Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1301

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1301: Thu hoạch cực lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Hoàng Đằng đan có thể khiến các ngươi trong phạm vi Hoàng cảnh, vô điều kiện tăng lên một bậc. Nhị vị cảm thấy giá trị của khỏa đan dược này so với Tùng Hạc đan kia thế nào chứ?

- Ồ?

Lần này Vệ Lang và Lạc Thiên Thù đều không còn bình tĩnh được nữa. Hai người đang đặt mông trên ghế lập tức nhảy dựng lên, giống như trên ghế có kim châm vậy.

- Chân thiếu chủ, ngài nói, trong phạm vi Hoàng cảnh vô điều kiện tăng lên một trọng cảnh giới? Trên thế giới này còn có loại đan dược như vậy sao?

Vệ Lang ở Kiếm Điền trung vực cũng là một đại nhân vật, cường giả Hoàng cảnh thất trọng, trong Kiếm Điền trung vực tuy rằng không nói đi ngang, thế nhưng trừ những lão quái vật lánh đời ra. Quả thực không có mấy người có địa vị ngang hàng với hắn.

Thế nhưng lúc này, đại nhân vật của Kiếm Điền trung vực lại giống như tiểu hài tử ba tuổi, hết sức kích động.

Toàn thân Lạc Thiên Thù cũng run rẩy, thanh âm này thực sự giống như sấm sét, khiến cho lỗ tai hắn ông ông, trong đầu suy nghĩ rối loạn.

- Nhị vị, các ngươi nói xem giao dịch này có được hay không?

Giang Trần cười cười nói.

Vệ Lang và Lạc Thiên Thù nhìn nhau, căn bản không cần nghĩ ngợi mà cùng nói:

- Thành, đây quả thực là quá thành a. Chân thiếu chủ, người sẽ không nói đùa với chúng ta đó chứ?

Giang Trần nghiêm túc nói:

- Chuyện giao dịch không có vui đùa.

Hai người mừng rỡ, Vệ Lang đẩy Thiên Vẫn Chân thiết, nói:

- Chân thiếu chủ, từ giờ trở đi thứ này chính là của ngài.

Giang Trần cười nói:

- Nhị vị chờ một chút.

Sau đó Giang Trần chuẩn bị một chút, đi vào trong, một lát sau đi ra, tay cầm hai bình đan dược.

- Nhị vị, đây là một khỏa Tùng Hạc đan, còn có một bình đan dược khác chứa hai khỏa Hoàng Đằng đan. Các ngươi có thể kiểm tra một chút.

Lần bế quan nửa năm này, Giang Trần trừ đột phá võ đạo ra, cũng luyện chế chút đan dược, Đế Lăng đan hắn còn chưa kịp luyện chế.

Nhưng mà Hoàng Đằng đan độ khó khi luyện chế thấp hơn một chút. Hắn lại luyện chế được hai lò. Dù sao hiện tại tài liệu của hắn sung túc, cũng không sợ thất bại.

Bởi vậy luyện chế hai lò, thu hoạch quả thực không nhỏ, được hai ba mươi khỏa Hoàng Đằng đan, có thể nói là thu hoạch lớn.

Cấp bậc của Đế Lăng đan rất cao, hơn nữa Thiên Địa Lăng Vân chi kia chỉ có hai gốc, cho nên trước khi Giang Trần hoàn toàn chưa chuẩn bị tốt, hắn sẽ không nóng nòng cầu thành.

Nhưng mà Hoàng Đằng đan này hiện tại Giang Trần có thể tùy tiện xuất ra vài khỏa.

Vệ Lang và Lạc Thiên Thù đều kích động không thôi, nắm lấy bình đan dược, cũng nhịn không được mà khẽ run rẩy. Bọn họ khác với cự đầu ở bát vực, đời này mặc dù gặp một ít thứ tốt, thế nhưng thứ tốt chính thức cao cấp thì bọn họ chưa từng thấy qua.

