← Ch.1420 | Ch.1422 → |
Vân Lan đại đế lần trước bất đắc dĩ bị Giang Trần đánh bại, hắn không cho rằng mình thua, mà cho rằng Giang Trần tìm kiếm được kẽ hở, bắt đi ái tử Thiên Lân công tử của Đan Cực đại đế, mới có cơ hội đào thoát, giữ được tính mạng.
Lần này, không còn gánh nặng trên người, Vân Lan đại đế cũng không tin tiểu tử Giang Trần này có thể trốn đi được.
Vân Lan đại đế triệu tập tất cả cường giả Đế cảnh khác, còn có một đám cường giả Hoàng cảnh cửu trọng.
- Chư vị, lần này là trận chiến đầu tiên sau khi chúng ta đầu nhập vào dưới trướng Ma chủ đại nhân. Các ngươi cũng biết nếu như để cho tiểu tử Giang Trần kia trốn về cương vực nhân loại. Chúng ta chẳng những thân bại danh liệt, về sau trở lại cương vực nhân loại cũng bị người ta mắng là phản đồ, là yêu nghiệt ma tộc, cho nên...
Vân Lan đại đế cũng không có nói rõ, mà ám ý đã rất rõ ràng.
Tuyệt đối không thể để cho Giang Trần trở lại cương vực nhân loại.
- Vân Lan đạo huynh, Ma chủ đại nhân đã coi trọng ngươi như vậy. Vậy ngươi ra lệnh đi.
- Đúng vậy, chỉ cần có thể tiêu diệt tiểu tử kia, không cho tin tức truyền đi. Chuyện gì chúng ta cũng có thể làm được.
Hiển nhiên những kẻ này hiện tại đã không từ bất kỳ giá nào.
Bọn họ đều biết, nếu như Giang Trần và Thiếu Dương đại đế rời khỏi. Bọn họ đầu nhập vào Ma chủ đại nhân, bí mật này cũng sẽ bị vạch trần ra ánh sáng.
Như vậy sau này bọn họ làm sao có thể nghênh ngang trở lại cương vực nhân loại?
Như vậy, tất cả mọi người biết rõ, chuyện này cấp bách, tuyệt đối không thể kéo dài.
- Tốt.
Vân Lan đại đế thấy mọi người nhiệt tình như vậy, lập tức nói:
- Đến lúc đó ta sẽ ra ngoài, tranh thủ dẫn đầu thần thú Chu Tước kia đi. Đám người các ngươi thì tìm cơ hội công kích tiểu tử Giang Trần kia. Không cần lo lắng tiểu tử kia có tu vi ra sao. Bất kể đạo nghĩa giang hồ gì. Mục tiêu chỉ có một. Giết.
- Giết.
Một khi bị ma thức của Ma chủ Thiên ma điều khiển, dục vọng giết chóc trong lòng những tu sĩ này bị đào bới ra rất nhiều.
- Xuất phát.
Vân Lan đại đế xung trận phóng ngựa lên trước, hắn biết rõ sứ mạng của mình là gì.
Nếu như không thể dẫn đầu thần điểu Chu Tước kia rời đi. Muốn ra tay với Giang Trần, xác suất thành công rất thấp. Tất cả cường giả bọn họ ở đây chỉ sợ không gánh được một kích toàn lực dưới trạng thái giận dữ của thần điểu Chu Tước.
Từng đạo thân ảnh nối đuôi nhau mà ra.
...
Giờ phút này Giang Trần đã hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của Cự thạch nhất tộc. Liên tục phục sinh hai sinh linh Cự thạch nhất tộc. Thần thức của Giang Trần tiêu hao cực lớn, hiện tại tương đối suy yếu, thần thức đang trong quá trình khôi phục.
Đột nhiên, trong thức hải của Giang Trần chấn động kịch liệt.
Chuyện này khiến cho Giang Trần bị kích thích, lập tức mở mắt ra.
