Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1423

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1423: Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc nhận chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Thần điều Chu Tước nao nao. Hiển nhiên hắn không ngờ tới Giang Trần lại sảng khoái như vậy.

- Thiếu niên, ngươi biết giá trị của thần huyết Chu Tước hay không?

Thần điểu Chu Tước không nhịn được mà hỏi:

- Ngươi biết có bao nhiêu người mơ tưởng tới huyết mạch của ta, cho dù là một giọt hay không?

Giang Trần lắc đầu:

- Nếu như tiền bối ban cho ta một hai giọt huyết mạch Chu Tước, ta nhất định sẽ không sĩ diện mà cự tuyệt. Thế nhưng mà nếu như tiền bối vẫn lạc, ta tuyệt đối sẽ không thừa dịp mà làm bậy, cướp lấy máu huyết của tiền bối. Đây là đại bất kính với người, cũng là khinh nhờn với giao tình của chúng ta.

Đây là lời nói thật, Giang Trần là một người rất nặng tình cảm. Nếu như vô tình nhìn thấy một đầu thần điểu Chu Tước vẫn lạc, Giang Trần nhất định sẽ không để ý.

Bất kể là pháp thân hay là thần huyết, thậm chí là bất luận một chiếc lông nào trên người, Giang Trần đều sẽ không bỏ qua.

Loại thần điểu thượng cổ này, bất luận một thứ gì trên người đều là bảo vật, vật báu vô giá.

Thần điểu Chu Tước im lặng, kinh ngạc, bộ dáng chăm chú của Giang Trần khiến cho nó cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao trong mắt nó, nhân tộc là một chủng tộc vô cùng tham lam.

Thiếu niên này thực sự khiến cho nó một loại cảm giác hoàn toàn bất đồng.

- Thiếu niên, ta nghe bọn họ luôn gọi ngươi là Giang Trần. Bản linh chưa nghe qua tên họ của ngươi, không có nghe qua lai lịch của ngươi. Nhưng mà lúc này, bản linh thấy một thiếu niên nhân tộc như ngươi quả thực xứng đáng làm bằng hữu. Hiện tại bản linh rất muốn nghe thân thế, lai lịch của ngươi.

Giang Trần cười cười, cũng không dấu diếm, đem xuất thân, lai lịch của mình ra nói một chút. Nhưng mà bí mật kiếp trước Giang Trần cũng không có nói gì.

Dù sao chuyện này liên lụy quá lớn. Giang Trần tuyệt đối sẽ không đơn giản nói ra.

Nghe Giang Trần nói xong, thần điểu Chu Tước rất là kinh ngạc nói:

- Giang Trần, nghe ngươi nói vậy, thế quật khởi trong nhân tộc của ngươi rất nhanh a. Đáng tiếc ngươi sinh không gặp thời a. Nếu như ngươi sinh ra ở thời đại thượng cổ, nhất định sẽ là siêu nhất đẳng thiên tài. Nhất định là loại đẳng cấp đứng đầu như tông chủ Thánh Nhất tông.

Có thể nhìn ra được, thần điểu Chu Tước này đối với tông chủ Thánh Nhất tông vô cùng tôn sùng. Tông chủ Thánh Nhất tông kia tuy rằng còn có chênh lệch không nhỏ tới tông chủ khai tông của Thánh Nhất tông thời thái cổ. Thế nhưng ở thời kỳ thượng cổ vẫn có mị lực tuyệt đối. Ở nhân tộc, tông chủ Thánh Nhất tông tuyệt đối là một trong những nhân vật lãnh tụ. Chỉ tiếc trong trận chiến thượng cổ, tông chủ Thánh Nhất tông cũng đã vẫn lạc.

Lần này thần điểu Chu Tước tán dương tuyệt đối là không phải có ý lấy lòng.

