Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0133

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0133: Đối kháng nửa bước Tiên cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giang Trần thúc dục Kim Dực Kiếm Điểu, tốc độ cao nhất phi hành gần nửa canh giờ, lúc này mới đuổi tới đoàn người Câu Ngọc. Nhìn thấy Giang Trần bình an trở lại, đội ngũ đều hưng phấn.

- Chúng ta phải tăng thêm tốc độ, mau rời khỏi lĩnh vực Càn Lam Bắc Cung khống chế. Đám người kia là dân liều mạng, chúng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Giang Trần cũng bất đắc dĩ, đến địa bàn của người ta, rất nhiều sự tình không thể muốn làm gì thì làm.

Nếu là Đông Phương Vương Quốc, dám can đảm cản đường cướp bóc, Giang Trần đã sớm bắn chết rồi.

Đương nhiên, cũng không phải Giang Trần sợ Càn Lam Bắc Cung, mà là Giang Trần cân nhắc đội ngũ mới đến, gây thị phi, sẽ phiền hà những người khác.

Giang Trần lại không ngờ tới, hắn khắc chế nhường nhịn như vậy, cũng không thể để cho Quảng sư huynh kia biết khó mà lui. Quảng sư huynh kia nhìn thấy đồng môn, liền thêm mắm thêm muối một phen, thuyết phục rất nhiều sư huynh thực lực còn hơn hắn, xoắn xuýt hơn trăm đồng môn, phân thành bốn năm đội ngũ, dùng phương thức tỏa lưới, bắt đầu vây bắt bọn người Giang Trần.

Ở Tây Bắc bộ Thiên Quế Vương Quốc, Càn Lam Bắc Cung, có bá quyền tuyệt đối.

Nghe đồng môn nói bị một đám người đi đường xa lạ khi dễ, mấy sư huynh cùng Quảng sư huynh giao hảo, đều giận tím mặt.

Mà nghe nói đám người xa lạ kia, vậy mà mang theo rất nhiều tọa kỵ, cấp bậc so với Thanh Dực Long còn cao hơn một chút, một ít sư huynh cùng Quảng sư huynh có giao tình, đều chủ động gia nhập đội ngũ lùng bắt.

- Đầu cơ kiếm lợi!

- Đi, chúng ta cũng kiếm một chén canh đi!

Trong phạm vi thế lực của bọn hắn, đệ tử Càn Lam Bắc Cung là rất có ưu thế, bọn hắn có thể tùy ý phi hành, rút ngắn đường xá.

Đối với bọn họ mà nói, trong khu vực Càn Lam Bắc Cung, không có Cấm khu gì. Qua châu phủ nào, qua lãnh địa chư hầu gì, bọn hắn căn bản không cần chào hỏi, muốn đi như thế nào liền đi như thế đó.

Kể từ đó, đội ngũ lùng bắt, dĩ nhiên là chiếm ưu thế rất lớn.

Mà nhóm người Giang Trần, lần đầu tới nơi lạ lẫm, tự nhiên không thể tùy tiện bay loạn, phải án lấy lộ tuyến phi hành.

Bởi như vậy, lộ tuyến bọn hắn phi hành, sớm đã bị người tính toán gắt gao.

Một tấm lưới lớn bốn phương tám hướng vây tới, là càng thu càng chặt rồi.

Ước chừng qua một canh giờ, đội ngũ cách nơi xung đột, đã qua hơn 1000 dặm. Tiếp qua bốn năm trăm dặm, liền sẽ ly khai địa bàn của Càn Lam Bắc Cung.

Chỉ cần thoát ly phạm vi thế lực của Càn Lam Bắc Cung, cái kia liền không cần lo lắng cái gì.

Dù Càn Lam Bắc Cung kia bá đạo, cũng quyết không có khả năng vi phạm đuổi giết. Dù bọn hắn không kiêng nể gì cả, vi phạm đuổi giết, cũng không có khả năng tùy ý như ở địa bàn của mình.

Càng bay lâu, Giang Trần càng cảm thấy ngực có một cỗ áp lực không hiểu.

