Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1241

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1241: Đan Hỏa thành phẫn nộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Trong Đan Hỏa thành, Đan Hỏa thành cũng nhận được tin tức đại hội tán tu.

Đan Cực đại đế vừa mới từ Lưu Ly vương thành trở về Đan Hỏa thành nghe thấy tin tức này trong lòng khiếp sợ không thôi. Lần này đi Lưu Ly vương thành, vốn mang theo dã tâm cực lớn, thế nhưng không nghĩ rằng cuối cùng lại mất mặt rời khỏi. Lúc gần đi còn bị Chân thiếu chủ kia đùa giỡn một lần, bị trận pháp căn bản không tồn tại kia dọa đi.

Chuyện này đối với Đan Cực đại đế mà nói, tuyệt đối là một vết nhơ trong nhân sinh. Sau đó hắn càng nghĩ càng cảm thấy nghẹn khuất. Vì sao lúc ấy mình không cẩn thận suy nghĩ một chút? Trận pháp Thiên cấp? Tiểu tử kia làm sao có thể bố trí được một trận pháp Thiên cấp ở đó chờ hắn được? Tiểu tử này có thể biết trước được hay sao?

Càng khiến cho hắn căm giận chính là tình địch kiêm cừu nhân Vô Song đại đế không ngờ lại đầu nhập vào Khổng Tước thánh sơn, chuyện này khiến cho hắn càng thêm phiền muộn.

- Tu La, đây đều là họa mà ngươi gây ra, để xem ngươi xử lý thế nào.

Đan Cực đại đế nhìn Tu La đại đế bên dưới, tức giận không có chỗ phát tiết.

Lần này Tu La đại đế soán vị thất bại, rời khỏi Lưu Ly vương thành, tự nhiên là đầu nhập vào Đan Cực đại đế. Đối với Đan Cực đại đế mà nói, tuy rằng thu một đám người mạnh mẽ vào trong tay là một chuyện tốt, chỉ là Đan Hỏa thành vốn không thiếu loại cường giả cấp bậc này.

Hắn coi trọng Tu La đại đế, là coi trọng ý nghĩa chiến lược của Tu La đại đế ở Đan Hỏa thành. Rời khỏi Lưu Ly vương thành, Tu La đại đế sẽ không còn ý nghĩa lớn như vậy nữa.

Mục tiêu của hắn là thông qua Tu La đại đế, gián tiếp khống chế Lưu Ly vương thành.

Thế nhưng mà thời khắc cuối cùng thất bại trong gang tấc, chuyện này khiến cho Đan Cực đại đế tức giận không thôi.

Kỳ thực Tu La đại đế cũng vô cùng phiền muộn, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Đan Cực bệ hạ, theo ý kiến của thuộc hạ, hiện tại thế cục của Lưu Ly vương thành còn chưa hoàn toàn ổn định. Chúng ta một không làm, hai là làm tới cùng, trực tiếp tới ra oai phủ đầu. Dùng uy vọng của Đan Cực bệ hạ, nhất định có thể xuất lĩnh rất nhiều hào kiệt ở bát vực, đi tới chủ trì đại cục ở Lưu Ly vương thành.

Đan Cực đại đế hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi nói quả thực dễ dàng ra. Bổn đế dùng danh nghĩa gì mà chen chân vào đó?

Nếu như Đan Cực đại đế mang theo một đám người, không để ý tới khoảng cách nam bắc cưỡng ép vào trong Lưu Ly vương thành. Tất sẽ khiến cho cương vực nhân loại khủng hoảng.

Chuyện nội bộ của Lưu Ly vương thành, cho dù ngươi quan tâm thế nào cũng không thể ngang nhiên nhúng tay vào a?

Ngươi hôm nay có thể xen vào việc của Lưu Ly vương thành, ai biết ngày mai ngươi có xen vào việc của thế lực khác hay không?

Cho nên đề nghị này của Tu La đại đế thoạt nhìn rất tốt, kỳ thực không có bao nhiêu khả năng có thể làm được.

- Kê Lang, Chân thiếu chủ kia là địch nhân trời sinh của con. Hiện tại hắn còn nhỏ tuổi mà đã có thanh thế như vậy, con thấy thế nào?

Đan Cực đại đế nhìn qua Kê Lang Đan Vương bên người, bỗng nhiên hỏi.

Muốn nói người hận Giang Trần nhất cũng chưa chắc là Tu La đại đế. Hận ý của Kê Lang Đan Vương này đối với Giang Trần hoàn toàn không thua Tu La đại đế.