Giờ phút này thứ bọn họ nắm trong tay là đan dược đỉnh cấp. Nói không dễ nghe một chút chính là đan dược tuyệt thế mà Đan Hỏa thành không thể nào xuất ra được. Vậy làm sao bảo bọn họ có thể bình tĩnh được chứ?

Nhìn qua bộ dáng giống như nhặt được chí bảo của Lạc Thiên Thù và Vệ Lang, Giang Trần cảm thấy khó mà trách được.

Loại thứ tốt này đừng nói là người tông môn nhị phẩm trong Kiếm Điền trung vực, coi như là cự đầu tông môn nhất phẩm trong bát vực khi nhìn thấy cũng phải cúng bái, kích động.

- Chân thiếu chủ, đan dược này là của chúng ta hay sao?

Vệ Lang vẫn còn có chút không tin được.

- Tự nhiên đều là của các ngươi.

Giang Trần cười nói.

Vệ Lang vỗ đùi nói:

- Tốt, mọi người đều nói Chân thiếu chủ phúc hậu, hiện tại cuối cùng ta cũng được chứng kiến. Chân thiếu chủ quả thực khiến cho Vệ mỗ chỉ biết nói một chữ phục mà thôi.

Trước đó Giang Trần nói hắn không thực sự cần Thiên Vẫn Chân thiết nữa, trong lòng Vệ Lang còn cảm thấy ảm đạm, cảm thấy Chân thiếu chủ đang muốn hung hăng ép giá.

Thế nhưng không ngờ lại còn có thể nhận được thứ tốt phong phú như vậy, đây là chuyện vốn Vệ Lang không dám nghĩ tới.

- Chân thiếu chủ, Hoàng Đằng đan này là trực tiếp phục dụng sao? Có cấm kị hoặc là chuẩn bị gì hay không?

Lạc Thiên Thù cố nén kích động hỏi.

- Không cần, sau khi bế quan, đem trạng thái thân thể các ngươi điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất, tốt nhất là sau khi tu vi cảnh giới đạt tới trạng thái đỉnh phong, sau khi phục dục có thể thuận thế đột phá, tấn thăng một cấp. Không có bất kỳ cấm kỵ nào, cũng không cần lo lắng có bất kỳ tác dụng phụ nào.

Giang Trần giảng giải công hiệu vô cùng kỹ càng.

- Tốt, tốt, tốt.

Vệ Lang cung kính nói:

- Chân thiếu chủ, đời này tuy rằng Vệ mỗ chưa từng nhìn thấy quá nhiều đại nhân vật. Thế nhưng cũng đã gặp mấy người. Nếu nói thái độ làm người, những tiền bối cao nhân kia cũng không rộng rãi như Chân thiếu chủ.

Lời này của Vệ Lang cũng không phải là nghĩ một đằng làm một nẻo.

Hắn đã gặp rất nhiều cự đầu thế lực lớn, không ít người đều là loại người ăn tươi nuốt sống đối phương. Thiên Vẫn chân thiết này đừng nói là những người này không nhìn thấy hàng, cho dù biết hàng, chỉ sợ bọn họ cũng chỉ đưa ra linh thạch. Số lượng linh thạch tuyệt đối không vượt quá ba ức.

Ba ức Thánh linh thạch, so với ba khỏa đan dược mà hiện tại bọn họ đạt được, vậy coi như cái rắm gì?

Một khỏa Tùng Hạc đan giá trị hơn mười ức. Còn có hai khỏa Hoàng Đằng đan này, tuy rằng bọn họ không biết giá trị Hoàng Đằng đan này bao nhiêu, thế nhưng cường giả Hoàng cảnh nếu như có năm ba ức, nhất định sẽ không chút do dự mua một khỏa Hoàng Đằng đan, chuyện này không cần phải bàn cãi.

Cho nên cũng có thể nói là, một khối Thiên Vẫn Chân thiết mà bọn họ không coi trọng trực tiếp vượt quá hai mươi ức. Chuyện này đối với tông môn nhị phẩm như bọn họ mà nói, tuyệt đối là một số tiền của phi nghĩa.

