Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1231

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1231: Đã tới giờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hắn cũng không có trông cậy vào xu thế vạn kiếm xuất này có thể chém giết được Tu La đại đế. Dù sao sự chênh lệch giữa song phương còn đó.

Không dợi kiếm chiêu chấm dứt, thần ma kim thân của Giang Trần lần nữa tăng vọt. Giữa kim quang, một đạo khí lưu cường đại đột nhiên bán ra, nhanh chóng ngưng kết trên không trung, tạo thành một con chim lửa cực lớn.

Chu Tước.

- Đây là thần điểu Chu Tước?

Nhìn thấy đoàn hỏa diễm ngập trời giống như một pháp tướng trên không trung, đám người phía dưới kích động không thôi.

- Đúng, tuyệt đối là Chu Tước.

- Chân thiếu chủ này quá nghịch thiên, lúc trước hắn thi triển qua Chân Long pháp tướng, hiện tại lại thi triển Chu Tước pháp tướng, chẳng lẽ trong cơ thể hắn có nhiều thần thông pháp tướng đáng sợ như vậy hay sao?

Bên Khổng Tước thánh sơn cũng kinh ngạc không thôi.

Bọn họ đều biết Chân thiếu chủ rất lợi hại, thiên tài tuyệt diễm. Thế nhưng mà khi Giang Trần chính thức thi triển ra thần thông, mọi người mới phát hiện ra trước đó bọn họ đã đánh giá thấp Chân thiếu chủ.

Chu Tước pháp tướng che khuất bầu tời này, khí thôn sơn hà, phát ra tiếng rít gào tê thiên liệt địa, phun ra nuốt vào, bổ nhào về phía Tu La đại đế.

Tu La đại đế hiển nhiên cũng không nghĩ tới Chân thiếu chủ này lại liên tục công kích hắn. Từ trước tới giờ đều là hắn chủ công, Giang Trần chủ thủ.

Bỗng nhiên đối phương liên tục phát động tiến công. Thật ra khiến cho Tu La đại đế có chút không kịp trở tay. Nhưng mà rốt cuộc hắn cũng là đại đế đã thành danh nhiều năm.

Thấy Chu Tước pháp tướng này tuy rằng hung mãnh, thế nhưng với hắn mà nói, cuối cùng cũng không hình thành uy hiếp trí mạng.

Nghĩ tới đó, Tu La đại đế chẳng những không lùi mà còn tiến tới. Hai tay dùng đao, miệng phẫn nộ quát một tiếng, hung hăng bổ một đao về phía Chu Tước pháp tướng kia.

Oanh.

Một đao ngưng tụ lực lượng mạnh nhất của Tu La đại đế chém vào trên Chu Tước pháp tướng, mạnh mẽ bổ Chu Tước pháp tướng này ra, khí lưu cường đại bắn ra tứ phái, từng đám lực lượng giống như hỏa diễm, lan tràn ra bốn phía. Cũng may lôi đài này rất lớn, bằng không mà nói sẽ làm ngộ thương rất nhiều người.

- Chân tiểu tử, có bản lĩnh gì thì ngươi cứ việc xuất ra hết đi.

Tu La đại đế nhe răng cười nói, một đao chém ra Chu Tước pháp tướng, hắn cũng đắc ý không thôi.

Hắn lại lần nữa nhảy lên, vung đao chém về phía Giang Trần.

Hai tay Giang Trần chấn động. Sau một khắc, ở trước mặt hắn lập tức gió nổi mây phun, khí lưu cường đại cuồn cuộn bắn ra, một đạo chân long pháp tướng bay lên trời, giương nanh múa vuốt bắn về phía Tu La đại đế.

Tu La đại đế hừ lạnh:

- Tới tốt.

Cánh tay nâng lên, lại hung hăng chém một đao, chém về phía Chân Long pháp tướng này.

Chân Long pháp tướng khí thế bất phàm, nhưng mà một đao kia chém tới, khi chạm vào lập tức xé rách Chân Long pháp tướng này.

Tu La đại đế đang muốn tiến lên, đột nhiên lúc đó trong lòng có dự cảm không tốt hiện lên. Tâm niệm khẽ động, ma đao trong tay quét ngang, ngăn lại chỗ hiểm trước ngực.

Phanh.

Tia lửa văng khắp nơi, nguyên lực tán loạn.

Trước ngực hắn, một cái nhanh vuốt từ trong hư không vươn ra, chộp vào trên ma đao hắn, bắn ra tia lửa chói mắt. Sau một khắc, một đầu Chân Long bay lên trời.

Rõ ràng là Long Tiểu Huyền âm thầm phát động công kích. Vừa rồi Giang Trần dùng Chân Long pháp tướng hấp dẫn sự chú ý của Tu La đại đế. Lại âm thầm để cho Long Tiểu Huyền dùng thần thông ẩn giới tàng hình từ trong hư không phát động công kích.

