Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1158

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1158: Ma Đế thức tỉnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Phệ Kim thử vương đành phải kiên trì đi xuống điều tra. Cũng may nguyên lực thuộc tính thổ tuy rằng nồng đậm, thế nhưng bản thân nó cũng không có lực lượng quá mức cường đại.

Không bao lâu, Phệ Kim thử vương nhảy lên:

- Trần thiếu, thế giới dưới lòng đất này thậm chí còn có vài tầng. Phía dưới này còn có một tầng không gian. Ở đó thờ phụng một hạt châu, cơ hồ tất cả nguyên lực đều phát ra từ trong hạt châu kia.

- Ồ?

hai mắt Giang Trần sáng ngời:

- Đi xuống xem một chút đi.

Giang Trần không nói hai lời, trực tiếp đi cùng Phệ Kim thử vương xuống phía dưới.

Tầng không gian phía dưới này có tầng tầng lớp lớp cự thạch tạo thành một cây cột đá cực lớn. Giống như là cột trụ của thế giới dưới lòng đất này vậy. Mỗi một trụ cột đều tràn ngập vẻ thần kỳ.

Ở chính giữa cột đá này có một cự nhân bằng đá đứng sừng sững.

Cự nhân này không ngờ lại chỉ có một con mắt. Mà con mắt kia chính là khỏa hạt châu mà Phệ Kim thử vương vừa rồi mới nói qua.

Giang Trần từ xa nhìn lại, cự nhân pháp tướng kia có cảm giác uy nghiêm, khiến cho người ta có cảm giác tâm lý bị trùng kích mãnh liệt.

- Chính là khỏa hạt châu này hay sao?

Trong mắt Giang Trần toát lên vẻ sâu xa, điều tra bốn phía một chút, xác định những cự thạch này không hình thành công kích.

Lúc này Giang Trần mới thúc dục một cái dây leo của Băng Hỏa yêu liên, dây leo giống như xúc tu, cuốn về phía hạt châu kia.

Hạt châu này bị cuốn đi, lập tức tới trong tay Giang Trần.

Sau một khắc, cả thế giới dưới lòng đất này như bị rút sạch linh hồn, cơ hồ tất cả cột đá lập tức giống như tờ giấy, ầm ầm sụp đổ.

Giang Trần thầm kêu không ổn, lập tức nói với Phệ Kim thử vương:

- Lão kim, chúng ta đi.

Phệ Kim thử vương đối với chuyện sụp xuống này không sợ hãi một chút nào, ngược lại hắn còn từ tốn nói:

- Trần thiếu đừng hoảng hốt, cho dù trời sập xuống, có lão Kim ta ở đây, cũng có thể mang Trần thiếu đi ra ngoài.

Phệ Kim thử vương nguy hiểm gì cũng sợ, duy chỉ có không sợ mặt đất sụp xuống. Phệ Kim thử nhất tộc bọn họ ưu thế lớn nhất chính là đào động.

Dù vùi sâu hơn nữa, Phệ Kim thử nhất tộc tuyệt đối cũng có thể đào ra một lối thoát.

Nhưng mà Giang Trần cũng không dám lãnh đạm, xu thế sụp xuống này Giang Trần cũng không lo lắng. Nhưng mà thế giới dưới lòng đất này lại tràn ngập quỷ dị, mà lại là cứ điểm của Ma tộc. Vạn nhất đưa Ma Đế kia tới, vậy thì chuyện lớn rồi.

Giang Trần một hơi vọt lên trên, tầng bên trên cũng đang điên cuồng sụp xuống.

Bên phía Chiêu Thân vương không ngừng có người phát ra tiếng kêu thảm thiết. Những người này hiện tại hoàn toàn bị sương mù kia ăn mòn, không có một chút sức chống cự nào.

Cự thạch đáng sợ không ngừng nện xuống, không ngừng có người bị nện tới mức huyết nhục mơ hồ.