- Sư tôn, kẻ này thực sự là dị số. Ngay cả nhân vật như Tu La đại đế cũng bị hắn làm cho mất mặt, chật vật như vậy. Kẻ này chúng ta tuyệt đối không thể dùng ánh mắt như nhìn một thiếu chủ để cân nhắc hắn. Mà có lẽ nên đưa hắn đặt ở độ cao đại đế, thậm chí còn đặt ở độ cao ngang bằng Khổng Tước đại đế để cân nhắc hắn.

Kê Lang Đan Vương rất biết tạo bậc thang cho mình xuống. Hắn trước sau hai lần bị bại trong tay Giang Trần, cho nên trong lòng hắn tuy rằng hận Giang Trần htauas xương, nhưng nói gần nói xa còn phải dát vàng lên mặt Giang Trần, như vậy mới khiến cho chuyện hắn bại trong tay Giang Trần không có khó coi như vậy.

- Kê Lang Đan Vương nói đúng. Kẻ này quả thực là yêu nghiệt. Đan Cực bệ hạ, hiện tại chúng ta thừa dịp hắn còn chưa hoàn toàn phát triển, phải bóp chết hắn từ trong trứng nước. Nếu không một ngày nào đó, hắn sẽ uy hiếp địa vị của ngài, thậm chí sẽ uy hiếp tới địa vị của Đan Hỏa thành chúng ta.

Người nói lời này chính là một tâm phúc tín nhiệm nhất bên người Đan Cực đại đế, địa vị tương tự với Vân Trung Minh Hoàng bên Khổng Tước thánh sơn.

Người này cũng có tu vi võ đạo là Hoàng cảnh đỉnh phong. Là mưu sĩ mà Đan Cực đại đế tín nhiệm, tên gọi là Bách Lý Thắng Chí, dưới trướng Đan Cực đại đế, hắn nhận được sự tin cậy cực cao.

- Bách Lý, như vậy ngươi cảm thấy bổn đế nên ứng phó thế nào đây?

Đan Cực đại đế đối với lời nói của Bách Lý Thắng Chí vô cùng coi trọng.

Bách Lý Thắng Chi t rầm ngâm một lát, rồi nói:

- Đan Hỏa thành chúng ta nhất định không thể công khai đi đả kích Lưu Ly vương thành, trừ phi dư luận bên ngoài có thể vượt qua, có thể danh chính ngôn thuận xuất binh đàn áp Lưu Ly vương thành. Hiện tại xem ra, danh tiếng Lưu Ly vương thành không tệ, danh khí của Chân thiếu chủ lại lớn, danh chính ngôn thuận xuất binh, tất sẽ bị bên ngoài cho rằng là xâm lấn, tuyệt đối không thể được.

Đan Cực đại đế gật đầu, Bách Lý Thắng Chí này nói quả thực như là đi sâu vào tâm khảm hắn. Hắn lo lắng chính là vì điểm này.

Bát vực dù sao cũng là nơi thế lực cường đại mọc lên san sát như rừng. Không phải một nhà Đan Hỏa thành hắn nói là được. Nếu như khiến cho mọi người công phân, hợp nhau tấn công mà nói, Đan Hỏa thành cho dù cường đại tới đâu căn bản cũng không có cách nào đối kháng với toàn bộ bát vực.

Bây giờ Đan Hỏa thành lợi hại, có thể còn lợi hại hơn, chỉ là địch âm trong tối cũng quá nhiều. Ai mà biết được trong thời khắc mấu chốt những người này có nhảy ra cắn Đan Hỏa thành một ngụm hay không?

- Bên ngoài không thể ra tay, nhưng mà âm thầm làm chút chuyện mờ ám, chưa hẳn đã không thể được.

- Ồ?

Hai mắt Đan Cực đại đế sáng ngời, khích lệ Bách Lý Thắng Chí:

- Nói xem nào.

- Chân thiếu chủ này thiếu niên đắc ý, trong lòng tất sẽ có chút tự tin. Nếu không làm sao hắn lại có ý nghĩ hão huyền, làm cái gì mà đại hội tán tu? Hắn tổ chức đại hội tán tu đơn giản chỉ là nếm được chút ngon ngọt từ Mạch Vô Song, cảm thấy tán tu trong thiên hạ đều như vậy mà thôi.

Đan Cực đại đế oán hận nói:

- Tên Vô Song đại đế ngu xuẩn kia bình thường giả vờ thanh cao. Lúc này lại làm chó cho Khổng Tước thánh sơn, quả nhiên mất mặt.

- Bệ hạ, nếu như Chân thiếu chủ đã lạc quan như vậy, cho rằng tán tu thiên hạ đều dễ thu phục như vậy, lần đại hội tán tu này, hắn tất sẽ bị xấu hổ. Thuộc hạ cảm thấy chúng ta có thể hai bút cùng vẽ.

- Như thế nào là hai bút cùng vẽ?

