Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1115

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1115: Làm trò hề
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thời gian trọn vẹn qua một canh giờ, bọn người Thanh Phượng Đan Vương kiểm tra một lần lại một lần, làm rất nhiều giả thiết cùng đẩy diễn, cuối cùng nhất đều không thu hoạch được gì.

- Mấy vị giáo chủ, chúng ta hổ thẹn, học nghệ không tinh. Loại linh vật như Bảo Thụ, các loại tật xấu thông thường, chúng ta đều kiểm tra đo lường qua, nhưng đều không phải những nguyên nhân này.

Thanh Phượng Đan Vương thở dài.

- Chúng ta tài sơ học thiển, chỉ sợ là cô phụ mấy vị giáo chủ kỳ vọng rồi.

Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ cười nhạt nói:

- Mấy vị Đan Vương không cần khiêm tốn. Ít nhất các ngươi đã bài trừ nhiều loại khả năng như vậy. Coi như là công lao không nhỏ.

Loại sự tình chẩn đoán bệnh này, phương pháp bài trừ kỳ thật cũng là một loại biện pháp.

- Không phải Kê Lang Đan Vương còn không có ra tay sao?

Nguyệt Thần Giáo Nhị giáo chủ mỉm cười.

- Xem ra Kê Lang Đan Vương là đang làm chuẩn bị. Minh tưởng thoáng một phát, có khả năng trợ giúp hắn tăng lên sức phán đoán a? Đây là một loại uấn nhưỡng trên cảm xúc sao?

Thanh Phượng Đan Vương cười nhạt một tiếng, lại không nói gì thêm. Kỳ thật trong lòng của hắn lại âm thầm mắng, cái gì uấn nhưỡng cảm xúc, rõ ràng là giả thần giả quỷ.

Thanh Phượng Đan Vương có chút hiểu rõ Kê Lang Đan Vương, biết rõ thằng này thích phô trương, khả năng cảm thấy cùng bọn họ chẩn đoán sẽ mất mặt.

Ra vẻ ta đây như vậy, chẳng qua là muốn biểu hiện hắn đặc lập độc hành.

Ngay lúc này, Kê Lang Đan Vương mở mắt, ra vẻ nghi ngờ nói:

- Mấy vị đồng đạo, đã hoàn thành chẩn đoán bệnh sao? Không biết kết quả như thế nào?

Mấy Đan Vương của Đan Hỏa Thành nghe xong, trong nội tâm đều cảm thấy khó chịu. Nghĩ thầm ngươi giả trang cái gì a? Không sai biệt lắm là được rồi. Giả bộ xuống dưới, coi chừng bị sét đánh.

Bọn hắn căn bản không tin Kê Lang Đan Vương này không nghe bọn hắn đối thoại.

Kê Lang Đan Vương nhẹ nhàng cười cười, nhẹ gật đầu:

- Nếu như thế, ta liền không biết lượng sức đến xem. Nguyệt Thần Bảo Thụ này, chính là Thượng Cổ truyền thừa, có lẽ không chỉ là mấy vạn năm vòng tuổi. Loại Bảo Thụ này, Thiên Địa Bất Tử, căn cơ của chúng cũng bất diệt. So sánh với nhân loại võ giả, chúng mới thật sự là tồn tại cùng Nhật Nguyệt đồng huy, cùng Thiên Địa đồng thọ.

Khoe khoang mồm mép, Kê Lang Đan Vương này là rất có một bộ.

Kê Lang Đan Vương tạo thế lâu như vậy, vì chính là giờ khắc này. Mấy Đan Vương khác, ví dụ như bọn người Thanh Phượng Đan Vương, đều trừng mắt nhìn Kê Lang Đan Vương.

Bọn hắn cũng muốn nhìn một chút, Kê Lang Đan Vương này đến cùng có biện pháp nào. Muốn nói những Đan Vương uy tín lâu năm này, bất kỳ một cái nào kỳ thật đều không kém, đều sẽ không thua Kê Lang Đan Vương.

