Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1393

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1393: Phượng kêu Hạ Vực Tử Yên tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tuy Đan Hỏa Thành là cái đinh trong mắt, nhưng mà cho tới bây giờ, Giang Trần đều không coi Đan Hỏa Thành là họa lớn trong lòng.

Nói không dễ nghe, Đan Hỏa Thành còn không xứng để cho Giang Trần coi bọn chúng là họa lớn trong lòng. Tuy thực lực của Đan Hỏa Thành không tệ, nhưng nhất định sẽ bị Lưu Ly Vương Thành trấn áp.

Họa lớn trong lòng Giang Trần, là Thượng Cổ Ma tộc bị phong ấn.

Ma tộc, mới là họa lớn trong lòng Nhân tộc. Từ trình độ phá hư đến xem, một khi Ma tộc xuất hiện, tất nhiên sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu ở Nhân loại cương vực.

Giang Trần và Tỉnh Trung Đại Đế, tuyệt đối là người có chủ đề cộng đồng.

Hai người từ cuộc chiến Thượng Cổ Phong Ma, một đường nói đến quẫn cảnh của Nhân loại cương vực bây giờ, vậy mà hào hứng không giảm.

Còn nói cách cục của Nhân loại cương vực hiện tại, nói lên dã tâm của Đan Cực Đại Đế, nói lên cách cục của Thượng Bát Vực bát đại Nhất phẩm tông môn...

Tỉnh Trung Đại Đế thân là một trong Lục Đại cự đầu của tán tu, đối với thế cục của Nhân loại cương vực, vậy mà xem phi thường thấu triệt. Ở điểm này, tuyệt đối là viễn siêu Vô Song Đại Đế cùng Hòe Sơn Nhị Tiêu.

Đột nhiên Giang Trần cảm giác được, mình tống xuất giọt Thiên Côn huyết mạch thứ ba, nhân tuyển là phi thường hoàn mỹ.

Buổi nói chuyện với Tỉnh Trung đại đế làm cho Giang Trần cũng mở rộng tầm mắt, lý giải về cương vực nhân loại cũng sâu sắc hơn rất nhiều.

- Nói chuyện một buổi hơn đọc sách mười năm. Huy lão ca, không thể tưởng tượng được lão ca lại có tri thức uyên bác như vậy về cương vực nhân loại. Làm cho tiểu đệ không thể không bội phục a.

Giang Trần bội phục từ tận đáy lòng.

- Hổ thẹn, lão ca ta chí lớn nhưng tài mọn, không có bổn sự như Khổng Tước đại đế, chỉ có thể lý luận suông, cũng rất ít khi hành động. Nếu như mỗi một tu sĩ của cương vực nhân loại đều có thể như Khổng Tước đại đế, coi vận mệnh của nhân tộc là nhiệm vụ của mình. Nhân tộc chúng ta lo gì không hưng thịnh? Mối họa Ma kiếp lo gì không diệt nổi?

Tỉnh Trung đại đế nói tới vấn đề này, cũng vô cùng đau đớn.

Theo Tỉnh Trung đại đế thấy, thế lực khắp nơi trong cương vực nhân loại đấu đá nhau, chinh phạt lẫn nhau, ám toán nhau, tuyệt đối là đang tìm đường chết.

Vốn truyền thừa đã tuyệt tự, thực lực nhân tộc so với thời kỳ thượng cổ đã vô cùng ảm đạm. Nếu như còn nội chiến liên tục koong ngừng, đến lúc đó thực sự có chết như thế nào cũng không biết.

Giang Trần an ủi:

- Huy lão ca yên tâm, theo tiểu đệ quan sát, tuy rằng Ma tộc đã bắt đầu có dấu hiệu tro tàn lại cháy. Nhưng mà trong vài thập niên tương lai, có lẽ vẫn an toàn. mặc dù có một ít dư nghiệt Ma tộc đi ra ngoài gây ra sóng gió, cũng tuyệt đối không có cách nào gây họa lớn được.

