Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1399

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1399: Pháo hôi dò đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thế nhưng mà tình hình hiện tại này, những người này bị dẫn dụ tới, lại không có giác ngộ làm bia đỡ đạn. Chuyện này khiến cho những người ở trên bát vực này cảm thấy vô cùng tức giận.

Lúc này có một đại biểu của tông môn nhị phẩm khiêm tốn nói:

- Chư vị, thế cục phía trước không rõ. Phái người đi dò đường rõ ràng là chịu chết. Theo lý thuyết những thế lực nhị lưu như chúng ta vào thời khắc mấu chốt có lẽ nên xuất ra chút thành ý. Nhưng mà ai cũng không muốn chủ động làm vật hi sinh a. Ta cảm thấy cho dù muốn dò đường, cũng không phải chọn từ trên xuống, chỉ cần chọn ra mấy người là được.

- Hừ, đừng nói là mấy người, hiện tại các ngươi ngay cả một người cũng không có.

Tên đại đế của Đan Hỏa thành rất là căm tức.

- Chọn a, chọn ngay tại đây. Chọn tới ai thì người đó phải đi, không được từ chối.

- Chọn như thế nào? CHọn như thế nào cũng không công bằng, theo ta thấy không bằng rút thăm quyết định.

Hiển nhiên, người những thế lực nhị lưu này đã bắt đầu thỏa hiệp. Nếu như những thế lực cự đầu trên bát vực này định ra tay dọn bãi, đừng nhìn người thế lực nhị lưu bọn họ nhiều như vậy, thế nhưng tuyệt đối không chống cự nổi.

Dù sao tông môn nhất phẩm trên bát vực lần này tới rất nhiều. Còn có quái vật khổng lồ như Đan Hỏa thành, khoa trương nhất là đại đế còn có một đám.

Đây là nguyên nhân lớn nhất mà thế lực nhị lưu không dám lớn mật phản kháng.

Trong đám người, Giang Trần nhìn qua Đan Hỏa thành diễn xiếc, trong lòng cười lạnh không thôi. Đan Hỏa thành này hiển nhiên tâm tính đã biến hóa.

Trước đó bọn chúng còn muốn mua danh chuộc tiếng, còn muốn làm ra vẻ chủ trì đại cục.

Thế nhưng mà khi nhìn thấy lợi ích trước mắt, Đan Hỏa thành này lập tức chứng nào tật đấy, triệt để xé rách vẻ mặt dối trá của mình, lại trở về phong cách hành sự trước kia của Đan Hỏa thành.

Chung quy chỉ nói tới sáu chữ, đó chính là hám lợi, không từ thủ đoạn.

Trên phương diện này, Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông tự nhiên cũng không phản đối. Mà chỉ mỉm cười nhìn qua Đan Hỏa thành biểu diễn.

Rất hiển nhiên bọn họ ủng hộ cách làm này của Đan Hỏa thành.

Những tông môn nhất phẩm như bọn họ cũng mang theo một số nhân mã, thế nhưng đều là tinh anh trong tông môn, phái ai đi dò đường, đều là tổn thất lớn. Bọn họ không có khả năng dưới tình huống này, chủ động đi dò đường. Đó so với chịu chết không có gì khác nhau.

Thế lực lớn, đại tông môn gần đây đều có phong cách, đạo hữu chết ai thì chết, bần đạo không chết là được. Loại chịu chết như vậy, tự nhiên người khác đi làm là tốt hơn.

Nhất là hiện trường còn có nhiều kẻ chết thay có thể dùng như vậy.

Những thế lực nhị lưu kia, muốn phân chỗ tốt, lại không muốn trả giá, dưới gầm trời này nào có chuyện tốt như vậy?

Cuối cùng, những thế lực tam lưu, nhị lưu bị đè nén, chỉ có thể bắt đầu tự mình thương lượng, rốt cuộc nên làm gì bây giờ.

Bọn họ rất rõ ràng, nếu như không biểu hiện thái độ, cuối cùng bọn họ sẽ bị những thế lực trên bát vực này đá ra. Đến lúc đó bọn họ chẳng khác nào đã triệt để xa cách với bí cảnh này.

- Chư vị, hiện tại không nói công bằng hay không công bằng. Thế giới võ đạo, công bằng lớn nhất chính là mạnh được yếu thua. Thiên đạo công bằng, ngươi mạnh bao nhiêu thực lực, có thể hưởng thụ phúc lợi cao hơn. Hiện tại chúng ta hoặc là phái người ra dò đường. Hoặc là bị thế lực bát vực đuổi khỏi bí cảnh này. Mọi người nói xem, nên làm gì bây giờ?