Chỉ có điều, Kê Lang Đan Vương tuổi trẻ, lại thắng là người nối nghiệp được Đan Cực Đại Đế khâm điểm. Cho nên cái giá đỡ của hắn sẽ lớn hơn một chút, sĩ diện sẽ khoa trương một ít.

Những tật xấu này, bọn hắn phải nhịn.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, biểu lộ của Kê Lang Đan Vương, cũng càng ngày càng ngưng trọng, mới đầu, hắn vẫn là vẻ mặt hưng phấn, thoả thuê mãn nguyện.

Nhưng khi hắn đem sở học bình sinh thi triển ra toàn bộ, nhưng như cũ không cách nào tìm ra Nguyệt Thần Bảo Thụ có vấn đề ở nơi nào, hắn thật sự có chút ít hoảng hốt rồi.

Thật vất vả tạo thế lớn như vậy, hắn vốn tưởng rằng cái này là một lần mình dương danh lập vạn, là một lần chiếm được ánh mắt mỹ nhân ưu ái.

Nếu quả thật làm hư, vậy những cử động tạo thế của hắn, sẽ lộ ra có chút buồn cười. Nói không chừng sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

Trong lúc nhất thời, sau lưng Kê Lang Đan Vương bắt đầu chảy mồ hôi, lại kiên trì kiểm tra một vòng, kết quả vẫn như ban đầu, không thu hoạch được gì.

Một canh giờ đi qua, lại một canh giờ nữa trôi qua.

Vốn Nguyệt Thần Giáo tam đại giáo chủ đối với hắn ôm lấy chờ đợi thật lớn, biểu lộ cũng càng ngày càng ngưng trọng, ngẫu nhiên trong lúc lơ đãng, trong mắt các nàng sẽ hiện lên một tia thất vọng.

Trong lúc nhất thời, ở trong lòng các nàng, mặc dù không có đánh lên nhãn hiệu Hoa Nhi Bất Thực cho Kê Lang Đan Vương, nhưng độ tán thành trong lòng, đích thật là rớt xuống ngàn trượng.

Đều nói Kê Lang Đan Vương này lợi hại cỡ nào, thế nhưng mà sự thật thì sao? Biểu hiện cũng không gì hơn cái này, cùng những người khác cũng không có bao nhiêu khác nhau.

Buồn nôn nhất là, trước đó thằng này còn làm ra nhiều trò như vậy. Một bộ muốn làm tuồng áp trục. Kết quả tuồng áp trục thế ngược mười phần, như bị táo bón, cái gì cũng không có.

Vốn là làm giá cực cao, sau đó lại bị một cước đá xuống mặt đất. Loại cảm giác này, thật sự là rất đau đớn.

Hai canh giờ đi qua, kiên nhẫn của tất cả mọi người cũng đã tiêu hao hết.

Nếu như không phải vì chiếu cố mặt mũi của Đan Hỏa Thành, người của Nguyệt Thần Giáo ở hiện trường, thậm chí muốn tuyên bố kết thúc.

Dù sao, ai cũng không muốn tiếp tục xem Kê Lang Đan Vương này xấu mặt.

Kê Lang Đan Vương khục khục một tiếng, nhưng vẫn là biểu lộ rắm thí, khoan thai nói:

- Mấy vị giáo chủ, vừa rồi ta dùng hết sở học bình sinh, mặc dù không có tìm được bệnh căn. Nhưng lại tìm được một ít manh mối khả nghi. Việc này không phải một sớm một chiều có thể đẩy diễn ra. Ta sẽ dẫn lấy những manh mối này, về Đan Hỏa Thành tìm đọc một ít tư liệu, từng cái xác minh thoáng một phát, sẽ có một ngày ra kết quả.

Lời nói này, nghe thập phần cao lớn. Nhưng mà ngươi cẩn thận phân biệt rõ, kỳ thật căn bản chính là trống rỗng không có gì, nói tương đương chưa nói.

Nhìn như có chút nội dung, trên thực tế không có nửa điểm là đồ vật chuẩn xác.