Chỉ cần Tu La đại đế có chút không cẩn thận, một trảo này đánh trúng, cho dù là Tu La đại đế cũng sẽ bị thương.

Long Tiểu Huyền một trảo không thành công, lại không ham chiến mà bay lên trời. Lần nữa biến mất trong mây mù. Rồng theo mây, hổ theo gió.

Thần thông ẩn giới của Chân Long nhất tộc là một trong những thiên phú của Long tộc.

Tu La đại đế híp mắt, trường đao trong tay vung lên, thần thức triển khai toàn bộ, cảm ứng bốn phía hư không. Hiển nhiên đối với công kích của Giang Trần hắn không quá đặc biệt để ý, nhưng mà Chân Long nhất tộc kia, hắn cũng không dám khinh thường.

Sức chiến đấu của Chân Long nhất tộc này đã có thể so sánh với Hoàng cảnh đỉnh phong. Tuy rằng chính diện đối kháng, Tu La đại đế không sợ một chút nào, thế nhưng âm thầm đánh lén hắn mà nói, vẫn khó lòng mà phòng bị.

- Chân tiểu tử, ngay cả thú chiến khế ước ngươi cũng triệu hoán ra, xem ra ngươi cũng sắp không xong rồi. Ngươi cho rằng một đầu Chân Long thực lực còn chưa đại thành thì có thể ngăn cản bước chân của bổn Đế sao?

Tu La đại đế cười lạnh một tiếng, đao mang lại xuất hiện, hóa thành một đám lưu quang chém về phía Giang Trần. Bây giờ hắn liều mạng bị Long Tiểu Huyền đánh lén, cũng phải chém chết Giang Trần.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, thân thể như thiểm điện, trực tiếp biến mất từ xa.

Thiên Côn Lưu Quang độn.

Tu La đại đế chém xuống một đao, lại chém trúng tàn ảnh Giang Trần lưu lại. Thiên Côn Lưu Quang độn của Giang Trần vừa vặn lướt qua đao mang của Tu La đại đế.

Trong lòng Tu La đại đế trầm xuống

- Tốt, tốc độ rất nhanh.

Hắn không tin, dựa theo phương hướng của Giang Trần lại chém ra một đao. Giang Trần không chút do dự, lần nữa thúc dục Thiên Côn Lưu Quang độn.

Lại là một đạo tàn ảnh xẹt qua hư không, tốc độ cực nhanh, làm cho đao thế của Tu La đại đế căn bản không đuổi kịp được hắn.

Một đao, lại một đao, liên tục hơn mười đao.

Từng đao, từng đao đánh vào, thế nhưng tốc độ của Giang Trần luôn có thể nhanh hơn tốc độ của đao mang một chút, làm cho Tu La đại đế thủy chung không có cách nào chém trúng Giang Trần.

- Tại sao có thể như vậy?

Tu La đại đế nhìn thấy đao mang cực hạn của mình không ngờ lại không có cách nào chém trúng đối phương mảy may, trong lúc nhất thời ý chí chiến đấu bị đả kích nghiêm trọng.

Hắn thiêu đốt Tu la nghiệp lực, bức bách tiềm lực bản thân mình. Có thể nói hiện tại đã là trạng thái mạnh nhất của hắn. Hơn nữa loại chiến pháp này giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm.

Thời gian kéo dài cũng không quá lâu.

Thế nhưng mà hiện tại, tự tổn tám trăm đã hoàn thành, thế nhưng mà giết địch một ngàn, một cọng lông tơ của đối thủ cũng không chém tới được.

Chuyện này khiến cho vết rách trong đạo tâm của Tu La đại đế từng bước mở rộng.

Giang Trần ban đầu còn là Thánh Cảnh, thi triển Thiên Côn Lưu Quang độn đã có thể so sánh với tốc độ của Vô Song đại đế. Mà bản thân Vô Song đại đế lại dùng tốc độ thành danh.

Hiện tại tấn chức Hoàng cảnh, trên phương diện lĩnh ngộ Thiên Côn Lưu Quang độn nâng cao một bước, tốc độ cũng tăng lên một bước.

Trên lôi đài thi triển ra môn độn thuật này, quả nhiên khiến cho Tu La đại đế trong lúc nhất thời không kịp trở tay, không biết làm gì.

Hắn không những tràn ngập giận dữ mà còn cảm thấy lực lượng một thân mình không có cách nào truy kích được Giang Trần.

- Tiểu tử, ngươi chỉ biết chạy trốn mất dạng như vậy hay sao?

Tu La đại đế rít lên liên tục, tới lúc này hắn đã hoàn toàn không có uy nghiêm của đại đế. Cũng không có phong độ nhân vật số hai Lưu Ly vương thành nữa.