Giang Trần cười cười, liên tục dặn dò:

- Tiền bối, trước tiên ta phải phục sinh mấy người khác của Cự thạch nhất tộc. Bây giờ người nên củng cố thần lực của bản thân một chút. Không nên làm bất luận hành động gì tiêu hao. Có đại thạch nhị thạch ở đây, những tên hề đầu nhập vào ma tộc kia, uy hiếp không được chúng ta.

Thần điểu Chu Tước nhìn đại thạch và nhị thạch của Cự thạch nhất tộc, gật gật đầu.

Sinh linh cự thạch nhất tộc này tuy rằng cường đại, thế nhưng thần điểu cũng là huyết thông cao quý thời thượng cổ, cho nên nó cũng không có cảm xúc phức tạp, tự tin gì.

Ngược lại, đại thạch và nhị thạch vô cùng chất phác nhếch miệng cười với thần điểu Chu Tước, vừa ngây ngốc, lại vừa có vẻ cực kỳ đơn thuần.

Cảnh này thần điểu Chu Tước cũng nhìn qua, âm thầm tán thưởng Giang Trần:

- Tiểu tử này quả thực là người có đại phúc duyên, trong lúc vô tình không ngờ lại phục sinh tám tộc nhân Cự thạch nhất tộc. Nhìn huynh đệ Cự thạch nhất tộc này đơn giản như vậy, tất sẽ nghe theo lệnh hắn.

Thần điểu Chu Tước nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi có chút gợn sóng.

- Nếu như tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc này toàn bộ được phục sinh. Như vậy không phải có nghĩa là bản linh được giải phóng, có thể rời khỏi địa phương phong ấn này, tìm kiếm cơ hội niết bàn trọng sinh của bản thân hay sao?

Giang Trần thuận theo lối cũ, từng bước phục sinh từng người trong tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc.

Chỉ là, loại bí pháp phục sinh mà hắn đang làm cũng vô cùng cố hết sức, cho nên cũng không có nóng lòng cầu thành.

Dù vậy, vài ngày sau, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này rốt cuộc được Giang Trần phục sinh toàn bộ.

Tám huynh đệ này từ thời đại Thái cổ đã bị chia lìa giữa thần hồn và thân thể, vô số năm qua đi, rốt cuộc bọn họ mới được phục sinh từng người một.

Chuyện này đối với bọn họ mà nói, quá không thể tưởng tượng nổi.

Tám huynh đệ sau khi được phục sinh toàn bộ, Giang Trần cũng mệt tới ngất ngư. Nhưng mà Giang Trần cũng cảm nhận được rõ ràng, cảnh giới thần thức của mình trong lần phục sinh tám huynh đệ này đã tăng lên một khoảng cực lớn.

Lần thi triển bí pháp phục sinh dài hơi này vô cùng tinh tế, cũng chỉ có loại thiên tài như Giang Trần mới có tinh lực như vậy để hoàn thành chuyện này.

Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc lại tụ họp, đều hưng phấn không thôi.

Sau khi hưng phấn, trí nhớ về thời Thái cổ của bọn họ cũng không ngừng khôi phục. Cũng biết nhất tộc mình gặp tai họa ngập đầu, cũng biết thời kỳ hiện tại đã cách thời đại Thái cổ không biết đã được bao nhiêu năm.

Về phần lịch sử thời kỳ thái cổ, khối cương vực nhân loại này đã không có bất kỳ ghi chép nào nữa.

Thời kỳ Thái cổ, có thể nói là thời đại thượng cổ của thời đại thượng cổ.

Nếu như nói thời kỳ Thái cổ là kỷ nguyên đầu tiên của Thần Uyên đại lục mà nói, như vậy thời kỳ thượng cổ có lẽ chính là kỷ nguyên thứ hai.

Như vậy hiện tại được tính là kỷ nguyên thứ ba.