*****

- Bề ngoài, Đan Hỏa thành chúng ta cũng có thể tổ chức một lần hoạt động, cũng mời cự đầu giới tán tu. Tốt nhất là có thể đưa ra một ít ngon ngọt, tốt nhất là vừa đấm vừa xoa. Đã cho ra ngon ngọt, lại uy hiếp tán tu thiên hạ. Nhất là những tán tu hoạt động ở khu vực phía Bắc. Để cho bọn họ biết rõ, nếu như bọn họ đi tới Lưu Ly vương thành thì chính là gây khó dễ với Đan Hỏa thành chúng t. a Tất sẽ trở thành địch nhân của đhtt.

Đan Cực đại đế cau mày nói:

- Loại chuyện này nhất định không thể nói quá rõ ràng a.

Bách Lý Thắng Chí cười nói:

- Nhất định không có cách nào nói rõ. Nhưng chúng ta có thể mượn miệng người khác nói nha. Tìm một ít tán tu thân cận, làm cho bọn họ truyền đi những tin tức này. Dù sao Đan Hỏa thành chúng ta không thừa nhận đã từng nói qua những lời này, chỉ là phải khiến cho bên ngoài tin rằng đây là thực.

Đan Cực đại đế trầm ngâm nói:

- Nếu như vậy cũng có thể thử một chút. Nhưng mà tổ chức hoạt động cùng với đại hội tán tu, cướp người với Lưu Ly vương thành, đây là một ý kiến hay. Chỉ là hai bút cùng vẽ rốt cuộc là có ý gì?

- Những thứ kia đều là dương mưu bên ngoài. Chúng ta còn có thể dùng một chút âm mưu, phái ra một ít nhân thủ đi Lưu Ly vương thành quấy rối. Làm loạn thất tốt, tốt nhất là có thể vạch trần mặt xấu trên đại hội tán tu ở Lưu Ly vương thành. Làm cho Lưu Ly vương thành mất mặt xấu hổ, làm cho Chân thiếu chủ kia không còn mặt mũi nào nữa.

Bách Lý Thắng Chí này ăn nói rõ ràng, vừa mới lên tiếng khiến cho tim Đan Cực đại đế đập thình thịch.

- Tốt, Bách Lý à, những lời này của ngươi quả thực nói trúng nội tâm của bổn đế.

Đan Cực đại đế thoải mái cười to:

- Bây giờ chúng ta thảo luận một chút, chúng ta dùng danh nghĩa gì cướp nhân khí của Lưu Ly vương thành?

Bách Lý Thắng Chí cười nói:

- Vốn lực hấp dẫn của Đan Hỏa thành chúng ta vượt quá xa Lưu Ly vương thành, hiện tại tuy rằng lại rớt về phía sau một bước. Nhưng mà dùng nội tình của Đan Hỏa thành, nếu như cho một chút ngon ngọt, dùng lực hiệu triệu của bệ hạ, dùng lực hiệu triệu của Đan Hỏa thành, nhất định có thể hấp dẫn vô số tự đầu giới tán tu.

Lúc này Lưu Ly vương thành chỉ phát ra tin đồn về đại hội tán tu sơ bộ. Cũng không có đem ba lợi ích mà Giang Trần nói công bố ra.

Thế cho nên bên Đan Hỏa thành căn bản không có ý thức được quyết tâm tổ chức đại hội tán tu lần này của Lưu Ly vương thành.

Nếu như bọn họ biết rõ còn có ba chuyện tốt này, chỉ sợ Đan Cực đại đế đã đứng ngồi không yên rồi.

Sở dĩ Giang Trần không có đem tất cả tin tức truyền ra là bởi vì hắn muốn thăm dò phản ứng các phương, sau đó gặp chiêu phá chiêu.

- Bách Lý, chuyện này giao cho ngươi chủ trì. Nhớ kỹ phải làm đặc sắc một chút, lực ảnh hưởng tốt nhất có thể triệt để đè đại hội tán tu của Lưu Ly vương thành xuống.

Đan Cực đại đế hào hứng không thôi.

- Thuộc hạ lĩnh mệnh.

Bách Lý Thắng Chí khom người nói.

- Kê Lang, con phụ tá Bách Lý làm chuyện này cho thỏa đáng. CÒn nữa, con cũng nên nghĩ lại một chút, vì sao Chân thiếu chủ kia có thể đánh bại con. Hiện tại còn siêu việt hơn con ở tất cả các mặt. Nếu như con không thể hấp thu giáo huấn từ những chuyện này, quả thực bổn đế phải thất vọng vì con.

Đây là Đan Cực đại đế cảnh cáo Kê Lang Đan Vương. Hiển nheien liên tục trải qua nhiều lần đả kích như vậy, ngay cả Đan Cực đại đế cũng sinh ra chút hoài nghi với Kê Lang Đan Vương.