Mấu chốt nhất chính là loại đan dược này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, căn bản không phải là có linh thạch là có thể mua được.

Giang Trần ngồi tại chỗ, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười vui vẻ. Nhìn bộ dáng kích động của Vệ Lang và Lạc Thiên Thù, hắn cũng không có quấy rầy nhã hứng của bọn họ.

Một lát sau hai người này mới phát hiện ra mình có chút thất thố.

- Khục khục, Chân thiếu chủ, để cho ngài chê cười rồi. Người ở nơi xa xôi, kiến thức hạn hẹn, nhìn thấy đan dược chí bảo như vậy nhất thời có chút thất thố.

Vệ Lang rất biết nói chuyện, chẳng những giải vây cho mình, mà còn thuận tiện vuốt mông ngựa Giang Trần.

Giang Trần nhẹ nhàng gật đầu, ngữ khí bỗng nhiên biến đổi, nói:

- Nhị vị, giao dịch đã định, chúng ta thuận tiện tâm sự một chút được không?

Vệ Lang vội vàng gật đầu:

- Chỉ mong có vậy. Không dám lơ là. Có thể nghe Chân thiếu chủ chỉ đạo một phen, cũng là phúc phận của đám người dưới chúng ta a.

Lạc Thiên Thù cũng gật đầun ói.

Tông chủ một tông và trưởng lão một tông này thoạt nhìn quyết tâm ra vẻ đáng thương trước mặt Giang Trần, ra vẻ yếu thế.

- Nhị vị tới từ Kiềm Điền trung vực, nhớ năm đó bổn thiếu chủ cũng đi qua Kiếm Điền trung vực a.

Giang Trần lạnh nhạt cười nói.

*****

Vệ Lang và Lạc Thiên Thù đều ra vẻ kinh ngạc, thế nhưng trong lòng lại thầm đổ mồ hôi, bọn hắn biết rõ trọng điểm tới rồi.

Lần trước Giang Trần ở trước mặt Lạc Thiên Thù biểu hiện một chút cảm xúc không quá hữu hảo, Lạc Thiên Thù còn cả gan hỏi qua, chỉ là không có được đối phương trả lời.

Vệ Lang kia cũng nghe Lạc Thiên Thù nói qua việc này, giờ phút này trong lòng hai người bọn họ bồn chồn không thôi.

- Nhị vị, thoạt nhìn dường như hai vị rất kinh ngạc?

Giang Trần cười cười:

- Ta nghĩ các ngươi phải biết rõ chuyện này chứ?

Vệ Lang và Lạc Thiên Thù nhìn nhau, hai người này đều giả vờ vô tội lắc đầu nói:

- Chân thiếu chủ đại giá quang lâm Kiến Điền trung vực, chúng ta quả thực tin tức không linh thông, không ngờ lại khôn biết, đáng chết, đángchết.

Giang Trần cũng lạnh nhạt cười.

- Lang Gia tông ở Kiếm Điền trung vực cũng coi như tông môn nhất đẳng, nhưng lại không biết sau lưng Kiếm Điền trung vực to lớn này phụ thuộc vào ai?

Vấn đề này khiến cho Vệ Lang và Lạc Thiên Thù cảm thấy cố hết sức, trong lúc nhất thời không phản bác được.

- Được rồi, bổn thiếu chủ trực tiếp một chút vậy. Bất Diệt Thiên Đô kia phải chăng chính là chưởng khống giả sau lưng Kiếm Điền trung vực? Có phải chỗ dựa của Lang Gia tông các ngươi là Bất Diệt Thiên Đô?

Giang Trần dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.

Trong lòng Vệ Lang co giật, thầm than:

- Quả nhiên là thế Chân thiếu chủ này chẳng lẽ đúng như trong lời đồn kia, là đệ tử Vạn Tượng Cương Vực năm đó? Việc này... Việc này quả thực lớn chuyện rồi.

