← Ch.1147 | Ch.1149 → |
Trên phương diện tốc độ cũng thoáng cái tăng lên một mảng lớn.
Giang Trần nhắc nhở:
- Nhị vị, không nên bị Ma Vân huyết sát này trùng kích bản nguyên của các ngươi. Các ngươi chỉ cần công kích làm quấy nhiễu hắn là được rồi, ta tới thu thập tên yêu nghiệt Ma tộc này.
Nghe thấy Giang Trần nói như vậy, Không Vân lão nhân càng mừng rỡ, tự tại. Đối với huyết sát ma vân này hắn hết sức kiêng kỵ, càng biết rõ tính ăn mòn của thứ này rất mạnh.
Một khi xâm nhập vào bản nguyên thức hải của hắn, nói không chừng một lát sau, hắn sẽ trở thành khôi lỗi của mà tộc, yêu nghiệt ma tộc.
Năng lực ăn mòn của huyết mạch Ma tộc rất mạnh, điểm này Không Vân lão nhân cũng biết rõ.
Ngược lại, Ngân Sa Khách nghe Giang Trần nói như vậy, trong lòng vẫn có chút lo lắng. Hắn thấy Giang Trần trẻ tuổi như vậy, cũng sợ hắn ta không làm được.
Cho nên mặc dù có chỗ thu liễm, thế nhưng công kích vẫn thập phần uy mãnh, nhanh chóng đánh tới.
Giang Trần thu hết vào trong mắt, cảm giác khách quan với Ngân Sa Khách này cũng tăng lên một tầng.
Nhưng mà Giang Trần nào có sợ Ma Vân huyết sát này? Hắn dung hợp huyết mạch Kim Thiền, đó chính là một trong số những lực lượng huyết mạch mạnh mẽ nhất Chư Thiên.
Vạn lôi bất phá, bách độc bất xâm.
Ma Vân huyết sát này kỳ thực cũng chỉ là một loại ma độc. Bất quá lực ăn mòn với ma độc bình thường lợi hại hơn rất nheuieuf.
Dưới sự bảo vệ của huyết mạch Kim Thiên, Giang Trần căn bản bỏ qua Ma Vân huyết sát này, Thiên Côn lưu quang động không bị chút ảnh hưởng nào, lực công kích ngược lại còn ngày càng hung hãn. Không ngừng mạnh mẽ tấn công về phía Diệu công tử.
Giờ phút này Giang Trần dùng tay không công kích, cũng không có dùng Ngũ Sắc Thần Quang kiếm, cũng không dùng Băng Hỏa yêu liên.
Băng Hỏa yêu liên tuy rằng là linh vật trời sinh, thế nhưng lực ăn mòn của Ma Vân huyết sát này quá mạnh mẽ, Giang Trần cũng không muốn chúng bị Ma Vân huyết sát này công kích.
Chỉ là thần thông của Giang Trần rất nhiều, không sử dụng Băng Hỏa yêu liên thì cũng có những biện pháp khác.
Trong lúc liên tục dùng Bạo Tinh chỉ công kích, Giang Trần lần nữa nắm Nguyên Từ kim sơn đánh về phía trước. Kim quang đại thịnh, Nguyên Từ kim sơn nhanh chóng bành trướng, trong chớp mắt hóa thành một ngọn núi lớn nguy nga.
Thủ quyết trong tay Giang Trần liên tục dẫn động, nguyên từ phong bạo cuồng bạo cuồn cuộn kéo tới, không ngừng cuốn về phía Diệu công tử kia.
Nguyên từ phong bạo hiện tại đã không còn giống như Nguyên Từ phong bạo khi trước, cấp bậc hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Theo khai phát của Giang Trần với Nguyên Từ kim sơn không ngừng đề thăng, thực lực của Giang Trần lại không ngừng tăng cường. Cho nên uy lực của nguyên từ phong bạo này cũng tăng lên một mảng lớn.
Cơn lốc đáng sợ cuồn cuộn, tạo thành lực thôn phệ đáng sợ, cho dù là Diệu công tử sau khi ma hóa cũng không dám xem thường.
Hắn hét lên một tiếng, quái dị nói:
- Rốt cuộc tiểu tử ngươi có địa vị gì? Tại sao lại có bảo vật như vậy? Báo sư thừa của ngươi ra mau.
Giang Trần cười lạnh một tiếng:
- Muốn biết sư thừa của ta? Ngươi còn không xứng.
Diệu công tử giống như con mèo bị chấn kinh, miệng hét lên một tiếng, vẻ mặt hung ác, dữ tợn vô cùng:
- Ta muốn ngươi chết. Diệu công tử ma hóa, bất kể là tốc độ, hay là lực công kích đều tăng lên không chỉ một cấp độ. Nhưng mà mặc kệ hắn tăng lên thế nào, thủ đoạn của hắn đều nằm trong phạm vi Giang Trần có thể khống chế.
