Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1287

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1287: Đánh ra giá trên trời
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuy Giang Trần có thể hiểu được, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ tiền tiêu uổng phí. Mặc dù phù lật này tốt, nhưng Giang Trần lại không muốn phí Linh Thạch vì nó.

Quả nhiên không ngoài Giang Trần sở liệu, cạnh tranh Thất Tinh Vân Tụ Phù phi thường thảm thiết. Cuối cùng đạt được phù này, vậy mà là Thiên Hà Cung trưởng lão, cái này để cho Giang Trần có chút bất ngờ.

Phải biết rằng, trong những Nhất phẩm tông môn kia, các đại biểu trình diện, địa vị thấp nhất là Thiên Hà Cung trưởng lão rồi.

Nhiều đại nhân vật như vậy, hết lần này tới lần khác là thằng này kiên trì tới cuối cùng, dùng sáu trăm triệu, đoạt Thất Tinh Vân Tụ Phù đi.

- Quả nhiên đều là kẻ có tiền.

Giang Trần cảm thán, Nhất phẩm tông môn dù sao cũng là Nhất phẩm tông môn, khống chế một Thượng Vực, tài phú tất nhiên kinh người.

Sáu ức Thánh Linh Thạch, đối với loại Tứ phẩm tông môn như Đan Càn Cung mà nói, khả năng toàn bộ tài phú của tông môn cộng lại, cũng xa xa không kịp số này.

Thế giới Võ đạo giàu nghèo chênh lệch, bởi vậy có thể thấy được lốm đốm.

Đương nhiên, bây giờ Giang Trần đối với tài lực của những người này đã sớm chết lặng.

- Kiện siêu phẩm bảo vật thứ ba...

- Kiện siêu phẩm bảo vật thứ tư...

Theo đấu giá không ngừng tiến hành, kiện siêu phẩm bảo vật thứ ba thứ tư, cũng đều dẫn phát tranh mua. Cuối cùng hai kiện siêu phẩm bảo vật đều dùng giá cả kinh người hoàn thành giao dịch.

Kiện siêu phẩm bảo vật thứ tư, là một bức quan tưởng đồ, phi thường thần bí. Ở trong chứa pháp môn tu luyện thần thức, cuối cùng bị Niêm Hoa Đại Đế cường thế đấu giá đoạt được.

Bởi vậy, bốn kiện siêu phẩm bảo vật, liền viên mãn chấm dứt.

Cao hứng nhất, không phải những thổ hào lấy được bảo vật kia, mà là đám tán tu sau lưng những bảo vật này. Chứng kiến bảo vật của mình không ngừng tăng giá, những tán tu kia đều cười nở hoa.

Những bảo vật của bọn hắn, trước kia cũng không phải là không có lấy đi địa phương khác xem xét. Có chút là xem xét không ra giá trị, có chút là bị ép giá lợi hại.

Mà Long Hổ Phong Vân Hội lần này, chẳng những Chân thiếu chủ đào móc ra giá trị bảo vật của bọn chúng, còn ở đấu giá hội được lợi ích lớn nhất hóa.

Cái này như thế nào không để cho những tán tu kia kích động và cảm ơn?

Đây là giá cao mà bọn hắn nằm mơ cũng không dám tưởng tượng, nhất là chứng kiến những thổ hào kia điên cuồng ra giá, cũng làm cho bọn hắn kiến thức đến cái gì gọi là đại tông môn.

Loại hào phóng kia, dù là những Đại Đế tán tu, chứng kiến cũng âm thầm phiền muộn. So sánh với cự đầu tông môn, những Đại Đế tán tu bọn hắn thật sự quá khó coi rồi.

Theo chấm dứt đấu giá bốn kiện siêu phẩm bảo vật, thần kinh của mọi người cũng nhận được thả lỏng một lát. Bất quá sau khi thả lỏng một lát, thần kinh của rất nhiều người lại kéo căng lần nữa.

Bởi vì sau đó, còn có một trọng đầu hí.

Cái kia chính là... Tùng Hạc Đan.

