Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1321

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1321: Lão tổ vẫn lạc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng mà lần thứ nhất hắn không có thành công, kế tiếp càng không có bất kỳ khả năng nào thành công.

Toàn thân uấn éo, muốn tránh thoát khỏi sự trói buộc của Nguyên Từ Kim sơn. Bỗng nhiên trong hư không có một cái trảo lớn hiện lên, năm móng vuốt sắc bén như dao đâm tới gáy hắn.

Chủ nhân của cái trảo này không ngờ lại là một đầu Chân long.

Lão tổ Yến gia nhìn thấy rõ chủ nhân của cự trảo này, trong lòng hung hăng co rút lại.

Mà lúc này Vô Song đại đế đã kịp phản ứng, vứt bỏ trận pháp đánh tới.

- Thiếu chủ, Mạch mỗ tới.

Thương Hải đại đế thấy Giang Trần bị công kích cũng không để ý tới tất cả mà đánh tới hộ giá.

Giang Trần lạnh nhạt cười:

- Các ngươi tới vừa lúc, bắt lão nhân này, bắt không được thì trực tiếp giết chết.

Vô Song đại đế và Thương Hải đại đế liếc nhì nhau, hai người vô cùng ăn ý đồng thời thúc dục lĩnh vực Đế cảnh, khóa chặt hư không chung qunah lại.

Mà Hòe Sơn nhị tiêu thì một trước một sau, đem hai hướng khác ngăn lại, đồng thời thúc dục lĩnh vực Đế cảnh tới cực hạn.

Bốn đại đế đồng thời thúc dục lĩnh vực Đế cảnh, tạo thành một loại cộng minh, tạo ra khí thế cường đại, lập tức phong kín đường lui của lão tổ Yến gia.

Lão tổ Yến gia trong Xích Đỉnh trung vực cũng coi như là một nhân vật trong truyền thuyết. Ba đại tông môn của Xích Đỉnh trung vực cũng không biết hoàng thất có một lão tổ như vậy còn sống.

Nhưng mà lão tổ Yến gia ở Xích Đỉnh trung vực, tài nguyên nhân được cuối cùng cũng có hạn, tu vi một thân tuy rằng miễn cưỡng đột phá Đế cảnh, thế nhưng cảnh giới lại bình thường.

Đừng nói là so với Vô Song đại đế, coi như là so với bất luận một ai trong Hòe Sơn nhị tiêu, lão tổ Yến gia cũng kém nửa trù.

Hôm nay bị bốn đại đế vây quanh, lão tổ Yến gia này bối rối vô cùng. Vận dụng đủ thủ đoạn, ý đồ định dùng tốc độ cao nhất đột phá, thoát khỏi nơi này.

Giờ khắc này hắn sao lại không biết mình đã an nguy trong sớm tối. Giờ phút này đừng nói là giết chết Giang Trần. Có thể chạy thoát giữ mạng hay không cũng là điều khó nói.

Lão tổ Yến gia rốt cuộc cũng là người quyết đoán, một khi quyết định chạy trốn, căn bản hắn sẽ không cân nhắc tới thứ khác.

Tay vẽ lên hư không một cái, một đạo phù lật cường đại giống như một mặt trời màu vàng chiếu rọi hư không. Thân thể lão tổ Yến gia nhoáng lên một cái đã bị quang mang màu vàng này hút vào. Hóa thành một đạo lưu quang màu vàng muốn từ chỗ hư không này bỏ trốn.

- Hừ.

Vô Song đại đế dường như đã sớm ngờ tới lão tổ Yến gia còn có thủ đoạn này, hai tay chà xát, hai bàn tay cực lớn giống như hai ngọn núi băng đánh qua.

Thương Hải đại đế cũng cười một tiếng dữ tợn.

- Muốn đi sao? Lưu lại đi.

Thương Hải đại đế ra tay, vô số đạo gợn sóng hoa lệ giống như sóng biển đan vào trong hư không.

Lập tức, hư không hơn mười trượng chung quanh giống như có một màn nước, phong kín toàn bộ thiên địa chung quanh vào bên trong.

Ngay cả Giang Trần nhìn thấy thủ đoạn này của Thương Hải đại đế cũng kinh ngạc vạn phần. Thương Hải đại đế này luôn thích vuốt mông ngựa, thoạt nhìn có chút nhu nhược, thế nhưng không ngờ vừa mới ra tay thực lực lại mạnh mẽ như vậy.

Hòe Sơn nhị tiêu nhìn thấy thủ đoạn của Thương Hải đại đế như vậy khẽ nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Kỳ thực trong lòng bọn họ luôn xem thường Thương Hải đại đế.

Thế nhưng mà hiện tại xem ra, thực lực của Thương Hải đại đế này tuyệt đối còn trên hai huynh đệ bọn họ a.