Cái gọi là manh mối, khả nghi. Cái gọi là suy diễn, lại cần về Đan Hỏa Thành tra tư liệu. Cái gọi là ra kết quả, nhưng lại nói sẽ có một ngày.

Sẽ có một ngày ai biết là ngày này?

Nói không chừng chờ lá cây của Nguyệt Thần Bảo Thụ đều rơi sạch, ngày đó còn chưa tới đây này.

Bất quá, cân nhắc đến mặt mũi của Đan Hỏa Thành, mấy giáo chủ của Nguyệt Thần Giáo, ngữ khí vẫn là thập phần khách khí. Mỗi một cái đều nói:

- Vậy thì chờ mong Kê Lang Đan Vương đại triển thân thủ, sớm ngày mang đến tin chiến thắng.

- Đương nhiên đương nhiên, việc này đến cùng ở địa phương nào, Kê Lang nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tìm ra vấn đề.

Kê Lang Đan Vương cũng là tỏ thái độ.

Bất quá Thanh Phượng Đan Vương lại nhịn không được nói:

- Kê Lang Đan Vương, lão phu rất hiếu kỳ, ngươi tìm được mấy điểm đáng ngờ, không biết là ở đâu? Nếu có manh mối khả nghi, nói không chừng chúng ta lẫn nhau có thể xác minh thoáng một phát, vừa vặn tiếp thu ý kiến quần chúng, luận bàn một phen. Cái tư duy va chạm này, thường thường có thể được đến linh cảm không tưởng.

Không thể không nói, chiêu này của Thanh Phượng Đan Vương, có chút hung ác.

Trong lòng Kê Lang Đan Vương có chút tức giận, hắn không biết Thanh Phượng Đan Vương là không phải cố ý hủy đi đài của mình, nhưng đối phương nói như vậy, lại để cho hắn có chút xuống đài không được.

Nói thật, vừa rồi những lời nói kia, chỉ là lời nói tràng diện, là vì để cho mình có một cơ hội xuống đài.

*****

Thế nhưng mà Thanh Phượng Đan Vương hỏi, bằng với trực tiếp rút đi bậc thang xuống đài của hắn.

- Ha ha, cái này liên quan đến rất nhiều tri thức chuyên nghiệp, một lát cũng nói không rõ ràng. Nếu Thanh Phượng Đan Vương muốn biết, trở lại Đan Hỏa Thành, chúng ta ngồi cùng một chỗ, cẩn thận tham tường.

Lời này, thì có chút không biết xấu hổ.

Cũng may, Thanh Phượng Đan Vương không có tiếp tục theo đuổi, cười nhạt một tiếng, cũng không có nói cái gì nữa.

Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ kia thở dài:

- Không thể tưởng được bệnh trạng của Nguyệt Thần Bảo Thụ, lại khó giải quyết đến như vậy. Ngay cả chư vị cũng vô kế khả thi, trên đời này, có ai có thể phá giải a? Ai, nếu chư vị Đan Vương có nhân tuyển gì, xin nhất định phải đề cử một chút.

Kê Lang Đan Vương tính nước tiểu, luôn luôn là lão tử đệ nhất thiên hạ. Hắn mới sẽ không đề cử người khác, cũng không có khả năng đề cử người khác.

Cổ Nguyệt Đan Vương nói:

- Có lẽ, chỉ có thể mời Đan Cực Đại Đế ra tay. Bất quá Đan Cực bệ hạ bế quan nhiều năm, không dễ mời a.

- Có lẽ, loại sự tình này phải chú ý một cái duyên phận a. Chúng ta chắc hẳn vô duyên với Nguyệt Thần Bảo Thụ này?

Thiên Nhai Đan Vương lại là người quan niệm về số mệnh.

Thanh Phượng Đan Vương nghĩ chỉ chốc lát, bỗng nhiên than nhẹ một tiếng:

- Nếu như cần phải để ta đề cử một người, trong lòng lão phu ngược lại là có nhân tuyển. Chỉ là...