Tám huynh đệ bọn họ, sống từ kỷ nguyên thứ nhất sống tới kỷ nguyên thứ ba. Lại nói, đây cũng là thiên ý. Thần hồn và thân thể chia lìa lâu như vậy, bọn họ lại mạnh mẽ được phục sinh.

Trở lại đỉnh núi đối diện với cung điện, Giang Trần khôi phục vài ngày mới khôi phục được nguyên khí.

Tám sinh linh cự thạch nhất tộc kia lúc này vẫn còn đang ở trong quá trình khôi phục.

Dùng thực lực cự nhân Thái cổ của bọn họ, muốn khôi phục tới trình độ đỉnh phong, độ khó cực lớn. Cũng không phải bọn họ không có cái năng lực kia. Mà hiện tại, hoàn cảnh của cương vực nhân loại chỉ sợ không đủ để chèo chống bọn họ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.

Dù sao, trạng thái đỉnh phong của bọn họ ở thời kỳ Thái cổ thực sự quá cường đại. Tuy rằng tám huynh đệ này ở trong Cự thạch nhất tộc cũng chỉ trong giai đoạn thành niên, thế nhưng mà Cự thạch nhất tộc thiên phú dị bẩm. Tám huynh đệ bọn họ ở thời kỳ Thái cổ cũng đều có cấp bậc Thiên Vị.

Nhất là Đại thạch, thiên phú mạnh nhất, ở thời kỳ Thái cổ, một thân thực lực cơ hồ là tồn tại tiếp cận Đại Thiên Vị.

Mà bảy huynh đệ khác còn lại, đều đạt tới tiêu chuẩn Thiên Vị.

Nhưng mà bây giờ, trừ Đại thạch ra, thực lực bọn họ đều khôi phục tới trình độ bán bộ Thiên Vị.

Cho dù là đại thạch cường đại nhất cũng gần khôi phục tới trình độ Thiên Vị nhất trọng. Tương đương với Thiên Vị sơ giai, cũng chính là Tiểu Thiên Vị, hay được gọi là Hạ Thiên Vị.

*****

Tám huynh đệ này tốn trọn vẹn thời gian nửa tháng mới chậm rãi thích ứng hoàn cảnh bên ngoài, thích ứng tình huống sau khi nhận được tân sinh.

- Ân công, mấy người huynh đệ chúng ta tới bái tạ ân cứu mạng của ân công.

Đại thạch mang theo bảy huynh đệ còn lại đi tới trước mặt Giang Trần.

Giang Trần cười nói:

- Ta cứu tính mạng các ngươi cũng là do cơ duyên xảo hợp mà thôi. Các ngươi không cần cám ơn ta. Ta chỉ hỏi các ngươi, sau này các ngươi có tính toán gì không?

Nói tới đây, tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này đều có vẻ mặt mờ mịt. Vượt qua thời đại viễn cổ, bỗng nhiên phục sinh, làm cho cuộc sống của bọn họ trong nhất thời ba khắc, căn bản không tìm thấy được trọng tâm của mình.

Những ân ân oán oán thời kỳ Thái cổ kia cũng đã sớm tan thành mây khói trong dòng sông dài tuế nguyệt.

Cự thạch nhất tộc đương nhiên không còn tồn tại. Chủng tộc cường đại năm đó tiêu diệt Cự thạch nhất tộc cũng bị mưa gió năm tháng thổi bay, không tìm thấy dấu vết nào.

Cũng có thể nói là, dấu vết thời đại Thái Cổ có lẽ đã bị xóa sạch trên cả Thần Uyên đại lục.

- Ân công, chúng ta không có tính toán gì. Lúc trước Đam Thánh Nhân của Thánh Nhất tông cứu mấy huynh đệ chúng ta đã nói cho chúng ta biết. Tương lai nếu như ai có thể phục sinh chop mấy huynh đệ chúng ta, chính là ân công của Cự thạch nhất tộc chúng ta. Muốn chúng ta hảo hảo đi theo phục tùng người này. Chúng ta nghe lời Đam Thánh Nhân.