Ánh mắt Giang Trần khoan thai, nhìn tất cả mọi người:

- Chư vị, sau đấu giá khẩn trương, có lẽ mọi người còn có chờ mong cuối cùng, đó chính là Tùng Hạc Đan.

- Đúng vậy, lúc này Bổn thiếu chủ muốn nói cho mọi người chính là, Tùng Hạc Đan không thể lượng sản. Khổng Tước Thánh Sơn ta, cũng sẽ không đối ngoại bán ra Tùng Hạc Đan. Trừ khi là người cùng Bổn thiếu chủ có quan hệ cực tốt, mới có thể đạt được tư cách giao dịch Tùng Hạc Đan.

- Cho nên, lần đấu giá hội này, là cơ hội khó được.

Giang Trần nói xong, trong tay nâng ra một cái hộp ngọc, trong hộp ngọc, nằm một viên Tùng Hạc Đan, tản ra màu sắc và khí tức mê người.

Tùng Hạc Đan vừa xuất hiện, liền tản mát ra một cỗ khí tức sinh mệnh, để cho người cảm giác thời gian ở thời khắc này ngừng lại, phảng phất thời gian đang chậm rãi hồi tưởng.

- Tùng Hạc Đan này, có thể làm cho cường giả Hoàng cảnh cùng cường giả Đế cảnh kéo dài 800 đến một ngàn năm tuổi thọ. Khởi giá, năm trăm triệu Thánh Linh Thạch.

Thanh âm của Giang Trần âm vang hữu lực, nâng Tùng Hạc Đan lên cao cao.

Năm trăm triệu Thánh Linh Thạch, đây cũng là khởi giá cao nhất của tất cả vật phẩm hôm nay. Nghe cái báo giá này, những Đại Đế tán tu trước kia cùng Giang Trần tham dự vây quét Tu La Đại Đế, mỗi một cái đều hãi hùng khiếp vía. Đồng thời trong nội tâm cảm thấy may mắn không thôi.

May mắn trước kia thông minh, đáp ứng giao dịch với Giang Trần. Bằng không mà nói, dùng cái giá này, bọn hắn muốn mua Tùng Hạc Đan, là chuyện không thể nào.

Dù trên thực tế Tùng Hạc Đan không đáng giá như vậy, thế nhưng mà không chịu nổi người ta đầu cơ kiếm lợi, độc nhất vô nhị a.

Tùng Hạc Đan, ngoại trừ Khổng Tước Thánh Sơn, là không có nhà khác biết luyện chế.

Ngay cả Tỉnh Trung Đại Đế, nghe cái giá kia, cũng thầm giật mình. Mới hiểu được trước kia giao dịch, bọn hắn buôn bán lời bao nhiêu tiện nghi.

Hỏa Viêm Đại Đế cùng Nhược Y Đại Đế nhìn nhau, trong mắt cũng hiện lên một tia may mắn. Năm trăm triệu Thánh Linh Thạch, cũng không phải bọn hắn cấp không nổi. Nhưng đây chỉ là khởi giá. Thật muốn đoạt xuống, một tỷ cũng chưa hẳn đủ.

Cự đầu tông môn nện một tỷ, có lẽ sẽ không nhăn lông mày.

Nhưng mà muốn những Đại Đế tán tu này nện một tỷ, vậy sẽ đau lòng chết rồi.

- Ta ra sáu trăm triệu.

- 65000 vạn.

- Bảy trăm triệu.

- Lão tử ra tám trăm triệu.

Tùng Hạc Đan vừa ra, tựa như nồi chảo sôi trào, thanh âm báo giá liên tiếp, điên cuồng. Nhất là cự đầu của những Nhất phẩm tông môn kia, mỗi một cái đều rục rịch.

- 86000 vạn.

- Chín trăm triệu.

Ngoài dự đoán của mọi người, lần báo giá này, vậy mà còn có một chút Đại Đế tán tu. Những Đại Đế tán tu này, trước kia không có tham gia vây quét Tu La Đại Đế, bọn hắn đối với Tùng Hạc Đan này, đồng dạng rất khao khát.