Hôm nay 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 hắn đã tu luyện đến đệ tam trọng đỉnh phong, cách đệ tứ trọng cũng không xa.

Nói cách khác, hôm nay trực giác của hắn, so với lúc trước ở vô tận địa quật thí luyện, là cường đại hơn không ít.

- Mọi người chú ý, Càn Lam Bắc Cung kia nhất định chưa từ bỏ ý đồ, ta hoài nghi bọn hắn vẫn còn truy sát chúng ta. Mọi người giữ vững tinh thần!

- Tới thì tới, ai sợ ai.

Câu Ngọc công chúa nắm chuôi kiếm, bờ môi khêu gợi hiện lên một vòng kiêu ngạo.

Giang Trần nhìn nhìn tám thân vệ, lại nhìn bên phụ thân một chút.

Lần này, bọn hắn có khoảng hai mươi người, chỉ dẫn theo hơn hai mươi con Kim Dực Kiếm Điểu. Những Kim Dực Kiếm Điểu khác, đều được an bài ở nơi hẻo lánh, tạm thời không có đi theo.

Đây cũng là Giang Trần định ra sách lược, dù sao, hơn một ngàn con Kim Dực Kiếm Điểu, nếu như cùng một chỗ nhập cảnh, uy thế thật sự là rất dọa người.

Rêu rao như vậy, nhất định sẽ bị người nhìn chằm chằm.

Đừng nói hơn một ngàn con Kim Dực Kiếm Điểu, bọn hắn một người cưỡi một con Kim Dực Kiếm Điểu, cũng bị người theo dõi.

- Chết tiệt, Càn Lam Bắc Cung này thật đúng là không dứt!

Thuận Phong Chi Nhĩ của Giang Trần, đã bắt đến tung tích địch nhân.

- Toàn thể đề phòng, tiếp tục đi, bảo trì trận hình tác chiến.

Giang Trần hạ lệnh.

Hôm nay Giang Trần, đã không phải là Giang Trần ở Nhị Độ Quan, lần trước ở trên người Linh Đạo cường giả bị tổn thất nặng, mấy tháng này, hắn một mực huấn luyện Kim Dực Kiếm Điểu, thao luyện 《 Bát Hoang Nhiếp Linh Trận 》.

Hôm nay, trận pháp này, mở ra có thể tổ hợp tiểu trận pháp, cũng có thể tạo thành trung trận pháp, nếu nhiều Kim Dực Kiếm Điểu, còn có thể tổ kiến đại trận pháp.

Hiện tại bên người Giang Trần, luận thực lực, tám gã thân vệ đơn thể tác chiến không thể nghi ngờ là thấp nhất. Bọn họ đều là tám mạch chân khí, ngoại trừ Tiết Đồng thiên phú hơi cao một chút, đã tiến vào chín mạch Chân Khí cảnh.

Nhưng mà, tám người bọn hắn cũng có một ưu thế, cái kia chính là trận pháp thuần thục, thông qua mấy tháng này chìm đắm, bọn hắn đối với trận pháp lĩnh ngộ, đã nắm giữ bảy tám phần uy lực.

Hôm nay phối hợp sức chiến đấu của Kim Dực Kiếm Điểu, tám người tám cầm, ít nhất có thể đối phó trên mười Chân khí đại sư cũng sẽ không rơi vào hạ phong.

Nếu chờ tu vi của bọn hắn đột phá đến Chân khí đại sư, như vậy dù đối mặt Linh Đạo cường giả, cũng có lực đánh một trận.

Đám thân vệ kia của Giang Phong, dùng Giang Ưng cầm đầu, thực lực đều tương đối cao. Trong đó Giang Ưng càng là tiến nhập hàng ngũ Chân khí đại sư.

Đương nhiên, nhóm người bọn hắn, sức chiến đấu mạnh nhất, vẫn là Giang Trần.

Ngoại trừ Giang Trần, là Câu Ngọc công chúa và Giang Phong.

