Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1247

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1247: Hiện tại lập tức cút ngay!
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng Bất Diệt Thiên Đô cùng Nguyệt Thần Giáo quấy chung một chỗ, nói không chừng cũng có mưu đồ.

Trong lúc nhất thời, trong nội tâm Giang Trần tràn đầy cảnh giác, hỏi:

- Nguyệt Thần Giáo đến là ai?

- Bẩm Thiếu chủ, là Nguyệt Thần Giáo tam giáo chủ, còn có hai gã Thánh Nữ, cùng với một ít tùy tùng.

- Thánh Nữ nào?

Giang Trần đối với sự tình Bất Diệt Thiên Đô và Nguyệt Thần Giáo cùng lúc xuất hiện, hiển nhiên thập phần mẫn cảm, liền hỏi đến tột cùng.

- Một cái là đệ tử của Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ mới thu nhận Hứa San Thánh Nữ, còn có một là Nguyệt Thần Giáo tam giáo chủ thân truyền đệ tử Tử Quỳnh Thánh Nữ.

- Thanh Tuyền Thánh Nữ không có tới?

Giang Trần nhịn không được hỏi.

- Chỉ có Hứa San cùng Tử Quỳnh nhị vị Thánh Nữ, trên bái thiếp cũng ghi như vậy.

Giang Trần tiếp nhận bái thiếp, nhìn nhìn, khẽ gật đầu. Trong lòng của hắn cũng biết, Nhị giáo chủ kia tính cách cổ quái, đối với Từ Thanh Tuyền bảo hộ quá độ, gọi là ái đồ, nhưng thật ra là chuyên chế.

Loại người bảo thủ điên cuồng như Nhị giáo chủ, nàng làm sao có thể để Thanh Tuyền Thánh Nữ đến Lưu Ly Vương Thành? Lúc trước thời điểm mình cứu chữa Nguyệt Thần Bảo Thụ, còn chọn Từ Thanh Tuyền, để cho nàng làm bạn, điều này càng làm cho Nhị giáo chủ kia nghi thần nghi quỷ.

Giang Trần đối với Nhị giáo chủ, quả thực không có chút hảo cảm gì.

Không nói trước năm đó nàng một tay chia rẻ phụ thân Giang Phong cùng mẫu thân Từ Mộng, chỉ là nàng quản chế Từ Thanh Tuyền như vậy, cũng để cho Giang Trần chịu không được.

Giang Trần đối với thân muội muội Từ Thanh Tuyền, tuy chỉ gặp qua một lần, nhưng đối với tính tình ngây thơ sáng sủa của nàng, là phi thường ưa thích.

Cuối cùng, trong hai người chảy xuôi là cùng một loại huyết mạch, Giang Trần đối với Từ Thanh Tuyền, có một loại cảm giác thân cận tự nhiên, tự nhiên không muốn muội tử của mình, bị một sư tôn bảo thủ như vậy quản chế.

Nếu như chỉ là quản chế trên hành động thì cũng thôi, Giang Trần lo lắng Nhị giáo chủ này không ngừng tẩy não cho Từ Thanh Tuyền, làm cho Từ Thanh Tuyền hoàn toàn vứt bỏ nhân luân đại nghĩa, quên phụ mẫu chi ân. Nếu là như thế, một người êm đẹp, bị huấn luyện thành một Khôi Lỗi tu luyện, không có thân tình, không giảng nhân tình, cái kia sẽ phiền toái.

Cũng may, Từ Thanh Tuyền không phải người như vậy, cũng không có bị Nhị giáo chủ tẩy não thành công. Đây là sự tình Giang Trần cảm giác vui mừng nhất.

Hôm nay, nghe nói Từ Thanh Tuyền không có đại biểu Nguyệt Thần Giáo đến, mặc dù Giang Trần có chút thất lạc, nhưng trong nội tâm lại có chút nhẹ nhõm.

Thanh Tuyền không tới, quan hệ giữa hắn và Nguyệt Thần Giáo, ngược lại có thể càng trực tiếp một ít.

Nếu như Nguyệt Thần Giáo thật sự cùng Bất Diệt Thiên Đô trộn lẫn chung một chỗ, Giang Trần là tuyệt đối không ngại cường thế gõ thoáng một phát. Đương nhiên, nếu như Nguyệt Thần Giáo chỉ là bị Bất Diệt Thiên Đô lợi dụng, vậy thì khác rồi.