Hắn vố vô cùng thưởng thức Kê Lang Đan Vương, cảm thấy thiên phú đan đạo của Kê Lang Đan Vương vẫn còn mạnh hơn lúc Đan Cực đại đế hắn còn trẻ.

Thiên phú võ đạo cũng hoàn toàn có thể so sánh với hắn lúc còn trẻ. Truyền nhân như vậy nếu như bồi dưỡng cho tốt, tương lai tuyệt đối có thể thay thế hắn.

Thế nhưng mà biến cố liên tục xảy ra, Kê Lang Đan Vương lại bị Chân thiếu chủ đánh bại hai lần, đây không thể nghi ngờ là chuyện khiến cho trong lòng Đan Cực đại đế sinh ra sự dao động với Kê Lang Đan Vương.

Trong lòng Kê Lang Đan Vương thầm hận, nhưng lại cung kính nói:

- Sư tôn, đệ tử nhất định sẽ biết hổ thẹn rồi đứng lên.

Tu La đại đế tiến lên phía trước, nói:

- Đan Cực bệ hạ, thuộc hạ đầu nhập vào Đan Hỏa thành, còn chưa kiến công, kính mong bệ hạ phân phó để cho thuộc hạ làm chút cống hiến.

Thương Hải đại đế cũng nói:

- Mong Đan Cực bệ hạ phân phó cho chúng ta một công việc, cũng coi như là một đầu danh trạng mà ta và Tu La đạo huynh dâng lên cho Đan Hỏa thành.

- Hừ, các ngươi muốn dâng đầu danh trạng sao? Đầu danh trạng tốt nhất chính là giết chết Chân thiếu chủ kia.

Đan Cực đại đế tức giận nói.

Cả bát vực, những này này có thể nói là vô cùng náo nhiệt. Vốn Lưu Ly vương thành tuyên bố muốn tổ chức một lần Long Hổ Phong VÂn hội, triệu tập tán tu thiên hạ tới Lưu Ly vương thành là một hoạt động lướn.

Thế nhưng cũng không lâu sau Đan Hỏa thành lại tuyên bố ra bên ngoài muốn tổ chức một lần hội nghị đan võ đỉnh cao. Cũng muốn triệu tập tán tu thiên hạ, cùng nhau tham dự hội nghị đỉnh cao lần này.

Đan Hỏa thành còn tuyên bố, lần hội nghị đỉnh cao này, Đan Cực đại đế của Đan Hỏa thành cùng với mấy đại đế còn lại của Đan Hỏa thành đều hiện thân nói chuyện, cùng luận bàn với tán tu thiên hạ về võ đạo và đan đạo.

Tin tức bên Đan Hỏa thành vừa mới truyền ra, lập tức tạo thành oanh động cực lớn trong cương vực nhân loại.

Bản thân tin tức này đã đủ rợn người rồi. Tuy rằng trong Đan Hỏa thành có rất nhiều hoạt động, mỗi ngày đều có chuyện xảy ra.

Thế nhưng mà lần thịnh hội được miêu tả khoa trương như vậy lại là thịnh hội ngàn năm khó gặp. Hội nghị đỉnh cao đan võ, cơ hồ tất cả đại đế của Đan Hỏa thành đều hiện thân bàn luận, quy mô này quả thực lớn tới dọa người. Loại hội nghị đỉnh cao quy cách này, mấy ngàn năm nay trong Đan Hỏa thành chưa từng xuất hiện qua.

Chuyện này đối với tán tu thiên hạ mà nói, không thể nghi ngờ là một tin lành vô cùng lớn.

Trừ bản thân tin tức này có tính rung động ra, tin tức này lại còn truyền ra một tín hiệu quan trọng hơn. Tin tức này của Đan Hỏa thành rõ ràng là muốn đấu với Lưu Ly vương thành.

Trước đó Lưu Ly vương thành muốn tổ chức Long Hổ Phong vân hội. Lập tức Đan Hỏa thành lại muốn tổ chức hội nghị đan võ đỉnh cao. Chuyện này rõ ràng là mốn đối chọi gay gắt với nhau.

Lưu Ly vương thành và Đan Hỏa thành vẫn là hai thế lực lớn hạch tâm của bát vực, một nam một bắc, cơ hồ là hai thế lực lớn có thể ảnh hưởng cực lớn tới vận mệnh cương vực nhân loại.

Hai thế lực lớn này tuy rằng đều tranh đấu gay gắt, thế nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, cơ hội chính thức đối chọi gay gắt với nhau, một bước không chịu thua cũng chưa từng có.

Nhưng lần này, biểu hiện đối chọi gay gắt như vậy tuyệt đối là lần đầu tiên.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)