Giang Trần đã từng đi qua địa phương phong ấn, cũng có thể phân tích ra một ít đại thế.

Ma tộc hiện tại, đại bộ phận còn ở trong trạng thái yên lặng, còn chưa có đạt tới trạng thái rục rịch gần như muốn điên cuồng bộc phát.

Một khi tới trạng thái này, vậy Ma tộc xâm lấn quy mô lớn, Ma kiếp cũng chính thức bộc phát.

Ít nhất trong ba tới năm mươi năm trước mắt, Giang Trần vẫn tương đối lạc quan.

Trong vòng ba tới năm mươi năm tới, có lẽ không có ma kiếp quy mô lớn bộc phát.

Nhưng mà những mối họa nhỏ Ma tộc tuyệt đối sẽ thường xuyên không ngừng xuất hiện ở khắp nơi. Lần trước Giang Trần ở địa bàn Xích Đỉnh trung vực đã chiến một trận với Huyết Quỳ ma đế đã nói rõ vấn đề này.

Rất nhiều Ma tộc thời thượng cổ chưa hẳn đều bị phong ấn trong địa phương phong ma. Cũng có một ít Ma tộc tán loạn, bị phong ấn ở khắp nơi trong cương vực nhân loại.

Những dư nghiệt tán loạn khắp nơi trên cương vực nhân loại nhất định sẽ liên tiếp bộc phát ở khắp nơi.

Nếu như không coi trọng việc này, cũng có khả năng tạo thành họa lớn.

Dù sao, sự đáng sợ nhất của Ma tộc không phải là lực sát thương của bọn chúng, mà là năng lực đồng hóa huyết mạch của bọn chúng.

Một Ma tộc có thể thông qua rất nhiều thủ đoạn, thông qua việc điều khiển Nhân tộc, đem rất nhiều nhân tộc chuyển thành khôi lỗi Ma tộc, trở thành vật thế mạng cho Ma tộc.

Trên thực tế, năng lực sinh sôi nảy nở của Ma tộc chênh lệch cực lớn với chủng tộc khác, sự cường đại của bọn họ nằm ở chỗ năng lực đồng hóa huyết mạch, huyết mạch bọn họ có tính xâm lược rất mạnh.

Một Ma tộc thậm chí có thể diễn sinh ra ngàn vạn khôi lỗi Ma tộc.

- Huy lão ca, lão ca nên nắm chắc thời gian luyện hóa huyết mạch Thiên Côn rồi nói sau. Còn nhiều thời gian, cái thân này của lão ca tương lai còn có đất dụng võ.

Lần này đi Phượng Minh hạ vực, Giang Trần cũng không có ý định mang Tỉnh Trung đại đế đi theo.

Mang theo Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu đã đủ rồi.

Hiện tại, mỗi một lần trước khi Giang Trần đi ra ngoài đều cực kỳ cẩn thận. Trước khi xuất phát, Giang Trần lại lần nữa kiểm tra qua Cửu Vi Phi Hoa trận của phủ thiếu chủ một chút.

Tất cả vẫn ổn, lúc này Giang Trần mới yên tâm rời đi.

Những ngày qua, chỉ cần Giang Trần nhàn rỗi đều sẽ không ngừng cải thiện Cửu Vi Phi Hoa trận, làm cho Cửu Vi Phi Hoa trận kia càng thêm vững chắc.

Cửu Vi Phi Hoa trận không ngừng tiến bộ, cấp bậc phòng ngự tự nhiên cũng không ngừng tăng lên.

Hiện tại, coi như Đan Cực đại đế mang theo một đám đại đế giết tới Lưu Ly vương thành, cũng chưa chắc đã phá vỡ được Cửu Vi Phi Hoa trận kinh hãi thế tục này.