Nhìn thấy Giang Trần xông lên, những thứ này đều giống như nhìn thấy cứu tinh, nhao nhao kêu lên:

- Cứu mạng, cứu mạng, bằng hữu, cứu ta, ta nguyện ý dâng lên ba ngàn vạn linh thạch, chỉ cầu ngươi đưa ta ra ngoài.

- Các hạ, giữa chúng ta không có cừu hận sinh tử, cứu chúng ta, chúng ta nguyện ý trả thù lao.

Chiêu Thân vương hừ lạnh, hắn không muốn mở miệng cầu cứu. Huống chi hắn cũng biết là người này nhất định sẽ không cứu mình, dù sao vừa rồi hắn cũng hạ lệnh những người kia đuổi giết tiểu tử này.

Phần cừu oán này đã sớm kết, hiện tại còn trông cậy người ta tới cứu sao?

Trương lão thì kêu lớn:

- Bằng hữu, lão phu làm chủ, chỉ cần ngươi cứu chúng ta ra ngoài. Lão phu nguyện ý đại biểu hoàng thất đưa cho ngươi một ức linh thạch cảm tạ.

Một ức linh thạch đối với Xích Đỉnh trung vực mà nói tuyệt đối là khoản tài phú kếch xù. Thế nhưng mà cho dù kếch xù tới đâu, so với tính mạng mà nói, cũng chỉ là râu ria.

Chiêu Thân vương chẳng những không ủng hộ Trương lão tự chủ trương, thậm chí còn âm thầm trách cứ Trương lão, một ức cũng quá ít. Vì sao lại không báo ra hai ba ức?

Chiêu Thân vương không buông bỏ được mặt mũi mà cầu cứu, nhưng mà đối với chuyện những người khác cầu cứu hắn cũng không phản đối. Dù sao ở sâu trong lòng hắn, hắn cũng vẫn còn muốn cái mạng này.

Về phần tài phú, hoàng thất Yến gia của hắn sẽ không có tiền sao?

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, trong những người này, người Giang Trần duy nhất có hảo cảm chính là Trương lão này, về phần những người khác, Giang Trần nào có lòng từ bi?

Hắn cười tủm tỉm đi qua, nói:

- Các ngươi không phải người ngưu bức trong Xích Đỉnh trung vực sao? Sao cũng sợ hãi vậy? Sao lúc này cũng rụt vòi như vậy?

Ngữ khí của Giang Trần tràn ngập trào phúng.

Trương lão nhịn không được mà nói:

- Bằng hữu, lúc này cũng không phải lúc tranh giành khí phách. Cũng là chúng ta không đúng, trên cơ sở một ức, hoàng thất lại nguyện ý trả thêm cho ngươi một ức. Coi như là chúng ta bồi thường.

Chiêu Thân vương nhịn không được mà có chút khen Trương lão cơ trí, chỉ tiếc Giang Trần lại thờ ơ:

- Một ức cũng tốt, hai ức cũng vậy. Hôm nay các ngươi chỉ có một kết cục, đó là chết.

Giang Trần không nói hai lời, liên tục đánh ra Bạo tinh chỉ, mỗi khi ngón tay xuất động, giống như cây kim đâm vào khí cầu. Mỗi một ngón tay đi qua thì có một cái mạng được hái đi.

Giang Trần ra tay cực kỳ tàn nhẫn, không có một chút lưu tình nào. Mỗi một ngón tay xuất ra, đối phương trực tiếp hóa thành hư vô, ngay cả tro bụi cũng không còn.

Đây cũng là địa phương đáng sợ nhất của Bạo Tinh chỉ, một khi bị Bạo Tinh chỉ đánh trúng, sẽ giống như sao băng vỡ nát, toàn bộ hóa thành hư vô.

Nhìn thấy Giang Trần ra tay, trong chớp mắt tiêu diệt hơn phân nửa người.

Trương lão cũng trợn mắt há hốc mồm:

- Ngươi... Ngươi chẳng lẽ cũng đầu nhập vào Ma tộc hay sao?