*****

Giờ phút này hắn giống như một thất phu phẫn nộ, một đại hán thế tục, các lộ chư hầu thấy vậy cũng lắc đầu không thôi.

Chiến đấu tới bước này, bọn họ đối với biểu hiện kinh diễm của Chân thiếu chủ cũng kinh ngạc, khó hiểu. Nhưng mà đối với biểu hiện của Tu La đại đế cũng cảm thấy chán nản, thất vọng không thôi.

Khổng Tước đại đế không có mặt, Tu La đại đế ngươi tốt xấu gì cũng coi như là nhân vật số má trong Lưu Ly vương thành. Thế nhưng biểu hiện này, đâu có xứng đáng với phong độ mà nhân vật số má nên có?

Đánh lâu không được thì cũng thôi đi, mọi người cũng nhìn thấy Chân thiếu chủ quá mức ưu tú, át chủ bài quá nhiều. Thế nhưng mà ngươi lên được mà không bỏ xuống được, đây cũng không phải là khí độ mà một đại đế nên có.

Nếu như lúc này Tu La đại đế buông tha trận đấu, chủ động nhận thua, mọi người có lẽ còn cảm thấy hắn không mất khí độ, nhìn thấy thời cơ không thích hợp, chuyện không thể làm, nhận thua cũng là một lựa chọn sáng suốt.

Thế nhưng mà Tu La đại đế hắn chẳng những không có làm vậy, ngược lại còn hổn hến, ra tay độc ác với một thiên tài trẻ tuổi như vậy. Nhìn biểu hiện kia giống như những tên ác nhân ẩu đả trên phố, một chút phong độ cũng không có.

Điều buồn cười nhất chính là, các loại thủ đoạn của hắn xuất ra toàn bộ, thế nhưng thủy chung không có làm gì được Chân thiếu chủ người ta. Hiện tại ngay cả bóng dáng của Chân thiếu chủ cũng đuổi theo không kịp.

Bộ dáng chật vật như vậy đâu còn có phong phạm của một đời đại đế?

Ngay cả Trảm Không đại đế đứng về phía hắn lúc này trong lòng cũng cảm thán, trận chiến tới bước này hắn đã biết rõ, lần này Tu La đại đế kỳ thực đã thua.

Bên Khổng Tước thánh sơn, biểu hiện trên mặt cả đám ngưng trọng, nhìn không rời mắt lên trên lôi đài. Khi Giang Trần thi triển Thiên Côn Lưu Quang độn tránh khỏi công kích của Tu La đại đế đuổi giết, trong lòng bọn họ sinh ra hy vọng nồng đậm, giống như nhìn thấy ánh sáng thắng lợi lúc rạng đông.

- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được... Thiên phú võ đạo của Chân thiếu chủ lại cường hãn tới trình độ như vậy. Chúng ta quả nhiên đã đánh giá thấp người ta.

Dã Hồ Minh Hoàng than nhẹ.

- Số mệnh Khổng Tước thánh sơn lại tăng, Chân thiếu chủ chính là người truyền thừa tốt nhất của Khổng Tước đại đế bệ hạ. Tới hiện tại ta đã triệt để phục thiếu chủ.

Trấn Tuế Minh Hoàng cũng cảm khái nói.

- Ta cũng phục.

Vân Trung Minh Hoàng lời ít mà ý nhiều.

- Lão thân tâm phục khẩu phục, từ nay về sau ai phản đối Chân thiếu chủ, lão thân là người thứ nhất không để cho hắn yên.

Đa Mai minh hoàng cũng tỏ thái độ.

Tình cảnh ta đuổi ngươi chạy trên lôi đài cũng không kéo dài quá lâu. Thời gian hai thời thần võ đấu rốt cuộc cũng tới.

Cạch.

Một tiếng chuông vang vọng, tuyên bố thời gian thi đấu chấm dứt.

Tiếng chuông vang này triệt để phá hủy ý chí chiến đấu của Tu La đại đế. Giang Trần tiêu sái cười cười, thân thể đột nhiên ngừng lại, rơi về phía đối diện lôi đài.

- Đa tới giờ, thi đấu chấm dứt. Hòa, bất phân thắng bại.

Niêm Hoa đại đế mặt không biểu tình tuyên bố.

Nghe thấy mấy chữ bất phân thắng bại này, bên Khổng Tước thánh sơn, còn có chư hầu ủng hộ Khổng Tước thánh sơn lập tức hét lên một tiếng, vô số thanh âm giống như thủy triều vang vọng.

Trong lòng mọi người đã sớm hiểu rõ ý nghĩa của việc hòa, bất phân thắng bại này là ra sao. Nghĩa là bọn họ đã thắng cả lần thi đấu này.