Trong đại viện Thánh Nhất tông, thân ảnh của Vân Lan đại đế giống như quỷ mỵ bay ra. Tốc độ nhanh tới mức giống như thiểm điện, muốn phóng tới đánh chỗ Giang Trần.
Thần điểu Chu Tước thấy thế, không nói hai lời, trực tiếp vung cánh, hai cánh chấn động, một đạo thiên hỏa giống như thiên thạch đáp xuống, điên cuồng vọt về phía Vân Lan đại đế kia.
Tốc độ của Vân Lan đại đế kia giống như đột nhiên tăng lên gấp bội, đối mặt với công kích thiên hỏa dày đặc như vậy, không ngờ hắn lại hóa thành một đạo lưu quang, phóng về phía bên trái.
- Tiểu tử Giang Trần, nếu như lúc này ngươi co đầu rụt cổ, thì bổn đế sẽ đi giết Thiếu Dương và phế vật Tử Yên tông kia.
Nhìn qua, mục tiêu của Vân Lan đại đế căn bản không phải là Giang Trần, mà là bay thẳng tới phía sơn mạch đối diện với cung điện này.
Lần này Vân Lan đại đế đã chọc giận Giang Trần, hắn quát:
- Chu Tước tiền bối, tên này vô lễ, mong tiền bối diệt hắn thay tiểu tử.
Thần điểu Chu Tước nhún nhún vai nói:
- Ngươi xác định chứ?
- Xác định.
Giang Trần gật đầu khẳng định.
Bởi vì hắn nhìn ra được, thân pháp và khí thế của Vân Lan đại đế này dường như đã tăng vọt lên rất nhiều. Đây có lẽ là công của ma chủ Thiên Ma làm phép.
Nếu như để cho Vân Lan đại đế này tiếp cận tới khu vực của Thiếu Dương đại đế, dùng thực lực của Thiếu Dương đại đế, có lẽ còn có thể chống đỡ được.
Thế nhưng mà Tử Yên tông lão kia, nhất định sẽ bị miểu sát.
Tử Yên tông lão này trung thành đi theo hắn như vậy, tự nhiên Giang Trần không hy vọng hắn là vật hi sinh đầu tiên sau khi Vân Lan đại đế đi theo ma chủ Thiên Ma.
Thần điểu Chu Tước thét dài một tiếng, đôi cánh giương lên, pháp thân lập tức bành trướng, che khuất bầu trời. Xuất phát sau mà tới trước, hai cánh vung vẩy, hai cánh giống như là hai lưỡi đao hỏa hệ sắc bén, cuồn cuộn đánh tới, chém về phía lưng Vân Lan đại đế kia.
Tuy rằng tiến bộ của Vân Lan đại đế thần tốc, nhưng cuối cùng cũng chỉ là do ma chủ Thiên Ma trợ giúp tăng trưởng tu vi. Muốn trong thời gian ngắn sánh vai với thần điểu Chu Tước, hiển nhiên không quá hiện thực.
Cũng may, bản thân Vân Lan đại đế rất rõ ràng điểm này, không đội một kích kia đánh tới, hắn đã thúc dục Thiên Ma Kim giáp phù.
Một đạo kim quang quỷ dị lập tức tuôn ra, quanh thân Vân Lan đại đế lập tức giống như được phủ thêm một tầng giáp bằng hoàng kim, làm cho hắn có cảm giác như mình lập tức trở nên không thể phá vỡ.
Thiên Ma kim giáp phù không chỉ đơn giản lập tức tăng cấp bậc phòng ngự của hắn lên, hơn nữa còn khiến cho tốc độ của hắn lập tức tăng lên gấp đôi.
Loại biến hóa không thể tưởng tượng được nổi này khiến cho trong lòng Vân Lan đại đế lập tức an tâm hơn rất nhiều.