- Người của Nguyệt Thần Giáo, dàn xếp ở địa phương nào?

Giang Trần hỏi.

- Hồi bẩm Thiếu chủ, đại biểu của bát đại Nhất phẩm tông môn, đều an bài ở trong Bàn Long đại phiệt phủ năm đó.

Bàn Long đại phiệt phủ, là phủ đệ hiển hách nhất Lưu Ly Vương Thành. Sau khi Bàn Long đại phiệt tấn chức Bàn Long Đại Đế, mở đạo tràng khác, Bàn Long đại phiệt phủ kia liền bỏ trống.

Mà lần thịnh hội này, Bàn Long Đại Đế chủ động cống hiến Bàn Long đại phiệt phủ ra sử dụng. Nên nhớ phủ đệ của Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đại phiệt năm đó, là phi thường rộng rãi hiển hách, đừng nói tiếp đãi tám đại tông môn, dù tiếp đãi tám mươi nhà cũng dư xài.

- Đi, mời Bàn Long Đại Đế cùng Vô Song Đại Đế tới gặp ta.

Giang Trần phân phó xuống dưới.

Rất nhanh, Bàn Long Đại Đế cùng Vô Song Đại Đế liền tới. Giang Trần cười nói:

- Nhị vị, ta muốn các ngươi theo ta đi Bàn Long phiệt chủ phủ một chuyến.

- A? Hôm nay chỗ đó đều là đại biểu của Nhất phẩm tông môn, Thiếu chủ muốn đi gặp ai?

Bàn Long Đại Đế mỉm cười hỏi.

- Đại biểu của Nguyệt Thần Giáo.

Giang Trần cười nhạt nói.

- Đại biểu của Nguyệt Thần Giáo đến rồi?

Hiển nhiên Bàn Long Đại Đế còn không có nhận được tin tức.

- Chẳng những Nguyệt Thần Giáo đến, Cửu Dương Thiên Tông cũng tới, Bất Diệt Thiên Đô cũng tới. Bát đại Nhất phẩm tông môn, xem như tề tựu rồi.

Giang Trần cười nói.

- Chậc chậc, bát đại Nhất phẩm tông môn tề tụ. Thiếu chủ, mặt mũi của ngươi thật đúng là lớn a.

Bàn Long Đại Đế thở dài.

Vô Song Đại Đế cũng cười nói:

- Những tông môn này, một cái so một cái tinh. Thiếu chủ cho ra thẻ đánh bạc, khả năng hấp dẫn bọn hắn, bọn hắn không đến mới gọi kỳ quái.

Đang khi nói chuyện, ngoài cửa lại báo:

- Thiếu chủ, đại biểu của Nguyệt Thần Giáo cùng Bất Diệt Thiên Đô dắt tay nhau cầu kiến.

Giang Trần sững sờ, nhưng Bàn Long Đại Đế lại cười nói:

- Xem ra không cần Thiếu chủ đi, người ta đã chủ động tìm tới tận cửa rồi, ha ha, không thể không nói, Thiếu chủ ngươi bây giờ rất có lực hấp dẫn a. Toàn bộ Thượng Bát Vực, đều hận không thể đến cửa luận bàn với ngươi một chút.

Tất cả mọi người cười to.

Giang Trần lại phân phó xuống dưới:

- Trước mời đại biểu của Nguyệt Thần Giáo đến. Người của Bất Diệt Thiên Đô, trước an bài bọn họ đến thiên sảnh chờ, để cho bọn hắn chờ một chút.

Giang Trần cũng không muốn đồng thời tiếp kiến hai nhà này.

Rất nhanh, Nguyệt Thần Giáo tam giáo chủ, mang theo Hứa San Thánh Nữ cùng Tử Quỳnh Thánh Nữ đi vào.

- Tam giáo chủ đại giá quang lâm, Chân mỗ không có từ xa tiếp đón, lỗi lỗi. Hứa San tỷ tỷ, đã lâu không thấy, phong thái của ngươi đại thắng trước kia, thật đáng mừng a.

