Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1124

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1124: Đường về
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Từ Mộng nghe nhi tử có tiền đồ như vậy, cũng hết sức vui mừng. Nhìn nhìn Từ Thanh Tuyền, lại nói:

– Tuyền Nhi, từ hôm nay trở đi, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi họ Giang. Mẫu thân lấy tên cho ngươi là Giang Tuyền.

Nhưng Giang Phong lại nói:

– Chỉ cần là người một nhà, danh tự không trọng yếu. Trước không cần quá sốt ruột. Dù sao Tuyền Nhi ở Nguyệt Thần Giáo, cũng không phải sự tình một sớm một chiều.

Giang Trần cũng đồng ý phụ thân:

– Mẫu thân, danh tự của tiểu muội, tạm thời là râu ria. Ngược lại là một đệ đệ khác, tung tích của hắn, ngươi có manh mối không?

Từ Mộng nghe vậy, trong mắt lộ ra vẻ đau thương vô tận, đây cũng là vết thương thống khổ trong đời của nàng.

Cũng là vết thương cuối cùng của nàng hôm nay.

Chứng kiến bộ dạng mẫu thân thương tâm gần chết, Từ Thanh Tuyền cũng đau thương nói:

– Các ngươi đừng hỏi mẫu thân, lúc trước thời điểm Nguyệt Thần Giáo khu trục tiểu ca ca, mẫu thân một mực bị giam lỏng, căn bản không thấy được hắn. Nguyệt Thần Giáo căn bản không cho mẫu thân tiếp xúc hắn...

Bởi như vậy, liền không có bất luận manh mối gì.

Nhưng Giang Phong lại bỗng nhiên nói:

– Mộng nhi, Nguyệt Thần Giáo có thể... khu trục hắn ra địa bàn của Nguyệt Thần Giáo, lại âm thầm phái người...

Từ Mộng vội vàng lắc đầu:

– Phong cách hành sự của Nguyệt Thần Giáo, nếu như không có băn khoăn, các nàng nhất định sẽ làm như vậy. Nhưng mà có Tuyền Nhi, các nàng sẽ không bao giờ làm như vậy. Vạn nhất chuyện này khiến cho Tuyền Nhi sinh ra khúc mắc, các nàng là được không bù mất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao các nàng giam lỏng ta, hãm hại ta nhiều năm như vậy, lại không có làm gì ta.

– Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Kỳ thật Giang Phong đối với Nguyệt Thần Giáo cũng là thập phần căm hận. Chỉ có điều con gái bây giờ là Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ, hắn cũng không nên ở trước mặt nàng mắng Nguyệt Thần Giáo.

Giang Trần lại nói:

– Chỉ cần tiểu đệ còn sống, chúng ta nhất định có thể tìm được hắn. Nhất định.

Ngữ khí của Giang Trần, lại kiên định trước nay chưa có.

Nhà có năm người, vậy thì tuyệt đối một cái cũng không thể thiếu.

Người một nhà quen biết nhau, hào khí cũng vui vẻ hòa thuận. Vốn Từ Mộng còn lo lắng con gái sẽ có cảm xúc, hoặc là xuất hiện cử động khác người gì.

Kết quả lại làm cho nàng cảm thấy hết sức vui mừng, con gái rất hiểu chuyện.

Trong ba ngày thời gian, bọn hắn một mực ở đệ nhất phân đà, chân không bước ra khỏi nhà, hưởng thụ niềm vui gia đình đến không dễ.

– Mẫu thân, ta đáp ứng sư tôn, chỉ đi ra ba ngày. Ngươi bây giờ... Là cùng phụ thân đi Lưu Ly Vương Thành sao?

Từ Thanh Tuyền biết rõ, vấn đề này, sớm muộn cũng phải nói ra.

Từ Mộng cũng do dự, nếu như nàng có thể làm chủ, nàng nhất định sẽ lựa chọn vĩnh viễn đi theo trượng phu, không bao giờ nguyện ý đến Nguyệt Thần Giáo nữa.