- Câu Ngọc, ngươi phụ trách suất lĩnh tám thân vệ, ta phụ trách chiếu ứng bên cha ta. Nắm giữ trận hình, không thể để bọn hắn xông rối loạn trận tuyến.

Giang Trần nhắc nhở.

Câu Ngọc giương lên chiếc cằm thon nói:

- Yên tâm đi, ta sẽ không kéo chân sau của ngươi!

Bảo trì trận hình, đội ngũ nhanh chóng tiến lên. Tuy biết rõ truy kích đã đến, nhưng nhóm người Giang Trần cũng không thể lung tung cải biến lộ tuyến phi hành.

Phiền toái trước mắt còn không có giải quyết, vạn nhất vào loạn Cấm khu, gây ra phiền toái mới, vậy thì càng thêm khó khăn.

- Dịch sư huynh, thấy không, ở phía trước rồi.

Quảng sư huynh kia phát hiện nhóm người Giang Trần, ngữ khí kích động.

Lúc này, tư thái của Quảng sư huynh rõ ràng thấp hơn nhiều, ở bên người một thanh niên khác. Người thanh niên này biểu lộ lãnh khốc, khuôn mặt thon gầy lộ ra thập phần lạnh lùng, dưới khóe mắt có một vết sẹo, như một loài bò sát, để cho thanh niên này nhiều thêm vài phần sát khí.

Người này, đúng là Quảng sư huynh một lòng muốn nịnh bợ Dịch sư huynh.

- Đi lên, ngăn bọn hắn lại!

Thanh âm của Dịch sư huynh kia, lạnh như băng nói.

- Đi!

Một nhóm mười mấy người, thúc dục Thanh Dực Long, dùng tốc độ nhanh nhất vọt lên.

- Tiểu tử, còn muốn chạy trốn?

Quảng sư huynh kia hét lớn một tiếng.

- Muốn chết!

Kỳ thật Giang Trần cũng phát hiện nhóm người này ở phía sau, thấy gia hỏa họ Quảng kia rõ ràng còn không thay đổi, lại dám xông ở phía trước.

Không hề do dự, quay đầu lại là một mũi tên bắn qua.

*****

Mũi tên kia thập phần đột nhiên, cũng thập phần nhanh chóng, Quảng sư huynh kia xông cực nhanh, nhưng mà Dịch sư huynh kia lại xông nhanh hơn, cũng không thấy rõ hắn là ra tay như thế nào.

Bỗng nhiên một đạo hào quang xoáy lên, mũi tên kia cách Quảng sư huynh khoảng 10m, liền bị một xiềng xích quấn lấy.

Người điều khiển xiềng xích, đúng là Dịch sư huynh.

Người này cười lạnh một tiếng:

- Đánh lén, tính toán bổn sự gì?

Cánh tay chấn động, xiềng xích kia vung ra, mũi tên hóa thành một đạo khí lưu, phản xạ hướng Giang Trần.

Giang Trần thấy người kia ra tay, cũng hơi có chút giật mình.

- Người này, chẳng lẽ là Linh Đạo cường giả?

Loại lực lượng này, rõ ràng vượt qua cấp bậc Chân khí đại sư. Nhưng muốn nói Linh Đạo cường giả, tựa hồ lại kém một chút.

Giang Trần được chứng kiến uy năng của Linh Đạo cường giả, dù là Từ Chấn, trong Linh Đạo cường giả là loại tương đối kém, sức chiến đấu cũng vượt xa người này.

Nếu như cần phải cân nhắc lực lượng của người này, ước chừng là giữa Chân Khí cảnh đỉnh phong đến Linh Đạo.

Giang Trần không dám lãnh đạm, cũng may trên tay hắn là Linh khí tứ luyện Đại Vũ cung, hất lên Trường Cung trong tay, quét ra mũi tên phản xạ đến.

- Có chút khó giải quyết!

Giang Trần âm thầm nghiêm nghị.

- Dịch sư huynh, đa tạ ra tay!