Giang Trần nói lời này, chẳng khác gì là trực tiếp thừa nhận lúc trước Thiệu Uyên công tử chính là hắn.

Quả nhiên, Hứa San bị Giang Trần nói phá, hai má liền đỏ lên, rặng mây đỏ bay loạn, ngập ngừng nói:

- Vậy bây giờ tỷ tỷ nên gọi ngươi là Chân thiếu chủ, hay bảo ngươi là Thiệu công tử?

Giang Trần cười nói:

- Trong lòng ngươi muốn gọi tên gì, liền kêu tên đó.

Tam giáo chủ thấy Giang Trần tùy ý như thế, trong lòng rùng mình. Bởi vì nàng liếc nhìn sắc mặt của Hứa San đỏ bừng, trong ánh mắt lại tràn đầy mừng rỡ.

Loại ánh mắt mừng rỡ này, đối với Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ mà nói, lại không phải chuyện tốt gì. Đây là dấu hiệu xuân tâm manh động a.

Tam giáo chủ nhớ tới trước khi xuất phát Đại giáo chủ ủy thác, quyết không thể để cho Hứa San rơi vào tay giặc. Trong lúc nhất thời, tam giáo chủ cũng có chút luống cuống, vội vàng đứng ra nói:

- Chân thiếu chủ, năm đó chuyện Nguyệt Thần Bảo Thụ, Nguyệt Thần Giáo chúng ta còn không có cơ hội đáp tạ. Lần này Bổn giáo chủ đến đây, là mang theo lòng biết ơn. Mong Chân thiếu chủ có thể nhận lấy.

Nói xong, tam giáo chủ lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, liền muốn tiễn đưa tới.

Giang Trần khoát tay áo:

- Đều là chuyện quá khứ rồi, nếu ta muốn thu thù lao gì, lúc trước liền mở miệng yêu cầu. Một chút việc nhỏ, không cần phải nói? Nếu Tam giáo chủ lấy ra, đó chính là xem thường Chân mỗ ta, xem thường Lưu Ly Vương Thành ta a.

*****

Tam giáo chủ cứng lại rồi. Lời nói nói đến nước này, nàng thật là không thể cường ngạnh đưa cho người ta. Nguyệt Thần Giáo các nàng chuẩn bị phần tạ lễ này, là muốn biểu đạt một tầng ý tứ, nhân tình quy nhân tình, chúng ta trả lại nhân tình là được, đừng đánh chủ ý Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ của chúng ta.

Thế nhưng mà Giang Trần lại không thu lòng biết ơn này, chẳng lẽ...

Tam giáo chủ có chút buồn bực, chẳng lẽ Chân thiếu chủ này thật sự muốn đánh chủ ý Nguyệt Thần Giáo Thánh Nữ? Nếu thật là như vậy, Nguyệt Thần Giáo không dễ ứng phó a.

Dùng tên tuổi của Chân thiếu chủ hôm nay, cùng với những truyền kỳ của hắn, còn có thiên phú đan đạo hơn người, cái này đối với những Thánh Nữ kia của Nguyệt Thần Giáo, quả thực là lực sát thương trí mạng a.

Hôm nay trong mấy Thánh Nữ của Nguyệt Thần Giáo, Hứa San hiển nhiên sớm đã coi Chân thiếu chủ là ân nhân cùng thần tượng; mà nha đầu Từ Thanh Tuyền kia, đối với Chân thiếu chủ này lại có chút chú ý quá độ.

Hi Viên Thánh Nữ lại đối với Chân thiếu chủ không có hảo cảm gì, thế nhưng mà Hi Viên Thánh Nữ, hoàn toàn là mấy giáo chủ hy vọng nàng tương lai có thể đi ra ngoài, cùng thiên tài tông môn khác quan hệ thông gia nhất a.

Bởi vì trên người Hi Viên Thánh Nữ này, thiếu vài phần tuệ căn, nhiều vài phần tâm tư nữ tử thế tục.

Giang Trần nào biết đâu rằng tam giáo chủ nghĩ vẩn vơ, mà mỉm cười hỏi:

- Nghe nói lần này Nguyệt Thần Giáo đến, là cùng Bất Diệt Thiên Đô dắt tay nhau tới? Chẳng lẽ quý giáo cùng Bất Diệt Thiên Đô, có giao tình gì hay sao?