Sau khi chuẩn bị tốt tât cả, Giang Trần và Vô Song đại đế cùng Hòe Sơn nhị tiêu, lặng lẽ rời khỏi Lưu Ly vương thành.

Phượng Minh hạ vực, ở trong cương vực nhân loại mà nói quả thực là nơi hẻo lánh.

Mà Tử Yên tông, ở Phượng Minh hạ vực này quả thực cũng được coi là thế lực lớn nhất. Chỉ là loại thế lực lớn như vậy, ném tới bát vực căn bản không đủ để lọt vào mắt người khác.

Giang Trần giá lâm Tử Yên tông, không có gióng trống khua chiêng mà vô thanh vô tức tới.

Giang Trần tiến vào địa bàn Tử Yên tông, trước tiên đã cảm ứng được vị trí của Tử Yên tông lão, Giang Trần đi thẳng tới bên ngoài động phủ của Tử Yên tông lão.

Đối với đám người Giang Trần mà nói, cấm chế phòng ngự của Tử Yên tông chẳng khác gì là thùng rỗng kêu to. Giang Trần liếc mắt đã có thể nhìn thấy rất nhiều sơ hở của cấm chế phong ngự này, sau đó lại nhẹ nhõm thông qua những cấm chế, vượt qua khỏi những cấm chế này mà không kinh động bất luận một kẻ nào đã tới cấm địa của Tử Yên tông.

Tử Yên tông lão kia ở trong động phủ của bản thân, đang bế quan.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy động phủ mình có chút chấn động, sau một khắc, cấm chế bên ngoài động phủ của hắn rõ ràng giống như không có chút lực phòng ngự nào, bị một cỗ lực lượng thần bí trực tiếp phá vỡ.

- Người nào?

Tử Yên tông lão quá sợ hãi.

- Tử Đàn, từ khi chia tay tới bây giờ không có vấn đề gì chứ?

Giang Trần từ trong hư không hiện ra, miệng mỉm cười nhìn qua Tử Yên tông lão kia, nhìn qua bộ dáng hoảng sợ của hắn, Giang Trần như cười như không nói.

*****

Nói thật, Giang Trần làm như vậy là cố ý ra oai phủ đầu.

Dù sao, nghe lời một phía từ miệng Tử Yên tông lão này, Giang Trần cũng không quá tin. Cho nên hắn muốn đột nhiên xuất hiện, tới quan sát một chút.

Hiện tại nhìn phản ứng của Tử Yên tông lão này, hẳn không có âm mưu gì.

- Giang... Giang Trần thiếu chủ.

Tử Yên tông lão sững sờ, trên mặt lập tức hiện lên vẻ đại hỉ, nói:

- Giang Trần thiếu chủ, quả nhiên người thủ tín, rốt cuộc cũng đại giá quang lâm.

- Được rồi, lời nói khách khí ta cũng không nói nữa.

Giang Trần khoát tay nói tiếp:

- Ta nhìn Tử Yên tông ngươi, dường như không có động tĩnh gì lớn a.

Tử Yên tông lão thở dài nói:

- Đội ngũ chúng tiểu nhân phái ra đã xuất phát. Tại hạ còn có một môn vũ kỹ công pháp còn chưa hoàn toàn thông hiểu đạo lý, cần minh tưởng kích thích một chút. Qua ba năm ngày nữa, ta nhất định sẽ tự mình đi tới đó. Lần này thế lực lớn của Phượng Minh hạ vực chúng ta cơ hồ đều mời chỗ dựa sau lưng. Giang Trần thiếu chủ, tại hạ còn tưởng rằng Tử Yên tông chúng ta phúc duyên nông cạn, không có cơ hội nghênh đón đại giá của Giang Trần thiếu chủ a.

Tử Yên tông lão có chút hưng phấn:

- Nếu như cao thấp Tử Yên tông biết rõ Giang Trần thiếu chủ đại giá quang lâm, nhất định sĩ khí sẽ đại chấn.