Bất quá, sức mua của Đại Đế tán tu, căn bản không cách nào so sánh với cự đầu của Nhất phẩm tông môn. Rất nhanh, Đại Đế tán tu đã bị báo giá không ngừng đẩy ra.

Nhất phẩm tông môn chiến đấu, tiếp tục lên men.

Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông Hàn Thiên Chiến, Thiên Thiền Cổ Viện Tố Hoàn Chân viện chủ, bọn hắn đều gia nhập trong đội ngũ tranh đoạt.

Tuy bọn hắn cùng Giang Trần quan hệ rất tốt, tuy bọn hắn không phải nguyện nhất định phải có, thế nhưng mà lúc này, rất hiển nhiên, bọn hắn là vì nâng giá, vì để cho giá cả của Tùng Hạc Đan càng thêm điên cuồng.

Nói trắng ra, là bọn hắn biến tướng nịnh nọt Giang Trần, lấy lòng Khổng Tước Thánh Sơn.

Giang Trần cũng nhìn ra được. Nhìn khắp nơi điên cuồng báo giá, Giang Trần cũng rất hưởng thụ. Thiên Hà Cung là tông môn bạn bè của Đan Hỏa Thành, đồng dạng gia nhập báo giá.

Thiên Âm Tự cũng gia nhập trong cạnh tranh.

Lúc này, những gia hỏa này đều lựa chọn quên lãng ân oán cùng không vui trước kia.

Ngược lại là bên Lưu Ly Vương Thành, những Đại Đế kia đều đã nhận được Giang Trần bố cáo, lệnh bọn hắn không được tham gia tranh đoạt, để tránh người nắm tay cầm.

Những Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành không gia nhập, cũng không ảnh hưởng trình độ nóng nảy của Tùng Hạc Đan.

*****

Trong nháy mắt, giá tiền liền qua một tỷ.

Sau khi qua 1 tỷ, không ít thế lực đã chậm rãi lui ra. Dù sao một tỷ, đã vượt ra phạm vi thừa nhận của rất nhiều người.

Mà mấy nhà còn lại, hỏa lực như trước cực kỳ hung mãnh.

Thiên Hà Cung, Thiên Âm Tự, Thiên Long Phái, Thiên Kiếm Tông, Thiên Thiền Cổ Viện, Nguyệt Thần Giáo...

Trên cơ bản, đã là trận địa của những tông môn này cướp đoạt rồi.

Giang Trần cũng biết tâm tư của những thứ này, đơn giản là muốn mua một viên Tùng Hạc Đan, trở về nghiên cứu, nhìn xem có thể phân giải ra, từ đó luyện chế Tùng Hạc Đan hay không.

Chỉ là, nếu như Tùng Hạc Đan này dễ dàng phục chế như vậy, đây cũng không gọi Tùng Hạc Đan rồi.

Tùng Hạc Đan này, đừng nói bọn hắn phân giải không ra, dù có thể phân giải ra. Không có Giang Trần truyền đan phương cùng bí quyết luyện chế, cũng căn bản không có khả năng luyện chế.

Luyện đan chi đạo, không phải máy móc. Từng khâu đều thập phần chú ý. Một khâu phạm sai lầm, toàn bộ quá trình sẽ thất bại trong gang tấc. Bởi vì cái gọi là sai một ly, đi một dặm.

Bằng không thì rất nhiều đan dược trên thị trường, sẽ không đến mức là bí mật độc nhất vô nhị rồi.

Tại sao là bí mật độc nhất vô nhị? Là bởi vì đại bộ phận đan dược kỹ thuật cao, không phải dựa vào phân giải là có thể phục chế.

Điên đoạt vẫn còn tiếp tục, thẳng đến giá cả bão tố đến 1. 2 tỷ, mới lục tục có mấy thế lực bị loại bỏ. Còn lại Thiên Long Phái, Thiên Âm Tự, Thiên Hà Cung, Nguyệt Thần Giáo, như trước đang không ngừng báo giá.

