Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0115

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0115: Nguy cơ sau lưng đắc ý
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Nếu như ngón tay của Dược Sư Điện ngả vào từng lãnh địa, ta tin tưởng, thời gian vương thất động đao với Dược Sư Điện, cũng không xa, Long gia chính là vết xe đổ. Dược Sư Điện chúng ta lịch sử đã lâu, lịch đại tổ sư có rất nhiều Đại Hiền Giả, chẳng lẽ bọn hắn không nghĩ tới khuếch trương? Không muốn đem chi nhánh kiến đến từng chư hầu lãnh địa? Vì cái gì bọn hắn không làm như vậy? Vì bọn họ đều là người hiểu chuyện! Vì bọn hắn hiểu được, việc buôn bán là việc buôn bán, không nên gây phiền toái không cần thiết, không nên thử đem lực ảnh hưởng tăng lên tới tình trạng so với vương thất còn cao. Đây không phải khuếch trương, mà là muốn chết!

Ứng trưởng lão nói đến đây, cười lạnh một tiếng, thở dài ra một hơi, phảng phất ác khí mấy ngày này, thoáng cái trút xuống toàn bộ.

Đặt mông ngồi xuống nói:

- Ta nói là những thứ này, đắc tội chớ trách.

Nhìn ra được, Ứng trưởng lão này cũng đã nghĩ thông, cũng không sợ đắc tội người. Dù sao đã bị biên giới hóa, cần gì phải tiếp tục giả vờ làm cháu trai? Có cái gì thì nói cái đó, cần gì cố kỵ người khác?

Không thể không nói, tuy lời nói này của hắn một chút tình cảm cũng không lưu, nhưng mà tuyên truyền giác ngộ. Mặc dù cao tầng ở đây đều hữu ý vô ý cô lập hắn, nhưng mà không thể không thừa nhận, lời nói này, xác thực vạch hạch tâm mà bọn hắn không ngờ tới.

Đúng vậy a, Long Đằng Hầu là vết xe đổ.

Tứ Điện Chủ Vương Ly thì mặt âm trầm, chủ ý khuếch trương này là hắn nói, Ứng trưởng lão kia nói như vậy, không thể nghi ngờ là đánh mặt của hắn.

- Ứng trưởng lão, lời này của ngươi, không khỏi có chút nói chuyện giật gân a?

Vương Ly mất hứng.

Ứng trưởng lão vốn đã ngồi xuống, nhắm mắt lại ý định không hề lên tiếng. Nghe Vương Ly chất vấn, nóng tính lại vọt lên.

Ứng trưởng lão khẽ đảo mắt:

- Ở đâu nói chuyện giật gân? Ta không biết là có chỗ nào nói chuyện giật gân a.

Vương Ly cao giọng nói:

- Long gia nắm giữ binh quyền, thế đại chấn chủ, đó là đúng. Dược Sư Điện chúng ta, làm là sinh ý, chỉ cầu tài, lại không cầm quyền. Cùng sự tình của Long gia, như thế nào có thể nói là một?

- Ha ha ha...

Ứng trưởng lão cười ha hả.

- Những lời này của ngươi, phải nói cho người Đông Phương nhất tộc nghe tin mới có thể. Ngươi thuyết phục ta, thuyết phục những người đầu óc nóng lên này của Dược Sư Điện, cũng không khó a. Muốn thuyết phục vương thất, kia thật không dễ dàng.

Ứng trưởng lão nói rất có đạo lý. Vương thất trải qua sự tình Long gia, nhất định là chim sợ cành cong, tuyệt đối sẽ không cho phép Long gia thứ hai xuất hiện.

- Dược Sư Điện chúng ta gần đây có danh tiếng, vương thất sao lại không rõ ràng?

Vương Ly lạnh lùng nói.

