Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1252

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1252: Thái độ của Giang Trần
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Lúc này đây, có thể ngoài ý muốn không?

Thương Hải Đại Đế một chút cũng nhìn không tốt.

Trước kia mỗi một lần ra tay, Thương Hải Đại Đế đều là người kiên định ủng hộ Tu La Đại Đế. Thế nhưng mà lần này, hắn thật sự dao động.

Hắn cảm thấy, mình theo Tu La Đại Đế đi lên một con đường không lối về. Con đường này một khi chạy tới, là kết cục thịt nát xương tan.

- Không được, không được...

Trong nội tâm Thương Hải Đại Đế có một thanh âm, không ngừng kêu vang.

- Thương Hải, ngươi ở nơi này nhìn chằm chằm, ta đi xem tình huống bên bọn hắn như thế nào. Nhớ kỹ, vị trí này, nhất định không thể buông lỏng.

Tu La Đại Đế lại không nghĩ rằng, minh hữu trung thành nhất của mình, giờ phút này đã sinh ra dao động.

- Ân, ngươi đi đi.

Thương Hải Đại Đế gật đầu, nhưng biểu hiện ra lại không có gì khác thường.

Tu La Đại Đế đi rồi, nội tâm của Thương Hải Đại Đế lâm vào trong lo lắng, một lát sau, Thương Hải Đại Đế cắn răng một cái, trong nội tâm đã có chủ ý.

Lập tức, lòng bàn tay khẽ động, lấy ra một tấm truyền thức phù, thả vào một đạo thần thức, trực tiếp bắn đạo phù này vào trong hư không.

Đạo truyền thức phù này, lập tức bắn tới cửa Thiếu chủ phủ, rơi vào trước mặt Canh gia huynh đệ.

Canh gia huynh đệ chứng kiến truyền thức phù, liền không dám lãnh đạm, lập tức đi vào, giao cho Giang Trần.

Giang Trần lại không nghĩ rằng sẽ thu được truyền thức phù, sau khi mở ra xem, khóe miệng lại lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm.

- Thương Hải Đại Đế?

Trong đầu Giang Trần cũng hơi có chút kinh ngạc.

- Thằng này không phải bằng hữu của Tu La Đại Đế sao? Lại hướng ta cầu hoà? Hẳn là, hắn ý định lâm trận đào ngũ?

Nhắc tới Thương Hải Đại Đế, Giang Trần một mực đều nhìn hắn không tốt. Thằng này ở trong mắt Giang Trần, cái kia chính là kẻ phụ hoạ của Tu La Đại Đế.

Nếu như thằng này cũng muốn lâm trận đào ngũ, cái kia chỉ có thể nói, hiện tại Tu La Đại Đế hỗn vô cùng kém, đã hỗn đến tình trạng nhìn không tới tiền đồ rồi.

Giang Trần trầm ngâm một lúc, cũng đang tự hỏi cái này có phải là Tu La Đại Đế cùng Thương Hải Đại Đế đùa mưu kế hay không. Bất quá cẩn thận tưởng tượng, bọn hắn ở Khổng Tước Thánh Sơn chơi mưu kế, hiển nhiên là không có bất kỳ ý nghĩa.

Tưởng tượng như vậy, có lẽ Thương Hải Đại Đế này thật sự có ý định vứt bỏ Tu La Đại Đế, lâm trận đào ngũ?

- Tiếp nhận, hay là không tiếp nhận đây?

Giờ phút này, Giang Trần lại đối với Thương Hải Đại Đế lấy lòng, lại không quá coi trọng rồi.

Cân nhắc chỉ chốc lát, Giang Trần cũng không có làm tuyệt. Thương Hải Đại Đế này với tư cách tâm phúc của Tu La Đại Đế, nếu như hắn lâm trận đào ngũ, vẫn có không ít tác dụng.