Giang Trần lạnh nhạt cười:

- Trương lão, ta là người ngươi dẫn tới, vừa rồi Chiêu thân vương hạ lệnh động thủ với ta, ngươi tốt xấu gì cũng khuyên can môt jchust. Ta có thể phá lệ tha cho ngươi cái mạng, nhưng những người khác đều phải chết.

Giang Trần vừa nói xong, tay liên tục không ngừng đâm về phía trước, trong nháy mắt những cường giả của Xích Đỉnh trung vực đã bị Giang Trần diệt chỉ còn lại có mấy người.

Chiêu Thân vương thấy Giang Trần giết người như giết gà, trong mắt hoàn toàn không có nửa điểm không đành lòng, hắn cũng biết ngày hôm nay mình sẽ không thoát.

- Tiểu tử, Xích Đỉnh trung vực sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Câu nói trước khi chết là câu nói yếu nhất, không có lực lượng nhất.

Giang Trần lạnh nhạt cười:

- Ngươi yên tâm, Xích Đỉnh trung vực có bao nhiêu tính bấy nhiêu. Ta cũng không bỏ qua cho bọn chúng. Tuy rằng ta không đối phó với nữ nhân các ngươi như Thúy Hoa hiên chủ, thế nhưng chỉ cần là cường giả Xích Đỉnh trung vực, một ngày nào đó ta sẽ tiễn từng người một ra đi.

- Ngươi...

Chiêu Thân vương triệt để ngây ngốc. Hắn không biết tiểu tử này là ai, tại sao lại có oán niệm lớn như vậy với Xích Đỉnh trung vực.

Giang Trần trực tiếp tiệu hồi ra Phệ Kim thử vương, nói:

- Lão kim, ngươi mang Trương lão đi trước.

Phệ Kim thử vương không nói hai lời, trực tiếp mang theo Trương lão rời khỏi.

*****

Chiêu Thân vương mặt mày xám như tro tàn, trừng mắt nhìn Giang Trần:

- Thúy Hoa hiên chủ có địch ý lớn như vậy với Yến gia ta, ta có thể hiểu được. Thế nhưng các hạ là ai? Xích Đỉnh trung vực ta có ân oán gì với ngươi sao?

- Cừu hận của Thúy Hoa hiên chủ so với ta cũng chỉ như vậy mà thôi. Nhớ năm đó Xích Đỉnh trung vực các ngươi xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, khi giết người, chỉ sợ so với ta hiện tại còn thống khoái, càng trực tiếp hơn a.

Ngữ khí của Giang Trần tràn ngập vẻ trào phúng.

- Cái gì?

Chiêu Thân vương run run, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin:

- Ngươi... Ngươi là dư nghiệt của Vạn Tượng Cương Vực? Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Ta là ai ngươi không cần phải quan tâm. Ngươi yên tâm, người hoàng thất các ngươi, cũng không bao lâu nữa bọn họ sẽ đi xuống hoàng tuyền đoàn tụ với các ngươi. Ngày này sẽ không để cho các ngươi đợi quá lâu đâu.

Nói xong, Giang Trần đâm liên tục hai cái, trực tiếp tiêu diệt hai người cuối cùng bên người Chiêu Thân vương.

chỉ còn một mình Chiêu Thân vương, mặt mày Chiêu Thân vương xám như tro tàn:

- Vạn Tượng Cương Vực... Vạn Tượng Cương Vực... Không thể tưởng tượng được một Vạn Tượng Cương Vực lại có thể gây ra sóng gió như vậy.

Giang Trần cười hắc hắc, trực tiếp tiến lên, tay nhấc lên.

Khai Thiên Kiến nhật phù thượng cổ kia bồng bềnh rơi vào trong tay Giang Trần, Giang Trần thu phù lật này lại, đồng thời thu hồi tất cả nhẫn trữ vật của những người bị hắn giết.