- Danh tiếng, đích thật là rất tốt. Cho nên, Dược Sư Điện chúng ta một mực không có khuếch trương đến từng lãnh địa, không có đem móng tay kéo quá dài. Đó là bởi vì Dược Sư Điện biết rõ giữ bổn phận, biết rõ tiến thối. Không có một mặt mù quáng khuếch trương. Nếu như tương lai mù quáng khuếch trương, danh tiếng này sẽ giảng như thế nào, chỉ có trời mới biết. Nói sau, có phải thật chỉ buôn bán hay không, còn không phải một câu của Chưởng Khống Giả? Chỉ cần người khống chế Dược Sư Điện, hơi có chút dã tâm, sau lưng làm ra mờ ám, muốn hình thành một thế lực như Long gia, khả năng so với Long gia càng càng dễ.

- Nói láo, ngươi đây là ác ý giả thiết, đây là hướng trên mặt nhà mình bôi đen! Ứng trưởng lão, ngươi còn có phải trưởng lão của Dược Sư Điện hay không?

Vương Ly giận tím mặt.

Lam trưởng lão cũng kêu lên:

- Có ít người là ưa thích lấy lòng mọi người. Có dạng chủ tử gì, sẽ có dạng nô tài đó.

Đầu mâu của Lam trưởng lão, lại một lần nữa chỉ hướng Kiều Bạch Thạch.

Ứng trưởng lão nổi giận, hung hăng vỗ bàn:

- Họ Lam, lão tử nhẫn ngươi không phải một ngày hay hai ngày rồi. Ngươi cái lão bà này, đem lời nói rõ ra. Cái gì là chủ tử, cái gì là nô tài. Đừng suốt ngày chanh chua, phảng phất người khác không biết miệng lưỡi ngươi độc ác.

- Ứng Vô Ưu, ngươi chớ cùng lão nương đùa nghịch hung ác! Ngươi là nô tài của Kiều Bạch Thạch. Ngươi nói nhiều như vậy, đơn giản là ghen ghét Tứ Điện Chủ, ghen ghét thanh danh của hắn hiện tại, ghen ghét hắn thay thế vị trí chủ tử của ngươi!

Lam trưởng lão dứt khoát vạch mặt.

Ứng Vô Ưu hung hăng gật đầu:

- Hảo hảo hảo, lời nói nói đến nước này, Ứng mỗ ta cũng đem lời nói rõ. Dược Sư Điện sau này, nếu như phải dựa vào loại người tài trí bình thường như ngươi, Dược Sư Điện mấy trăm năm căn cơ, trong vòng hai mươi năm, nhất định hủy toàn bộ! Ta ghen ghét? Một người ngay cả đại cục cũng không thấy rõ, có gì đáng được ta ghen ghét? Không sai, ta là bằng hữu của Kiều Bạch Thạch, là bằng hữu chí cốt của hắn. Đây không phải là bởi vì quan hệ cá nhân, mà là ta khâm phục nhân phẩm của hắn, bội phục tài năng của hắn. Không giống các ngươi, bè cánh đấu đá. Cỏ đầu tường, gió thổi nghiêng ngả. Trước đó nếu như Đại Điện Chủ nghe lời của các ngươi, hướng Long gia thỏa hiệp, hôm nay chỉ sợ các ngươi ngay cả cơ hội ở chỗ này mặt dầy cũng không có!

Ứng Vô Ưu chuyển hướng Tống Thiên Tinh, kiên quyết nói:

- Lời đã nói đến đây, Đại Điện Chủ, ta cũng nói thẳng. Ngươi hỏi vấn đề thứ hai, ta cũng có đáp án. Dược Sư điện lớn như vậy, ai cũng không thế được Kiều Bạch Thạch, ai cũng không giải quyết được hậu quả này. Trừ khi Kiều Bạch Thạch trở về! Buồn cười những người kia ở chỗ này chậm rãi nói, lại không biết Dược Sư Điện đang đối mặt thiên đại nguy cơ!

- Nguy cơ? Ứng Vô Ưu, ngươi đừng nói chuyện giật gân! Không có Kiều Bạch Thạch, chẳng lẽ Dược Sư Điện chúng ta sẽ đóng cửa hay sao?

Nhị Điện Chủ Nhạc Quần cũng không vui khiển trách.