Chỉ có điều, lúc này biên độ báo giá của bọn hắn, dĩ nhiên nhỏ hơn rất nhiều.

- 1. 2 tỷ 8000 vạn.

Long Bá Tương hung dữ báo ra một cái giá điên cuồng.

Thiên Âm Tự Đông Diệp Đại Sư, mí mắt cũng không giơ lên thoáng một phát:

- 1. 3 tỷ.

- Đông Diệp Đại Sư, Thiên Âm Tự ngươi là quyết tranh đoạt sao?

Long Bá Tương có chút tức giận, hung dữ nhìn chằm chằm vào Đông Diệp Đại Sư.

Đông Diệp Đại Sư dứt khoát nhắm mắt không để ý tới, chẳng muốn đáp lời.

Ngược lại là Vô Song Đại Đế chủ trì trật tự, lại quát lớn:

- Bá Tương Đại Đế, trên đấu giá hội, tất cả mọi người đều có quyền ra giá, mời ngươi tự trọng.

Long Bá Tương hung ác nhả một hơi, nhưng cuối cùng không có chống đối.

- 1. 3 tỷ 2000 vạn.

Long Bá Tương phảng phất muốn đem nộ khí trong lòng phát tiết trên báo giá.

- 1. 3 tỷ 3000 vạn.

Đông Diệp Đại Sư như cũ là không biểu tình.

- 1. 4 tỷ.

- 1. 4 tỷ 1000 vạn.

- Ngươi...

Long Bá Tương thật sự có chút ít quê quá hóa khùng rồi.

- 1. 4 tỷ 6000 vạn.

- 1. 4 tỷ bảy ngàn vạn.

- 1. 5 tỷ.

- 1. 5 tỷ 1000 vạn.

Đông Diệp Đại Sư nắm giữ tiết tấu vô cùng tốt, vĩnh viễn chỉ thêm 1000 vạn, mặc kệ Long Bá Tương tăng giá như thế nào, hắn đều chỉ thêm vào 1000 vạn.

Hơn nữa toàn bộ quá trình, Đông Diệp Đại Sư đều là mặt không biểu tình, phảng phất như ở chợ bán thức ăn mua một cây cải trắng, hoàn toàn không xem ra gì, ở trên mặt hắn, hoàn toàn không thấy bất luận cảm xúc chấn động gì.

Ít nhất ở trên khống chế cảm xúc, Long Bá Tương là ở hạ phong.

Long Bá Tương gắt gao nhìn chằm chằm vào Đông Diệp Đại Sư, phảng phất muốn khám phá Đông Diệp Đại Sư. Nhưng Đông Diệp Đại Sư biểu lộ thật giống như cương thi, hoàn toàn nhìn không ra bất luận hỉ nộ ái ố gì.

- Xem như ngươi lợi hại.

Long Bá Tương một quyền nện ở trên mặt ghế.

- Thiên Âm Tự, Long mỗ nhớ kỹ các ngươi.

Nhìn bộ dạng như vậy, hiển nhiên là ý định buông tha. Long Bá Tương buông tha, Đông Diệp Đại Sư chẳng khác nào không có bất kỳ đối thủ.

- 1. 5 tỷ 1000 vạn, còn có người ra giá hay không?

- Thiên Thiền Cổ Viện, ra 1. 6 tỷ.

Lúc này, Tố Hoàn Chân bỗng nhiên đâm một câu.

Tố Hoàn Chân sớm đã không có báo giá rồi, lúc này bỗng nhiên đâm một câu. Làm cho Đông Diệp Đại Sư cũng nao nao. Hai mắt vốn có chút buông xuống, không khỏi bắn về phía Tố Hoàn Chân, lộ ra một tia ngoài ý muốn. Kim Cương Pháp Nhãn trừng tới, tựa hồ thẩm đạc dụng ý của Tố Hoàn Chân.

Tố Hoàn Chân lại xa cách, trên mặt treo nụ cười thản nhiên.

Đông Diệp Đại Sư không có ở trên người Tố Hoàn Chân viện chủ đọc ra nội dung gì, như trước mặt không biểu tình nói:

- 1. 6 tỷ 1000 vạn.

