Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1244

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1244: Điên cuồng hiến kế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vạn Uyên đảo?

Vạn Uyên đảo ở trong cương vực nhân loại, người bình thường căn bản không biết, chỉ có một số ít cường giả cấp độ mới biết rõ được chút ít.

Nhưng cụ thể có địa phương như vậy hay không, vẫn luôn là một cõi mê.

Hiện tại không ngờ Lưu Ly vương thành lại trực tiếp phá vỡ cõi mê này, còn công bố mời tới cao thủ thần bí của Vạn Uyên đảo nói về đan đạo và võ đạo.

Mặc kệ tin đồn này là thật hay giả, trải qua một loại so đấu, Chân thiếu chủ trong lúc vô hình đã tạo thành hình tượng đáng tin cậy trong lòng mọi người.

Mọi người cẩn thận lật ngược con đường quật khởi của Chân thiếu chủ lại phát hiện ra mỗi một chuyện Chân thiếu chủ nói ra cho tới bây giờ đều nói được là làm được. Chưa bao giờ có bất luận lời nói điêu, nuốt lời nào cả.

Vạn Uyên đảo, đây là địa phương giống như thần thoại vậy. Là một thánh địa thần bí được vô số võ giả nhớ thương.

Không nói tới cao thủ thần bí Vạn Uyên đảo, chỉ cần nói ba chữ Vạn Uyên đảo này đã có ma lực không nói nên lời, là ma lực mà không ai có thể cự tuyệt được.

Khi Vạn Uyên đảo bị Giang Trần mang ra, trận đọ sức vô hình giữa Đan Hỏa thành và Lưu Ly vương thành rốt cuộc cũng tuyên cáo kết thúc.

Đan Hỏa thành hiển nhiên đã không có cách nào tương xứng với đối phương được nữa, cho nên không thể không bại trận trong trận chiến vô hình này.

Không phải Đan Hỏa thành không muốn tiếp tục, mà là bọn họ đã vô lực tiếp tục. Bọn họ càng không tìm ra được điều kiện tốt gì để tranh cường với ba điều kiện tốt của Lưu Ly vương thành.

- Bệ hạ, vì kế hoạch hôm nay, chúng ta có tiếp tục nữa cũng chỉ là phí công. Ta thấy Lưu Ly vương thành đã điên rồi, ngay cả Vạn Uyên đảo cũng dám nói ra. Chẳng lẽ Chân thiếu chủ kia thực sự biết cường giả thần bí gì đó của Vạn Uyên đảo hay sao?

Bách Lý Thắng Chí bán tín bán nghi nói.

Đối với Vạn Uyên đảo, hắn bán tín bán nghi, đối với việc Chân thiếu chủ có thể mời cường giả thần bí của Vạn Uyên đảo, hắn càng không chút tin tưởng nào.

- Tu La, ngươi ở Lưu Ly vương thành ba ngàn năm, đối với Khổng Tước thánh sơn biết rõ được bao nhiêu? Chân thiếu chủ này rốt cuộc xuất hiện từ nơi nào?

Hiện tại Đan Cực đại đế đối với Giang Trần đã hoàn toàn nhìn không thấu.

Hiện tại Tu La đại đế cũng vô cùng phiền muộn, nhìn thấy Đan Hỏa thành bị Chân thiếu chủ làm cho sứt đầu mẻ trán, trong lòng hắn đầu tiên là phiền muộn, tiếp đó là ít nhiều cũng có chút an ủi.

Ngay cả Đan Hỏa thành cũng không làm gì được Chân tiểu tử kia, vậy hắn thất bại cũng không quá mất mặt.

Nghe Đan Cực đại đế hỏi, Tu La đại đế không dám lãnh đạm mà nói:

- Khổng Tước đại đế gần đây thích đi lại bên ngoài, hắn kết bạn với người nào, bình thường làm chuyện gì rất ít khi trao đổi với ta. Vốn Khổng Tước thánh sơn căn bản không có người như Chân thiếu chủ. Trước đó Khổng Tước thánh sơn có Phiền thiếu chủ, cũng là một thiên tài võ đạo, nhưng mà không có thiên phú đan đạo gì. Về sau Phiền thiếu chủ này vẫn lạc một cách khó hiểu. Ta vốn tưởng rằng Khổng Tước đại đế sẽ đem Khổng Tước thánh sơn giao cho ta quản lý. Ai biết hắn lại tìm được yêu nghiệt này từ nơi nào tới.

- Nói như vậy ngay cả ngươi cũng không biết hắn từ nơi nào tới.

Đan Cực đại đế có chút tức giận nói.