Lam trưởng lão càng là cười trào phúng nói:

- Bởi vì cái gọi là một phấn đỉnh mười hắc a. Ứng Vô Ưu, ngươi cũng thực thành não tàn phấn như Kiều Bạch Thạch rồi. Ngươi thật là xem trọng Kiều Bạch Thạch a, ngay cả Đại Điện Chủ ở trong lòng ngươi, sợ cũng không bằng Kiều Bạch Thạch?

Không thể không nói, nữ nhân này nhanh mồm nhanh miệng, châm ngòi ly gián rất có kinh nghiệm.

Chỉ là Tống Thiên Tinh thân là Đại Điện Chủ, như thế nào sẽ ăn một bộ này của nàng, mặt đen lên nói:

- Đừng nói những lời nhảm nhí này, vấn đề thứ hai, Ứng trưởng lão đã nói, vậy thì thảo luận đi.

Ứng Vô Ưu cười nhạt một tiếng:

- Đại Điện Chủ, ta không có gì muốn thảo luận. Ta đã nói qua, không có người có thể thay thế Kiều Bạch Thạch. Hôm nay đem lời nói đến nước này, tâm tình của ta thoải mái rất nhiều. Thực không dám đấu diếm, qua hôm nay, ta cũng ý định từ chức. Dược Sư Điện tương lai như thế nào, vốn cùng ta không quan hệ. Bất quá ta từ nhỏ được Dược Sư Điện tài bồi, đối với Dược Sư Điện cảm tình rất sâu. Ta nói những lời kia, không phải là vì tư oán, mà là chân chân chính chính vì tiền đồ của Dược Sư Điện cân nhắc. Đến cùng Dược Sư Điện đi con đường nào, Đại Điện Chủ ngươi quyết định. Ta chỉ muốn nói, Vương Ly, hắn không phải người nối nghiệp hợp cách của Dược Sư Điện; Lam trưởng lão, loại nữ nhân lòng dạ hẹp hòi, dựa vào khoe khoang làm dáng, quan hệ bám váy thượng vị, càng không thích hợp làm trưởng lão. Loại người này càng nhiều, tương lai Dược Sư Điện sẽ càng chạy càng chật vật!

*****

Từ chức? Lại một cao tầng muốn ly khai?

Dược Sư Điện ngoại trừ Vương Ly nhất phái, dù sao cũng không có thiếu đảng trung lập. Nghe Ứng Vô Ưu cũng muốn từ chức, đều cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng ẩn ẩn cảm thấy không ổn.

Vì cái gì thời điểm Dược Sư Điện thoạt nhìn phát triển không ngừng, lại liên tiếp có người muốn đi?

Chẳng lẽ nói, Dược Sư Điện thực xảy ra vấn đề gì sao?

- Từ chức? Ha ha, còn không bằng nói ngươi lăn lộn không nổi a?

Lam trưởng lão cười lạnh.

- Không có chủ tử Kiều Bạch Thạch cho ngươi chỗ dựa, ngươi ở Dược Sư Điện không có vị trí a? Nói chuyện giật gân, trước khi đi còn muốn cho Dược Sư Điện thêm loạn đúng không?

Ứng Vô Ưu lạnh lùng cười cười, ánh mắt không sợ hãi, bình thản đảo qua toàn trường:

- Chư vị, Ứng Vô Ưu ta không thẹn với lương tâm, cùng nữ nhân này đấu mồm mép, hoàn toàn chính xác có chút nhàm chán. Ta cuối cùng chỉ nói một câu, Kiều Bạch Thạch ly khai, ba loại đan dược kia liền ngừng sản xuất. Chúng ta nhận được tất cả đơn đặt hàng, đều phải lui lại. Danh tiếng của Dược Sư Điện chúng ta, cũng sẽ bị trùng kích nghiêm trọng. Ở dưới loại cục diện này, các ngươi vậy mà không nghĩ xử lý hậu quả như thế nào, còn một lòng nghĩ khuếch trương thế lực. Rốt cuộc là bọn hắn không có đầu óc, hay là ta quá quan tâm?

Ứng Vô Ưu muốn đi, cũng không có kiêng kị gì, có gì đều nói thẳng, nhưng lại làm cho hiện trường một mảnh lặng yên.