Tố Hoàn Chân cười hì hì cười:

- Chân thiếu chủ, năm đó Tố mỗ thiếu Khổng Tước Đại Đế một cái nhân tình. Lần này báo giá, để ngươi buôn bán lời 100 triệu, miễn cưỡng tính toán trả nhân tình kia a?

Lời này vừa ra, toàn trường cười vang. Cả đám đều dùng ánh mắt coi tiền như rác nhìn về phía Đông Diệp Đại Sư.

Biểu lộ của Đông Diệp Đại Sư đạm mạc, tựa hồ hoàn toàn không có cảm giác ảo não khi bị trêu đùa.

- 1. 6 tỷ 1000 vạn lần thứ nhất, 1. 6 tỷ 1000 vạn lần thứ hai... Lần thứ ba... Thành giao.

Giang Trần liếc nhìn Đông Diệp Đại Sư, cười nói.

- Đông Diệp Đại Sư, chúc mừng ngươi, lấy được một viên Tùng Hạc Đan. Tùng Hạc Đan này, có ấn ký độc nhất vô nhị của Chân mỗ ta, xin hảo hảo thu về. Trước khi ngươi muốn phục dụng, phải bài trừ ấn ký độc nhất vô nhị kia. Bất quá sau khi bài trừ ấn ký, đan dược sẽ xuất hiện tổn hại, xuất hiện các loại vấn đề, đừng vội phá bỏ nha.

Giang Trần đối với Đông Diệp Đại Sư, bây giờ là 100 cái lo lắng. Con lừa trọc này bề ngoài giống như trung hậu, kì thực rắp tâm hại người, trước kia ở giao dịch đại hội, nếu không phải hắn trợ giúp, người kia sẽ không làm được sự tình gì.

Cho nên, Giang Trần đối với dụng ý đấu giá Tùng Hạc Đan của hắn, là có chút đề phòng. Đây cũng là Giang Trần từ tục tĩu nói trước, gõ cảnh báo cho Đông Diệp Đại Sư, miễn cho ngày sau mượn cơ hội sinh sự.

Đông Diệp Đại Sư thản nhiên nói:

- Chân thiếu chủ, bần tăng đã muốn đấu giá viên thuốc này, thì có tâm lý chuẩn bị.

- Đó là tốt nhất. Hiện tại ngươi còn chưa trả tiền, nếu ngươi hối hận, cũng còn kịp, nhiều lắm là tổn thất một ít tiền đặt cọc. Chờ ngươi kiểm hàng xong, giao dịch hoàn thành, vậy thì muốn hối hận cũng không còn kịp rồi.

Cùng loại người như Đông Diệp Đại Sư, phải từ tục tĩu nói trước.

Dù sao trước mặt nhiều người như vậy, Giang Trần cũng không cần hàm súc cái gì.

Đông Diệp Đại Sư hừ lạnh một tiếng:

- Kiểm hàng a.

Đông Diệp Đại Sư tiến lên, tinh tế quan sát Tùng Hạc Đan, nhìn gần nửa canh giờ, lúc này mới gật đầu:

- Thành giao.

Để cho Giang Trần không nghĩ tới chính là, Đông Diệp Đại Sư này có nhiều tiền như vậy. 1. 6 tỷ 1000 vạn Thánh Linh Thạch, cơ hồ mày cũng không nhăn thoáng một phát, liền cầm ra.

Mà vật đấu giá khác, cũng đều kiểm hàng hoàn tất, bắt đầu giao tiền thu hàng.

Bởi như vậy, một hồi đấu giá hội long trọng, cũng tuyên cáo chấm dứt. Trên cơ bản, tất cả thế lực lớn đều có thu hoạch.

Duy nhất khó coi một chút, chính là tán tu rồi. Bên tán tu, chỉ có Hỏa Viêm Đại Đế thành công đập được một kiện bảo vật, cũng chính là La Sát hỏa.

Tán tu khác, lại hai tay trống trơn mà về.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)