- Chỉ là cái gì?

Ngữ khí của Đại giáo chủ bỗng nhiên khẽ động, nghe khẩu khí của Thanh Phượng Đan Vương, tựa hồ người hắn muốn đề cử, cực kỳ rất giỏi?

- Cũng không có gì. Lão phu chỉ là một loại trực giác, nếu như trên đời này thực sự có người có thể phá giải vấn đề này, lão phu cái thứ nhất sẽ nghĩ tới hắn.

- A? Thanh Phượng đạo huynh, ngươi nói là vị Đan Đế tiền bối nào?

Cổ Nguyệt Đan Vương cũng hiếu kỳ.

Thanh Phượng Đan Vương lắc đầu:

- Không phải Đan Đế. Người này khẳng định các ngươi cũng nghe qua. Trước đó vài ngày, tại Đan Hỏa Thành có một lần tiền thưởng lôi đài, cấp bậc ngàn năm nhất ngộ. Trong đó có một tổng lôi chủ, cùng lão phu có chút liên quan. Trình độ của hắn, lại để cho lão phu xem thế là đủ rồi. Nhiệm vụ tám trăm năm của tiền thưởng lôi đài, một mực không người có thể giải, kết quả lại bị hắn nhẹ nhõm giải quyết...

- A? Còn có chuyện như vậy?

Mấy giáo chủ của Nguyệt Thần Giáo cao cao tại thượng, bọn hắn đối với những sự tình thế tục này, ngược lại nghe ngóng không nhiều lắm.

Cổ Nguyệt Đan Vương cũng nghĩ tới:

- Việc này lão phu cũng nghe nói qua, đó là một thiên tài hết sức trẻ tuổi. Nghe nói họ Thiệu, gọi là Thiệu Uyên. Đúng hay không?

Thanh Phượng Đan Vương gật gật đầu:

- Chỉ tiếc, hắn Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, sau khi ở Đan Hỏa Thành kinh hồng thoáng hiện, liền không còn có tin tức của hắn.

Nhưng Kê Lang Đan Vương lại nhịn không được nói:

- Có lẽ Thanh Phượng Đan Vương có chút nói quá lời a? Thiệu Uyên kia có thể biểu hiện xuất chúng, chẳng qua là Đan Vương cường đại của Đan Hỏa Thành không có tham gia mà thôi. Bằng không thì cũng không tới phiên hắn ở trên tiền thưởng lôi đài đại xuất danh tiếng.

Kê Lang Đan Vương nghe được Thanh Phượng Đan Vương tôn sùng một ngoại nhân như vậy, trong lòng của hắn tự nhiên khó chịu. Tốt xấu gì Kê Lang Đan Vương hắn cũng là Đan Hỏa Thành đệ nhất Đan Vương a.

Ở dưới Đại Đế, được công nhận đệ nhất.

Thanh Phượng Đan Vương tán dương ngoại nhân, đối với Kê Lang Đan Vương hắn mà nói, đây tuyệt đối là vẽ mặt. Là trường chí khí người khác, diệt uy phong nhà mình.

Thanh Phượng Đan Vương cũng không tranh luận, cười nhạt nói:

- Lão phu chỉ là thoảng qua nói một câu, về phần những chuyện khác, cái kia đều có Nguyệt Thần Giáo tự mình làm chủ.

Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ thấy Đan Hỏa Thành bọn họ có chút tranh luận, cũng không tiếp tục nữa, cười nói:

- Hôm nay đa tạ chư vị ra tay, kính xin tới Nguyệt Thần cung ngồi một chút, mọi người lại cộng đồng tham tường?

Thanh Phượng Đan Vương chắp tay:

- Một mực tìm không thấy manh mối, lão phu cũng không dám làm phiền lâu. Nguyệt Thần cung liền không đi a.

- Chúng ta cũng cáo từ trước.