Có Vô Song đại đế và Thương Hải đại đế đồng thời ra tay.

Lão tổ Yến gia kia bị khóa chết đường lùi, đạo lưu quang màu vàng kia đụng trái đụng phải trên hư không, thế nhưng thủy chung không có cách nào phá ra được một lối thoát.

Lão tổ Yến gia biến sắc, trong lòng lo lắng vạn phần.

Không gian một khi bị khóa chết, sức chiến đấu của một mình lão tổ yến gia này ngay cả bất luận một ai trong Hòe Sơn nhị tiêu hắn cũng chưa hẳn có thể thắng được. Chứ đừng nói là bốn vị đại đế cùng nhau vây công hắn.

Thương Hải đại đế hiển nhiên cũng có lòng biểu hiện thực lực trước mặt Giang Trần, vô cùng bán mạng. Các loại thần thông không ngừng thi triển ra, khí thế rộng rãi, đánh cho lão tổ Yến gia này mỏi mệt, chỉ có thể chạy trốn tứ phía.

- Hừ, trên trời dưới đất, ngươi không đi đâu được đâu.

Thương Hải đại đế cười lạnh liên tục, những cơn sóng cuồn cuộn nối tiếp nhau lan tràn về phía lão tổ Yến gia kia.

Lão tổ Yến gia mệt mỏi vô cùng, vốn đã cố hết sức. Lúc này đối mặt với công kích cường hãn của Thương Hải đại đế, liên tiếp lui lại.

Mà Vô Song đại đế lại cực kỳ lạnh nhạt, hắn cũng nhìn ra được Thương Hải đại đế cố ý biểu hiện trước mặt Giang Trần thiếu chủ một chút, cho nên cũng không có ý định cướp công người khác.

Trong lúc nhất thời Vô Song đại đế can tâm là lá xanh cho Thương Hải đại đế, làm trợ thủ cho Thương Hải đại đế.

Hòe Sơn nhị tiêu thì luôn nhìn chằm chằm vào trận chiến, hai huynh đệ bọn họ cũng muốn ra tay. Thế nhưng nhìn thấy tư thế liều mạng của Thương Hải đại đế, dường như bọn họ cũng không muốn để lại tiếng xấu là quần ẩu, cho nên cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm vào lão tổ Yến gia mà không có định trực tiếp vây công.

Nếu như là giao thủ một một, lão tổ Yến gia mặc dù đánh không lại Thương Hải đại đế thì cũng không chật vật như vậy. Thế nhưng mà hiện tại hắn đang cực lực chạy trốn. Chiến ý vốn không kiên định. Hơn nữa thực lực chênh lệch làm cho hắn trên cơ bản càng khó mà chống đỡ được.

Phanh.

Hai đạo lực lượng hung hăng va chạm, thân thể lão tổ Yến gia trực tiếp bay ra ngoài. Thương Hải đại đế không lùi mà tiến tới, liên tục đánh ra hai quyền.

Quyền cương giống như vòng xoáy sinh ra gợn sóng, tạo thành lực lượng đáng sợ, giống như cơn cuồng phong đang cuốn tới.

Đường lùi của lão tổ Yến gia bị phong kín, bị cuồng phong cuốn tới, không tự chủ được mà bị cuốn vào trong vòng xoáy khổng lồ này.

Một khi bị cuốn vào, chẳng khác nào là tiến là lĩnh vực đế cảnh của Thương Hải đại đế, kế tiếp cũng chỉ có thể để cho Thương Hải đại đế định đoạt.

Ầm ầm ầm.

Tốc độ của Thương Hải đại đế nhanh như thiểm điện, công kích trí mạng liên tục đánh tới người lão tổ Yến gia, lão tổ Yến gia này không thể tránh né kịp, toàn thân bị hai đạo lực lượng gắt gao vây khốn.

Phốc.

Lão tổ Yến gia điên cuồng phun ra máu tươi, quang mang màu vàng quanh thân thoáng cái giống như bốc hơi. Thân thể giống như một quả khí cầu căng phồng, thoáng cái nổ tung.

Vài đạo công kích của Thương Hải đại đế trực tiếp phá vỡ khí hải lão tổ Yến gia, đánh vỡ kinh mạch của hắn.

Phanh.

Thân thể lão tổ Yến gia từ trên không trung rơi xuống phía dưới. Tứ chi không ngừng run rẩy, giống như một con chó hoang gần chết, thân thể cuộn tròn, giãy dụa muốn đứng lên, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi.

Bản năng cầu sinh khiến cho hắn giãy dụa trên mặt đất.

Chỉ là một cường giả Đế cảnh một khi bị phá nát khí hải, chẳng khác nào là một phế nhân. Hơn nữa trên người hắn đã bị những vết thương này, cho dù hiện tại không chết thì cũng chỉ còn kém một hơi.

