Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1146

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1146: Chấn nhiếp cường giả Hoàng cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuy nàng còn có rất nhiều rất nhiều kim châm, thế nhưng mà cũng chịu không được chà đạp như vậy a.

Nguyên Từ Kim Sơn của Giang Trần, rất ít sử dụng. Thời điểm ở Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ là chưa từng dùng qua. Người thấy hắn dùng qua, cơ bản đều bị hắn tiêu diệt

Mà ở trên Lưu Ly Vương Tháp Hội, Giang Trần từng dùng qua một lần. Bất quá lần kia sử dụng, mặc dù người xem nhiều, nhưng kia đều là người của Lưu Ly Vương Thành chiếm đa số.

Tứ đại tán tu này, chủ yếu vẫn là ở Xích Đỉnh Trung Vực hoạt động, cách Lưu Ly Vương Thành xa vạn dặm, tự nhiên không có khả năng biết rõ Nguyên Từ Kim Sơn.

Dù sao, bản đồ thế giới võ đạo thật sự là quá lớn, mà danh khí của Giang Trần lại không lớn, cơ hội xuất thủ lại ít, không có khả năng mỗi người đều biết.

Trừ khi có một ngày hắn trở thành Đại Đế, thời điểm cả thế giới Nhân loại đàm luận hắn, hết thảy của hắn mới có thể bị mọi người biết rõ.

Đến lúc đó, có lẽ thời điểm hắn tùy tiện dùng một chiêu, hoặc sử xuất bảo vật giữ nhà gì, người khác liếc liền nhìn ra.

Hôm nay, Giang Trần không cần có loại lo lắng này.

Hơn nữa, hình thái của Nguyên Từ Kim Sơn hay thay đổi, chỉ cần Giang Trần tùy ý biến hóa thoáng một phát, người khác cũng chưa chắc có thể suy đoán đến trên đầu của hắn.

- Kim Châm Mỗ Mỗ, còn có chiêu số gì, cứ việc dùng a. Ta nói rồi, động thoáng một phát, liền tính ta thua.

Giang Trần lạnh nhạt tự nhiên như cũ.

Bất quá giờ khắc này, thái độ của hắn, nhìn ở trong mắt Kim Châm Mỗ Mỗ, tâm tình lại hoàn toàn bất đồng rồi.

Kim Châm Mỗ Mỗ không phải người ngu, tuy nàng nổi giận, nhưng lý trí vẫn nói cho nàng biết, tuy thần thông kim châm của nàng Thiên Biến Vạn Hóa, thế nhưng mà bảo vật của đối phương, rõ ràng khắc chế kim châm của nàng.

Dù nàng có thể đem kim châm chơi ra trăm kiểu, chỉ sợ như cũ là không làm nên chuyện gì

Ngoại trừ đưa kim châm cho đối phương hành hạ, thì không có khả năng có hiệu quả.

Kim Châm Mỗ Mỗ quả thực là hổn hển rồi, một thân tu vi của nàng, chín thành chín tinh hoa đều ở trên kim châm, cả đời cùng người đối địch, cũng không phải là không có bị ngăn trở qua.

Thế nhưng mà triệt để té ngã như hôm nay, thì chưa từng có trải qua.

Đây quả thực là phá hủy ý chí chiến đấu của nàng.

Kim châm không có hiệu quả, một thân tu vi của Kim Châm Mỗ Mỗ trên cơ bản cũng phế bỏ chín thành.

Diệu công tử thấy thế, cười quái dị một tiếng:

- Mỗ Mỗ, xem ra kim châm của ngươi có tính cực hạn rất lớn a. Không Vân lão ca, Ngân Sa lão ca, các ngươi thấy thế nào?

Ngân Sa khách cau mày nói:

- Diệu công tử, ít ngồi châm chọc đi. Tuy chúng ta không có giao tình gì, nhưng ít ra cũng trên một cái thuyền. Kim Châm Mỗ Mỗ bại, trên mặt ngươi ta cũng không ánh sáng.