Vấn đề Tống Thiên Tinh lo lắng nhất, rốt cục bị Ứng Vô Ưu nói ra.

- Cái gì? Ngươi nói là Thần Tú Tạo Hóa Đan? Còn có Thương Hải Đan cùng Nhất Phật Tán? Ba đan phương này, chẳng lẽ Đại Điện Chủ cũng không biết?

- Kiều Bạch Thạch thật không ngờ tàng tư? Đây quả thực là...

- Không phải đâu? Nhiều đơn đặt hàng như vậy, cái kia đều là thế lực cự đầu Vương Quốc, nhà nào cũng không dễ đắc tội a!

- Đại Điện Chủ, cái này có thật không? Cái này... Cái này cũng quá khoa trương đi?

Tống Thiên Tinh than nhẹ một tiếng:

- Tại sao ta phải hỏi vấn đề thứ hai, là đạo lý này. Ba loại đan phương, đích thật chỉ có Kiều Bạch Thạch nắm giữ. Ta làm Đại Điện Chủ, cũng không có nhúng tay.

Tất cả mọi người Dược Sư Điện ngây dại. Bọn hắn cho tới nay, đều coi Kiều Bạch Thạch là người Đại Điện Chủ đề bạt lên.

Kiều Bạch Thạch phụ trách luyện chế ba loại đan dược này, như vậy Đại Điện Chủ đương nhiên cũng nên biết.

Đây là một loại tư duy theo quán tính.

Mà Ứng Vô Ưu, thì tàn nhẫn đâm phá mộng tưởng hão huyền của bọn hắn!

Ba loại Linh Dược, ngay cả Đại Điện Chủ cũng không có nắm giữ!

Đây không thể nghi ngờ là sấm sét giữa trời quang!

Những cái gọi là khuếch trương, cái gọi là quy mô mở rộng kia, đều là thành lập trên cơ sở ba loại đan dược này. Không có ba loại đan dược này, Dược Sư Điện cùng trước kia có cái gì khác nhau? Dựa vào tài lực gì đi khuếch trương?

Choáng váng, ngay cả Vương Ly cũng có chút choáng váng.

Nhạc Quần cũng choáng váng, thì thào nói:

- Đại Điện Chủ, cái hợp tác này, không phải cùng Giang Hãn Hầu Tiểu Hầu gia ký sao? Chỉ cần chúng ta tiếp tục cùng Giang Tiểu Hầu hợp tác...

Tống Thiên Tinh cười khổ:

- Cùng Giang Tiểu Hầu hợp tác? Nói dễ dàng, chẳng lẽ các ngươi không có nhìn ra? Hành động bây giờ của Giang gia rất cổ quái sao? Cái này rõ ràng cho thấy xu thế muốn nhạt ra khỏi Đông Phương Vương Quốc.

- Đúng vậy a, ta nghe nói, Đông Phương nhất tộc muốn tân lập Tứ đại chư hầu, Giang gia được đề danh thành đệ nhất chư hầu, nhưng lại bị Giang gia từ chối.

- Giang gia này, có thể diệt Long Đằng Hầu, há sẽ để ý một danh hào đệ nhất chư hầu? Chẳng lẽ? Giang gia cũng có lòng không thần phục?

Tống Thiên Tinh tâm phiền ý loạn, khoát tay chặn lại:

- Đừng nói những tin đồn thất thiệt kia. Cử động lần này của Giang gia là không muốn đi theo gót Long gia, tránh hiềm nghi công cao chấn chủ. Hơn nữa, Dược Sư Điện chúng ta, có thể được Giang gia coi trọng, là vì Kiều Bạch Thạch.

Lam trưởng lão nghĩ tới Giang Trần, trong đầu liền có chút khó chịu. Lần thứ nhất Giang Trần đến Dược Sư Điện, rất không cho nàng mặt mũi a.

Về sau bởi vì hợp tác, Lam trưởng lão phải nhịn.

Hôm nay nghe Tống Thiên Tinh nói như vậy, vội nói:

- Chúng ta có ký hợp đồng, nếu Giang gia hắn xé bỏ hợp đồng, chúng ta có thể cáo bọn hắn, có thể yêu cầu bồi thường!