Đầu tiên, là chấn nhiếp dư nghiệt của Tu La Đại Đế nhất mạch, để cho bọn hắn biết rõ, Tu La Đại Đế căn bản không cách nào được việc, ngay cả Thương Hải Đại Đế trung thành với hắn nhất cũng từ bỏ hắn.

Thứ hai, Khổng Tước Đại Đế mất tích, nhất định có quan hệ tới Tu La Đại Đế. Dùng quan hệ giữa Thương Hải Đại Đế cùng Khổng Tước Đại Đế, thằng này nhất định biết một ít nội tình. Nhưng mà Giang Trần phỏng đoán, có lẽ Thương Hải Đại Đế không có trực tiếp tham dự. Bởi vì lúc ấy, thời điểm Khổng Tước Đại Đế ly khai Lưu Ly Vương Thành, sau đó Tu La Đại Đế cũng đi theo ra, nhưng mà Thương Hải Đại Đế vẫn ở lại Lưu Ly Vương Thành. Mà Thương Hải Đại Đế có dũng khí đào ngũ, khẳng định cũng là vì không có liên hệ trực tiếp chuyện Khổng Tước Đại Đế mất tích, bằng không thì nếu như hắn có quan hệ trực tiếp với Khổng Tước Đại Đế mất tích, là sẽ không có chỗ trống đầu hàng rồi.

Thứ ba, lần vây quét này, muốn một mẻ hốt gọn, là rất không dễ dàng. Dù sao đối phương đều là cường giả Đại Đế. Thế nhưng mà nếu có Thương Hải Đại Đế làm nội ứng, vậy thì không nhất định rồi.

Ngoài ra, nếu như Giang Trần tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, cũng hướng toàn bộ Lưu Ly Vương Thành biểu thị, Chân thiếu chủ hắn phi thường rộng lượng. Cho dù Thương Hải Đại Đế từng đắc tội hắn, cũng có thể tiếp nhận hắn quy hàng. Cái này đối với thu nạp nhân tâm của Lưu Ly Vương Thành, là rất có ích lợi.

Mấu chốt nhất là, những Đại Đế tâm phúc của Giang Trần, Bàn Long Đại Đế cũng tốt, Tịch Diệt Đại Đế cũng tốt, Mạch Vô Song cũng tốt, đều là người chính trực.

Nói cách khác, thủ hạ của Giang Trần, thiếu khuyết một loại theo đuôi như Thương Hải Đại Đế, việc thô tục nào cũng nguyện ý ra tay.

Tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, coi như là lợi dụng phế vật, bồi dưỡng hắn thành một con chó giữ nhà, để hắn chuyên môn đi làm những việc đắc tội người, cũng tốt a.

Loại sự tình này, cuối cùng là phải có người đi làm. Tịch Diệt Đại Đế không thích hợp, Bàn Long Đại Đế không thích hợp, Mạch Vô Song đồng dạng không thích hợp.

Nhưng mà tiếp nhận Thương Hải Đại Đế đầu hàng, hắn lại phù hợp đi làm những sự tình không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia.

Nghĩ tới đây, Giang Trần quyết định cho Thương Hải Đại Đế này một cơ hội. Đương nhiên, Giang Trần phải làm tốt chuẩn bị hai tay, để ngừa Thương Hải Đại Đế giả hàng.

- Chư vị, xin lỗi không tiếp một lát.

Giang Trần chắp tay, phiêu nhiên ly khai đại sảnh, đi ra bên ngoài, Giang Trần triệu hoán Phệ Kim Thử Vương.

- Lão Kim, Thương Hải Đại Đế kia hướng Bổn thiếu chủ phát ra truyền thức phù đầu hàng, ngươi đi cùng hắn câu thông thoáng một phát, thăm dò thật giả. Nếu là thật, lập tức trở về gặp ta. Ta sẽ có kế hoạch.

Giang Trần phân phó.

Phệ Kim Thử Vương cười hắc hắc:

- Được, xem ra quả nhiên là tên hỗn đản Tu La, lần này hắn là chui đầu vào lưới a.