- Còn nói gì nữa? dù sao là bọn họ cường đại, lần này nếu như chúng ta phái người chịu chết, đợi sau khi tìm được đường, gặp phải vấn đề gì đó, là người thế lực tam lưu, nhị lưu như chúng ta phả ichiju. Nói không chừng tới khi chỗ tốt thực sự xuất hiện, những người của chúng ta đã chết không sai biệt lắm rồi.

- Đúng vậy, muốn nói tới thứ tự trước và sau, chúng ta còn tới sớm hơn. Dựa vào cái gì mà chuyện chịu chết đẻ cho chúng ta đi làm?

- Câm miệng.

Một cự đầu tông môn nhị phẩm nổi giận.

- Hiện tại nói những lời nhảm nhí này thì có tác dụng gì? Ngươi có ngon thì đi liều mạng với thế lực bát vực đi? Liều mạng vì công bằng của mọi người.

Nói giỡn sao? Đi tìm thế lực bát vực liều mạng? Đây không phải là chuyện ngại mệnh dài sao? Cục diện hiện tại rất rõ ràng, Đan Hỏa thành đã khống chế quyền chủ động.

Mà Cửu Dương Thiên Tông và Thiên Long phái dường như cũng không phản đối đề nghị này của Đan Hỏa thành.

Thuận thì sống, nghịch thì chết.

Chỉ đơn giản như vậy mà thôi. Hoặc là phái n gười đi dò đường, hoặc là chết.

Quy tắc mạnh được yếu thua, đặt ở đâu cũng là quy tắc thông dụng.

Những tông môn nhị phẩm kia lập tức quyết định, giao chuyện đi làm kẻ dò đường này cho những thế lực yếu hơn bọn họ.

Hiện tại ở nơi này, trừ những thế lực lớn ở bát vực ra, không chỉ có tông môn nhị phẩm, tông môn tam phẩm, thậm chí còn có tông môn tứ phẩm.

Ví dụ như Tử Yên tông, ví dụ như Linh Ô các...

Nhưng mà sau khi mấy nhà tông môn nhị phẩm kia biểu đạt tầng ý tứ này, những thế lực kia triệt để náo loạn.

Bọn họ sợ hãi thế lực trên bát vực, đó là đúng.

Thế nhưng mà tông môn nhị phẩm từ lúc nào có thể kiêu ngạo như vậy? Vậy mà muốn cho những thế lực bọn họ gánh vác sự oan ức này?

Lại nói, số lượng tông môn nhị phẩm có mặt hiện tại cũng không có mấy nhà. Mà tông môn tam phẩm và tông môn tứ phẩm lại là đa số.

- Bát vực là người đứng đầu cương vực nhân loại, bọn họ ra lệnh cũng thôi đi. Những tông môn nhị phẩm các ngươi có tài đức gì mà muốn chúng ta đi chịu chết?

- Đúng vậy, để cho chúng ta đi trước dò đường? Dựa vào cái gì mà tông môn nhị phẩm không phải làm loại chuyện này?

- Đừng nói nhảm với bọn chúng. Cứ đánh một chầu trước rồi nói sau. Những thế lực như chúng ta cộng lại không làm gì được mấy tông môn nhị phẩm sao?

- Đúng, đánh bọn họ.

Thế cục ở hiện trường ngày càng hỗn loạn. Biết được những tông môn nhị phẩm muốn bức bách những tông môn còn lại đi dò đường, mà bản thân loại được loại trừ. Chuyện này khiến cho những thế lực còn lại triệt để bộc phát.

Thế lực trên bát vực cường đại, mọi người không có cách nào.

Thế nhưng mà mấy tông môn nhị phẩm này đều là tông môn nhị phẩm ở các vực chung quanh, không thuộc về thế lực bát vực, bọn họ dựa vào cái gì mà làm như vậy?

- Rút thăm chọn người thì được, nhưng mà tông môn nhị phẩm tuyệt đối không thể có đặc quyền.

- Tông môn nhị phẩm không phải thế lực đứng đầu như bát vực, bọn họ không có tư cách hưởng thụ đặc quyền.

Hiện trường, nhân số của bát vực và tông môn nhị phẩm nhiều lắm chỉ chiếm hai thành. Còn lại, đại đa số đều là những thế lực thấp hơn.

Vì dụ như tông môn tam phẩm như Tử Yên tông.

Những thế lực này cũng không phải là đàn cạn dầu. Trọng yếu nhất chính là, bọn họ chiếm ưu thế trên phương diện số lượng, tự nhiên sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt.

Giang Trần không có tỏ vẻ gì, hắn lẳng lặng nhìn cục diện đã gần như không khống chế được này.