Mười ba ván kéo dài lâu như vậy. Trước khi hai ván cuối cùng diễn ra, tất cả mọi người đều cho rằng Khổng Tước thánh sơn thua. Thời khắc cuối cùng không ngờ lại ngăn cơn sóng dữ, thắng được ván này.

Tinh mang trong mắt Tu La đại đế bùng lên, trong lòng đột nhiên có sát cơ tuôn ra. Tay đột nhiên giơ ma đao lên, nhanh chóng chém ra một đao, không chút dấu hiệu chém về phía Giang Trần ở phía đối diện lôi đài.

Một đao kia của Tu La đại đế vô cùng bất ngờ, cơ hồ vượt quá dự kiến của tất cả mọi người.

Ai cũng không ngờ tới, khi trận chiến đã chấm dứt, Tu La đại đế này lại đánh lén Chân thiếu chủ.

- Cẩn thận.

- Chân thiếu chủ cẩn thận.

- Đáng hận, tên này quá mức không biết xấu hổ.

Hiện trường lập tức loạn thành một đoàn. Tất cả mọi người nháo nhào kinh hô, hiển nhiên đối với biến cố vừa mới xuất hiện giật mình vạn phần.

Bên Khổng Tước thánh sơn, Vô Song đại đế đột nhiên hóa thành một đám lưu quang bắn về phía trước. Tịch Diệt đại đế cùng với Bàn Long đại đế cũng song song bắn ra, vọt về phía lôi đài.

Ngay cả Niêm Hoa đại đế trên ghế trọng tài và Trấn Nhạc đại đế cũng nhanh chóng phóng về phía lôi đài. Bọn họ thậm chí còn nghĩ trước mắt phải nhanh chóng giúp Giang Trần ngăn cản một đao này.

Thế nhưng mà cuối cùng bọn họ ở quá xa, không đợi bọn họ phóng tới gần lôi đài, một đao trí mạng này đã chém tới trước mặt Giang Trần.

Một đao này không ngờ lại không thể ngăn cản.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, mặt đất trước mặt Giang Trần bỗng nhiên xuất hiện vô số dây theo, giống như những cánh tay tráng kiện, điên cuồng cuốn về phía Tu La đại đế.

Mà Giang Trần coi như đã sớm ngờ tới Tu La đại đế sẽ đánh ra một kích này vậy, thân thể hắn nhoáng lên, quanh thân hắn không ngờ lại xuất hiện trên trăm Giang Trần giống nhau như đúc.

Mỗi một Giang Trần đều giống nhau như đúc, không có cách nào phân biệt ra.

Những dây leo này xuất hiện tự nhiên là Băng Hỏa yêu liên. Tuy rằng bọn chúng không có cách nào ngăn cản được Tu La đại đế. Thế nhưng lại có thể ngăn cản thế công của Tu La đại đế.

Chờ sau khi hắn đột phá khỏi Băng Hỏa yêu liên, mới phát hiện ra trước mắt không ngờ lại có trên trăm Chân thiếu chủ giống nhau.

Tu La đại đế trợn mắt há hốc mồm.

Sau một khắc, mấy đại đế khác nhanh chóng đuổi tới.

- Tu La đạo hữu, không thể lỗ mãng.

Niêm Hoa đại đế lên tiếng.

Mà Vô Song đại đế lại lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Tu La đại đế, uy áp đại đế không hề giữ lại mà phóng thích ra, chính diện đối kháng với Tu La đại đế.

- Tu La, Mạch mỗ nghe nói trong Lưu Ly vương thành có một người gọi là Tu La đại đế, là đại nhân vật. Thế nhưng không thể tưởng tượng được, đến khi gặp, ngươi lại khiến cho Mạch mỗ thất vọng.

Vô Song đại đế âm trầm nói tiếp:

- Chân thiếu chủ còn chưa tới ba mươi tuổi. Ngươi chiến với thiếu chủ, đã mất thân phận rồi. Ngươi đã thích chiến như vậy còn không bằng chơi đùa với Mạch mỗ?

Mặt Tu La đại đế âm trầm, trong lòng cũng đang nhỏ máu, hắn không cam lòng a.

Đại cục được mưu đồ lâu như vậy, thời khắc cuối cùng không ngờ lại thất bại trong gang tấc. Trên tâm lý hắn không chấp nhận được điểm này.

Chỉ là, đồng thời đối mặt với năm tên đại đế. Tu La đại đế dù mạnh mẽ thế nào trong lúc nhất thời cũng không dám lỗ mãng. Mà lúc này Thương Hải đại đế cũng vút lên trên đài, khuyên nhủ:

- Chư vị, Tu La đạo huynh nhất định là trong lúc cấp bách, cho nên mới làm như vậy, mong mọi người thông cảm nhiều hơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)