Phệ Kim Thử Vương từ chỗ Giang Trần đạt được vị trí cụ thể của Thương Hải Đại Đế, cách cũng không tính xa, chỉ một lát, liền tới lòng đất dưới chân Thương Hải Đại Đế.

Phệ Kim Thử Vương cũng phi thường cẩn thận, cảm thụ một lát, phát giác chỉ có Thương Hải Đại Đế, lúc này mới dám từ mặt đất chui lên.

Thương Hải Đại Đế cuối cùng là cường giả Đế cảnh, khi Phệ Kim Thử Vương tiếp cận đến khu vực thần trí của hắn cảm ứng, cho dù là dưới mặt đất, Thương Hải Đại Đế cũng lập tức cảnh giác lên.

Phệ Kim Thử Vương cũng cảm ứng được Thương Hải Đại Đế cảnh giác, dứt khoát từ dưới nền đất chui ra.

- Ngươi là Thương Hải Đại Đế?

Sau khi Phệ Kim Thử Vương đột phá Hoàng cảnh, cũng đã có năng lực hóa hình, đối với ngôn ngữ Nhân loại, tự nhiên cũng học xong.

Thương Hải Đại Đế thấy một con Đại Kim Thử chui ra, cũng nao nao:

- Ngươi là ai?

- Thiếu chủ nhà ta nghe nói ngươi ý định bỏ gian tà theo chính nghĩa, phái ta đến thăm dò một chút. Nếu ngươi thật tâm đầu hàng, Thiếu chủ nhà ta nói, có thể cho ngươi một cơ hội.

- A?

Tuy Thương Hải Đại Đế truyền âm phù đến Thiếu chủ phủ, nhưng không có ôm bao nhiêu hi vọng.

- Thiếu chủ nhà ta chỉ có một vấn đề, sự tình Khổng Tước Đại Đế mất tích, ngươi có trực tiếp tham dự hay không?

Phệ Kim Thử Vương nghiêm khắc hỏi.

- Không có, ta biết việc này, nhưng ta tuyệt đối không có trực tiếp tham dự.

Thương Hải Đại Đế vội vàng cam đoan.

*****

- Có dám thề không?

Tính tình của Phệ Kim Thử Vương rất cẩn thận.

- Ta dùng Tâm Ma thề, tuyệt đối không có trực tiếp tham dự. Lúc ấy ta một mực ở Lưu Ly Vương Thành, cũng không có khả năng trực tiếp tham dự a.

Thương Hải Đại Đế nóng nảy, vội vàng giải thích. Hắn biết rõ, cái này là cơ hội duy nhất để mình bỏ gian tà theo chính nghĩa, nếu như không bắt lấy, vậy thì xong đời.

Hơn nữa, nhìn điệu bộ của Chân thiếu chủ, tựa hồ đã biết bọn hắn tiềm phục ở bên này?

Phệ Kim Thử Vương lạnh lùng cười cười:

- Thương Hải Đại Đế, không thể không nói, ngươi làm một quyết định anh minh a. Bằng không thì qua không được bao lâu, tử kỳ của ngươi sẽ đến.

- Ân?

Thương Hải Đại Đế giật mình một cái.

- Nói nhảm đừng nói nữa, ngươi nghĩ các ngươi rất thông minh. Chẳng lẽ Thiếu chủ nhà ta không biết các ngươi tiềm phục ở vùng này sao?

Phệ Kim Thử Vương gõ Thương Hải Đại Đế, từng bước một phá hủy tâm lý phòng tuyến của Thương Hải Đại Đế.

- Cái gì?

Thương Hải Đại Đế quá sợ hãi.

- Nói đi, ngươi có biện pháp nào để cho Thiếu chủ nhà ta tin tưởng vững chắc ngươi là muốn quy hàng? Còn có, lần này các ngươi đến mấy người?

Trong nội tâm Phệ Kim Thử Vương thoải mái a. Có thể trang bức trước mặt một cường giả Đại Đế, cái này để cho Phệ Kim Thử Vương bình thường nhát gan, tâm lý đã nhận được thỏa mãn thật lớn.

