng với Kê Lang Đan Vương cũng khó khăn.

Thanh Phượng Đan Vương, đoạn thời gian trước ở trên tiền thưởng lôi đài đã từng quen biết. Tuy tính tình người này thối, bất quá lại rất có nguyên tắc, là một Đan Vương giữ mình trong sạch, thuộc về cường giả đan đạo tư tưởng tương đối bảo thủ, nhưng phẩm tính cao thượng.

Về phần Cổ Nguyệt Đan Vương, còn có Thiên Nhai Đan Vương, Giang Trần nghe qua tên tuổi của bọn hắn, lại chưa từng quen biết. Biết rõ bọn họ đều là chuẩn Đan Đế nổi danh của Đan Hỏa Thành.

- Đều là Đan Hỏa Thành sao?

Giang Trần lại hỏi một câu.

- Các vực chúng ta giao hảo, Đan Vương của Đan Hỏa Thành là mạnh nhất. Đan Vương địa phương khác, trình độ cũng sẽ không mạnh hơn Tà Nguyệt Thượng Vực chúng ta bao nhiêu.

Tỉnh tam gia nói cũng đúng tình hình thực tế.

Muốn nói Đan Hỏa Thành phóng xạ lực thật sự quá mạnh mẽ. Làm cho tất cả các vực quanh thân Đan Hỏa Thành, bất kể là Thượng Vực hay Trung Vực, thậm chí Hạ Vực, đều không có Đan Vương đỉnh tiêm gì.

Bởi vì, thiên tài đan đạo ưu tú chính thức, cơ hồ đều bị Đan Hỏa Thành đào đi.

Mời Đan Vương của Đan Hỏa Thành, Đan Vương các vực khác, còn thực không có tất yếu mời đến. Dù sao, trình độ của bọn hắn không có khả năng cao hơn Đan Vương của Đan Hỏa Thành.

- Cái này cũng không nhất định. Tuy trình độ của Đan Hỏa Thành cao, nhưng chưa chắc là cái gì cũng được. Tại sao không đi chỗ xa hơn?

Tỉnh tam gia thở dài:

- Ở quanh đây, tất cả mọi người đều tín nhiệm Đan Hỏa Thành. Lực ảnh hưởng của Đan Hỏa Thành quá mạnh mẽ. Đúng rồi, Thiệu công tử, chuyện này, ngươi có hứng thú hay không?

Giang Trần suy nghĩ một lát, lại nói:

- Lần này rốt cuộc là cơ hội gì? Có thể tiếp cận Thánh Nữ hay không?

Tỉnh tam gia lại không nghĩ rằng Giang Trần đối với Thánh Nữ chấp nhất như vậy, cười khổ nói:

- Lần này rốt cuộc là cơ hội gì, ta cũng nói không rõ. Bất quá ngay cả giáo chủ cũng coi trọng như vậy, nói không chừng cùng Thánh Nữ có quan hệ cũng nói không chừng.

Giang Trần nghe vậy, gật gật đầu:

- Vậy ta tham gia.

Tỉnh tam gia đại hỉ:

- Tốt, Thiệu công tử xuất mã, kìa liền chắc chắn. Hiện tại cao tầng từng tông môn, đều có tư cách đề cử một nhân tuyển. Lão tổ nhà ta là trưởng lão của Nguyệt Thần Giáo, hắn cũng có một danh ngạch đề cử. Cho nên, lão nhân gia tới hỏi ta ngươi có hứng thú hay không.

Sự tình bình thường, Giang Trần còn thật không có hứng thú gì.

Bất quá liên quan đến sự tình Nguyệt Thần Giáo coi trọng như thế, dù Giang Trần không có hứng thú cũng phải có hứng thú. Hắn không thể buông tha một cơ hội xâm nhập tiếp xúc Nguyệt Thần Giáo.

Chỉ cần nhìn thấy Thánh Nữ của Thanh Nguyệt nhất mạch, cũng chính là muội muội của mình, cái kia hết thảy sẽ xuất hiện chuyển cơ.

Hiện tại vấn đề lớn nhất, là ngay cả cơ hội gặp mặt, cơ hội truyền lời cũng không có.

...

Thánh Địa Thanh Nguyệt nhất mạch, Hiểu Phong Tàn Nguyệt.

Lúc này trời vừa mới sáng, không khí còn có chút cảm giác mát.

Một nữ tử mặc xiêm y màu xám, thần sắc hơi có chút sầu não, ngồi ở trước sân khấu, tay phải cầm đao, tay trái là một mộc điêu dài hơn một xích.