Không Vân lão nhân cũng khó được gật đầu nói:

- Tiểu tử này quả nhiên tà môn, công bình để đạt được mục đích, bốn người chúng ta cùng tiến lên, ai cũng không thiệt thòi.

Diệu công tử nhún vai:

- Đối phó một vô danh tiểu tốt, bốn người cùng tiến lên? Ta gánh không nổi cái mặt này. Các ngươi muốn lên thì lên, ta vẫn là lược trận cho các ngươi.

Giang Trần đạm mạc cười cười:

- Cần gì dong dài, các ngươi đã khăng khăng một mực làm tay sai cho Thúy Hoa Hiên chủ, điểm mấu chốt cơ bản nhất cũng không có, còn muốn thể diện gì? Cùng tiến lên a, để ta bớt từng bước từng bước lãng phí thời gian.

- Thật cuồng.

Nội tâm kiêu ngạo của Không Vân lão nhân cũng bị Giang Trần chọc giận.

- Tiểu tử, nhìn thân thủ của ngươi, hẳn không phải là người không có lai lịch. Bất quá, đừng tưởng rằng ngươi tới từ đại tông đại môn, là có thể ở chỗ này không coi ai ra gì.

- Ha ha ha, không coi ai ra gì?

Giang Trần giận dữ cười ha hả.

- Trong mắt ta tự nhiên có người, từ trước đến nay ta cũng kính trọng cường giả trong tán tu. Bất quá, bốn các ngươi, để thân thủ tốt ở đó, lại bán mạng cho một người không đáng bán mạng. Nếu như thế, còn trông cậy vào ai có thể tôn trọng các ngươi?

Ngữ khí của Không Vân lão nhân đạm mạc:

- Thúy Hoa Hiên chủ xuất tiền, chúng ta xuất lực. Hết thảy thiên kinh địa nghĩa.

- Tốt một cái thiên kinh địa nghĩa.

Giang Trần châm chọc nói:

- Mặc dù Thúy Hoa Hiên chủ dấn thân vào Ma tộc, thành phản đồ của Nhân tộc, các ngươi cũng cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực, đúng không?

- Cái gì?

Không Vân lão nhân sững sờ, hiển nhiên đối với Giang Trần nói có chút khó hiểu.

Ngân Sa khách cũng ngạc nhiên:

- Ma tộc? Người trẻ tuổi, ngươi làm gì nói chuyện giật gân?

Vẻ mặt của Kim Châm Mỗ Mỗ cũng ngưng trọng, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Giang Trần, hiển nhiên đối với Giang Trần nói cũng có chút khó hiểu.

Ngược lại là Diệu công tử kia, biểu lộ vốn là cười đùa tí tửng, bỗng nhiên trở nên có chút phiêu hốt bất định.

Ánh mắt của Giang Trần phảng phất có thể hiểu rõ hết thảy, đột nhiên bắn ra một ánh mắt như đao, nhìn chằm chằm vào Diệu công tử:

- Diệu công tử, nghe nói những năm này ngươi ở tán tu giới thanh danh lên cao, xem ra, dấn thân vào Ma tộc, mang đến cho ngươi những hư danh này, để ngươi thập phần thỏa mãn a.

Diệu công tử biểu lộ ngả ngớn, thoáng cái trở nên vô cùng khắc nghiệt:

- Tiểu tử, chuyện cho tới bây giờ, ngươi lại ngậm máu phun người sao? Muốn mượn cái này thoát chết sao?

Giang Trần cười ha ha:

- Huyết quang khốn trận cũng không thể vây được ta, ngươi cái tiểu lâu la dấn thân vào Ma tộc này, không thấy ngữ khí hơi lớn sao?

Ánh mắt của Diệu công tử lập loè, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, biểu lộ trở nên vô cùng cổ quái.