Thương Hải Đại Đế cũng nóng nảy:

- Lần này ngoại trừ ta cùng Tu La, còn có ba cường giả Đế cảnh do Đan Cực Đại Đế an bài, tu vi cùng ta tương xứng. Xin chuyển cáo cho Chân thiếu chủ, Thương Hải ta nguyện ý dùng Tâm Ma thề, nếu như không thật tâm quy hàng, lập tức bị Tâm Ma cắn trả mà chết, hậu thế đều làm nô.

Thiên địa thệ ước cũng đã phát ra, Phệ Kim Thử Vương nở nụ cười:

- Tốt, tốt, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Tuy trước kia ngươi rất hỗn đản, bất quá có thể bỏ gian tà theo chính nghĩa, cuối cùng không có hỗn về đến nhà. Thiếu chủ nhà ta khoan hồng độ lượng, nhất định sẽ cho ngươi cơ hội. Chờ xem.

Phệ Kim Thử Vương nói xong, lắc mình một cái, liền biến mất ở trong hư không.

Sau lưng Thương Hải Đại Đế đều là mồ hôi, từ khi trở thành Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, hắn còn chưa từng chật vật như mấy ngày gần đây.

Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, mình sẽ bởi vì thái độ của một tiểu bối mà cảm thấy lo được lo mất, nhận được một vãn bối khoan dung mà mở cờ trong bụng.

- Thương Hải a Thương Hải, ngươi thật sự là càng hỗn càng đi xuống a.

Nội tâm của Thương Hải Đại Đế tự giễu, bất quá hắn lập tức thuyết phục mình.

- Mà thôi, muốn trách chỉ trách ta có mắt không tròng, chọn sai người. Hôm nay Chân thiếu chủ chịu cho ta cơ hội, nhất định là dùng được ta. Mặc kệ thụ bao nhiêu ủy khuất, thụ bao nhiêu bạch nhãn, cũng phải nhịn.

Thương Hải Đại Đế là người thông minh.

Hắn đã quyết định vứt bỏ Tu La Đại Đế, nội tâm cũng phi thường kiên quyết. Hắn biết rõ, hiện tại đầu hàng Chân thiếu chủ, tất sẽ để cho Tịch Diệt Đại Đế cùng Bàn Long Đại Đế cười nhạo.

Tịch Diệt Đại Đế còn tốt, nhưng Bàn Long Đại Đế, là nổi danh lời nói ác độc a. Thương Hải Đại Đế đã làm tốt chuẩn bị nghênh đón Bàn Long Đại Đế nói ác độc.

Phệ Kim Thử Vương rất nhanh liền mang tin tức về. Giang Trần biết được Thương Hải Đại Đế hàng là xác thực, trong nội tâm sớm có chủ trương.

Lại phân phó Phệ Kim Thử Vương:

- Lão Kim, ngươi đi nói cho Thương Hải Đại Đế, muốn quy hàng có thể. Ta cho hắn cơ hội, bất quá hắn phải lập danh trạng. Chờ lúc cần thiết, bảo hắn nhìn chuẩn cơ hội, từ phía sau lưng đánh lén Tu La Đại Đế. Không cần hắn một chiêu lấy mạng, chỉ cần để cho Tu La bị thương, bên ta tự sẽ có người tiễn đưa hắn đi.

Đã biết số người bên Tu La Đại Đế, lại có Thương Hải Đại Đế làm nội ứng. Giang Trần tin tưởng, trận chiến này, nhất định có thể hoàn mỹ.

Phệ Kim Thử Vương lại mang kế hoạch của Giang Trần, phi tốc đi tới chỗ Thương Hải Đại Đế.

Thương Hải Đại Đế nghe kế hoạch của Phệ Kim Thử Vương, trầm ngâm một lát, gật đầu nói:

- Hiện tại hắn không có hoài nghi ta, sau lưng một kích, tuyệt đối không có vấn đề. Chỉ là, tu vi của hắn cao cường. Dù ăn một kích trí mạng, ta cũng lo lắng hắn có biện pháp chạy đi.