Giang Trần khoát tay chặn lại, không chút khách khí ngắt lời:

- Việc này không nên rêu rao. Nếu như ngươi muốn chiếm được tiên cơ trong lúc thăm dò Trầm Hương cốc, cũng đừng tùy tiện lộ ra át chủ bài của mình.

Giang Trần cũng nhìn ra được, Tử Yên tông lão này có chút đắc ý quên mình.

Tử Yên tông lão kia bị Giang Trần nhắc nhở như vậy cũng giật mình phục hồi tinh thần, vội vàng gật đầu nói:

- Đúng đúng, vẫn là Giang Trần thiếu chủ chu đáo.

Tuy rằng danh khí thiếu chủ của Lưu Ly vương thành khá lớn, thế nhưng mà thế giới nay từ trước tới nay không thiếu đại nhân vật. Nếu như bạo lộ át chủ bài quá sớm, quả thực có khả năng mất đi tiên cơ.

- Nói qua một chút, Trầm Hương cốc này rốt cuộc có mấy nhà thế lực lớn tham dự.

Giang Trần không muốn nói tới những lời khách khí kia, hắn cảm thấy hứng thú với Trầm Hương Cốc như vậy, là chuyện quỷ dị trong bí cảnh của Trầm Hương cốc thông qua lời miêu tả của Tử Yên tông lão.

Thông qua phán đoán của Giang Trần, dưới tình huống bình thường, Trầm Hương cốc này nhất định có vấn đề.

Đối với loại bí cảnh như vậy, Giang Trần cũng vô cùng hứng thú.

Tử Yên tông lão thở dài nói:

- Vốn, tất cả thế lực tông môn trong Phượng Minh hạ vực chúng ta cho rằng Trầm Hương cốc kia là địa bàn của Phượng Minh hạ vực chúng ta. Bởi vậy mặc kệ bí cảnh trong Trầm Hương cốc là gì, cuối cùng cũng là địa bàn của Phượng Minh hạ vực, phải do Phượng Minh hạ vực tự mình làm chủ. Thế nhưng mà những điều này chỉ là biểu hiện bề ngoài mà thôi. Vì lợi ích trước mắt, có một ít tông môn đã sớm tìm được núi dựa lớn ở các vực khác bên ngoài. Thậm chí ngay cả các vực chung quanh cũng bị dẫn tới. Hiện tại thế cục trong Trầm Hương cốc này đã triệt để không khống chế được.

- Không khống chế được?

Giang Trần nhíu mày.

Tử Yên tông lão gật đầu nói:

- Quả thực là không khống chế được, hiện tại Phượng Min hạ vực chúng ta đã trở thành phía yếu thế. Những tông môn được mời tới làm chỗ dựa kia, lớn tiếng đoạt chủ, triệt để cướp đi quyền chủ động của Phượng Minh hạ vực. Hiện tại khu Trầm HƯơng cốc kia, đối với thế lực Phượng Minh hạ vực chúng ta đã trở thành gân gà...

Nói tới đây, Tử Yên tông lão cũng có chút buồn bực. Chuyện phát triển tới một bước này, hiển nhiên cũng là thứ mà tất cả các thế lực lớn trong Phượng Minh hạ vực trước đó không thể tưởng tượng ra được.

Những tông môn kia, bề ngoài đều nhất trí có cùng ba ước định. Tuyệt đối không mời chỗ dựa, tuyệt đối không mời cứu binh. Thế nhưng mà bí mật, đại bộ phận thế lực đều làm trái ước định.

Thế nhưng mà kết quả khi làm trái ước định cũng không có mang tới chỗ tốt gì cho bọn họ. Chỗ dựa mà bọn họ mời tới, mời tới giúp đỡ, thế nhưng lại trực tiếp gạt bọn họ qua một bên, tự mình chơi đùa.