Ứng Vô Ưu lạnh lùng bật cười, Lam trưởng lão này đủ ngu ngốc a. Cái hợp đồng kia là Dược Sư Điện cầu Giang Trần ký. Ở trong hợp đồng này, có thể lưu lại tay cầm cho ngươi đi cáo sao?

Cầu người ta ký hợp đồng, người ta có thể đào bẫy rập cho mình sao? Còn không phải muốn rút lui liền rút lui? Cáo trạng? Bồi thường? Nữ nhân này thật đúng là không phải ngu ngốc bình thường.

Nhạc Quần cũng ngây ra như phỗng, thẹn mặt cười cười:

- Nói như vậy, mấu chốt vẫn là ở trên người Giang Tiểu Hầu. Chúng ta thật đúng là phải đi đút lót nịnh bợ Giang gia a.

Tống Thiên Tinh phiền muộn cười khổ, nịnh bợ Giang gia? Vậy Giang gia cũng phải cho ngươi cơ hội này mới được. Nếu như Giang gia thật sự để ý cái hợp tác này, hơn một tháng thời gian trôi qua rồi, Giang gia như thế nào cũng sẽ phái đại biểu đến?

Giang gia ngay cả hạ nhân cũng không phái tới, điều này nói rõ Giang gia đối với hợp tác này căn bản không có bao nhiêu hứng thú.

- Đại Điện Chủ, nếu không, chúng ta phái người đi Giang Hãn Lĩnh?

Vương Ly thăm dò hỏi.

- Phái ai? Ngươi nguyện ý đi không?

Tống Thiên Tinh hỏi.

Vương Ly vỗ ngực:

- Sự do người làm. Mặc dù nhưng nhiệm vụ này có chút khó, nhưng mà vì tương lai Dược Sư Điện, Vương Ly ta nguyện ý thử xem.

Quyết tâm thật là tốt, Tống Thiên Tinh cũng không đành lòng cự tuyệt, đang muốn đáp ứng, lại không nghĩ Ứng Vô Ưu ở một bên cười nhạt nói:

- Lần này Tứ Điện Chủ đi, nếu như nhìn thấy Kiều Bạch Thạch, phải đối mặt như thế nào?

- Kiều Bạch Thạch?

Tất cả mọi người đều thất kinh, sau khi Kiều Bạch Thạch rời khỏi, hướng đi không rõ, chẳng lẽ nói, là tìm Giang Hãn Hầu phủ nương tựa?

Ngay cả Tống Thiên Tinh, cũng có chút ít giật mình.

- Vô Ưu, ngươi nói là, Kiều Bạch Thạch ở Giang Hãn Lĩnh?

Tống Thiên Tinh nghiêm nghị hỏi.

- Đúng vậy, trước khi hắn từ chức, đã từng nói với ta. Hắn ly khai Dược Sư Điện, liền tìm Giang Trần, sẽ không đi địa phương khác.

Ứng Vô Ưu than nhẹ.

- Cái này...

Toàn trường đều choáng váng.

Nếu như Kiều Bạch Thạch ở Giang Hãn Lĩnh, cái kia nói rõ hắn và Giang Trần quan hệ không phải chuyện đùa. Lúc này, Dược Sư Điện phái người đi, đó là tự rước lấy nhục!

Lần này, ngay cả Nhị Điện Chủ Nhạc Quần cũng choáng váng.

- Kiều Bạch Thạch, vậy mà cùng Giang Trần quan hệ mật thiết như vậy?

Tống Thiên Tinh cũng bất ngờ, Kiều Bạch Thạch là hắn một tay bồi dưỡng, hắn biết rõ cảm tình của Kiều Bạch Thạch đối với Dược Sư Điện.

Ngày đó cao tầng hội nghị, cơ hồ tất cả mọi người muốn giao Kiều Bạch Thạch cho Long gia, đây đã tổn thương cảm tình của Kiều Bạch Thạch, để cho Kiều Bạch Thạch tuyệt vọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)