Thế nhưng mà, con gái ở chỗ này, nếu như mình cứ như vậy đi. Nữ nhi làm sao bây giờ?

Từ Mộng yêu trượng phu, yêu nhi tử, nhưng đồng dạng cũng yêu nữ nhi.

Giang Phong cười cười, nắm tay Từ Mộng:

– Mộng nhi, chuyện này, ta cùng Trần Nhi cũng đã thương lượng qua. Tạm thời ta cùng Trần Nhi về Lưu Ly Vương Thành. Ngươi cùng Tuyền Nhi về Nguyệt Thần Giáo.

Từ Mộng hơi có chút sững sờ, nàng cho rằng trượng phu sẽ kiên trì mang mình đi.

– Cha, ngươi mang mẫu thân đi. Sự tình Nguyệt Thần Giáo, con gái một người ôm lấy, mặc dù các nàng muốn trách phạt ta, cũng sẽ không quá phận. Vì cha mẹ, ăn chút trách phạt cũng không coi vào đâu.

Từ Thanh Tuyền ngữ khí kiên định.

– Hiện tại chúng ta mang mẫu thân đi, đó là bỏ trốn, lén lút, mẫu thân ở trên mặt mũi sẽ lúng túng, đối với tình cảnh của ngươi cũng không ổn. Phụ thân không muốn uất ức mang theo mẫu thân một mình đi như vậy. Một ngày nào đó, ta sẽ dẫn phụ thân, nở mày nở mặt tiếp mẫu thân từ Nguyệt Thần Giáo đi. Ai cũng ngăn không được, ai cũng không dám ngăn cản.

Ngữ khí của Giang Trần càng kiên quyết, trong kiên quyết lộ ra một cỗ bá khí mà dù ai cũng không cách nào hoài nghi.

Giang Phong cũng gật đầu:

– Mộng nhi, đây là Trần Nhi hứa hẹn, cũng là lời hứa của ta. Ngày đó, sẽ không chờ quá lâu. Vì thanh danh của ngươi, vì Tuyền Nhi không bị liên quan. Vì một nhà chúng ta có thể bình thường gặp nhau, chúng ta phải quang minh chính đại giải quyết việc này.

Tuy Từ Mộng không nỡ tách ra trượng phu, nhưng nàng cuối cùng biết đại thế. Biết rõ lúc này nếu như quấn triền miên, quyết cùng trượng phu đi, nhất định sẽ liên lụy con gái, hơn nữa sẽ làm cho hết thảy rối loạn.

Về phần trực tiếp ngả bài, không nói trước thân phận của Giang Trần tạm thời không thể công bố, dù công bố rồi, một Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ, có thể để cho Nguyệt Thần Giáo lui nhường một bước, cái kia còn không biết bao nhiêu.

Quan trọng nhất là, một khi thân phận Khổng Tước Thánh Sơn Thiếu chủ của hắn bạo lộ, trên đường Giang Trần trở về Lưu Ly Vương Thành, tất sẽ tao ngộ Đan Hỏa Thành điên cuồng đuổi giết.

Mà từ Tà Nguyệt Thượng Vực về Lưu Ly Vương Thành, phải qua Đan Hỏa Thành.

Từ Mộng lưu luyến không rời, chảy nước mắt như mưa.

Bất quá, lần này ly biệt, tâm tình lại tốt hơn nhiều so với hai mươi ba năm về trước. Dù sao, lần này ly biệt là vì ngày sau gặp nhau.

Tiễn bước mẫu thân cùng tiểu muội, tâm tình của Giang Trần cũng có chút phiền muộn.

Làm ra lựa chọn này, kỳ thật hắn cũng có chút bất đắc dĩ. Làm nhi tử, tự nhiên hi vọng cha mẹ không phân ly.

Thế nhưng mà, đại cục như thế, chỉ có thể chờ đợi thời cơ.