Mộc đầu là Kim Nguyệt Phong Mộc thượng hạng, phi thường cao quý.

Mộc điêu này là hình tượng của một nam tử, tuổi trẻ tuấn lãng, nếu Giang Phong ở đây, khẳng định có thể nhìn ra, cái mộc điêu này đúng là bộ dạng của hắn thời điểm hơn hai mươi tuổi.

Nữ tử này, từng đao từng đao tỉ mỉ điêu khắc, bộ dạng nhu tình và chuyên chú kia, như đang vì người nàng yêu nhất sửa sang lại quần áo, trong ánh mắt tràn đầy trìu mến.

Ngón tay nữ tử thon dài, màu da trắng noãn như ngọc, trên cổ tay có một vòng ngọc phi thường mộc mạc, thậm chí có chút rẻ mạc, phụ trợ lấy da thịt bạch ngọc của nàng, lộ ra thập phần ôn nhu.

Chỉ là, cô gái này mặc áo xám, cùng tư chất sắc nước hương trời của nàng, lại hoặc nhiều hoặc ít lộ ra chút không hợp.

Đương nhiên, cho dù y phục cực kỳ không cân đối, cũng không cách nào che dấu khí độ thánh khiết và ung dung trên người nàng.

Phảng phất, nàng trời sinh liền có một loại khí chất đoan trang, làm cho không người nào có thể sinh ra ý khinh nhờn.

Cả gian phòng, khắp nơi đều là mộc điêu. Từng cái, đều tương tự như vậy, gương mặt đồng dạng, tư thái đồng dạng, vẻ mặt đồng dạng, chi tiết đồng dạng...

Ngoại trừ mộc điêu này ra, còn có hai mộc điêu tương đối nhỏ hơn một chút. Chỉ là, hai mộc điêu kia một cái là thiếu niên, một cái lại là trẻ nhỏ trong tã lót.

Cô gái này phảng phất muốn đem trọn tánh mạng, đều trút xuống trên mộc điêu.

Theo sắc trời dần dần sáng, vạn vật sống lại.

Két.. một tiếng, cửa bị đẩy ra. Một tia nắng sớm bắn vào trong phòng, chiếu lên khuôn mặt thánh khiết của nàng.

- À?

Nàng kia hơi kinh hãi, điêu đao không cẩn thận đâm vào trong tay trái, lập tức máu chảy ồ ồ.

Đẩy cửa vào, là một thiếu nữ dáng người tướng mạo cơ hồ cùng cô gái này giống như đúc. Chỉ là khuôn mặt thiếu nữ này rõ ràng càng non nớt hơn một ít, thiếu vài phần ung dung, lại nhiều thêm vài phần thanh xuân.

- Mẫu thân, ngươi làm sao vậy? Đâm vào tay sao?

Cô gái kia ân cần đi tới, chứng kiến mẫu thân chảy máu, vội vàng tìm hòm thuốc xử lý miệng vết thương.

Sau khi xử lý tốt, ngữ khí của thiếu nữ này hơi có chút oán trách, nửa quỳ ở trước gối nữ tử áo xám, có chút làm nũng lay hai chân của nữ tử áo xám:

- Mẫu thân, ngươi lại một đêm không ngủ. Bộ dáng ngươi như vậy, Tuyền Nhi thật sự rất lo lắng.

- Ai... Đứa nhỏ ngốc, mẫu thân không có việc gì. Ngươi không cần lo lắng mẫu thân. Mau đi đi, sư tôn ngươi đang chờ ngươi đi tu luyện.

Nữ tử áo xám kia than nhẹ một tiếng, chỉ có thời điểm con gái xuất hiện, trên khuôn mặt phiền muộn của nàng, mới xuất hiện vẻ tươi cười.

- Mẫu thân, ngươi cũng không thể quá bất công. Ngươi cả ngày ở trong căn phòng này, điêu khắc lấy pho tượng của phụ thân. Tuyền Nhi biết rõ ngươi một mực không quên được phụ thân. Thế nhưng mà... Ngươi dù sao cũng phải bảo trọng thân thể, mới có thể đợi đến cơ hội đoàn tụ a.

Ngữ khí của thiếu nữ vừa vội vừa chua xót, cơ hồ là mang theo khóc nức nở.

Hiển nhiên, nàng chứng kiến mẫu thân tra tấn mình như vậy, cũng phi thường khổ sở.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)