- Hừ, súc sinh chính là súc sinh, coi như là thần điểu thượng cổ thì cũng là súc sinh. Muốn đuổi theo bổn đế sao? Nằm mơ đi.
Vân Lan đại đế này không ngờ lại lớn tiếng khiêu khích thần điểu.
Tuy rằng thần điểu không nói được ngôn ngữ nhân tộc, thế nhưng ngôn ngữ nhân tộc, thần điểu Chu Tước hiển nhiên nghe vẫn hiểu.
Nghe thấy Vân Lan đại đế nói lời này, thần điểu Chu Tước lập tức giận dữ trong lòng. Loại thần điểu thượng cổ này một khi phát hỏa, hậu quả hiển nhiên vô cùng đáng sợ.
Nếu không phải đầu thần điểu Chu Tước này đang ở chu kỳ cuối cùng của tính mạng, sau khi phát hỏa, cũng có thể so với tình trạng hủy thiên diệt địa.
Cảm nhận lửa giận của thần điểu Chu Tước không ngừng tăng lên, Vân Lan đại đế cũng có chút hối hận vừa rồi mình khiêu khích quá mức.
Thế nhưng mà nghĩ tới uy năng của Thiên Ma kim giáp phù, Vân Lan đại đế thoáng cái đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Trong nháy mắt, một người chạy, một người đuổi, đã chạy khỏi cung điện Thánh Nhất tông:
Giang Trần đã sớm dự đoán được một màn này, trong miệng thầm nói:
- Chu Tước tiền bối này thực sự là già rồi. Bằng không mà nói, nếu như Chu Tước tiền bối còn ở trong trạng thái đỉnh phong, Vân Lan lão nhân này cho dù có được ma chủ Thiên Ma chỉ điểm, trong thời gian ngắn cũng đừng mơ quần nhau với Chu Tước tiền bối.
Ngay trong lúc Giang Trần hoài nghi, thần thức hắn bỗng nhiên lại kịch liệt co rút lại một chút, sau một khắc, trong lòng Giang Trần khẽ động.
*****
Sưu... Sưu.. Sưu...
Trong cung điện, bỗng nhiên có hai ba mươi đạo thân ảnh tuôn ra. Hai ba mươi đạo thân ảnh này Giang Trần cũng vô cùng quen thuộc. Võ giả tới một trình độ nhất định, đều có bổn sự đã gặp qua là không quên.
Hai ba mươi đạo thân ảnh này Giang Trần còn chưa nhìn rõ tướng mạo, thế nhưng cũng cơ bản có thể xác định, những đạo thân ảnh này là những tu sĩ nhân loại chạy tới Thiên Ma linh vực của ma chủ Thiên ma.
Hiện tại, thân phận những người này đã biến đổi, là ma bộc dưới trướng Ma chủ Thiên Ma.
Nghĩ tới đây Giang Trần lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
Sắc mặt hắn phát lạnh:
- Hay cho một kế điệu hộ ly sơn.
Phản ứng của Giang Trần cực nhanh, thoáng cái nhìn ra dụng ý của ma chủ Thiên Ma. Thấy thần điểu Chu Tước và Vân Lan đại đế càng ngày chạy càng xa. Như vậy nhóm người còn lại này nhất định là vì hắn mà tới.
Giang Trần gần như có thể cảm nhận được ác ý của những người này. Cơ hồ không hẹn mà gặp cùng hùng hổ giết về phía bên hắn.
- Giang Trần tiểu tử, đây gọi là gì chứ? Đây gọi là thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới.
Tên đế cảnh của Bất Diệt Thiên Đô, hoàn toàn kéo dài cừu hận của Bất Diệt Thiên Đô với Giang Trần.
Cho dù là đầu nhập vào dưới trướng ma chủ THiên Ma, loại cừu hận này cũng không có yếu bớt.