- Chân thiếu chủ, Kiếm Điền trung vực chúng ta ở trong cương vực nhân loại coi như là tự chủ. Trong các trung vực, cũng coi như là tồn tại có cấp bậc cao. Bất Diệt Thiên Đô tuy rằng mạnh, tuy rằng có một ít ảnh hưởng trong Kiếm Điền trung vực ta, thế nhưng tuyệt đối không tính là chỗ dựa của cả Kiếm Điền trung vực chúng ta. Ít nhất Lang Gia tông chúng ta cùng Kiếm Điền trung vực cũng không có quan hệ quá mật thiết.

Vệ Lang lúc này cũng vô cùng trung thực.

- Không phải đặc biệt mật thiết sao?

Giang Trần cười nghiền ngẫm.

- Chân thiếu chủ chớ nên hiểu lầm, đây chỉ là cách nói hàm súc mà thôi. Trên thực tế Lang Gia tông chúng ta cho tới bây giờ không dựa vào Bất Diệt Thiên Đô. Ngược lại Cửu Dương Thiên Tông và Lang Gia tông chúng ta thường xuyên lui tới mật thiết.

Vệ Lang cảm thấy lạnh sống lưng, trán tuôn mồ hôi lạnh không ngừng.

Chân thiếu chủ này tu vi rõ ràng không bằng hắn, thế nhưng Vệ Lang lại có cảm giác thái sơn áp đỉnh. Căn bản không trấn tĩnh được mà hai năm rõ mười nói ra toàn bộ.

Lạc Thiên Thù thì không ngừng phụ họa, tỏ vẻ đồng ý với cách nói của Vệ Lang.

Giang Trần nhẹ nhàng gõ thành ghế đang ngồi, cười nói:

- Cửu Dương Thiên Tông, Bất Diệt Thiên Đô... Thế lực hai nhà này quả thực đủ sinh động a. Khó trách lúc trước người Cửu Dương Thiên Tông lại có thể hoành hành khắp nơi trong Kiếm Điền trung vực. Nếu không có người trợ giúp bọn họ hành động, nào có dễ dàng được như vậy.

Mồ hôi trên trán Vệ Lang rơi như mưa, hiện tại hắn đã suy đoán ra, Chân thiếu chủ này hơn phân nửa giống như lời đồn, là thiếu niên Đan Kiền Cung năm đó Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông đuổi giết khắp nơi.

Mà khi đó, Vệ Lang quả thực đã trợ giúp đám người Cửu Dương Thiên Tông một chút.

Nghĩ tới đây da đầu hắn run lên. Cảm thấy Chân thiếu chủ này tùy thời có khả năng tức giận lôi đình. Lửa giận này tùy thời sẽ đổ lên trên đầu bọn họ.

- Nhị vị, các người không nên khẩn trương, Cửu Dương Thiên Tông đã sửa chữa quan hệ với Bổn thiếu chủ.

Giang Trần mở miệng nói giống như một chậu nước đá giữa mùa hè, thoáng cái khiến cho hai người Vệ Lang thoải mái từ đầu tới chân.

- Chân thiếu chủ, chúng ta...

Vệ Lang muốn giải thích một chút gì đó.

- Vệ Tông chủ, Kiếm Điền trung vực các ngươi, thế lực như Lang Gia tông các ngươi có mấy nhà?

Kiếm Điền trung vực khác với Xích Đỉnh trung vực, thậm chí so với Xích Đỉnh trung vực còn cường đại hơn không ít. Bọn họ không có thế lực đế quốc cường đại, mà là mấy thế lực lớn cùng nhau chia cắt lợi ích trong Kiếm Điền trung vực.

- Bẩm báo Chân thiếu chủ, Kiếm Điền trung vực, kỳ thực được ba nhà nắm giữ. Thứ nhất là Lang Gia tông chúng ta, còn có Thái A thành, còn có Tinh dã sơn. Ba thế lực này đều là nhị phẩm. Trong Kiếm Điền trung vực không có thế lực tam phẩm, ba thế lực nhị phẩm khống chế ước chừng hơn mười hai mươi thế lực tứ phẩm bên dưới. Còn có vô số thế lực ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm.