Giang Trần thăm dò hỏi thăm.

Tam giáo chủ cũng không có nghĩ nhiều như vậy, thuận miệng nói:

- Cũng không phải trước đó ước hẹn, mà là trên đường gặp được, liền làm bạn mà đi. Nguyệt Thần Giáo ta nữ tu chiếm đa số, cùng tông môn ngoại giới, cũng không có liên hệ quá nhiều. Bất đắc dĩ Bất Diệt Thiên Đô kia quá mức nhiệt tình, chúng ta thực không tiện cự tuyệt mà thôi. Chân thiếu chủ một mình tiếp kiến, coi như là giải vây cho Nguyệt Thần Giáo chúng ta rồi.

Một bên Hứa San Thánh Nữ cùng Tử Quỳnh Thánh Nữ, đều hơi gật đầu, tỏ vẻ tán thành tam giáo chủ. Hiển nhiên, trên đường đi các nàng cũng có loại cảm giác không chịu nổi quấy nhiễu.

Giang Trần nghe rõ, quả nhiên như hắn đoán trước, đây hết thảy chỉ là Bất Diệt Thiên Đô cố ý chế tạo ra biểu hiện giả dối, đơn giản là muốn kéo một minh hữu, muốn cho ngoại giới cảm thấy Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn cùng Nguyệt Thần Giáo có ý tứ kết minh.

- Rất tốt, rất tốt.

Trên mặt Giang Trần lộ ra mỉm cười vui sướng.

- Rất tốt?

Vẻ mặt Tam giáo chủ mờ mịt, nàng không biết cái này tốt ở địa phương nào?

- Tam giáo chủ có chỗ không biết. Chân mỗ đối với Nguyệt Thần Giáo các ngươi, vẫn tương đối thưởng thức. Bất quá Bất Diệt Thiên Đô kia nha, danh tiếng kém, phẩm tính kém, Chân mỗ thực là không thích. Nguyệt Thần Giáo đã cùng Bất Diệt Thiên Đô không có liên quan gì, Chân mỗ cũng không cần bận tâm mặt mũi của các ngươi. Cho nên nói rất tốt.

Tam giáo chủ nghe vậy, lúc này mới chợt hiểu. Nàng cũng nhớ rõ lúc trước, Lưu Ly Vương Thành cùng Bất Diệt Thiên Đô tranh giành Vạn Thọ Đan, huyên náo rất không thoải mái.

Mà Lưu Ly Vương Thành chư hầu đại hội mới vừa rồi, ngoại trừ Đan Cực Đại Đế, Thượng Bát Vực duy nhất ủng hộ Tu La Đại Đế, là Bất Diệt Thiên Đô Thiên Đô chi chủ.

Bởi như vậy, Khổng Tước Thánh Sơn cùng Bất Diệt Thiên Đô quan hệ có thể tốt mới lạ.

Nghĩ tới đây, tam giáo chủ vội vàng khoát tay:

- Chân thiếu chủ vạn lần không nên hiểu lầm, Nguyệt Thần Giáo ta gần đây tuân thủ thanh quy nghiêm ngặt, không cùng ngoại giới dây dưa quá nhiều. Bất Diệt Thiên Đô càng cùng Nguyệt Thần Giáo ta không có liên quan gì. Cái gọi là dắt tay nhau tới, chỉ là một trùng hợp mà thôi.

- Đúng vậy, Chân công tử, chúng ta thật sự chỉ là trên đường đụng phải.

Hứa San đỏ mặt giải thích nói.

- Ân, ta tự nhiên tin được các ngươi.

Giang Trần cười nói.

- Khó được Nguyệt Thần Giáo từ xa tới cổ động cho Lưu Ly Vương Thành ta, Chân mỗ thập phần cảm kích.

Tam giáo chủ cười cười, hỏi:

- Ngoại giới nghe đồn, lần này Chân thiếu chủ tổ chức Long Hổ Phong Vân hội, thủ bút rất lớn. Tùng Hạc Đan kia, còn có tin đồn về Vạn Uyên đảo, đều là thực sao?

- Tam giáo chủ cảm thấy thế nào?

Giang Trần cười tủm tỉm hỏi lại.