Quảng sư huynh kia đắc ý quên hình, thiếu chút nữa giẫm lên vết xe đổ, một mũi tên kia nếu như không có Dịch sư huynh ra tay, hắn chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

- Chớ nói nhảm, người này ta chế trụ. Ngươi đi đối phó những người khác.

Dịch sư huynh này xa xa tập trung Giang Trần.

Hai cường giả cách không đối mặt, khí thế tập trung đối phương. Trong lúc nhất thời lâm vào giằng co, phảng phất ai cũng không muốn động thủ trước, tựa hồ động thủ trước sẽ mất đi tiên cơ.

- Thực lực không tệ, đáng tiếc ngươi là Chân Khí cảnh, không phải đối thủ của ta!

Thanh âm của Dịch sư huynh kia, bén nhọn như là kim loại, rất chói tai.

- Nói như ngươi là Linh Đạo cường giả vậy.

Giang Trần khinh thường.

- Tuy không phải Linh Đạo cường giả chân chính, nhưng ta là nửa bước Tiên cảnh, đủ nghiền áp Chân Khí cảnh đỉnh phong như ngươi!

Dịch sư huynh kia nói xong, khí thế đột nhiên bay lên.

Cả người giống như một cơn gió, tràn đầy lực lượng huyền ảo.

- Ba chiêu!

Dịch sư huynh kia lãnh khốc nói:

- Trong vòng ba chiêu giải quyết ngươi!

Gió đã bắt đầu thổi, mây di chuyển.

Bên người Dịch sư huynh, hư không đột nhiên không có bất kỳ dấu hiệu nổi lên sóng gió, từng đạo khí lưu, giống như hình thành một loại tiết tấu.

Đây không phải chân khí, so với chân khí càng thêm huyền ảo.

- Phong vân liệm! Khóa!

Quanh thân Dịch sư huynh, bỗng nhiên như là ảo thuật, chui ra sáu sợi xiềng xích màu trắng bạc, theo tiết tấu của khí lưu kia chấn động, đột nhiên hướng Giang Trần quấn quanh đến.

- Là Linh lực khí lưu!

Giang Trần chấn động, Dịch sư huynh này tự xưng "nửa bước Tiên cảnh", quả nhiên không phải thổi. Mặc dù đối với Linh lực nắm giữ không phải quá thành thạo, nhưng mà kia quả thật là Linh lực hình thành khí lưu.

Phối hợp xiềng xích của hắn công kích, trong lúc nhất thời đem hư không chung quanh Giang Trần khóa lại!

Ánh mắt Giang Trần thâm thúy, trong nháy mắt Dịch sư huynh công kích, vô danh đao đã nắm trong tay, dẫn động Đao Quyết, Thương Lãng chân khí như thủy triều vọt tới.

Kim Dực Kiếm Điểu đã là bạn nối khố của Giang Trần, biết rõ Giang Trần muốn ra chiêu, nương theo chân khí của Giang Trần, đem lực lượng của nó phối hợp đến hoàn mỹ.

- Thương Hải nộ, sóng cả kinh, trảm!

Kim Dực Kiếm Điểu phóng tới trước, trong Kim sắc lưu quang, kéo lê một đường vòng cung mỹ diệu, chém ra đao mang tuyệt thế.

Đúng là 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 đệ tam thức... kinh đào!

Giang Trần, mười một mạch Chân khí đại sư.

Dịch sư huynh, nửa bước Tiên cảnh.

Theo lý thuyết, hai người này tồn tại chênh lệch trên thực chất, không phải một cấp bậc.

Nhưng mà, theo Kinh đào nhất thức chém ra, chân khí bàng bạc kia nhấc lên đao mang, diệu đến đỉnh phong, trảm vào hư không.

Chân khí cường đại, đem hư không trảm loạn.

Sáu sợi xiềng xích kia hình thành trói buộc, bị khí lưu thác loạn quấy nát.

Khanh!

Thanh âm kim loại va chạm, chói tai truyền khắp Thương Khung.

Một chiêu qua đi, bất phân thắng bại!

- Ân?

Dịch sư huynh hiển nhiên có một ít ngoài ý muốn.