Huyết mạch Kim Thiền của Giang Trần căn bản không cần chú ý tới tác dụng Ma Vân huyết sát của Diệu công tử. Mà Thần Ma kim thân của hắn lại bỏ qua công kích cận thân của Diệu công tử.
Cho nên đối với biến hóa điên cuồng của Diệu công tử, Giang Trần lại không có một chút áp lực nào.
Nhưng mà lực nhận biết võ đạo của Giang Trần lại rất mạnh, tuyệt đối có thể nói là vô cùng siêu quần.
khi toàn thân Diệu công tử hóa thành một đám Ma vân, bắt đầu thi triển thủ đoạn dùng huyết sát tấn công, trong lòng Giang Trần đã âm thầm đề phòng vài phần.
Đột nhiên nhìn thấy quỹ tích ra tay của Diệu công tử lúc này, miệng hắn quát lên một tiếng:
- Nhị vị, coi chừng.
Trong lúc nói chuyện, Giang Trần liên tục vận dụng bí quyết, dẫn xuất ra từng đạo nguyên từ chi lực, chặn giữa hai người Diệu công tử và Ngân Sa Khách.
Dùng lực trói buộc của nguyên từ chi lực, hiển nhiên còn không có cách nào hoàn toàn trói buộc Diệu công tử, nhưng mà ít nhiều vẫn có thể phát ra một ít tác dụng trói buộc.
Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách dưới sự nhắc nhở của Giang Trần cũng ý thức được mục tiêu công kích của Diệu công tử này không ngờ lại là hai bọn họ.
May mà bọn họ đều là cường giả Hoàng cảnh thành danh đã lâu, đối mặt với loại tình huống này, tuy rằng giật mình, thế nhưng cũng chưa tới mức thất kinh.
Thi triển thân phân, liên tục tránh ra phía bên ngoài.
Luận tốc độ, tốc độ của Ngân Sa Khách và Không Vân lão nhân không sai biệt lắm, cùng với Diệu công tử lúc trước ngang bằng nhau.
Thế nhưng mà Diệu công tử sau khi ma hóa, tốc độ ít nhất cũng tăng lên gấp đôi, bởi vậy, ưu thế tốc độ của Diệu công tử vô cùng rõ ràng.
Nếu như không phải nguyên từ chi lực ảnh hưởng tới công kích của Diệu công tử, công kích bất ngờ kia chỉ sợ cũng khiến cho hai người này gặp phải độc thủ.
Một khi bị Ma Vân huyết sát này bao phủ, huyết sát xâm nhập vào trong cơ thể, cơ hồ trong khoảng thời gian ngắn có thể ma hóa bọn họ, do đó mà trở thành khôi lỗi của Diệu công tử.
Giang Trần sao lại không biết tính toán của Diệu công tử cơ chứ?
Tiểu tử này rõ ràng chính là muốn ma hóa Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách, làm cho cục diện một mình hắn phải chống lại ba biến thành ba đánh một mình Giang Trần.
Tự nhiên Giang Trần không sợ một đánh ba, thế nhưng mà hắn không hy vọng nhìn thấy thế lực Ma tộc khuếch trương.
Nhất là trong vùng Băng Vân sơn mạch này, nhiều thêm một huyết mạch Ma tộc là hơn một phần uy hiếp.
- Nhị vị, các ngươi nên thối lui một chút. Trạng thái ma hóa của người này không còn được bao lâu, trạng thái ma hóa này là thiêu đốt huyết mạch, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm.
Đối với thủ đoạn của Diệu công tử, Giang Trần vô cùng hiểu. Biết rõ bản thân Diệu công tử không phải có huyết mạch Ma tộc, mà chỉ nhận được một ít công pháp của Ma tộc, sau đó mới có tình trạng ma hóa trước mặt.
Vốn không phải lực lượng Ma tộc, lại muốn mạnh mẽ thi triển Ma công, nhất định phải thiêu đốt huyết mạch của mình mà hoàn thành, mà chèo chống.
Thiêu đốt lực lượng huyết mạch, tuy rằng chiến lực lập tức tăng lên nhiều, thế nhưng loại chiến lực này hiển nhiên không có cách nào kéo dài quá lâu.
Hơn nữa di chứng cũng vô cùng lớn.
Một khi ma hóa, trong vòng vài ngày đừng mơ khôi phục lại được như cũ.
Nhưng mà công pháp Ma tộc tu luyện tới tình trạng vô cùng thuần khiết, cũng không ngừng đem huyết mạch thân thể mình ma hóa, do đó triệt để dung hợp huyết mạch Ma tộc, trở thành Ma tộc cường đại.