Nhưng mà Giang Trần sẽ không ngồi nguyên tại chỗ chờ, hắn quyết định nhanh chóng hành động. Trong vòng năm ba năm, nhất định phải để cho cha mẹ đoàn tụ, nhất định phải cho cả nhà đoàn tụ.

Vô Song Đại Đế hiển nhiên cũng biết gia sự nhà Giang Trần, nhìn thấy cảm xúc của Giang Trần có chút sa sút, liền khuyên nhủ:

– Lão đệ, lão ca cũng không biết khuyên ngươi như thế nào, ngày nào đó cần lão ca ra mặt, cứ mở miệng. Không đơn thuần là ta, đến lúc đó lão ca lại mời một đám cự đầu tán tu giới, chúng ta cùng một chỗ tạo áp lực cho Nguyệt Thần Giáo.

Bị Vô Song Đại Đế khích lệ như vậy, tâm tình của Giang Trần cũng khá lên:

– Mạch lão ca yên tâm, chút việc nhỏ ấy, ta còn không đến mức bị đè sập. Việc này ta cũng không có gì tiếc nuối, đã tìm được gia phụ, lại tìm được mẫu thân, để cho bọn hắn biết đối phương còn tại thế. Một chút tiếc nuối nhỏ, ta cuối cùng sẽ nghĩ biện pháp bổ khuyết. Mạch lão ca, làm trễ nãi nhiều năm như vậy, chắc hẳn ngươi cũng nóng lòng. Ngày mai, chúng ta trở về Lưu Ly Vương Thành.

Tỉnh tam gia nghe nói bọn người Giang Trần ý định ly khai, cũng buồn vô cớ. Nếu như có thể mà nói, hắn tự nhiên hi vọng bọn hắn thường trú Sương Nguyệt Thành.

Bất quá hắn biết cái này không thực tế.

Tuy Tỉnh tam gia còn không biết thân phận cụ thể của Giang Trần, bất quá giờ phút này hắn cũng suy đoán đến một ít gì đó. Biết rõ Thiệu huynh đệ này, nhất định là nhân vật có địa vị thật lớn.

Bằng không thì không thể để cho Vô Song Đại Đế cam tâm tình nguyện phụ trợ hắn như thế. ​

*****

Giang Trần đối với Tỉnh tam gia này, mới đầu là một điểm hảo cảm cũng không có. Thậm chí thiếu chút nữa diệt luôn hắn. Bất quá về sau không đánh nhau thì không quen biết, kết thành bằng hữu.

– Tam gia, ta và ngươi không đánh nhau thì không quen biết, cũng coi như một hồi giao tình. Lời khách khí ta cũng không nói, về sau chuyện của ngươi, Thanh Tuyền Thánh Nữ sẽ không ngồi yên không lý đến.

– Cố đội, ngươi bây giờ là nghĩa tử của Vô Song Đại Đế, Nguyệt Thần Giáo ai cũng không có khả năng đơn giản đắc tội ngươi. Bất quá tính cách của ngươi, vẫn là cần đại khí, kết giao nhiều bằng hữu một chút. Cái này đối với ngươi không có chỗ hỏng.

Giang Trần lại quay đầu nói với Cố Tâm Đường.

Hiện tại Cố Tâm Đường cũng biết, vị Thiệu công tử này mới là người tâm phúc của nhóm người kia. Ngay cả nghĩa phụ Vô Song Đại Đế, cũng đối với Thiệu công tử nói gì nghe nấy.

Cho nên, đối với Giang Trần khuyên, hắn cũng không có làm gió bên tai, mà phi thường nghiêm túc gật đầu tiếp nhận.

– Có chuyện gì, đi tìm Thanh Tuyền Thánh Nữ.

Giang Trần lại bàn giao lần nữa.

Bất kể là Tỉnh tam gia, hay Cố Tâm Đường, ở trên chuyện này, đều đã ra không ít khí lực. Bọn hắn vốn là người của Thanh Nguyệt nhất mạch, đi tìm Thanh Tuyền Thánh Nữ, cũng là chuyện đương nhiên.