Trầm Hương cốc hiện tại, thứ duy nhất có cảm giác không tồn tại chính là thế lực bản thổ Phượng Minh hạ vực.

Loại cục diện này ít nhiều cũng có chút trào phúng.

Có thể nhìn ra được Tử Yên tông lão này ít nhiều trong lòng có chút không cam lòng. Cuối cùng Tử Yên tông hắn cũng là thế lực lớn trong Phượng Minh hạ vực.

- Hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu thế lực lớn lẫn vào bên trong?

Tuy rằng Giang Trần mang lòng giúp đỡ mà tới, thế nhưng loại chuyện như vậy, vẫn nên biết mình biết người thì tốt hơn.

- Quanh thân Phượng Minh hạ vực ta có hai đại trung vực, cũng đã bị cuốn vào. Còn đáng sợ hơn là Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông, hai đại tông môn nhất phẩm này đều phái ra cường giả trong tông. Nghe nói Thiên Âm tự và Bất Diệt Thiên Đô, thậm chí là Đan Hỏa thành cũng có ý định phái người tới đây.

- Cái gì?

Lúc này Giang Trần triệt để sửng sốt.

Một Phượng Minh hạ vực nho nhỏ, tại sao lại đột nhiên dẫn tới sự chú ý của nhiều thế lực lớn tới như vậy?

Phải biết rằng Phượng Minh hạ vực này ở chỗ vắng vẻ, xa xôi, có thể nói là thâm sơn cùng cốc. Tuy rằng so với Vạn Tượng Cương Vực năm đó tốt hơn một chút, thế nhưng Vạn Tượng Cương Vực suy sụp là có nguyên nhân, là vì mấy trăm năm trước bị Xích Đỉnh trung vực huyết tẩy qua một lần.

Mà Phượng Minh hạ vực này ở nơi vắng vẻ, từ trước tới nay không gặp chiến tranh, xâm lấn, sở dĩ bọn họ có địa vị thấp, là hoàn toàn vì xa xôi, bởi vì tài nguyên thiếu thốn.

Một nơi hẻo lánh, tài nguyên thiếu thốn như vậy, lại khiến cho nhiều thế lực lớn chú ý, chuyện này cũng khiến cho sự hứng thú của Giang Trần tăng lên nhiều.

- Hiện tại mới qua mấy tháng mà chuyện Trầm Hương cốc kia đã náo loạn lớn như vậy rồi sao?

Lần trước khi Tử Yên tông lão này đi tới Lưu Ly vương thành, hắn ta chưa từng nói qua những chuyện này.

Những chuyện này hiển nhiên là tình huống mới xảy ra trong vòng mấy tháng gần đây.

Tử Yên tông lão thở dài nói:

- Chuyện không khống chế được cũng mới chỉ xảy ra trong vòng nửa năm gần đây. Trầm Hương cốc hiện tại, Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông chia làm hai phần. Mấy thế lực trung vực khác đều phải nghe bọn họ sắp xếp. Nếu như không phục sự sắp xếp này, hai đại tông môn nhất phẩm này sẽ trực tiếp giết không tha.

- Thiếu chủ, thực sự phải làm như vậy sao?

Vô Song đại đế có chút không yên lòng hỏi.

Ngay vừa rồi, Giang Trần đã nói với bọn họ suy nghĩ lớn mật của hắn.

Giang Trần ngưng trọng nói:

- Hiện tại tất cả các đại tông môn đều chú ý tới Trầm Hương cốc này. Chúng ta mang người tới, vốn là muốn mạnh mẽ cướp lấy quyền chủ động. Nhưng mà loại thế cục như hiện tại, muốn một nhà độc tài, chiếm lấy quyền chủ động hiển nhiên là chuyện không có khả năng. Cho nên phải đi lối tắt khác.

Vô Song đại đế vẫn có chút không yên lòng, nói:

- Như vậy, ba người chúng ta không có cách nào chiếu cố được thiếu chủ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)