Trong lúc đó, Diệu công tử hét lên một tiếng, quát:

- Không Vân lão ca, Ngân Sa lão ca, Kim Châm Mỗ Mỗ, tiểu tử này ý đồ châm ngòi ly gián, hết sức giảo hoạt. Không thể nói trước, chúng ta phải đoàn kết nhất trí, đem tiểu tử này diệt trước nói sau. Miễn cho hắn ở chỗ này nói chuyện giật gân, phá hư quan hệ của chúng ta.

Kim Châm Mỗ Mỗ kích động, Không Vân lão nhân trầm ngâm không nói, ngược lại là Ngân Sa khách kia, nhìn Diệu công tử, lại nhìn Giang Trần một chút, trong lúc nhất thời, trong ánh mắt cũng tràn đầy vẻ ngưng trọng.

- Các hạ, ngươi luôn miệng nói Thúy Hoa Hiên chủ dấn thân vào Ma tộc, có căn cứ không?

Ngân Sa khách trầm giọng hỏi.

- Căn cứ?

Giang Trần cười lạnh một tiếng.

- Nếu các ngươi chứng kiến Ma tộc tế đàn, nhìn thấy huyết quang khốn trận, liền biết chuyện quan trọng như thế nào rồi. Bất quá, nếu như các ngươi thật sự đi tới đó, chỉ sợ cũng chính là lúc tánh mạng tới cuối cùng, cũng là lúc các ngươi huyết tế cho Ma tộc.

- Tế đàn? Huyết tế?

Ngữ khí của Ngân Sa khách vô cùng ngưng trọng, nhìn qua Không Vân lão nhân.

- Không Vân lão ca, ngươi thấy thế nào?

Không Vân lão nhân lắc đầu:

- Những sự tình này, lão phu không am hiểu phán đoán. Ngân Sa, xưa nay ngươi tỉnh táo lý trí, phán đoán của ngươi thế nào?

Ngân Sa khách cau mày nói:

- Cá nhân ta bán tín bán nghi, bất quá cử động của Thúy Hoa Hiên chủ, đích thực có chút khác thường.

*****

- Chư vị, ta không có thời gian ở chỗ này biện luận với các ngươi. Tin hay không, tùy các ngươi. Nếu như các ngươi ở chỗ này nói suông, nói không chừng mấy canh giờ sau, chờ huyết tế hoàn thành, Ma tộc đại năng tỉnh lại, người tới chỗ này, chỉ sợ không ai có thể còn sống đi ra.

Giang Trần đang khi nói chuyện, thi triển ra Thiên Côn Lưu Quang Độn, trực tiếp phá tan vòng phòng ngự của bốn người, tốc độ cực nhanh, căn bản không cho bọn hắn có nửa điểm phản ứng.

- Các hạ dừng bước.

Ngân Sa khách bề bộn hô.

Trong lúc đó, thân hình của Giang Trần dừng lại. Đầu ngón tay điểm một cái, một đạo Bạo Tinh chỉ hóa thành sét đánh lôi đình, chém về phía Diệu công tử.

Diệu công tử phản ứng cũng cực nhanh, cây quạt trong tay quét qua, một đạo phòng ngự ngăn trở Lôi Đình chỉ lực.

- Mấy người các ngươi, đừng nghe tiểu tử này tà thuyết hoặc chúng.

Diệu công tử hổn hển, cây quạt cuốn một cái, xoáy lên một đạo Cương Phong đáng sợ, âm u hướng Giang Trần cuốn tới.

Giang Trần cười lạnh một tiếng, thi triển Thiên Côn Lưu Quang Độn lần nữa, hưu một tiếng, biến mất tại nguyên chỗ.

Đột nhiên, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhìn Giang Trần biến mất vô tung vô ảnh.

Thế nhưng mà, bên tai Diệu công tử bỗng nhiên khẽ động, cây quạt liên tục kích động, bảo hộ ở trước mặt.