*****

Hiện trường có nhiều người như vậy, bất kể chọn thế nào, cũng chưa chắc đã chọn tới trên đầu hắn. Quan trọng nhất chính là hắn cũng không quá kiêng kỵ khi làm kẻ dò đường.

Có lẽ những người khác lo lắng việc bị chọn trúng, thế nhwung Giang Trần lại không quá lo lắng chuyện này.

Bởi vì Giang Trần nhìn ra, những cấm chế kia quả thực đáng sợ, thế nhưng cấm chế này tuyệt đối có sơ hở.

Chỉ là sơ hở này vốn đã có tư đầu, hay là bởi vì từ thượng cổ tới nay trải qua thời gian dài mà có.

Nói ngắn gọn, Giang Trần cũng không sợ làm kẻ dò đường.

Chỉ là hiện tại, dưới tình cảnh hiện tại, hắn không thể chủ động xung phong dẫn đầu, ngược lại sẽ khiến cho những người khác chú ý.

Giai đoạn hiện tại, Giang Trần cũng không muốn bạo lộ thân phận sớm như vậy. Cho dù không bạo lộ thân phận, Giang Trần cũng không muốn trở thành tiêu điểm để cho mọi người chú ý.

Trong một mảnh tiếng kháng nghị, những người của bát vực bên này lên tiếng. Bọn họ lệnh cho những tông môn nhị phẩm kia nên thức thời một chút. Không được hưởng đặc quyền. Bởi vì tông môn nhị phẩm ở chỗ này không có bất kỳ đặc quyền nào.

Cường giả bát vực lên tiếng, những người tông môn nhị phẩm kia tuy rằng trong lòng rất không thoải mái, thế nhưng không thể làm gì được.

Cuối cùng cả đám quyết định rút thăm chọn ra ba người đi trước dò đường.

Rất nhiều người ở hiện trường như vậy mà chọn ra ba người, xác xuất rất nhỏ. Cho nên sắp xếp như vậy những thế lực này quả thực không quá mâu thuẫn.

DÙ sao thế giới võ đạo cũng không thiếu tự tin, ai cũng tự tin, cảm giác số mệnh của mình không tới mức kém như vậy. Nhiều người như vậy mà chỉ chọn có ba. Mình có thể bị chọn trúng sao?

Một vòng rút thăm qua đi, quả nhiên có ba gia hỏa không may mắn bị chọn ra.

Ba gia hỏa này cũng không phải là người Phượng Minh hạ vực.

Sau khi bị chọn trúng, ba người này cơ hồ muốn đổi ý tại chỗ. Nhưng nhìn thấy những cường giả Đế cảnh trên bát vực đang lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào mình, trong lúc ý niệm phả kháng trong đầu ba gia hỏa này mạnh mẽ bị chấn nát.

Bọn họ cũng nhìn ra, nếu như bọn họ đưa ra phản đối vào lúc này, nhất định sẽ bị những cường giả Đế cảnh trên bát vực kia dùng một cái tát, tát chết bọn họ.

Dù sao cũng đều là chết.

Nếu như chống chế, không chịu nhận mệnh, như vậy chết là điều hiển nhiên, không có bất ngờ gì.

Thế nhưng nếu như nguyện đánh cuộc, nguyện chịu thua, tiến về phía trước dò đường. Vạn nhất vận khí tốt, thông qua cấm chế này, tiến vào trong bí cảnh, nhận được thứ tốt. Bọn họ có được quyền phân phối, tuyệt đối không cần giao ra.

Nói trắng ra, người dò đường nếm thử nước đầu cũng là chuyện đương nhiên.

- Ba người các ngươi nghe kỹ đây. Chỉ cần các ngươi thông qua cấm chế, những bảo vật sau khi đi vào các ngươi đoạt được đều là của các ngươi. Chúng ta có thể cam đoạn lợi ích của các ngươi. Nhưng mà nếu như là bảo vật đặc thù, ví dụ như quan hệ tới vận mệnh nhân tộc, là bảo vật siêu cấp, các ngươi tốt nhất không nên vọng động. Bởi vì dùng năng lực và phúc duyên của các ngươi, đều không đủ chi phối. Tùy tiện cầm loạn, rất có thể sẽ dẫn tới tai họa bất ngờ.

Ba người này tới lúc này cũng không có nói gì, chỉ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu rõ ý tứ, không phải chỉ là dò đường thôi sao?

Cầu phú quý trong nguy hiểm, liều mạng.

So với việc không tình nguyện chờ người ta đẩy vào vực sâu đi dò đường, còn không bằng tự mình chủ động một chút. Cho dù là cửu tử nhất sinh, cũng phải tự nắm giữ quyền chủ động của bản thân mình.