- Khổng Tước thánh sơn có nói với bên ngoài là Chân thiếu chủ vẫn là một thiếu chủ mà Khổng Tước đại đế âm thầm bồi dưỡng trong tối, là thiếu chủ chính thức của Khổng Tước thánh sơn. Mà Phiền thiếu chủ trước đó bất quả chỉ là một trong những người đề cử thiếu chủ mà thôi, cũng không phải là người được chọn tốt nhất. Nhưng mà theo ta thấy, những chuyện này đều là bọn họ bịa đặt. Chân thiếu chủ này căn bản không phải là người mà Khổng Tước đại đế có thể bồi dưỡng được.

Tu La đại đế đối với Khổng Tước đại đế tràn ngập oán niệm, nói tới Khổng Tước đại đế, trong lòng cũng tràn ngập oán khí.

- Khổng Tước thánh sơn kia xưa nay có lui tới với người Vạn Uyên đảo hay không?

Đây là chuyện mà Đan Cực đại đế quan tâm nhất.

Nếu như Khổng Tước thánh sơn thực sự có liên hệ với Vạn Uyên đảo, đây là chuyện khiến cho lòng hắn sợ hãi nhất.

Đối với nơi thần bí không biết như Vạn Uyên đảo này, trong lòng Đan Cực đại đế giống như những người khác, đều tồn tại sự kiêng kỵ khó hiểu.

Nếu như Khổng Tước thánh sơn có liên hệ với Vạn Uyên đảo, mà Đan Hỏa thành lại không có liên quan tới Vạn Uyên đảo. So giữa song phương với nhau, đối với Đan Hỏa thành mà nói, thực sự rất không ổn.

Chuyện này hắn càng nghĩ, trong lòng càng hoảng hốt một cách khó hiểu.

Nếu như không có nhân tố xuất hiện ngoài ý muốn như Vạn Uyên đảo, cho dù Lưu Ly vương thành có Tùng Hạc đan, Đan Cực đại đế cũng không quá kiêng kỵ.

Dù sao nội tình của Đan Hỏa thành còn đó, Lưu Ly vương thành muốn khiêu chiến địa vị thống trị đan đạo của Đan Hỏa thành, chênh lệch còn rất lớn.

Thế nhưng mà có nhân tố ngoài ý muốn như Vạn Uyên đảo, tất cả khó mà nói được.

Trong mắt Đan Cực đại đế, Chân thiếu chủ kia hơn phân nửa có bối cảnh Vạn Uyên đảo. Bằng không mà nói tại sao tiểu tử này dám cuồng như vậy? Lại dám khiêu khích với Đan Hỏa thành hắn? Chỉ mặt gọi tên muốn khiêu chiến Đan Hỏa thành? Để Đan Hỏa thành phái người đi tới Khổng Tước thánh sơn luận bàn đan đạo với người ta.

Cương vực nhân loại này sao có ai dám ăn gan hùm mật gấu, dám luận bàn kỹ nghệ đan đạo với dhdt.

Không thể không nói, Chân thiếu chủ này là người thứ nhất trong mấy ngàn năm nay.

Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác, trên phương diện vấn đề này, Đan Hỏa thành bọn họ còn không dễ đáp lại. Đi hay là không đi. Bọn họ muốn đi, nhưng mà phái ai tới đây?

Kê Lang Đan Vương? Đó là bại tướng dưới tay Chân thiếu chủ, liên tục hai lần, Kê Lang Đan Vương này căn bản không có bất luận dũng khí nào tiếp tục đối mặt với Chân thiếu chủ.

Trong Đan Hỏa thành, người có nội tình đan đạo mạnh hơn người trẻ tuổi như Kê Lang Đan Vương hiển nhiên cũng có. Dù sao nội tình Đan Hỏa thành còn đó, trong những cự đầu đan đạo thế hệ trước, đan đế có hai ba người, chỉ là những lão tiền bối như vậy, muốn mời bọn họ rất khó.

Mấu chốt nhất chính là những lão tiền bối đan đế này, đại biểu cho tiêu chuẩn đỉnh phong của Đan Hỏa thành, một khi xuất động, chỉ có thể thắng không cho phép thua, một khi thua, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Hiện tại Đan Cực đại đế bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Hắn cũng không xác định, rốt cuộc nội tình đan đạo của Chân thiếu chủ kia có bao nhiêu?

Những lão tiền bối kia xuất mã, có thể nghiền áp chết kẻ này hay không?

Đan Cực đại đế tự tin, nếu như bản thân hắn tự thân xuất mã, ép chết kẻ này có lẽ có nắm chắc không nhỏ. Thế nhưng mà hắn với tư cách là chưởng khống giả một phương thế lực, nếu như hắn tự thân xuất mã, như vậy thân phận coi như bị hạ thấp một tầng. Hơn nữa hắn so với những lão tiền bối đan đế kia còn không thể nào thua nổi hơn.