- Đúng, chúng ta nghe lời Đam Thánh Nhân. Ân công, về sau tám huynh đệ chúng ta theo ngươi lăn lộn.

Nhị thạch cũng phụ họa nói.

Tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc khác đều nhao nhao gật đầu.

Cự thạch nhất tộc đầu óc ngu si, bọn họ đã quyết định làm chuyện gì, cũng không có tính toán chi li nhiều như vậy, ngươi lừa ta gạt, suy nghĩ bọn họ rất đơn giản.

Ai cứu chúng ta, chúng ta đi theo người đó.

Giang Trần vốn đang chuẩn bị một đống lớn lời nói tinh tế, ý vị xâu xa, muốn bằng vào cái lưỡi ba tấc không xương này thuyết phục tám huynh đệ này, không ngờ tám huynh đệ này lại trực tiếp như vậy, trực tiếp nói muốn cùng hắn lăn lộn.

Chuyện này khiến cho một đống lớn lời mà Giang Trần dùng để thuyết phục tám huynh đệ này thoáng cái không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Nhưng mà giờ phút này trong lòng hắn lại như mở cờ trong bụng. Được tám sinh linh Cự thạch nhất tộc này đi theo, như vậy không thể nghi ngờ hắn sẽ như hổ thêm cánh.

Sức chiến đấu của tám huynh đệ này cho dù không có khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, cũng đủ để đối phó với rất cục diện đột nhiên xuất hiện.

Trước khi gặp tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc này, Giang Trần luôn lo lắng vì chuyện của ma chủ Thiên Ma.

Thế nhưng mà giờ phút này cho dù ma chủ Thiên Ma thoát khỏi phong ấn, có tám sinh linh cự thạch nhất tộc này, Giang Trần cũng không có chút kiêng kỵ nào.

Ánh mắt Giang Trần nghiêm túc đảo qua tám huynh đệ này, nhìn thấy ánh mắt đơn thuần và chất phác của bọn họ, Giang Trần gật đầu nói:

- Tám huynh đệ các ngươi là người chất phác. Bổn thiếu chủ cũng không cần dùng lời nói dối để lừa gạt các ngươi. Bổn thiếu chủ có thể hứa hẹn, các ngươi đi theo ta, tương lai nhất định sẽ không phải hối hận. Chẳng qua hiện tại có một vấn đề khó khăn không nhỏ. Vừa vặn cần tám huynh đệ các ngươi xuất lực.

Giang Trần nói xong, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía cung điện.

Trong trận pháp ở cung điện trấn pháp một ma chủ Thiên Ma. Đại ma đầu này, tông chủ Thánh Nhất tông thượng cổ cũng không có cách nào triệt để giết chết hắn, chỉ có thể dùng trận pháp phong ấn hắn.

Bởi vậy có thể thấy được ma chủ Thiên Ma này vô cùng đáng sợ. Loại tồn tại đáng sợ này, Giang Trần vẫn luôn coi là họa lớn trong lòng.

Thế cho nên, Giang Trần sau khi được tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc nhận chủ. Ý niệm đầu tiên trong đầu hắn chính là mượn lực lượng tám huynh đệ này triệt để giết chết ma chủ Thiên Ma.

Nhưng mà Giang Trần lại biết, đây tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản có thể làm được.

Thần điểu Chu Tước luôn ở bên cạnh, tĩnh dưỡng một phen. Nghe thấy Giang Trần nói lời này, pháp nhãn của thần điểu Chu Tước trợn lên một phen, có chút ngoài ý muốn nhìn qua Giang Trần.

Nó tuyệt đối không thể tưởng tượng được thiếu niên nhân tộc này thậm chí lại có khát vọng lớn như vậy. Muốn giết chết ma chủ Thiên Ma ở chỗ này sao?