Thanh Tuyền nể tình cha mẹ, nhất định sẽ hỗ trợ.

Sau đó Giang Trần lại lấy ra hai viên Tùng Hạc Đan, đưa một người một viên:

– Hai viên đan dược này, các ngươi một người một viên. Nhớ kỹ, viên thuốc này không nên bạo lộ cho bất luận kẻ nào. Nếu không ắt gặp đến họa sát thân. Ta sẽ không nói cho các ngươi biết đây là đan gì. Các ngươi tạm thời cũng không dùng được. Có lẽ mấy ngàn năm sau, Dương thọ của các ngươi sắp hết, lại vẫn còn dừng lại ở Hoàng cảnh không tiến, phục dụng viên thuốc này, có thể làm cho các ngươi kéo dài ít nhất một ngàn năm tuổi thọ.

Hoàng cảnh kéo dài một ngàn năm tuổi thọ?

Ánh mắt của Cố Tâm Đường cùng Tỉnh tam gia đều trở nên phức tạp, hô hấp cũng đi theo trở nên dồn dập.

– Các ngươi không có nghe sai, là Hoàng cảnh. Không phải Thánh cảnh. Nhớ lấy, không nên bạo lộ. Nếu không...

Giang Trần không có nói tiếp, vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn.

– Ân.

Tỉnh tam gia cùng Cố Tâm Đường đều trọng trọng gật đầu. Bọn hắn biết rõ giá trị của khỏa đan dược này. Thánh cảnh có một loại đan, gọi là Vạn Thọ Đan.

Những năm này ở thế giới võ đạo thập phần lưu hành.

Thế nhưng mà loại đan dược Hoàng cảnh này, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua. Hôm nay bọn hắn coi như là mở rộng tầm mắt rồi. Không thể tưởng được, Hoàng cảnh vậy mà cũng có loại đan này.

Như vậy, giá trị loại đan này, chỉ sợ là liên thành, căn bản mua không được a?

– Các ngươi chớ xem thường đan này, viên thuốc này căn bản không cách nào đại lượng sản xuất. Cùng Vạn Thọ Đan kia hoàn toàn bất đồng. Thành phẩm của Vạn Thọ Đan không bằng một phần vạn của viên thuốc này. Quan trọng nhất là, tài liệu của viên thuốc này căn bản có thể ngộ nhưng không thể cầu. Cho nên loại đan này, dùng một khỏa thiếu một khỏa.

Hai người đều nghiêm nghị, càng thêm biết rõ đan này trân quý.

Nói không dễ nghe, cái này là đan dược cứu mạng a.

Giang Trần không có nói cái gì nữa, phất phất tay, từ biệt Sương Nguyệt Thành.

Vợ chồng Vô Song Đại Đế, phụ tử Giang Phong cùng Giang Trần, còn có Lưu Chấn. Tổng cộng năm người, trên thực lực lại chênh lệch thật lớn. Long Tiểu Huyền thì không muốn lặn lội đường xa, lựa chọn ẩn giới tàng hình, giấu ở trên người Giang Trần, tiếp tục lười biếng.

Đội ngũ như vậy cũng lộ ra cực kỳ thú vị.

Thực lực của Lưu Chấn, ở trong những người này là thấp nhất. Bất quá cái này cũng không ảnh hưởng địa vị của hắn. Giang Trần đối với Lưu Chấn là rất coi trọng.

Mà Giang Phong cũng không có bởi vì tìm được nhi tử, liền không để ý đến huynh đệ kết nghĩa này, đối với Lưu Chấn cũng là thập phần chiếu cố.

Trên đường đi, tâm tình của Lưu Chấn cũng cực kỳ phức tạp, đã hưng phấn, lại cảm khái.

Thử nghĩ thoáng một phát, lúc trước nếu như không có kiên trì cứu Giang Phong huynh đệ, nhân sinh của Lưu Chấn hắn, chỉ sợ sẽ hoàn toàn bất đồng. Chẳng những cả đời sống trong tự trách, còn vĩnh viễn không cách nào kết bạn đến Vô Song Đại Đế cùng Giang Trần.