*****

Hắn thua, có nghĩa là cả Đan Hỏa thành bị Lưu Ly vương thành áp chế.

Cho nên lần này Đan Hỏa thành đối mặt với sự khiêu khích của Chân thiếu chủ, không ngờ lại lựa chọn bỏ qua.

Tu La đại đế thẹn đỏ mặt, mấy vấn đề mà Đan Cực đại đế hỏi, hắn đều cảm thấy mình không có đầu mối. Kết quả, hắn phát hiện ra, mình coi Chân thiếu chủ là đối thủ cạnh tranh, muốn soán vị đoạt quyền, thế nhưng không ngờ lại hiểu ít về Chân thiếu chủ này như vậy.

Có phải có lui tới với Vạn Uyên đảo hay không? Hắn cũng hoàn toàn không biết.

Thấy Tu La đại đế không phản bác được, Đan Cực đại đế cũng tức giận mà không có chỗ phát tiết. Hắn phát hiện ra, hợp tác với loại người như Tu La đại đế quả thực là hoàn toàn không có ý nghĩa.

Tên này quả thực là bùn không vịn nổi tường.

Tu La đại đế nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Đan Cực đại đế, trong lòng cũng có chút chột dạ. Hắn biết rõ, địa vị của mình trong lòng Đan Cực đại đế, chỉ sợ đã rớt xuống ngàn trượng.

Thật sự, nếu không biểu hiện địa vị của hắn một chút, chỉ sợ trong lòng Đan Cực đại đế càng không có chút địa vị nào.

- Đan Cực bệ hạ, hiện tại truy cứu việc Chân tiểu tử kia có lui tới với Vạn Uyên đảo hay không, dường như ý nghĩa cũng không lớn. Vì kế hoạch hôm nay, chúng ta không thể không dùng biện pháp thông thường để đối phó.

Tu La đại đế lớn gan nói.

- Ngươi có gì muốn nói?

Đan Cực đại đế lạnh nhạt hỏi.

- Thuộc hạ cho rằng, Lưu Ly vương thành làm ra nhiều như vậy, đơn giản cũng chỉ vì Chân thiếu chủ kia. Nếu như Chân thiếu chủ kia vẫn lạc, tất cả chỉ là mây bay.

Tu La đại đế hung ác nói.

- Có ý gì?

Tu La đại đế hung ác nói.

- Có ý gì?

Đan Cực đại đế lạnh lùng hỏi.

- Không phải hắn muốn tổ chức Long Hổ Phong Vân hội hay sao? Vừa vặn phái ra một ít cường giả lẻn vào trong Lưu Ly vương thành, tìm được cơ hội, đánh chết Chân thiếu chủ này. Lưu Ly vương thành ta rất quen thuộc, chỉ cần nắm chặt cơ hội, muốn giết chết kẻ này cũng không phải là không có khả năng.

Không thể không nói, đề nghị này khiến cho tim Đan Cực đại đế đập thình thịch.

Nếu như nói lúc trước hắn không có cân nhắc đánh chết Chân thiếu chủ qua là bởi vì hắn muốn thu được Tùng Hạc đan. Thế nhưng mà từ tình hình hiện tại, Chân thiếu chủ rõ ràng đã uy hiếp được địa vị của Đan Hỏa thành.

Chiếu theo tốc độ phát triển của kẻ này, sớm muộn gì cũng làm cho Đan Hỏa thành mất đi địa vị thống trị hiện tại.

Loại chuyện như vậy là chuyện mà Đan Cực đại đế không nguyện ý xảy ra nhất.

Thấy Đan Cực đại đế vẫn còn trầm ngâm, Tu La đại đế xung phong nhận việc:

- Đan Cực bệ hạ, chỉ cần người cho ta ba cường giả Đế cảnh, lại phối hợp với Thương Hải huynh đệ và ta. Ta nắm chắc bảy tám phần nắm chắc, có thể chém giết Chân thiếu chủ kia.

- Ngươi xác định chứ?

Đan Cực đại đế dùng giọng thâm trầm hỏi.

Cường giả Đế cảnh, Đan Hỏa thành tự nhiên có không ít. Đương nhiên người Đan Hỏa thành, Đan Cực đại đế chưa hẳn đã nguyện ý phân công đi ra ngoài.

Đan Cực đại đế thông qua con đường khác, cũng có thể thuê được cường giả Đế cảnh tới chém giết.

Thế giới này tuy rằng cường giả Đế cảnh ít, nhưng đối với loại người như Đan Cực đại đế mà nói, ít nhất muốn tìm ba cường giả Đế cảnh hắn cũng có thể tìm ra một đám.

Dù sao cấp độ của bản thân Đan Cực đại đế còn ở đó, người cùng hắn lui tới có mấy người mà không phải là cường giả Đế cảnh chứ?