- Nguyệt Thần Giáo ta tự nhiên biết rõ bổn sự của Chân thiếu chủ, năm đó Nguyệt Thần Bảo Thụ, nếu không có Chân thiếu chủ diệu thủ hồi xuân, chỉ sợ sớm đã phế đi. Cho nên, chúng ta đối với bổn sự của Chân thiếu chủ, vẫn là rất bội phục.

Lại nói một trận khách sáo, Giang Trần mới khách khí đưa ba tu sĩ của Nguyệt Thần Giáo đi.

Mà đại biểu của Bất Diệt Thiên Đô, đợi gần hai canh giờ, biết được người của Nguyệt Thần Giáo đã rời đi, mới đến phiên bọn hắn, trong đầu có chút tức giận.

- Chân thiếu chủ, chúng ta cùng Nguyệt Thần Giáo dắt tay nhau mà đến, Chân thiếu chủ lại đối đãi khác nhau, thật sự là để cho chúng ta thập phần khó chịu. Làm như thế, chẳng lẽ không sợ rét lạnh tâm người trong thiên hạ sao?

Người này là Bất Diệt Thiên Đô Thánh Pháp Vương, nhìn thấy Giang Trần là một trận phàn nàn.

Trên mặt Giang Trần lộ ra dáng tươi cười lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Thánh Pháp Vương này:

- Bổn thiếu chủ thật không nghĩ tới, Bất Diệt Thiên Đô các ngươi có dũng khí đến?

- Chân thiếu chủ, ngươi đây là ý gì?

Thánh Pháp Vương kia giả ngu.

- Thượng Bát Vực Nhất phẩm tông môn khác, Lưu Ly Vương Thành ta nguyện ý tiếp đãi, duy chỉ có Bất Diệt Thiên Đô các ngươi là ngoại lệ. Hôm nay ta không giết ngươi, trở về nói cho Thiên Đô chi chủ, lần trước hắn trượt nhanh, thoát khỏi Lưu Ly Vương Thành. Tiếp theo, sẽ không có may mắn như vậy, hiện tại, lập tức lăn.

Giang Trần đối với Bất Diệt Thiên Đô, là một chút sắc mặt tốt cũng không có, cũng không cho bất luận chỗ trống đàm phán gì.

Cửu Dương Thiên Tông cầu hoà, đó là bởi vì ân oán cùng Cửu Dương Thiên Tông không có đến tình trạng bất cộng đái thiên.

Mà Bất Diệt Thiên Đô, là đầu sỏ khiến Vạn Tượng Cương Vực luân lạc tới hôm nay, cũng là thủ phạm diệt Đan Càn Cung.

Cho tới bây giờ, Đan Càn Cung ngoại trừ rất ít người bị hắn cứu ra, phần lớn người cũng đã vẫn lạc, còn có một nhóm lớn người hạ lạc không rõ.

Ví dụ như Đan Trì cung chủ, Lăng Bích Nhi...

Tuy thời gian Giang Trần ở Đan Càn Cung không tính dài, nhưng cái này không đại biểu hắn không có cảm tình đối với Đan Càn Cung.

Trên thực tế, nếu không phải Đan Trì cung chủ lực bài chúng nghị cùng Bảo Thụ Tông kết minh, đưa Giang Trần hắn đến Đan Càn Cung, võ đạo chi lộ của hắn, tuyệt đối sẽ không thuận lợi như vậy.

Mà đoạn thời gian ở Đan Càn Cung kia, Giang Trần cũng khắc sâu cảm nhận được, tuy thực lực của Tứ phẩm tông môn này bình thường, nhưng lại có một cỗ tinh khí thần.

Cho nên, Giang Trần rất có cảm tình đối với Đan Càn Cung.

Mà Bất Diệt Thiên Đô, là thủ phạm chính diệt Đan Càn Cung, Giang Trần làm sao có thể có sắc mặt tốt cho bọn hắn? Cộng thêm ngày đó Thiên Đô chi chủ tham dự sự tình Tu La Đại Đế phản loạn, thù mới hận cũ thêm cùng một chỗ, có thể nói, Bất Diệt Thiên Đô là Nhất phẩm tông môn Giang Trần chán ghét nhất hiện tại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)