*****
Đương nhiên, nhìn Diệu công tử này hiển nhiên còn chưa đạt tới loại cấp độ này, nếu không dùng tu vi Hoàng cảnh tam trọng của hắn, tuyệt đối có thể áp đảo loại cường giả cấp bậc như Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách.
Được Giang Trần nhắc nhở, Không Vân lão nhân lập tức lùi ra xa, hô:
- Ngân Sa lão đệ, chúng ta lược trận cho hắn a.
Ngân Sa Khách lại nói:
- Không Vân lão ca, tiểu tử này đã ma hóa, nếu như chúng ta sợ hãi không tiến lên, một mình hắn làm sao có thể hạ được tiểu tử này? Huống hồ thoạt nhìn chủ mưu của việc này chính là chủ nhân Thúy Hoa Hiên. Diệu công tử này bất quá chỉ là một kẻ bề dưới, ngay cả bề dưới cũng không được tính. Đợi chủ nhân Thúy Hoa hiên thực hiện thành công âm mưu, đến lúc đó chúng ta đừng mong giữ được mạng.
Ngân Sa Khách nhìn vấn đề xa hơn một chút, lúc nói chuyện với Không Vân lão nhân cũng vô cùng nghiêm túc.
- Không Vân lão ca, hiện tại đường đi ra ngoài đã bị phá hỏng. Hoặc là chúng ta giống như Kim Châm mỗ mỗ, lọt vào độc thủ. Hoặc là chỉ có thể chiến tới cùng, tìm được đường sống trong chỗ chết.
Giang Trần thấy Diệu công tử còn chưa từ bỏ ý định, một lòng muốn công kích tới Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách, trong lòng tức giận không thôi.
Nguyên từ kim sơn được thúc dục tới cực hạn, nguyên từ chi lực cuồng bạo giống như nước sông biến thành màu vàng, không ngừng tuôn ra. Thủ quyết Giang Trần biến đổi, dẫn xuất ra hai đạo kim quang, bắn về phía Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách.
Hai người kia nhìn thấy hai đạo kia quang bỗng nhiên bắn về phía mình, trong lòng chấn động.
- Nhị vị, đừng lo lắng, ta cho các ngươi một vòng bảo hộ.
Không Vân lão nhân nghe vậy chần chờ, mà Ngân Sa Khách lại thản nhiên gật đầu:
- Được, đa tạ các hạ trượng nghĩa ra tay.
Kim quang trực tiếp cuốn tới người Ngân Sa Khách, tạo thành từng đường vân kỳ quái, không bao lâu sau hình thành một vòng phòng ngự giống như một cái áo giáp màu vàng.
Không Vân lão nhân thấy Ngân Sa Khách không có vấn đề gì, cũng không có chút do dự, tùy ý để kim quang kia bố trí một cái áo giáp phòng ngự lên trên người mình.
Giang Trần thi triển Nguyên Từ chi lực, tạo thành nguyên từ đạo giáp trên người hai người này.
Uy lực của đạo giáp này không hề tầm thường, tuy rằng so ra kém lực phòng ngự của Đế Lâm ngự giáp phù, nhưng ít ra cũng có trình độ bằng một phần ba của Đế Lâm ngự giáp phù.
Chịu một lần Ma vân huyết sát công kích tuyệt đối là đầy đủ.
Diệu công tử thấy thế giận tím mặt:
- Tiểu tử, ngươi xem vào việc của người khác đủ chưa vậy?
Giang Trần lạnh lùng cười:
- Yêu nghiệt ma tộc, sắp chết tới nơi còn chưa tỉnh ngộ?
Trong khi Giang Trần nói chuyện, thủ thế chúi xuống phía dưới, Nguyên từ kim sơn nguy nga đột nhiên ép xuống, miệng Giang Trần lẩm bẩm, đột nhiên có một đạo kim quang từ bên trong Nguyên từ kim sơn bắn ra.
Một cự nhân toàn thân vạm vỡ, giống như được đúc bằng đồng bằng sát, giống như là thiên thần hạ phàm phóng về phía Diệ công tử.
Kim Ấn quân chủ.
Giang Trần triệu hoán ra Kim Ấn quân chủ.
Kim ấn quân chủ vừa mới xuất hiện, ngửa mặt lên trời thét dài, hai tay cuồng dã không bị trói buộc, khiến cho người ta có cảm giác bạo tạc, lực lượng mười phần.
- Trấn áp hắn.
Giang Trần hạ lệnh.
Giữa Kim Ấn quân chủ và Giang Trần có hiệp nghị, đối với mệnh lệnh của Giang Trần tự nhiên là nói gì nghe nấy. Uy áp cường đại của Nguyên từ kim sơn không ngừng ép xuống, khiến cho không gian chung quanh Diệu công tử không ngừng áp súc lại.