Làm xong tất cả chuyện này Giang Trần mới thản nhiên rời đi.

Trong lúc rời đi, trong hư không hỗn loạn đột nhiệt phóng tới một đạo ý chí cực kỳ uy nghiêm.

- Là ai? Là ai phá hỏng chuyện tốt của bổn đế?

Giang Trần cảm nhận được cỗ ý chí này, trong lòng nhịn không được mà nhảy dựng lên. Cỗ ý chí cường đại này tràn ngập oán niệm, tràn ngập uy năng.

- Ma Đế thức tỉnh?

Trong đầu Giang Trần hiện lên một ý niệm đáng sợ.

Ý niệm này lóe lên trong đầu, Giang Trần cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh. Tốc độ chạy ra không ngừng nhanh hơn, rất nhanh đã vọt lên trên mặt đất.

Trên mặt đất, Phệ Kim thử vương đã chờ ở đó ừ lâu.

Nhìn thấy Giang Trần đi lên, Phệ Kim thử vương cũng có chút lo lắng nói:

- Trần thiếu, hình như là... là Ma Đế thức tỉnh?

Phệ Kim thử vương trời sinh nhát gan, cảm nhận được ý chí của Ma Đế, toàn thân đã không kìm lòng được mà run rẩy.

Sắc mặt Giang Trần ngưng trọng, nói với Phệ Kim thử vương:

- Lão kim, ngươi thu pháp thân lại, đừng lo lắng. Ta tự có biện pháp thoát thân.

Hiện tại hạt châu sinh ra nhịp đập với mặt đất đã bị Giang Trần thu lấy, như vậy trận pháp bên ngoài nhất định cũng mất đi hiệu lực.

Giang Trần thu Phệ Kim thử vương lại, nói với Trương lão:

- Ngươi đi trước đi. Khi đi ra ngoài nếu như có thể gặp được đám người Ngân Sa Khách, có thể cùng bọn họ rời khỏi.

Trương lão vẻ mặt sầu thảm:

- Lão phu cả đời cống hiến sức lực cho hoàng thất, ngươi lại giết Thân vương của hoàng thất. Cho dù ngươi thả lão phu, lão phu há có thể tham sống sợ chết được chứ?

Giang Trần lạnh nhạt nói:

- Ta không giết ngươi chỉ là nể mặt thái độ lúc trước của ngươi. Nếu như tự mình ngươi muốn chết, ta cũng không có ngăn cản.

Trương lão lắc đầu, cuối cùng cũng gian nan bước ra ngoiaf.

Tuy rằng Giang Trần không có giết hắn, để cho hắn tự sinh tự diệt, vốn bằng vào tình huống củ Trương lão hiện tại, muốn sống sót rời khỏi nơi này, hiển nhiên không có bất kỳ khả năng nào.

Giang Trần cũng không có vội vã rời đi, uy áp của Ma Đế tuy rằng đáng sợ, thế nhưng Giang Trần cũng không vì vậy mà bỏ trốn mất dạng.

Ma Đế này hưởng thụ những nữ tu sĩ kia, hoàn thành bước đầu tiên huyết tế. Nhưng mà không có Vệ Hạnh Nhi, quá trình huyết tế không có hoàn mỹ, Ma Đế hiện tại tuyệt đối không có khả năng khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Nhiều lắm chỉ khôi phục được một phần ba thần thông.

Ma Đế nhưng vậy cho dù lợi hại cũng không có khả năng mạnh hơn cường giả Đại đế hiện tại.

Cho nên Giang Trần quyết định ở lại, nhìn xem có thể thuận tay tiêu diệt Ma đế này hay không. Tuy rằng Ma tộc sắp đông sơn tái khởi, thế này khó có thể ngăn cản.

Nhưng mà Giang Trần lại không hy vọng Ma kiếp bộc phát ở lúc này.