Sau một khắc, thanh âm khí bạo lốp ba lốp bốp, ở trên hư không không ngừng nổ vang. Ở trước mặt Diệu công tử, từng đạo khí văn thảm thiết không ngừng nổ tung, không ngừng khuếch tán.

Diệu công tử liên tục bị đánh lén, nếu không phải thủ đoạn của hắn mạnh, chỉ sợ sớm đã nuốt hận trước công kích quỷ dị này rồi.

Từ khi Giang Trần tu luyện Thiên Côn Lưu Quang Độn, dựa vào ưu thế tốc độ, lực công kích cũng tăng lên trên phạm vi lớn.

Cái này để cho hắn ở thời điểm đối địch, có rất nhiều lựa chọn.

Nhìn bộ dạng đỡ trái hở phải của Diệu công tử, Kim Châm Mỗ Mỗ đứng ở một bên, nhíu mày nhìn qua Ngân Sa khách cùng Không Vân lão nhân:

- Chúng ta cứ như vậy nhìn xem?

Không Vân lão nhân thản nhiên nói:

- Ngươi muốn giúp bên nào?

- Chúng ta đều là Thúy Hoa Hiên chủ mời đến a.

Kim Châm Mỗ Mỗ uể oải nói. Nàng đối với Giang Trần, có một loại chống lại tự nhiên.

Nàng cảm xúc còn không có vững chắc, vô ý thức có địch ý với Giang Trần. Truy cứu nguyên nhân, tự nhiên là bởi vì kim châm của nàng bị Giang Trần thu đi a.

Nhưng Ngân Sa khách lại lắc đầu:

- Việc này thập phần quỷ dị. Địa vị của Diệu công tử, một mực là một câu đố. Dùng thân phận tán tu, muốn quật khởi nhanh như vậy, hiển nhiên là có chút khác thường. Coi như là thiên tài của đại tông đại môn, cũng không có khả năng ở ngắn ngủn vài năm xông ra tên tuổi lớn như vậy.

- Ngươi có ý tứ gì?

Kim Châm Mỗ Mỗ nhịn không được hỏi.

- Liên quan đến sự tình Ma tộc, không thể phớt lờ.

Tuy thái độ của Ngân Sa khách không rõ, nhưng hiển nhiên không có ý tứ tiếp tục cùng Giang Trần là địch.

- Cũng bởi vì tiểu tử kia nói chuyện ma quỷ? Các ngươi sẽ tin? Sự tình Ma tộc, cái kia đều là tin đồn thất thiệt a. Lúc nào nghe nói qua Xích Đỉnh Trung Vực có bóng dáng Ma tộc?

Kim Châm Mỗ Mỗ không phục.

- Sự tình Ma tộc, hiện tại cả Nhân loại cương vực, đều không có nghe nói địa phương nào có Ma tung xuất hiện. Thế nhưng mà những năm này, các nơi đều có một ít nghe đồn về Ma tộc. Còn có đến từ Hoang Man Chi Địa, trước đây ít năm, cũng có một đám lại một đám tu sĩ mất tích. Nghe nói sau khi tiến vào Phong Ma chi địa kia, liền không còn đi ra.

Ngân Sa khách trầm ngâm nói.

- Những nghe đồn này, chưa hẳn có thể tin.

Kim Châm Mỗ Mỗ vẫn quật cường.

- Cái này chưa hẳn đều là tin đồn. Trước đây ít năm, ở Phong Ma chi địa, hoàn toàn chính xác xuất hiện qua phong ấn buông lỏng trong thời gian ngắn, xuất hiện lỗ hổng. Về sau không biết bị vị cường giả nào, bố trí xuống đại trận, tạm thời trấn trụ lỗ hổng phong ấn, cấm tu sĩ Nhân loại tiến vào Phong Ma chi địa. Bất quá ở trước đó, đến cùng có bao nhiêu tu sĩ đi vào, ai cũng nói không tốt. Quan trọng nhất là, có dư nghiệt Ma tộc trốn ra hay không, cái này cũng khó mà nói.