*****

- Ha ha, Thương Hải đạo hữu, chúc mừng a.

Vô Song đại đế nhẹ nhàng cười nói:

- Người này nhất định là nhân vật cấp lão tổ của Xích Đỉnh trung vực, lần này công lao của ngươi không nhỏ a.

Thương Hải đại đế cười hắc hắc, trước mặt Vô Song đại đế hắn cũng không dám làm cao, cười nói:

- Ta biết rõ ba vị lược trận cho ta, cố ý để ta lập công. Hổ thẹn, hổ thẹn, nhân tình này Thương Hải ta nhớ kỹ.

Vô Song đại đế cười nói:

- Đi xuống xem một chút đi.

Quách lão, tổng quản đại nội bị khống chế nhìn thấy lão tổ Yến gia trong vòng vay chiêu đã bị bốn đại đế đánh chết, sắc mặt trắng bệch, tâm như tro tàn.

Lão tổ vừa chết, át chủ bài cuối cùng của hoàng thất Yến gia cũng xong đời.

- Xong, xong rồi.

Trong lòng Quách lão tuyệt vọng.

- Thiếu chủ, lần này Thương Hải may mắn không làm nhục mệnh.

Thương Hải đại đế kích động đi tới trước mặt Giang Trần, giống như trẻ con đi thi đoạt giải vậy.

- Được, lần này công lao của ngươi không nhỏ.

Giang Trần nhíu mày nhìn lão tổ Yến gia đang giãy dụa trên mặt đất, thản nhiên nói.

- Cho hắn bớt đau xót đi.

- Không nên a.

Quách lão kia buồn bã cầu tình:

- Giang Trần thiếu chủ, lão tổ Yến gia này năm đó khi xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, lão tổ căn bản không tham dự, cũng không có hỏi tới. Những chuyện này không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Các người đã phế hắn, cần gì phải giết hắn như vậy?

Người của Đan Kiền Cung thì lại lửa giận ngút trời.

Thân Tam Hỏa không nhịn được mà nhảy ra, nói:

- Phế hắn thì không cần giết hắn sao? Dựa vào cái gì? Lúc trước khi các ngươi giết tới Vạn Tượng Cương Vực, có từng nghĩ tới việc hạ thủ lưu tình hay không?

- Đúng, oan có đầu, nợ có chủ. Chúng ta không lạm sát kẻ vô tội. Nhưng mà những người của Xích Đỉnh đế quốc này, một người cũng không thể buông tha.

Những người của Đan Kiền Cung này trong lòng đều căm phẫn

Đan Trì cung chủ chắp tay nói với Giang Trần:

- Để ta tới vậy.

Đan Trì cung chủ đi qua, cánh tay nhấc lên, một đạo đao mang hiện lên, trực tiếp cắt bỏ thủ cấp lão tổ Yến gia.

Lão tổ Yến gia kia tới chết cũng không nhắm được mắt, đôi mắt trợn ngược giống như cá chết, tràn ngập tuyệt vọng, dường như còn có chút hối hận mơ hồ.

Quách lão tán thán một tiếng, toàn thân run rẩy, kêu lên:

- Giang Trần tiểu tặc, ngươi sẽ chết không yên lành.

- Om sòm.

Tiêu Vân đưa tay tát một cái, trực tiếp tát cho Quách lão hoa mắt chóng mặt.

- Thiếu chủ, đây là lão tổ Yến gia, đích thị là hạch tâm tinh thần của hoàng thất Xích Đỉnh, lấy thủ cấp của lão nhân này ra thị chúng. Tất có thể phá hỏng quyết tâm chống cự của bọn chúng.

Thương Hải đại đế hiến kế.

- Không cần.

Giang Trần lạnh nhạt nói.

- Lão tổ hoàng thất Yến gia đã chết, trận pháp này càng không đáng để lo. Bốn người các ngươi tiếp tục phá trận đi.

Lão tổ Yến gia vừa chết, lá bài tẩy cuối cùng của hoàng thất Yến gia cũng coi như không còn.

Xích Đỉnh hoàng đế kia từ đầu tới đuôi đều ở trong trận pháp nhìn thấy biến cố bên ngoài. Khi hắn nhìn thấy lão tổ Yến gia kích thứ nhất không có thành công đánh chết Giang Trần, trong lòng đã xuất hiện cảm giác bất an. Sau đó nhìn thấy lão tổ bị bốn cao thủ vây quanh, hắn đã biết rõ không ổn.

Chỉ là hắn biết rõ thì biết rõ, dùng thực lực của hắn căn bản không có năng lực đi cứu. Cũng không dám đi cứu. Chỉ trơ mắt nhìn lão tổ Yến gia bị người ta đánh bay xuống đất, như chó nhà có tang, lại còn bị người ta cắt thủ cấp.