Tuy rằng một Ma Đế cho dù khôi phục trạng thái đỉnh phong cũng chưa chắc có thể tàn sát bừa bãi trong cương vực nhân loại, nhưng mà lực ăn mòn của Huyết Ma nhất tộc này quá mạnh mẽ.

Chỉ cần để cho tên Ma Đế này có một chút cơ hội, chỉ cần mười năm, tám năm sau, hắn có thể phát triển ra một đám tín đồ của Huyết Ma tộc.

Như Thúy Hoa hiên chủ, như Diệu công tử, loại người như vậy trong tu sĩ nhân loại đếm không hết.

Cho nên phương thức tốt nhất tự nhiên mà bóp chết Ma Đế đang ở trong trạng thái hiện tại.

Đương nhiên Giang Trần cũng biết, muốn chém giết một Ma Đế thượng cổ, cho dù là một Ma đế không hoàn chỉnh, độ khó cũng vô cùng lớn.

Đương nhiên tự nhiên Giang Trần cũng có át chủ bài của mình.

Đế Lâm Ngự Giáp phù, Đế Lâm Chân Cương phù, hai cái phù lật này là Khổng Tước đại đế đưa cho hắn. Đế Lâm ngự giáp phù có thể tương đương với một lần phòng ngự của cường giả Đế cấp. Mà Đế Lâm Chân Cương phù thì tương đương với một lần công kích của cường giả Đế cấp.

Tuy rằng mỗi khi thi triển một lần, chỉ có thể duy trì chừng một canh giờ. Thế nhưng một giờ đạt tới trình độ chuẩn Đại đế, đã đủ để hắn làm rất nhiều chuyện.

Huống chi hai loại phù lật này có thể dùng ba lượt.

Đương nhiên loại phù lật cường đại như vậy, nếu như liên tục sử dụng đối với người sử dụng có yêu cầu thân thể cực cao, nếu như vô ý, thậm chí còn tạo thành lực cắn trả vô cùng đáng sợ.

Dưới tình huống bình thường, sử dụng loại phù lật này cũng không sử dụng liên tục được.

Huyết Quỳ Ma Đế của Huyết Ma nhất tộc giờ phút này đã dãy dụa từ trong phong ấn đi ra, huyết tế của Thúy Hoa hiên chủ tuy rằng không hoàn mỹ, thiếu khâu mấu chốt là Vệ Hạnh NHi, thế nhưng cuối cùng cũng khiến cho Huyết Quỳ Ma Đế thành công dãy khỏi phong ấn, thành công thức tỉnh.

Chỉ là sau khi Huyết Quỳ Ma đế này tỉnh lại, lại phát hiện ra Thúy Hoa hiên chủ sắp xếp huyết tế cho hắn không thấy đâu, hơn nữa còn không cảm ứng được huyết mạch Ma tộc của hắn chấn động, chuyện này khiến cho Huyết Quỳ Ma Đế vô cùng kinh ngạc.

Huyết Quỳ Ma Đế sau khi hoàn thành huyết tế, bởi vì thiếu khâu mấu chốt là Vệ Hạnh nhi, công lực của hắn cũng chỉ khôi phục được hai ba thành.

Nhưng mà cho dù là Huyết Quỳ Ma Đế khôi phục chỉ có hai ba thành, thực lực cũng kinh người. Uy áp đại đế cường đại lập tức tràn ngập cả bên trong Băng Vân sơn mạch.

- Khí tức của Thúy Hoa hiên chủ biến mất, chẳng lẽ đã vẫn lạc?

Huyết Quỳ Ma Đế tuy rằng vừa mới thoát khỏi phong ấn, thế nhưng thần thức lại vô cùng tỉnh táo.

Bằng không mà nói hắn cũng không có khả năng thuyết phục Thúy Hoa hiên chủ đầu nhập vào Huyết Ma nhất tộc, cũng không có khả năng đầu độc Thúy Hoa hiên chủ bố trí ra ván cờ này trong vòng mấy năm qua.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2349)