- Như vậy tính ra Kiếm Điền trung vực được phân thành ba?

- Đúng, đúng vậy, được phân thành ba. Ba thế lực lớn này ai cũng không làm gì được ai. Mỗi một nhà đều không có thực lực thống nhất cả Kiếm Điền trung vực. Từ xưa tới nay, Kiếm Điền trung vực vẫn có thế cục chia năm xẻ bảy này như vậy.

Vệ Lang thở dài.

Giang Trần như có điều suy nghĩ, đột nhiên nói:

- Tỉnh Dã sơn kia là sao?

- Tinh Dã sơn có quan hệ mật thiết với Thiên Long phái trên bát vực, thậm chí có người còn nói Tinh Dã sơn chính là một đại phân đà của Thiên Long phái.

- Thiên Long phái?

Giang Trần nhíu mày, Thiên Long phái này cũng không phải thiện nam tín nữ gì.

- Đúng vậy a, Tinh Dã sơn này ở trong Kiếm Điền trung vực chúng ta cũng là một thế lực hung hăng càn quấy, bá đạo nhất. Nếu như Kiếm Điền trung vực phân thành mười phần chia cho ba nhà thì Tinh Dã sơn kia ít nhấm chiếm bốn phần. Mà chúng ta và Thái A thành, ước chừng đều chiếm ba phần.

Vệ Lang lại nói.

Kiếm Điền trung vực, địa vực bao la, so với Xích Đỉnh trung vực cũng không kém chút nào. Nhưng mà đây là một lộ tuyến nếu như muốn từ Xích Đỉnh trung vực đi tới Lưu Ly vương thành phải qua. Cũng là lộ tuyến quan trọng nhất.

Từ Lưu Ly vương thành tới Vạn Tượng Cương Vực, con đường này vô cùng quan trọng, nếu nhưu có thể khống chế Kiếm Điền trung vực, là có thể đả thông toàn bộ lộ tuyến, những thế lực ven đường, mặc kệ là trung vực hay là hạ vực đều không đủ để đối kháng.

Giang Trần trầm ngâm một lát, không có tiếp tục hỏi mà lễ phép cười cười nói:

- Nhị vị, đa tạ đã bẩm báo. Bổn thiếu chủ còn một chút chuyện, xin lỗi không tiếp đón được chư vị. Nếu như nhị vị có hứng thú, có thể đi dạo vài ngày trong Lưu Ly vương thành chúng ta. Nếu như cần người dẫn đường, bổn thiếu chủ sẽ phái người đi hướng dẫn phong thổ Lưu Ly vương thành chúng ta cho nhị vị.

- Không dám, không dám.

Vệ Lang cười nói:

- Đạt được đan dược tuyệt thế bực này, nói ra sợ Chân thiếu chủ chê cười, thế nhưng chúng ta cũng muốn sớm trở về bế quan một chút, đem đan dược hóa thành thu hoạch thực tế.

Quả thực Vệ Lang này có chút đứng ngồi không yên, nghĩ tới công năng nghịch thiên của đan dược, quả thực hắn có chút khó nhịn.

Tâm tình của Lạc Thiên Thù so với Vệ Lang còn lo lắng hơn. Phải biết rằng thực lực của Lạc Thiên Thù còn kém Vệ Lang, khát vọng tăng lên thực lực hiển nhiên còn lớn hơn.

Giang Trần thấy bọn họ như vậy, cũng không giữ lại mà chỉ khuyên bảo:

- Nhị vị, nội dung lần giao dịch lần này, chắc hẳn các ngươi biết rõ nên giữ bí mật chứ?

- Biết rõ, biết rõ.

Vệ Lang và Lạc Thiên Thù liên tục gật đầu nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)