Kim Ấn quân chủ không nói hai lời, giống như mũi tên bay thẳng về phía trước, hung hăng đánh ra một quyền về phía Diệu công tử.
Tốc độ của Diệu công tử tuy rằng tăng lên một mảng lớn, thế nhưng dưới một quyền nhìn như bình thường không có gì kỳ lạ này thiếu chút nữa lại lấy mạng hắn.
Kim Ấn quân chủ đánh ra một quyền, hung tính đại phát, liên tục không ngừng ra quyền, khí thế cực kỳ hung mãnh, không ngừng ra quyền đánh về phía Diệu công tử.
Ma vân huyết sát của Diệu công tử trước mặt Kim Ấn quân chủ cơ hồ không có tác dụng, mặc kệ Ma vân huyết sát này tạo thành công kích hay là phòng ngự, ở dưới quyền thế mạnh mẽ không ai địch nổi của Kim Ấn quân chủ căn bản không phát huy ra bất kỳ ưu thế gì.
Công pháp Ma tộc tuy rằng mạnh, thế nhưng cũng không phải là vô địch, là vạn năng.
Ma Vân huyết sát này cường đại ở chỗ lực ăn mòn đáng sợ của nó. Lực thôn phệ huyết mạch cũng là chỗ đáng sợ nhất của Ma vân huyết sát.
Tu sĩ bình thường đối mặt với Ma Vân huyết sát này, trên phương diện tâm lý phải sợ hãi ba phần. Bởi vì phòng ngự thần thức của bọn họ nếu như không vững chắc, nhất định sẽ bị Ma vân huyết sát này ngay lập tức xâm lấn.
Thế nhưng mà Kim Ấn quân chủ căn bản không phải là tu sĩ nhân loại, cũng không tồn tại bất luận khái niệm huyết mạch bị ăn mòn gì cả.
Kim Ấn quân chủ là linh thể xen lẫn vào Nguyên từ kim sơn, bản thân không phải là huyết mạch nhân loại, thậm chí không được tính là sinh linh thuộc bất luận huyết mạch, chủng tộc nào.
Vạn vật tương sinh tương khắc, Nguyên từ kim sơn đối với Ma vân huyết sát tuy rằng không có lực lượng tương khắc, thế nhưng mà Ma vân huyết sát cũng không tương khắc được Kim ấn quân chủ.
Ngược lại, lực lượng của nguyên từ kim sơn, nguyên từ chi lực hoặc ít hoặc nhiều cũng có thể kiềm chế, trói buộc Diệu công tử một chút. Mà Ma vân huyết sát ở trước mặt Nguyên từ kim sơn, căn bản không có bất kỳ ưu thế nào.
Như vậy tình cảnh của Diệu công tử hiện tại vô cùng nghẹn khuất, cơ hồ là hoàn toàn ở cục diện bị động, bị đánh liên tục.
Dưới công kích cuồng bạo của Kim Ấn quân chủ, Diệu công tử liên tiếp thi triển rất nhiều thủ đoạn, thế nhưng không có một công kích, thủ đoạn nào hữu dụng với Kim Ấn quân chủ chỉ biết điên cuồng công kích này.
Trong ánh mắt kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm của Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách, Diệu công tử giống như chó nhà có tang, bị Kim Ấn quân chủ đánh đập liên tục.
Loại phương thức chiến đấu nghẹn khuất này nhất định không thể kéo dài quá lâu. Miễn cưỡng chèo chống một lát, Diệu công tử quyết định bỏ cuộc giữa chừng.
Chỉ là dưới sự trấn áp của Nguyên Từ kim sơn, tốc độ của Diệu công tử căn bản không phát huy ra nổi. Mặc kệ hắn chạy thục mạng thế nào. Nguyên Từ kim sơn thủy chung vẫn áp chế hắn sít sao.
Mà Giang Trần lúc này lại giống như người xem náo nhiệt, thi thoảng lại thi triển chút thủ đoạn đánh lén, làm cho Diệu công tử đang chạy thục mạng cơ hồ thổ huyết.
- Tiểu tử, nếu như ngươi thực sự là hảo hán, thu pháp bảo này lại, chúng ta quyết đấu công bằng.
Loại yêu cầu ngây thơ này, tự nhiên Giang Trần không có khả năng đáp ứng.
Ngay cả Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách đều cảm thấy Diệu công tử này quả thực vô sỉ tới cực điểm. Ngươi đầu nhập vào Ma tộc, thi triển Ma cộc, cũng không phải đang dùng bảo vật hay sao?
Giang Trần cười lạnh một tiếng:
- Diệu công tử, ngươi bất quá chỉ là một tiểu lâu la trong Ma tộc, ta không rảnh lãng phí thời gian trên người ngươi. Đây là lần giãy dụa cuối cùng của ngươi, tỉnh lại đi thôi.
← Ch. 1147 | Ch. 1149 → |