Ngữ khí của Ngân Sa khách ngưng trọng.

Không Vân lão nhân bỗng nhiên nói:

- Ngân Sa, giống như ngươi nói, chúng ta còn có thể làm gì?

- Chúng ta nên đi vào xem một chút. Người trẻ tuổi kia một lòng muốn vào, nếu như hắn nói không đúng, vào bên trong, chúng ta càng có cơ hội đối phó hắn. Nếu quả thật có bóng dáng Ma tộc, đời ta tu sĩ, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.

Không Vân lão nhân khẽ gật đầu, nhìn qua Kim Châm Mỗ Mỗ:

- Kim châm, Ngân Sa nói có đạo lý. Liên quan đến Ma tộc, liên quan đến số mệnh của tộc chúng ta, không thể không đề phòng.

Sắc mặt của Kim Châm Mỗ Mỗ khó coi:

- Các ngươi muốn đi tự các ngươi đi. Ta không có hứng thú quản những chuyện này. Không nói không có Ma tộc, dù thật sự có Ma tộc, cũng không liên quan gì tới ta. Ta chỉ cần mình hảo hảo, Ma tộc thì như thế nào? Nhân tộc thì như thế nào? Năm đó thời điểm ta chán nản, cũng không thấy tu sĩ Nhân tộc nào hảo tâm giúp ta. Hôm nay, muốn ta quan tâm số mệnh Nhân tộc, buồn cười.

Diệu công tử tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi, tu sĩ trẻ tuổi mà hắn hoàn toàn xem thường, chỉ dùng tu vi bán bộ Hoàng cảnh lại có thể áp chế được hắn.

Diệu công tử dầu gì cũng là cường giả Hoàng cảnh tam trọng, tăng thêm sau khi đầu nhập vào Ma tộc, đạt được một ít bí pháp Ma tộc. Sức chiến đấu của bản thân ở trong Tứ đại tán tu chỉ sợ cũng là tồn tại số một số hai.

Hắn vốn cảm thấy, chỉ cần hắn tự mình ra tay, bắt lấy tu sĩ bán bộ Hoàng cảnh này, tuyệt đối dễ dàng.

Thế nhưng sau khi ra tay một chút, hắn mới phát hiện ra mình quá ngây thơ.

Tu sĩ bán bộ Hoàng cảnh này không những không dễ dàng đối phó được. Ngược lại còn gắt gao áp chế hắn.

Nếu như nói muốn tìm mấy người trên Thần Uyên đại lục không sợ Ma tộc nhất, bản thân Giang Trần tuyệt đối có thể đứng đầu danh sách.

Không phải thực lực bản thân Giang Trần siêu việt tới cỡ nào, mà là hắn đối với bản thân Ma tộc căn bản không có bất kỳ cảm giác sợ hãi nào. Điểm này chính là điểm khác biệt lớn nhất của Giang Trần đối với tu sĩ bản thổ Thần Uyên đại lục.

Kiếp trước hắn chính là nhi tử Thiên Đế, kiến thức có một không hai Chư Thiên, đối với Ma tộc cũng không xa lạ gì. Trên tâm lý hoàn toàn không có khả năng sợ hãi Ma tộc.

DÙ sao trong Chư Thiên đại thế giới kiếp trước của hắn, Ma tộc cũng chỉ là một trong những chủng tộc mà phụ thân Thiên Đế khống chế. Ma Tộc ở Thái Uyên Chư Thiên đại thế giới cũng chỉ là một chủng tộc bình thường mà thôi, căn bản không nhấc lên được bao nhiêu gợn sóng.

Ưu thế trên tâm lý là một điểm, Giang Trần cũng có rất nhiều ưu thế trên phương diện thực lực.

Dùng tu vi bán bộ Hoàng cảnh của hắn, bình thường quả thực cường giả Hoàng cảnh không đủ lọt vào trong mắt hắn. Huống chi hắn còn có rất nhiều át chủ bài khác.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)