- Chân Khí cảnh, vậy mà có thể đảo loạn linh lực của ta, phá hư Phong Vân liệm của ta trói buộc?

Giang Trần một đao bức lui thế công của đối phương, khiến đối phương ngạc nhiên, trong nháy mắt thúc dục Kim Dực Kiếm Điểu, ngược lại lướt quay về.

Kim mang phá không, Giang Trần đã cầm Đại Vũ cung trên tay.

- Chết!

Hưu, hưu, hưu!

Ba mũi tên, không lưu tình chút nào, bắn về ba gã đệ tử Càn Lam Bắc Cung.

Bên Càn Lam Bắc Cung kia, đang vây công bọn người Giang Phong, căn bản không nghĩ tới chiến cuộc bên này thay đổi, cũng không nghĩ tới Giang Trần ở dưới Dịch sư huynh áp chế, sẽ có dư lực đến công kích bọn hắn.

Tiếng xé gió vang lên, mũi tên cũng lập tức bắn tới.

A!

Ba tiếng kêu thảm cơ hồ là đồng thời phát ra, ba mũi tên đã bắn thủng cổ họng của bọn hắn.

Đương nhiên, Giang Trần dùng là mũi tên bình thường. Những Chân Khí cảnh cường giả bình thường này, còn không xứng Giang Trần dùng nguyên bộ mũi tên của Đại Vũ cung.

Dịch sư huynh thoáng thất thần, liền bị Giang Trần chui chỗ trống, thoáng cái chết ba đồng môn.

Tuy Dịch sư huynh đối với đồng môn sống chết, cũng không có bao nhiêu quan tâm. Nhưng mà đối thủ ở trước mặt hắn giết chết đồng môn, không thể nghi ngờ là tương đương đánh mặt của hắn.

Giang Trần hừ lạnh một tiếng, vô danh đao trong tay, ngăn ở giữa không trung, cùng vòng chiến phía trước giữ vững khoảng cách nhất định.

Trong mắt Dịch sư huynh lộ ra hung quang, hung ác nói:

- Vừa rồi một đao kia là không tệ. Bất quá, nếu ngươi cho rằng bằng tu vi Chân Khí cảnh của ngươi, có thể đối kháng Tiên cảnh cường giả, vậy thì mười phần sai rồi.

- Hừ, nói giống như ta chưa thấy qua Tiên cảnh cường giả vậy.

Giang Trần lạnh lùng cười cười.

Hắn không những kiến thức qua Linh Đạo cường giả, còn cùng Linh Đạo cường giả giao thủ. Dịch sư huynh này nhiều nhất là nửa bước Tiên cảnh, so với Từ Chấn còn kém xa, lại dám ở trước mặt hắn tự biên tự diễn.

Khí lưu lại lần nữa lay động, quanh thân Dịch sư huynh, một cái Phong Bạo cự đại xoay tròn, một đoàn khí xoáy thanh sắc ngưng tụ thành một đạo khí lưu thô như thùng nước.

Xiềng xích của Dịch sư huynh kia, ở trong luồng khí xoáy không ngừng lăn mình, vậy mà ngưng tụ thành một đạo khí lưu như Thương Long, như một mũi khoan cực lớn, đột nhiên hướng Giang Trần xông lại.

- Hào nhoáng bên ngoài!

Giang Trần bái kiến kích thứ nhất của Dịch sư huynh, liền đã thăm dò ra thực lực người này. Lúc này đây, Giang Trần ngay cả vô danh đao cũng không cần.

Đột nhiên thúc dục Kim Dực Kiếm Điểu, thân hình bỗng nhiên phóng tới.

Hai tay tạo thành quyền, một tay như Thái Âm, một tay như Thái Dương.

- Khô Vinh Thần Quyền, Âm Dương mài!

Hai luồng chân khí, như Thái Âm Thái Dương dung hợp, chợt phân chợt ly, ngưng tụ thành một đạo quyền cương đáng sợ, hướng khí lưu kia chặn ngang đập tới!

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)