Hai đại đế cảnh của Thiên Hà cung và Thiên Âm tự đều không cam lòng yếu thế, nhao nhao mở miệng đe dọa.
- Giang Trần, chúng ta phụng lệnh ma chủ Thiên Ma, tới lấy mạng nhỏ của ngươi. Chịu chết đi.
Từng đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện, giống như là sủi cảo, không ngừng đáp xuống khu vực trăm trượng quanh thân Giang Trần, triệt để vây quanh Giang Trần.
- Mọi người đừng nói nhảm, cùng tiến lên diệt trừ tiểu tử này.
- Đúng, Vân Lan đạo huynh nói, muốn giết tiểu tử này thì đừng nói nhảm với hắn, cứ trực tiếp động thủ là được.
Lần này những người này căn bản không nói nhảm, miệng còn chưa dứt lời, đã điên cuồng tạo thành xu thế vây kín, cả đám cường giả nổi danh trên cương vực nhân loại, không ngờ lại quần ẩu Giang Trần.
Giang Trần thấy vậy cũng không dám lãnh đạm.
Đừng nói những người này đã được ma chủ Thiên Ma làm phép, cho dù không được ma chủ Thiên Ma làm phép, trước đó những người này nếu như liên thủ đối phó với Giang Trần, cũng sẽ khiến cho Giang Trần vô cùng bị động.
Muốn nói chống lại, đó căn bản là chuyện không có bất luận khả năng nào. Thứ duy nhất hắn có thể, có lẽ chính là lợi dụng tốc độ của Thiên Côn Lưu Quang độn, dẫn đầu phá vòng vây rời khỏi đây.
Hoặc là chỉ có thể mượn nhờ thời không ấn phù, trực tiếp rời khỏi nơi này. Tiến vào chủ tháp Lưu Ly vương thành, không quan tâm tới chuyện bên ngoài.
Thế nhưng mà giờ phút này Giang Trần lại bình tĩnh tới thần kỳ, không có thần điểu Chu Tước hộ pháp, hắn vẫn bình tĩnh tự nhiên như cũ.
- Đại thạch, nhị thạch, các ngươi còn không xuất lực? Nếu như bổn thiếu chủ gặp chuyện không may, thế giới này lớn như vậy, chỉ sợ cũng không đợi được các huynh đệ tiếp theo của các ngươi phục sinh.
Giang Trần trực tiếp truyền âm cho đại thạch, nhị thạch của Cự thạch nhất tộc. Hai vị huynh đệ này giờ phút này thần hồn và thân thể dung hợp, đang ở trong giai đoạn minh tường.
Minh tường này trợ giúp cho thần hồn và thân thể bọn họ dung hợp sâu hơn.
Vừa rồi Giang Trần làm chỉ bất quá là sơ bộ làm cho thần hồn và khí lực của bọn họ dung hợp lại, muốn hoàn toàn dung hợp, khôi phục tới thời kỳ Thái cổ, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Đương nhiên cho dù muốn khôi phục một phần mười, thiên thài của Cự thạch nhất tộc thái cổ cũng là thiên tài.
Hai tên đại thạch, nhị thạch này tuy rằng đầu óc đơn giản, thế nhưng lời nói của Giang Trần, bọn họ lại nói gì nghe nấy, hơn nữa những lời này của Giang Trần lại thông tục, dễ hiểu.
Rõ ràng là nói cho bọn họ biết, có người muốn gây bất lợi cho ân nhân cứu mạng của bọn họ. Nếu như bọn họ không ra tay. Ân nhân cứu mạng sẽ xong đời. Huynh đệ bọn họ tiếp đó sẽ không thể nào phục sinh được nữa.
Đại thạch trợn mắt, thân thể cực lớn đột nhiên giống như một tòa núi cao lặng lẽ, bỗng thiên thức tỉnh, bộc phát ra lực lượng đáng sợ.
Tay nhị thạch giãn ra, phát ra một tiếng rít gào cực lớn.