Đại thạch kia vỗ ngực mình, nói:

- Trần thiếu yên tâm đi. Mấy huynh đệ chúng ta da dày thịt thô, những việc nặng như đánh nhau này, cứ việc phân phó là được. Trần thiếu chỉ đâu chúng ta đánh ở đó.

Giang Trần cũng nghiêm túc, lắc đầu cười nói:

- Ta không muốn chỉ đâu các ngươi đánh đó. Bổn thiếu chủ hiện tại cũng chỉ có một mục tiêu. Đó là ma chủ Thiên Ma ở trong phong ấn trong cung điện. Ma chủ Thiên Ma là ma đầu thượng cổ, là cường đạo bên ngoài xâm lấn Thần Uyên đại lục chúng ta. Người này một khi thoát khỏi phong ấn mà nói, đối với Thần Uyên đại lục chính là một hồi hạo kiếp kinh thiên.

Giang Trần biết rõ tám huynh đệ Cự Thạch nhất tộc này có tâm tư ra sao, cho nên trong lời nói của hắn mặc dù không có khuếch trương quá mức. Nhưng lại có thể khơi dậy dục vọng chiến đấu của tám huynh đệ này.

- Ma chủ Thiên Ma? Chính là Ma tộc trong lời Trần thiếu nói sao? Rất tốt. Vừa vặn để cho bọn chúng biết rõ sự lợi hại của tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc chúng ta.

- Đúng vậy, tám huynh đệ chúng ta, mỗi người một quyền đều có thể nện hắn thành bánh thịt. Một miếng nước bọt cũng có thể trực tiếp dìm hắn chết đuối.

Nhị thạch tuy rằng trung thực, thế nhưng ngẫu nhiên lại có chút khoác lác, thổi da bò.

Giang Trần cũng biết, muốn tiêu diệt một ma chủ Thiên Ma tuyệt đối không có dễ dàng như vậy. Thánh nhất tông thượng cổ cũng không có giết chết được ma chủ Thiên Ma, tự nhiên Giang Trần sẽ không chủ quan khinh địch.

Hắn lập tức nhìn thần điểu Chu Tước, nói:

- Tiền bối, đừng giả bộ ngủ. Ta biết rõ người luôn nghe lén. Người trấn áp Ma chủ Thiên ma từ thượng cổ tới giờ. Người là người có quyền lên tiếng nhất.

Thần điểu Chu Tước thầm than nhẹ một tiếng, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, trạng thái của nó cũng khôi phục được một chút. Nhưng mà muốn vừa ý, hiển nhiên là chuyện không thể nào, khó mà thoáng cái tình hình chuyển biến tốt đẹp được.

- Không phải ta giả bộ ngủ, Giang Trần à. Đừng trách bản linh không có nhắc nhở ngươi. Ma chủ Thiên Ma khó lòng giết chết được. Chiến lực của Thánh Nhất tông cường đại ra sao? Các loại công kích đáng sợ ra sao? Thế nhưng mà bọn họ phải dùng trận pháp vây khốn ma chủ Thiên Ma. Các loại công kích cùng đánh ra, cũng không có cách nào triệt để giết chết hắn ta.

Thần điểu Chu Tước nói thú ngữ thượng cổ, tám huynh đệ cự thạch nhất tộc nghe không hiểu, khó hiểu hỏi Giang Trần:

- Trần thiếu, con chim lửa lướn này nói thầm với người gì vậy?

- Người ta nói thú ngữ thượng cổ, nói ma chủ THiên Ma này có bao nhiêu đáng sợ. Lúc trước Thánh Nhất tông vây khốn hắn, dùng cơ hồ tất cả các loại thủ đoạn công kích, chỉ có thể vây khốn hắn, không có cách nào giết chết hắn được. Chu Tước tiền bối nói rằng, bằng vào mấy huynh đệ các ngươi chỉ sợ cũng không giết được ma chủ Thiên Ma.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)