Nghĩ tới đây, Lưu Chấn cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Đi ra Tà Nguyệt Thượng Vực, trải qua lãnh địa của Đan Hỏa Thành. Giang Trần cũng không có ý định lại đi Đan Hỏa Thành, mà mang theo đội ngũ trực tiếp đi qua.

Ước chừng hơn một tháng sau, bọn hắn đi tới khu vực gần trung tâm Thượng Bát Vực. Đi đến nơi đây, trên cơ bản đã là biên giới giữa Đan Hỏa Thành cùng Lưu Ly Vương Thành rồi.

– Mạch lão ca, tại đây hẳn là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Hạ Vũ Thượng Vực a? Ta thu tiền của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, đan này còn không có luyện chế cho người ta. Nếu không, chúng ta thuận đường đi xem Thiên Kiếm Tông. Trước sau sẽ không vượt qua bảy ngày thời gian.

Giang Trần không muốn làm một người thất tín.

Hiện tại tâm tình của Vô Song Đại Đế rất nhẹ nhàng, hắn biết rõ thương thế của đạo lữ đã ổn định, chẳng qua là bệnh căn còn không có trừ, cái này cũng không vội nhất thời.

Lập tức cười ha ha:

– Được, Thiên Kiếm tông này coi như là tông môn nổi danh Thượng Bát Vực, đi xem cũng không tệ.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Lỗ trưởng lão gần đây áp lực rất lớn. Bởi vì tiền thưởng hắn đã cấp ra, nhưng mà Thượng Cổ Hình Ý Đan, còn chưa tới tay.

Hắn đã chuẩn bị hướng Tịnh Phần Điện xin lui khoản, đuổi giết Thiệu Uyên lừa đảo rồi.

Thế nhưng mà ngày hôm nay, Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông lại nghênh đón Thiệu Uyên Đan Vương. Nghe được tin tức này, trái tim của Lỗ trưởng lão cũng triệt để về tới chỗ cũ.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông ở trong Nhất phẩm tông môn, ít nhất có thể đứng vào Top 3. Thực lực phi thường cao minh, toàn bộ tông môn chuyên chú Kiếm đạo, phong cách phi thường lăng lệ ác liệt.

Loại tông môn có phong cách này, Giang Trần ngược lại càng cam tâm tình nguyện liên hệ. Bởi vì loại tông môn này, bọn hắn không có quá nhiều cong cong thẳng thẳng, âm mưu quỷ kế.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông đối với Giang Trần đến, nghi thức tiếp đãi phi thường long trọng.

Dù sao, Thượng Cổ Hình Ý Đan này, đối với Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông mà nói, là nhu cầu lửa cháy đến nơi rồi.

– Ha ha, không thể tưởng được Mạch huynh vậy mà cùng Thiệu Uyên công tử chung một chỗ, Thiên Kiếm Tông ta thật sự là bồng tất sinh huy a.

Phụ trách tiếp đãi bọn hắn, dĩ nhiên là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Kiếm Đế thứ ba Hàn Thiên Tùy.

Hàn Thiên Tùy này cũng là Đại Đế thứ ba của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông.

Cũng là tộc đệ của Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông đệ nhất Đại Đế Hàn Thiên Chiến.

Thiên Chiến Thiên Tùy, hai huynh đệ này đều là thiên tài nổi tiếng, là đại biểu đỉnh tiêm trong Kiếm đạo. Khởi động toàn bộ Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông.

Vô Song Đại Đế tự nhiên nhận thức Hàn Thiên Tùy, cũng cười nói:

– Thiên Tùy huynh, ngày xưa từ biệt, đến nay chí ít có mấy trăm năm a? Lệnh huynh Thiên Chiến lão ca đâu? Nhìn thấy bằng hữu cũ cũng không đi ra tiếp đón? Quá không có suy nghĩ đi à nha?​


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)