- Cái này không cần ngươi quan tâm. Thiếu chủ nhà ta tự có biện pháp lưu hắn lại. Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện của mình, liền tính toán hoàn thành danh trạng.

- Tốt, mời nói cho Chân thiếu chủ, ta nhất định không phụ nhờ vả.

Ngữ khí của Thương Hải Đại Đế kiên định.

Phệ Kim Thử Vương lại lần nữa ly khai, Thương Hải Đại Đế tiềm phục ở chỗ tối, tuy trong nội tâm hiện lên một tia áy náy, nhưng tia áy náy này, rất nhanh liền biến mất.

- Tu La, ngươi cũng đừng trách ta. Nếu như không phải ngươi muốn lao vào chỗ chết, thành thành thật thật ở Đan Hỏa Thành, Thương Hải ta dù chật vật một chút, cũng tuyệt đối sẽ không vứt bỏ ngươi. Thế nhưng mà ngươi muốn chui đầu vào lưới, tự mình muốn chết, còn không thông qua ta đồng ý, liền kéo ta lên, thì đừng trách ta phản bội ngươi.

Thương Hải Đại Đế đã tìm được lý do sung túc cho mình.

Đương nhiên, lý do này cũng nói qua được. Trên thực tế, Thương Hải Đại Đế là hoàn toàn không muốn về Lưu Ly Vương Thành. Hắn đối với Chân thiếu chủ đã có loại bản năng sợ hãi, không muốn cùng hắn là địch.

Thế nhưng Tu La Đại Đế lại kéo hắn xuống nước, cái này để cho Thương Hải Đại Đế không thể không vì mình cân nhắc một đường ra.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, Tu La Đại Đế mới phản hồi.

- Đạo huynh, có thu hoạch gì không?

Thương Hải Đại Đế bất động thanh sắc hỏi.

Nhìn ra được, Tu La Đại Đế có chút lo nghĩ, có chút táo bạo, hai mắt tràn đầy dục vọng báo thù, hào quang cừu hận đã nhét đầy hai mắt.

- Tiểu tử kia gian như quỷ, ta đoán chừng, Long Hổ Phong Vân Hội chưa bắt đầu, hắn chắc chắn sẽ không lộ diện. Hiện tại, hắn giống như đang mở tiệc chiêu đãi một đám Đế cảnh tán tu.

Tu La Đại Đế nghiến răng nghiến lợi.

- Tên súc sinh này, đây là dẫn sói vào nhà, để cho nhiều cường giả tán tu tiến vào Lưu Ly Vương Thành như vậy, đây là muốn hủy diệt Lưu Ly Vương Thành sao?

Tu La Đại Đế một bộ lo quốc lo dân, làm cho Thương Hải Đại Đế chán lệch.

Nếu là lúc trước, Thương Hải Đại Đế nhất định sẽ phụ họa Tu La Đại Đế, nhưng mà bây giờ Thương Hải Đại Đế sao nhìn không ra, Tu La Đại Đế này rõ ràng là ghen ghét Chân thiếu chủ.

Ghen ghét người ta tuổi còn trẻ, lại có thể làm ra trận thế lớn như vậy, có mặt mũi lớn như vậy, có thể mời những cường giả Đế cảnh kiệt ngao bất tuần của tán tu giới đến.

Thương Hải Đại Đế không thừa nhận cũng không được, Chân thiếu chủ này, hoàn toàn chính xác rất có bản lĩnh.

- Đạo huynh, chẳng lẽ hắn muốn để những Đế cảnh tán tu này làm hộ vệ cho hắn sao?

Thương Hải Đại Đế nhịn không được hỏi.

- Khó mà nói, nếu thật sự là như thế, chúng ta liền không dễ hạ thủ.

Ngữ khí của Tu La Đại Đế tràn đầy không cam lòng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)