Cổ Nguyệt Đan Vương cùng Thiên Nhai Đan Vương đều cảm thấy không còn mặt mũi tiếp tục ngốc xuống dưới, dù sao người ta long trọng mời bọn hắn đến, cuối cùng một chút bề bộn cũng không có giúp đỡ.

Bọn hắn ở đâu ngồi được?

Nhưng Kê Lang Đan Vương lại cười nói:

- Vậy thì quấy rầy Nguyệt Thần Giáo thoáng một phát rồi.

Hắn da mặt dày, trong nội tâm lại có ý khác, ngược lại là chuẩn bị lưu lại ngồi một chút. Đơn giản là muốn tiến thêm một bước cùng Từ Thanh Tuyền tiếp xúc.

Không thể không nói, Kê Lang Đan Vương này cũng là bị ma quỷ ám ảnh. Hôm nay Thánh Nữ xuất hiện cũng không ít, hắn lại hết lần này tới lần khác để ý Từ Thanh Tuyền xuất hiện trễ nhất.

Mà hết lần này tới lần khác, Từ Thanh Tuyền là ở trong tất cả Thánh Nữ, duy nhất đối với hắn diễn xuất cảm thấy buồn nôn.

Kê Lang Đan Vương dừng lại cả buổi, thấy không có cơ hội tiếp tục tiến triển, biết rõ lần này mình không có cơ hội gì rồi.

Bất quá hắn cũng không uể oải, nữ nhân mà Kê Lang Đan Vương hắn vừa ý, thật đúng là không cảm thấy sẽ không thu được, dù đối phương là Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo.

Hắn đã quyết định, chờ ngày nào đó hắn nghĩ ra vấn đề của Nguyệt Thần Bảo Thụ, hắn sẽ lập tức đến Nguyệt Thần Giáo, chinh phục Thanh Tuyền Thánh Nữ.

Cách nghĩ là mỹ hảo, bất quá Kê Lang Đan Vương lại không thể không thừa nhận, ở hiện trường cũng không giải quyết được vấn đề, trở lại Đan Hỏa Thành, hắn càng không có khả năng giải quyết được.

Một lúc sau, hứng thú hạ thấp, càng không có tâm tư đi cân nhắc những việc này.

Sau khi tiễn bước Kê Lang Đan Vương, Nguyệt Thần Giáo tam đại giáo chủ, còn có mấy Thánh Nữ, đều tụ tập lại với nhau, cảm xúc cả đám đều có chút sa sút.

Hiển nhiên, những Đan Vương của Đan Hỏa Thành, lại một lần nữa làm cho hi vọng của các nàng tan vỡ. Ngay cả Đan Vương của Đan Hỏa Thành cũng vô kế khả thi, các nàng thật sự có chút ít tiếp cận với tuyệt vọng.

Đại giáo chủ than nhẹ một tiếng:

- Mọi người nói một chút a, còn có biện pháp nào? Còn nhận thức Đan Vương nổi danh nào hay không? Bất kể như thế nào, ngựa chết coi như ngựa sống trị, cũng nên cố gắng tranh thủ thoáng một phát.

Tam giáo chủ lại nói:

- Ta ngược lại cảm thấy, Kê Lang Đan Vương kia có chút lỗ mãng rồi. Có lẽ ý kiến của Thanh Phượng Đan Vương, chúng ta có thể cân nhắc thoáng một phát.

- Thế nhưng mà, hắn chỉ nói một cái tên, ngay cả hắn cũng không biết Thiệu Uyên Đan Vương kia đi địa phương nào. Dù chúng ta thành ý mười phần, cũng không có tác dụng a.

Đột nhiên, Từ Thanh Tuyền lại mở miệng:

- Không phải Kê Lang Đan Vương đã từng bị một thiên tài của Lưu Ly Vương Thành đả bại qua sao? Có lẽ, chúng ta nên đổi lại mạch suy nghĩ, cân nhắc Đan Vương của những thế lực lớn khác thoáng một phát?

Từ Thanh Tuyền nói chuyện, ngược lại là cung cấp mạch suy nghĩ hoàn toàn mới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)