Bên bát vực vô cùng hào phóng. Vân Lan đại đế của Đan Hỏa thành phát cho mỗi người mấy khỏa đan dược. Nhất là loại đan dược Thanh tâm, thanh nhiệt, lại là loại đan dược tốt nhất mà Đan Hỏa thành luyện chế ra.

Ba người này hiển nhiên không ngờ tới Vân Lan đại đế của Đan Hỏa thành này lại dễ nói chuyện như vậy, chẳng những không có ép buộc bọn họ tiến vào luôn, mà con phân phát đan dược cho bọn họ giữ mình.

- Ba người các ngươi mặc kệ ai có thể thông qua cấm chế này, tìm ra đường đi chính xác. Sau khi trở về bổn đế đều có thâm tạ. Thậm chí bổn để có thể cân nhắc thu nhận các ngươi gia nhập Đan Hỏa thành.

- Cái gì?

Gia nhập Đan Hỏa thành?

Ba tu sĩ kia rung động. Giờ phút này trong lòng bọn họ đang là lúc yếu ớt, bi phẫn nhất.

Bởi vì thực lực tông môn yếu, cho nên bọn họ mới bi thảm bị chọn ra, trở thành bia đỡ đạn.

Đây chính là nguồn gốc của mọi tội lỗi.

Mà giờ phút này, Vân Lan đại đế này không ngờ lại đồng ý để cho bọn họ gia nhập Đan Hỏa thành. Đề nghị này, hấp dẫn này, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là hấp dẫn khiến cho tim bọn họ đập thình thịch.

- Đi đi, bổn đế sẽ không nuốt lời. Chỉ cần sau khi các ngươi tiến vào, những bảo vật đạt được giao toàn bộ cho bổn đế. Bổn đế đảm bảo các ngươi có thể gia nhập Đan Hỏa thành, hơn nữa còn trở thành tâm phúc của bổn đế.

Vân Lan đại đế nói như vậy làm cho ý chí chiến đấu của ba người này lập tức tăng lên nhiều.

- Đi.

Ba người này nhìn nhau, thân thể lóe lên, hóa thành ba đạo lưu quang, bay vụt về không trung, điên cuồng phóng về phía đối diện.

Ba người này nhìn thấy đám nham thạch nóng bỏng, sôi trào phía dưới đều cảm thấy da đầu run lên. Cho nên ý nghĩ đầu tiên trong đầu bọn họ là bay cao một chút, tận lực cách xa đám nham thạch nóng bỏng phía dưới một ít. Như vậy mới có thể khiến cho sự sợ hãi trong lòng bọn họ giảm bớt một chút.

Chỉ là bay được cao chư hẳn có thể thoát khỏi cấm chế kia, có thể siêu việt cấm cehes kia.

Cấm chế này vô cùn gđáng sợ, sự đáng sợ của nó không đơn thuần là nham thạch nóng bỏng dọa người phía dưới, bản thân cấm chế này cũng ẩn chứa công kích đáng sợ, vận sức chờ phát động.

Một người trong đó phóng lên trên không trung, không chút do dự như bão tố phóng về phía đối diện.

Chỉ là phía trên cấm chế kia bỗng nhiên có một ngọn lửa hơn mười trượng bắn ra, giống như một đầu hỏa long thức tỉnh, bắn về phía trước, trực tiếp nuốt người nọ vào trong miệng.

Đầu hỏa long này thuận thế cuốn một cái, biến mất trong nham thạch nóng bỏng.

Sau một khắc, tiếng hét thảm từ dưới nham thạch truyền tới.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng hai người này sẽ nối gót ba người trước đó, sau khi sức cùng lực kiệt, nhất định sẽ ngã xuống nham thạch nóng bỏng này mà chất dứt sinh mạng thì bỗng nhiên xuất hiện biến đổi ở hiện trường.

Bảy đạo quang trụ cực lớn kia bỗng nhiên bắn ra quang mang vô tận giống như là sao bằng. Quang mang đáng sợ xuyên thẳng qua hư không, giống như lưỡi đao sắc bén chém vào cấm chế trong hư không.

Cấm chế trong hư không này vốn cứng rắn, không ngờ lại bị quang mang đáng sợ kia chém ra từng vết rách.

Vết rách vừa xuất hiện, cấm chế này giống như trong thời gian ngắn không khống chế được.

Hai tu sĩ Hoàng cảnh kia lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, giống như chim bị trói chặt cánh, bỗng nhiên phát hiện ra trói buộc chung quanh cánh mình bị cởi bỏ, tốc độ trở về như bình thường, bay vút về phía bên kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)