Tu La đại đế dùng giọng chém đinh chặt sắt nói:

- Ta chắc chắn. Ta và Thương Hải, hơn nữa thêm ba cường giả Đế cảnh, nhất định có thể mã đáo thành công.

Những lời này khiến cho Thương Hải đại đế hãi hùng khiếp vía. hắn rất muốn khuyên nhủ Tu La đại đế không nên vọng động, không nên đem những lời này nói quá vẹn toàn.

Thế nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Tu La đại đế, Thương Hải đại đế biết rõ, nếu như hiện tại hắn đưa ra ý kiến phản đối. Chẳng khác nào là đắc tội với Tu La đại đế tới chết.

Trong lúc nhất thời trong đầu Thương Hải đại đế có một cỗ cảm giác bi ai không hiểu, trong lòng thậm chí còn có chút hối hận. Vì sao mình bị ma quỷ ám ảnh, luôn muốn đi theo Tu La đại đế lăn lộn?

Ở Lưu Ly vương thành làm một đại đế an nhàn không phải rất tốt sao? Đi theo Tu La đại đế chí lớn nhưng tài mọn này, kết quả cuối cùng không giống như chó nhà có tang hay sao? Sống không có gì tốt cũng bỏ đi, hiện tại Tu La đại đế này còn đưa ra đề nghị mạo hiểm như vậy, lại còn kéo Thương Hải đại đế hắn vào, chuyện này khiến cho hắn có chút không thoải mái.

Tuy rằng hắn thừa nhận Tu La đại đế nói có đạo lý, thế nhưng mà vừa nghĩ tới Chân thiếu chủ kia, trong lòng hắn lại có một bóng đen bịt kín tâm trí.

Hiển nhiên Giang Trần ở trong lòng Thương Hải đại đế đã lưu lại một ấn tượng giống như ác mộng. Làm cho hắn cảm thấy Giang Trần quả thực là yêu nghiệt, căn bản không thể chiến thắng.

Bây giờ cho dù ngươi có kế hoạch tốt tới vậy, rõ ràng tới vậy, kết quả cũng chưa chắc có thể làm được. Nói không chừng tới Lưu Ly vương thành lại bị người ta nhẹ nhõm phá vỡ.

Một khi tới một bước kia, bọn họ triệt để trở thành người liều mạng. Thương Hải đại đế vô luận thế nào cũng không muốn trở thành chuột chạy qua đường, bị mỗi người trong bát vực phỉ nhổ.

Long Hổ Phong Vân Hội bị chú ý cũng càng ngày càng gần. Tán tu đến từ Ngũ Hồ Tứ Hải, cũng điên cuồng tràn vào Lưu Ly Vương Thành.

Nếu không phải trước đó Lưu Ly Vương Thành làm các loại công tác chuẩn bị, con số điên cuồng như thế, tuyệt đối sẽ bóp nát toàn bộ Lưu Ly Vương Thành.

Thân vệ dưới trướng các Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, hầu như động viên toàn bộ, duy trì trật tự.

Thịnh hội như vậy, ở trong lịch sử Lưu Ly Vương Thành cũng rất ít xuất hiện. Đặc biệt là rất nhiều rất nhiều tán tu tràn vào, càng là trước nay chưa từng có.

Đương nhiên, bên Lưu Ly Vương Thành cũng sớm thả ra lời nói, chỉ có tán tu Hoàng cảnh trở lên, mới có thể được Lưu Ly Vương Thành tiếp đón chính thức.

Tán tu Hoàng cảnh trở xuống, chỉ có thể tự mình sắp xếp ăn ngủ.

Bởi vậy, các đại khách sạn ở Lưu Ly Vương Thành, tần suất vào ở cũng không ngừng tăng lên, phi thường náo nhiệt, chuyện làm ăn chật ních.

Mấy ngày ngắn ngủi, liền tràn vào mấy trăm ngàn tán tu. Điều này làm cho Lưu Ly Vương Thành lập tức tăng thêm rất nhiều náo nhiệt.

Mấy trăm ngàn này, còn chẳng qua là giai đoạn bước đầu. Dự tính đến lúc Long Hổ Phong Vân hội bắt đầu, nhân số tràn vào, e sợ sẽ tăng đến 1, 2 triệu.

Thiên hạ tán tu như cá diếc sang sông, 1, 2 triệu tán tu, kỳ thực ở trong đội ngũ vô số tán tu, cũng chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Đương nhiên, cũng không phải hết thảy tán tu đều sẽ tới, cũng không phải hết thảy tán tu đều có tư cách đến.

Đầu tiên, tán tu tu vi thấp, khẳng định sẽ không đến. Đến cũng vô dụng, đây căn bản không phải thịnh hội mà bọn họ có thể tham dự vào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)