Tiếng rít này vang vọng, nhất thời núi sông biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm.
Tiếng kêu này vừa vang lên, nhị thạch cũng bắt đầu thét dài, hai huynh đệ này đấm ngực, miệng thét dài liên tục, khí thế kinh người.
Cánh tay trực tiếp quét qua, khí lưu cường đại dường như có thể chặt đứt hư không.
Một gã cường giả Hoàng cảnh, rõ ràng ở vị trí cách đại thạch chừng trăm trượng, thế nhưng đại thạch tiện tay chộp một cái, không ngờ lại giống như có thể mạnh mẽ xóa tan khoảng cách, một tay nắm lấy võ giả Hoàng cảnh đỉnh phong kia vào trong tay.
Người nọ hồn phi phách tán, cầu xin tha thứ, nói:
- Đừng giết ta, đừng giết.
Đại thạch chính là sinh linh của Cự thạch nhất tộc, loại tộc nhân đầu óc ngu ngốc, tứ chi phát triển này đối với người không phải là người mà mình quan tâm, có đôi khi bọn họ tuyệt đối sẽ làm được chuyện quyết tuyệt.
Nghe tiếng cầu xin tha thứ kia, đại thạch căn bản không thèm nhăn mày lấy một cái. Cánh tay vung mạnh lên, trực tiếp ném tên tu sĩ kia lên trên cao, sau đó lại đập xuống mặt đất, lại vung mạnh lên, lại đập xuống dưới..
Nhiều lần liên tục như vậy, thân thể người nọ trực tiếp bị vo tròn, nện thành một cái bánh thịt, muốn bao nhiêu thê thảm có bấy nhiêu thê thảm.
Hung tính của cự thạch nhất tộc lập tức bị kích phát ra.
Sinh linh cực lớn này một khi hoạt động, đi đứng đều có khí thế vô cùng đáng sợ.
Dùng thân thể của bọn họ, một khi bọn họ bước một bước, giống như tu sĩ bình thường bước mười bước. Đáng sợ nhất chính là cái chân có lực của bọn họ giống như là lò xo vậy, bước nhanh kinh người. Mỗi một cái chân đều tráng kiện cực kỳ.
Nhị thạch bên kia cũng nghiêm túc, liên tục tiêu diệt vài tên võ giả.
Thân thể hai huynh đệ bọn họ khổng lồ giống như dãy núi cực lớn, hơn nữa trên mặt đằng đằng sát khí, bộ dáng uy phong lẫm lẫm, cơ hồ khiến cho những ma bộc này cả kinh không nói nên lời.
Cường giả Đế cảnh của Bất Diệt Thiên Đô quả thực giật mình, nói:
- Đây là thứ đồ vật quỷ quái gì? Vừa cao vừa lớn như vậy, đây là cự nhân sao?
- Mọi người bình tĩnh, hai cự nhân này thực sự quá đáng sợ.
- Hai cự nhân này không phải là mấy bức tượng ngoài cung điện sao? Cái này... Mấy bức tượng này.... Bức tượng làm sao có thể phục sinh, trở thành thân thể máu thịt hay sao?
Tất cả mọi người đầu óc trống rỗng, kết cấu thi thức trong đầu bọn họ hoàn toàn bị phá vỡ. Bọn họ chưa từng nghe nói qua bức tượng đá có thể phục sinh được.
Những Ma bộc này tuy rằng bọn họ đều là võ giả nhân tộc, thế nhưng lại không phải là đồng môn đồng tông, quan hệ giữa mọi người với nhau căn bản không nói tới cái gì mà chân thành hợp tác.
Một khi cảm giác khủng hoảng bắt đầu lan tràn, một khi xuất hiện không thể vãn hồi.
Đại thạch hung thần sát ác, nhị thạch ra tay vô cùng ác độc, vô tình.
← Ch. 1420 | Ch. 1422 → |