- Hoàng đế Yến gia, đây là thủ cấp lão tổ nhà các ngươi. Lấy về khóc đi.

- Lão tổ Yến gia đã chết, dư nghiệt Yến gia các ngươi nhanh chóng đi ra nhận lấy cái chết.

Lão tổ vừa chết, cả nội bộ hoàng cung tràn ngập khủng hoảng. XÍch Đỉnh hoàng đế kia giống như chỉ còn cái xác mà không có hồn vậy.

Tùy ý để cho bên ngoài phá trận.

- Bệ hạ, tỉnh lại đi.

- Bệ hạ, an nguy của Xích Đỉnh đế quốc hôm nay năm trong tay bệ hạ a.

Xích Đỉnh hoàng đế ngoảnh mặt làm ngơ, cơ mặt giật giật, mặt không chút biểu tình nào. Giờ phút này hắn đâu có thể tỉnh lại được?

Lão tổ Yến gia chết, phá hủy một tia hy vọng cuối cùng của hắn.

Mà bây giờ đại quân Lưu Ly vương thành nhìn chằm chằm vào, bốn vị cường giả Đại đế đang điên cuồng phá trận. Trận pháp này tuy rằng cường đại, thế nhưng dưới sự hợp lực của bốn vị đại đế, trận pháp này cho dù có vững chắc thì cũng sẽ có lúc bị công phá.

Xong, tất cả đều xong rồi.

Xích Đỉnh hoàng đế đờ đẫn kéo lê bước chân nặng nề đi về phía hậu viện.

- Bệ hạ, bệ hạ, lúc này ngươi không thể bỏ qua đại cục a.

- Bệ hạ, ở đây còn cần người chủ trì đại cục a. Bệ hạ...

Cả nội viện hoàng cung loạn thành một bầy, giờ phút này mọi người đều biết tận thế tới, tận thế thực sự tới rồi.

- Mọi người không cần hô nữa.

Một đại hán dường như là võ quan đứng ra, lòng đầy căm phẫn nói:

- Cái đế quốc này là đế quốc của Yến gia hắn. Năm đó người xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực cũng là Yến gia hắn muốn làm tay sai cho Bất Diệt Thiên Đô, phạm phải tội n ghiệt. Chúng ta không có tham dự, dựa vào cái gì phải chết cùng hắn?

- Đúng, Hoắc Thái úy nói đúng, những người như chúng ta đều vì chuyện của đế quốc mà vất vả. Lại chưa từng đi Vạn Tượng Cương Vực giết nửa người, chiếm một tấc đất nào. Chúng ta sao phải chết cùng Yến gia hắn?

- Đúng, mọi người cùng nhau xông lên, bắt người Yến gia lại, hiến cho Giang Trần thiếu chủ.

- Mọi người lên đi... Người Yến gia một người cũng không thể thả. Bắt được một thì coi như là một lá bùa hộ mệnh.

Có người đứng ra cổ vũ, lập tức có rất nhiều người đứng ra đáp lại. Trong lúc nhất thời cả nội viện hoàng cung tựa như một nồi cháo đang sôi, vô cùng hỗn loạn.

Có câu nói tới chân tường, chúng nhân đẩy.

Hoàng thất Xích đỉnh đế quốc ở trong Xích Đỉnh đế quốc thống trị vô số năm, tuyệt đối là nhất ngôn cửu đỉnh, uy tín cực cao.

Thế nhưng mà sau khi một loại chuyện lớn xảy ra, đủ loại biểu hiện của Xích Đỉnh hoàng đế biểu hiện ra ngoài làm cho mọi người đối với hắn thất vọng không ngừng.

Mà giờ phút này những cảm xúc mặt trái kia, ở trong lòng mọi người rốt cuộc cũng tích lũy tới tận cùng, thoáng cái bạo phát ra.

Khi tới lúc người ta tuyệt vọng, chung quy đều có thể bộc phát ra sự điên cuồng khó có thể tưởng tượng được.

Thế giới võ đạo không giống như một ít đế quốc thế tục, tư tưởng trung quân xâm nhập nhân tâm. Thế giới võ đạo cuối cùng vẫn chú ý lợi ích.

Xích Đỉnh hoàng đế này xưa nay không được lòng nhân tâm, lúc này mọi người lại cảm thấy hắn mang tới tai họa ngập đầu cho Xích Đỉnh đế quốc, lại bị cảm xúc mặt trái này thôi thúc.

Cho nên những người này rốt cuộc cũng bộc phát.

Còn có một ít phần tử ngoan cố bị tẩy não, ý đồ ngăn cản sự xúc động của mọi người. Thế nhưng rất nhanh đã bị biển người như thủy triều bao phủ.

- Bắt lấy hắn, bắt lấy tên yêu tinh hại người này giao cho Giang Trần thiếu chủ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)